Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3 : Cơm trưa

" Ồ !" Đang đi dọc theo hành lang trường học thì Hàn Băng bắt gặp Tiểu Mặc đang ngồi một mình ở ghế đá cùng hộp ăn trưa , do trường trồng nhiều cây nên cũng khá khó thấy.

"  Chào cậu , Tiểu Mặc " Cô hơi bất ngờ vì hành động của mình , không hiểu tại sao cô lại muốn chủ động bắt chuyện với cậu ta , lời nói của cô là phát ra một cách vô thức .

Tiểu Mặc nghe tiếng gọi liền giật mình quay đầu lại " là cô bạn học sinh mới  "

" Ừm.. chào cậu. Có chuyện gì à ? " Cậu gượng gạo trả lời cô.

" À... không , tôi ngồi ăn với cậu được chứ ? " Nhìn cậu ngồi ăn một mình cô bỗng cảm thấy muốn ngồi cùng cậu .

" À, ừ.. được chứ ". 

.........................................................................................................

Hít hà....... bầu trời trong xanh , không khí trong lành ,có hai cô cậu học sinh trung học cơ sở trường Quốc tế Tiêu Cao đang ngồi cạnh nhau trên chiếc ghế gỗ ở khuôn viên trường , những tán lá cây xanh lục nhả oxi làm cho bầu không khí trở nên mát mẻ và trong lành , khung cảnh thật thơ  mộng .

"À , cậu ngồi đợi tôi một chút , tôi đi mua đồ ăn trưa rồi sẽ về liền ! " 

Hàn Băng đứng dậy định chạy đi thì bỗng áo cô bị ai đó kéo lại , là Tiểu Mặc đã kéo áo cô . Mặt cậu hơi cúi xuống , khuôn mặt trắng trẻo búng ra sữa của cậu đã lớt phớt vài vết ửng hồng trên đôi má , ngại ngại nói :

- Không , không cần đâu . Cậu ăn cùng tôi cũng được , đằng nào tôi cũng làm hơi nhiều .

Cô khá bất ngờ với hành động của cậu , thì ra cậu nhóc im lặng ấy lại có thể làm ra gương mặt dễ cưng thế này . Tự nhiên .... thấy muốn cắn vào má cậu ta quá .

" Aaaaa....." 

" Cậu làm gì vậy ?! "

" Đút cho tôi ăn đi , tại tôi không biết dùng đũa , tôi hay ăn bằng nĩa cơ " Cô giả bộ " nhõng nhẽo " với cậu .

" Nhưng tôi tưởng cậu nói cậu đến Trung Quốc được 3 năm rồi , bộ cậu không xài đũa bao giờ à ? " 

" Hả , cậu nghe thấy rồi à ? tôi tưởng cậu không chú ý gì đến tôi chứ ." Cô làm giọng chêu chọc cậu làm cậu ngượng mặt đỏ như quả cà chua

" Là , Là tình cờ thôi "

" Thật vậy hử ? " Cô muốn tiếp tục chêu chọc cậu thêm khi nhìn thấy phản ứng của cậu , điều đó làm cô cảm thấy thật thú vị.

" Thật ! Của cậu này . " Tiểu Mặc cầm đũa gắp một miếng thịt viên sốt cà chua cho cô

" Ừmmmm ! ngon quá , Hộp cơm này là cậu tự làm à ? " Cô vừa nói vừa ăn trong bộ dạng sung sướng vì được ăn ngon.

" Ừ , tớ hay tự nấu ăn vì mẹ tớ bận đi làm kiếm tiền " 

" Thế à , chắc nhà cậu cũng khá giả thì mới học được trường này nhỉ ? " Cô thắc mắc hỏi

" Không đâu , là do tớ nhận được học bổng toàn phần " 

" Vậy à . Vậy giúp đỡ nhau nhé ! " Cô nắm lấy hai tay cậu , mắt đối mắt mà mỉm cười .

" Được."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro