truyen
Con Miu xấu số!
Năm nay bố mẹ cho tôi v� ở hẳn nhà bà ngoại và chuyển đến h�c ở Trư�ng �N. Xa trư�ng cũ QM sau 7 năm h�c, tôi cũng buồn lắm. Nhi�u khi ngồi h�c mà những thằng bạn trong nhóm “G5� cứ hiện lên trong đầu óc tôi.
Tôi nhá»› thằng PhÆ°Æ¡ng ma lanh, lúc nà o cÅ©ng ăn mặc gá»�n ghẽ nhÆ° ngÆ°á»�i lá»›n, luôn đầu têu đủ trò, được cái há»�c hà nh cÅ©ng chẳng đến ná»—i nà o. Cả má»™t mùa hè, cáºu ta toà n nói dối xin được tiá»�n bố mẹ Ä‘i há»�c bÆ¡i ở Công viên Tuổi Trẻ, nhÆ°ng chỉ là để đãi bá»�n tôi ăn kem. Còn thằng Quỳnh hiá»�n là nh, nhút nhát, toà n bị đám con gái trong lá»›p bắt nạt. Thằng Quân há»�c thì lÆ°á»�i, mà chỉ mong sinh nháºt để bố mẹ tặng quà . Thằng Dụ to xác nhất lá»›p, tốt bụng, nhÆ°ng đầu óc thì u mê, có mấy câu há»�i kiểm tra môn Ä�ạo đức mà há»�c mãi không thuá»™c… Rồi còn mấy đứa con gái cùng lá»›p, hay ăn quà , miệng lúc nà o cÅ©ng bóng nhẫy, nhÆ°ng mà cÅ©ng tình cảm.
Lần tôi nghịch, vẽ báºy lên áo đứa bạn ngồi bà n trÆ°á»›c, bị cô giáo phạt Ä‘uổi há»�c má»™t buổi, thế mà chúng nó cÅ©ng bà y đặt thăm há»�i, thÆ° từ… Má»—i lần tôi buồn, nhá»› trÆ°á»�ng cÅ©, bạn cÅ©, bà tôi thÆ°á»�ng lẩm bẩm nhÆ° vẫn cầu kinh buổi sáng: “Rồi tất cả sẽ quen dần thôi cháu ạ, cháu sẽ có bạn má»›i ở TrÆ°á»�ng Ä�N, bạn bè có ai ở bên nhau mãi được đâu…â€�
Bà tôi nói đúng. Mấy hôm đầu, bà i vở Ãt, chúng tôi còn “chát chÃtâ€� vá»›i nhau. Bây giá»� đứa nà o cÅ©ng phải lo há»�c hà nh, tôi cÅ©ng Ãt nghÄ© tá»›i chúng nó hÆ¡n. Cô giáo văn bảo vá»� nhà viết bà i “NgÆ°á»�i bạn ấy sống mãi trong lòng tôiâ€�, tôi cÅ©ng chẳng muốn viết riêng vá»� má»™t đứa nà o trong đám bạn há»�c cÅ© cả. Mà chúng nó Ä‘á»�u sống nhăn nhở cả đấy. Tá»± nhiên tôi nhá»› đến con mèo xấu số của nhà tôi. Nó đã chết cách đây gần má»™t năm, trong má»™t đêm mùa đông.
Dạo ấy, khu táºp thể của chúng tôi không biết lÅ© chuá»™t từ đâu kéo vá»� mà nhiá»�u thế. Gia đình tôi sống trong má»™t căn há»™ trên tầng 4 của má»™t dãy nhà lắp ghép cÅ© kỹ. Ban ngà y, chuá»™t leo trèo trên ống nÆ°á»›c, trên sân thượng, ban đêm chúng Ä‘uổi cắn nhau chà chóe trên bể treo Ä‘á»±ng nÆ°á»›c, cả nhà tôi mất ngủ vì chuá»™t. Cuối cùng mẹ tôi quyết định nuôi mèo.
Sợ nhà tôi không biết chăm mèo “mẫu giáoâ€�, bà tôi mang cho toà n mèo nhỡ. Vì không quen được vá»›i chủ má»›i, cả 3 con mèo trÆ°á»›c Ä‘á»�u chỉ ở nhà tôi được mấy hôm rồi Ä‘i mất tăm, mất tÃch. Chỉ có con mèo thứ tÆ° là ở lại. Tôi nhá»›, hôm bà ngoại tôi mang đến, nó chỉ nhá»� bằng nắm tay. Bà tôi bảo đây là giống mèo tam thể, vì nó có ba mà u trắng, và ng và đen. Mấy hôm đầu, nó còn nhút nhát, cứ trốn biệt dÆ°á»›i gầm tủ lạnh, tôi phải gá»�i “miu, miuâ€� mãi nó má»›i chịu chui ra. Rồi cÅ©ng quen, cả nhà tôi gá»�i nó là con “Miuâ€�.
Nhà tôi có 4 ngÆ°á»�i: bố mẹ tôi, anh trai tôi và tôi. Từ hôm có con Miu, nhà tôi nhÆ° có thêm má»™t thà nh viên nữa. Mẹ tôi lại thêm má»™t việc: hà ng tuần mua cá cho Miu. Còn tôi nháºn nhiệm vụ ngà y hai lần dằm nhá»� cá trá»™n vá»›i cÆ¡m cho Miu ăn và thay cháºu xỉ than hà ng ngà y. Bố mẹ tôi Ä‘i là m, vắng nhà từ sáng đến tối. Anh trai tôi cÅ©ng suốt ngà y hết há»�c ở trÆ°á»�ng, lại há»�c ôn thi ở ngoà i. Chỉ có tôi vá»›i con Miu ở nhà nhiá»�u nhất.
Suốt từ năm tôi há»�c lá»›p 1 đến lá»›p 5, ngà y nà o cÅ©ng váºy, há»… nghe tiếng bÆ°á»›c chân tôi Ä‘i há»�c vá»� là Miu lại chạy ra, miệng kêu “meo, meoâ€�, dụi đầu và o chân tôi, ra cái vẻ nhá»› nhung lắm. Những hôm bị Ä‘iểm kém, sợ bố mẹ mắng, Ä‘i há»�c vá»� tôi buồn thiu, con Miu nhÆ° cÅ©ng muốn chia sẻ, cứ quanh quẩn bên tôi. Còn những hôm tôi được cô giáo khen, vá»� nhà vá»›i bá»™ mặt tÆ°Æ¡i tỉnh, Miu cÅ©ng xăng xá»›n chạy ra, chạy và o, cứ y nhÆ° là nó cÅ©ng được cô cho Ä‘iểm cao váºy.
Cứ thế suốt 5 năm trá»�i, tôi và con Miu cứ quấn quýt bên nhau. Có hôm hè, nắng nóng nhÆ° lá»a, tôi Ä‘i Công viên Lênin, vá»›t được cả má»™t xâu cá nổi, con Miu được cả tuần no nê. Có hôm và o ná»a đêm, con Miu cứ chạy ra, chạy và o, kêu toáng toà ng. Cả nhà tôi phải thức dáºy. Thì ra Miu vừa láºp chiến công, săn được má»™t con chuá»™t nhắt, muốn khoe chiến lợi phẩm.
Tôi nhá»› má»™t lần, và o lúc xẩm tối, nghe tiếng mèo hoang ở dÆ°á»›i đất, con Miu đứng trên ban công nhà tôi cÅ©ng cất tiếng kêu, nghe não ná»� khác thÆ°á»�ng. Rồi nó bá»� nhà đi bụi Ä‘á»�i mất cả tuần. Mẹ tôi bảo có lẽ nó đã bị bán cho cá»a hà ng “tiểu hổâ€�, nhà mình phải tìm con mèo khác thôi, không thì lÅ© chuá»™t lại kéo đến. Tôi thì bảo chắc nó chỉ Ä‘i đâu mấy hôm, rồi nó lại vá»�.
Và con Miu vá»� tháºt. Chỉ có mấy ngà y xa tôi mà trông nó thiểu não quá chừng. Lông nó xù xì, ngÆ°á»�i nó gầy tong teo, mặt mà y ủ rÅ© ra chừng cÅ©ng biết ăn năn, hối lá»—i. Tôi phải mang xà phòng kỳ cá»� cho nó mất cả buổi, rồi cho ăn bù mấy hôm, Miu má»›i lấy lại phong Ä‘á»™.
Ä�ợt rét Ä‘áºm cuối năm ngoái, không hiểu sao, con Miu bá»� ăn suốt cả tuần. Tôi lấy cá trong tủ lạnh, nÆ°á»›ng lại trên bếp ga, đặt trÆ°á»›c mặt, nó lắc đầu. Tôi lấy sữa Vinamilk Ä‘un nóng cho nó uống, nó cÅ©ng quay mặt Ä‘i. Nó cứ táºp tá»…nh, xiêu vẹo bÆ°á»›c Ä‘i từng bÆ°á»›c khó nhá»�c, vá»›i bá»™ mặt nhăn nhó đáng thÆ°Æ¡ng.
Tôi hiểu là nó Ä‘ang cầu cứu “Hãy là m cho tôi bá»›t Ä‘au Ä‘iâ€�. Tôi thÆ°Æ¡ng nó đến phát khóc, gá»�i 1080 há»�i địa chỉ bệnh viện mèo, nhÆ°ng chỉ nháºn được câu trả lá»�i: “Cáºu bé Æ¡i, mèo là loà i váºt sống dai lắm, nó ốm và i hôm rồi mai kia nó lại khá»�i. Mà đến ngÆ°á»�i ốm đây còn chÆ°a đủ bệnh viện nữa là …â€�. Tôi cứ sùi sụt ôm lấy nó, còn con Miu thì cứ nằm bất Ä‘á»™ng, đôi mắt nhìn và o xa xăm...
Tôi nhá»› nhÆ° in cái buổi sáng mùa đông đáng ghét ấy. Mẹ tôi bảo con Miu chết rồi. Tôi báºt dáºy, nhìn con Miu nằm bất Ä‘á»™ng trong cái thùng giấy lót vải rồi òa khóc. Mẹ tôi bá»� nó và o túi nhá»±a. Tôi bảo để tôi mang nó Ä‘i chôn. Mẹ bảo tìm đâu ra chá»— chôn mèo ở cái khu táºp thể nà y, đến mấy cái gốc cây bằng lăng cÅ©ng bị rải bê tông hết rồi, không biết có nÆ°á»›c nà o có nghÄ©a trang mèo hay không. Rồi mẹ mang nó xuống cái xe rác ở đầu nhà táºp thể.
Tôi đã và o lớp 8. Bà tôi lại mang cho nhà tôi con mèo khác, nhưng tôi chẳng bao gi� quên được đôi mắt đ� đẫn của con Miu nhìn tôi trong cái đêm mùa đông năm ngoái với những đợt gió cứ mang hơi lạnh v� từ những mi�n xa lắc, xa lơ...
Má»™t ngÆ°á»�i bạn đã gá»i cho nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên bà i văn trên vá»›i lá»�i nhắn sau:
“Tôi gá»i ông bà i táºp là m văn của con trai tôi, há»�c lá»›p 8, Ä‘á»� bà i cô giáo cho là : “NgÆ°á»�i bạn ấy sống mãi trong lòng tôiâ€�.
Trước khi là m bà i, nó cũng đã h�i tôi và tôi đã gợi ý cho nó viết v� con mèo. Tôi cũng đã cho nó tham khảo bà i văn viết v� con chó, được ngư�i Việt mình truy�n tụng như là bà i văn hùng biện nhất m�i th�i đại!
Cô giáo cho nó Ä‘iểm 4 vá»›i lá»�i phê: “Lạc Ä‘á»�, NgÆ°á»�i bạn ấy sống mãi trong lòng tôiâ€�, không có phần mở bà iâ€�. Cáºu con tôi có vẻ buồn. Tôi bảo nó đừng cay cú Ä‘iểm chác. NhÆ°ng thá»±c sá»± tôi cÅ©ng thấy có lá»—i vá»›i nó. Mong ông Ä‘á»�c qua và cho tôi lá»�i khuyên. Tôi vẫn nghÄ© lẽ ra cô giáo có thể cho nó 5, 6 Ä‘iểmâ€�.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro