Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

"Nếu có kiếp sau, em ước em sẽ là con gái để được đường đường chính chính mà bên anh và yêu anh"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

6h30 sáng tại Dịch gia

Ngô Thiến: Thiên Thiên với Nam Nam dậy chưa 2 đứa? Hôm nay bắt đầu ngày làm việc mới rồi

Từ trên lầu có tiếng vọng xuống kèm tiếng bước chân rõ là rất nhanh

Thiên Tỉ + Thiên Nam: Tụi con xuống rồi đây

Dịch Vân Thành: Vào ăn sáng đi, nay mẹ các con nấu món mỳ Ý sốt kem đó

Thiên Tỉ: Woa, món này mẹ nấu là số 1

Ngô Thiến cười ngọt, nhỏ nhẹ bảo

Ngô Thiến: Được rồi, chồng con ăn đi rồi còn đi làm, nhất là con đó Thiên Thiên

Thiên Tỉ: Dạ con biết rồi

••••••

//Phòng chủ tịch tập đoàn "sắt vụn" Vương Cung//

Vương Nguyên: Anh, kiểm tra lại xem

Vương Tuấn Khải: Ừm! ... Tập đoàn Cố Tri này thật sự muốn đấu với chúng ta sao? Họ nghĩ mình là ai? Cố Viễn Uy ông ta ... có thật sự biết suy nghĩ?

Vương Nguyên lặng thinh. Vừa hay lúc đó có tiếng gõ cửa vang lên

Vương Tuấn Khải: Vào đi

Vương Nguyên: Con chào ba nuôi

Dương Vĩ Hoàng: Chào con, tiểu Nguyên

Vương Tuấn Khải: Con chào ba nuôi, ngọn gió nào đưa ba nuôi đến đây thế này?

Dương Vĩ Hoàng: Gió tín phong. Tiểu Khải, nay có 1 cậu bé đến làm thư ký mới cho con, là ba đích thân chọn cho con đấy

Vương Tuấn Khải: Vất vả cho ba nuôi quá rồi

Dương Vĩ Hoàng: Không sao, vì các con thôi, vất vả xíu có nhằm nhò gì

Vương Nguyên: Vẫn là ba nuôi thương tụi con nhất

Dương Vĩ Hoàng cười nhẹ

Dương Vĩ Hoàng: À thằng bé đó chắc cũng sắp đến rồi, con chịu khó ngồi chờ 1 chút nhé

Vương Tuấn Khải: Vâng

Lại 1 lần nữa tiếng gõ cửa vang lên

Vương Tuấn Khải: Vào đi

Một người con trai nhỏ nhắn bước vào

Thiên Tỉ: Cháu chào chú Dương, tôi chào Vương tổng

Dương Vĩ Hoàng: Chào con. Tiểu Khải, đây là người mà ba đã nói với con, con coi rồi bắt đầu đi

Vương Tuấn Khải: Vâng

Dương Vĩ Hoàng: Thiên Thiên, chúc con có 1 công việc thuận lợi. Chú ra ngoài đây

Thiên Tỉ: Vâng ạ

Dương Vĩ Hoàng vừa ra ngoài, Vương Nguyên đã nhảy bổ lên người Thiên Tỉ

Vương Nguyên: Tưởng ai xa lạ, hoá ra là bạn thân tôi

Thiên Tỉ: Tưởng đâu cậu quên rồi

Vương Nguyên: Có đâu có đâu

Vương Tuấn Khải: Em thân là tổng giám đốc đấy Nguyên nhi, hành động như thế còn ra thể thống gì?

Vương Nguyên: Bạn thân lâu ngày không gặp, anh cũng khó chịu sao?

Vương Tuấn Khải: Thân thì thân, vô tới đây chính là công việc, có người lớn kẻ nhỏ

Vương Nguyên: Anh gắt vừa thôi chứ

Vương Tuấn Khải: Vậy những gì anh nói đều là không đúng?

Vương Nguyên: Anh ...

Thiên Tỉ: Được rồi mà Nguyên Nguyên, Vương tổng nói đúng, đây là công ty, vào đây chính là công việc

Vương Tuấn Khải: Coi như cậu biết điều

Rồi anh chỉ tay lên sấp tài liệu trên bàn

Vương Tuấn Khải: Sắp xếp hết đống tài liệu này, sau đó soạn thảo tài liệu và sắp xếp giờ họp thường niên chiều nay. Mẫu tôi đã gửi vào mail thư ký, cứ theo đó mà làm. Làm không nổi thì nghỉ việc. Còn nữa, bàn làm việc của cậu bên kia

Vương Nguyên: Dù gì cậu ấy cũng là người mới đến, anh hấp tấp cái gì? Anh giao như thế đến người có 3 đầu 6 tay cũng làm không nổi nói gì là cậu ấy

Vương Tuấn Khải: Nay tổng giám đốc Vương cũng rảnh rỗi quá nhỉ? 1 nùi giấy tờ anh giao làm xong chưa? Hay chê anh đưa ít quá nên tới đây phá?

Vương Nguyên: Hứ! Không nói với anh nữa. Thiên Thiên cần tớ làm phụ không? Tớ giúp cho

Thiên Tỉ: Không sao, tớ làm được mà

Vương Nguyên: Vậy thôi tớ ra ngoài đây, anh ấy có bắt nạt cậu thì cứ nói với tớ, tớ đứng về phía cậu

Thiên Tỉ: Tớ biết rồi

Vương Tuấn Khải: Nhắm kê được thì kê nhé

Vương Nguyên nhìn về phía anh "xì" một cái rồi ra ngoài không quên quăng thêm 1 câu

Vương Nguyên: Khó ưa

Vương Tuấn Khải: Chiều riết sinh hư

Rồi căn phòng chìm vào im lặng ...

/11h30/

Vương Tuấn Khải: Thiên Tỉ

Thiên Tỉ: Vương tổng gọi tôi

Vương Tuấn Khải: Cậu đói chưa? Xuống canteen ăn cơm đi rồi lên làm tiếp!

Thiên Tỉ: Vương tổng không ăn sao?

Vương Tuấn Khải: Tôi không đói

Thiên Tỉ: Vâng, vậy tôi xin phép

Vương Tuấn Khải: Ừm

Cậu ra ngoài. Tại canteen

Nv1: Uầy cậu ta là ai thế?

Nv2: Đó là thư ký mới của Vương tổng

Nv3: Nhìn thật nghèo nàn

Dương Vĩ Hoàng: Vương Cung trả tiền lương đầy đủ hàng tháng để các người săm soi dòm ngó phán đoán người khác sao? Cậu ta là do tôi chọn, các cô cũng ý kiến sao?

Nv2: Dương tổng, chúng tôi ...

Dương Vĩ Hoàng: Tống cổ bọn họ ra khỏi nơi này, và bất kể ai dám nhận họ chính là đang chống lại Vương Cung

Bọn họ bị đưa đi, miệng thì vẫn la hét xin tha ầm ĩ nhưng đều bị ông phớt lờ. Lúc này Thiên Tỉ đi đến chỗ ông

Thiên Tỉ: Cháu cám ơn chú đã giúp đỡ

Dương Vĩ Hoàng: Khôngg sao, dù sao chú cũng rất thích người như cháu và ghét cay ghét đắng loại người như bọn họ, cảm thấy chướng mắt nên ra tay thôi. Chú dẫn cháu đi ăn cơm trưa, cơm trong này ăn không nổi đâu

Thiên Tỉ: Cháu còn phải làm tài liệu nữa ạ, về trễ Vương tổng lại mắng cháu nữa

Dương Vĩ Hoàng: Cháu nói đi với chú, nó dám mắng sao?

Thiên Tỉ: Cháu ...

Dương Vĩ Hoàng: Đi nào

Thiên Tỉ: Vâng

Cậu đi với Dương Vĩ Hoàng đến 1 nhà hàng sang trọng dùng bữa trưa

Thiên Tỉ: Chú dẫn con đến nơi này thật sự ngại quá

Dương Vĩ Hoàng: Có gì đâu, chú quý con mới dẫn đến đây. Nào, phục vụ, đem hết những món ngon nhất của nhà hàng lên đây, nay chú đãi con 1 bữa thật no coi như chào mừng con đến với công việc mới

Thiên Tỉ: Được chú hậu đãi như thế, cháu cũng không biết nên cảm tạ bằng cái gì

Dương Vĩ Hoàng: Không sao

Phục vụ vừa hay đem thức ăn đặt lên bàn và cung kính cúi chào rồi rời đi

Dương Vĩ Hoàng: Nào, con ăn đi mới có sức làm việc

Thiên Tỉ: Vâng, vậy con mời chú dùng bữa ạ

Dương Vĩ Hoàng: Được rồi, chú cám ơn con

Cậu khi ở trước mặt người thân quen là 1 người ăn uống vô tội vạ, nhưng hôm nay, trước mặt Dương Vĩ Hoàng, cậu lại e dè, có đôi lúc lúng túng khiến ông phải bật cười hơn chục lần vì cậu. Đúng thật là cậu trai này rất biết cách tạo niềm vui cho người khác mà. Tại công ty Vương Cung

Vương Tuấn Khải: Cậu ta đi ăn ở xó xỉnh nào mà lâu thế hả không biết.

Vương Nguyên: Cậu ấy ăn nhiều, đi lâu là chuyện bình thường

Vương Tuấn Khải: Cũng phải biết thời gian chứ

Vương Nguyên: Chắc là sắp về rồi, anh cũng nên tập tính kiên nhẫn đi chứ

Vương Tuấn Khải: Anh đang rất kiên nhẫn. Tức quá mà

Cánh cửa phòng vừa mở ra đã phải nghe tiếng quát của anh

Vương Tuấn Khải: Không biết gõ cửa sao?

Dương Vĩ Hoàng: Con đang quát ai?

Vương Tuấn Khải: Ủa ba nuôi? Là ba sao?

Dương Vĩ Hoàng: Chứ con nghĩ người nào?

Vương Tuấn Khải: Con tưởng nhân viên

Dương Vĩ Hoàng: Thiên Tỉ đi ăn trưa với ba, về trễ một chút mà con đã khó chịu như thế này rồi, ba thực cảm thấy có lỗi

Vương Tuấn Khải: Ba à, con thực sự không biết cậu ta đi với ba mà

Dương Vĩ Hoàng: Nếu con biết chắc còn mắng luôn cả ba chứ gì?

Vương Tuấn Khải: Con không dám

Vương Nguyên: Anh ấy ngồi rủa nãy giờ đó ba

Vương Tuấn Khải: Nín! Ba à, con không có mà

Dương Vĩ Hoàng: Được rồi

Lúc này, Thiên Tỉ từ sau lưng Dương Vĩ Hoàng đi lên

Thiên Tỉ: Xin lỗi Vương tổng, tôi ...

Vương Tuấn Khải: Bỏ đi, cậu vào làm việc tiếp đi

Thiên Tỉ: Vâng

Dương Vĩ Hoàng: Ba ra ngoài đây, mấy đứa làm việc đi, Nguyên nhi ra ba gặp

Vương Nguyên: Vâng

Bên ngoài, Dương Vĩ Hoàng và Vương Nguyên vừa tản bộ vừa nói chuyện với nhau

Vương Nguyên: Ba có chuyện gì cần gặp con sao?

Dương Vĩ Hoàng: Việc ba giao cho con thế nào rồi?

Vương Nguyên: Rất ổn thoả ba ạ

Dương Vĩ Hoàng: Vậy tốt, còn nữa ...

Vương Nguyên: Dạ?

Dương Vĩ Hoàng: Đã có tin tức gì của Cố Viễn Uy chưa?

Vương Nguyên: Dạ có rồi. Ông ta muốn đấu với chúng ta, nhưng mà với năng lực cỏn con đó thì làm nên trò chống gì. Khải ca sẽ dẹp được ông ta thôi

Dương Vĩ Hoàng: Ba cũng tin vào nó, nhưng tốt nhất là nên cẩn thận. Ông ta nổi tiếng mưu mô, chỉ cần lơ là 1 chút là thôi rồi

Vương Nguyên: Vâng, con hiểu rồi, con sẽ cùng với anh ấy cảnh giác ông ta

Dương Vĩ Hoàng: Vậy tốt

————————END CHAP 1————————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #eriwuyu