Phần 1: Khởi đầu
Người ngu mãi làm người ngu
Dù đời có đổi vẫn ngu như thường.
Tài năng cũng chỉ tầm thường
Nhưng được che chở, vỗ về: "Thông minh!"
Ra đường thì bị người khinh
Về được chăm sóc bế bồng như tiên
Bảo sao tính cách dở điên
Tham ăn tục uống chẳng nề gì ai
Bệnh vô duyên cũng khó cai
Chén xong chục bát, nằm phơi bụng phì
Ham chơi phải đến nhất nhì
Thêm gan thỏ đế rồi thêm bệnh lười
Ngoại hình cũng thật khác người
Thân tròn trùng trục như là trái banh
Lại hay ra dáng đàn anh
Này thì ưỡn bụng này thì cong mông
Nhà chẳng phải dạng nghèo không
Ngồi chơi mẹ vẫn cho ăn đều đều
Một hôm nó bèn ngẫm suy
Tại sao nó bị người đời cười chê:
"Cả ngày đâu có ngồi không
Lúc thì điện tử, lúc thì ti-vi
Cộng thêm dáng chuẩn từng li
Ba vòng như một cô nào cũng yêu
Lại còn học giỏi bao nhiêu
Bài nào kho khó bỏ ngay liền à!"
Nghĩ đi nghĩ lại không ra
Nó liền kết luận: "Chắc là không may!"
Hôm sau tỉnh dậy biết ngay:
"Bán hàng ê đít chỉ được vài trăm!
Làm lụng vất vả mấy năm
Chỉ bằng bọn nó làm ăn mấy tuần
Làm sao thoát cảnh cùng bần
Ếch ngồi đáy giếng chẳng nên trò gì."
Nghĩ vậy nó quyết tâm đi
Bước chân thẳng tiến hướng về phương xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro