Hoàn bản edit
Chương 1
Hành tinh Ossifer là thủ phủ của đế quốcOss, phong cảnh trên tinh cầu tuyệt đẹp, căn cứtheo giờ thiên văn1 và khoảng cách các vì saomà chia ra bốn mùa rõ rệt.Tinh cầu được đặt làm trung tâm hành chính,khoa học kỹ thuật đạt hàng tiên tiến phát triểnbậc nhất, an ninh nghiêm ngặt và an toàn. Phầnlớn người dân sinh sống là các quý tộc, quan tohay triệu phú, nó chính là nơi mà dân thườngluôn hướng làm mục tiêu.Minh Lăng tự lái xe mình đến siêu thị nhậnđồ. Trong siêu thị vô cùng ấm cúng, song cậuvẫn đội mũ và đeo kính râm, còn quấn khănquàng cổ che kín mít nửa mặt.Nhưng cậu lọt vào mắt xanh mọi người,không phải bởi cách ăn mặc này. 1 Giờ được tính theo sao."Là một Omega.""Vẫn chưa trưởng thành, tóc đen quá, dángngười xinh xắn ghê.""Ừ, con nhà ai thế, sao lại để cậu ấy đi rangoài một mình?"Minh Lăng ráng cúi đầu hết sức có thể, ômhộp quà mau mau chóng chóng bỏ chạy. Lúc rabãi đỗ lấy xe, ngay cả người máy bảo vệ manghình người cũng quét hình cậu mấy lần mới thôi,cậu càng quấn khăn chặt hơn, trong khi chờ xera, mỗi một giây đều là nỗi gian nan khó thấm.Cậu nghĩ, tại sao Omega cứ phải khác biệt nhưvậy? Tại sao không thể giống như Beta? Niềmấm ức và khổ đau trỗi lên trong cậu, nhưng lậptức, cậu dằn nén chúng lại. Suy nghĩ này chẳngqua bởi cậu kỳ quặc thôi, nếu cậu cứ hay nghĩnhững điều có có không không thế, thì đáng ranhư lời An An, cậu không nên chọn ngành phêbình văn học mà nên đi học làm đầu bếp, có khisẽ bớt nghĩ ngợi lan man hơn không chừng.Trong lúc đợi chờ, nhanh chóng xuất hiệnmột số Alpha, không cần nhìn, chỉ từ xa đã cảmnhận được chất dẫn dụ1 không lúc nào là khôngtỏa ra từ họ, cảm nhận được sự tồn tại mạnhmẽ khó ngờ của họ.Tuy Minh Lăng không nhìn họ, họ lại nhìnMinh Lăng chăm chú. Bị bao ánh nhìn nóng bỏngvà đăm đắm chĩa vào, cậu cảm thấy rất bức bối,không thể không ngoái lại nhìn họ, phát hiện họđều là học sinh mặc đồng phục trường quân đội.Alpha luôn có vóc dáng cao to và khỏekhoắn, sức mạnh siêu việt, trí tuệ khôn ngoan.Họ là thành phần ưu tú nhất nhân loại.Những Alpha này mặc đồng phục màu đencủa trường quân đội, lưng dài chân dài, diện mạocũng rất mực xuất sắc. Nếu ở tinh cầu khác,phỏng chừng có thể khiến vô số người vây quanh1 Hóa chất sản xuất bởi sinh vật sống như là một tín hiệu hóahọc để hấp dẫn thành viên khác trong cùng một chủng loài, cóảnh hưởng đến hành vi và sinh lý của sinh vật.trầm trồ, song hiện tại họ lại đang vây quanhtrầm trồ Minh Lăng.Nhận ra Minh Lăng quay đầu lại nhìn, mộtngười bạo dạn nhất trong số đó liền cười, gật đầumột cái với cậu, thậm chí dấn bước tới trướcmặt Minh Lăng, khom người nói, "Chào em."Minh Lăng lúng túng nhích sang bên cạnh,"Chào anh."Đối phương lại nói, "Làm quen được khôngem? Anh là Karan, Karan Olson."Minh Lăng chỉ líu ríu, "Xin lỗi." Rồi không lêntiếng nữa.Đối phương rõ ràng có chút thất vọng,nhưng ánh mắt vẫn cháy bỏng nhìn cậu, cũngkhông bỏ đi.Bạn bè anh ta cũng chậm rãi tiến đến, hanhỏi, "Sao em lại đi một mình? Cần giúp đỡkhông?"Chất dẫn dụ của cả đám họ kích thích quálớn khiến Minh Lăng khó thở và tim đập dồndập, một cánh tay ôm chặt chiếc hộp, tay kiacầm thẻ nhanh chóng quẹt ở bảng lấy xe, cốt đểxe mình ra nhanh, nhưng hôm nay chẳng biết bãiđỗ xe siêu thị bị làm sao, mãi vẫn chưa thấy xeđến.Cậu sắp trưởng thành, ngày xưa chưa biếtOmega và Alpha ở chung với nhau không ổn ralàm sao, giờ thì cảm nhận rành rẽ rồi. Cái sự lôikéo đến từ chất dẫn dụ bản năng của thân thể,cảm thụ được chất dẫn dụ của Alpha, đều làmcậu khó ở, tim vô cớ đập nhanh hơn, thân thểnóng lên, trí não dường như váng vất.Thậm chí Minh Lăng lại vô thức nhớ đếnngọn nguồn trở thành nỗi ấm ức bấy lâu nay củacậu, tại sao mình là Omega? Đây là câu hỏi khólý giải, bởi từ khi sinh ra, hình như đã không thểthay đổi. Một khi đã vậy, biết tìm ở đâu đáp án?Cậu lại nhớ đến An An vô tư lự và sống ổnan từng nói với cậu, vì bồ là Omega, nên bồ làOmega, bồ là bồ, bồ là người như thế, nếu bồkhông phải Omega, bồ cũng không phải là bồ.Minh Lăng thở dài sườn sượt.Bởi thấy nóng, không thể không kéo khănquàng cổ đang quấn mặt xuống, những ngườiđang quan sát cậu lại nóng bỏng ngắm nghía cậu.Minh Lăng liếc nhìn về phía họ, "Xin lỗi, xincác anh cách xa tôi ra được không? Tuy yêu cầucủa tôi thật vô lễ, nhưng tôi thật sự hy vọngcác anh có thể làm vậy."Các Alpha tuy bị cậu hấp dẫn cùng cực, hoặclà bị chất dẫn dụ của cậu hấp dẫn, nhưng nói gìthì nói, họ vẫn là học sinh trường quân đội đượcxưng là tinh anh nhất đế quốc, khả năng kiểmsoát rất mạnh, do đó họ lịch sự hành lễ rồi quảthực lùi lại mấy bước.Đúng lúc ấy, xe Minh Lăng cuối cùng cũnglao ra từ lối đi. Minh Lăng cúi chào lại họ, nói,"Cám ơn." Bấy giờ mới vội vã lên xe, đặt ngayngắn hộp quà lên ghế, dùng giọng nói thiết lậpđích về, "Tiểu Tạp, về thôi."Lúc xe đóng cửa phóng đi, Minh Lăng cònnghe số học sinh trường quân đội kia đang tròchuyện, "Chắc sắp trưởng thành, mùi em ấy ngọtquá, hơn nữa bàn tay hở ra vừa bé xinh vừamềm mại. Không biết ai may mắn vậy, được ghépđôi với em ấy."Vì lời họ nói mà Minh Lăng hậm hực suốt cảchặng đường, thậm chí còn muốn khóc. Cậu nhìnđau đáu hộp quà đặt bên cạnh, ngơ ngẩn đến thừcả người ra. Ngay cả Tiểu Tạp có trí tuệ nhântạo cũng phát hiện ra tâm trạng cậu, bèn ướmhỏi bằng chất giọng lo lắng, "Lăng Lăng, muốnnghe nhạc không?"Cậu đáp khẽ, "Cám ơn, không cần đâu, mìnhmuốn yên lặng một lát."Tiểu Tạp hiểu ý, đáp, "Ừa, được."Đế quốc trong tương lai sẽ còn bành trướnglãnh thổ bên ngoài, hơn nữa lại đang lâm vào tìnhtrạng giằng co lực lượng cùng một số quốc gialớn mạnh khác, năm nào cũng chinh chiến, ngườibỏ mạng nơi sa trường nhiều không đếm xuể,sinh ra tình trạng thiếu lính. Cái sự thiếu línhthật ra không phải là thiếu người. Đế quốc đãthông qua dự luật nhân bản người1. Chính dự ánnhân bản người là nguồn sung lính chủ yếu chochiến tranh nên không có khả năng thiếu. Thiếu,phải là thiếu Alpha.Tuy kỹ thuật nhân bản cực kỳ hoàn thiện,nhưng tố chất người nhân bản bất luận thế nàocũng chỉ đạt trình Beta, dẫu có dùng Alpha ưutú nhất làm mẫu nhân bản nhưng kết quả saucùng đạt được cũng chỉ là Beta. Con người dùluôn muốn thành Thần, song sử dụng khoa học1 Tạo một bản sao giống hệt một người về mặt di truyền bằngtạo dòng vô tính.kỹ thuật rốt cuộc vẫn không cách nào đạt đếntrình độ của Thần.Nhận được ơn phước của Thần để mà trởthành Alpha nhân loại mạnh mẽ nhất, xuấtchúng nhất, chỉ có thể dựa vào kết hợp giữaAlpha và Omega, từ Omega thụ thai tự nhiên,mang bầu mười tháng, sinh nở, phần lớn mới cóthể trở thành Alpha mạnh mẽ nhất, xuất chúngnhất. Đương nhiên, còn có một bộ phận nhỏ đượcsinh ra là Omega.Bởi nguyên nhân chiến tranh, dân cư đế quốc90% là Beta, 8% là Alpha, và chỉ 2% là Omega.Sự hiếm hoi của Omega lẫn tầm quan trọng củathể chất sinh đẻ giúp họ trở thành tài nguyênquý hiếm và quan trọng nhất đế quốc.Đế quốc không cần Omega làm lụng gì, chỉcần sau khi trưởng thành, kết hợp với Alpha củahọ và sinh thế hệ sau là được.Ở cái đế quốc đặt lực lượng quân sự lên trêntất thảy ấy, những thứ như tự do hay nhânquyền, đều là điều hoang đường và xa xôi.Omega chỉ là cái máy đẻ, không còn sự lựachọn nào khác.Tuy Omega chỉ là cái máy đẻ, nhưng, Omegacũng không có quyền oán hận.Từ khi Omega sinh ra đã được đế quốc bảohộ, được nuôi nấng ở các tinh cầu có điều kiệntốt nhất đế quốc, không phải gặp chiến tranh,không phải chịu đau khổ, từ nhỏ đến lớn có kẻhầu người hạ, ngoài hạn chế về tự do thân thể,thì mọi phương diện khác đều được hưởng ưu áitốt nhất.So với Alpha và Beta, Omega nhỏ nhắn,mảnh dẻ, mẫn cảm và yếu ớt, không chịu đượcgió táp mưa sa. Người ngoài nhận xét vậy đó.Thế nên Omega, đương nhiên phải nhận được bảohộ và điều kiện tốt nhất, Alpha hay Beta sẽkhông so bì gì với điều này.Mà nhận được sự ưu đãi này hiển nhiên phảihiến dâng cho đế quốc, phải kết hợp với Alphasinh ra thế hệ sau vĩ đại, đó là lẽ tất yếu.Đế quốc có một kết quả khoa học kỹ thuậtđã nghiên cứu xong, đó là khi Omega sắp trưởngthành, sẽ lấy mẫu máu, tính toán trị số máu rồiso sánh với kho số liệu Alpha, tìm ra người xứngđôi nhất với Omega đó. Hai người kết hợp, có thểsinh ra thế hệ sau ưu tú nhất.Đây là dự luật đã được thông qua. Hai ngườiđược ghép đôi phải tuân theo pháp luật, trởthành bạn đời. Nếu có ai không bằng lòng haykhông chấp hành, sẽ bị tống lên tòa án quân sự.Biện pháp thực thi cứng rắn như thế chỉ làhòng cam đoan đế quốc sẽ có Alpha mạnh mẽđược sinh ra. Có Alpha mạnh mẽ được sinh ra, đếquốc mới có người kế tục, mới có lực lượng mạnhmẽ. Có lực lượng mạnh mẽ, mới có thể đảm bảoan toàn cho lãnh thổ quốc gia đế quốc, đảm bảosẽ không bị chèn ép hay xâm lăng, đảm bảo hầuhết dân cư đế quốc có cuộc sống thanh bình.Thành thử, những con người từ nhỏ đã đượcgiáo dục như vậy, có là Alpha, Beta hay Omega,chí ít ở ngoài mặt, cũng không thấy dự luật nàysai trái ở điểm nào.Tự do, hay nhân quyền, cũng đều phải nằmtrong phạm vi hạn chế nhất định mới có thể gọilà tự do, gọi là nhân quyền.Mà bởi độ hấp dẫn nhau từ chất dẫn dụ sinhhọc bản năng của Alpha và Omega, nên Alphatrời sinh đã có ý muốn bảo vệ và dục vọng độcchiếm với Omega, hơn nữa hễ Alpha đánh dấuOmega, bản năng sinh học của họ sẽ khiến họchung thủy với nhau trọn đời, cho nên rất ít cóai không hạnh phúc trong hôn nhân vì dự luậtbắt buộc này.Dĩ nhiên, chuyện gì cũng luôn có ngoại lệ. KhiAlpha cống hiến đủ cho đế quốc, kể cả anh takhông được kết hợp cùng Omega do gen khôngđược chọn, anh ta cũng có quyền tự lựa chọnmột Omega, đồng thời có quyền tự chủ hôn nhâncủa mình; thêm nữa, Beta mà đủ xuất sắc, cócông lao vĩ đại, cũng được ban quyền này.Nhưng còn Omega, vẫn chưa có quyền tựchủ cho lựa chọn hôn nhân của mình. Có lẽnguyên nhân chủ yếu cũng bởi vì Omega khôngthể có cống hiến gì to lớn cho đế quốc trước khitrưởng thành.Nỗi thống khổ của Minh Lăng xuất phát từđây.Cậu sắp trưởng thành rồi. Mấy hôm trướcđã bị lấy máu, đối tượng ghép đôi của cậu chẳngchóng thì chầy sẽ được tuyển chọn nhanh thôi,từ nay về sau cậu sẽ làm vợ một người xa lạ,sinh con cho anh ta.Minh Lăng cứ nhìn hộp quà mãi, đến tận khitiếng nói của Tiểu Tạp lại lần nữa lay tỉnh cậu,"Lăng Lăng, đại ca gọi điện."Minh Lăng ngạc nhiên, vội vàng xoa xoa má,cố tỏ ra vui vẻ, nói, "Chuyển cho mình."Đằng trước Minh Lăng nhanh chóng hiệnmàn hình ba chiều. Trong ảnh là một người đànông cao lớn vận đồng phục quân đội trắng tinh,tóc đen mắt đen y hệt Minh Lăng vậy, khuônmặt lại góc cạnh, cặp mắt sâu, nhưng thần sắcôn hòa. Anh ngồi trên ghế dựa, nói, "Lăng Lăng,em đang trong xe sao?"Minh Lăng cầm hộp quà lên tay, cười đáp,"Ban nãy đi lấy quà, quà sinh nhật cho anh đấy,đương nhiên không nói cho anh là gì đâu. Nhưnganh có thể đoán thử."Minh Hy cau mày, "Sao em lại lái xe rangoài? Em sắp trưởng thành rồi, ra ngoài bị làmsao thì sao?"Minh Lăng xót xa lắm, mà vẫn cố tươi cười,"Em đến tòa nhà đế quốc lấy đồ thôi, không điđâu nữa, có thể xảy ra chuyện gì nào?"Thấy Minh Hy có vẻ chuẩn bị giáo huấn tiếp,cậu bèn giành lời luôn, "Anh hai, đừng có lải nhảiem suốt như bảo mẫu nữa đi. Em biết mìnhkhông nên ra ngoài, nhưng mà, lần này là lần cuối,lần cuối thật đấy."Minh Hy rốt cuộc không tài nào nổi giận vớicậu được, bất đắc dĩ thở dài một hơi, "Khôngđược có lần sau, bằng không anh mà về sẽ càiđặt nhà cho em chỉ vào được mà không ra được."Minh Lăng vươn tay véo véo cái tai ảo củaanh, phụng phịu, "Haiz, đồ đáng ghét."Minh Hy nghiêm mặt, "Anh nói được làmđược."Minh Lăng trề môi với anh, quay phắt mặtđi hướng khác, rõ ràng đang giận.Minh Hy đành phải làm hòa, "Thôi, nói chuyệnchính, không cho em đi đâu nữa, mau về nhà đi."Minh Lăng đáp, "Thì em đang trên đường vềcòn gì, sắp về tới nơi rồi."Minh Hy, "Tốt."Sau cùng vẫn chuyển mắt về khuôn mặtMinh Hy, thậm chí ánh mắt còn thấm đẫm vẻmến mộ nồng nàn, Minh Lăng khẽ khàng hỏi,"Bao giờ anh về?"Minh Hy nói, "Phải mấy ngày nữa."Minh Lăng hỏi, "Mấy ngày là mấy ngày?"Minh Hy trả lời, "Không biết chính xác."Minh Lăng nhíu mày, "Toàn thế thôi. Em sắptrưởng thành rồi, anh biết không? Chưa kể, ngàykia là sinh nhật anh ba mươi tuổi, anh không vềbóc quà à? Không muốn biết em tặng gì à?"Không biết Minh Hy ngập ngừng trong thoắtchốc vì câu nào của cậu, song anh lúc nào cũngnghiêm túc, ấy thế mà lại lặng thinh, cũng khôngtrách móc cái sự nhiễu sự của cậu nữa.Mãi một chốc lâu sau, anh mới nói, "Ngoanngoãn về nhà mau. Mấy ngày nữa anh sẽ về."Minh Lăng chưa kịp nói gì, anh đã tự ý ngắtmáy trước. Nhìn hình ảnh Minh Hy biến mắttrước mặt, Minh Lăng đờ ra một lúc lâu, mớicắn môi dưới, tròng mắt đỏ ửng.Chương 2Minh Lăng về đến nhà, quản gia James làBeta đang ở sân nhận ra cậu liền lộ vẻ rấtkhông đồng tình, "Cậu chủ, cậu cứ thế ra ngoàicực kỳ không ổn."Minh Lăng cười cười xin lỗi ông, "Cháu xin lỗi,sau này cháu sẽ không thế nữa."Sau này thực sự sẽ không nữa. Không baolâu nữa cậu sẽ được ghép cho Alpha nào đó,không còn là người nhà này nữa rồi.Minh gia là danh gia vọng tộc, có rất nhiềunhân tài vĩ đại. Quốc hội hiện nay, ba trong sốmười ba chiếc ghế ở Thượng nghị viện, một trămhai mươi chiếc ghế ở Hạ nghị viện, đều có khôngít người nhà họ Minh. Minh gia có thể nói làdòng họ quý tộc tinh hoa nhất nhì đế quốc.Nhưng nhà Minh Lăng, chỉ coi như mộtnhánh.Tuy là nhánh nhà khác, song cũng thuộctrung tâm quyền lực.Chủ nhân Minh Hy hiện tại tuy mới ba mươituổi đã mang quân hàm Trung tướng, lại kiêmchức phó hiệu trưởng trường quân đội đế quốc, làthần tượng của cả một thế hệ Alpha, Beta trẻtuổi.Vì sao chỉ nhắc đến mỗi Minh Hy? Vì ở nhàchỉ còn mỗi Minh Hy và Minh Lăng.Đại tướng Minh Trạm tức bố Minh Hy đãchết trận lúc Minh Hy mười hai, mười ba tuổi,người mẹ Omega của anh quá đớn đau suốt nửanăm sau đó nên cũng ra đi trong tức tưởi. Kể từđó, Minh Hy thành mồ côi, nhưng thời điểm bấygiờ anh đã theo học trường quân đội, ít khi vềnhà, thân phận mồ côi tựa hồ không ảnh hưởngquá lớn đến anh.Minh Lăng không phải em ruột Minh Hy.Người mẹ Omega của Minh Hy lúc sinh anh xảyra tình trạng mất năng lực sinh sản sau này, bởivậy Đại tướng Minh Trạm chỉ có anh là người kếthừa duy nhất.Minh Lăng là đứa bé Đại tướng bế về nhàtrước khi chết trận, nghe nói là tìm thấy trênmột tinh cầu hoang vu, vì cậu là Omega nênđược Đại tướng nhận nuôi, nhưng theo những gìMinh Lăng tự tìm hiểu thì, khả năng lớn cậu làngười đế quốc Ansa. Khi ấy Đại tướng đang chỉhuy quân chiến đấu với Ansa, cậu là tù binhthường dân, bé lít nhít, lại còn là Omega, có ưuthế, nên may mắn được Đại tướng nhận nuôi.Việc nhận nuôi cậu cũng dễ hiểu. Vợ Đạitướng Minh Trạm đã mất khả năng sinh đẻ,không thể sinh con được nữa, hai người chỉ cómột đứa con Alpha, đứa con lại còn theo họctrường quân đội từ nhỏ, sau này sẽ hiến cả cuộcđời cho quân đội, họa hoằn mới về nhà một lần.Đại tướng thì luôn phải ở tiền tuyến, chỉ còn lạivợ ông ở nhà, cô đơn tột độ, Đại tướng dẫn mộtđứa bé Omega về giúp người ấy nguôi nỗi đơn côi,cũng là chuyện thường tình thôi mà.Nhưng Minh Lăng cảm thấy mình như saochổi, được Đại tướng mang về nhà chưa lâu, ôngvừa lên tiền tuyến đã chết trận, mà mẹ nuôicũng không nén nổi nỗi đau, chỉ trong thời gianngắn đã thương tâm đến chết.Minh Lăng là con nuôi của Đại tướng MinhTrạm, còn là Omega, dĩ nhiên đãi ngộ khác bìnhthường.Cậu không bị nuôi trong trung tâm chuyênnuôi dưỡng Omega mà được người giám hộ Minhgia nuôi. Vốn dĩ cậu bị đưa đến trung tâm nuôidưỡng Omega mới đúng, Minh Hy lại nói hy vọngcậu có thể ở nhà, trung tâm nuôi dưỡng Omegamới không mang cậu đi.Minh Lăng nghĩ, giả sử trước kia cậu đếntrung tâm, có khi hiện tại sẽ không phải chịu nỗiđau sống không bằng chết này.Cậu sẽ không yêu chính anh trai mình, sẽkhông phải ao ước mình không phải Omega thìtốt biết mấy, sẽ không khổ đau vì phải kết hợpcùng một Alpha chưa bao giờ gặp.Cậu sẽ như đa số các Omega khác, chờmong người chồng Alpha xa lạ của mình xuấthiện, hân hoan và hãnh diện vì điều đó, còn cảmthấy thiêng liêng và hạnh phúc vì được sinh concho anh ta.Minh Lăng ở nhà suốt đến năm mười ba tuổimới theo học trường nội trú Omega. Tuy làtrường nội trú, nhưng cuối tuần cậu được về nhà,những dịp nghỉ lễ cũng được ở nhà.Minh Hy làm anh trai dù hay cứng nhắc vànghiêm chỉnh nhưng đối xử với cậu tốt lắm, hễrỗi rãi là anh lại về nhà bầu bạn với cậu.Omega định mệnh của anh vẫn chưa xuấthiện, nhưng xét thành tích lẫn chức vụ của anh,thừa sức có thể tự chọn một Omega làm bạnđời, chỉ tiếc là anh không làm vậy.Minh Lăng không hỏi anh nguyên do, chỉphỏng đoán, có lẽ Minh Hy sợ lập gia đình rồi,cậu ở nhà sẽ mất tự nhiên, nên anh vẫn cứ trìhoãn hôn sự.Rồi cậu lại nghĩ, sau khi cậu cưới, chắc sau đókhông lâu anh cũng sẽ cưới nhỉ?Nghĩ đến việc sẽ có một Omega làm vợ anh,được anh đánh dấu, hai người ân ái, sinh con,Minh Lăng lại cảm thấy hết sức đau lòng.Dạo gần đây cậu liên tục bị cảm xúc này tratấn đến suy sụp.Minh Lăng đi tắm rửa, dùng máy đo kiểmtra thử tình hình chất dẫn dụ của cậu, phát hiệnđã tăng thêm một vòng nữa. Bị chất dẫn dụ củaAlpha ảnh hưởng, chất dẫn dụ của cậu càng ngàycàng tỏa ra chạm mức kỳ trưởng thành. Bác sĩđưa kết quả cho hay, phải ba bốn tháng nữa cậumới đến kỳ động dục, cậu lại láng máng thấy cólẽ mình không chờ lâu nổi như vậy.Tình cảm yêu đương lẫn chất dẫn dụ củaAlpha đều góp phần thúc đẩy tốc độ kỳ độngdục.Minh Lăng có phần nôn nóng mà chau mày,ngồi trước bàn lôi hộp quà ra, mở hộp, bên trongcòn một cái hộp nhỏ, trong hộp nhỏ là một chiếcghim cài áo có màu trắng đen là chủ đạo.Ghim cài là do cậu tự thiết kế nhưng khôngbiết làm sao để làm, đành phải cầm đến cửa hàngtrang sức đặt làm. Chính giữa chiếc ghim cài hổphách là một nụ hoa bé xíu được bao bọc.Minh Lăng cầm chiếc ghim cài nhìn ngắmmột hồi, lại cất vào hộp.Ngoài chiếc ghim cài, còn một tấm áo sơ mi,Minh Lăng cũng lôi áo ra ngắm. Cậu hơi hối hậnvì mình chẳng học may, cho nên áo cũng phải điđặt.Ngồi đực một chỗ cũng không có ích gì,không giải quyết được vấn đề, cuối cùng MinhLăng đành định thần trở lại khỏi trạng thái đờđẫn nóng ruột, xuống bếp giúp thím đầu bếp nấucơm.Minh gia là nhà quý tộc nhưng nhà ít người,chỉ có hai chủ nhân, hai vị chủ nhân lại còn ít ởnhà. Phần lớn thời gian Minh Hy không ở tiềntuyến thì ở tổng bộ quân đội, Minh Lăng nội trúở trường, nên trong nhà không có mấy ngườihầu, ngoài ông James làm quản gia cũng chỉ cònthím Bates Beta là đầu bếp, còn lại đều là ngườimáy trí tuệ nhân tạo.Thím Bates quý Minh Lăng phải biết, lúc nàyđùa vui với cậu, "Lăng Lăng sắp cưới rồi, đến lúcđó thím cũng phải đi theo để chăm sóc cháu."Minh Lăng nhìn bà một cái, hơi cúi đầu, đeogăng tay lấy mẻ bánh ra khỏi lò nướng, "Còn lâumà thím."Thím Bates cười, "Lâu gì mà lâu, cùng lắmhai ba tháng nữa rồi. Thím nghĩ hoài không biếtchồng Lăng Lăng thế nào đây. Nếu không phảilính thì tốt quá, có thể ở nhà, có nhiều thời giankề cận cháu hơn, chứ không như thiếu gia, mấytháng mới về nhà một lần."Minh Lăng cắn răng, ra khỏi bếp, "Thím à,không cần dỗ cháu vui đâu. Cháu đâu có biết aiđược chọn."Thím Bates nghĩ cậu thẹn thò, bèn nói, "Đạithiếu gia làm Tướng, nhờ cậu ấy mượn quan hệ đitra ở trung tâm, chẳng phải sớm biết là ai ư?"Minh Lăng không trả lời bà. Cậu tuyệt đốikhông muốn biết đối phương là ai.Tâm trạng cậu mới khá lên một chút, lạinghe Bates nói vậy liền tiếp tục sa vào đau khổ.Nghĩ đến cảnh mình ở bên một Alpha không phảiMinh Hy, bị anh ta ôm, bị anh ta đánh dấu, cậulại khó lòng chịu đựng được. Nỗi đọa đày này cứdai dẳng đến chiều tối, thì đầu cậu đau ong ong,bắt đầu sốt.Tuy kỹ thuật y học của đế quốc đã pháttriển đỉnh cao nhưng lâu nay cơ thể Omegathường yếu ớt, dễ sinh bệnh dù chỉ vì nguyênnhân vặt vãnh. Thế nên mới hay có chuyện,thuốc mà rất nhiều Alpha lẫn Beta dùng được,Omega lại không thể sử dụng. So với Alpha lúcnào cũng mạnh mẽ thì thể chất mang thai củaOmega lại có vẻ được tạo hóa đặc biệt đối đãihơn, rất nhiều loại thuốc có thể ảnh hưởng tớikhả năng sinh đẻ của Omega, chỉ có rất ít loạithuốc dùng riêng cho Omega mới không gây ảnhhưởng.Nhằm đảm bảo khả năng sinh đẻ của Omega,đế quốc cấm rất nhiều loại thuốc đối với Omega,không cho phép Omega uống.Minh Lăng rức đầu nhưng không báo, lại bịmáy đo trong phòng ngủ phát hiện, báo động đếnphòng quản gia. Quản gia James vào phòng ngủcậu, muốn đưa cậu đến bệnh viện, "Cậu chủ, cậusốt rồi, chúng ta nên đến bệnh viện khám."Minh Lăng nhìn lên máy đo nơi đầu giường,mới 37.8 độ thôi, liền lắc đầu, "Ông James, cháukhông đi đâu, ông biết nhiệt độ này bác sĩ cũngkhông cho thuốc đâu mà. Cháu chỉ sốt nhẹ, rótcho cháu cốc nước, cháu uống rồi ngủ một giấc,sáng mai dậy sẽ đỡ liền."James ngẫm nghĩ, sai người máy đi rót nước,còn ông vắt khăn lau mặt cho cậu.Minh Lăng rất đẹp. Vốn Omega dù là namhay nữ cũng đều xinh đẹp, nhưng trong số cácOmega, Minh Lăng thuộc diện vẻ ngoài xuấtsắc hơn hẳn.Tiếc là Minh Lăng chưa từng để tâm đếndiện mạo mình. Một Omega, kể cả có đẹp haykhông cũng chỉ là cái máy đẻ, diện mạo có tácdụng gì?Lúc này đây, gò má Minh Lăng đỏ bừng bởicơn sốt, càng tôn vẻ đẹp nơi cậu lên diễm lệ, hớphồn hơn bao giờ hết, ngay cả ông quản gia cũngkhen, "Ai được chọn ghép đôi cùng cậu chủ làngười may mắn cực kỳ."Minh Lăng không đáp lời ông, đầu óc nhứcbuốt rồi lại bi ai vì người được chọn ghép đôi cùngmình. Có lẽ đối phương đang chờ mong, chờ mongmột Omega có thể trở thành bạn đời của anhta, nhưng người như cậu, đã có người thươngtrong tâm tưởng, không thể thâm tình ngày saucùng anh ta.Minh Lăng uống nước, nhắc James đi, bị sốtnhẹ và đau đầu hoàn toàn không thể ngủ, trântrân nhìn trần nhà.Đồng thời miên man nghĩ ngợi. An An nói cậuthích nghĩ xiên nghĩ quàng chính là một căn bệnh,trị không dứt. Cậu cười khổ, trộm nghĩ bản thâncậu cũng mong mình đừng nghĩ quàng nghĩ xiênnữa đây, song điều này không thể khống chế.Là một Omega, cậu biết mình có tráchnhiệm và nghĩa vụ gả cho Alpha, hơn nữa cònphải sinh con. Nó không chỉ là nghĩa vụ của côngdân đế quốc, nó còn là nghĩa vụ của sinh mệnhcơ thể cậu, cậu có trách nhiệm duy trì thế hệsau.Nhưng là một con người có suy nghĩ, cậukhông thoát khỏi ích kỷ, mong mỏi được ở bênngười mình yêu, dầu cho cậu biết anh hai khôngcó thứ tình cảm đó đối với cậu, cậu vẫn ảotưởng anh là chồng mình.Minh Lăng vừa sốt vừa đau đầu, thêm mộtđêm mất ngủ, nghĩ ngợi lung tung, sang ngàyhôm sau bệnh càng trở nặng, sốt tới 38 độ.Bị sốt, cậu vẫn ngồi đọc sách trong thưphòng. An An gọi điện cho cậu, thấy mặt cậu đỏbèn trêu chọc, "Ơ mấy tháng nữa bồ mới đến kỳđộng dục mà, sao chưa chi đã nom khát tình thếkia?"Minh Lặng biết thừa cậu ta cợt nhả, chỉ nói,"Tớ bị sốt."An An "a" một tiếng, luống cuống xin lỗi,"Sốt rồi, đi viện chưa?"Omega ốm không có đơn thuốc nào hết, cảmnhẹ cũng phải đi viện, vì Chính phủ sợ Omega tựtiện dùng thuốc sẽ ảnh hưởng đến khả năng sinhđẻ.Minh Lăng bảo, "Mới 38 độ, chưa đủ chuẩnđi bệnh viện. Bồ có việc gì không?"An An thấy cậu ốm, thế là không ăn nói độcđịa như thường lệ nữa mà nghiêm túc hỏi, "Địnhhỏi bồ biết chồng bồ là ai chưa?"Minh Lăng đáp, "Biết sao được. Ít cũng phảimười hôm nữa mới biết. Dạo này bồ ở trường thếnào?"An An nói, "Còn thế nào nữa? Như cũ thôi.Mấy bữa nay tớ thấy mình là lạ nên đến trungtâm kiểm tra, chưa có kết quả, nhưng bác sĩ nóitớ sắp đến thời gian trưởng thành rồi, nhiều nhấtlà một năm nữa. Haiz, trước không nên chê cườibồ mới phải, giờ cũng đến lượt tớ."An An lớn hơn Minh Lăng hai tuổi, nhưngđầu óc đầy ắp những ý nghĩ quái gở. Bạn bè cùnglứa cậu ta đều đến kỳ trưởng thành hết rồi màcậu ta vẫn chưa có phản ứng.Thời gian trưởng thành của Omega khácnhau tùy cơ địa, sớm là mười ba tuổi bắt đầu kỳđộng dục đầu tiên, muộn nhất cũng có trườnghợp ba mươi tuổi mới có kỳ động dục đầu. Dùvậy, hầu hết vẫn nằm trong khoảng mười bảyđến hai mươi tuổi. Năm nay Minh Lăng mườichín, nghĩa là thuộc trường hợp bình thường.Trước cậu hay nói thần kinh não An An chậpcheng nên cả kỳ động dục cũng chập cheng theo,không ngờ cậu ta cũng sắp sửa đến kỳ.Cậu bèn bảo, "Đừng lo, sớm muộn gì cũngđến, đến sớm bao nhiêu tốt bấy nhiêu."Thời gian mấy tháng trước khi chính thứctrưởng thành, cơ thể Omega biến đổi rất lớn,phát triển nhanh chóng, dẫn theo tinh thầnOmega trong thời kỳ này vô cùng nhạy cảm vàmất an toàn. Không chỉ tinh thần yếu đuối màcơ thể cũng yếu hơn mọi khi, Minh Lăng haynghĩ nhiều, nhất định cũng có liên quan đến việckỳ động dục của cậu tới sớm.An An nói, "Tớ cũng biết đến càng sớm càngtốt, có thể chọn một Alpha sớm tránh cho mấyanh tốt bị chọn hết. Cơ mà nè, bồ cứ cho tớ dèdặt một chút đi."Minh Lăng nghĩ, tớ lo cho bồ đúng là lo bòtrắng răng, không khỏi thốt, "Bồ chọn sớm đi,biết đâu năm sau Alpha được nhập vào hệ thốngđều rất tốt." Kho số liệu Alpha là phải khi Alphahai mươi tuổi mới có thể bỏ số liệu của họ vàođược.An An lại tiếp, "Tớ không ưa mấy đứa Alphahai mươi tuổi non choẹt đâu, tớ thích lớn tuổi ấy,từng trải, lại biết thương yêu Omega trên giường,chứ mấy đứa Alpha non choẹt mới dứt hơi sữachỉ biết có bản năng, khác gì dã thú. Cỡ ba mươihay bốn mươi tuổi là tốt nhất, tớ hỏi thăm thửrồi, hiện nay Alpha ưu tú ba mươi bốn mươi tuổicòn độc thân cũng chỉ có mười mấy người."Minh Lăng lại nghĩ, với cái tính An An, hoàntoàn khỏi cần lo cậu ta bị chứng trầm cảm lâmsàng trước giai đoạn trưởng thành. Các Omegađều luôn nhất nhất mong muốn một Alpha bầubạn cả đời, cậu thì thấy An An lại muốn thử hẳnmấy người cơ.Cậu nói vỏn vẹn, "Hy vọng bồ có thể chọnđược một trong số mười mấy người ấy."An An hí hửng, "Haiz, tớ cũng mong vầy. Tớthấy anh trai bồ tuyệt đấy, anh ấy Trung tướng,đáng nhẽ được tự chọn Omega từ lâu, sao anh ấychưa cưới hỏi gì vậy?"Minh Lăng bị câu này của cậu ta chọc suýtnữa đập bàn đứng dậy, hên là cậu nhịn xuốngđược, điềm nhiên nói, "Tớ cũng không rõ."An An bảo, "Gen anh bồ hẳn tốt lắm thìcũng được chọn ghép đôi sớm rồi chứ nhỉ, thế màchưa có kết quả. Theo như tớ được biết, lắm traigái trường mình muốn được gả cho anh bồ lắm."Minh Lăng chả muốn nói gì nữa, một hồi lâulắc sau mới kết thúc cuộc đối thoại, "Tớ sốt đauđầu quá, An An, gác máy nhé. Bao giờ bồ có kếtquả kiểm tra cụ thể, báo lại tớ nghen."Ngắt máy với An An, cậu hít sâu một hơi, lạinghĩ hay là mình cũng bị chứng trầm cảm lâmsàng trước giai đoạn trưởng thành rồi, phiềnchết được.Kỳ thực cậu cũng thấy lạ, cớ sao anh haivẫn chưa ghép đôi với Omega nào? Số liệu củaanh nhập vào hệ thống đã mười năm, mười nămqua, có biết bao số liệu Omega được đối chiếu vớianh ấy, mà sao lại không có ai thích hợp?Cậu càng nghĩ càng điên đầu, cuối cùngkhông nghĩ nữa.Đến ngày thứ ba, cơn sốt của Minh Lăngvẫn không thuyên giảm. Quản gia James mặc kệlời cậu, dứt khoát chở cậu đến bệnh viện. Bác sĩnói đây là tình trạng bình thường trước khi đếnkỳ động dục đầu tiên, chưa sốt đến 39 độ thìchưa cho thuốc, chỉ để cho về nhà dưỡng bệnh,đắp khăn lạnh lên trán là được.Quản gia James đành đưa Minh Lăng về nhà.Ngày thứ tư, cơn sốt vẫn thế, chỉ xấp xỉ độ38. Tối cậu ngủ không sâu, hơn nữa cơ thể cònhết sức mẫn cảm, nên khi mùi chất dẫn dụ củaMinh Hy quẩn quanh nơi cửa phòng, cậu đã bừngtỉnh.Minh Hy đến bên giường cậu ngồi xuống, nhìnmặt cậu qua lớp ánh sáng mỏng tang, vươn taysờ trán cậu. Cậu lào thào, "Anh hai về rồi à?Qua sinh nhật anh rồi anh mới về. Hôm qua cógọi điện cho anh, sĩ quan của anh nhắn khôngchuyển máy cho em được."Minh Hy chỉnh đèn phòng sáng hơn chútđỉnh, nhìn khuôn mặt luôn mịn màng của cậu nayđã gầy nhiều, dưới mắt còn có quầng thâm, hẳnnhiên do ốm.Anh nói, "Tại có chuyện quan trọng, khôngcách nào liên lạc ra ngoài. Em ốm, phải nghỉ ngơicho tốt."Minh Lăng thở dài, "Cũng không hẳn là ốmđâu anh. Bác sĩ bảo đây là hiện tượng bìnhthường trước kỳ động dục đầu tiên của em thôi,nhiều Omega dễ sốt nhẹ ở khoảng thời gian này,qua khoảng thời gian này là hết hà. Quà sinhnhật anh em đặt trên bàn đó, anh xem đi."Minh Hy thở dài sườn sượt, toan cúi xuốnghôn trán em trai. Cơ thể khom xuống rồi, bỗngchốc dừng lại, thậm chí anh còn đứng bật dậy đilấy hộp quà.Minh Lăng cảm nhận được sự lần khần củaanh, ánh mắt cậu tối sầm, nhấc tay vắt trêntrán mình, lòng đau khôn tả.Minh Hy bóc hộp quà, đầu tiên là lấy chiếcáo sơ mi ra. Minh Lăng nói, "Anh thử luôn đi, emchẳng biết có vừa không."Nhưng Minh Hy không đáp ứng mà bỏ áovào hộp, nói, "Không cần, vừa anh."Minh Lăng cắn chặt răng, không nói câu nàonữa.Minh Hy lại cầm chiếc hộp nhỏ đựng ghimcài, xem xét chiếc ghim cài rồi khen, "Đẹp lắm."Minh Lăng nói, "Em tự thiết kế đấy. Hổphách cũng tự tay em làm luôn, nhưng anh mặcquân phục thì không đeo được rồi nhỉ? Cơ màmặc lễ phục dự tiệc có thể dùng..." Nói đến đây,cậu ngập ngừng, sau đó cố để giọng mình mangvẻ mừng rỡ, "Đám cưới của em, anh cũng đeođược."Minh Hy rõ ràng sựng lại, thế rồi cũng bỏghim cài về hộp, trở lại cạnh Minh Lăng, témchăn cho cậu, "Em ngủ đi. Vừa rồi anh vào,không định làm em tỉnh giấc."Minh Lăng cười khổ, "Chất dẫn dụ Alphatrên người anh nồng như vậy, em không tỉnh mớilạ. Bác sĩ nói ba bốn tháng nữa em động dục kỳđầu tiên, giờ đang mẫn cảm lắm. Anh hai, rốtcuộc anh có hiểu gì về Omega không hả? Anh cứthế này về sau cưới chị dâu cho em như nào?"Minh Hy sửng sốt, một lúc lâu mới tiếp lờicậu, "Anh xin lỗi nhé, Lăng Lăng. Anh ra trướcđây."Anh nhanh chóng bỏ ra cửa, ra khỏi phòng,cửa tự động đóng lại. Ánh sáng phòng cũng chậmrãi tối đi.Minh Lăng nhìn trần nhà trong bóng tối,nước mắt trượt dài từ khóe mắt.
Chương 3
Vì sốt nên sắc mặt Minh Lăng phờ phạc, tốiqua ngủ muộn, sáng nay nướng trên giường, đếnkhi dậy thì Minh Hy đã đi, không có ở nhà.Cậu ngồi bên bàn ăn bữa sáng, thím Batesnói, "Cháu yếu quá, ăn luôn trong phòng cũngđược, rời giường nhiều không tốt."Minh Lăng không có tinh thần gì cho cam,chỉ ủ ê nói, "Nằm giường cũng khó chịu, chi bằngđứng dậy đi đi lại lại, có khi còn đỡ."Cậu đang ăn cháo, được một lúc quản giaJames vào báo, "Cậu chủ, thiếu gia Eis nhàMarton đến xin gặp cậu."Minh Lăng nhìn ông một cái, bảo, "Anh haicháu đi đâu rồi mà." Ý là anh hai không ở nhà,chưa bao giờ cháu phải tiếp khách.Là Omega, luôn luôn được bảo hộ. Nói là bảohộ, thực chất là một loại giam cầm, ít khi cho ragặp khách lạ.Thường thì con cái Omega của các nhà đạiquý tộc cũng có mối quan hệ rộng rãi. Tuy nhưđã trình bày, chồng Omega đều quyết định dựatrên kết quả tìm kiếm Alpha, nhưng Omega củacác nhà quý tộc quyền quý kỳ thực không có aithực sự tìm chồng qua phép tìm kiếm này. Họđều là những đứa con quý báu của gia đình họ,bình thường luôn dùng quan hệ thông gia vớinhau.Vậy nên từ nhỏ họ không chỉ học chươngtrình cần thiết đối với một Omega mà còn phảihọc nghi lễ xã giao quý tộc, sau này lập gia đình,họ không chỉ sinh con cho nhà chồng mà cònphải giúp chủ nhân gia đình giải quyết đủ thể loạiviệc. Dẫu sao trên trường chính trị, phu nhânchính trị cũng là một yếu tố trọng yếu, đặc biệtbản năng của Alpha lại luôn tồn tại ý muốn bảovệ và nâng niu người Omega bạn đời của mình,bên mình mà có cơn gió thổi qua thôi cũng đánhđồng thành cấp bậc bão lốc ấy chứ.Nhưng mà chuyện chính trị, Minh Lăngkhông rõ ràng lắm. Cậu họ Minh song chỉ là connuôi của Minh gia, mẹ nuôi cũng không cho cậubước vào giới Omega quý tộc, vả lại Minh Hyhình như cũng không thích cậu tiếp xúc với cáigiới này nữa, nên cậu lớn dần, không khác gì mấycác Omega bình dân.Cậu thậm chí không biết rằng, không phảiOmega nào cũng chọn bạn đời qua hệ thống.Minh Lăng nói vậy xong, quản gia James cấtlời, "Thiếu gia Eis nói là đến thăm cậu."Cậu càng kinh ngạc. Cậu không quen thiếugia Eis này, nhưng có nghe danh nhà Marton làdòng họ chính trị lâu đời cực kỳ nổi tiếng ở đếquốc, còn có chức tước Hầu tước. Chỉ cần xemthời sự là có thể gặp ngay mặt mũi ngài Martontrông ra sao. Minh Lăng thật sự không hiểungài Marton này đến gặp cậu làm gì?Bèn hỏi, "Là Alpha hay Beta? Hay Omega?"Quản gia James đáp, "Là Alpha, thưa cậuchủ."Cậu nhíu mày, "Cháu sắp trưởng thành đếnnơi rồi, cứ thế mà đi gặp một Alpha sao?"Minh Lăng nghỉ ở trường về nhà, do sắptrưởng thành nên vài tháng nay cậu chỉ ở nhà,chờ chồng mình được chọn, sau đó sẽ nhanhchóng cưới người đó, đến khi kỳ động dục đầutiên của cậu xuất hiện, chồng cậu có thể bầubạn bên cậu, đánh dấu cậu, và kể từ đó cậuchính thức là người trưởng thành.Trong quãng thời gian ấy, cậu không đượcgặp Alpha khác, cho nên phải hỏi lại.Quản gia James thưa, "Tôi cũng từ chối thiếugia Eis như vậy, nhưng ngài ấy kiên quyết đòi gặpcậu."Minh Lăng biết James là người chững chạc,nhất định là ông không có biện pháp từ chối nênmới phải đến xin ý kiến cậu. Cậu nói đơn giản,"Thế gặp ở sảnh phòng khách đi ạ."Quản gia James đáp vâng, lui ra ngoài trước.Minh Lăng thật lòng không có tâm tư ănuống nữa, bỏ thừa lại nửa bát, lau mồm súcmiệng xong, mới kéo lê cơ thể sốt nóng khó chịuđến phòng khách.Vừa mới vào, cậu lập tức càng khó chịu dữdội. Loại khó chịu này không phải do đau đầu tứcngực bởi cơn sốt, mà là do mùi Alpha đậm nồngxa lạ, kích thích thần kinh cậu thêm căng thẳng,thân thể lại như nhũn ra.Cậu thích mỗi mùi của Minh Hy, còn cácchất dẫn dụ Alpha khác, đều làm cậu thấy bàixích.Bóng cậu vừa hiện nơi cửa, người đàn ôngngồi tại sô pha trong phòng liền nhìn về hướngcậu, sau đó còn vô thức đứng dậy không tự chủ.Cậu liếc nhìn hắn, phát hiện đối phương làtướng mạo tóc vàng mắt xanh điển hình của giatộc Marton, vẻ bề ngoài này thường xuyên cómặt trên thời sự. Cậu gật đầu mỉm cười theophép lịch sự của chủ nhà, bước đến một ghế sôpha gần đó cách hắn tương đối xa, nói, "NgàiMarton, xin chào! Mời ngài ngồi."Nói xong, cậu tự mình ngồi trước.Tuổi Eis Marton không lớn, còn chưa đến bamươi, ánh mắt màu xanh da trời thâm thúy. Hắncũng gật đầu chào cậu, "Xin chào. Mạo muội đếnquấy rầy, thực lòng xin lỗi."Tuy hắn nói rất khách sáo, song cái nhìnthẳng tắp chĩa vào Minh Lăng lại không hềkhách sáo. Ánh mắt ấy, quả thực như muốnxuyên thấu cậu.Đang ở nhà, lại đang ốm, Minh Lăng tấtnhiên ăn vận không chỉnh tề, chỉ mỗi một cái áophông rộng rãi và quần dài màu đen, xỏ dép lê đitrong nhà, trong vẻ tùy ý toát lên sự mảnh mai.Đứng giữa các Omega cậu cũng không tính làthấp bé, nhưng khi ở cùng Alpha, cậu luôn bị đánhgiá là nhỏ nhắn.Ánh nhìn và hơi thở Eis nhuốm đẫm dụcvọng chiếm hữu và xâm lược làm Minh Lăngtheo bản năng thấy hết sức mất tự nhiên và ứcchế, nhưng cậu cũng không có cách nào cấm Eisthôi nhìn mình chăm chú.Cậu đành nói vội, "Anh hai tôi giờ không cónhà đâu, không biết ngài Marton đến có chuyệngì? Tôi là một Omega, sắp vào thời kỳ trưởngthành, thật sự không thể tiếp đón ngài tốt."Eis bảo, "Tôi biết em ốm nên đến thăm,không biết giờ sức khỏe em đỡ chưa."Minh Lăng hơi lấy làm sững sờ, cũng khôngvui lắm vì đối phương nắm rõ tình hình của cậu.Vả lại lời đối phương quá sâu xa, Minh Lăng đãcó một giả định trong bụng, giả định này làm lôngtơ toàn thân cậu dựng đứng.Dù rằng vẫn dựng tầng cảnh giác, cậu vẫnbày vẻ tươi cười hiền lành, "Cảm ơn ngài đã quantâm, tôi không sao cả. Nếu ngài đến vì lý do này,tôi nghĩ, là một Omega, tôi thật sự không thểtiếp đón ngài thêm nữa."Nói đoạn, cậu đứng dậy tính rời đi, ai dè Eiscũng bật dậy. Thân thể Alpha của hắn chiếm ưuthế triệt để, lưng dài chân dài, bước vài bước đãđến trước mặt cậu, đặt tay lên vai cậu, ấn cậungồi trở lại sô pha.Đây là lần đầu tiên Minh Lăng bị một Alphakhông phải Minh Hy chạm vào, thoắt chốc cảngười cậu run lên, toan đẩy hắn ra.Nhưng đúng lúc ấy hắn lại nói thẳng thắn,"Đừng sợ, sau này mình chính là vợ chồng, emthả lỏng với tôi một chút là được."Lời này của hắn làm đầu óc Minh Lăngtrống rỗng trong nháy mắt. Cậu trợn mắt, tuynãy đã lờ mờ đoán ra, nhưng nghe hắn nói tườngtỏ như vậy, cậu vẫn không sao có thể chấpnhận.Ánh mắt Eis dịu dàng hơn. Minh Lăng tócđen mắt đen, mặt mũi thanh tú, rơi vào mắt Eis,quả thực dễ thương như một con búp bê gỗ. Hơnnữa Minh Lăng sắp trưởng thành, chất dẫn dụOmega đã hoàn toàn chín muồi, tỏa ra mùihương ngọt lịm mê say khiến Eis gần như mêmuội đắm đuối.Kết hợp cùng Minh Lăng không phải kết quảđối chiếu của hệ thống mà là nhà Marton muốnkết thông gia với nhà Minh. Ban đầu Omega nhàMinh gả cho Eis là một Omega sắp sửa trưởngthành của nhà chính Minh gia, đâu ngờ cậu kialại xảy ra chuyện, không thể gả cho hắn nữa, nênMinh Lăng nhận vị trí này.Minh Lăng đương nhiên nào biết, còn tưởngkết quả đối chiếu của hệ thống xong rồi, thiếugia nhà Marton trước mặt này chính là kết quả,cho nên sắp xếp đến gặp cậu trước.Minh Lăng cứng đờ cả người. Eis cầm taycậu, đặt bên môi hôn. Lần này cả người cậu runbần bật, rụt ngay tay lại dịch lùi ra sau. Liếc Eismột cái nữa, cậu đứng vội dậy nói, "Xin lỗi ngài."Rồi đi như bay ra khỏi phòng khách.Eis trông theo bóng cậu, cười cười, cho làcậu ngượng, vì hai má Minh Lăng đỏ lựng suốt.Biệt thự nhà chính Minh gia.Minh Hy ngồi trong thư phòng chủ nhânMinh gia tức Thượng tướng năm sao Minh HuyÚc. Dáng anh ngồi rất mực tề chỉnh và thẳngthắn, thái độ cung kính với Minh Huy Úc, songánh mắt thâm trầm, tuyệt đối không có ý mềmlòng.Anh nói, "Thưa bác, cháu không đồng ý đưaMinh Lăng đến nhà Marton."Minh Huy Úc ngồi sau bàn làm việc, thầnsắc ôn hòa. Ông ta lúc nào cũng ôn hòa, nhưnglại là một trong những người có quyền thế nhấtđế quốc, đến cả Hoàng đế bệ hạ cũng phải nểmặt ông ta dăm phần.Ông ta lên tiếng, "Bác nghe nói cháu có ý xincưới Minh Lăng làm vợ, là vì nguyên nhân này."Minh Hy đáp, "Thưa bác, đó chỉ là một trongcác nguyên nhân."Minh Huy Úc trầm ngâm, "Nhưng bác lạithấy đó là lý do chủ chốt đấy. Minh Lăng tuy chỉlà con nuôi cha cháu nhưng xét về mặt phápluật, vẫn là em trai cháu. Hai các cháu cướinhau, sẽ ảnh hưởng danh dự Minh gia. Thêm nữa,thân thế Minh Lăng, cháu biết rồi, còn muốncưới nó?"Minh Hy trả lời, "Thưa bác, cháu vô cùng xinlỗi. Sau khi cháu cưới em ấy, sẽ tự nguyện quakhu vực biên giới trấn thủ biên cương, cháu sẽ cốgiảm thiểu sự ảnh hưởng bất lợi của đám cướichúng cháu xuống thấp nhất có thể. Còn thânthế em ấy, em ấy là đứa bé con lớn lên ở nhàcháu, sao có thể áp đặt sự việc này lên ngườiem ấy?"Minh Huy Úc khuyên, "Minh Hy, cháu nhưthế khiến bác rất thất vọng. Hôn ước với nhàMarton được thống nhất, giờ đây đã hết đườngvãn hồi, cháu đến xin bác cũng vô ích. Cháu làmlính đế quốc, lại còn là Trung tướng, làm tấmgương, sao có thể hành động theo cảm tính?Bác cực kỳ đánh giá cao cháu, điểm này cháu tựhiểu, đừng vì Minh Lăng mà phụ lòng gia tộc, phụlòng đế quốc."Minh Hy phản đối, "Bác, Minh Lăng khônghiểu gì cả, dù có đến nhà Marton cũng không cótác dụng."Minh Huy Úc phẩy tay, "Bác đã đọc tài liệuvề nó. Nó là đứa thông minh, không sai đâu. Còncháu, lại đi yêu em trai, đòi cưới em trai, cháunghĩ thế là tốt với nó? Nếu lâu nay nó chỉ luôncoi cháu là anh cả đáng kính trong nhà, sau đóbiết cháu luôn có ý định với nó, cháu nghĩ nó sẽvui? Hãy cứ là đối tượng để nó kính trọng vàngưỡng mộ, ấy mới là hành động tốt dành chonó."Minh Hy còn định nói nữa nhưng Minh HuyÚc đã không chịu nghe, bắt anh rời đi.Anh về nhà, biết Eis Marton đã đến, sắcmặt anh sầm sì dữ tợn. Thế nhưng bước qua thưphòng Minh Lăng, thần sắc anh đã hiền hậu hơnrất nhiều.Minh Lăng đang lên mạng, Minh Hy vừavào, cậu đã cảm nhận được, ngoái lại nhìn anh,"Anh hai về rồi."Chương 4Trước khi Eis đến Minh gia, tuy Minh Lăngtự nhận thức mình sẽ làm vợ chồng cùng mộtAlpha xa lạ, nhưng Alpha xa lạ này dù sao chỉ làmột hình ảnh mơ hồ, không tương ứng vào ai, vìthế cậu còn có thể tự an ủi mình, hay thậm chígò ép mình chấp nhận sự thật: Cậu là công dânđế quốc, cậu có nghĩa vụ và trách nhiệm phảilàm.Nhưng gặp Eis rồi, lại biết hắn sẽ là ngườichồng tương lai, cậu mới phát giác mình khôngthể chấp nhận sự thật.Nghĩ cảnh Eis động chạm cậu, rồi sẽ cònđánh dấu cậu, cậu rùng mình, cảm thấy đau đớnsống không bằng chết.Nhân sinh của cậu, từ nay trở đi là một conđường đứng nơi đầu này có thể trông đến tậncuối đầu kia. Cậu và Eis kết hôn, rồi cùng hắnsinh con, vì hắn nuôi con. Lũ con lớn lên, cậucũng rời khỏi nhân thế.Con đường này, đối với cậu, không hề hấpdẫn, mà chính là thống khổ, trong khi cậu cứ phảitiếp tục bước đi.Phải sống vì nghĩa vụ, vì trách nhiệm, và vìniềm tin.Minh Lăng gắt gao nắm tay thành đấm, chỉcảm thấy mắt mình bị bóng đen phủ chụp.Minh Hy ngồi đối diện Minh Lăng. Hai ngườilà Alpha và Omega, chất dẫn dụ thu hút lẫnnhau, Minh Hy không dám ngồi quá gần cậu,nhưng kể cả có thế thì mùi hương chất dẫn dụOmega tỏa từ người cậu vẫn ngọt lừ, khiến dụcniệm được sở hữu cậu băng rần rật trong anhmãi thôi. Minh Hy làm lính, ý chí can tràng hơnngười thường, bản năng cơ thể vẫn bị anh đè ép.Nhưng chỉ cần trông thấy Minh Lăng, tựa thểMinh Lăng giơ bàn tay mềm mại của cậu, nhẹnhàng quấy rối trái tim anh, khiến trái tim anhmềm mại đi vì cậu.Minh Lăng là Omega, chẳng được tập luyệnchống cự chất dẫn dụ Alpha, nên ở bên Minh Hylà cậu thấy thân thể mình nhũn nhão như đượcai mơn trớn. Thứ cảm giác rã rời này vừa là sựhưởng thụ, vừa là sự hành hạ, nhưng dù có là gì,miễn được ở bên Minh Hy, cậu sẵn sàng chịuđựng nó trong vui sướng.Minh Lăng cố giữ mình bình tĩnh, nói, "Anhhai, mới nãy có ngài Eis Marton nhà Martonđến thăm em."Minh Hy gật đầu, "Em có cảm giác thế nàovới anh ta?"Minh Lăng chau mày, "Sao dạo này anh chỉhỏi cái vấn đề này vậy? Đáng lý anh phải hỏingài ấy đến vì chuyện gì chứ?"Minh Hy nói thẳng, "Anh biết anh ta đến vìchuyện gì."Trong khoảnh khắc, Minh Lăng bị nỗi thấtvọng lạnh tê tái vây quanh. Cậu kéo tấm áokhoác trên người, mắt lại phóng đến màn hình bachiều, trầm mặc hồi lâu, mới hỏi, "Anh biết ngàiấy là đối tượng ghép đôi của em từ bao giờ?"Đôi mắt Minh Hy lẳng lặng nhìn cậu, "Hômkia."Cậu cắn môi, nhìn thẳng vào anh, "Vậy anhvề sao không báo em biết một tiếng? Đâm rangài Eis đến, em chẳng biết gì, quá thất lễ."Minh Hy giữ im lặng, rồi bảo, "Lăng Lăng, làanh sai, anh xin lỗi."Lời này nói ra, giọng anh đã trầm hơn hẳnthường ngày, trầm đến khản nghẹt.Hàng mày Minh Lăng chau tít, "Không cầngiải thích, thực ra cũng chẳng có gì đâu."Minh Hy lại hỏi, "Em gặp anh ta, cảm giácvới anh ta thế nào? Có thích không?"Minh Lăng ngoảnh mặt đi, không nhìn anh,"Cũng đâu phải chuyện em tự quyết định được.Anh hỏi em có lợi lộc gì?"Minh Hy cười khổ. Anh lúc nào cũng nghiêmtúc, vẻ cười khổ như vậy là biểu cảm cực kỳ khógặp, "Em thích anh ta hay không chẳng lẽ cònkhông phải chuyện em tự quyết định? LăngLăng, đang xấu hổ ư?"Minh Lăng bực bội lườm anh, "Xấu hổ đâumà xấu hổ!"Thấy lông mày cậu vẫn nhăn nhúm, anh liềnchuyển qua ngồi cạnh cậu, nhẹ nhàng áp tay lêntrán cậu. Cảm nhận cơ thể Minh Lăng cứngngắc trong tích tắc, anh cũng không bỏ tay ra,mà nói, "Nếu em thích anh ta, anh sẽ để em nhưý. Nếu em không thích, anh hai sẽ nghĩ cách hoànthành nguyện vọng của em."Minh Hy ngồi bên người cậu, cậu sát saocảm thụ được mùi Alpha từ người anh, hùngmạnh, ấm áp khôn cùng. Cậu để mình thả lỏng từtừ, để mùi hương này vờn quanh cậu, sau rồithuận thế ôm chầm anh, vùi mặt mình vào ngựcanh.Minh Hy cũng cứng người trong một tíchtắc, cũng ôm lại cậu.Điều này làm Minh Lăng hạnh phúc tột đỉnh.Chỉ cần ở bên anh, cậu cảm thấy cuộc đời mìnhdẫu có gặp chuyện gì cũng đủ sức để thừa nhận.Cậu yêu anh, không phải vì tuân theo chỉ địnhcủa đế quốc, mà là tuân theo dẫn dắt của thầnlinh và linh hồn mình. Cậu muốn được ở bên anh,sinh con cho anh, sống cùng anh trọn đời.Minh Lăng lí nhí, "Công nhận anh hai làmTướng, nhưng anh cũng nên rạch ròi việc tư việcriêng ra nha. Em đã được chọn ghép đôi cùngngài Eis, hơn nữa ngài ấy cũng đã biết. NhàMarton nắm giữ rất nhiều thực quyền ở Quốchội, tuy không có lực lượng và sức ảnh hưởngtrong quân đội như Minh gia, nhưng làm vậykhông chỉ phạm pháp mà còn đắc tội nhà họ. Anhhai, em không muốn anh khó xử. Lại nói, emkhông cưới Eis Marton thì cũng cưới người khác,gả cho ai, cũng đều chẳng khác biệt gì với em."Minh Hy đang nhè nhẹ vuốt ve lưng MinhLăng, lúc này khựng lại. Anh cúi đầu nhìn mái tócmượt mà của em trai, nói, "Không phải em đượcchọn ghép đôi qua hệ thống với nhà Marton đâu,giờ hệ thống vẫn chưa ra kết quả. Chỉ có hai nhàbiết hôn sự của hai em thôi. Gả em cho nhàMarton là tự hai gia tộc quyết định chứ khôngphải kết quả hệ thống nào cả. Việc kết thông giagiữa tầng lớp cao cấp của đế quốc vốn diễn rangoài vùng hệ thống, tuy chưa từng ai nhắc đến,song nó là sự thật."Minh Lăng lại cứng người vì lời này của anh.Có nói thế nào chăng nữa, cậu mới chỉ mười chíntuổi, từ nhỏ đã được giáo dục ở trường Omega,để các cậu tin rằng hôn nhân của các cậu là vìmục tiêu thiêng liêng kết hợp gen sinh ra thế hệsau ưu tú nhất, cho nên dùng hệ thống là đểchọn Alpha phù hợp kết hợp với các cậu nhất.Nhưng bây giờ, Minh Hy lại nói, thực tế cái hệthống kia chỉ áp dụng với dân chúng bình thườngmà thôi, các gia tộc cấp cao nắm giữ thực quyềnđế quốc không bị hạn chế bởi nó, dường như cậunhanh chóng vỡ vạc ra tại sao anh hai đã bamươi tuổi vẫn chưa bị chọn lựa.Minh Lăng sốc lắm. Sốc vì điều mà thật lâuvề trước cậu vẫn hằng tin tưởng thậm chí phụctùng dâng hiến, thực chất chỉ là thao tác củacon người, gồm cả cuộc đời cậu, hóa ra cũng chỉbị ai đó điều khiển trong tay.Cũng may Minh Lăng luôn lý trí, dẫu thế giớinội tâm có chông chênh ra sao, ngoài mặt cậuvẫn trấn định. Cậu ngước đầu, nhìn Minh Hy,"Anh hai, anh cũng tham gia sao? Việc đưa emđến nhà Marton ấy?"Con ngươi Minh Lăng đen như một vực nướcsâu đen kìn kịt, nhìn ngoài thì bình tĩnh, nhưngMinh Hy hiểu rõ trong nó tuyệt đối không hềbình tĩnh. Anh biết cậu đang sốc.Anh cúi xuống hôn trán cậu, "Không. Hômkia anh mới biết. Ban đầu kết thông gia với nhàMarton là Minh Sơ con trai bác, nhưng nó lạibày trò lừa người ta, leo lên robot bỏ chạy. Nóchỉ có một con robot, lang thang ngoài vũ trụ,có thể chạy bao xa nào? E rằng đã thiệt mạngrồi. Vả lại nhà Marton biết tính Minh Sơ ngangngược, không thể trở thành người vợ tốt, nêncũng rất thích thay thế nó bằng em. Minh giahiện tại chỉ có em sắp bước vào thời kỳ trưởngthành, không còn Omega nào thích hợp nữa. Nóithật thì có vài Beta cũng được, nhưng nhàMarton lại không hài lòng để Beta về nhà mìnhlàm dâu cho lắm. Thế nên bác quyết định, đưaem sang nhà họ."Minh Lăng cố nén sự căm uất trong lòng,hỏi, "Em biết em không nên hoài nghi quyết địnhcủa bác, nhưng tại sao Minh Sơ chạy lại bắt emđi thay?"Ngày thường Minh Lăng luôn lành như cụcđất, ai cũng thấy cậu hiền lành và tính tình dễchịu, kỳ thực bên trong cậu lại vô cùng kiêu kỳ.Chớ nói sự thật về cuộc hôn nhân của cậu là dongười khác thao túng cậu đã khó chấp nhận, cáiviệc làm đồ thay thế cho người khác, cậu càngkhó chấp nhận hơn nữa.Minh Hy an ủi, "Nên nếu em không đồng ý,dù có phải làm to chuyện với bác, anh cũng nhấtquyết làm tới cùng cho em."Minh Hy chỉ là con cháu của nhà nhánhMinh gia, tuy gọi Minh Huy Úc là "bác", nhưngthực ra khoảng cách rất xa.Năm bố Minh Hy mới qua đời, Minh Hy đãkhông còn ỷ lại. Địa vị lẫn thành công ngày hômnay ba mươi tuổi của anh, tất nhiên không chỉ làcố gắng và kết quả vĩ đại của anh, cũng có mộtnguyên nhân vì anh là người nhà Minh.Minh Huy Úc đề bạt hỗ trợ Minh Hy khôngnhiều, Minh Hy cũng rất kính trọng và yêu quýông ta, thậm chí còn coi ông ta như cha ruột.Nhưng chuyện Minh Lăng lần này, anh khôngđồng ý.Anh thà không cưới Minh Lăng, nhưng anhhy vọng Minh Lăng được hạnh phúc trọn đời chứkhông phải vì cái đám cưới chính trị mà bị cuốnvào lốc xoáy chính trị và quyền lợi.Bấy lâu nay anh không cho Minh Lăng đi gặpgỡ xã giao giới quý tộc chính bởi thế.Thực ra Minh Hy gặp Minh Sơ nhiều lần rồi.Minh Sơ là con trai Minh Huy Úc, từ khi sinh rađã xinh xắn vượt bậc, lại là con út, nên đượcMinh Huy Úc yêu chiều ghê lắm. Thân là Thượngtướng năm sao, Minh Huy Úc quyền cao chứctrọng, công việc bộn bề, nhưng đôi khi ông ta cònchịu cõng con trai lên vai, hoặc ôm con làm việchay tiếp đón các quan chức nhà nước. Thế mớibiết ông ta cưng nựng con trai tới mức độ nào.Có lẽ bởi quá mức nuông chiều, Minh Sơ lớnlên ngỗ ngược hết biết. Từ bé Minh Hy đã nghedanh cậu ta đấu kiếm cực giỏi, biết điều khiển cảrobot cấp A, đến nỗi còn có vụ cậu ta lẻn vàotrường quân đội giả danh anh trai, đánh trận đấurobot chung kết. Cuối cùng ông anh trai bị cậuta gây mê nhốt trong nhà tỉnh lại đi túm cậu tavề thì sự tình mới thôi, người biết việc này hiếmhoi lắm, nhưng Minh Hy làm phó hiệu trưởngtrường dĩ nhiên là biết.Nói vậy đủ rõ lá gan Minh Sơ rốt cuộc to cỡnào. Nhà Marton biết cậu ta bỏ trốn, chẳngnhững không nổi đóa, trái lại còn hoan hỉ đổi đốitượng kết hôn thành Minh Lăng, hoàn toàn cóthể hiểu được.Duyên cớ sự việc là vậy. Minh Huy Úc mấtđứa con út quý giá nhất, rồi có lẽ thêm cả ôngta ân hận dữ dội vì chính mình đã nuôi con traithành tính cách trái khoáy đến thế, hoặc làtrước kia không nên ép con cưới hỏi, bức con phảiăn trộm robot trốn vào vũ trụ, không rõ sốngchết, nên giờ Minh Huy Úc chả còn tâm trạngđể châm chước cho sự khao khát của Minh Hyhay nỗi khổ đau của Minh Lăng.Minh Lăng biết anh mình nói được thì làmđược. Nếu cậu không muốn gả cho Eis Marton,anh chắc chắn nghĩ cách hủy bỏ cuộc hôn nhânnày. Thế nhưng, cậu cũng biết, Minh Hy làm nhưvậy nhất định sẽ chuốc lấy sự ghét bỏ và ruồngrẫy từ Minh Huy Úc, lại còn rạn nứt với nhàMarton.Minh Lăng ngần ngừ. Bác sĩ bảo ba bốntháng nữa cậu sẽ đến kỳ động dục đầu tiên,nhưng Minh Lăng tự hiểu, sợ là không chờ lâuđược đến vậy. Kỳ động dục đầu tiên của Omegahết sức quan trọng và nguy hiểm, phải có Alphađánh dấu, không là gần như không thể sống sót.Tất nhiên, cậu biết có cả một loại thuốc ức chếchất dẫn dụ của Omega, có khả năng ức chế kỳđộng dục, còn biến chất dẫn dụ của Omega trởnên na ná như Beta. Nhưng, lẽ hiển nhiên là có dichứng. Khả năng sinh đẻ của Omega là ơn phướcThần ban, dùng thuốc ức chế, sau này tỷ lệ caolà mất năng lực sinh đẻ. Nếu không mất thì đứacon sinh ra cũng chỉ là Beta. Sau khi dùng thuốcức chế mà vẫn còn năng lực sinh Alpha vàOmega, ước chừng chỉ có thể là được Thần bảohộ, thế là đủ hiểu xác suất thấp cỡ nào rồi. Đếquốc nghiêm cấm loại thuốc ức chế này, ngườinào bán hay sử dụng nó đều bị trừng trị nghiêmkhắc.Quá nhiều nguyên do, nên bất kể ra sao, ởlần đầu tiên động dục của Minh Lăng bắt buộcphải có một người chồng được chọn.Thời gian ngắn ngủi, không kết hợp với EisMarton đã được tuyển chọn, cậu còn thể kếthợp cùng ai? Minh Hy cũng đâu thể trở về đếđô chỉ để tìm ở hệ thống một vị Alpha kịp thờitrước kỳ động dục của cậu?Đã vậy, chi bằng kết thông gia với nhàMarton, vì tiền đồ của anh hai còn hơn.Minh Lăng nói với Minh Hy, "Gả cho ai cũnglà gả, em không muốn anh vì em mà bị liên lụy.Anh hai là người quan trọng nhất của em. Nếunhư gả cho Eis Marton có thể giúp đỡ gì đó choanh, em bằng lòng gả cho ngài ấy. Anh hai, emkhông muốn anh nảy sinh mâu thuẫn với Đạitướng Minh Huy Úc chỉ vì em đâu."Chương 5Điều Minh Lăng nói làm Minh Hy ngây ngẩn,ngay sau đó, anh nói luôn, "Lăng Lăng, em khôngcần phải như thế, em cứ theo ước mong củachính mình là đủ rồi. Nếu anh phải dựa vào hạnhphúc cả đời em để đạt ích lợi, anh sao còn mặtmũi làm anh hai em?"Minh Lăng cũng biết lời vừa rồi của cậu cólẽ đã đả kích lòng tự trọng nơi anh. Anh vốnvững vàng như kiềng ba chân là vậy, anh lại luônnghĩ suy vì cậu, anh sẽ không lợi dụng cuộc hônnhân của cậu hòng trục lợi cá nhân. Thế nhưng,nếu nói ra ước mong chân thật, cậu nghĩ bụng,Minh Hy kiểu gì cũng đáp ứng cậu, nhưng MinhLăng không muốn anh hai mình khó xử.Cậu khổ sở lắc quầy quậy, "Em nói chânthành. Gả em cho ngài Eis Marton là tốt lắmrồi, hôm nay ngài ấy đến, đối xử với em rất dịudàng."Cơ thể Minh Hy cứng còng, "Đó thật là ướcmong của em?"Cậu vùi sâu mặt vào lồng ngực anh, gật gật,"Vâng. Em thấy ngài Eis Marton không tồi,xuất thân danh môn, trẻ trung anh tuấn, lại làAlpha, em không có điểm nào để chê. Anh hai, đểem ghép với ngài ấy cũng được."Minh Hy suốt một chặp chỉ im lìm, cănphòng chìm vào yên lặng. Minh Lăng đã hết hyvọng thật rồi. Cậu gả cho Eis Marton, vừa hoànthành nghĩa lớn, bản thân là Omega, vừa cốnghiến được cho đế quốc, lại vừa đủ để vun vén đôichút tâm tư nho nhỏ, mai mốt ở nhà Marton hỗtrợ được cho anh hai chút đỉnh. Cớ sao lại khôngđồng thuận?Minh Lăng nghĩ như vậy, nhưng lý trí rốtcuộc không xua đi được tình yêu dành cho MinhHy lẫn nỗi khổ cùng cực đến từ tình yêu ấy. Cậuôm Minh Hy tha thiết, hít thật sâu mùi hươngcủa anh, khẩn cầu hãy để thời khắc này kéo dàithêm chút nữa. Rồi sau khi qua đi, cậu nhất địnhsẽ vực mình dậy, kiên cường hơn, lý trí hơn.Mỗi một tế bào trong thân xác cậu đềuđắm chìm trong mùi vị chất dẫn dụ Alpha củaMinh Hy, dòng máu chảy trong cậu cũng thấmnhuần hương anh. Máu băng khắp toàn thân cậukhiến cậu đê mê và ngây ngất, con thú vốn sayngủ trong tâm khảm cũng thức tỉnh rục rịch. Cảthân thể từ trong ra ngoài đều tê dại khó tả,như có con sâu bé con du di qua từng tấc dathịt, phải có một bàn tay ve vuốt mới có thểđuổi nó đi.Tay Minh Lăng lại giật giật, một tay quấneo Minh Hy, tay kia nâng lên đặt trên vai anh.Cậu giương mắt nhìn anh, hiền lành hết mực, tìnhyêu đong đầy, má đỏ bồ quân. Bờ môi phớt hồngnhư thoa son khẽ mấp máy, nói nhỏ nhẹ, "Anhhai, sau khi em cưới, anh cũng sẽ cưới phảikhông? Anh thích Omega nào chưa? Hay là cũngkết thông gia với Omega nào, như em?"Minh Hy nhìn cậu, cơ thể lẫn thần kinh đềudẫn theo khát vọng vô biên. Anh muốn được hônđôi môi hồng thắm của cậu, hôn từng phân dathịt cậu, muốn khít khao ôm ghì cậu vào thânthể mình, chiếm giữ cậu, để cậu hóa thành tấtcả của anh. Nhưng rồi hết thảy đều bị lý trí anhkhống chế, anh hít sâu một hơi, nói khản đặc,"Chưa có kết luận gì cho hôn sự của anh cả."Mắt Minh Lăng sáng rỡ, "Vậy thích aichưa?"Anh nhấc tay xoa đầu cậu, làm thinh mộtlát mới trả lời ngắn gọn, "Rồi."Cậu sựng lại thoáng chốc, cố trấn áp nỗi hờnghen và đau khổ ầm ào trong tim, bắt mình nặnra nụ cười gượng gạo, "À, có rồi à, sao chưa ngheanh nói gì hết? Nhưng anh ở quân đội suốt mà,chẳng lẽ đối phương là Beta?"Minh Hy lại rờ trán Minh Lăng, cậu vẫnđang sốt. Anh hít sâu một hơi, đáp, "Không phải."Minh Lăng nhoẻn cười, "Thế thì là Alpha?"Lần này anh không trả lời. Minh Lăng liền tỏvẻ ung dung mà rằng, "Nếu anh thích Alpha thìhơi phiền thật. Anh biết không, trường em cónhiều người thích anh lắm, họ cho rằng được gảcho anh thật sự rất may mắn. Anh còn nhớ AnAn bạn em không? Lần trước có mời cậu ấy đếnnhà mình chơi rồi đó. Cậu ấy cũng sắp trưởngthành, vẫn hy vọng được ghép đôi với anh à nha."Minh Hy cũng cười, "Theo anh có gì hay? Emở nhà, một năm anh về nhà dăm bữa với emcũng không sao. Nếu cưới vợ, sẽ không thể nhưthế. Đâu thể sau khi cưới, anh lên tiền tuyến, vợở nhà đến kỳ động dục, chưa chắc anh đã có thểở nhà."Tuy hầu hết Alpha của đế quốc đều ở quânđội, nhưng hầu hết Omega cũng không nguyện ýlàm vợ Alpha thuộc quân đội. Nguyên nhân cũngnhư Minh Hy vừa nói, khi người lính lên tiềntuyến, phần lớn vợ không thể theo, kết quả sẽtách hai người ở hai phương xa. Nhiều khi Omegatới kỳ động dục, chồng cũng không được phép vềnhà. Có điều đế quốc cũng có phương pháp giảiquyết, đó là chiết xuất chất dẫn dụ từ máuAlpha, dùng một lượng nhất định có thể giảm bớttriệu chứng kỳ động dục của Omega, dù cho kểcả thế thì quá trình cũng cực kỳ khốn khổ.Minh Lăng biết điều này từ cuộc trò chuyệnbuổi đêm của ký túc xá trong trường.Tuy các cậu đều ở phòng riêng, có người máylo liệu cuộc sống hàng ngày, nhưng thỉnh thoảngvẫn lén lút tụ tập ở phòng một ai đó cùng cácbạn khác, ngủ chung giường tán dóc với nhau. Cơhội này diễn ra thường xuyên, đặc biệt là khiMinh Lăng giỏi xâm nhập chương trình máy tính,sửa kết quả kiểm tra phòng của trí tuệ nhântạo ở chỗ hệ thống quản lý ký túc xá, thế làhành vi vi phạm quy định lén lút này lại thànhphong trào.Minh Lăng không muốn nghe anh mình nóinăng nhụt chí như vậy, bèn cổ vũ, "Anh hai tốtnhất. Đừng nói thế."Minh Hy lấy làm buồn cười, "Anh không nóinữa."Được một lát Minh Hy bế Minh Lăng vàophòng ngủ, "Được rồi, đừng ngồi máy tính nữa, đinằm đi, dưỡng bệnh cho ổn. Anh thấy em chưahạ sốt tí nào đâu."Minh Lăng được anh bế, đặt xuống giườngcậu.Anh lại nhìn lên dụng cụ đo thân nhiệt MinhLăng trên giường. 37.8 độ, tốt hơn 38 độ lúctrước được một tẹo.Nhác thấy anh chuẩn bị đi, cậu gọi, "Anh hai,quà sinh nhật em tặng anh, anh mặc cho emngắm đi."Minh Hy hay mềm lòng với em trai, bènđồng ý, "Ừ được."Hiện nay Minh Hy là Tướng Tư lệnh quânđoàn Khiên Bạc chuyên phòng ngự và bảo vệOssifer. Hành tinh mẹ Ossifer chính là hành tinhMinh Lăng đang sống. Ngoài hành tinh chính này,Ossifer còn bốn vệ tinh tự nhiên và mười hai vệtinh nhân tạo, tiếp theo là bảy hành tinh hộ vệchung quanh, bảy hành tinh to lớn này lại gồmmấy chục vệ tinh tự nhiên và vệ tinh nhân tạo,cộng lại cũng hơn trăm, có trạm không gianphòng vệ và các trạm trung chuyển còn ở xahơn nữa. Quân đội đóng quân ở những nơi ấy rốtcuộc nhiều bao nhiêu, Minh Lăng mù tịt. Nhưngnhững quân đoàn robot phòng vệ nổi tiếng luônlấp loáng hào quang như Khiên Vàng, Khiên Bạc,Hoa Hồng, Sư Tử, Kỵ Sĩ Rồng.v.v... thì cậu nắmrõ.Minh Hy là Tổng Tư lệnh của quân KhiênBạc, quân phục cũng là đồng phục của Tư lệnhKhiên Bạc, trắng tinh đặc biệt từ trên xuốngdưới, anh tuấn và tao nhã.Vì mặc chiếc áo sơ mi quà tặng của em trai,Minh Hy trực tiếp ngay trong phòng Minh Lăngcởi bộ súng, sau đó cởi bộ quân phục, thậm chícả tấm áo sơ mi đang mặc cũng cởi luôn. MinhLăng nhìn anh mà mắt sáng rực, cả mặt cả timđều sốt xình xịch, may mà má cậu đỏ ửng suốtnên Minh Hy mới không phát hiện tình hình dị kỳcủa cậu.Hộp quà kia vẫn còn trên bàn Minh Lăng.Khi Minh Hy cởi áo sơ mi, dáng anh dong dỏng,mặc quân phục hoàn toàn không nhìn ra độcường tráng của cơ thể anh, lúc này để trần nửathân trên, từng khối cơ thể đều hoàn mỹ. MinhLăng còn đâm nghi hay mình chảy máu mũi rồi,bèn giơ mu bàn tay chùi chùi mũi và miệng, vờnhư thoải mái và thong dong.Minh Hy hoàn toàn không phát hiện, hoặc lànói anh không hề để ý em trai liệu có láo liênnhìn khắp người mình hay không. Anh bắt đầuthắt từng nút cúc áo. Bấy giờ Minh Lăng ngồidậy trên giường, đề nghị, "Anh hai, lại đây, để emgài cho.""?" Minh Hy thoáng kinh ngạc, nhưng vẫn điqua.Anh ngồi xuống bên mép giường, Minh Lăngchủ động gài từng chiếc cúc giúp anh, khi ngóntay chạm vào da anh, trái tim cả hai đều runrẩy, nhưng gương mặt cả hai lại chẳng mảy maysuy suyển.Minh Lăng chùng giọng, "Kể cả em có lấychồng, miễn là anh hai chưa có vợ, em đều sẽđặt áo cho anh. Mặc quân phục không thoải máibằng áo quần tơ lụa. Tơ lụa do tằm nhả sợi, tựnhiên nhất, nên rất mềm mại và mịn màng."Minh Hy bảo, "Anh không phải Omega, khôngđể ý mấy cái đó."Minh Lăng ngẩng đầu nhìn anh, "Nhưng anhlà quý tộc, bao giờ đi dự tiệc, mặc lễ phục đẹphơn mặc quân phục. Với cả, là em tặng anh, anhkhông thích mặc chứ gì?"Minh Hy chưa có vợ, thời thơ ấu cũng khôngcha mẹ, nhà cửa căn bản không có người chiếucố chăm nom. Minh Lăng sau này khá lớn mới đihọc một vài việc nhà, thậm chí còn đảm nhiệmcông việc chuẩn bị quần áo cho anh hai đi dự tiệctùng.Cậu nói thế, thật sự làm Minh Hy áy náy,bèn bảo, "Ừm, anh vui lắm."Minh Lăng làu bàu, "Chả thành ý gì."Gài xong các cúc áo cho anh, cậu quay vềgiường, chui tọt vào chăn, nhìn Minh Hy nói,"Đẹp rồi, anh hai ra ngoài đi. Áo này hợp với anhghê."Minh Hy mặc áo sơ mi trắng, bớt đi vài phầnlạnh lùng và chinh chiến của quân nhân, thoạtnhìn còn như trẻ ra mấy tuổi. Minh Lăng nở nụcười, "Anh hai ăn mặc như vậy, về trường, trôngkhông giống hiệu trưởng, dám còn bị hiểu lầm làhọc sinh cũng nên."Minh Hy không để tâm lời trêu ghẹo củacậu, đứng dậy cầm số quần áo đã cởi ra, lại cầmhộp quà, ra khỏi phòng Minh Lăng.Hành tinh mẹ Ossifer chậm rãi chào đónmùa đông về. Thời tiết chuyển lạnh, ngoài trời hạtrận tuyết đầu tiên. Minh Lăng bốc ít tuyết mịnthả vào chai, tuy khi cầm chai vào căn phòngấm áp, tuyết đã tan chảy, cậu vẫn vui ơi là vui,đặt cái chai ở phòng Minh Hy, cầu mong tuyếtđầu mùa có thể mang lại may mắn.Sau khi Minh Lăng nhận biết hiện thực đãthôi suy nghĩ vẩn vơ nữa, cơn sốt cũng qua khỏi,nhưng thời gian cách kỳ động dục càng gần kề,thân thể cậu cũng mỗi lúc một mẫn cảm, thậmchí ở chung nhà với Minh Hy cũng đủ làm cậuhơi mất kiểm soát.Cơ mà cậu không muốn về khu cách ly củatrường học.An An lại gọi điện, nói, "Tớ có kết quả rồi.Quả thật sắp trưởng thành, bác sĩ dự đoán làtầm tháng Mười. Tớ bắt đầu chuẩn bị cho lễtrưởng thành của mình rồi đây."Minh Lăng đùa cậu ta, "Chúc mừng."An An bảo, "Nói một câu chúc mừng là đủà? Phải có hành động thiết thực chớ? Bồ vềtrường ngủ với tớ đê."Minh Lăng trả lời, "Đừng có bậy bạ. Chồngtớ được chọn xong rồi."An An đương định tiếp tục độc mồm, cũngngưng lại vì lời này, vội vàng hỏi, "Chọn được rồisao? Ai thế? Làm nghề gì?"Minh Lăng đáp, "Eis Marton của nhàMarton, hai mươi chín tuổi. Ngài ấy tốt nghiệpngành Luật, giờ đang công tác tại Cục quản lýkhai thác khoáng sản."An An "á" một tiếng, trầm trồ, "Bồ hên dữ.Eis Marton điển trai lắm đó, hơn nữa Cục quảnlý khai thác khoáng sản hơi bị béo bở nha. Saunày bồ làm bà xã nhà giàu, đừng ki bo mời tớ vàibữa nha."Minh Lăng khẽ chớp mắt một cái mới hỏi,"Bồ biết Eis Marton à?"An An nói, "Yên tâm, tớ biết ổng mà ổngkhông biết tớ đâu. Tớ không tranh giành với bồđâu. Tự bồ lên mạng tra đi, ổng nổi tiếng lắm. Hồixưa có vụ án đấu thú ở hành tinh Hull có mặtổng rồi mà. Vụ đó, nghe nói ổng là người giữ cổphần hành tinh đấu thú..."Minh Lăng nghe cậu ta nói, cũng nhanh nhẹnđi tra, lại hỏi, "Không thấy đâu cả. Bồ biết tin nàyhồi nào?"An An sửng sốt, "Ở trường bị chặn mạng,không tra được, bồ ở nhà mà cũng không đượccó nghĩa tin này bị ém nhẹm rồi. Thời sự độ bốn,năm tháng trước chứ đâu xa, hồi ấy tớ về quêmột chuyến, lên mạng chơi, bồ biết nhà tớ làhành tinh số 4 của Hull đúng không, phát tin nàynè. Là ở hành tinh số 7 của Hull chuyên mở đấutrường đấu thú, nuôi rất nhiều dã thú cỡ lớnhung mãnh, phần lớn là khủng long loại to, rồi đểbè nhóm người ta đến săn giết, nhưng lại có mộtsố dân thừa tiền với quý tộc mở sòng cá cược.Sau tin này bị rò rỉ, có người còn ghi chép là mỗinăm tổ chức một cuộc cá cược săn khủng long,thời sự chụp được Eis Marton lọt vào ống kính.Những kẻ như gia tộc Marton hẳn sẽ khôngtrọng danh. Lăng Lăng, Eis Marton này có vẻkhông tốt đẹp gì cho cam, lúc ấy cạnh ổng cótận mấy Beta xinh đẹp nữa mà, không rõ phảitình nhân không. Nếu bồ gả cho ổng thật, tớnhắc nhở bồ nè, đừng ngây thơ quá, phải sắc bénvào. Đừng tưởng Omega có thể giữ rịt Alpha củamình, học sinh trường mình ai cũng tin tưởngchắc nịch cái ý nghĩ đó, nhưng bồ thì đừng nên.Bọn quý tộc, thực ra loạn lắm."Minh Lăng vốn đã không quá chờ mong cuộchôn nhân cùng Eis Marton, nhưng nay nghe AnAn dặn vậy, cậu vẫn có phần hụt hẫng.Ngắt máy với An An, cậu đến thư phòngMinh Hy sử dụng máy tính của anh.Minh Hy luôn không bố trí bảo vệ với MinhLăng, thậm chí cả máy tính trí tuệ ở nhà có càiquyền hạn của anh cũng vậy.Cậu dùng quyền hạn của anh cộng thêm cảkỹ thuật của mình, tra vụ án đấu thú ở hànhtinh Hull như lời An An kể. Kết quả nhanh chóngđược tìm thấy, tất thảy những gì An An kể đềulà sự thật.Có rất nhiều video, và đều là cảnh tượng tànkhốc của hành tinh đấu thú.Tinh cầu được thiết lập môi trường thích hợpcho động vật cỡ lớn sinh tồn, bao gồm vô sốđộng vật cỡ lớn, chủ yếu là khủng long.Hành tinh Hull số 7 chỉ có một lục địa, còn lạitoàn là biển, khí hậu quanh năm ôn hoà, thực vậtsinh trưởng tốt tươi. Không có non núi cao chótvót mà phần nhiều là đồng bằng bằng phẳng,sông nước chảy xuôi trên đất liền. Quả thực làmột tinh cầu phát triển, và tạo tinh cầu nhưvậy đích thực rất hợp để nuôi động vật cỡ lớn.Một nhóm người sử dụng robot chiến đấuchém giết số động vật to lớn đó, hình ảnh quaytrong video thảm khốc không sao tả thành lời,mà cũng phải thế này mới khơi dậy được hứngthú cho những kẻ tham gia đánh bạc.Trong đó có một video quả thực xuất hiệnEis Marton. Chính xác là hắn. Minh Lăng thấyhắn không khác gì so với lần trước gặp, tóc vàngmắt xanh, tướng mạo khôi ngô tuấn tú, đượcvây quanh bởi vài Beta xinh đệp, thậm chí cònhết sức thản nhiên tán tỉnh hai Beta trước mắtbao người, sau đó hắn dẫn người lên một cái máybay khí cầu...Video đến đó là hết. Các video sau thì có kẻnói người điều khiển con robot cấp B kia là Eis,mà con robot đó đang tấn công một con khủnglong dữ tợn, cuối cùng khủng long bị robot đánhcho không còn đường giáng trả, chết thảm thiết.Minh Lăng tắt video, tức giận đến run rẩy.Dù là khủng long, chúng cũng có quyền sống chứkhông phải bị con người lấy ra làm thứ đùa bỡntiêu khiển, bị chết trong tình trạng thảm thươngnhư vậy.Trước kia khi Minh Lăng còn chưa họctrường nội trú, nhà cũng từng nuôi một chú chócon. Sau khi chú chó chết già, Minh Lăng buồnmất bao nhiêu lâu, không còn nuôi động vật nữa,huống chi giờ đây xem phải cảnh một con khủnglong bị hành hạ đến chết.Cậu thậm chí tự động gạt chuyện Eis vàBeta ve vãn nhau đi. Chỉ riêng việc hắn hành hạkhủng long, cậu đã không chấp nhận được.Giận dữ đến choáng váng, nên khi cửa thưphòng mở ra, cậu cũng không phát hiện.Minh Hy hỏi, "Lăng Lăng, em đang làm gìđấy?"Giọng anh và mùi anh làm cậu cứng đờ cảngười, vội ngoảnh đầu qua, sau đó bối rối nói, "Xinlỗi, anh hai, em dùng quyền hạn của anh lên travài thứ."Chương 6Minh Hy nhìn màn hình ba chiều trong phòngđang chiếu tình hình diễn ra trên tinh cầu Hull số7, liền hiểu ngay Minh Lăng đang tra gì.Nếu Minh Lăng đã nói muốn gả cho EisMarton, Minh Hy tất nhiên không ép duyên emtrai mình vào một người chưa rõ lòng dạ, mà anhsẽ điều tra Eis Marton tỉ mỉ.Chuyện đấu thú ở hành tinh số 7, Minh Hycũng biết. Anh biết cả việc Eis Marton là mộttrong những cổ đông của hành tinh đấu thú này,biết hắn mắc không ít thói xấu của quý tộc. Cólúc Minh Hy từng bất mãn cực độ vì vô số tìnhnhân Beta của hắn, và cũng rất để bụng vụ áncủa hắn ở hành tinh đấu thú, song những khuyếtđiểm này không đến nỗi chí mạng.Alpha, trước khi chưa gặp gỡ được Omegađịnh mệnh, có hẹn hò với bao nhiêu Beta cũngkhông phải chuyện to tát; mà hắn giữ cổ phầnhành tinh đấu thú tuy gọi là phạm pháp nhưngnhà hắn đã giải quyết rốt ráo sự việc, mọi thứhoàn toàn chìm xuồng, căn bản chưa lan truyềnrộng rãi.Mà Minh Hy cũng đã gặp Eis Marton. Ngaytrước mặt anh, Eis không tiếc lời ca ngợi mỹmạo và tính nết Minh Lăng, hắn nói rằng chỉgặp một lần đã say mê cậu cả thể xác lẫn tinhthần, sau khi hai người họ làm đám cưới, cuộcsống hôn nhân chắn chắn vẹn toàn và mỹ mãn.Hắn làm việc ở Cục quản lý khai thác khoángsản, sẽ luôn dẫn Minh Lăng theo cùng, khôngchia lìa với cậu.Minh Hy có nhắc đến chuyện tình nhân Betacủa hắn, hắn cũng thành khẩn nói rằng kể từ khixác định cưới vợ đã đuổi họ đi, sau này cũngkhông liên lạc nữa, để Minh Hy an tâm giaoMinh Lăng cho hắn.Một khi đã vậy, Minh Hy còn gì để thanthở?Thế nhưng hiện thời, Minh Lăng đã biếtchuyện hành tinh Hull số 7. Tại sao em ấy lạixem chúng? Tự mình tìm hiểu về Eis Martonnên mò ra ư? Liệu em ấy cũng đã biết EisMarton từng trăng hoa trác táng không...Minh Hy đi tới trước mặt Minh Lăng, nhìngò má cậu trắng bệch, anh bèn tắt luôn máytính, sờ má cậu, "Anh gặp Eis Marton rồi. Anhta nói sẽ không phụ lòng em đâu, em đừng sợ."Minh Lăng ngửng đầu nhìn anh, cần cổ mảnhkhảnh ngẩng lên, vẻ mặt cậu bình tĩnh, sâutrong đáy mắt lại chồng chất bi thương. Cậumỏng manh đến vậy.Minh Hy khom người bế cậu khỏi ghế, bướcra phòng ngủ bên ngoài, "Thôi nào, đừng nghĩnhiều nữa."Minh Lăng cúi đầu trong lòng anh, lẩm bẩm,"Em không thích ngài ấy đâu, anh hai, em khôngthích."Khi thả cậu xuống giường, anh phát hiện cậuđang run. Anh đành ngồi xuống, ôm cậu vào lòngvuốt lưng, "Được được, đừng sợ."Minh Lăng vòng tay ôm anh sít sao, nói línhí, "Ngài ấy tàn nhẫn giết khủng long, chẳngbiết xót thương. Làm sao ngài ấy có thể dửngdưng giết chết một con khủng long thế chứ?Ngài ấy không biết thế nào là đau khổ, thế nào lànhẫn tâm ư?"Minh Hy không biết đáp sao cho phải. Anhhiểu rằng, Omega trời sinh có lối suy nghĩ hếtsức tinh tế và nhạy cảm, càng gần ngày trưởngthành, độ nhạy cảm càng tăng. Minh Lăngkhông chịu được cảnh chồng sắp cưới của mình làkẻ tàn sát trên hành tinh đấu thú, Minh Hythấu triệt.Tâm trí anh lúc này chẳng bình tĩnh đượcnữa. Phải gả Minh Lăng cho Eis Marton, nghĩcảnh sau này Eis Marton có được Minh Lăng,lần trước anh gặp hắn, gần như đã muốn ra taygiết chết hắn tại chỗ. Quãng thời gian này anhkhó chịu suốt vì Minh Lăng sắp cưới EisMarton. Nếu không phải anh có lý trí và ý chímạnh mẽ, dám anh đã kích động mà gây rachuyện khó lòng tưởng tượng. Thế nên giờ phútnày, nghe Minh Lăng thổ lộ không thích Eis, mộtMinh Hy luôn bình tĩnh là vậy, ấy thế mà chỉ cósự hả hê trào lên trong anh chứ không phải cảmxúc nào khác, ví dụ như âu lo đáng lẽ phải cótrong trường hợp này.Anh điềm đạm nói, "Nếu thật sự không thích,em đừng lấy anh ta nữa. Anh không muốn embước vào một cuộc hôn nhân không như ý, để rồingày sau không hạnh phúc."Trí óc Minh Lăng trống hổng vì lời này củaanh. Cậu thực lòng muốn bật thốt em khôngmuốn gả cho ngài ấy, nhưng lý trí lại nhanhchóng rút nó lại, "Giờ ai cũng biết đám cưới củaem và ngài ấy rồi mà. Còn hai tháng, em sẽ quađó, không thể đổi ý ở thời điểm này."Minh Hy cúi đầu nhìn cậu, "Chỉ cần em khôngmuốn, anh sẽ có cách."Minh Lăng lắc đầu, đắm đuối nhìn anh, "Emkhông muốn anh gặp rắc rối vì em. Anh hai, emyêu anh mà, em không muốn chỉ vì em mà anh bịchuyện gì."Anh quả thực ngỡ ngàng, mà trong nháymắt Minh Lăng cũng nhận ra mình lỡ mồm. Cậuđã tiết lộ lời trái tim mình mất rồi, sắc mặt cậuthoắt chốc bợt bạt. Bối rối dời mắt khỏi mặtMinh Hy, cậu lắp bắp, "Anh hai, anh hiểu đúngkhông, là tình yêu giữa người thân gia đình, anhđừng nghĩ linh tinh."Ví bằng Minh Lăng không nói câu sau, MinhHy sẽ tin tình yêu trong lời nói mới rồi của cậuđúng là tình yêu người thân gia đình, nhưng naycậu lại bối rối phân bua, điều đó chứng tỏ điều gì?Chứng tỏ cậu đang giấu giếm sự thật.Minh Hy bị chuyện Minh Lăng sắp cưới EisMarton tra tấn trong suốt thời gian vừa qua,tuy nét mặt anh không biểu lộ gì, làm gì cũnghoàn hảo không khác trước đây là mấy, nhưngnỗi giày vò trong tim anh, chỉ có mình anh thấuhiểu.Anh vẫn đợi Minh Lăng trưởng thành, rồi sẽhỏi ý cậu, làm vợ chồng cùng cậu. Minh Lăng làcon nuôi của Minh gia đồng thời là Omega, ắthẳn sẽ gây rình rang dư luận, nó không chỉ là luânlý đạo đức mà còn khó được pháp luật chấp nhận.Thành thử, anh vốn là muốn ngay từ bây giờ,tranh thủ xin điều đến khu vực biên giới để trấnthủ biên cương, anh sẽ đưa Minh Lăng qua cùng,né tránh sự chú ý của dư luận, sự tình sẽ dễ giảiquyết hơn.Ai ngờ anh vừa mới xin chuyển sang biêngiới, lại hay tin Minh Lăng được gả cho EisMarton.Thậm chí cả Minh Lăng cũng tỏ vẻ bằnglòng gả cho hắn, việc này đối với Minh Hy, cóthể nói đả kích anh rất lớn. Tuy anh khó chịucùng cực, song cũng tôn trọng quyết định củaem trai. Miễn Minh Lăng hạnh phúc là được.Anh đã nghĩ như vậy. Nhưng mấy hôm naytrôi qua, anh mới biết, thân làm Alpha, mà ngaycả Omega mình khao khát cũng không thể gìngiữ bên mình, quả thực đi ngược với bản năng củaanh, hoàn toàn không có biện pháp để nghe theolý trí.Minh Hy nói sẽ sàng, "Lăng Lăng, rốt cuộclời thật lòng của em thế nào, em nói anh nghe.Nếu em yêu anh, anh sẽ dẫn em đi."Minh Lăng đâu nghĩ người anh trai luôn đứngđắn và lý trí sẽ nói điều này. Cậu ngạc nhiên nhìnanh, khuôn mặt trắng bệch bỗng chốc ửng đỏ,lúng túng hỏi, "Anh thích ai rồi mà? Em khôngcần anh lỡ làng cả đời vì phải chăm sóc em đâu."Minh Hy chau mày, "Trừ em, anh còn có thểthích ai? Trước khi bác quyết định gả em cho EisMarton, anh đã xin được cưới em rồi dẫn em rờikhỏi Ossifer đến biên giới rồi."Minh Lăng hoảng hốt nhìn anh, "Anh... Anhnói thật không?"Minh Hy nói, "Anh có nói dối em à?"Nước mắt Minh Lăng thoắt chốc lăn dài.Cậu không biết bản thân mình đang sung sướnghay đang hạnh phúc quá đỗi mà cảm thấy bànghoàng và khó tin, cậu thậm chí không biết mìnhđang rơi lệ. Chỉ ngẩn ngơ nhìn Minh Hy, không nóithành lời.Tuy Minh Lăng nom ốm yếu nhưng Minh Hychưa từng thấy cậu khóc, nhất thời luống cuống,vừa lau nước mắt cho cậu, vừa hỏi dồn, "Làmsao thế? Em không muốn, hay là không vui?"Minh Lăng chỉ đang chảy nước mắt, giờ đâybật khóc thực thụ. Cậu ngồi quỳ trong vòng tayMinh Hy, quàng tay ôm siết bờ vai anh, áp mặtnơi vai cổ anh, thút thít ra tiếng, "Không, emđồng ý. Anh hai, vì sao trước kia không nói embiết? Vì sao anh không nói? Em yêu anh suốt,em chỉ muốn gả cho anh. Chẳng muốn gả chobất cứ ai cả, hễ nghĩ mình sẽ ở cạnh người khácrồi sinh con, em căm hận mình là Omega. Emthậm chí còn muốn tìm thuốc ức chế, biến mìnhthành Beta cho xong. Vì sao anh không nói sớmcho em biết? Vì sao anh không nói với em?"Minh Hy thấy ra là không phải cậu khôngđồng ý, liền thôi hoang mang, nhẹ nhàng vuốttóc cậu, bảo, "Là anh sai, anh nên nói với em."Minh Lăng ngước đầu khỏi hõm vai anh,nước mắt rơi lã chã lúc này hóa thành nước mắtcủa vui mừng. Cậu tự lau mặt mình, sau đó nhìnanh đăm đắm, thốt nghẹn ngào, "Anh nói lần nữađi, là anh yêu em, muốn cưới em."Minh Hy ôm gọn cậu bằng một tay, tay kiadịu dàng chùi nước mắt dính trên mặt cậu, "Anhyêu em, Lăng Lăng, anh muốn cưới em."Minh Lăng bấu mạnh vào đùi mình một cái,đau đến thiếu điều kêu cha gọi mẹ. Xác thựckhông phải đang nằm mơ, cũng không phải đầuóc mơ màng hoang tưởng, cậu nín khóc, nhưngvẫn hết sức khó tin, lại lặp lại, "Anh hai, nói lầnnữa đi, đừng lừa em nha."Minh Hy hôn môi cậu khe khẽ, "Anh yêu em,muốn cưới em, không lừa em."Minh Lăng cắn môi, "Nhắc lại lần nữa."Minh Hy làm chức Tướng, hết chịu được yêucầu kiểu này của Minh Lăng. Anh lật cậu xuốnggiường, nghiêng người hôn cậu ngấu nghiến. Nụhôn đầu của Minh Lăng là đây, cậu mừng tới nỗinão mờ mịt, khờ khạo há miệng, để anh khẩnthiết tiến vào.Minh Hy quỳ một gối trên giường, cúi xuốnghôn nồng nàn, một cánh tay chống người, tay kianâng gáy Minh Lăng, sau đó càng dấn nụ hônthêm sâu nữa.Phiến môi Minh Lăng non mềm, cơ thể tảnmát hương thơm ngọt ngào đậm đà, khơi dậythứ dục vọng quay quắt trong anh. Quả thậtkhông thể kiềm nén, chỉ biết hôn cậu, chẳng thểhành động gì khác.Minh Lăng bị Minh Hy hôn đến xây xẩm,toàn thân mềm nhũn, da thịt tựa thể có hàngngàn con sâu trườn bò, khiến cậu sao mà nhộtnhạt, sao mà khó chịu. Cậu nâng cánh tay rảnhrang, ôm ghì bả vai và cổ Minh Hy.Lưỡi Minh Hy đảo khắp khoang miệng cậu,dẫn đến cho cậu một cơn run rẩy. Anh vươn lưỡichạm vào lưỡi cậu, thế rồi quấn quýt, hôn thậtsâu thật sâu, như muốn rút linh hồn ra bằngđường miệng. Tới lúc Minh Lăng hết thở nổi,Minh Hy mới dời môi đi, kéo theo một sợi dãibạc, rồi anh lại rướn lên liếm hết nước bọt trànbên miệng cậu.Minh Lăng mềm mại nằm trên giường, máđỏ bừng, đôi mắt ướt át nhộn nhạo ái ân, môi bịhôn thành đỏ thắm và ướt sũng. Cậu thở hổnhển một lúc, ánh mắt mới dần dần có tiêu cự.Cậu yên lặng nhìn anh, khung ngực phập phồng,sau đó ôm chặt anh, tự áp sát vào đưa môi lênhôn anh.Minh Lăng hoàn toàn không có kỹ thuật, ápmôi lên cọ trúng răng Minh Hy, thế là kêu đau.Minh Hy mau chóng dùng lưỡi liếm môi cậu, thấpgiọng hỏi, "Đau không?"Minh Lăng đắm đuối nhìn anh, "Không ạ."Căn phòng tràn ngập mùi hương chất dẫn dụOmega Minh Lăng phát ra, thốc vào Minh Hy.Minh Hy quả thực không khống chế nổi mìnhnữa, buộc phải hấp tấp bọc Minh Lăng vào chăn,lại vừa liếm vừa hôn từ cằm chuyển sang cổ cậu.Cậu được anh hôn đến mê mẩn, lòng tràn trềhạnh phúc, lúc này chẳng thể nghĩ suy mà chỉthấy, cứ thế này mà chết, cậu cũng mãn nguyện.Trong thân xác cậu bắt đầu dấy lên mộtcơn xao động, vừa như suy yếu, vừa như dữ dội.Cảm xúc khó lý giải làm cậu hồi hộp, cũng làmcậu an tường.Mắt Minh Hy không đen kịt như Minh Lăngmà mang màu xam xám, giờ đây chan chứa yêuthương và dục vọng chiếm hữu. Anh lẳng lặngnhìn Minh Lăng, lại hạ môi hôn lên cậu, giọngkhàn khàn, "Lăng Lăng, anh muốn lưu dấu ấntrên người em trước, sẽ hơi đau."Minh Lăng cúi đầu "ừm" một câu, Minh Hyliền kéo cậu khỏi chăn, chăn trượt khỏi người cậu.Tuy ngoài trời đã trở lạnh, song trong phòng vôcùng ấm áp, Minh Lăng chỉ vận một tấm áo sơmi rộng, Minh Hy tự tay cởi giúp cậu từng nútthắt. Cơ thể Minh Lăng chầm chậm lộ ra, làn datrắng nõn nà, trước ngực còn là hai điểm nonnớt, xương đòn tinh xảo và xinh đẹp. Minh Hyhôn lên đôi mắt ướt của cậu, cậu đành nhắmmắt, rèm mi dài rung rung, cảm thụ Minh Hydừng trên mắt mình. Thốt nhiên cậu hốt hoảng,trước kia chẳng bao giờ quan tâm diện mạo haydáng vóc mình, nhưng lúc này lại nơm nớp lomình có đẹp không, dáng có đẹp không.Ngón tay Minh Hy phủ một lớp chai sạn,chạm vào đầu ngực câu, toàn thân cậu run lên,miệng cũng vô thức vuột ra âm thanh rên rỉ,"Ưm..."Ngọt đến cực cùng.Ánh mắt rực lửa của Minh Hy lại bốc cháy,siết eo Minh Lăng, cúi đầu ngậm một bên điểmđỏ của cậu, vừa liếm vừa day bằng răng. MinhLăng run lẩy bẩy, tuy cắn môi, vẫn không saokiềm nén tiếng rên xiết, "Ư... Không..."Bàn tay Minh Hy xoa mơn thân thể cậu,khiến nước da cậu ửng hồng từ trên xuống dưới.Nhìn hai má cậu cũng đỏ, dáng vẻ hoàn toànchìm đắm trong dục tình, mùi hương chất dẫn dụngọt lự cũng càng đậm mùi, Minh Hy mới dời nụhôn ra phần vai sau cổ, tiếp theo cắn mạnh.Minh Lăng đau tới độ giật nảy, nhưng bị MinhHy gắt gao giữ chặt, căn bản không thể cử động.Cơ thể cậu vẫn dần trào dâng một trậnsóng tình, mà cơn đau từ sau vai xen lẫn sự têdại làm cậu khó ở, không khỏi òa khóc.Da thịt Minh Lăng vừa trắng vừa mềm,Minh Hy cũng chưa dùng bao nhiêu sức màkhông ngờ đã cắn chảy máu. Nghe mùi máu tươiphảng phất trong vòm miệng, nghe tiếng nức nởcủa Minh Lăng, anh nhanh chóng liếm, rồi mútvết thương. Minh Lăng vẫn khóc, nhưng đãkhông còn vì cơn đau, mà là vì sự đê mê làm cậukhông nén nổi nước mắt.Minh Hy nhìn tuyến Omega của cậu đã hằndấu răng, bèn hôn trấn an nơi tai cậu, nói khẽkhàng, "Lăng Lăng, em là của anh."Minh Lăng ngoảnh lại nhìn anh, ôm anh,xoang mũi dật ra một tiếng "vâng".Quyết định Alpha, Beta hay Omega khôngdựa vào gen mà dựa vào một loại di truyền cònchưa nghiên cứu ra kết quả. Khi Omega trưởngthành, tuyến Omega cũng sẽ phát triển thànhthục, chất dẫn dụ Omega tỏa ra từ cơ thể cũngtiết từ chính tuyến này.Tại phần vai sau cổ Omega có một tuyến,nơi này là chỗ mẫn cảm nhất của Omega, hơnnữa nếu có bị đâm thủng cũng không gây tổn hạiđến cơ thể Omega, cho nên Alpha thường dùngcách này để đánh dấu ngắn hạn Omega trước khicó thể đánh dấu hoàn toàn trong kỳ động dục,bởi lẽ nước bọt của Alpha đã chảy vào tuyếnOmega theo răng, làm Omega trong một khoảngthời gian thấm mùi anh ta, còn có thể trấn anOmega, khiến Omega sinh ý thức dựa dẫm vàomình, cũng mang lại cho Omega cảm giác antoàn triệt để, nói chung là rất có tác dụng đốivới việc trấn định tinh thần của Omega.Mỗi một Alpha trưởng thành đều phải họcnhững kiến thức này. Tướng quân Minh Hy dĩnhiên không ngoại lệ.Minh Lăng ắt nhiên cũng hiểu Minh Hy rốtcuộc có ý gì. Nỗi tê dại sau vai dần giảm bớt,cảm xúc cồn cào và bối rối vốn có cũng dịu đi.Cậu yên bình dựa vào lòng anh, nắm chặt tayanh, hít hà mùi hương cơ thể. Cậu cảm thấy cựckỳ bình yên và an toàn.Minh Hy quấn chăn quanh cậu, thấp giọngnói, "Lăng Lăng, ngủ một giấc đi, anh đi có việc,nhé?"Minh Lăng ngước mắt nhìn anh, "Việc gìvậy? Nếu là việc của em và anh, anh cho embiết với được không? Em hy vọng mình được biếtvà giúp đỡ gì đó. Anh hai, em không muốn để anhchịu liên lụy."Minh Hy bảo, "Anh muốn đi hủy hôn ước giữaem và Eis Marton."
Chương 7
Minh Lăng không ngốc, còn có thể nói làthông minh, đương nhiên biết thừa hôn ước giữacậu và Eis Marton không phải dễ hủy.Cậu hiện giờ vô cùng hối hận vì sao khôngthổ lộ tâm ý mình với Minh Hy ngay từ ban đầu.Kể cả trước kia cảm giác Minh Hy không có loạitình cảm này dành cho cậu, thì cậu cũng là emtrai, cứ đánh liều một lần, trình bày tình cảmmình cho anh nghe. Nếu thổ lộ từ khi ấy, cũngchẳng tồn tại hôn ước giờ đây giữa cậu và EisMarton.Minh Lăng bồn chồn, "Anh giải quyết thếnào đây? Sẽ không có chuyện gì chứ?"Minh Hy ngồi tại chỗ, cúi đầu nhìn cậu, dịudàng tràn lan trong tim, "Luôn có cách. NhàMarton tuy cần cưới một Omega nhà Minhnhưng cũng không nhất thiết cứ phải là em mớichịu, chẳng qua hiện tại chỉ có em là Omegatrưởng thành thôi. Nhưng chờ ba bốn năm nữa,Minh gia lại có Omega trưởng thành, đến lúc ấynhà Marton lại cưới Omega Minh gia là được."Chưa kể tên Eis Marton kia đàng điếm thànhthói, kết hôn trễ vài năm cũng không hề chi."Minh Lăng vẫn ủ dột, "Mình lật lọng nhưnày liệu có gây xích mích quan hệ của nhà Minhvà nhà Marton không anh? Liệu bác có giận anhkhông, nhỡ sau này bác gây khó dễ anh thì sao?"Minh Hy nói, "Chỉ cần chuyện của anh và emkhông cấm cản được nữa, bác có giận cũng vôích. Lại nói, Đại tướng Minh Huy Úc là người cầmquyền, đâu đến nỗi hẹp hòi như vậy. Ngẫm lạiMinh Sơ mà xem, trước bác quý nó thế nào, nóăn trộm robot rồi mất tích, bác đau lòng baobữa nay chứ nào có coi như vứt bỏ con đâu.Chuyện anh em mình cũng thế, bác mất cơ hộiem đi xây dựng quan hệ thông gia đã đành cònmất đi lực lượng của anh, chẳng thà sẽ đồng ývới anh, để anh còn tiếp tục làm việc cho bác vàđế quốc. So với việc lo lắng về thái độ của báchay gìn giữ quan hệ tốt đẹp cùng nhà Marton,chí ít anh còn lực lượng của bản thân anh. Dùanh có cướp em đi, họ vẫn phải kiêng dè anh màkhông dám làm gì mình."Minh Lăng hơi giật mình nhìn Minh Hy. Anhhai cậu bấy nay đứng đắn và nghiêm túc, trungthành tuyệt đối với đế quốc, cố nhiên lại nói lờinày. Nhưng ngay lập tức cậu liền hiểu, có lẽ nóthuộc về chính trị, anh hai xem cậu là bạn đờinên mới thẳng thắn nói những lời thật lòng viphạm nguyên tắc quân nhân.Minh Lăng hỏi, "Nhưng mà anh ơi, giờ anh cólực lượng này không?"Nói tới đây, cậu thoáng tiu nghỉu và sượngsùng, "Anh hai, ý em không phải em nghi ngờ anhkhông đủ mạnh. Anh biết em chỉ đang lo cho anhthôi."Minh Hy thấy cậu tỏ vẻ hối lỗi, bèn nở nụcười, thấp đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của cậu,"Nếu anh là Alpha rất yếu, em còn bằng lòngtheo anh không?"Minh Lăng gật như giã tỏi, "Em chỉ cần anhlà đủ. Vả lại, lực lượng cá nhân làm sao có thểchống đỡ lực lượng toàn đế quốc? Ngay cảHoàng đế bệ hạ mà còn phải chịu sự kiểm soátcủa Quốc hội nữa là."Minh Hy ôm siết Minh Lăng, khẳng định,"Yên tâm, anh sẽ có cách."Không phải Minh Lăng không tin Minh Hy,nhưng thần kinh của một Omega yếu đuối làmcậu thật sự cứ nghĩ đến Minh Hy là lại âu lo quá.Hai người vừa mới tỏ rõ lòng nhau, nếu Minh Hycó xảy ra chuyện gì, cậu nghĩ nhất định cậukhông muốn sống nữa. Nên cậu lay anh, hỏi, "Vậyanh đi làm gì? Rốt cuộc muốn làm gì?"Minh Hy thấy mình chưa nói rõ ràng thì cònchưa thể khiến Minh Lăng an tâm, đành giảithích, "Eis Marton cực kỳ trăng hoa, tuy anh tađã cam đoan với anh rằng từ nay về sau khôngcó quan hệ xác thịt cùng ai nữa, song, giang sơndễ đổi bản tính khó dời. Anh quan sát dạo nàyanh ta chỉ ở Ossifer chờ cưới em, nhàn rỗi vôcùng, tất nhiên sẽ không chịu ngồi yên mà sẽbày ra ít trò khác người. Anh cho người đi theodõi, vừa vặn có chứng cớ, như vậy, mình cũng cólý do từ hôn."Minh Lăng nhẹ nhàng thở ra, lại hỏi anh,"Chỗ bác thì sao? Chẳng lẽ mình bất chấp bácthật? Nếu bác nhất định cần một Omega nhàMinh để cưới Alpha nhà Marton chứng minh hainhà thật sự cần điều đó. Em không cưới EisMarton nữa, có khi sẽ gây chút ảnh hưởng bấtlợi cho Minh gia."Minh Hy nghĩ Minh Lăng lại nghĩ nhiều rồi,hơn nữa lúc nào cũng nghĩ cho người khác màchẳng chịu nghĩ cho bản thân. Anh nói, "Bácmuốn kết liên minh với đế quốc Tica hòng mượnđược càng nhiều lực lượng để đối đấu với đế quốcAnsa, nhưng Quốc hội có rất nhiều ý kiến phảnđối, bác cần liên kết với nhà Marton để thựchiện chuyện này. Nhà Marton hay qua lại cùngđế quốc Tica, mà Tica cũng có ý muốn liên kết,nên dù em không cưới Eis Marton, vì ích lợi, hainhà cũng sẽ kết thành liên minh, nếu không cóích lợi, thì dù em có cưới Eis Marton cũng khôngmang lợi lộc gì cho hai bên. Sự liên thủ của haiđại gia tộc không chuyển dời chỉ vì một ai đó, màchỉ chuyển dời vì lợi ích."Minh Lăng thở hắt ra, thấy mình đúng làquá ngây thơ rồi. Bị Minh Hy thuyết phục, cậumới nhẹ lòng, "Em hiểu. Không đâu đi làm con tốthy sinh, em thà ở bên người thương còn hơn, emphải tự hoàn thành hạnh phúc của mình mớiđúng."Minh Hy dịu dàng nhìn cậu, "Phải."Minh Hy đi rồi, Minh Lăng đã tỏ tình cùnganh trai, nghĩ việc sau này cả hai có thể bênnhau, trước mắt cậu dường như hiện một conđường rực rỡ, vui vẻ khôn tả.Người đang bồng bềnh trong tình yêu quảthực khác hẳn. Cậu cảm thấy mình tràn trề sinhlực, tựa thể dẫu có chuyện gì đi chăng nữa, cậucũng đủ sức mạnh để vượt qua.Vì Minh Hy đã đánh dấu trên người MinhLăng, tạm thời không thể để người ta biết, nênlúc anh đi, viện một cái cớ sai James đi tinh cầukhác làm việc, thậm chí cho thím đầu bếp Batesnghỉ phép.Không phải Minh Hy không tin họ. Chỉ là doxuất phát từ sự thận trọng của quân nhân, phảiđảm bảo mục đích có thể đạt thành thôi.Vậy là, khi Minh Hy không có nhà, chỉ cònmỗi Minh Lăng ở nhà.Minh Lăng là Omega, khi đi học, quản lý giađình là bộ môn bắt buộc, thành ra cậu hân hoanphân phó người máy trí tuệ quét dọn vệ sinh nhàcửa, còn cậu nấu nướng trong bếp, vừa nấu vừahát ngân nga.Có lẽ bởi dấu ấn của Minh Hy trên tuyếnOmega, cậu được chất dẫn dụ của anh vỗ về,yên lòng hơn bao giờ hết. Mọi nỗi phấp phỏng vàbất an đều được xoa dịu, do đó tình trạng tinhthần lẫn thân thể cậu đều vào trạng thái tốtnhất.Cậu làm bánh ngọt, lại chuẩn bị nướng bíttết. Kỳ thực có thể nhờ người máy ở bếp làm,nhưng Minh Lăng thích tự tay nấu, hơn nữa cảmthấy người tự tay nấu món ăn mới thêm ngon,nên cậu không để người máy nấu giùm.Đầu cậu cứ nghĩ loanh quanh làm vợ anh hairồi, nên săn sóc sinh hoạt hàng ngày của anhthế nào. Anh hai nói sẽ đi giữ biên cương tạivùng biên giới, cậu cũng đi theo. Điều kiện nơi đókhông tốt bằng Ossifer, cậu phải học cách sốngtrong hoàn cảnh khắc nghiệt.Minh Lăng nấu xong bữa tối vừa vặn MinhHy về. Anh vào bếp, hít hà một hơi, "Bít tết à?Ngửi mùi chắc ngon lắm."Minh Lăng ngoái lại cười với anh, "Anh về rồi.Một lát nữa có thể ăn cơm."Minh Hy trách, "Cơ thể em không khỏe cơmà? Phải nghỉ mới đúng, chứ sao lại đi nấucơm?"Minh Lăng phản đối, "Em thấy khỏe hơnnhiều rồi. Anh không thích ăn món em nấu hả?"Minh Hy tiến đến thơm má cậu, "Em làm gì,anh đều thích hết."Khi Minh Hy nói lời âu yếm cũng vẫn điệu bộnghiêm chỉnh và đứng đắn, làm Minh Lăng đỏ cảmặt, chùng giọng, "Anh hai đi chuẩn bị chuẩn bịđi, có cơm ngay đây."Ăn tối, ban đầu hai người ngồi hai bên đốidiện bàn ăn, nhưng được một chốc, Minh Hychuyển sang ngồi cạnh Minh Lăng. Anh cắt thịtcho cậu, rót sữa cho cậu, trước kia vẫn hay làmnên động tác cực kỳ thành thạo.Cơ mà, dù trước kia cũng có hay làm vậy, thìcảm xúc lần này khác hẳn. Minh Lăng cảm giácmặt mình chín nhừ tới nơi, không thể không dờisự chú ý của mình đi bèn hỏi, "Anh hai, hình nhưđợt nghỉ này của anh hơi lâu."Lâu thật. Mười mấy ngày nay Minh Hy đềuở nhà, không phải trở về quân đội.Minh Hy trả lời, "Anh từ chức Tư lệnh quânđoàn Khiên Bạc rồi, đang chờ lệnh bổ nhiệm quavùng biên giới Cherno, giờ chỉ ở nhà thôi."Minh Lăng chớp mắt, "Sao trước kia anhchẳng nói đã xin rồi với em nhỉ? Em tưởng anhmới có ý định mà chưa thực hiện cơ."Minh Hy nhìn cậu đáp, "Anh định chờ emcưới rồi mới báo, cũng vừa lúc lệnh bổ nhiệmđược gửi đến, anh có thể đường hoàng rời đi luôn.Mà giờ thì khác rồi, anh sẽ dẫn em đi cùng."Minh Lăng trộm thở dài. Khi cậu bị thứ tìnhyêu sâu đậm cậu thèm khát mà không có đượcgiày vò, anh hai cũng phải chịu đựng sự giày vòtương tự, cho nên anh xin chuyển công tác, rờikhỏi nơi đây.Cậu dùng khăn ăn lau miệng, đoạn nhoàingười hôn mặt Minh Hy "chụt" cái, sau đó ngậmtăm, tiếp tục cầm dao nĩa dùng bữa.Minh Hy nhìn cậu, cười tươi.Tối muộn, Minh Lăng tắm táp xong, sấy khôtóc, trên thân chỉ vận một tấm áo sơ mi nhưnglà chiếc áo cậu tặng Minh Hy, là cậu lấy từtrong tủ Minh Hy.Minh Hy còn đang làm việc tại thư phòng.Minh Lăng tới cửa, hít một hơi thật sâu, lại nhớbuổi tâm sự ban đêm ngày nào An An thao thaobất tuyệt, "Tuy Omega trời sinh có sức hấp dẫnAlpha, nhưng không nên mù quáng tin nó rămrắp. Không thể thiếu tình thú. Vợ chồng sốngchung mãi một kiểu cũng không tránh khỏi nhàmchán, phải thường xuyên có ý tưởng mới mẻ mớilà chân lý cuộc sống." Đương nhiên, khi An Angiảng giải vụ này là nhằm ép uổng Minh Lăngmặc áo ngủ nữ cho cậu ta ngắm, Minh Lăng lúcấy nện cậu ta một trận khóc lóc um sùm, nhưnggiờ Minh Lăng lại nghe lời cậu ta.Gõ cửa, cửa tự động mở, Minh Hy ngồi trướcmáy tính, trong không gian là hình ảnh hàngkhông vũ trụ. Anh hỏi, "Lăng Lăng, sao vậy?"Minh Lăng lúng búng, "Em... Ờ thì... Muốn hỏianh bao giờ đi ngủ?"Lúc này Minh Hy mới chếch mặt qua nhìncậu, "Em ngủ đi..."Còn chưa nói trọn câu đã giật mình, vì đôichân dài trần trụi và trắng muốt của cậu đangbước về phía anh. Minh Hy là Alpha, lẽ tất nhiênlà cao lớn hơn Omega như Minh Lăng nhiều lắm,nên tấm áo sơ mi của anh phủ trên người cậukhông khác nào một cái váy, trùm qua cả môngcậu, bên trên cũng rộng thùng thình, hở cả phầnxương đòn tinh xảo.Minh Lăng không lên tiếng, chỉ đỏ mặt nhìnMinh Hy.Gần như ngay trong tích tắc, Minh Hy ômchầm Minh Lăng vào lòng, để cậu ngồi lên đùi,sau đó hôn vồ vập lên môi cậu, lại hôn xuống cổ,xuống vai, thậm chí chen cả vào áo, liếm lên dấurăng in nơi sau vai cậu.Tuyến Omega của Minh Lăng đã được MinhHy đánh dấu, nên nỗi chộn rộn trong cơ thể cậuđược an ủi, nhưng nay bị anh hôn liếm, toàn thâncậu lại như mềm oặt ra, ngây ngất, trong thânmình thức tỉnh một thứ khát vọng thật sâu,người cũng yếu ớt nằm trong vòng tay anh. Mãimột hồi lâu cậu mới hỏi nhỏ, "Anh hai, có ngủ vớiem không?"Minh Hy ôm gọn cậu, lại hôn tai cậu, "Ừ, látnữa anh ngủ với em."Sau khi Minh Hy ôm Minh Lăng rồi mới pháthiện cậu không mặc quần lót, gò mông đầy đặnvà cong vểnh cứ thế trơ trụi ngồi trên đùi anh.Giờ anh mà tiếp tục làm việc thì hơi bị phá phongcảnh, vả lại anh cũng chẳng còn bao tâm tư đặtở màn hình không gian nữa, liền bế Minh Lăngđứng dậy, về thẳng phòng ngủ.Anh đưa Minh Lăng về phòng ngủ mình, thảcậu xuống giường, đắp chăn cho cậu mà rằng,"Anh đi tắm đã."Minh Lăng ngoan ngoãn gật đầu, níu chănnằm đó chờ anh.Minh Hy tắm rửa chẳng mấy chốc là xong.Thực chất anh không buồn ngủ, ngược lại còn bịMinh Lăng kích thích đến dậy cả tinh thần, đặcbiệt là dậy ở mặt tình dục, nhưng anh lại chẳngthể làm gì, chỉ đành ôm Minh Lăng ngủ hết sứcthuần khiết thôi.Minh Lăng chưa trưởng thành, kỳ động dụcđầu tiên của cậu chưa đến, nên không thể làmtình, nếu không sẽ ảnh hưởng xấu đến thân thểcậu. Minh Hy buộc phải chịu đựng.Minh Lăng rúc vào lòng anh, cảm giác ấmáp mà vững chãi. Ánh sáng mỏng manh trongphòng lặng lẽ hắt lên gương mặt anh, cậu cảmthụ hơi thở anh, thấp giọng nói, "Anh hai, nhớtrước hồi em mười bốn tuổi, anh về nhà, lúc nàoem cũng ngủ với anh, anh lúc nào cũng đồng ý."Minh Hy ôm cậu, "Ừ, hồi đó em còn nhỏ."Minh Lăng nói, "Còn giờ em đã lớn rồi."
Chương 8
Minh Lăng độ rày không tài nào ngủ ngonđược, hơn nữa thể chất cũng kém, nay được trấnan vỗ về, nhanh chóng thiếp đi.Minh Hy bị chất dẫn dụ tỏa ra từ cậu kíchthích, lại còn ôm người yêu trong lòng, thân thểvẫn đang ở trạng thái hưng phấn chẳng thể ngủnổi.Anh buộc phải trở dậy tìm quần lót choMinh Lăng, sau đó mặc vào cho cậu, còn mìnhvề thư phòng làm việc tiếp.Hai ngày sau.Minh Lăng đặt mua một cái máy may trênmạng, rồi cậu cài chương trình may vào ngườimáy dọn dẹp của nhà cậu, còn tự sáng tạochương trình theo ý tưởng của mình để ngườimáy hợp tác ăn ý cùng máy may.Cậu đang ngồi xem người máy may quần áo,Tiểu Tạp bỗng bay vào, "Lăng Lăng, có điệnthoại của An An."Tiểu Tạp là người máy trí tuệ hiện đại nhấtnhà, lúc này đang ở hình dạng quả bóng tròn, bởiđược sạc đầy năng lượng, nó tự đắc bay tới baylui.Vải là do Minh Lăng tự chọn. Những tấm vảiđều là hàng tơ lụa cực cao cấp, người bìnhthường chẳng dám mơ mua được, nên cậu cũngnâng niu chúng vô cùng.Minh Lăng vuốt ve một tấm vải, bảo,"Chuyển máy đi."Tiểu Tạp trực tiếp thò ra hai cái mắt, phónghình ảnh ba chiều vào không gian. An An đangngồi trước máy vi tính.An An hỏi, "Đang làm gì vậy Lăng Lăng?"Minh Lăng để Tiểu Tạp chuyển góc quay quabên cạnh cậu, An An sửng sốt hỏi, "Oa, ôi trời,bồ mỗi lúc một đảm đang đó nha, may vá cơđấy!"Minh Lăng phấn khởi nói, "Thì như bồ thấyđó."An An nhìn hai má Minh Lăng hồng hào bởitình yêu, vốn dĩ Lăng Lăng đã xinh đẹp, nay càngthêm phần rực rỡ, song An An tuyệt nhiênkhông vui chút nào, "Bồ may áo cho ai?"Minh Lăng bảo, "Yên chí, cái áo may thử đầutiên là may cho bồ, may đúng cỡ của bồ."Mắt An An lại hiện vẻ lo lắng, nhưng trênmặt vẫn giả đò hí hửng, "Ều, cục cưng, cưng tốtvới ông xã quá, ông xã yêu cưng dã man."Minh Lăng quẳng cho cậu ta một ánh nhìnkhinh bỉ, "Sắp vào kỳ động dục rồi mà bồ cònghẹo tớ."An An vùng vằng, "Bồ ít có quá đáng lắm."Minh Lăng chỉ cười cười, không cãi cọ với cậuta.Lại một lát, An An mới ngập ngừng, "LăngLăng, tớ báo bồ một tin không hay nè."Minh Lăng lấy làm ngạc nhiên, "Tin gì vậy?"An An trực tiếp chuyển góc quay về máytính mình, bật một tin lên cho cậu xem, giảithích, "Tin sáng nay. Tớ phải chuẩn bị vì sắptrưởng thành, được phép nghỉ học, sáng nay lênmạng thì thấy. Bồ đừng buồn, rất nhiều gã Alphalăng nhăng trước khi cưới, không trút hết tinhlực dư thừa trên người là không giữ trấn định nổi,nhưng chỉ cần cưới là sẽ chung thủy tuyệt đốivới Omega, không bồ bịch bên ngoài nữa đâu.Ngài Marton chắc cũng thế."Minh Lăng đọc tin tức nọ, có đăng kèm mộtsố video cho thấy diễn viên Thược Anh đang hẹnhò bên hồ Eiffel cùng thiếu gia Eis Marton củanhà Marton – một người sắp kết hôn. Rồi còncả cảnh hai người "dã chiến".Thược Anh là diễn viên tương đối nổi danh,Minh Lăng từng rất thích mấy bộ phim anh tađóng vai chính.Đế quốc không cho Omega làm những nghềlộ mặt như diễn viên ca sĩ, nên trong giới phimảnh, một Beta có vẻ ngoài giống Omega thườngrất được ưa chuộng. Thược Anh là một diễn viênnhư vậy, hầu hết các bộ phim điện ảnh lẫn phimtruyền hình anh ta nhận, đều là diễn vai Omega.An An mắng mỏ, "Thược Anh trơ trẽn thật,chắc chắc y dụ dỗ ngài Marton đấy. Cậu khôngbiết thôi, y chuyên trị lợi dụng mấy scandal kiểunày để thu hút sự chú ý. Lần này thì quá trớnquá, y nghĩ mình bao nhiêu tuổi rồi mà trầntrùng trục trước ống kính thế chứ, đúng làkhông biết đâu là điểm dừng."Minh Lăng đọc tin mà lòng không có cảmxúc gì hết. Dù sao cậu cũng chẳng định cưới hỏingài Marton, Eis Marton có khiêu khích thầnkinh công dân cỡ nào cũng không thuộc phạm viquan tâm của cậu. May mắn là tin chỉ đăng ngàiMarton sắp cưới một Omega chứ không viết rõOmega này là ai, giúp cậu không bị chường mặtlên báo.Nhưng mà điều này cũng dễ hiểu thôi, thânphận và danh dự Omega đều được luật pháp đếquốc bảo hộ, báo chí không bao giờ dám đăng tênOmega, nếu không sẽ bị phê bình, nặng thì bịphạt.Minh Lăng chỉ nói, "Tớ sẽ nhờ anh hai tớ đihủy hôn ước với ngài ấy. Mấy tháng nữa chúngtớ cưới rồi mà ngài ấy làm trò này, rõ ràngkhông tôn trọng tớ lẫn hôn ước."An An sốc thiếu điều rớt hàm, "Lăng Lăng,bồ nói thật à? Tớ... Tớ đưa bồ đọc tin chỉ là địnhdặn bồ sau này quản ngài Marton cho chặtthôi."Minh Lăng lạnh lùng nói, "Đương nhiên tớ nóithật. Bồ biết thừa tớ không phải dạng ăn nóilung tung mà."An An lo nghĩ, "Thực sự thì tớ cũng khôngthích ngài Marton lắm, công nhận ổng vừa cótiền vừa có mã lại còn là con cháu gia tộcMarton, mỗi tội quá lăng nhăng. Trước kia ổnglăng nhăng cũng được đi, cơ mà các cậu đã đínhhôn rồi mà ổng vẫn chứng nào tật nấy, đúng làquá đà. Tớ lo cho bồ, nhưng mà, cứ thế từ hôn,vậy bồ sẽ thế nào?"Nói thật, sau khi Omega chọn được mộtAlpha rồi, ít trường hợp nào hôn nhân khôngthành. Trong tình huống bắt buộc phải từ hôncủa Minh Lăng, nói trắng ra, có khi trở thànhtrường hợp đặc biệt phải xét xử riêng.Minh Lăng đáp, "Không biết, chờ anh hai tớvề rồi hỏi ý anh tớ thử."An An tâm sự với cậu mấy chuyện nữa mớigác máy, cậu lại tiếp tục nhìn thành phẩm mayra. Rồi chốc lát sau, Tiểu Tạp lại bay vù đếntrước mặt cậu, "Lăng Lăng, Tướng quân CốNguyên gọi điện thoại mật từ hành tinhScorpion, đã để máy mã hóa nhận nghe."Minh Lăng khá kinh ngạc nhìn qua Tiểu Tạp,liền bỏ đồ trong tay xuống, bước về phía thưphòng Minh Hy.Cố Nguyên là bạn thân của Minh Hy từ khicòn trẻ, mười hai tuổi hai người làm bạn ở trườngquân đội, tình bạn ấy vẫn duy trì đến tận hômnay. Đã không ít lần hắn đến Minh gia, MinhLăng cũng quen hắn.Thế nhưng Minh Lăng không có quan hệ cánhân gì cùng hắn, cậu không hiểu tại sao hắn lạigọi điện cho mình.Cửa thư phòng đóng lại, Minh Lăng nhậnnghe cuộc điện thoại của Cố Nguyên thông quacổng mã hóa.Hình ảnh Cố Nguyên xuất hiện trên mànhình. Hắn cũng tóc đen mắt đen, hốc mắt sâuhoắm và một phần nữa là hắn lúc nào cũng tỏvẻ nghiêm trang, vậy nên thường mang đến cảmgiác nanh nọc thâm hiểm cho người đối diện.Lúc trước Minh Lăng nghĩ Minh Hy thíchAlpha, chính là cậu đoán anh thích Cố Nguyên.Hồi ở trường quân đội, hai người họ như hìnhvới bóng, nhưng sau khi cùng tốt nghiệp vớithành tích xuất sắc, hai người mỗi kẻ một ngả.Bằng tổng điểm đứng đầu ở mọi hạng mục, MinhHy được giữ lại đế đô Ossifer gia nhập quân đoànKhiên Bạc, sau đó có thể nói là con át chủ bàivinh quang nhất của quân đoàn, lần nào cũngđược giao làm chỉ huy dẫn quân đi chiến đấu,giành ngôi vô địch ở các trận đấu, kỹ năng điềukhiển robot tuyệt đỉnh, ngay cả Đại tướngGustav chiến tích lẫy lừng mà cũng đặc biệtdành lời khen ngợi anh vì anh đã hạ gục cả línhđiều khiển robot xuất sắc nhất dưới trướng Đạitướng, về sau anh được thăng chức làm Tổng Tưlệnh quân đoàn.Minh Hy đi trên một con đường quân nhânvẻ vang và huy hoàng mà bao người ngưỡng mộ.Loại kỳ ngộ không chỉ phải cực kỳ vĩ đại, mà cònphải là con cháu danh gia.Con đường của Cố Nguyên lại hoàn toàn bấtđồng Minh Hy. Thành tích tốt nghiệp của hắncũng vô cùng xuất sắc nhưng lại bị điều nhiệm rakhu vực biên giới. Khu vực biên giới là gì nào? Làlãnh địa tinh cầu mà đế quốc không ngừng bànhtrướng thế lực, chiến tranh xảy ra liên miên. Sựác liệt nơi này, những Omega được trưởng thànhtại điều kiện tốt đẹp ở đế đô không thể hìnhdung ra được.Lần Cố Nguyên đến Minh gia chơi, có khoemẽ chiến công của hắn cho Tiểu Minh Lăng mớimười ba mười bốn tuổi nghe, rằng chiến công củahắn đều là dựa vào giết được bao nhiêu kẻ ngoạitộc, bao nhiêu thú, nốc ao bao nhiêu robot, phithuyền, tàu bay mới có.Cố Nguyên tham gia vô số trận đánh vàosinh ra tử, hiện tại cũng vẫn chỉ ở hàm Thiếutướng.Minh Nguyên lễ phép chào hỏi hắn, "Anh CốNguyên có khỏe không ạ?"Cố Nguyên lại chẳng nể nang gì cậu, mặtmày lạnh tanh, "Cậu sắp trưởng thành phảikhông?"Hắn hỏi vấn đề này là cực kỳ bất lịch sự. Sựtrưởng thành của Omega luôn được người thânchúc phúc và bảo vệ, không thể nào nói vớingười ngoài. Nếu người khác hỏi vậy, có lẽ MinhLăng sẽ đáp trả bằng sự im lặng, nhưng người hỏilại là Cố Nguyên, cậu đành mỉm cười, trả lời,"Vâng, khoảng hai ba tháng nữa. Không biết anhCố Nguyên có việc gì không?"Cố Nguyên chằm chằm nhìn cậu, sau đó hừlạnh, "Hồng nhan họa thủy."Cậu sững sờ vì câu này của hắn, không khỏibuột miệng, "Anh Cố Nguyên, xin hỏi anh có ýgì?"Cố Nguyên sầm mặt, "Minh Hy xin đượcchuyển ra biên giới Cherno, tất cả chỉ vì cậu.Tình hình ở Cherno cực kỳ tồi tệ, cậu biết khônghả? Hơn nữa chuyện đám cưới của cậu và nhàMarton tôi cũng biết rồi. Cậu ấy chỉ vì cậu màdùng sức ảnh hưởng của Đại tướng Minh Trạmtrong quân đội để tạo áp lực với Thượng tướngMinh Huy Úc. Cậu ấy muốn cưới cậu."Nói tới đây, Cố Nguyên cười khẩy, "Gặp cậu làchả có gì tốt đẹp cho cam. Cậu ấy đang yên lànhở Ossifer là thế, vẫn là Tư lệnh quân Khiên Bạc,vẫn là chức vụ chói sáng trong quân đội, giờ lạiđòi ra tiền tuyến. Trước kia cũng thế, cậu có nhớmột lần cậu ốm, cậu ấy muốn xin về thăm cậunên bỏ cả trận đấu, khiến Học viện chúng tôimất đi vinh quang ngày đó. Giờ thì đến chuyệnnày. Năm Đại tướng Minh Trạm mất cũng liênquan đến cậu. Cậu tự xem mình, có phải chuyêngây họa cho Minh Hy không?"Minh Lăng bị hắn thóa mạ đến nỗi đỏ mặttía tai, không thốt nổi một lời lẽ phản bác đặngcứu vớt mặt mũi. Vì cậu biết hắn ta nói đúng.Lần chần bao lâu, cậu mới hỏi thẳng, "AnhCố Nguyên, nếu anh chỉ muốn mắng em, em nghĩđây cũng không phải mục đích thật sự của anh.Anh muốn em làm gì?"Cố Nguyên nghiêm mặt, "Dĩ nhiên tôi khônggọi đến chỉ để mắng chửi cậu. Tôi cần cậu khuyênbảo ông anh trai dở hơi của cậu đi, nói cậu tađừng có từ bỏ vị trí lừng lẫy hiện tại để lao ratận biên giới. Đành rằng quân nhân biên giớichúng tôi đều chướng mắt Ngũ đại quân đoàn ởnội địa lãnh thổ, chúng chả khác gì con cônggiương oai giễu võ với dân chúng. Song tốt xấugì đó cũng là bộ mặt quân nhân, lại là con đườngcó thể tiến thẳng vào bộ máy quyết sách trungương, tôi mong Minh Hy vẫn ở lại đế đô, giànhmột ít quyền lợi cho quân nhân ngoài biên giới.Cậu ấy ra biên giới là hủy diệt con đường này, lạicòn đắc tội cả Thượng tướng Minh Huy Úc lẫngia tộc Marton, kiểu gì cũng gở. Anh trai cậukhông phải thằng đần, lại là người nhà họ Minh,chẳng lẽ không biết cái giới chính trị ấy thối hoắcnhư bị trét cứt chó hả? Trước đây cậu ta vẫnchịu được, giờ hết chịu nổi chỉ vì cái mùi động dụccủa một Omega à?"Mặt Minh Lăng càng thêm đỏ ké trước cảtràng từ ngữ thô thiển của Cố Nguyên, nghekhông sao lọt tai. Mãi sau, cậu mới cất lời, "Emkhông cho rằng em có quyền can thiệp quyếtđịnh của anh em, mà cũng chẳng can thiệp đượccơ. Anh ấy có quyền tự lựa chọn cuộc đời chomình. Đường bằng phẳng hay đường chông gaikhông phải điều người ngoài có thể nhận xét, chỉcó người đi qua nó mới biết chiêm nghiệm. Dùphía trước có là hiểm trở, nếu anh em chọn đi,cũng sẽ có em đồng hành. Nên anh Cố Nguyên à,xin lỗi, em sẽ hỏi ý kiến anh em, nhưng cuối cùnganh ấy chọn gì, em không dám hứa trước."Cố Nguyên tức tối, "Đám Omega các cậu ănnói ngọt xớt, rặt toàn đám phế vật õng ẹo vàvô năng, còn phí phạm ý chí của Alpha."Minh Lăng cũng nổi giận, "Chả lẽ anh khôngsinh ra từ Omega? Anh thấy Omega õng ẹo vàvô năng, còn là phế vật, vậy sao anh không chọnchui ra từ cơ thể ai không phải Omega ấy? Anhnghĩ tôi mong mình là Omega lắm sao? Nhưngsinh ra đã là Omega, tôi chỉ có thể bước tiếp,hoàn thành nghĩa vụ của một Omega. Vì Alphacó cơ thể khỏe mạnh hơn nên khinh rẻ Omega?Chỉ có thể trách nội tâm anh yếu đuối, chỉ cóngười yếu đuối mới không có lòng khoan dung lẫnnhìn nhận giá trị của người khác, vì anh khôngmạnh mẽ đến nỗi có thể mang lòng khoan dung,không thấy điểm mạnh của người ta, thế là anhtự tôn vinh giá trị của mình đòi người ta kínhtrọng."Cậu giận dữ ngắt máy, thở phì phò ra khỏithư phòng Minh Hy. Tiểu Tạp bay đến cạnh cậu,bắt gặp gò má đỏ ửng vì tức giận của cậu nênhỏi, "Lăng Lăng, mặt đỏ quá kìa."Minh Lăng liếc nó một cái, "Tiểu Tạp, cậu đểchế độ im lặng được không?"Tiểu Tạp tức tưởi "a" một tiếng, đáp, "Đượcrồi, Lăng Lăng."Chương 9Tuy Minh Lăng đã cãi lại Cố Nguyên một bàisong lòng cậu chẳng dễ chịu tẹo nào. Cậu cũnggiống Cố Nguyên, hy vọng Minh Hy có được tiềnđồ xán lạn. Bất luận Minh Hy đi đâu, dẫu là nơibiên cảnh nguy nan đầy rẫy, cậu cũng nguyệnlòng theo anh, nhưng, cậu vẫn mong Minh Hyđược an toàn, mong con đường thăng tiến củaanh ổn an thuận lợi.Minh Lăng tiếp tục đi may áo, lại phát hiệnvô phương làm tâm trạng bình tĩnh trở lại, khôngthể hoàn thành một sản phẩm đòi hỏi sự tỉ mỉtinh vi, thế là đành bỏ dở, dừng việc đang làm,vào bếp nấu cơm.Trong khoảng thời gian cậu chờ Minh Hy vềăn cơm, lại bắt đầu đau đầu, thân thể như kiệtsức, bèn đặt đồ ăn gọn gàng rồi bỏ vào giường vìcơn đau đầu như thể bị búa bổ. Vậy mà nằmtrên giường cũng không cách nào xua bớt cơnđau, cậu quằn quại siết chặt tấm chăn, môi dướibị cắn đến nỗi rướm máu. Cậu thống khổ nghĩ, vìsao mình phải làm Omega? Làm Omega có gìtốt? Sức khỏe kém cỏi, từ bé đến lớn không biếtbệnh tật bao lần, không biết đã mắc bao nhiêuthứ bệnh. Ốm đau nào có phải điều cậu mong,cậu cũng tuyệt nhiên không muốn phải gánh chịusự tra tấn của bệnh tật. Cậu còn nhớ có lần bịốm, vì ốm quá nặng, thậm chí suýt mất mạng,bệnh viện không thể không gọi điện cho ngườinhà là Minh Hy, Minh Hy tức tốc trở về chămsóc cậu. Sau đó Cố Nguyên từng đề cập đếnchuyện này, Minh Hy phải sắp xếp về nhà nênbỏ trận đấu liên trường khiến tổng điểm của Họcviện họ sụt xuống hạng sau. Minh Lăng khôngngờ trận đấu ấy quan trọng thế nào, mà CốNguyên thì cứ ghim mãi vụ ấy.Minh Lăng nghĩ, nếu mình là Beta thì tốtbiết mấy. Là Beta, đau đầu đã có thể uốngthuốc giảm đau, còn cái thân Omega của cậu thìkhông.Nhưng nghĩ đến Minh Hy, cậu lại cảm thấymọi nỗi đau đều có thể chịu đựng. Vì cậu muốnsinh con cho Minh Hy sau này. Nếu là Beta, làmsao cậu có thể sinh ra đứa trẻ mạnh mẽ và vĩđại cho anh?Mới đầu Minh Lăng còn có thể nghĩ ngợibông lông, dần dà cơn đau đầu trầm trọng tới độcậu không còn suy nghĩ được nữa, chỉ còn biếtgồng dậy tất cả ý chí tinh thần của mình đểchống chọi cơn đau, sau đó cậu chính thức mêman.Minh Hy về nhà, Tiểu Tạp tức thời vút đến,bay lòng vòng quanh anh. Anh hỏi, "Lăng Lăngđâu?"Tiểu Tạp cho hiện một hàng chữ lên khôngtrung, "Lăng Lăng trong phòng ngủ."Minh Hy hỏi, "Sao mày không phát ratiếng?"Tiểu Tạp lại chiếu một hàng chữ, "Lăng Lăngbắt tôi để chế độ im lặng."Minh Hy đánh mắt sang nó một cái, "Taokhông bắt mày để chế độ im lặng."Thế là Tiểu Tạp hoan hô, tíu tít báo cáo,"Lăng Lăng trong phòng ngủ, Lăng Lăng trongphòng ngủ."Vì vậy Minh Hy vào thẳng phòng ngủ. Vừamở cửa đã thấy Minh Lăng nằm đắp chăn trêngiường, anh ngồi xuống mép giường, đưa tay sờtrán cậu. Minh Lăng gắng gượng mở mất, vẫnđau đầu kinh khủng nhưng đã đỡ hơn ban nãy.Cậu hơi buồn nôn, nhưng cố nhìn lại, nói với MinhHy, "Anh hai về rồi. Em nấu cơm để ở bếp đấy,anh cứ ăn đi, em không muốn ăn."Minh Hy xem nhiệt độ của cậu, hơi âu sầu,"Em lại sốt nữa."Minh Lăng cố nói, "Em ngủ một giấc là đỡmà anh."Anh cúi xuống hôn trán cậu, "Ăn chút cháođược không, anh nói người máy nhà bếp nấu choem."Cậu uể oải lắc đầu, "Thôi không ăn đâu, đểem ngủ đi."Minh Hy cũng bó tay, đành đồng ý, nhưngvẫn gọi người máy mang một cốc sữa đến. Anhôm Minh Lăng giúp cậu uống sữa, cậu uống đượchai hớp đã buồn nôn muốn ọe ra, Minh Hy khôngcòn cách nào khác, phải bỏ sữa sang một bên, bếcậu vào nhà vệ sinh cho cậu ói.Toàn thân Minh Lăng mềm oặt, không có tíkhí lực nào, lại ngất xỉu.Minh Hy không thể đưa cậu đến bệnh viện vìtrên người Minh Lăng đã có dấu hiệu của anh,hiện thời đang phải hủy bỏ hôn ước với nhàMarton, chuyện Minh Lăng đã bị đánh dấu bắtbuộc không thể để cho người lạ biết, anh phải tựmình đọc trong sách hướng dẫn rồi để người máyy tế trong nhà kiểm tra cho Minh Lăng thôi.Người máy kiểm tra xong cho kết quả làMinh Lăng bị chứng sốt trước kỳ động dục,không kiểm tra ra kết quả nào hơn.Minh Hy đành phải bỏ qua.Anh đi ăn tối, làm việc một lúc tại thư phòngrồi mới tắm rửa, vào phòng ngủ trông nom cậunghỉ ngơi.Người Minh Lăng nóng hầm hập, không rõ cóphải vì nguyên do cậu đang sốt hay không mànồng độ chất dẫn dụ Omega trong phòng càngđậm đặc. Mùi hương ngọt thấu lòng bao trùmkhông gian, dù có tinh thần thép như Minh Hycũng khó thể nào kiềm nén nỗi xao động ùn ùntrong tâm tưởng. Thậm chí có một khoảnh khắc,anh đã nghĩ hay là Minh Lăng vào kỳ động dụcrồi.Nhưng nhìn lại phía giường, Minh Lăng ngủkhông buồn động đậy.Chất dẫn dụ quá nồng nặc trong phòng cựckỳ bất thường, Minh Hy buộc phải kiểm tra cậubằng người máy lần nữa, kết quả cho ra là, bệnhnhân đang trong kỳ động dục.Điều này làm Minh Hy thật sự lúng túng.Anh vuốt ve má, vuốt ve trán cậu, Minh Lăngnằm im re nhưng người cậu quá nóng. Anh saingười máy mang một cốc nước đến, rồi đỡ cậudậy đút cậu uống nước. Lúc này Minh Lăng mớihơi hơi tỉnh lại, tầm nhìn nhập nhèm nhìn MinhHy, giọng vừa khàn vừa thều thào, "Anh hai, emkhó chịu quá."Minh Hy tự mình mớm nước cho cậu, hỏi,"Người máy khám bệnh nói em đang vào kỳ độngdục, giờ em thấy sao?"Minh Lăng chỉ thấy khó chịu tột độ, cơ thểvừa mỏi vừa đau vừa kiệt sức, đầu óc cũng mơmàng không thể suy xét, cả người bức bối như bịquấn trong thứ gì đó dính dấp và đặc quánh,nhưng tại nơi sâu thẳm của thân thể lại bậpbùng loại cảm giác nào đó không hay tên. Cậu úớ, "Em không biết nữa, anh ơi, khó chịu lắm."Minh Hy toan bọc cậu vào chăn bế ra ngoài,"Tình trạng em lạ lắm, anh không yên tâm, phảiđi bệnh viện thôi. Không thể để em có chuyện gìđược."Minh Lăng thò tay ra giữ anh lại, "Không điđâu, anh hai, em không thể đi. Em khó chịu lắm,anh hôn em đi, anh hôn em là được mà."Anh nhìn cậu, nhất thời cũng không biếtquyết định ra sao. Giờ anh và Minh Lăng đã đâmlao thì phải theo lao, thời điểm hiện tại mà đếnbệnh viện sẽ bại lộ việc Minh Lăng bị anh đánhdấu, chuyện bên gia tộc Marton càng khó bề giảiquyết.Minh Hy đành cho người máy lui đi, anh rangoài phòng ngủ tự chuẩn bị, sau đó cầm kimtiêm vào phòng ngủ. Minh Lăng giờ đây đã tỉnhtáo, cơ thể bứt rứt, mong mỏi có ai đó chạm vàocậu.Thấy Minh Hy vào, cậu yếu ớt gọi, "Anh ơi,khó chịu quá."Minh Hy đặt kim tiêm ở đầu giường, đoạnnhấc một cánh tay cậu ra khỏi chăn, "Anh ởngay cạnh em đây. Anh tiêm cho em một mũialbumin trước, lấy từ máu anh, không gây hại choem. Em có vẻ vào kỳ động dục thật rồi, nếu quáyếu sẽ không đủ sức đề kháng và sức lực quađược kỳ động dục đâu."Minh Lăng lấy làm hồ mê, "Đã vào kỳ độngdục rồi?"Minh Hy gật, "Theo anh nhìn thì là đúng,chất dẫn dụ của em đã thành thục, anh cảm thụđược, vả lại người máy cũng kiểm tra ra kết quảnày."Anh nói dứt, đã cầm kim tiêm lên, chọc mũikim vào cánh tay trắng đến gần như hóa thànhtrong suốt của cậu, đẩy vào.Minh Lăng nhíu mày nhịn đau. Ở kỳ độngdục, thân thể trở nên mẫn cảm hơn bao giờ hết,cả cảm giác đau đớn cũng gấp bội bình thường.Cậu phải cắn răng gắt gao mới có thể giữ lạinhững âm thanh rên rỉ vì nỗi đau quá sức chịuđựng.Cũng may Minh Hy tiêm xong nhanh chóng.Anh bỏ kim tiêm sang một bên, lại cầm nướcdinh dưỡng cho Minh Lăng uống. Minh Lăng cốnhịn sự khó chịu uống cho hết cốc nước, MinhHy chỉnh đèn phòng về độ sáng vừa phải, lạichỉnh nhiệt độ phòng về mức phù hợp nhất choOmega kỳ động dục, thế rồi anh cởi hết toàn bộáo quần của anh ngay cạnh giường. Minh Lăngnhìn anh xử lý mọi chuyện tươm tất, không khỏilù mù, thầm nghĩ mình vào kỳ động dục thật rồisao?Song cậu chẳng còn thời gian để suy nghĩvẩn vơ nữa, vì Minh Hy đã lên giường.Minh Lăng mặc trên người chiếc áo phôngvà quần ngủ rộng rãi, Minh Hy dịu dàng đỡ cậungồi dậy, cởi cả quần cả áo cậu ra, thậm chíquần lót cũng không chừa. Thân hình mảnh dẻcủa Minh Lăng hiển lộ trong ánh sáng.Bấy giờ cậu mới có phần nào thẹn thùng. Kỳthực chuyện này cũng không có gì đáng xấu hổ,kỳ động dục đầu tiên của Omega đã được giảngdạy kỹ lưỡng ở nhà trường, các Omega còn hămhở đặt câu hỏi trong tiết học ấy nữa chứ.Minh Hy đặt Minh Lăng xuống giường, cúixuống hôn phớt môi cậu, khẽ khàng, "Lăng Lăng,anh sẽ cẩn thận, em đừng sợ."Minh Lăng nói nhỏ, "Em yêu anh lắm."Minh Hy cảm động biết bao, nâng cằm cậulên trao nụ hôn tha thiết, bàn tay ve vuốt dathịt cậu, "Anh cũng yêu em."
Chương 10
Minh Hy biết phải làm thế nào trong kỳđộng dục đầu tiên của Omega. Kỳ động dục đầutiên cực kỳ quan trọng, nó là thời điểm cơ thểOmega phát triển thuần thục nhất, mỗi mộtAlpha may mắn có khả năng có được Omega đềuchăm chỉ đi học khóa học này.Minh Hy kiềm nén bản năng muốn trực tiếpchiếm hữu Minh Lăng đương rục rịch trong thân,ôm mặt cậu hôn lên hai cánh môi hoa. Tìnhtrạng của Minh Lăng không ổn cho lắm, có lẽcậu vốn đang ốm lại vào trúng kỳ động dục. Bìnhsinh Minh Lăng đã sức khỏe yếu, mà kỳ độngdục cũng chính là thời kỳ nguy hiểm nhất củaOmega, không thể không chăm sóc cẩn thận.Minh Hy sợ Minh Lăng khó thở, không dámhôn cậu quá sâu, chỉ từ trán dời nụ hôn xuốngchóp mũi, lại hôn má, rồi mới là cổ cậu. MặtMinh Lăng đỏ bừng, nhắm chặt mắt, tay víu lấyra giường, bày ra dáng vẻ đang chờ hiến tế, chờMinh Hy giáng xuống và đánh dấu cậu.Minh Hy phà nhẹ khí vào tai cậu khiến MinhLăng rụt cổ, mở choàng mắt ra, tròng mắt lấploáng như nước, trên mặt nước lại gợn sóng lăntăn, phản chiếu ánh trăng, Minh Hy bất giácthấy chúng đẹp tựa ngọc quý. Anh hôn tai cậu,hỏi, "Có đỡ hơn không?"Minh Lăng mấp máy môi, "Có."Minh Hy nói, "Sẽ hơi mạnh, nếu em khó chịunhớ nói cho anh, không thì anh sẽ làm em bịthương mất."Minh Lăng đỏ mặt, lông mi run rẩy, "Ừm, emkhông sao."Cậu nói rồi, vòng tay lên, ôm lưng Minh Hy.Minh Hy nhẹ nhõm hẳn. Thực ra anh cũngkhông chắc với tình trạng này của Minh Lăng,liệu có hợp để đánh dấu hoàn toàn hay không?Anh sợ cơ thể Minh Lăng không tốt.Áp chế thứ dục vọng như con thú hoanghung hãn đang đói khát trong thân, Minh Hy dồntất cả ý chỉ để động tác mình dịu dàng hết sứccó thể. Từ cần cổ, anh dần dần xuống thấp, vừaliếm vừa mút. Minh Lăng cắn răng, chỉ cảm thấymỗi một nơi bị anh chạm đến đều dậy lửa, đammê mà thiêu đốt da thịt cậu, khiến cậu vô cùngngứa ngáy nhưng lại không có sức để đáp trả.Bờ vai Minh Lăng mịn màng và xinh xắn,Minh Hy khẽ cắn lên đó, cậu rốt cuộc không nhịnđược nữa, bật thốt thành tiếng, rồi đột ngột cậuđưa tay che kín miệng mình.Minh Hy quàng tay ôm lưng cậu, vừa hônvừa cắn khẽ lên vết răng sau vai. Cơn nhột nhạtvà mê mờ lan tỏa theo ngọn lửa, Minh Lăng rênlên, "Ha... Anh hai... Không..."Minh Hy tiếp tục hôn nơi ấy không ngừng,tay anh trượt xuống bên dưới cậu, sờ lên chỗđang hơi ngóc đầu. Dương vật Omega nam đềunhỏ nhắn, của Minh Lăng cũng thế, nhưng tinhtế và xinh đẹp chứ không có sức sống dâng tràonhư Alpha, mạch máu vằn vện, thô to hừng hực.Minh Lăng giữ bàn tay Minh Hy đang mơntrớn hạ thân mình, "Đừng, anh hai... Đừng sờ vàonó..."Minh Hy day vết cắn bằng răng, Minh Lănglập tức hốt hoảng hét lên, ngay cả tay đang giữtay anh cũng vô lực, cậu nhìn về phía anh đầyhờn dỗi. Vừa nãy anh cắn như vậy suýt đã làmtim cậu vọt ra ngoài, toàn thân run run khôngcách nào khống chế.Minh Hy dỗ dành cậu, "Được, anh không sờnó nữa."Minh Lăng trách móc, "Anh bớt xấu tính điđược không?"Tay Minh Hy nâng chân cậu lên, bản thânanh thì quỳ giữa hai chân cậu khiến cậu khôngsao khép chân được. Lại theo bắp chân, anh hônrồi liếm lên đùi, thậm chí để lại vài dấu ấn tại nơiđó. Da Minh Lăng rất trắng, tựa hồ chỉ cần mútnhè nhẹ cũng đủ để lại nốt đỏ.Minh Lăng chỉ cảm giác khắp người mình bốcnhiệt, thần trí chếnh choáng, nhưng cơn đau đầutrước đó đã hoàn toàn thoái lui, chỉ còn lại nỗikhao khát bản năng, thể xác trống rỗng, cầnMinh Hy lấp đầy.Minh Hy vơ gối nhét dưới hông Minh Lăng,một tay ve vuốt đùi cậu, tay kia phủ lên gòmông tròn. Minh Lăng khó chịu túm lấy một cáigối khác che kín mặt mình. Cậu biết mặt mìnhgiờ đỏ hơn mặt trời, hơn nữa dù ngượng ơi làngượng, cậu vẫn thực lòng thích anh hai hôn phíadưới của cậu. Cơ thể dường như không còn là củacậu nữa, cậu rất cần Minh Hy tới an ủi, sự bấtlực này khơi lên bất an trong cậu cũng làm cậuxấu hổ không sao tả xiết. Ngày xưa đi học, cậuđâu biết đến khi vào kỳ động dục thực thụ rồi lạilà cảm giác như vậy, lại là thèm khát như vậy,thèm khát ai đó mở rộng cậu ra rồi lấp đầy cậu.Cậu chỉ có thể cầm chặt gối. Khi Minh Hyngậm cái đó của cậu và không ngừng liếm láp,mút mát, cậu thật sự hết chịu nổi, sóng tình àoạt xô đến mọi ngóc ngách trong cơ thể. Cậu gácchân trên vai Minh Hy, liên tục cọ xát, tiếng rênkhó nén dật ra, cậu thậm chí bật khóc, "A...Ư...Đừng... Anh hai... Đừng mà..."Ngón tay Minh Hy không dám mạnh bạo, chỉnhè nhẹ véo hai túi cầu nho nhỏ, vuốt ve mãi nơibắp đùi. Minh Lăng cứ khóc đòi đừng mãi màgiọng nói vừa nũng nịu vừa quyến rũ, quả thựcnhư có một bàn tay nhỏ bé đang không ngừngquấy rối trái tim anh, làm anh gần như mất kiểmsoát.Rõ ràng, lời "đừng" của Minh Lăng khôngphải ý nghĩa "đừng" thật. Nơi đằng sau cậu mangmàu hồng nhạt, còn chưa chạm vào đã rụt vàohé ra không ngơi nghỉ, từ trong chảy ra thứ nướcdinh dính.Nước rỉ ra từ cửa động, mùi trong phòngcàng nồng, tất cả đều tỏa từ người Minh Lăng.Minh Hy biết thế là Minh Lăng đã thật sựđộng tình. Anh nhấc tay, không chạm vào mônghay đùi cậu cũng chẳng chạm vào nơi phía trướcđang ngóc đầu và cũng rỉ nước. Anh sợ khoáicảm của cậu tích tụ quá nhanh, mới hiệp đầuchưa gì đã hết tinh lực, đến lúc cần mở đườngOmega trong cơ thể chỉ sợ không còn sức, vậythì khi đó sẽ rất thống khổ.Toàn thân Minh Lăng phủ màu đỏ hồng. BịMinh Hy bỏ ra, cậu bứt rứt cà cọ mình vào ragiường, thậm chí bỏ cả chiếc gối che mặt, gươngmặt đỏ ửng, mắt lúng liếng làn nước nhìn MinhHy, tay tìm đến tay anh muốn anh sờ vào phíadưới cậu, âm giọng khẩn cầu, "Anh..."Minh Hy thấy cậu đáng yêu và mê hoặcnhường vậy, quả thực đã giơ tay đầu hàng, songanh vẫn nhẫn nại, đè tay Minh Lăng lên gối, lạinghiêng người hôn môi cậu, "Lăng Lăng, hãy tạmnhịn đã. Phải đảm bảo phía sau em có thể giãnra, bọn mình mới tiến hành bước tiếp theo được,không thì em không chịu được đâu. Cơ thể emkhông khỏe, không thể quá mức phóng túng, hiểuchưa?"Minh Lăng chỉ biết ngọn lửa trong mình càngngày càng rừng rực, cậu khó chịu quá thể. Taycậu giãy giụa, Minh Hy sợ cậu bị thương nênđành thả tay cậu ra, cậu ôm choàng lấy cổ anh,áp cả người mình tới, khóc thút thít, "Anh hai,không, em khó chịu lắm..."Thân thể cậu cọ mãi vào thân hình cườngtráng của Minh Hy, anh nghiến răng đè nén cơnham muốn, khẽ khàng đè cậu xuống giường, hôndọc theo cơ thể cậu. Anh ngậm một bên nút đỏthắm dựng đứng của cậu, mút và day cắn, tayvân vê nút bên kia. Minh Lăng đã chẳng còntỉnh táo được bao phần, chỉ có bản năng mongngóng được ôm ấp. Thậm chí giọng cậu đã khôngbị kiềm chế nữa mà nay từ từ ngân ra, khócnghẹn ngào khó nhịn, "A... A..."Minh Hy xoa lưng và eo cậu, không dám quáđà, thế nhưng kích thích dục tình của cậu màkhông an ủi phía dưới cho cậu. Minh Lăng bị lửatình đốt cháy, khóc lóc van nài Minh Hy, "Anhhai, chạm vào bên dưới em đi, không, khó chịuquá..."Minh Hy ôm cậu ngồi dậy, cậu ngồi tronglòng anh có vẻ càng bé bỏng hơn. Anh ôm gọncậu, lại hôn dọc theo sống lưng cậu, tay nhéonắn điểm đỏ trước ngực, rồi anh lại đặt môi lênvết răng sau gáy, chà miết và liếm láp.Minh Lăng càng khóc to tợn, uốn éo liên hồitrong lòng anh, muốn tự mình đưa tay xuốngvuốt ve. Anh bắt được tay cậu, dùng chính nơito lớn đã sớm sục sôi của anh cọ giữa rãnhmông cậu.Minh Lăng khóc đến hổn hển, tay bị giữchẳng thể giằng ra, buộc phải dùng nơi động sautiếp xúc với vật thể to lớn của anh.Minh Hy là Alpha, lại là Alpha thuộc hàng ưutú nhất, những gì trên cơ thể anh đều cực kỳ tolớn, thậm chí cả cái đó cũng tráng kiện hơnAlpha bình thường. Vật nam tính chưa từng trảinghiệm quan hệ nhục thể nay bị người mình thíchmời gọi, thoắt chốc càng biến to hơn, rắn đanhvà nóng như lửa.Minh Hy nhịn tới nỗi mồ hôi đầy mặt, thậmchí cơ thể cũng đầm đìa mồ hôi.Anh phát hiện mình đã thật sự không nhịnnổi nữa, chỉ muốn cứ thế thúc vào, nhưng MinhLăng nhỏ bé và mong manh là thế, lại còn lầnđầu tiên, làm sao chịu được?Anh đặt Minh Lăng nằm xuống, đằng saucậu đã ướt nhớp nháp, cả trên đùi anh cũng dínhdịch thể do cậu chảy ra.Căn phòng đậm đặc mùi hương ngọt nồngcủa chất dẫn dụ Omega lẫn chất dẫn dụ Alpha.Minh Hy kê chăn ngay ngắn dưới vòng eothon gọn như thể không chịu nổi bất cứ lực mạnhnào, banh chân cậu ra lần nữa. Minh Lăng đã chỉcòn lại phản ứng bản năng, mùi chất dẫn dụ củaMinh Hy bao bọc cậu trong sự yên tâm và vữngvàng, cậu sẵn lòng giao phó tất thảy cho sự yêntâm và vững vàng ấy, phối hợp mở chân ra choanh, vẫn sụt sịt khóc.Minh Hy cúi xuống hôn đáy chậu cậu rồivòng ra sau liếm, ngón tay mân mê nơi cửađộng. Vì Minh Lăng đã chảy rất nhiều nước, bịanh xoa liền phát ra âm thanh nhây nhớt, cửađộng tự động khép mở, muốn cuốn ngón tayMinh Hy vào. Mắt Minh Hy đỏ sọng, hô hấpnặng nề, đưa môi hôn lên nó, kích thích cửa độngmở lớn hơn nữa, phần thịt hồng phấn bên trongco rụt và giãn nở từng hồi, muốn hút lưỡi anhvào.Minh Hy không thể không ngẩng đầu lên,Minh Lăng cảm thấy cơ thể mình rỗng tuếch.Cậu siết chăn, khóc và rên rỉ mãi, cầu xin MinhHy, "Anh hai... Vào đi... Em khó chịu lắm rồi..."Minh Hy đút ngón tay vào thử, bên trongvừa nóng vừa ướt, đã có thể chứa ba ngón tayanh. Anh thấy Minh Lăng thật sự khó chịu, màbản thân anh cũng không còn nhịn nổi, định rútngón tay ra. Thế nhưng bên trong lại gắt gaoquấn chặt ngón tay anh, anh thở dốc, đành tiếptục nới lỏng cậu ra mới rút tay về.Minh Lăng lúc này chỉ cảm thấy mình rơivào sự huểnh hoảng, nhổm dậy bám lấy MinhHy. Minh Hy ôm cậu, thả cậu xuống giường,"Ngoan, Lăng Lăng, anh sẽ giúp em thoải máingay đây, em đừng lo."Minh Lăng vẫn khóc, quả thực như đứt từngkhúc ruột.Minh Hy cầm vật kia của mình nhấn chầmchậm vào cơ thể cậu. Dù Minh Lăng đã hoàntoàn thả lỏng, đằng sau cũng ướt đẫm nước,nhưng Minh Hy vẫn bị cản trở. Minh Lăng nhíuchặt mày, cảm thấy đau đớn, Minh Hy cũng bịcậu ép chặt không khá hơn là bao, đành phải ômvai Minh Lăng hôn dấu răng ở sau, lại đưa tayxoa mơn nơi hai người kết hợp, cậu mới chậm rãibuông lỏng người hơn, anh tiến vào từ từ. Lúcđầu cậu còn chưa quen, nhưng dần dần, cơ thểcủa Omega tự động thích ứng với cơ thể củaAlpha, phần thịt bên trong tự động kẹp chặt,càng tiết thêm nhiều dịch tình. Minh Hy chỉ hơihơi động là nghe thấy tiếng nước lép nhép, vôcùng dâm mỹ.Thấy Minh Lăng đã quen, bấy giờ Minh Hymới cử động. Anh giữ chặt eo cậu, thong thả dichuyển, sự trống hổng trong cơ thể Minh Lănglúc này mới thoáng giảm bớt. Cậu nhỏ giọng rênrỉ ư a, nét mặt ngây ngất, chân cũng tự giácquấn lên lưng anh, tay cầm chặt cánh tay anhkhông buông.Minh Hy vừa chuyển động hông, vừa xoanắn đằng trước của cậu. Minh Lăng nhanh chóngtiết ra trong tay anh không hề báo trước, dịchthể ướt dính tay anh. Anh đưa ngón tay lên môinếm, hơi tanh, nhưng nhiều hơn vẫn là vị ngọt chỉMinh Lăng có.Đương thất thần bị anh cúi xuống hôn, cũngbị nếm vị này, Minh Lăng bất mãn muốn quayđầu tránh, anh lại hôn riết cậu không tha, cònluồn ngón tay vào trong miệng cậu.Minh Lăng mở mắt nhìn anh. Cậu đã nínkhóc song mắt còn đỏ, đẩy lưỡi bắt Minh Hy bỏngón tay ra, nhưng Minh Hy lại bắt lấy lưỡi cậuđùa bỡn. Minh Lăng ư ử thành tiếng, nước bọttràn ra theo ngón tay anh.Minh Hy thôi chọc cậu, rút tay, lại cúi xuốnghôn lên phiến môi đỏ tươi, phía dưới tiến vào sâuthêm nữa.Khoái cảm cực độ cũng làm sắc mặt MinhHy đỏ bừng, vầng trán lấm tấm mồ hôi. Anh hônMinh Lăng, kề bên tai cậu lặp đi lặp lại, "LăngLăng, em yêu, tình yêu của anh..."Minh Lăng cảm thụ được dương vật hùngdũng của anh đâm đến nơi sâu nhất tựa thể đâmcả đến tim cậu, nhưng cậu thỏa mãn biết bao, nụcười nở trên khuôn mặt, xoang mũi dật ra tiếngậm ừ ngọt lịm vì thích.Minh Hy không dám để Minh Lăng tiêu haoquá nhiều sức lực nên không biến tấu gì nhiềusuốt quá trình, chỉ đè cậu trên giường và thốcdồn dập như đang đóng cọc.Lênh đênh giữa những con sóng tình, MinhLăng thẫn thờ, rồi chốc lát sau, não cậu là mộttràng pháo hoa chấn động và mù mịt. Minh Hyvuốt ve bên dưới cậu, cậu lại bắn ra lần nữa.Minh Hy biết cứ thế này chỉ e chẳng bao lâuMinh Lăng sẽ cạn kiệt tinh lực. Anh thả chậmđộng tác, dùng dương vật vẫn hầm hập của mìnhtìm kiếm đường Omega sâu trong Minh Lăng,dường như chưa có dấu hiệu gì cho thấy nó đãmở ra, kẹp chặt như bưng, thậm chí nối liền cảvới vách ruột, không thể do thám được gì, MinhHy hết sức sốt ruột và lo lắng.Động tác của anh không ngừng nghỉ, độngsau của Minh Lăng tự động hút chặt, quấn riếtlấy anh. Anh ôm Minh Lăng ngồi dậy trong khivẫn ở trong cậu, để cậu ngồi trên hông mình.Minh Lăng mê muội nhìn anh, anh rải nụ hôn nơicổ và tai cậu, tay sờ đến dấu răng sau vai, MinhLăng trong lòng anh run sè sẹ, động sau co rútchặt chẽ.Minh Hy liếm vành tai cậu, "Lăng Lăng, mởđường Omega của em cho anh vào đi."Minh Lăng ôm choàng vai anh, nhẹ nhàng cọmình vào người anh, nghe anh nói vậy, cậu chaumày, "Anh hai, em không biết làm như thế nào."Minh Hy cũng chịu, thấy cậu chau mày, anhxót lắm. Vả lại muốn đường Omega mở thì thânthể phải được tình dục thúc đẩy mới có thể, nóvốn không thuộc sự kiểm soát của con người.Anh hôn môi cậu, nói, "Không cần phải lo, kỳ độngdục tận hai đến ba ngày, mình còn nhiều thờigian, từ từ cũng được."Minh Lăng ôm vai anh lí nhí đáp vâng, ngồixổm trên người anh, chuyển di eo và mông mìnhngậm nhả dương vật anh. Minh Hy ngỡ mình còncó thể giữ được một lát nữa, đâu ngờ Minh Lănglại bất thình lình ngồi mạnh xuống, anh đâm vàođộ sâu trước nay chưa từng có, vách ruột quấnquýt lấy anh, anh thậm chí chưa kịp bung kết đãbắn vào trong cơ thể cậu.Loại khoái cảm khổng lồ đột ngột này làmluồng suy nghĩ Minh Hy ngừng trệ, nháng lên thứánh sáng trắng xóa lóa mắt. Anh ôm Minh Lăngsít sao, siết cậu vào ngực, rồi mới thả cậuxuống giường, lại đưa đẩy một hồi mới trút hếttinh hoa vào trong cậu.Minh Hy gắt gao ôm Minh Lăng, hôn má vàcằm cậu.Thần trí Minh Lăng tỉnh táo lại dần dà, khoáicảm kỳ động dục thổi tan mọi sự mệt mỏi bởiốm đau trước đó, cũng không còn bị nhữngchuyện ưu sầu miên man óc não, tinh thần sảngkhoái hơn rất nhiều.Minh Hy nhấc chăn trùm cả hai người, bàntay to bản vuốt ve đường cong sống lưng duyêndáng của cậu, trấn an cảm xúc cho cậu.Nằm một lúc, dương vật bên dưới Minh Hylại dựng đứng, Minh Lăng nép vào lòng anh, cẳngchân trần trụi nhích lên chẳng may đụng phải,hai người đều run mình.Minh Lăng đỏ mặt, hôn lên môi Minh Hy,"Anh hai, anh làm lần nữa đi."Minh Hy xem đồng hồ, đã hai tiếng đồng hồtrôi qua. Sờ má Minh Lăng, anh hỏi, "Thấy đỡhơn không?"Minh Lăng vùi gương mặt đỏ như cà chuavào hõm vai anh, "Vâng, đỡ hơn nhiều."Minh Hy phủ tay lên mông cậu khiến cậubất thần run rẩy nhưng không né tránh. Ngóntay Minh Hy trượt vào kẽ mông chạm đến cửađộng, nơi ấy hẵng còn ướt sũng, không chỉ bởidịch tình Minh Lăng tiết ra mà còn cả tinh dịchcủa anh.Anh kiểm tra chung quanh một vòng, rồi lạiđút vào trong cậu, phần thịt trong đó lập tứcquấn lấy. Chặt, nóng, ướt, ba thứ cảm nhận xôbồ.Mặt Minh Lăng càng đỏ gay, vô thức rên rỉ,"Ưm..."Minh Hy hỏi, "Đau không? Đau thì phải dùngthuốc, anh đi lấy."Minh Lăng lắc đầu không đáp, bên dưới cậucũng ngóc đầu, Tiểu Lăng Lăng cọ cọ tại mảngbụng săn chắc của anh.Minh Hy nhận ra sự biến hóa của cơ thể cậu,bèn rút ngón tay ra, hôn lên trán cậu, "Em vẫnchưa ăn cơm tối, đói không nào? Để anh đi lấy đồăn cho em. Bằng không sau đó em lấy đâu ratinh thần lẫn sức lực?"Minh Lăng biết đường Omega của mình chưamở, đồng nghĩa chưa thể thụ thai. Tiếp theo sẽphải mở đường Omega cho anh hai vào nên bắtbuộc phải cần sức lực. Tuy hiện giờ cậu chẳngthấy đói, nhưng cũng gật đầu đồng ý.Chương 11Minh Hy đi mang đồ ăn cho Minh Lăng.Minh Lăng nằm khểnh trên giường một lát, cảmthấy người mình dinh dính đặc biệt là nửa dưới.Cậu dồn chút khí lực, trở dậy khỏi giường, vừađứng lên đã có chất lỏng chảy dọc xuống đùi.Nghĩ đến nó là gì, cậu liền đỏ mặt tía tai, cố chịucảm giác se mình, mò vào phòng tắm.Minh Hy bê thức ăn về phòng ngủ, MinhLăng đang tắm.Anh bỏ thức ăn xuống, vào phòng tắm theo.Trong phòng tắm mờ mịt hơi nước, MinhLăng ngồi xổm cạnh bồn tắm, ngón tay đúttrong động sau ngọ ngoạy sờ soạng gì đó. Cậukhông ngờ Minh Hy về nhanh thế để rồi bắt gặpmình đang làm gì, cứng người, bối rối rút ngóntay ra.Minh Hy lại không hề nghĩ nhiều, chỉ quỳ cạnhbồn, hỏi cậu, "Lăng Lăng, sao vậy? Anh làm embị thương à? Chỗ đó có đau không?"Minh Lăng đỏ mặt lắc đầu, "Không có, khôngsao đâu."Minh Hy cau mày, "Thế em đang làm gì?"Cậu cúi đầu vẩy nước, "Không làm gì cả. Emchỉ muốn xem đường Omega của em ở đâu, cóđụng vào được không thôi."Minh Hy ngạc nhiên, thế rồi nở nụ cười. Vừarồi anh ra khỏi phòng chỉ buộc một tấm áo sơ miquanh eo, chưa mặc thêm gì cả, lúc này quỳtrước mặt Minh Lăng, dáng người đẹp đẽ nhìnkhông sót điểm nào.Anh bảo, "Đây là kỳ đầu tiên em động dục,chưa mở ra thì em mò sao? Đôi khi kiểm trabằng dụng cụ dò cũng còn sai lệch."Minh Lăng lúng túng "à" một tiếng, hấp tấptắm tắm rửa rửa, lại trốn tránh ánh mắt MinhHy, "Anh hai đi ra đi, em tắm xong ra sau."Minh Hy cởi chiếc áo sơ mi ném sang mộtbên rồi cũng vào bồn tắm, ôm Minh Lăng vàolòng, "Em còn bao nhiêu sức nào? Để anh tắmcho."Ban đầu Minh Lăng còn ngượng ngùng, bỗnglại nghĩ vừa mới làm tình với anh, giờ anh giúpcậu tắm thì có gì để mà xấu hổ? Trái lại, có khisẽ làm anh hai cảm thấy mình không yêu anh ấyđủ nhiều.Ngẫm nghĩ như vậy, cậu bèn thản nhiên hơn,để tùy Minh Hy tắm cho cậu. Thậm chí cậucũng tắm lại cho anh, đến khi cúi đầu nhìn tới bộphận to lớn hơi giương lên, cậu lại đỏ mặt, trộmnhớ lại ban nãy cái thứ này tiến vào cơ thể mìnhthế nào mà lại không bị thương, cậu quả thựccảm thấy khó tin với chính thân thể mình.Minh Hy nào biết Minh Lăng nghĩ ngợi gì, chỉthấy cậu ngồi trên đùi mình dòm chòng chọc thứgiữa hai chân anh, không khỏi xấu tính cầm taycậu đặt lên nó. Cái đó bị Minh Lăng nhìn đã càngngày càng có dấu hiệu sôi sục, giờ lại còn đượccậu cầm, thoắt chốc nó càng hừng hực hơn. Cậuthấy bỏng tay toan lấy tay ra, nhưng bị anh ấnchặt không cho rời khỏi.Cậu đỏ mặt nhìn anh, không biết nói sao, mãilâu sau mới rũ rèm mi thật dài xuống, hỏi líu ríu,"Anh hai, anh làm tình với ai chưa? Chẳng hạnnhư Alpha hay Beta ấy? Phụ nữ sao?"Minh Hy thấy mặt cậu đã đỏ tưng bừng, còncụp mắt trốn nhìn anh, yêu thương dâng tràn lêntrong anh, bèn nâng cằm cậu, hôn lên bờ môimềm.Minh Lăng nhấc tầm mắt nhìn anh, pháthiện đôi mắt anh ngời sáng và lấp lánh ý cười,cậu quýnh quáng nhắm mắt lại, có phần phụngphịu há miệng vươn lưỡi chủ động hôn liếm anh,tay cũng cầm quanh thứ tráng kiện bên dướianh, xoa nắn lên xuống.Hơi thở Minh Hy lập tức dồn dập, túm ngaylấy gáy cậu hôn ngốn ngấu, quấn lấy lưỡi cậukhông ngừng triền miên liếm láp, hai người hônnhau đến khó lòng chia tách.Minh Lăng nhấc hai cánh tay vòng qua đầuMinh Hy cùng anh hôn, cơ thể lại dậy cơn sóngtình, động sau bất giác thấy trống rỗng. Cậumềm nhũn nép vào lòng Minh Hy, duỗi tay sờdương vật nóng bỏng nơi hạ thân anh, càng sờcơ thể càng thêm trống trải. Cậu nhìn anh bằngcon ngươi ngập nước, "Anh hai, vào lần nữa đi."Minh Hy chỉ nhấc mông cậu lên, lèn mộtngón tay vào vào thử, quả nhiên lập tức bị phầnthịt bên trong quấn chặt, dịch tình lại tiết ra,nhất thời trong phòng tắm nồng mùi. Minh Hybiết Minh Lăng đang khao khát nhưng lại chỉ rútra rút vào ngón tay, nghe Minh Lăng thở hồnghộc, hai má đỏ lựng, anh nhẫn tâm nói, "Khôngđược, bọn mình phải ăn trước đã. Phải chờ tinhthần em khá hơn, chứ mới chỉ đằng sau em cuốnanh vào thì chưa đủ đâu."Nói đến đây, anh vươn lưỡi liếm tai cậu.Cơ thể Minh Lăng cứng ngắc trong nháymắt, lại nghe tiếng anh thổi vào tai cậu, thìthầm, "Em cho anh tất cả đi, mở đường Omegacho anh vào, để anh có được em trọn vẹn đi. Cóquyến rũ anh như bây giờ cũng không được, anhsẽ không cho em đâu."Giọng anh mang theo mệnh lệnh cứng rắn vàtuyệt đối chấp hành.Minh Lăng run se sẽ, ngả vào ngực anh,đoạn cắn mạnh lên vai anh. Minh Hy không thấyđau trong khi cậu thì bị mẻ răng =)), cắn một lúcthấy miệng mỏi nhừ mới cảm nhận được vị máu,cậu ngẩng đầu lên quăng cho anh một ánh nhìnkhiêu chiến.Thế là Minh Hy bế cậu đứng dậy khỏi nước,thả cậu xuống cái bệ bên cạnh, vớ lấy khăn mặtlau người giúp cậu. Minh Lăng trần truồng ngồiđó, bị anh cầm khăn mặt đụng vào da thịt chỉthấy tê dại, đặc biệt khi anh lau nơi giữa haichân, phía trước cậu lập tức vểnh lên. Minh Hynửa quỳ trước mặt cậu, ngửng đầu nhìn cậu.Minh Lăng chống tay giữ cơ thể mình, mộtchân bị Minh Hy nắm buộc phải giạng ra. Cậunhìn xuống Minh Hy đang quỳ gối trước mặt, dùhơi luống cuống, nhưng hơn cả là một loại cảmxúc xao xuyến khó nói nên lời. Cậu phát hiệnđằng sau lại rỉ nước, bèn cắn chặt răng, nhấc caochân giẫm lên vai Minh Hy. Vóc dáng Minh Hyrất cao, dù anh có quỳ cũng vẫn cao, Minh Lănglàm động tác như vậy sẽ không cần phải giạngchân quá rộng.Cậu nhìn anh từ trên cao xuống, ra lệnh,"Hôn em đi."Minh Hy quả thực hôn dần lên men theocẳng chân cậu. Chân Minh Lăng trắng nõn vàthuôn thả, da thịt non mềm khẽ nhéo là đỏ ửng.Trên đùi hẵng còn một số vết tích lúc trước ởtrên giường anh để lại, nay anh lại liếm và mút,vô số dấu hôn nhanh chóng nở rộ trên da thịtcậu. Anh hôn lên đùi cậu rồi bỏ qua nơi đằngtrước, giữ eo cậu hôn vào nơi động sau. MinhLăng hít sâu một hơi, lúc này kệ thây xấu hổ.Tường phòng tắm đều là gương. Cậu khép hờmắt, ngửa đầu, có thể trông thấy dáng vẻ mìnhđỏ bừng trong gương, mà Minh Hy quỳ nơi ấy,vùi mặt giữa hai chân cậu, vừa liếm vừa mút.Minh Lăng thậm chí cảm thấy anh nuốt cảsố dịch cậu chảy ra, không nhẫn nổi nữa bắt đầukêu thành tiếng, "A... A... Ưm..."Bắp đùi cậu run lẩy bẩy, hai chân vẫn giangrộng, một chân gác trên vai Minh Hy, một chânbị anh cầm. Cậu không có sức để chống đỡ nửathân trên nhưng lại chỉ có thể khó nhọc màchống.Minh Hy liếm chán chê mê mải, rồi đột nhiênđứng dậy, bế bổng Minh Lăng. Anh ngồi xuốngbệ, để Minh Lăng ngồi trên đùi, quay lưng vềphía mình, sau đó anh đẩy ngón tay vào cơ thểcậu, liên tục rút vào rút ra quấy nhiễu, vang lêntiếng nước nhớt nhát, thứ nước trong suốtkhông ngừng tràn ra từ cửa động, rơi rỏ xuốngnền nhà.Toàn thân Minh Lăng như bốc lửa, cơ thểhoang liêu khó lòng chịu nổi. Cậu vặn vẹo khôngngớt, kêu lớn, "Anh hai, cho em, em muốn, emmuốn, anh vào đi, a..."Minh Hy chẳng đoái hoài, giữ chặt cậu bằngmột tay, mà tay kia tiếp tục ra vào bên trong,động tác lại chầm chậm không cho cậu thỏamãn. Anh cắn rồi hôn tai cậu, giọng nói khiêu gợikhàn khàn gọi cậu, "Lăng Lăng, em yêu, nhìn vàogương đi, em mở mắt ra nhìn gương đi!"Minh Lăng buộc phải mở mắt, dõi thẳng vàogương. Hơi nước trong phòng tắm đã tiêu tan,tấm gương bốc hơi nước phản chiếu rõ ràng hìnhảnh hai người, cậu còn trông thấy rõ mồn mộtcảnh ngón tay Minh Hy đâm rút tại cơ thể cậu.Minh Hy bế cậu dậy, đi đến phía trước tấmgương.Gương tường phòng tắm của Minh Lăng córiêng phần bệ để cậu vịn tay. Minh Hy đặt châncậu lên đó, để cậu nhìn thấy nơi riêng tư củamình đang khép mở hút lấy ngón tay anh ra saotrong khoảng cách gần. Không rõ Minh Lăngthẹn hay là động tình, cậu bặm chặt môi, càngnhìn, phía dưới cậu càng hút chặt, dịch tình chảyđầy tay anh.Minh Hy rút ngón tay ra đặt bên môi cậu,"Em yêu, nếm thử đi, thật ngọt."Minh Lăng muốn quay mặt đi từ chối, nhưngbản năng cơ thể lại làm cậu mở miệng, đầu lưỡihồng hào non nớt liếm ngón tay anh, đoạn quấnlấy nó và mút mát. Anh bị hành động phóngđãng này của cậu dụ dỗ đến đánh mất kiềm chế,hôn tai cậu mấy hơi mới thở dốc mà nói, "LăngLăng, bọn mình làm ngay ở đây đi. Anh phát hiệnem có vẻ hứng hơn khi ở đây."Nói rồi, anh đặt cậu nằm lên bệ, banh haichân cậu ra, đâm vào, thậm chí anh bắt MinhLăng cầm lấy dương vật thô dài rắn đanh củamình, cảm thụ anh chen qua từng phần thịt tiếnvào cơ thể cậu.Minh Hy khom người ấn nút trên tường, biếncả trần nhà thành gương, còn bật chức năngquay chụp trong phòng, vừa giữ chắc eo cậu vừathúc tới, vừa cúi mình hôn rồi day điểm đỏ trướcngực cậu. Minh Lăng nhìn hình ảnh hai ngườitrong gương, ánh mắt mê loạn, rên rỉ lớn tiếng.Cậu chả quan tâm đến ngượng nghịu hay bẽn lẽngì nữa, cậu chỉ muốn cho Minh Hy hết thảynhững gì cậu có, còn Minh Hy, khi dương vật thôlớn nhấn vào cơ thể cậu, cũng làm anh thấythỏa mãn thật nhiều.Mùi hương Omega, Alpha hai người tỏa rangập tràn phòng tắm, tiếng nước mỗi lần đưađẩy và tiếng cơ thể va đập quanh quẩn bên taihai người, còn cả tiếng rên rẩm ngọt ngào khôngchút kiêng dè của Minh Lăng, tiếng thở gấp gápcủa Minh Hy...Minh Hy làm động tác vừa mau vừa mạnh,siết chặt eo Minh Lăng, thậm chí còn bấu hằncả dấu tay lên đó. Minh Lăng vừa sung sướngvừa rộn rạo, túm chặt cánh tay anh, nếu cậunuôi móng tay dài có khi đã cào ra máu trên cơthể rắn chắc của anh rồi.Mồ hôi Minh Hy nhỏ từng giọt xuống dathịt đỏ rực của cậu, cậu đê mê rồi sau đó thétlên như thể thống khổ, phía trước cậu phun radịch thể trắng đục, nơi đằng sau cũng gắt gaoco thắt.Minh Hy lúc này chậm động tác lại, cảmnhận sự biến đổi trong cơ thể Minh Lăng. Bêntrong càng tiết ra lênh láng chất lỏng, có mộtchỗ đang không ngừng dồn ép. Anh nhanh nhẹnhơi rút lui ra rồi mới chậm rãi đâm vào, cảm giácđược nơi ấy mở ra, mở ra một lỗ hổng nho nhỏ.Thâm tâm anh càng nảy sinh dục vọng chiếmhữu hơn bao giờ hết, thứ dục vọng muốn hungbạo chiếm hữu Minh Lăng chừng như đập tan lýtrí anh. Anh biết nó là đường Omega được mở rakhi Minh Lăng đạt đỉnh khoái lạc nhờ tình dục.Dùng sức hơn, đầu dương vật anh chọc đến conđường nọ, Minh Lăng tức thời thấy đau. Cậu hétlên đau đớn, vẫy vùng muốn giãy người ra, bị anhđè chặt lại. Anh cúi xuống hôn cậu, dồn sứcxuống hông đâm vào mạnh mẽ, thoáng chốc anhcảm nhận được phần thịt nơi con đường nọ ngậmchặt anh, còn hút anh vào, kết của anh bung rangay khoảnh khắc đó, ghim chặt dương vật anhtại trong cơ thể Minh Lăng. Dương vật anh vốnđã vượt quá mức độ bình thường, giờ bung kếtcàng khiến Minh Lăng khó chịu cực độ. Rốt cuộccậu không nhịn được, òa lên khóc, cơ thể cànggiãy nảy dữ dội hơn, nhưng anh lại ôm ghì cậu,không cho cậu nhúc nhích, mà tinh dịch anh đãtrút xối xả vào cậu.Lần bắn tinh này lâu hơn lần đầu tiên, MinhLăng cực kỳ khó chịu, không chỉ vì ruột bị kếtcủa anh găm vào đau đến khôn tả, cả dòng tinhdịch bỏng rẫy trút vào đường Omega cũng khiếncậu khó chịu. Cậu khổ sở cào lưng Minh Hy, khócđến mặt nhòe nhoẹt là nước, "A... Em khôngmuốn... Em không muốn... Anh hai, bỏ ra... Em đauquá..."Minh Hy phục hồi tinh thần từ cao trào, phảimột hồi lâu, kết mới từ từ tiêu biến, dương vậthơi mềm xuống cũng trượt ra khỏi con đường nọ,phần thịt nơi ấy khép lại trong nháy mắt. Anhchậm rãi rút khỏi người Minh Lăng, cúi xuốngôm hôn cậu, dịu dàng chùi nước mắt lem nhemtrên mặt cậu, "Em yêu, có thấy đỡ hơn không?"Thân thể Minh Lăng bấy giờ hết sức rã rời,cậu liếc Minh Hy một cái, nói với vẻ ấm ức, "Đaulắm ý."Minh Hy hôn chặn dòng lệ trào ra từ khóemắt cậu, dỗ dành trìu mến, "Ừ ừ, anh không làmem đau nữa."Anh cầm khăn mặt lau người cho cả mình lẫnMinh Lăng, sau đó ôm Minh Lăng ra khỏi phòngtắm, đặt cậu xuống giường.Minh Lăng gần như không chống đỡ đượcnữa, lúc ăn, phải dựa hết vào Minh Hy đút cậu.Minh Hy đút cậu ăn, cậu cũng không có sứcmà nhai, anh bèn ngậm cháo dinh dưỡng rồi nạymiệng cậu ra đẩy hết vào. Minh Lăng cứ thế ănhết một bát cháo, mệt mỏi ngủ say như chết.Minh Hy lau mặt cho cậu, còn mình đi tắmrửa một lúc, lại chuẩn bị vài thứ, kế đó mới vềphòng ôm Minh Lăng ngủ.Toàn thân trên dưới của Minh Lăng giờ đâyđều thấm mùi Minh Hy. Anh hài lòng vô cùng,hôn má cậu nói, "Em đã hoàn toàn là của anh."
Chương 12
Kỳ động dục của Omega luôn kéo dài hai đếnba ngày, nếu sức khỏe Alpha không tốt, tinh lựckhông đủ, sẽ không thể làm Omega thỏa mãn.Nhưng còn với Omega, nó cũng là chuyện cựckỳ tiêu hao sức khỏe và tinh lực, nhất là khi mởđường Omega để thụ tinh lại càng tiêu hao hơnnữa.Minh Lăng ngủ một mạch đến tận chiềuhôm sau mới tỉnh. Trong quãng thời gian đó,Minh Hy có mớm cháo cho cậu lần nữa, cậu chỉlim dim mắt, căn bản không tính là tỉnh.Minh Lăng tỉnh giấc, Minh Hy đã biết ngay,liền hỏi, "Đói không? Ăn gì nhé?"Minh Lăng chỉ thấy xương cốt mình rệu rạo,đầu óc cũng choáng váng, thân thể vừa nôn naovừa trống rỗng. Nghĩ đến chuyện tối qua làm vớiMinh Hy, cậu lại xấu hổ, nhưng vẫn nói, "Anh hai,em muốn đi vệ sinh, anh đỡ em đi, em mệt quá."Minh Hy bế cậu vào tận nhà vệ sinh, đặt lênbồn cầu, bấy giờ Minh Lăng mới phát giác mìnhchỉ mặc độc một cái áo phông, dưới không mặcquần, đến lúc ngồi trên bồn cầu rồi mới quẫnbách, dụi dụi mắt, lại vuốt vuốt tóc, nhìn MinhHy bảo, "Anh hai ra trước đi."Minh Hy buồn cười xoa đầu cậu rồi mới rangoài.Minh Lăng dùng xong nhà vệ sinh thì rửamặt. Phòng tắm và nhà vệ sinh là hai gian táchbiệt, cậu định sang bên phòng tắm để tắm màthân thể hoàn toàn vô lực, ngã chỏng gọng ngaycửa tạo ra âm thanh rầm rầm. Minh Hy đangđứng chờ bên ngoài tức tốc mở cửa lao vào,thấy Minh Lăng té ngã, vội vàng bế cậu dậy,"Sao lại ngã thế này?"Minh Lăng hít hà mùi hương trên ngườiMinh Hy càng cảm thấy cơ thể mềm nhũn, lạicòn dần nóng lên. Cậu ngước nhìn Minh Hy vớicon ngươi chập chờn, "Anh hai, em mệt quá,muốn tắm."Minh Hy nói, "Ừ, anh tắm cho. Em đừng độngđậy."Ngồi trong bồn, Minh Lăng được Minh Hyôm vào lòng, cơ thể lại bắt đầu rục rịch, cọ xátliên tục vào người anh. Anh hiểu tình trạng củacậu, bèn vội vã tắm xong cho cậu rồi bế lêngiường.Dọn dẹp sơ sơ, đoạn anh bưng đồ ăn nóng hổivào cho Minh Lăng, lại thêm một cốc sữa bự.Ôm Minh Lăng vào lòng cho cậu ăn một ít, tuyMinh Lăng cũng đói nhưng lại chẳng muốn ăn,phải anh đút đến tận miệng, cậu mới há miệng.Minh Hy bảo, "Em ăn nhiều thêm đi, uốngchút sữa nữa. Giờ em chưa thấy khó chịu nhưnghết kỳ động dục, em sẽ sinh bệnh, sức khỏe tụtdốc không phanh."Minh Lăng nhìn anh, "vâng" một câu, "Cònanh hai ăn chưa?"Minh Hy nói, "Anh ăn rồi."Đến khi Minh Lăng ăn no, Minh Hy cũng leolên giường, vừa yêu thương hôn cậu, vừa ve vuốtkhắp người cậu, còn nói, "Cho em xem cái này,muốn xem không?"Cả người Minh Lăng phát nhiệt, cầm tayMinh Hy, cọ xát vào người anh, ậm ờ hỏi, "Gìvậy?"Minh Hy ấn nút điều khiển, đối diện giườnglập tức hiện ra màn hình video ba chiều, MinhLăng nghe thấy tiếng rên rỉ thở gấp, nghe thấycả âm thanh cơ thể giao hợp. Vừa nhìn qua, nhậnngay ra là hình ảnh mình và Minh Hy trongphòng tắm, mặt cậu càng đỏ ké, cơ thể nóngnhư nồi nước sôi, nhào vào lòng Minh Hy la hét,"Mau tắt đi, sao anh lại quay cái cảnh đó chứ..."Minh Hy chẳng buồn đếm xỉa, đè Minh Lăngxuống giường, hôn dọc từ cổ cậu trở xuống, taymơn trớn thân dưới cậu. Minh Lăng tuy ngoàiphản đối song tình ái lại dâng trào trong cơ thể.Cậu đá chân, phía dưới mới bị sờ đã ngóc lên,Minh Hy hôn liếm không ngừng trước ngực cậu,cậu gào to đòi Minh Hy tắt video. Trong phòngđan xen lẫn lộn tiếng rên và tiếng thở hổn hểnphát ra từ video, cả tiếng Minh Lăng gào thét,nhưng rất nhanh, giọng Minh Lăng mỗi lúc mộtchùng xuống, sau cùng trở nên rên rỉ ngây ngấtgiống y trong video, thậm chí cậu cũng bật khócnhư trong đó, "A... Anh hai... Đồ đáng ghét... Em...Không..."Sắc trời nhập nhoạng, ánh sáng trong phòngcũng tối sầm. Minh Lăng mới ăn no hồi lại khôngít sức lực. Minh Hy thấy tình hình cậu có vẻ tốt,cũng thôi lo âu phấp phỏng, nhẹ nhõm hơn hẳn.Hai người quấn lấy nhau ôm hôn, lăn lộn trêngiường. Minh Lăng bị Minh Hy liên tiếp ba lượtkích thích mở ra đường Omega cho anh bắn vào,lần nào lần nấy đau không suy suyển gì mấy,nhưng Minh Lăng thực sự mãn nguyện.Ở lì trên giường suốt hai ngày ba đêm, hễsóng tình của Minh Lăng thoáng lui xuống, MinhHy sẽ lại đút cậu ăn, bổ sung năng lượng liên tụccho cậu. Nhưng cơ thể Omega của Minh Lăngthật sự bất ổn, dù có kích động và thăng hoa bởisinh lý trong quá trình động dục, nhưng sau khigiai đoạn này kết thúc, cậu vẫn ỉu xìu như cũ.Sáng ngày thứ tư, Minh Lăng hãy còn ngủsay. Minh Hy ôm cậu đi tắm, vận đồ ngủ vàocho cậu, sau đó bế cậu sang ngủ ở phòng mình,còn phòng ngủ của cậu thì để người máy vào dọndẹp.Anh ngủ với cậu một lúc đã tỉnh, ngắm nghíacậu mãi. Mấy ngày nay Minh Lăng tiêu tốn thểlực, dưới mắt thâm một quầng nhưng da dẻ mịnmàng và hồng hào, thậm chí tản mác vẻ quyếnrũ kỳ lạ. Chính là dáng vẻ được thỏa mãn sau kỳđộng dục.Minh Hy lại sờ lên bụng cậu, đặt một nụ hônlên môi cậu. Không biết lần này Minh Lăng cóthể mang thai đứa con của anh không? Dẫu saoanh cũng đã trút rất nhiều "hạt giống" vàođường Omega của cậu, lần đầu tiên động dục củaOmega cũng dễ thụ thai hơn cả, lần này tỷ lệ cócon ắt hẳn rất cao.Minh Hy hôn cậu, vừa muốn có con vớiMinh Lăng, vừa không mong cậu mang thai. Haingười còn cả một chặng đường gian truân phíatrước, ở thời điểm này mang thai sẽ không tốtlắm đối với cậu.Minh Lăng ngủ nguyên ngày mới dậy, lúctỉnh thì Minh Hy đã vắng nhà, chỉ có Tiểu Tạpđược Minh Hy phân phó nên vẫn trông nomcạnh gối Minh Lăng. Phát hiện Minh Lăng tỉnh,Tiểu Tạp mừng quýnh nhảy cẫng lên, "Lăng Lăngtỉnh rồi. Đại ca nhờ mình trông cậu, bao giờ cậutỉnh thì đi lấy thức ăn cho cậu."Minh Lăng thấy nó toan vèo đi bèn chộp lấynó. Cậu ngủ đến nỗi lơ mơ, cơ thể vừa thức giấccó phần bủn rủn, cứ như thể cơ thể không phải làcủa cậu.Cậu cầm Tiểu Tạp hỏi, "Anh hai đi đâu?"Tiểu Tạp đáp, "Đại ca dặn, cậu hỏi thì nhắncậu là anh ấy ra ngoài có việc, tối sẽ về với cậu."Minh Lăng bỏ Tiểu Tạp ra, ì ạch ngồi dậy.Đương lúc xuống giường đi vệ sinh, Tiểu Tạp lạitự dưng phóng vút đến trước mặt cậu, "LăngLăng, nhà có khách."Minh Lăng kinh hoảng, "Ai?"Tiểu Tạp chiếu hình ảnh ngoài nhà, trướccổng là Eis Marton vừa xuống xe, đứng nhấnchuông, nói vào màn hình, "Minh Lăng, tôi là Eis,Eis Marton, cũng là chồng sắp cưới của em. Tôixin được gặp em."Tiểu Tạp hỏi, "Lăng Lăng, có cho ông nàyvào không? Chồng sắp cưới của cậu đó."Minh Lăng tức khắc ra lệnh, "Không cho,không được. Bằng mọi giá không được mở cửa."Tiểu Tạp, "Ừa, không mở thì không mở."Minh Lăng chạy vội vào nhà vệ sinh, xongxuôi ổn thỏa, cậu thay một bộ quần áo mớichỉnh tề hơn. Lúc mặc quần áo mới biết cơ thểmình khó chịu dường ấy, eo nhức tới nỗi khôngcúi xuống được, mông cũng đau. Cậu chau màymặc cho xong đồ, mà bên ngoài Eis Marton vẫnchưa đi, đứng nhấn chuông cửa, "Minh Lăng, tôibiết em đang ở nhà, xin hãy cho tôi gặp em."Minh Lăng chậm chạp đi ra phòng khách,Tiểu Tạp theo sau cậu. Cậu bảo Tiểu Tạp,"Không được mở cửa đâu nhé, chuyển máy chomình nói chuyện với ngài Marton, chỉ truyền âmthôi, không cần truyền hình."Tiểu Tạp chuẩn bị xong, để Minh Lăng xácnhận, nó mới truyền giọng ra cửa. Minh Lăng mởlời, "Xin lỗi ngài Marton, sức khỏe tôi không tốtlắm, không thể gặp ngài. Ngài có việc gì cứ nóiđi."Eis Marton nghe được giọng cậu, thoángchốc lộ vẻ hồ hởi, nói, "Minh Lăng, lần tôi đếngặp em đã yêu em kể từ đó, tôi vô vàn chờmong được cưới em, cùng em lập gia đình, sinhcon. Sau khi chúng ta cưới nhau, tôi chắc chắnkhông qua lại với số tình nhân cũ nữa, cuộc đờitôi sẽ có chỉ duy nhất mình em thôi, tôi chắcchắn sẽ chung thủy với em không thay lòng đổidạ. Xin em hãy tin tưởng tấm lòng của tôi.Chuyện trước kia với Thược Anh chỉ là ngoài ýmuốn."Minh Lăng nghe mà đau đầu, nhíu mi nói,"Ngài Marton, xin lỗi. Việc này, ngài bàn với anhtrai tôi được không? Tôi chỉ là một Omega,không thích gặp người lạ."Eis Marton lại nài nỉ, "Là vì anh trai em cứnằng nặc đòi hủy bỏ hôn ước giữa hai chúng ta,thái độ anh ta cực kỳ kiên quyết. Minh Lăng,thứ cho tôi nói một câu khó nghe, nhưng anh tahành động như vậy hết sức vô trách nhiệm vớiem, còn cho thấy sự ích kỷ của anh ta nữa. Emsắp đến kỳ động dục đầu tiên, hai ta hủy hôn,trong thời gian ngắn ngủi em có thể gả cho ai?Hơn nữa theo như tôi được biết, anh ta từng đềđạt muốn xin cưới em với Cục hôn phối Omega,nhưng Cục hôn phối lấy lý do hai các em là anhem nên bác bỏ đơn xin. Anh trai em tuyệt đốikhông phải hạng tử tế gì cho cam, nuôi em lớn,chẳng qua là có ý đồ từ trước và rắp tâm chiếmhữu em."Minh Lăng ngồi im tại chỗ, im lìm hồi lâu mớinói, "Tôi xin lỗi, ngài Marton, tôi đã nghĩ chuyệncủa ngài sẽ không ảnh hưởng gì mấy đến tôi,nhưng thực tế tôi đã bị chịu ảnh hưởng. Tôikhông muốn gặp lại ngài, tôi chỉ là một Omega,không thích gặp người lạ, ngài tìm anh tôi để bànviệc này đi."Nói tới đây, cậu thẳng tay ấn nút tắt tròchuyện trên màn hình Tiểu Tạp chiếu ra.Eis Marton đứng ngoài cửa vẫn cố nói, "Tạisao không muốn gặp tôi? Tôi nghi ngờ phảichăng em đã bị ô uế nên mới không dám gả chotôi. Nếu đúng là vậy, em và cả anh trai em đềuphải chịu sự trừng trị của luật pháp."Minh Lăng nghe lời hắn nói mà sợ hãi, khôngthể không bật trò chuyện lên, "Ngài Marton, xinngài tôn trọng tôi, ngài đang bôi nhọ danh dự củamột Omega. Sau khi chúng ta có hôn ước, ngàicòn dan díu với người khác tới mức cả thủ đô đếquốc đều hay tin, ngài lại chỉ bâng quơ nói rằngđó là chuyện ngoài ý muốn, thế rồi đổ tội cho tôivà anh trai, đây là hành động của một quý ngàicó học thức ư? Xin lỗi, ngài thật sự làm tôi rấtbuồn. Tôi không muốn nói chuyện với ngài nữa,xin ngài về đi, bằng không tôi sẽ cho người máybảo vệ ra đuổi ngài."Mặt Eis Marton xanh mét, "Em tưởng tôikhông đoán ra sao? Trên người Minh Hy toàn làmùi chất dẫn dụ của em, giữa hai người các emmà không có vấn đề mới gọi là lạ. Tôi không đồngý hủy hôn, tôi muốn Cục hôn phối Omega đếnđiều tra em."Minh Lăng trắng bệch mặt, đứng chết trântại chỗ. Một Omega có còn trong trắng haykhông, hoàn toàn không thể giấu giếm. Cậu nghĩnếu Eis Marton thực sự cho Cục hôn phối đếnđiều tra thì phải làm sao đây?Tâm cậu rối lên, miệng vẫn trả lời, "Trướcngài còn nói yêu tôi, ngài quả thực yêu tôi như lờingài nói sao? Tôi chỉ thấy ngài lăng nhăng, vàkiêu ngạo khoe khoang thứ lòng tự trọng khôngchấp nhận bất kỳ sự đả kích nào của ngài trướcmặt Omega. Ngài cứ việc cho Cục hôn phối đếnđiều tra sự trong sạch của tôi đi, một chuyện bẽbàng như thế, nếu xảy ra, tôi cũng không cònmặt mũi sống tiếp. Bất luận ra sao, dù giữa tôivà ngài có đường vãn hồi, tôi vẫn sẽ không cảmthấy may mắn vì gặp ngài nữa, tôi sẽ không cảmthấy ngài yêu tôi hay sẽ chung thủy, sẽ đối tốtvới tôi. Ngài đi đi, đi gọi Cục hôn phối đến điều tratôi đi."Cậu dứt khoát tắt trò chuyện, hơn nữa bậtchức năng phái người máy bảo vệ ra thật. EisMarton còn muốn nói gì thêm, nhưng mấy ngườimáy đã đi tới, lăm lăm súng gây mê bắt EisMarton rời khỏi.Sắc mặt Eis Marton khó coi vô cùng, thầnsắc có phần do dự, lên xe rời đi.Cửa sổ nhà đều là kính chỉ nhìn được mộthướng, thế nhưng vẫn kéo rèm kín mít. MinhLăng dõi nhìn theo khe hở tấm rèm, thấy xe EisMarton đã phóng đi, mới nhẹ thở ra, nhưng ngaysau đó, trái tim cậu lại kinh hãi nảy dồn dập.Cậu đã bị anh hai đánh dấu hoàn toàn, đây làviệc không cách nào thay đổi. Giả như EisMarton thật sự đến Cục hôn phối tố giác, cậuvà anh hai cậu phải làm sao?Cục hôn phối Omega nắm trong tay thựcquyền to lớn, còn là tổ chức độc lập, không thuộccơ cấu quân đội Chính phủ. Cậu và anh hai cănbản không có biện pháp phản kháng
Chương 13
Minh Lăng thu dọn đồ đạc, kiểm tra thửtình hình chất dẫn dụ Omega của mình lần nữa.Ở kỳ động dục đầu tiên, sau khi bị đánh dấu, nhấtđịnh chất dẫn dụ của Omega sẽ thay đổi chothấy Omega đã trưởng thành hoàn toàn, mà sựthay đổi chất dẫn dụ Omega của cậu cũng chínhlà điểm tội đồ của cậu.Nếu để Cục hôn phối Omega tới kiểm trachất dẫn dụ thì sẽ biết ngay cậu đã bị anh haiđánh dấu; nếu cậu bỏ trốn ngay lúc này, ngườingoài không thể tra ra.Cậu sửa lại chương trình của Tiểu Tạp, sauđó ngắt đường truyền của nó khỏi liên kết mạng,tắt nguồn rồi bỏ nó vào túi áo khoác, đoạn kéovaly đi từ cửa sau.Sau khi cậu đi, người máy dọn dẹp trong nhàđã quét tước lau dọn nhà cửa một lượt, xịt hơikhắp nhà, dọn sạch toàn bộ mùi của cậu. Cậuxóa sạch mọi bằng chứng có thể lưu lại, phải đảmbảo không bại lộ ra điều gì.Minh Lăng biết mình đang là một tội phạmlẩn trốn. Sự việc Eis Marton đã đính hôn màvẫn còn tằng tịu cùng bồ cũ nếu là hành vi tráiđạo đức, vậy thì, chuyện diễn ra giữa cậu và anhhai không chỉ trái đạo đức, mà còn trái pháp luật.Cậu đã trở thành một tội phạm, nên khôngthể để anh trai mình cũng thành tội phạm.Mùa đông trên Ossifer rét mướt thấuxương, Minh Lăng đã mặc quần áo giữ ấm rấtdày, nhưng bởi cơ thể vẫn đang trong tình trạngyếu ớt sau kỳ động dục, cậu vẫn thấy rét lậpcập.Cậu đội mũ, quấn khăng quàng to đùng, lạiđeo cả kính, thân mình khoác áo choàng, đi giày,đeo găng tay. Cậu bọc mình kín kẽ, không để ainhận ra.Thời tiết rét lạnh, ai nấy đi đường cũng đềuăn vận y chang cậu, vậy nên nom cậu không cóđiểm gì nổi bật khác người.Leo lên xe xuýt, sau đó vẫy taxi, dùng mộtchiếc thẻ giả là đã thuê được một chiếc xe dễnhư bỡn. Cậu lái xe rời khỏi nơi chốn được xưnglà thành phố của ánh sáng Thánh này, nơi chốncậu đã sinh sống suốt mười chín năm qua.Muốn rời khỏi hành tinh mẹ Ossifer khôngphải chuyện dễ dàng. Ossifer là đế đô, là trungtâm hành chính quan trọng nhất, quản lý xuấtnhập cảnh cực kỳ nghiêm ngặt, thế nhưng MinhLăng luôn có cách.Tuy cậu là một Omega nhưng không mù mờchả hay biết gì ngoài chuyện đẻ con và nuôi connhư người ta hay nghĩ, mà ít nhất, cậu rất cừ ởlĩnh vực cài đặt chương trình cho người máy trítuệ, lại nhờ phần lớn thời gian cậu đều ngâm cứumảng này, cho nên xét về đột nhập chươngtrình máy móc, cậu có kỹ thuật khá tốt, đặcbiệt là khi cậu mang theo người máy trí tuệ siêucấp Tiểu Tạp.Thị trấn Meteor thuộc phương Bắc hànhtinh mẹ Ossifer.Minh Lăng ôm hành lý ngồi chờ, ghế cạnhcậu là một Omega nữ dịu dàng và xinh đẹp. Cônói rất nhiều, Minh Lăng vừa ngồi xuống, cô đãbắt chuyện, "Em cũng đến Cherno gặp chồng à?"Minh Lăng hóa trang mình thành mộtOmega nữ, vẻ ngoài của cậu vốn thanh tú, chỉcần trang điểm nhẹ là hoàn toàn không lo bịvạch trần.Cậu lén xâm nhập hệ thống du hành vũ trụở thị trấn Meteor, bỏ thêm dữ liệu về mộtOmega nữ hư cấu muốn đến biên giới Cherno. Thịtrấn Meteor là trạm dừng của các chuyến bayvũ trụ bình dân hóa, bay ở đây giá rẻ, hànhkhách đông đúc, tiện cho cậu hoạt động.Không cần phải giả vờ nữa, cơ thể MinhLăng suy yếu hẳn, hơn nữa cậu nhận thấy hìnhnhư mình mắc cảm, giọng nghe hơi ồm ồm, "Ừm,vâng. Em mới cưới chưa lâu, anh ấy đã phải vềCherno giữ biên giới. Anh ấy là lính. Không biếtchồng chị có phải...?"Một Omega đã cưới hay chưa, chỉ cần cảmthụ mùi chất dẫn dụ là biết. Minh Lăng đã đượcMinh Hy đánh dấu, vậy nên chất dẫn dụ của cậucho biết cậu đã được đánh dấu cũng là sự thật,mà Omega nữ bên cạnh cậu này cũng mang mùiđã đánh dấu, hơn nữa trông tuổi cô không trẻ, cólẽ đã hơn bốn mươi, song thoạt nhìn mới như chỉcó hai mươi, ba mươi tuổi.Omega nữ nhoẻn cười với cậu, "Tên chị là TôLạc. Em còn bé thế này nhìn là biết mới cướichưa lâu, với cả chồng em có vẻ rất mạnh mẽnhỉ? Ngửi mùi anh ta trên người em, biết ngay làmột Alpha độc tài mà. Chồng chị cũng làm việctrong quân đội, nhưng chỉ là nhân viên văn phòngthôi."Minh Lăng mắc cỡ đỏ mặt, "Vâng, anh ấy làlính điều khiển robot."Cậu lại hỏi thăm Tô Lạc, "Hai anh chị đã cócon rồi phải không?"Tô Lạc gật đầu, "Chị có năm đứa con, đứalớn nhất là Alpha giờ mười tám tuổi rồi, đang họcở trường quân đội đế quốc, con gái út ba tuổi,cũng là Omega giống chị. Chị muốn đến Chernogặp cha tụi nhỏ rồi sẽ gửi con bé vào trung tâmnuôi dưỡng Omega."Minh Lăng mở to mắt, xuýt xoa nói, "Chịquả là một bà mẹ anh hùng. Mà nhìn chị thế nàykhông ngờ đã có con lớn thế đâu nha, em còntưởng chị mới hơn hai mươi tuổi chứ, chị trẻ đẹpquá."Tô Lạc che miệng cười, hiển nhiên lời khencủa Minh Lăng đã làm cô mở cờ trong bụng.Thế là Tô Lạc chia sẻ kinh nghiệm cho MinhLăng biết phải mang thai con thế nào cho tốt.Phòng chờ xây dựng đặc biệt dành cho Omega,không chỉ có điều kiện tốt mà trong phòng cũngtoàn Omega. Nghe Tô Lạc nói, một số Omegarải rác xung quanh cũng nhìn về hướng này, dỏngtai nghe chăm chú.Quá trình trưởng thành của Omega hầu hếtđều ở trường học, sống chung cùng các Omegakhác, nên giữa Omega với nhau luôn có thể làmquen và chan hòa nhanh chóng. Chẳng mấy chốc,mười mấy Omega có mặt trong phòng chờ đềutúm tụm lại nói nói cười cười, Minh Lăng cũng làmột trong số đó.Không bao lâu sau đó mọi người cùng lên phithuyền, phi thuyền cất cánh bay khỏi tầng khíquyển của hành tinh mẹ Ossifer.Khoang của Omega tách biệt hẳn hoi vớikhoang của Alpha lẫn Beta. Dù đây chỉ là phithuyền bình dân, nhưng điều kiện dành choOmega vẫn tốt không thay đổi gì mấy.Minh Lăng chia tay mấy người bạn Omegavừa kết thân nhau trong quán cà phê trong phithuyền, "Xin lỗi, mình về phòng nghỉ ngơi, có hơichoáng."Mọi người đều ân cần khuyên cậu mau đinghỉ, Tô Lạc còn quan tâm, "Cần chị chăm sóckhông? Bạn bè đi đây đi đó phải chú ý lẫn nhaumới tốt, em đừng ngại."Minh Lăng nở nụ cười, "Em cảm ơn lòng tốtcủa chị. Em hơi mệt, muốn ngủ một giấc thôi."Minh Lăng trở về phòng. Cậu quả thực rấtmệt nhọc, nhưng nằm trên giường lại thao thức.Luồn tay vào áo, tự vuốt ve dấu răng hằnsau vai phải mình, thân thể cậu khe khẽ run rẩy,vẻ mặt hơi thả lỏng, lát sau lại buồn rầu.Minh Lăng không dám khẳng định, anh haicậu từ bỏ chức vụ Tư lệnh quân đoàn Khiên Bạcvới tiền đồ rộng mở, chói lọi dương quang đểquyết định chuyển sang biên giới Cherno, liệu cóphải anh nhất thời mất lý trí do bị ảnh hưởng bởichất dẫn dụ của cậu hay không? Cậu khôngmuốn bản thân mình bị lung lay bởi lời lẽ caynghiệt, phiến diện của Cố Nguyên, nhưng thực sựcậu cứ trăn trở mãi.Lần này cậu ra đi, không chỉ vì lời đe dọa củaEis Marton, đe dọa nếu không có được cậu, hắnsẽ cho Cục hôn phối Omega đến tra ra bằngchứng tội thông dâm giữa cậu và anh hai. Cậu rađi, còn vì cho anh mình một lần nữa chọn lựa,dùng lý trí minh mẫn của anh để chọn xem điềuanh ấy theo đuổi là gì.Bất luật anh chọn gì đi chăng nữa, cậu sẽđều ủng hộ anh. Vì cậu yêu anh, cậu mong anhcó thể sống cuộc sống không phải hối hận theođúng lựa chọn của mình.Minh Lăng là học sinh ngành phê bình vănhọc.Ngành này là cái ngành bị chê bai nhất đếquốc, chỉ có trường Omega ở đế đô mới mởngành này, mà học sinh theo học cũng chưa đầymười người.Chọn cái ngành thuộc hệ triết học chẳng cótác dụng gì này, các Omega thà chọn chuyênngành như nấu nướng, may vá, làm vườn, trồnghoa, hội họa, âm nhạc, vân vân và vũ vũ cònhơn.Lúc Minh Lăng chọn ngành này cũng bị AnAn bỉ bai là "Lại tiến thêm một bước đến gần vớibệnh trầm cảm hơn rồi đấy". Thực ra, Minh Lăngcảm thấy cậu ta định nói ba chữ "bệnh trầmcảm" thành ba chữ "bệnh tâm thần" cơ, cũngmay cậu ta còn biết chừa cho Minh Lăng tí thểdiện.Tư tưởng của Minh Lăng không thoát ly khỏimôi trường và thời đại cậu đang sống, nghĩa làsự thống trị tập quyền của đế quốc, thêm cảyếu tố chiến tranh nên cá nhân phải phục tùngtập thể, sự tồn tại và ý chí cá nhân bị đè bẹp bởithời đại.Nhất là khi sự tồn tại và ý chí cá nhân củaOmega bị đè bẹp, thì đồng nghĩa đó chính là thờiđiểm khắc nghiệt nhất.Các Omega được nuôi lớn chiếu theo yêu cầucủa đế quốc, tuyệt đối không cho phép xuất hiệntư duy lệch lạc, sống để làm máy đẻ, bởi vì đẻnên được hưởng vinh quang. Còn tất thảyphương diện khác, là phản nghịch, là bị cấm, làphạm tội, là phải chịu phê bình và trừng phạt.Trừ việc Minh Lăng yêu Minh Hy, mọiphương diện khác của cậu đều thuộc tiêu chuẩnmột Omega được giáo dục đâu vào đấy, thànhtích ở trường cũng nổi trội, chưa từng bị ghi hạnhkiểm xấu bao giờ.Minh Lăng hiểu, khi một người chỉ còn biếtnghĩ cho mình, chỉ muốn thể hiện ý chí cá nhânmình, thể hiện cá tính mình, tập thể ấy sẽ lỏnglẻo, sức mạnh cả một tập thể lớn sẽ giảm sútvà yếu kém, tập thể sẽ đổ vỡ. Tập đoàn thốngtrị đế quốc ắt nhiên không muốn tình huống nàyxuất hiện, mà loại tình huống này càng khôngđược phép xuất hiện. Các thế lực vũ trụ hiện nayrối rắm và phức tạp, nơi biên giới đế quốc Osschinh chiến liên miên, không chỉ có dị tộc xâmlược, phản công, mà còn có các đế quốc khácgiành giật tài nguyên, dẫn quân khiêu chiến. Mỗimột cuộc chiến tranh đều kéo theo vô sốthương vong. Trong hoàn cảnh ấy, mọi người phảiphục tùng tập thể, nếu tập thể không hùngmạnh sẽ không thể đảm bảo sự sinh tồn cho cánhân.Nên Minh Lăng hiểu rất rõ, cậu đang phạmtội. Hành động của cậu chẳng những là thôngdâm cùng anh trai, mà hơn cả, là thách thức oaiquyền bộ máy quyết sách của đế quốc.Cậu vô tình khiêu khích họ, cậu cũng chẳngmuốn ích kỷ, và cậu cũng chẳng muốn đặt tìnhyêu cao hơn mọi thứ. Cậu chỉ là không khống chếđược bản thân thôi.Vì vậy, cậu chỉ còn cách ra đi, có lẽ sẽ tìmđược một phương thức khác để đền đáp công ơnnuôi nấng của đế quốc. Còn anh hai, chỉ cần sựtình được giải quyết, cậu sẽ về gặp anh.Ba ngày sau, phi thuyền đã đến vùng xa xôinhất của thiên hà Ossifer.Tô Lạc gõ cửa phòng Minh Lăng. Cửa mở, TôLạc nói, "Tạp Tạp, phi thuyền sắp bay qua pháođài Ossifer, em muốn đi xem sự hùng vĩ củapháo đài cùng mọi người không?"Minh Lăng tự đặt cho mình cái tên mới là"Lâm Tạp", tất cả mọi người đều gọi cậu là TạpTạp. Thế nên Tiểu Tạp nghe được, đến lúc vềgian phòng đơn của Minh Lăng, nó tủi thântrách cậu cướp tên nó. Minh Lăng đành phải bắtnó tắt nguồn, không cho nói bậy bạ.Xưa kia Minh Lăng từng được Minh Hy dẫnđi du lịch vài lần, cậu cũng đã được xem pháo đàiOssifer hùng tráng và nguy nga tới mức độ nào.Song bây giờ cậu vẫn tỏ ra vui vẻ, cười nói vớiTô Lạc, "Ừm, em muốn đi xem sao, nghe nóipháo đài của Ossifer là pháo đài đồ sộ nhất."Tô Lạc cười cười dắt tay cậu ra đại sảnh, nóixầm xì, "Ấy chỉ là suy nghĩ của người sống ở đếđô Ossifer thôi. Đến khi tới Cherno, em sẽ biếtpháo đài Cherno càng rúng động lòng người hơncả nơi này."Chương 14Pháo đài Ossifer là vùng nằm ngoài rìa nhấtcủa ngân hà Ossifer, có trạm không gian trungchuyển giữa ngân hà Ossifer với các ngân hàkhác.Trình độ phát triển khoa học kỹ thuật vũtrụ đã thực hiện được cả bước nhảy không gian1.Những thứ thuộc về hệ thống mạng lưới nhưdữ liệu hay tín hiệu, có thể sử dụng các thiết bịcỡ nhỏ định vị bước nhảy kịp thời, và rồi thựchiện truyền phát dữ liệu đi cũng kịp thời như vậylà có thể để hai ngân hà khác nhau liên hệ qualại. Đây là thành tựu khoa học kỹ thuật to lớn1 Theo lý thuyết của các nhà khoa học hiện nay thì phươngpháp này có thể giúp con người du hành qua không-thời gianbằng cách bóp méo không-thời gian, giống như đánh dấu haiđiểm A và B trên một tờ giấy, có hai cách nối A và B, một là nốimột đường thẳng trên giấy giữa A và B, hai là gập đôi tờ giấylại.nhất mà nhân loại đạt được suốt một nghìn nămqua. Thế nhưng, thứ gọi là thiết bị cỡ nhỏ kia,cũng chỉ là nhỏ hơn loại trạm không gian đồ sộnhư pháo đài Ossifer mà thôi.Trạm không gian trung chuyển Ossiferkhông phải là để chuyển tiếp dữ liệu mà làchuyển tiếp các hiện vật thực tế. Chuyển tiếpđược cả sinh mệnh sống giúp con người có thể lữhành xa xôi chính là một trong những thành tựuvĩ đại nhất của nhân loại.Đường kính trạm không gian trung chuyểnOssifer cỡ mười nghìn km, con đường trung tâmcó thể đi ngang qua đội chiến hạm khổng lồ cấpS, nhưng chúng cũng cần tiêu tốn nguồn nănglượng khổng lồ. Loại phi thuyền cỡ nhỏ như cáiMinh Lăng đang ngồi thực ra lại chẳng cần quánhiều nhiên liệu.Trạm không gian trung chuyển là tuyếnđường giao thông quan trọng nhất ngân hà, bởinếu sang ngân hà khác mà không thông quatrạm trung chuyển mà tự lái phi thuyền baytrong vũ trụ, không chỉ vừa có nguy cơ đụng độnguy hiểm đầy rẫy, mà thường thì cũng mấtđáng kể, đáng kể thời gian.Minh Lăng từng hỏi Minh Hy cụ thể chuyệnMinh Sơ điều khiển robot bỏ trốn là như nào,Minh Hy kể Minh Sơ lách qua trạm trungchuyển, tiến thẳng vào vùng sâu của vũ trụ,hoàn toàn mất hút không rõ đi đâu.Nhiên liệu của robot chỉ có hạn, hơn nữa còntiến vào vùng sâu của vũ trụ, bộ phận định vị sẽhỏng hóc, vậy nên Minh Hy mới nói có lẽ MinhSơ đã chẳng còn toàn mạng.Pháo đài Ossifer là pháo đài quân sự hoànhtráng chuyên để bảo vệ trạm không gian trungchuyển Ossifer. Đế quốc tu bổ lại một thiênthạch khổng lồ để đặt pháo đài, có Mặt Trăng –vệ tinh tự nhiên số 1 to đùng của hành tinh mẹOssifer quay xung quanh trạm không gian, lạigồm sáu sư đoàn đóng quân, trang bị các loại vũkhí tân tiến nhất đế quốc.Trước khi Minh Hy làm Tư lệnh quân đoànKhiên Bạc, phần lớn thời gian anh đóng quânngay bên ngoài hành tinh mẹ, thỉnh thoảng mớiđến pháo đài Ossifer.Thuở Minh Lăng còn bé xíu, từng đi thamquan pháo đài Ossifer, ấn tượng mãi đến bây giờ.Hiện thời ngồi trong đại sảnh phi thuyền,trông thấy pháo đài Ossifer bên ngoài ô cửa sổ,chủ thể pháo đài là bụi đen mù, một đa giác hìnhthập tự lộn ngược luôn luôn xoay về hướng trạmtrung chuyển Ossifer.Phi thuyền chầm chậm tiếp cận pháo đài,càng đến gần, càng nhận ra nó hùng vĩ và quymô đến ngỡ ngàng.Âm thanh phát ra từ loa phát thanh chobiết, "Phi thuyền phải tu sửa ở pháo đài Ossifertrong thời gian hai ngày, sau khi kiểm tra sẽ điqua trạm trung chuyển. Các hành khách trên phithuyền nếu muốn thăm thú pháo đài, xin nhớ kỹthời gian."Các Omega, vì sự giáo dục được nhận từ nhỏnên dễ xuất hiện hai loại cực đoan. Một loạitrong đó là hầu hết bọn họ chỉ muốn ở một nơian toàn chứ không muốn tiếp xúc thế giới bênngoài, có tâm lý xa cách khi giao tiếp với ngườilạ, nhất là nơi có Alpha và Beta; còn một loạikhác, thì là số ít còn lại luôn nung nấu khát vọngthoát khỏi chiếc lồng để nhìn ngắm thế giới, hễra cửa là tung tăng muôn nơi, ở một chỗ sẽ sinhra cảm giác bức bối.Minh Lăng thực sự cho rằng mình thuộc loạithứ nhất, còn kiểu Omega cực kỳ bình thườngnhư An An thì chắc hiếm hoi lắm.Hẳn cũng do đến năm mười tuổi, An An mớiđược phát hiện là Omega rồi mới bị đưa đếntrường Omega. Lớn lên ở ngân hà Hull điều kiệntồi tệ, một khoảng thời gian dài còn được giáodục như Beta, thành thử tính tình cậu chàngkhông giống như đa số các Omega khác.Loa phát thanh vừa thông báo xong, cácOmega liền xôn xao, không ít người gọi bạn bè,hỏi có muốn xuống phi thuyền đi dạo không.Tô Lạc làm một bà chị đã đi đi lại lại nhiều,bèn khuyên, "Thời gian hai ngày chẳng đủ đi chơiđi bời gì, thà chờ đến lúc nào đó thời gian dư dảhơn thì đi hẳn một chuyến để chơi bời ấy, trênkia có rất nhiều cửa hàng bán đồ lưu niệm quânsự đáng vào, còn có biểu diễn robot siêu ngầucũng đáng xem. Mặt khác, nếu ở đây mua đồhay ăn ở thì đắt đỏ lắm, không nên tốn tiền."Vừa hay Minh Lăng cũng chẳng muốn xuốngphi thuyền, thế là bảo, "Em không xuống đâu,đúng lúc đang muốn nghỉ ngơi cho tử tế, xemphim hay lên mạng cũng được."Bao nhiêu người vốn hứng khởi đi thăm quanpháo đài là thế đều bị Tô Lạc hắt cho gáo nướclạnh, không muốn rời phi thuyền nữa, nguyênnhân chính yếu là vì Tô Lạc lại bổ sung một câu,"Mấu chốt hơn, ngoại trừ các phi thuyền qua lại,ở đây toàn lính đóng quân quanh năm. Trong sốlính đó, Alpha chỉ chiếm 10%, 90% là Beta, hơnnữa hầu như ai trong số họ cũng cực kỳ thô lỗ,gặp Omega là như gặp thịt tươi. Kể cả chúng tađã kết hôn nhưng họ chả thèm quan tâm đâu, hễngửi thấy mùi Omega là họ mò đến, có khi cònđộng chân động tay. Một Omega làm sao có thểlà đối thủ của họ, kiểu gì cũng bị giở trò. Vả lạiem cũng không thể tố cáo họ với Cục bảo đảmquyền lợi Omega vì trên pháo đài này chả mócđâu ra được cái Cục ấy."Các Omega bị dọa một trận, cuối cùng, hơn90% Omega đều không xuống phi thuyền, chỉ cònrất ít Omega gan to lại được Alpha hay Betatheo cùng mới dám quyết định đi xuống.Kỳ thực Minh Lăng nghĩ tình hình trên pháođài cũng không đến nỗi tệ hại như Tô Lạc tả.Trước kia cậu đi theo Minh Hy đến đây du lịch,các quân nhân cậu gặp đều rất mực lịch thiệp vàthân thiện với cậu.Song cậu cũng hiểu, có lẽ lúc ấy là bởi cậu cóMinh Hy đi theo, chưa kể theo như cậu thấy,những người lính ấy đều được giáo dục ở trườngquân đội tốt nhất. Ngoài họ, có vô số Alpha lẫnBeta cả đời chưa được gặp Omega lấy một lần,đến lúc gặp thì hết sức kinh ngạc, thậm chí vô lễ.Phi thuyền đã hoàn toàn tiếp cận pháo đài,bọn cậu không thể thấy toàn cảnh pháo đài nữamà chỉ thấy những cửa đỗ phi thuyền chi chítnhư tổ ong. Ngoài phi thuyền của các cậu, cònrất nhiều phi thuyền khác cũng tiếp cận, hạxuống cửa này, cửa đỗ biến thành một lỗ hổngrộng lớn để toàn bộ các phi thuyền hạ xuống.Mọi hoạt động của pháo đài đều diễn ra bêntrọng, bên ngoài là một thể hỗn độn dùng chophòng ngự.Minh Lăng về phòng mình lên mạng, nhanhchóng tra được tin tức cần tìm.Trên mạng không có tin bài nào về Omega làcậu mất tích khỏi nhà, cơ mà có một tin nhưsau: "Lộ ảnh bê bối của Eis Marton và diễn viênThược Anh, nhà Omega đã đính hôn yêu cầu từhôn. Cục hôn phối Omega đã phê chuẩn".Một tin khác nữa xuất ở tiêu đề báo: "Họcsinh khóa 327 đạt thành tích tốt nghiệp xuấtsắc nhất trường quân đội đế quốc, sau này trởthành tướng Tư lệnh trẻ tuổi nhất từ trước tớinay của quân đoàn Khiên Bạc thuộc Ngũ đạiquân đoàn hộ vệ đế quốc – tức Trung tướngMinh Hy – xin chuyển công tác đến vùng biêngiới Cherno để trấn giữ biên cương đã được phêchuẩn. Phần đông học sinh tốt nghiệp khóa nàycủa trường quân đội đế quốc đều xin đến Chernovì ngưỡng mộ Trung tướng Minh Hy, nguyện ý đitheo giúp sức. Sự thuyên chuyển công tác củaTrung tướng Minh Hy liệu có phải gia tộc Minh ởquân đội..."Đoạn sau toàn phân tích sự chia cắt thế lựctrong quân đội, Minh Lăng đọc hai câu trêncùng liền thôi không đọc đoạn sau.Đế quốc Oss là đế quốc chế độ quân chủ lậphiến1. Chẳng qua hiện tại, Hoàng quyền đã suyyếu hết cỡ, về cơ bản thì Hoàng gia không cóquyền phát ngôn.Quyền lực đế quốc khi này chia làm hai bênlớn, một là Tướng quân Nội các, ba vị Thượngtướng năm sao nắm giữ quyền quyết sách nhất,bên dưới còn có hơn mười vị Thượng tướng cóquyền phát ngôn; thứ hai là Thượng nghị viện vàHạ nghị viện.Tướng quân Nội các quản lý quân đội đếquốc, Nghị viện ra luật quản lý các phương diệnkhác của quốc gia.1 Chế độ nhà nước có vua nhưng vua không nắm thực quyền,mà quyền lực nằm trong tay Quốc hội.Thoạt nhìn hai bộ phận này tách biệt nhau,nhưng quyền lực hai bên thâm nhập lẫn nhau,thực chất cũng chỉ là một.Hơn nữa cũng vì đế quốc thù trong giặcngoài miết mải, quyền lực của Tướng quân Nộicác vẫn to hơn Nghị viện.Mà thế lực trong quân đội, có Minh giachiếm giữ một đầu rất lớn. Hoàng đế bệ hạ cũngphải khúm núm trước uy danh Đại tướng MinhHuy Úc chính bởi lẽ vậy.Phi thuyền dự định sẽ xuất phát đến trạmtrung chuyển sau hai ngày tới, chót cùng lạithông báo phải hoãn thêm một hôm nữa.Ngồi trong quán cà phê, các Omega tíu títhàn huyên với nhau. Có người lên tiếng, "Nghe nóinhóm đầu tiên của học sinh tốt nghiệp trườngquân đội đến Cherno bay qua đây. Phải chờ phithuyền họ đi trước rồi mới đến phi thuyền dândụng."Một Omega đã xuống phi thuyền bèn chêmlời, "Bọn mình gặp số học sinh trường quân độiđến Cherno ấy mấy lần ở quảng trường rồi, hầuhết là Alpha, đẹp trai khủng khiếp."Lại có người nói, "Mình đọc báo, thấy nóiTướng quân Minh Hy được điều nhiệm sangCherno. Anh ấy là phó hiệu trưởng trường quânđội đế quốc, hơn ba nghìn học sinh tốt nghiệpkhóa này đều bằng lòng đi theo anh ấy. Thậm chícấp trên cũng duyệt."Rồi lại có người tiếp tục, "Tướng quân MinhHy là Alpha quyến rũ quá đỗi. Bao giờ mìnhtrưởng thành, ước chi được ghép đôi với anh ấy."Thế là mọi người cười ồ, nhiều Omega còn trẻmăng cũng tâm sự họ từng ước mơ như vậy.Nhưng người có vẻ lớn tuổi thì lại rằng,"Tướng quân Minh Hy là con trai nối dõi duynhất của Đại tướng bốn sao Minh Trạm nămxưa tử trận, giờ bị đẩy đến Cherno, thật chẳngbiết rốt cuộc làm sao. Nếu năm đó không phảiĐại tướng Minh Trạm ngăn chặn thế tiến côngcủa đế quốc Ansa, chả biết sau đó sẽ ra sao cơ.Tình hình ở Cherno vốn không tốt, Tướng quânMinh Hy cho đến giờ vẫn chưa kết hôn, chưa cócon nối dõi, nếu chết ở Cherno, vậy thì dòng dõiĐại tướng Minh Trạm không còn ai thừa kế nữarồi. Quân đội thời Đại tướng còn sống, nhiềungười ủng hộ Đại tướng lắm, đáng lẽ ngài ấy cóthể thăng lên làm Thượng tướng năm sao, gianhập Tướng quân Nội các. Đại tướng Minh HuyÚc nhờ vào công lao của Đại tướng Minh Trạmmới vào được Tướng quân Nội các, giờ thì đẩycon trai ngài ấy vào nơi dầu sôi lửa bỏng. Điềunày nghĩa là sao đây?"Bởi nội dung giáo dục và hoàn cảnh môitrường từ nhỏ khiến Omega cơ bản là không cógóc nhìn chính trị, giờ đột nhiên có người nói thế,họ ngơ ngác như vịt nghe sấm. Có vài Omega lớnhơn chút đều là đến Cherno, đại khái cùng là vợquân nhân, ít nhiều nhiễm tư tưởng của chồngmình, hoặc là nói đại đa số lực lượng ở Chernođều là thế lực năm xưa của Đại tướng MinhTrạm luôn dành sự quan tâm đặc biệt cho contrai Đại tướng, thành ra họ rất thấu hiểu lời củaOmega nọ.Nhưng chợt nhiên một Omega chen ngang,"Ban nãy em lên mạng, có đọc tin Tướng quânMinh Hy đã bí mật cưới vợ rồi, chẳng qua làkhông công khai thông tin về vợ mình thôi. Màem đoán, người nào muốn thế lực của Đại tướngMinh Trạm bị triệt tiêu hoàn toàn sẽ khôngmuốn để anh ấy cưới vợ đâu."Minh Lăng từ đầu chí cuối chưa thốt lấy nửalời. Thực ra cậu cũng không hiểu chuyện gì đangxảy ra.Rồi nghe người ta nói Minh Hy đã bí mậtcưới vợ, cậu sửng sốt, bỗng thấy bàng hoàng.Chương 15Minh Lăng về phòng, lên mạng tìm tin bàiMinh Hy đã kết hôn như lời Omega nọ kể, tinnày đã được đính ngay trên đầu báo.Trong tin là Minh Hy trả lời phỏng vấnphóng viên nhật báo đế đô Ossifer.Bao gồm giải đáp một số câu hỏi nóng nhấtdo cư dân mạng đặt ra.Chủ yếu là xoay quanh vấn đề tại sao anhtừ chức Tư lệnh quân đoàn Khiên Bạc để ra tậnvùng biên giới Cherno, anh trả lời, quyết định nàyđã có từ rất sớm, biên giới Cherno lâu nay loạnly, thân là một người lính, anh hy vọng có thểđến nơi cần anh nhất, chỉ có vậy thôi, không bởibất cứ nguyên nhân chính trị nào mà mọi ngườiphỏng đoán cả.Phóng viên hỏi tập trung vào vấn đề này,sau đó phỏng vấn một vài quan điểm về tìnhhình biên giới Cherno của Tướng quân Minh Hy,chỉ khi gần kết thúc, phóng viên mới hỏi tại saoanh không lập gia đình trước rồi hẵng đến biêncảnh, Minh Hy trả lời: "Mấy ngày trước tôi đãcưới vợ, vợ tôi là người tôi yêu, hôn nhân của tôirất mỹ mãn, nhưng thông tin về em ấy, tôi xinphép không tiết lộ."Khi Minh Hy nói với máy quay câu này, ánhmắt chan chứa dịu dàng và dấu yêu, nhìn vàomáy quay thật sâu, tình yêu ấy quả thực nhưthể xuyên qua màn hình chạm đến trái tim mỗimột người xem. Minh Lăng thấy anh sau khi nóixong câu đó, môi còn mấp máy, rõ ràng đang gọicậu không thành tiếng, "Lăng Lăng."Nước mắt thoáng chốc ầng ậng nơi hốc mắtcậu. Cậu nghĩ, em sẽ chờ anh ở Cherno.Tin bài này nhận được vô số bình luận, phầnnhiều vẫn là vấn đề chính trị, chỉ một số hiếmhoi mới để tâm chuyện anh đã cưới vợ.Mạng đế quốc Oss đòi hỏi dùng danh tínhthật, còn lập quyền hạn theo từng tính danh.Minh Lăng dùng quyền hạn của một hành kháchtrên phi thuyền để vào mạng nhưng không dámgửi bình luận, chỉ đọc số bình luận ấy một hồi rồitắt đi, sau đó thừ người ngắm nhìn Minh Hytrong màn hình ba chiều, khẽ khàng gọi anh,"Anh hai, em chờ anh đến Cherno."Minh Lăng không rõ người khác thấy MinhHy thế nào, nhưng trong lòng cậu, trên đời có lẽcó trăm triệu nghìn người vừa đẹp vừa tài,nhưng không có ai hơn được anh trai cậu. Cậu chỉcần nhìn anh, tâm trạng đã khá hơn rất nhiều.Hơn nữa cậu cũng hiểu, Minh Hy không phảingười thích lộ diện lên tin tức cộng đồng, lần nàyanh lên hẳn trang đầu đề và nhắc đến chuyệnlập gia đình của mình, còn gọi tên cậu ở phútcuối, nhất định anh nghĩ cậu có thể xem được.Khi Minh Lăng đi khỏi nhà, không muốn anhlo lắng phát điên nên cậu để lại lời nhắn, rằngmong anh đừng bận tâm về cậu, hãy sáng suốtlựa chọn con đường cho mình, tới khi nào anhquyết định xong, một lúc nào đó, cậu sẽ tự đitìm anh.Minh Hy là tướng lĩnh nổi tiếng đế quốc, cóthuyên chuyển công tác ắt sẽ không im hơi lặngtiếng, đến lúc đó Minh Lăng nhất định có thểtìm được nơi của anh.Trước khi qua trạm trung chuyển, phi thuyềncủa Minh Lăng tiến hành kiểm tra, Minh Lăngmay mắn qua đợt kiểm tra trót lọt.Cậu quá xinh đẹp nên Beta dẫn một độingười máy vào kiểm tra cứ liếc mắt nhìn trộmcậu, bị Tô Lạc kéo ra nhắc nhở, Beta đó mới xấuhổ, mau chóng rời đi.Minh Lăng bị nhìn hoài còn tưởng bị pháthiện chứ, căng thẳng không thôi, nên sau đó cậurất cảm kích Tô Lạc.Tô Lạc nói, "Em đến hành tinh Sacher, chịcũng đến hành tinh Sacher, vừa vặn đồng hànhnhau cả đường nên em đừng khách khí. Thật raem đó, lần sau mà có Alpha hay Beta nào nhìnem kiểu bất lịch sự, em đừng chỉ biết sợ hayngượng, cứ tỏ ra dữ dằn vào, đừng khách sáo vớiai. Cherno không an ninh trật tự như Ossiferđâu, khác hoàn toàn. Những gì Omega được học ởtrường là quốc gia lý tưởng, đến khi ra khỏi quốcgia lý tưởng thì không còn là thế giới như vậynữa, em phải học cách thích nghi."Minh Lăng thẽ thọt, "Em cảm ơn chị TôLạc."Tô Lạc nền nã cười cười, "Cũng biết gọi chị làchị thì chị phải dạy em nhiều hơn. Chị thấy emkhông chênh tuổi thằng lớn nhà chị là bao, emgọi 'cô' cũng hợp."Minh Lăng mau mắn đáp, "Trông chị đâu lớntuổi hơn em bao nhiêu đâu mà gọi là cô."Tô Lạc cười ha ha. Cô là một phụ nữ vô cùngthẳng thắn, Minh Lăng ít gặp được sự thẳngthắn này ở Omega, có lẽ chỉ những Omega đượcsống và nuôi nấng ở ngoài mới có thể có.Nhiều ngày nay Minh Lăng cũng quen khôngít Omega đã kết hôn và có con, họ khác Omegatrong trường rất nhiều. Minh Lăng nghĩ, trườnghọc coi như là thời gian thơ bé của từng Omega,rồi đến lúc rời trường, lập gia đình, họ mới đượcxem là trưởng thành thực thụ.Khi phi thuyền bay qua trạm không giantrung chuyển Ossifer, mỗi một hành khách đềunằm trong khoang bảo hộ. Nắp khoang đậy lại,Minh Lăng thấy mình như loài côn trùng đang bịkhóa trong kén, sau đó cậu nhắm mắt, chầmchậm mất ý thức, đến lúc tỉnh dậy, nắp khoangbảo hộ tự động mở ra, Minh Lăng ngồi dậy, loaphát thanh thông báo họ đã hoàn thành bướcnhảy.Lữ hành vũ trụ là cuộc hành trình buồn tẻ.Muốn đến Cherno, phải trải qua ba lần nhảy,tổng cộng khoảng hai mươi mấy ngày đường.Minh Lăng học một kiểu đánh bài cùngnhóm bạn, lại học được thêm cả nghệ thuật cắttỉa trong nấu nướng.Người trong nhà bếp đưa đồ ăn các cậu nấucho khách thuộc khoang Alpha và Beta ăn, còncó người viết giấy nhắn cho Minh Lăng ngụ ýcảm ơn Omega nào đã tỉa hình con thỏ và bônghoa rất đẹp mắt, Minh Lăng bị một đám xô lênchòng ghẹo, ồn ào tới nỗi cậu phải chuồn vềphòng.Chuyến lữ hành nhàm chán làm Tiểu Tạp nổiđóa với Minh Lăng, "Lăng Lăng, đừng cứ tắtmình mãi chứ, mình hứa không phát ra âm thànhđâu. Hai mươi ba hôm nay cậu toàn tắt nguồnmình thôi à."Minh Lăng giải thích, "Thu xếp ổn thỏa chỗxuống xong, mình sẽ cần đến cậu nhiều, bây giờcậu cứ tiết kiệm nhiên liệu, nghỉ ngơi tận tình đi."Vẫn tắt ngúm Tiểu Tạp luôn.Sau hai mươi bảy ngày, phi thuyền đáp xuốnghành tinh Sacher thuộc biên cảnh Cherno.Sacher là hành tinh địa phận nhà nước ở biêncảnh, có điều các cậu đến từ hậu phương nênkhông được xem pháo đài Cherno to hơn cả pháođài Ossifer trong lời kể của Tô Lạc.Minh Lăng tạm biệt bạn bè, đọc số liên lạccủa Tiểu Tạp cho họ, hy vọng về sau còn có thểliên lạc với nhau.Chồng Tô Lạc đích thân đến trung tâm tậptrung phi thuyền dân dụng đón Tô Lạc. Anh talà một Alpha to con và cao ngất, diện mạo nhãnhặn tạo cảm giác phóng khoáng và thân thiếtcho người gặp. Nhác thấy Tô Lạc, anh ta đã chạyđến bế bổng cô lên bằng một tay, Tô Lạc đẩyanh ta liên tục, "Nè, giữa nơi đông người, anh cóbiết giữ ý tứ không hả?"Chồng cô chỉ cười tươi. Lúc toan đi về, chỉthấy còn một mình Minh Lăng khoác áo đội mũkéo valy đứng nơi đó, các Omega khác đi cùng họđã giải tán từ lâu, cô bèn hỏi, "Chồng em chưađến à? Em gọi điện hỏi thử xem."Chồng cô vừa thấy Minh Lăng đã giật mình.Tô Lạc thấy thần sắc anh ta quái dị liền liếcmắt, anh ta nói, "Một cô bé xinh đáo để. Mớitrưởng thành ư?"Tô Lạc đáp, "Em ấy cưới chưa lâu, chồng đãphải về đây, em ấy đi gặp anh ta."Chồng cô hỏi thăm Minh Lăng, "Chồng em làlính sư đoàn nào?"Minh Lăng vội nói, "Cảm ơn anh chị, hai anhchị cứ đi trước đi ạ."Tô Lạc nhiệt tình nói, "Em đợi một mình ởđây buồn lắm, hay là bọn chị chờ cùng em?"Chồng cô cũng nhiệt tình tỏ vẻ đồng ý.Minh Lăng lại bị sự nhiệt tình của họ làmcho thấp thỏm, "Không cần đâu ạ."Tô Lạc nhận ra cậu khó xử, đoán cậu có nỗiniềm nào đó khó nói, bèn chia tay cậu rồi rời khỏiđó cùng chồng.Tới lúc lên máy bay khí cầu, Tô Lạc mới hỏi,"Vừa nãy anh thấy Tạp Tạp, sao lại có vẻ mặtấy?"Chồng cô trả lời, "Cô bé ấy giống SloBrickania – Hoàng tử thứ sáu của đế quốc Ansamới được công nhận quyền thừa kế – như haigiọt nước."Tô Lạc sửng sốt, "Hả?"Chồng cô lại nói, "Nhưng Slo là con sói đêmcực kỳ hung ác và xảo quyệt, nhìn vào mắt y chỉcó thể trông thấy sự tàn nhẫn và độc địa, còncô bé kia là một con thỏ hiền lành. Hơn nữa, Slolà một Alpha mạnh mẽ, còn cô bé ấy chỉ là mộtOmega nhỏ bé thôi."Tô Lạc hoài nghi, "Giống nhau đến vậy sao?"Chồng cô mở máy bật đoạn phim quay buổilễ trao quyền thừa kế của Lục Hoàng tử đế quốcAnsa Slo Brickania cho cô xem. Tô Lạc xemxong, hốt hoảng hô, "Công nhận, y chang, nhưngmà vừa nhìn là biết hai người khác nhau."Đế quốc Ansa không như đế quốc Oss. Ansacho đến giờ vẫn là chế độ quân chủ tập quyền1,trình độ quân sự đạt đỉnh cao, lực lượng nằmtrong tay Hoàng đế, vậy nên dân thường khôngdám chống lại sự thống trị của người đứng đầu.Do đó, chỉ cần Hoàng thất còn nắm giữ lực lượngnày có nghĩa vẫn có thể tiếp tục chế độ quânchủ tập quyền.Đối với đế quốc Oss, đế quốc Ansa hệt nhưkhắc tinh, vừa hung tợn vừa lớn mạnh, lại ở ngay 1 Chế độ nhà nước mà mọi quyền hành nằm trong tay nhà vua.cạnh đế quốc Oss, hai đế quốc chưa bao giờ hòabình với nhau lấy một lần.Vì chế độ nhà nước của Ansa là quân chủchuyên chế nên còn thực thi chế độ một vợnhiều chồng hoặc một chồng nhiều vợ, tất cảđều vì mục tiêu sinh càng nhiều Alpha vĩ đạicàng tốt. Thế mới biết đế quốc này điên cuồngtới mức độ nào. Ở một số nơi, thậm chí còn tồntại cả chế độ nô lệ. Tất cả bọn họ đều tôn vinhkẻ mạnh, tôn vinh sức mạnh.Do rất nhiều nguyên nhân, đế quốc Oss hếtsức gai mắt đế quốc Ansa, mà Ansa lại mang dãtâm cướp đoạt rất lớn, thường xuyên dẫn quânxâm lược Oss. Hoặc chiếm cứ hành tinh của Oss,hoặc cướp xong rút, họ đặc biệt thích cướpOmega của Oss làm chiến lợi phẩm, bắt sinh thếhệ nối dõi cho các chiến binh mạnh của họ. Nhưngnền giáo dục của Oss là Omega chung thủy mộtvợ một chồng, đồng thời đặc điểm sinh lý củaOmega cũng theo chiều hướng một vợ mộtchồng, nên nhỡ bị bắt làm chiến lợi phẩm, rấtnhiều Omega đều lựa chọn cái chết. Điều nàycàng tăng thêm thù hận giữa Oss và Ansa, dẫnđến hai đế quốc không có biện pháp hòa bình vớinhau.Chồng Tô Lạc nói, "Slo vốn là con riêng củaPruss – Hoàng đế Ansa, bởi y đánh trận quá lợihại, lại vô cùng độc ác, ngay cả kẻ ngông cuồngnhư Pruss mà cũng buộc phải công nhận y, đưa yvề làm Hoàng tử và trao quyền kế thừa."Quyền thừa kế đế quốc Ansa chia đều chotừng Hoàng tử Alpha. Ai có thể lên ngôi Hoàngđế, còn phải xem ai là kẻ trụ lại cuối cùng.Tô Lạc bất mãn, "Em chẳng hứng thú gì đâu,đế quốc Ansa làm em thấy thực tởm lợm."Chồng cô đành phải ngậm miệng.
Chương 16
Minh Lăng đi khỏi nơi tập trung phi thuyền,lôi Tiểu Tạp ra, mở nguồn, cho nó vào mạng bằngmột tài khoản khác tìm đường đến thành phốWinston, sau đó cậu lên trung tâm máy bay khícầu bay đến đó.Winston là thành phố cầm quyền trên hànhtinh Sacher. Nếu Minh Hy đến Cherno, nhất địnhsẽ đến đây.Sacher là một tinh cầu được cải tạo thànhmôi trường sao cho thích hợp để nhân loại sinhsống. Mặc dù đã qua cải tạo, môi trường nơi nàyvẫn khắc nghiệt.Trên đường bay đến Winston, Minh Lăng dõixuống từ không trung, chỉ thấy sa mạc bạtngàn.Tinh cầu Winston không được đẩy mạnh tạonúi nên khắp tinh cầu khá bằng phẳng, chia làmhai đại dương bao la, sông ngòi cũng ít, mọi ốcđảo đều được được nhân tạo vì loài người.Máy bay khí cầu bay rất nhanh, chưa đầymột giờ đã tới đích.Thành phố Winston nằm chính giữa trungtâm ốc đảo rộng lớn, chỉ có ở đây mới trôngthấy núi cao, sông suối và ao hồ. Winston lưngquay hướng núi tuyết, xung quanh có bốn hồnước lớn, thành phố xây dựng trên đại địa mênhmông được bao vây bởi nước non, ngoại trừ cáckiến trúc cao tầng, mọi nơi khác đều là cây cốixanh tươi, hết sức nên thơ.Bởi vậy, nơi này cũng được gọi là Thành phốNgọc Trai Xanh.Tất cả đều từ bàn tay con người mà nên. Batrăm năm trước, Sacher vẫn chỉ là một tinh cầuhoàn toàn không có sự sống, nhân loại tốn nămmươi năm mới cải tạo được nó thành dáng vẻnhư bây giờ.Minh Lăng hạ cánh ở phi trường, cầm TiểuTạp tìm khách sạn.Vì cậu là Omega nên thu hút rất nhiều sựchú ý trong đại sảnh khách sạn, cậu đành kéovành mũ thêm thấp sùm sụp, nói với nhân viênlễ tân, "Tôi ở đây chờ chồng."Nhân viên lễ tân lập tức niềm nở xếp phòngtại tầng cao nhất cho cậu, còn nói thêm, "Phòngtầng cao nhất có góc view đẹp nhất, chúc cậucó ngày nghỉ ngơi thoải mái."Minh Lăng nói cảm ơn, đoạn cầm thẻ phòngđi lên. Một người máy có hơi cũ kỹ tiến đến xáchhành lý giúp cậu, đưa cậu vào thang máy và lêntận phòng.Vừa ở cửa phòng đã có một Alpha đi tới,chớt nhả hỏi cậu, "Người đẹp, cần anh giúpkhông? Anh thấy em đến khách sạn một mìnhthì phải."Minh Lăng cảnh giác nhìn hắn. Nhờ có lời dặndò trên phi thuyền của Tô Lạc mà cậu biết, bênngoài, thực ra Omega không được bảo vệ tốtlắm, đặc biệt nơi chốn như biên cảnh Chernocàng dễ gặp nạn.Minh Lăng nhìn hắn thật nhanh, đáp trả,"Cảm ơn anh, nhưng mà không cần đâu. Tôi chờchồng, anh ấy sắp đến rồi."Đối phương nhún vai, xoay người bỏ đi.Minh Lăng vào phòng. Gian phòng cậu thuêgiá cả tương đối đắt nên đồ đạc bày trí bêntrong cũng tỷ lệ thuận với cái giá.Minh Lăng quyết định ở đây. Bởi chưa rõ khinào Minh Hy mới đến, cậu sợ mình không mangđủ tiền, thế là lên mạng tìm việc liên quan đếncài đặt chương trình, kiếm kha khá tiền lương.Thế nhưng tiền khách sạn thật sự đắt quá nênsau khi quen thân nhân viên khách sạn, cậu bènhỏi có gian phòng nào tiện nghi lại hợp choOmega không.Omega trời sinh dễ làm Alpha và Beta yêumến, và tính nết Minh Lăng cũng hiền lành, hiểnnhiên nhân viên khách sạn coi cậu là bạn bè, giớithiệu cho cậu phòng bên khu sĩ quan chỉ huy. Cácsĩ quan chỉ huy hàng năm đều trên chiến hạm, ítvề nhà, do đó cho thuê nhà coi như tăng thunhập. Bên đó an toàn hơn nhiều, đồng thời cókhông ít người nhà của các sĩ quan, tuy hầu hếtvẫn là Beta song cũng không ít Omega ở đó,Minh Lăng qua đó ở sẽ an toàn hơn.Minh Lăng lập tức dọn qua, ở một căn hộkhu A. Quanh đó đúng thực toàn là người nhàcác sĩ quan, cậu cũng gặp khá nhiều Omega, bấygiờ mới thở phào.Nửa tháng sau, Minh Lăng đọc tin thấy viếtTướng quân Minh Hy đã đến biên cảnh Cherno,có điều do đòi hỏi công việc, anh cần đến pháođài Cherno trước, trong bài không nhắc tới baogiờ anh mới đến hành tinh Sacher.Minh Lăng cực chẳng đã phải xâm nhập vàokho cơ mật của Chính phủ Sacher, tìm ra thôngtin Minh Hy sẽ có mặt ở thành phố Winstontrong mười ngày nữa.Cậu hưng phấn vì tin này đến nỗi cả đêmmất ngủ, hôm sau cơ thể ngây ngấy sốt, cậuđành ăn cơm tử tế, uống nước tử tế, ngủ nguyênngày tử tế, tình trạng mới chuyển biến tốt đẹphơn.Tòa quân sự thành phố Sacher là tòa kiếntrúc duy nhất có vẻ vừa cao chót vót vừa yênắng trong thành phố, nhưng quảng trường đằngtrước tòa nhà lại sặc sỡ màu hoa, khoe sắc giữacác bụi cây và đài phun nước, nom chẳng ănnhập gì với tòa quân sự cả.Minh Hy nhậm chức Đội trưởng đội số 9chốt nơi biên giới Cherno. Anh bàn giao công việcxong xuôi ở tòa quân sự, ra khỏi tòa nhà cùngFeira – trưởng ban thư ký đội số 9.Feira hỏi, "Tổng bộ sắp xếp nhà cho ngài ởkhu A thành phố, Tướng quân cần tôi dẫn ngàiqua không?"Minh Hy đáp, "Ừ, được."Xe trờ ra khỏi bãi đỗ, Minh Hy dợm lên xe,đột nhiên phóng mắt nhìn về hướng quảngtrường phía trước. Trong tích tắc, đôi mắt anhmở lớn, sau đó chạy như điên về phía đó.Feira khó hiểu vì hành động của anh, khôngkịp gọi lại, đành phải chạy theo.Quảng trường tòa quân sự cấm ra vào tùytiện, song vườn hoa cạnh đó cho phép công dânđi tản bộ.Minh Lăng ngồi trên băng ghế tiếp nối vườnhoa và quảng trường, mắt nhìn chằm chằm tòaquân sự. Cậu không chắc anh hai sẽ đi vào hay đira tầm nào, cậu cũng không chắc anh có thểgặp cậu không, cậu chỉ là ngồi chờ thôi. Có lẽthêm ít hôm nữa, anh hai cậu bố trí chỗ ở ổnthỏa, cậu có thể qua thẳng đó tìm anh.Tiết trời thành phố Winston thực ấm áp.Minh Lăng chỉ mặc một chiếc áo sơ mi dài tayvà một chiếc quần dài, cầm Tiểu Tạp trong tay.Một lát nữa cậu còn phải đi mua đồ ăn mang về,sau đó phải tìm việc. Mọi chi tiêu tại Winstonđều đắt đỏ, cậu mất tích khỏi Ossifer, dĩ nhiênkhông thể lãnh số tiền sinh hoạt Chính phủ trợcấp cho Omega nữa, chỉ có thể dựa vào chínhsức mình. Lại nói, cậu không hoàn thành điềumột Omega cần phải hoàn thành, bản thân cậucũng không còn muốn nhận tiền sinh hoạt trợcấp của Chính phủ.Đương bần thần, chợt Tiểu Tạp lên tiếng,"Lăng Lăng, đại ca đang chạy đến chỗ chúng ta."Minh Lăng sửng sốt, "Hở?"Tiểu Tạp nhắc lại, "Đại ca đang chạy đến chỗchúng ta, còn khoảng ba trăm mét."Minh Lăng hét lên, nháy mắt đứng bật dậy,ngó dáo dác về phía quảng trường, quả nhiêntrông thấy bóng người đang chạy tới, thế nhưnghãy còn cách nhau khá xa.Dẫu cậu không thấy rõ mặt mũi người nọ,nhưng ngay một giây cậu biết đó là Minh Hy.Cậu vui mừng tới độ muốn ném Tiểu Tạpxuống đất, mà Tiểu Tạp đích thực suýt rơixuống vì cậu bỗng lỏng tay vì cả ngạc nhiên lẫnmừng rỡ. Rơi nửa chừng Tiểu Tạp tự mình baylên, càu nhàu oán giận, "Lăng Lăng, đừng đápmình lung tung thế chớ."Lăng Lăng đã mặc kệ nó, chỉ cắm cúi chạyvề phía anh cậu.Minh Hy đón được Minh Lăng, ôm ghì cậuvào lòng, cúi đầu nhìn cậu, "Lăng Lăng, em đâyrồi."Cậu cũng ngước đầu nhìn anh, "Mấy hômnay em ở đây chờ anh mãi. Em cứ nghĩ khôngchờ được. Chẳng ngờ nhanh như thế đã chờ đượcanh."Minh Hy siết chặt cậu, mừng mừng tủi tủi,"Anh cứ sợ em gặp chuyện gì không may."Cậu cười tự hào, "Em có thể tự chăm sócmình."Hai người đắm chìm trong thế giới của mình,Feira từ xa đi lại, đứng nhìn cảnh này cách mộtquãng. Trung tướng Minh Hy bấy lâu nay luônnghiêm nghị và trang trọng, giờ lại thất thố ômấp một Omega giữa nơi công cộng, hắn thấy kinhngạc hết sức.Minh Hy ngoảnh lại liếc Feira một cái, hắnliền lảo đảo, à nhầm, bước đều tăm tắp tới trướcmặt hai người, hành lễ với Minh Hy.Minh Lăng cũng thấy Feira, hơi đỏ mặt, nấpsau anh hai nhưng tay lại nắm chặt tay anh.Minh Hy giới thiệu với Feira, "Đây là vợ tôi.Em ấy đến Winston trước chờ tôi."Minh Hy không giới thiệu tên Minh Lăng vìcậu là Omega, không giới thiệu tên cậu cũngkhông phải điều thất lễ.Feira thoáng giật mình, nhưng tức khắc sựcnhớ quả thực Tướng quân Minh Hy đã lập giađình. Để vợ mình là một Omega tự đến Winstontrước là loại tình huống gì vậy?Feira cũng chào Minh Lăng theo nghi thứcquân đội, hô dõng dạc, "Xin chào, phu nhân."Minh Lăng bị gọi là phu nhân càng đỏ mặttợn, lui hẳn ra sau lưng Minh Hy.Minh Hy quàng vai cậu, khom người bảo,"Mình về đã nhé."Minh Lăng đánh mắt sang Feira một cái,nhất thời không trả lời. Lúc này Feira mới ngộ ralà mình đang làm kỳ đà cản mũi, thế là lanh lợi,nói, "Thưa Tướng quân, tôi lái xe ra làn chờ ngàitrước."Minh Hy gật, "Làm phiền."Feira lại hành lễ, nhanh nhẹn nhấc gót rời đi.Minh Hy cúi xuống hôn trán Minh Lăng, thuhết hình ảnh cậu vào đáy mắt, "Em cứ thế màđi, anh lo muốn chết. Gan em to thật đấy, dám đimột mình đến đây."Ngữ khí Minh Hy vô cùng nghiêm khắc, songMinh Lăng không sợ, lại còn nói, "Em có thuêmột căn hộ, lái xe tới được, anh đến nhà emkhông?"Minh Hy trách, "Em còn không hứa sau nàysẽ không chạy lung tung nữa đi!"Minh Lăng trừng mắt, "Em... Thì em khi đóvẫn còn là vợ chưa cưới của ngài Marton, khi đóanh chưa thể yêu cầu em như vậy."Minh Hy dứt khoát bế bổng cậu lên, "Giờ emlà vợ anh. Em còn định để anh đứng ngồi khôngyên nữa ư?"Minh Lăng vòng tay qua cổ anh, thấp giọngnói, "Em xin lỗi, tại em không biết phải làm sao,chỉ nghĩ là phải bỏ đi. Em biết anh lo, nhưng mà,em mong anh tin em. Em yêu anh, anh hai."Minh Hy thật bất lực với cậu, nói, "Chuyệnnhà Marton đã giải quyết xong rồi. Bọn mình đãđăng ký ở Cục hôn phối, giờ mình là vợ chồng, emlà vợ của anh."Minh Lăng "vâng" một câu, gặng hỏi, "Thếanh muốn đến nhà em không?"Minh Hy liếc Feira đằng xa một cái, "Ừ, xeem đâu?"Minh Lăng đáp, "Ngay trong bãi đỗ côngviên kìa."Nói xong, cậu gọi Tiểu Tạp, "Đưa xe đến đâyđi."Tiểu Tạp bay vòng quanh hai người, hân hoanbồi một câu, "Đại ca về nhà rồi."Minh Hy bế Minh Lăng bằng một tay, taykia bắt lấy Tiểu Tạp cho Minh Lăng cầm, "Ừ, bọnmình về nhà thôi."Sau đó anh nhắn cho Feira đang chờ ở xebên cạnh, "Tôi có vài ngày nghỉ, sau mấy ngày đósẽ liên lạc với anh để xem nhà rồi cả mấy việckhác."Feira hô, "Rõ."Bụng thì trộm nghĩ, Tướng quân, tôi hiểu mà,ngài mau mang Omega bé bỏng nhà ngài về màyêu thương đi.Chương 17Minh Lăng dẫn Minh Hy về nhà. Căn hộnằm ở tầng thứ bốn mươi chín, vốn dĩ nó đượccấp cho một vị sĩ quan, phòng ở rộng rãi, baphòng một sảnh, mỗi gian đều rất lớn.Nhưng Minh Lăng chỉ tính ở tạm nên chẳngcó lòng dạ đi trang trí nhà cửa, trong nhà vẫnbày biện đồ đạc cũ, cũng không dùng máy trangtrí không gian đổi cho giống môi trường thànhphố. Minh Lăng không thích trang hoàng nhàcửa bằng những thứ hư ảo.Mặc dù vậy, căn hộ vẫn được quét tướcsạch sẽ. Màu sắc khô khan ban đầu tựa hồ nhờcó Minh Lăng cũng được khoác lên tấm áomang màu ấm cúng.Minh Lăng dắt Minh Hy vào nhà, Minh Hyquan sát phòng ốc một lượt rồi kéo Minh Lăngvào lòng. Minh Lăng ngửng lên nhìn anh, mắttrong veo như nước, dập dờn trong mắt là âuyếm và yêu thương. Cậu gọi khẽ, "Anh hai."Minh Hy đã cúi xuống hôn lên môi cậu. Cậuquấn tay quanh cổ anh, há miệng mời chào. Môilưỡi hai người vấn vít không nỡ buông, có điều chỉmột chốc, Minh Lăng đã không thở nổi, anhđành buông môi cậu ra, đặt từng nụ hôn vụn vỡtrên má.Anh nói thì thầm, "Lăng Lăng, em phải hứa,về sau không được phép bỏ đi mà không nói lờinào nữa."Con ngươi Minh Lăng đen như bầu trời đêm,lại mênh mang một làn nước mỏng, mông lungmông lung. Nghe anh hai lặp đi lặp lại điều này,cậu biết Minh Hy nào phải người thích nhắc đinhắc lại một sự việc, anh thế này nhất định đãrất sợ hãi bởi lần cậu ra đi. Trái tim cậu thoángchốc bủn rủn, cam đoan, "Em sẽ không bao giờrời xa anh, em sẽ không rời xa anh nữa, đến tậnngày nào em chết cũng không."Chỉ một thoáng, dường như nước mắt đãngân ngấn trong đôi mắt anh, anh ôm cậu càngthêm chặt, hôn trán cậu, "Khi anh về phát hiệnem đi rồi, chỉ cảm giác như thế giới còn lại mộtmàu đen. Thế gian này bao la là thế, đông ngườilà thế, anh biết đi đâu tìm em? Em ở ngoài kia lỡcó mệnh hệ gì, thì làm sao? Em bị thương, thìphải làm sao? Có biết anh sợ tới nông nỗi nàokhông?"Giọng anh vừa trầm vừa khản nghẹt, cònhàm chứa nỗi thống khổ nặng nề của anh thờikhắc đó. Minh Lăng chỉ biết hứa, "Anh hai, là emsuy nghĩ chưa tới nơi tới chốn, em sẽ không rờixa anh nữa đâu."Minh Hy dịu dàng xoa má cậu, nhìn vào mắtcậu sâu thật sâu, "Lăng Lăng, vợ của anh, anhyêu em đậm sâu."Hốc mắt Minh Lăng trào nước gần như ngaygiây phút ấy, "Em cũng vậy."Cửa nhà đã đóng, Tiểu Tạp bay từ trên cánhcửa xuống, ướm hỏi, "Lăng Lăng, cậu đặt đồnghồ đi mua đồ ăn. Lăng Lăng, theo lịch đến giờ đimua đồ ăn rồi."Cả Minh Hy và Minh Lăng đều nhìn quahướng Tiểu Tạp, nó còn báo một lần nữa, "LăngLăng, đến giờ đi mua đồ ăn rồi."Minh Lăng bảo, "Anh hai về nên sửa lại lịch.Hôm nay mình không đi mua đồ ăn. Cậu đặt thứcăn giao nhanh trên mạng đi, hôm nay lấy suấtgấp ba mọi khi nhé."Tiểu Tạp "ồ" một tiếng, bay vút sang cửa sổlàm nhiệm vụ.Minh Lăng hướng dẫn Minh Hy đi tham quannhà rồi mới ngồi trên ghế sô pha trong phòngngủ. Minh Hy ôm cậu, cậu kể anh nghe mọichuyện sau khi cậu ra khỏi nhà, còn cảm thán,"Nhà này là của một sĩ quan, em thuê một quý,không ngờ sớm vậy đã gặp được anh."Minh Hy nghe cậu nói cậu hack vào hệthống quốc gia chế tạo một thân phận, quả thựcthấy hết sức khó tin. Có điều anh không chêtrách, chỉ nói, "Em theo anh về nhà anh đi, emvề lại với thân phận của mình."Minh Lăng úp mặt trên mặt Minh Hy, "Emnhớ anh lắm. Hồi xưa ở Ossifer, anh cũng hai batháng mới về một lần, nhưng khi ấy em biết anhchắc chắn sẽ về nên lo sợ cũng nguôi ngoai. Lầnnày lại nhớ nhung quay quắt, có lúc em đã sợ liệulần này có phải bọn mình chia phôi mãi mãi rồikhông."Minh Hy vội nói, "Em đừng xa anh nữa."Minh Lăng muốn tự nấu cơm cho Minh Hy,anh đứng nơi bếp nhìn cậu tất bật bếp núc, thỉnhthoảng cũng đỡ đần vài việc. Tiểu Tạp bay thấpbay cao bay ngang bay dọc, xem ra sự xuất hiệncủa Minh Hy cũng làm nó vô cùng hỉ hả.Cơm nước no nê, Minh Lăng hỏi, "Anh hai,giờ bọn mình làm gì?"Anh nhìn cậu nói, "Nếu em không có kếhoạch gì thì đi tắm thôi."Minh Lăng trừng mắt, đỏ mặt và lí nhí,"Nhưng vừa mới ăn xong."Minh Hy đã bế xốc cậu dậy, "Không sao, bọnmình sẽ tắm thong thả."Minh Hy mặc nguyên bộ quân phục màu đen,dáng người rắn rỏi và cao lớn. Anh đứng trongphòng tắm rộng rãi, cởi từng lớp, từng lớp quânphục Tướng quân.Minh Lăng ngồi bên thành bồn, người cònmặc sơ mi và quần, nửa phấn chấn nửa thẹnthùng, nhìn Minh Hy mắt sáng quắc.Minh Hy liếc cậu, thấy quần áo cậu cònnguyên xi liền đi tới nửa quỳ trước mặt cậu, hônchụt lên môi, "Lăng Lăng nhìn chằm chằm thếthì cởi cho anh đi."Minh Lăng bĩu môi cười cười, lại khẽ hé môihôn Minh Hy, hàng mi run rẩy, đưa tay cởi cúcáo giúp anh.Minh Hy theo dõi cậu bằng ánh nhìn dịudàng, lại nâng cằm cậu lên, hôn trong say mê.Mùi hương của anh chờn vờn quanh cậu, cơ thểcậu như nhũn ra, con tim lúc này chỉ còn cảmgiác êm dịu. Chẳng còn sức cởi áo cho Minh Hynữa, cậu chầm chậm nhấc tay đặt lên vai anh.Minh Hy hôn cậu, vừa đỡ cậu bằng một tay,tay kia thoăn thoắt gỡ từng cúc áo cậu. Thânthể Minh Lăng tản mát hương thơm ngọt ngào,mùi Omega lẫn yêu thương chất chứa quyện hòavào nhau, làm anh không còn kiểm soát đượcdục vọng.Anh quỳ trên nền nhà, ôm Minh Lăng vàolòng.Minh Lăng bị anh hôn trở nên mềm nhưcọng bún, không sao chống đỡ được cơ thể mìnhnữa, ánh mắt cũng mê muội.Đây không phải thời gian động dục, vậy mà bịMinh Hy chạm vào một cái thôi, sóng tình đãcuồn cuộn trong tâm can cậu.Từ bụng dưới nhen nhóm một ngọn lửa áitình, thoắt chốc cháy lan khắp người cậu, tựa hồmỗi một tế bào trong cậu đều khao khát MinhHy.Anh hai đến, nâng đỡ tinh thần cậu trở nênan tâm và thoải mái, mà cơ thể cậu lại vô cùngkhắc khoải.Cậu ậm ừ gọi anh se sẽ, "Anh hai... Anh hai..."Anh đáp lại tiếng cậu, lại hôn dọc từ cằm lêntai. Vành tai Minh Lăng trắng trẻo, tinh xảo vàdễ thương, hai tháng nay không cắt, tóc cậu dàihơn nhiều.Từng sợi tóc li ti, mềm mượt phủ lên tai cậu,rơi nơi bờ vai. Minh Hy hôn qua, ngậm tai cậuliếm láp, cậu càng thấy khát vọng trong cơ thểthét gào, lầm thầm rên rỉ, "Ư... Anh hai..."Giọng đã ra chiều khó nhịn lắm. Minh Hynhanh chóng hôn đến phần vai, khẽ miết môi lêndấu răng sau vai cậu, không ngừng liếm lại nhẹcắn một hơi. Lần này không chảy máu, nhưngMinh Lăng lại không chịu nổi, hét toáng lên, "A...Không..."Nơi ấy bị cắn, trong nháy mắt, ngọn lửa củacậu càng bốc cháy rừng rực, trái tim cậu nhưngừng đập ngay giây phút ấy.Minh Hy cởi áo sơ mi cậu xuống, nhìn vẻmặt cậu đã ngây ngất khó cưỡng, hai má đỏ ửng,anh đẩy lưng cậu lên, dời nụ hôn từ xương quaixanh xuống ngực, ngậm điểm đỏ của cậu vừaliếm vừa day. Minh Lăng khó lòng chịu nổi đẩyđẩy vai anh, cơ thể run lẩy bẩy, phải cắn chặtrăng mới không vuột miệng kêu thành tiếng.Một bàn tay Minh Hy đã trượt xuống cởiquần cậu, nắn bóp gò mông, ngón tay theo rãnhmông chạm vào cửa động, nơi đó đã ẩm ướt,không ngừng co hé, dịch thể rỉ rắt từ bên trong,phòng tắm sực nức mùi hương của Minh Lăngbội phần.Ngón tay Minh Hy không đút vào màchuyển lên đằng trước cậu, phía trước cũng đãvểnh lên, bị anh sờ vào, Minh Lăng rùng mìnhtrong vòng tay anh, nước mắt cũng trào khỏikhóe mắt, thân mình cọ xát vào anh khe khẽ,âm giọng nức nở, "Không, anh hai, em muốn anh,mình lên giường đi anh hai..."Tay Minh Hy chai sờn, vuốt ve nơi non nớtbên dưới cậu, quẹt qua phần đỉnh liên tục. MinhLăng chừng như ngạt thở, đầu óc hồ mê. MinhHy cắn khẽ đầu ngực cậu, rốt cuộc cậu mấtkhống chế, bật khóc thút thít, "A... Không... Anhhai vào đi..."Minh Hy lại nhổm lên hôn môi cậu, anh cũngđã nhẫn nại đến mức mồ hôi đầy trán. Chất dẫndụ động dục Omega từ người Minh Lăng tỏa ranồng đậm, dội từng đòn kích thích vào thần kinhvà thể xác anh. Anh sắp chạm ngưỡng giới hạn,khản đặc bảo Minh Lăng, "Không, em yêu quý,em đi lang thang nên lần này em phải kiên nhẫn,mình phải tắm xong mới được lên giường."Minh Lăng mở mắt nhìn anh lên án, có vẻđáng thương, nhưng cậu chẳng nói gì, chỉ ôm siếtcổ anh rồi cắn tai anh, đương nhiên chẳng cắnmạnh song vẫn làm Minh Hy đau. Minh Hy làmthinh, lột sạch quần áo cậu, sau đó cầm tay cậuđể cậu cởi đồ cho mình.Minh Lăng bị anh ôm chẳng còn bao sức,thứ non mềm phía dưới ngóc lên lại bị đùa bỡntrong tay người. Minh Hy ve vuốt cái đó từ trênxuống dưới, trêu đùa hai túi cầu con con, rồi lạibịt tay nơi đỉnh không cho cậu tiết ra.Minh Lăng bị anh tra tấn thở hồng hộc mãi,eo run rẩy, chẳng còn sức lực chống đỡ cơ thể.Nhưng ngẫm nghĩ, cậu cũng chẳng thốt lời xỏxin, sau khi cởi từng cúc áo của Minh Hy, cậunằm đè xuống, cắn lên ngực Minh Hy. Anh chaumày, tay áp lên lưng cậu song không cản.Cậu liếm ngực Minh Hy, đồng thời cởi quầnanh, tay còn chưa luồn vào, dương vật to lớn vàthẳng băng đã độn dậy lớp quần lót, lộ ra mộtcách hiên ngang và hùng dũng. Cậu ngẩng đầunhìn anh, đưa lưỡi liếm môi, anh bị cậu nhìn đếnnỗi nuốt một ngụm nước bọt.Minh Lăng phát hiện ra anh hai cậu khôngkhống chế giỏi như cậu tưởng. Cậu khẽ nhíchngười khỏi ngực Minh Hy, rồi cúi xuống hôn,ngậm lấy thứ nóng bỏng và cứng rắn. Thế nhưngthứ đó quá thô lớn mà miệng cậu thì bé xinh, chỉngậm được phần đỉnh, song cậu lại dùng răngnhằn mấy cái, ngậm rồi mút, tay cũng thò vàotrong quần lót vuốt ve.Minh Hy không ngờ Minh Lăng lớn mật đếnthế. Anh bị cậu trêu chọc, phải thở hắt ra rồi hítsâu mấy hơi, chứ không anh thật sự sẽ bắn mất.Minh Lăng chạm vào lửa nóng của anh, dậpdềnh trong hơi thở anh, toàn thân cậu run rẩy,gần như vô phương gánh chịu loại kích thích này,động sau không ngừng co rút, dịch thể chảy ratẩm ướt hạ thân cậu, rỏ tong tong xuống nềnnhà.Nhưng cậu nén chịu, không muốn chịu thuaanh hai.Bàn tay Minh Hy du di từ tấm lưng congduyên dáng của Minh Lăng xuống thấp, sờ môngcậu, ngón tay nấn ná đảo quanh cửa động rồimới bị dụ dỗ, đút vào thăm dò. Vừa mới vào,phần thịt mềm bên trong liền ùn ùn bít chặt,vừa ướt vừa nóng, quấn sít lấy anh.Miệng Minh Lăng vẫn ngậm nơi dục vọnganh, mút ra mút vào. Anh chưa bao giờ dámmong Minh Lăng sẽ phục vụ mình như vậy,nhưng nay thực sự đã được cậu ngậm và mútmát nó, phiến lưỡi kích thích liên tục, anh chỉ cảmthấy khoái lạc hơn bình thường không biết baonhiêu lần, bức anh phải dồn hết ý chí mới có thểngăn chặn loại khoái cảm này.Mục đích Minh Lăng chỉ muốn mút cho anhhai bắn ra, để anh nhận thua, nhưng rồi chẳngmấy chốc miệng cậu đã mỏi nhừ và lưỡi thì ngứaran, lại thêm đằng sau bị ngón tay Minh Hy đâmchọc, cơ thể cậu càng trống rỗng, hoàn toànkhông còn hơi sức tiếp tục phục vụ đằng trướcanh nữa. Đành buông nó ra, song người ngợm ỉuxìu không cách nào ngồi dậy, thế là úp xuống đùiMinh Hy.Bấy giờ Minh Hy rút ngón tay. Mặt anh đỏgay, hơi thở phì phò nặng trịch, xốc Minh Lăngdậy rồi tự tụt quần mình xuống, bước vào trongbồn tắm.Vóc dáng Minh Hy săn chắc hết sảy, lưngdài chân dài, mỗi một múi cơ trên cơ thể đềuvừa phải và cân đối, không thừa không thiếu,toát ra vẻ đẹp và sức mạnh hoàn mỹ của pháimạnh.Minh Lăng quấn cổ anh, liếm láp mập mờbên tai anh, "Anh hai, lên giường được không?"Giọng cậu thấm đượm dục tình, quyến rũkhôn tả. Nhưng Minh Hy không đáp, một tay bếcậu, tay kia rút tấm khăn tắm to đùng trải lênbệ bồn, đặt Minh Lăng xuống.Minh Lăng thở hổn hển, tròng mắt đo đỏnhìn anh. Anh khom mình hôn cậu, móc lưỡi cậura mút mát triền miên, cậu gần như nghẹt thở,cần cổ thon thả ưỡn lên, ánh mắt đắm đuối.Minh Hy đè cậu nằm xuống khăn tắm, bànhchân cậu ra, quỳ xuống ngậm nơi phía trước cậu,ngón tay lại tiến vào động sau, muốn tìm kiếmdấu vết của đường Omega, nhưng sục sạo khôngcó kết quả.Phía trước bị anh liếm đùa, đằng sau thì bịngón tay ra vào mò mẫm, cái gì cũng lập lờ, lơlửng, khiến cậu không nhịn nổi sự giày vò nàynữa, khó chịu bật khóc sướt mướt, than van oángiận, "Anh hai, ghét anh quá..."Minh Hy cũng chịu đựng khổ sở lắm chứ.Minh Lăng luôn đầu hàng trước sóng tình, thếnhưng đường Omega của cậu lại hết sức khó mở,do đó Minh Hy chỉ còn cách nhẫn nhịn, khiêukhích đến tận khi nào cậu thực sự không chịu nổimới cho cậu.Mới đầu Minh Lăng chỉ thút thít, rồi dầndần tiếng khóc thấm mùi tình dục khó nén, cậubắt đầu rên rỉ to tiếng, "A... A ha... Anh hai...Haaa..." Hai chân cậu đạp lia lịa trên lưng anh,ngón chân hết co quắp lại duỗi thẳng, tay túmchặt tấm khăn tắm...Mấy lần Minh Lăng muốn bắn đều bị MinhHy chặn lại không cho, chờ cậu hơi lắng lại, lạidùng ngón tay kích thích động sau của cậu, môianh khơi từng cơn tê dại nơi đáy chậu, bắp đùi,giày vò Minh Lăng đến nỗi cậu khóc om sòm,"A... Em không... A, anh hai... Em muốn anh..."Minh Hy nhận thấy đằng sau cậu quả thậtkhông có khả năng mở đường Omega, trái lại chỉcó dịch tình tuôn trào, ướt đẫm cả tay anh, cònchảy vô số xuống bồn tắm. Trong phòng tắmnồng nặc là mùi chất dẫn dụ của cậu.Minh Hy sợ cứ thế Minh Lăng sẽ mất nướcnghiêm trọng, vả lại bản thân anh cũng hết chịunổi rồi, đành rướn mình, vòng hai chân cậu quanhhông mình rồi chầm chậm nhấn vào.Cảm giác thô to và bỏng cháy thoắt chốcthắp lên đốm lửa mãnh liệt đối với Minh Lăngđang chới với giữa bể tình, nhưng cũng làm cậuthỏa mãn khôn cùng. Cậu hài lòng "ưm" mộttiếng, chậm rãi mở mắt nhìn Minh Hy. Minh Hylúc này thô bạo thúc thẳng vào, Minh Lăng hítsâu một hơi, có đau chút, nhưng cậu mãnnguyện thở dài một tiếng, vòng tay ôm MinhHy.Minh Hy vội ôm lấy cậu, dịu dàng hôn cánhmôi hoa, giọng nói trầm trầm nhuốm mùi tìnhdục tỏ ra hối lỗi, "Lăng Lăng, anh xin lỗi nhé, vừanãy anh chỉ thử làm sao để đường Omega củaem mở nhanh hơn thôi."Minh Lăng sụt sịt trách anh, "Anh làm emkhó chịu lắm ý, thật đáng ghét."Minh Hy ôm cậu chuyển động hông, mỗi mộtlần di chuyển đều tiến vào nơi sâu nhất. MinhLăng há miệng hớp lấy không khí, mặt mày đỏlựng nhưng đê mê, dễ chịu tột độ. Minh Hy thấycậu thoải mái như vậy cũng vô cùng hài lòng. Sợlưng Minh Lăng bị bồn cọ xước, anh ôm cậu dậy,vẫn giữ nguyên tư thế kết hợp, anh bước ra khỏibồn tắm, mang cậu vào phòng ngủ.Được thả xuống chăn ấm nệm êm làm MinhLăng sảng khoái thở dài một hơi.Cậu không khống chế được phía trước mìnhnữa, mà thật ra cậu cũng không khống chế đượccả đằng sau. Cậu chỉ đang trôi nổi tại từng đợtthủy triều tình ái dấn chìm. Mỗi một cử độngtiến vào nơi sâu thẳm cơ thể cậu của Minh Hyđều khiến cậu như được khỏa lấp, khắp người cậubốc hơi tình nóng bỏng, động sau tràn dịch tìnhkhông ngơi. Bởi phía sau được lấp đầy nên phíatrước cậu đạt cao trào hai lần, hao hụt rất nhiềutinh khí và sức lực cậu, để rồi sau đó cậu hoàntoàn mệt lả, chỉ còn Minh Hy ôm cậu tiếp tụcđộng tác.Minh Hy sai Tiểu Tạp đi chuẩn bị nước. Anhsợ Minh Lăng thiếu nước, thế là uống nước xongquay qua mớm cả cho cậu. Lưỡi Minh Lăng cuốnlấy anh dai dẳng, biến việc đút nước thành mộtnụ hôn ướt át.Minh Lăng cảm thấy linh hồn mình nhẹnhàng bay ra ở cuộc tình ái dịu dàng mà kịch liệtnày, quấn riết cùng anh hai, hai người trọn vẹnthuộc về nhau.Minh Lăng chìm nổi trong bể tình, da dẻ ửngđỏ, nhưng phút cuối khi Minh Hy bắn tinh, cậuvẫn chưa mở đường Omega ra.Minh Hy trút tinh dịch vào sâu bên trongMinh Lăng giữa khoái cảm và thỏa mãn vô tận,rồi gắt gao ôm cậu, hôn hoài hôn mãi má cậu, cổcậu, phát ra tiếng thở dài thật dài, "Em yêu, anhyêu em."Ở bên Minh Lăng, anh mới cảm thấy bảnthân mình hoàn chỉnh.Ngày Minh Lăng được mang về nhà anh, khiđó anh mới mười ba tuổi. Ngày hôm ấy, anh từtrường quân đội về nhà, phát hiện trong nhà cóhơn một đứa trẻ con, mẹ nói đây là em trai anh,là một Omega nam.Minh Lăng lúc đó chưa xinh đẹp như saunày, mà nhỏ thó, tóc lưa thưa lại khô úa, duy chỉcó cặp mắt là sáng ngời như ngọc trai đen, lạithăm thẳm, diệu vợi mà u huyền như bầu trờiđêm tối.Trước nay Minh Hy chưa bao giờ nghĩ mìnhsẽ hứng thú với một đứa trẻ, vậy mà khi anhtrông thấy Minh Lăng tròn tròn một cục, bấtgiác sinh ra niềm mến yêu và dịu dàng vô hạn,anh có thể tranh thủ mọi lúc rỗi rãi đến bên nôi,đùa nghịch với cậu.Về sau gia đình anh trải qua tai ương to lớn,cha chết trận, mẹ chết bệnh. Minh Hy khổ đautột cùng, nhưng là một cậu trai đã lớn, còn làhọc sinh trường quân đội, mọi bi thương anh chỉcó thể chôn tại đáy lòng. Chỉ khi nào anh ở bênMinh Lăng bé bỏng, mới sẽ sàng nói với cậu,"Lăng Lăng, anh em mình mồ côi rồi."Nhưng thuở ấy Minh Lăng nào đã hiểu gì, chỉbiết ngủ thôi.Trung tâm nuôi dưỡng Omega đòi đưa MinhLăng đi, Minh Hy kiên quyết không chấp nhận.Anh đã mất cha mất mẹ, giờ còn mất cả emtrai hay sao? Anh cứng rắn đề nghị họ cho MinhLăng ở nhà, anh có thể nuôi cậu và cũng có khảnăng nuôi cậu. Sau một tháng do dự, cuối cùngtrung tâm đồng ý, cho phép Minh Lăng ở lạicùng anh.Từ đây, Minh Lăng là tất cả gia đình anh,anh đi học về cũng chỉ vì thăm cậu. Minh Lăngngày một lớn dần, đứa trẻ gầy gò với mái tóckhô úa ngày nào đã lột xác thành cậu bé vôcùng xinh đẹp. Minh Hy không rõ tự chừng nàomình bắt đầu yêu cậu. Đây là một thứ tình cảmkhông biết nảy nở từ bao giờ, để rồi đến khi anhnhận ra, anh chỉ mong được cưới cậu, trọn đờibên cậu.Mà khi nhận ra chuyện này cũng là khi anhhai mươi tuổi. Thời điểm ấy anh tốt nghiệptrường quân đội, không ít bạn học của anh hưngphấn nói, đến tuổi này là được nhập thông tinvào hệ thống, ghép đôi với một Omega. Anhtuyệt nhiên không có niềm vui này, ngược lại cònbất mãn. Anh về nhà trông thấy Minh Lăngngây thơ, lúc ấy cậu mới hơn chín tuổi, đứng nơicửa nhà dõi mắt chờ đợi anh, thấy anh về, đôimắt cậu tựa hằng tinh phát ra thứ ánh sáng rỡràng tỷ năm bất biến. Khoảnh khắc ấy anh mớivỡ lẽ, anh hy vọng một mai Minh Lăng lớn lênsẽ trở thành vợ mình.Anh xin thề trước hằng tinh Ossifer, cả đờinày sẽ yêu em, chở che em, đến chết cũngkhông rời xa.Hết.Ngoại truyện 1Tiểu biệt thắng tân hônMinh Lăng ngủ khì, Minh Hy đi nấu chút gìđó cho cậu ăn.Nơi này không có người máy dọn dẹp lẫnngười máy nấu bếp, Minh Hy hiểu ngay mọi việcnhà vặt vãnh đều tự tay Minh Lăng làm tấttần tật.Nghĩ đến việc Minh Lăng phải chịu gian khổ,Minh Hy đau lòng và xót cậu hết sức. Là anhkhông bảo bọc cậu tốt nên mới để cậu đi mộtchuyến chịu khổ.Thế nhưng giờ có chuyện cấp bách hơn. Nhàkhông có người máy nấu ăn, anh biết nấu gì choMinh Lăng ăn giờ?Cuộc tình ái mới rồi đã thất thoát rất nhiềukhí lực và năng lượng của cậu, cậu ngủ dậy màkhông có gì ăn để bổ sung năng lượng, tuyệt đốikhông tốt cho sức khỏe cậu tẹo nào.Minh Hy lục tủ lạnh, lại gọi Tiểu Tạp, TiểuTạp bay vút vào bếp.Minh Hy nhìn Tiểu Tạp chằm chằm, "Màyphối thực đơn hợp với Lăng Lăng đi.""Được." Tiểu Tạp đáp xong liền cho hiện mấythực đơn bổ cho Omega sau chuyện ấy, đủ cácloại cháo. Minh Hy đọc một lượt, chọn một mónrồi hỏi, "Mày biết làm không?"Tiểu Tạp được Minh Lăng cài đặt chươngtrình cực kỳ thông minh. Nó phe phẩy cánh, sauđó nói, "Đại ca, tôi không có tay."Minh Hy nhìn nó một chặp, đành bỏ qua ýđịnh cho nó nấu.Anh kêu Tiểu Tạp chiếu video hướng dẫn nấucháo rồi làm theo. Tiểu Tạp vừa chiếu video, vừaquét hình Minh Hy. Minh Hy hiện chỉ mặc mộtcái quần, bàn chân và nửa thân trên đều ở trần.Phản xạ của người lính làm Minh Hy lập tứcnhận ra Tiểu Tạp đang quét hình, bèn nạt, "Aicho phép mày quét hình tao thế?"Tiểu Tạp trả lời, "Lăng Lăng cài đặt cho tôiđó."Minh Hy, "Quét hình tao làm gì?"Tiểu Tạp, "Lăng Lăng may quần áo cho anh."Nói tới đây, Tiểu Tạp tán tụng, "Đại ca, dánganh siêu đẹp, vóc người hoàn mỹ, độ nhanh nhạyvà sức bật cơ thể đều ở trạng thái tốt nhất."Minh Hy phớt lờ nó, nó tiếp tục lảm nhảm,"Lúc nãy anh làm tình với Lăng Lăng, độ mạnhrất hợp lý và vừa phải. Tôi có chụp được độngtác của anh, anh muốn xem không?"Minh Hy ngoảnh lại lườm nó, "Lăng Lăng lạicài chương trình gì cho mày thế?"Tiểu Tạp, "Lăng Lăng thử nghiệm chươngtrình cậu ấy làm cho công ty Spear trên tôi, vẫnchưa xóa, tôi thấy chương trình này hay lắm nênnhắn cậu ấy đừng xóa."Minh Hy bảo, "Thế là mày chưa được sự chophép đã chụp trộm ảnh chủ nhân làm tình hả?"Tiểu Tạp tựa hồ nhận ra sai lầm chỗ nào,bèn giải thích, "Tôi nghĩ như vậy sẽ làm hai ngườivui vẻ."Minh Hy, "Ở đâu ra chuyện đó đấy?"Tiểu Tạp đáp, "Hồi hai người ở nhà tại Ossifercó quay phim 'nóng', Lăng Lăng cất đoạn phimđó ở chỗ tôi, tôi đoán hai người thích như vậy. Lẽnào không đúng?"Minh Hy không bận tâm đến lời chống chếcủa Tiểu Tạp, mà lại sững sờ vì Minh Lăng lưuđoạn phim hai người ân ái vào Tiểu Tạp, sau đócầm đi.Xưa nay mặt mày anh cứ lạnh tanh mà giờcũng không giấu được nụ cười. Tiểu Tạp thấy anhcười liền sốt sắng, "Tôi làm vậy đúng chứ?"Minh Hy bảo, "Sau này chưa được chủ nhânra lệnh thì đừng có tự ý làm mấy cái chuyệnnày."Tiểu Tạp có phần ủ ê "à" một tiếng.Tuy chưa vào bếp bao giờ, song đến khi cháosôi, Minh Hy nếm thử, tự thấy cũng ngon raphết nên hết sức ưng ý.Minh Lăng ngủ mê mệt tới tận nửa đêm đóiquá tỉnh giấc, có lẽ cuộc tình ái trước đó quảthực đã hao mòn quá nhiều năng lượng nên bụngdạ cậu đói meo.Minh Hy bê đồ ăn vào cho cậu, Minh Lăngvét sạch bát cháo, sau đó mới sực nhớ, "Anh hai,anh nấu đấy à?"Minh Hy nói, "Nấu theo hướng dẫn Tiểu Tạpcho xem đấy. Em thấy sao?"Minh Lăng liếm môi, hôn lên miệng anh cái"chóc", "Ngon dễ sợ, em thèm ăn thêm một bátnữa quá."Minh Hy vui vẻ múc thêm một bát cho cậu,cậu vừa ăn vừa lúng búng, "Tủ lạnh còn đồ ănliền, bánh quy vũ trụ, anh lấy cho em ăn cũngđược mà."Minh Hy gạt đi, "Không bổ bằng cháo."Hai người ôm nhau trong bóng tối tâm sựcâu được câu chăng, Minh Lăng dần dần mệtmỏi ngủ thiếp đi. Cơ thể Minh Hy vừa ấm áp vừaan toàn, cậu nép vào lòng anh đi sâu vào cơnmơ.Trong giấc chiêm bao chập chờn, dường nhưthân thể cậu nóng lên, nóng đến phỏng da, thế làđưa tay tụt cả quần ngủ lẫn quần lót mìnhxuống, đạp chân cho quần trượt ra.Tay Minh Hy sờ qua, bắt được tay MinhLăng. Có vẻ tay anh giúp cậu dễ chịu hơn, cậuliền cầm nó đặt lên bụng mình. Minh Hy lấy làmkinh ngạc song không phản ứng gì, được một lát,Minh Lăng mơ màng ngồi dậy, anh buột miệnghỏi, "Lăng Lăng sao thế, buồn đi vệ sinh à?"Minh Lăng không thèm đoái hoài anh,khoanh chân ngồi, cởi phăng chiếc áo phông rồiném sang một bên, bấy giờ mới thở phào mộthơi, tiếp tục ngã xuống giường, trùm chăn ngủvùi.Minh Hy há hốc mồm, sau đó buồn cười kéoMinh Lăng vào lòng.Nhiệt độ buổi đêm cũng không cao, hơn nữaphòng không bật hệ thống điều hòa nhiệt độ,Minh Hy sợ cậu rét, bọc cậu vào chăn ôm chặt.Minh Lăng giãy giụa, giãy giụa, giãy một hồikhông thoát, liền rên hừ hừ, "Nóng quá đi..."Minh Hy rờ thử thấy cơ thể trắng muốt củacậu nóng như hòn than, không khỏi lo lắng hay làcậu ốm, cuống cuồng lôi Tiểu Tạp tới quét hìnhMinh Lăng vẫn còn đang mơ màng. Tiểu Tạp chobiết, "Lăng Lăng động dục."Minh Hy tắt nguồn Tiểu Tạp bỏ trên tủ đầugiường. Tiểu Tạp cực kỳ không cam tâm, tỏ vẻnó sẽ không tự tiện quay chụp nữa đâu, đừng tắtnguồn nó, nhưng chưa kịp nói đã bị đại ca lanhtay lẹ mắt tắt ngóm.Chất dẫn dụ Omega của Minh Lăng khôngnồng như kỳ động dục, nhưng nếu Tiểu Tạp đãnói vậy... Minh Hy đặt cậu nằm ngay ngắn trêngiường, phủ lên trên, hôn môi cậu, tay vuốt từvai xuống. Da Minh Lăng nõn nà như lụa là,nhưng vì cậu hơi gầy nên có thể sờ thấy cảxương sườn cậu.Tuy người gầy, mà mông cậu lại tròn căng.Anh chạm lên, bàn tay anh to bản, có thể nắmtrọn một bên mông cậu. Bị lớp chai sần nơi ngóncái anh cọ xát, cậu nhíu mày dật ra tiếng rênngọt lịm, ánh mắt cũng mê mờ như phủ sương.Minh Hy hôn môi cậu, cậu liền ôm quàng vaivà cổ anh, da chạm da, tóc chạm tóc, thậm chícòn tự mình giạng chân, thấp giọng rủ rỉ, "Anhhai..."Minh Hy hôn má và tai cậu, "Muốn à?"Minh Lăng đáp nhỏ một tiếng "vâng", bởivẫn còn chênh vênh giữa mơ và thực nên khônghề ngượng ngùng, chỉ cảm giác cơ thể quá nóng,đằng sau lại trống hổng, rất muốn được anh haiâu yếm.Minh Hy cũng bị lời này của cậu thắp lênngọn lửa dục cháy hừng hực, lập tức ngậm môicậu hôn thật sâu. Tiếng thở phì phò đan quyệntiếng nước bọt ướt át quanh quẩn khắp cănphòng. Minh Lăng hôn theo bản năng lại tự biếtcách thở, níu kéo môi Minh Hy không cho anh rờikhỏi, một cánh tay đặt trên vai anh, một tayquá yếu lại mệt mỏi, trượt xuống, đụng trúngtay anh liền cầm lấy đặt lên ngực mình, để anhvuốt ve.Minh Hy hôn cậu nồng nhiệt, ngón tay nhẹnhàng vân vê đầu ngực cậu. Ngực cậu trước đóđược liếm hôn xoa nắn hãy còn sưng, giờ đây càcọ nhè nhẹ đã đủ làm cậu vừa đau vừa ngứa, thếnhưng tê dại song hành cùng nỗi thống khoáinhất thiết phải có Minh Hy mơn trớn mới có thểgiảm bớt, ấy thế mà càng mơn trớn lại càngthấy khó nhịn.Cuối cùng Minh Hy buông tha đôi môi cậu,cậu khẽ hé môi, hừ nhẹ từ xoang mũi, tiếng rênngứa ngáy và khiêu gợi này càng làm Minh Hythêm động tình.Anh đỡ lưng cậu bằng một tay, ngậm mộtbên đầu ngực, vấn vít nó bằng lưỡi."Ưm hưm..." Minh Lăng cảm thấy thích,nhưng sự trống rỗng trong thân thể càng lúccàng bành trướng, cậu không thể không nhấcchân gác bên hông anh, nhẹ nhàng cọ xát, thậmchí còn vươn tay tự an ủi phía trước mình. Nhưngvẫn chưa đủ, vẫn không giống những cái đụngchạm của anh, cậu lại khóc, "Anh hai... A... Anhhai..."Minh Hy nâng cậu lên, để cậu ngồi trênngười mình, sau đó cầm bàn tay bé nhỏ của cậuxoa nắn thứ đó của anh. Anh nhấc người cậu lêncao, hôn ngực cậu, tay xoa mơn phía trước cậutrong khi phía sau cậu đã lại ướt đẫm, dịch tìnhchảy cả trên đùi Minh Hy.Lúc này Minh Hy phát hiện chất dẫn dụOmega của Minh Lăng không giống ngày thường,không nồng như lần động dục trước, nhưng lạiđang đói khát anh hơn cả.Minh Lăng ngồi trên người anh, một taycầm tay anh, một tay xoa nắn thứ rắn đanh,nóng rực và thô lớn nọ. Thế nhưng cậu cảm thấythật nhọc nhằn, bèn thu tay ôm cổ Minh Hy,dán mông vào thứ đó để mà ma sát, thậm chíchẳng cần động tác dư thừa, cái cửa động nhỏnhắn và ướt sũng không ngừng khép mở trựctiếp nuốt đỉnh đầu cái đó của anh vào, kế tiếpcậu cắn răng, ngồi xuống chầm chậm, xoang mũivuột ra tiếng rên ừ hử.Minh Hy ôm cậu, nhịn một chút mới dám tựmình chuyển động. Minh Lăng mắt nhắm mắtmở, con ngươi còn rất mơ hồ, Minh Hy hoài nghiphải chăng cậu chưa hề tỉnh lại? Thế nhưng thấysắc mặt cậu hồng hào, vẻ mặt cũng ra chiềuhưởng thụ lắm, anh cũng phấn khởi theo.Minh Hy bị sự nhiệt tình của cậu lây nhiễm,tình dục càng bộc phát. Sau khi Minh Lăng tựngồi xuống được, lại chẳng có sức để làm bướctiếp theo.Minh Hy liền siết eo cậu, ôm cậu lên lênxuống xuống, bản thân cũng tới tấp thúc lêntrên, lần nào lần nấy đều vào sâu hút. Tuy MinhLăng đã tự tiết ra rất nhiều dịch thể, trơn trượtvô cùng, song vách ruột bên trong luôn tự độngco ép lại, từng vòng từng vòng ùn lên kẹp anh,sít sao và chặt chẽ, nên mỗi lần cử động cũngkhông quá trơn tru.Minh Lăng đang động tình, cần cổ ngửa ra,môi bặm, tim nện như trống dồn, toàn thân trêndưới đỏ ửng, nhiệt độ cơ thể nóng hôi hổi, mồ hôirịn li ti.Cả người Minh Hy cũng đầy mồ hôi. Anh thởhổn hển, hôn vai cậu không ngơi nghỉ, liếm láp rồimiết qua dấu răng sau vai cậu. Bỗng Minh Lăngôm anh mạnh hơn, anh tức thời cảm thấy bụngmình nong nóng, thì ra cậu bắn ra.Anh hôn môi cậu, chuyển động một hồi rấtlâu sau đó mới đạt cao trào trong cơ thể MinhLăng.Anh ôm cậu thở hồng hộc, đoạn thả cậuxuống giường, hôn mi mày, hôn mũi, hôn môi hoa,hôn cằm cậu.Khi bị anh buộc chặt bên dưới bằng một dảilụa, Minh Lăng đã hoàn toàn tỉnh táo. MinhLăng tự may đồ ở nhà, tơ lụa kiểu này khôngthiếu, Minh Hy kiếm một dải màu hồng buộc cậulại.Cậu tựa vào chăn, lơ mơ nhìn anh cặm cụi,sau đó bừng tỉnh, sảng sốt, "Anh hai, sao lại buộcem vào thế?"Minh Hy ngắm nghía tác phẩm của mình rồicúi xuống hôn lên cái nơi xinh xẻo và dễ thươngcủa cậu, "Em bắn bốn lần, em quản nó chonghiêm đi."Thân thể Minh Lăng vẫn còn nao nao bởicuộc triền miên ban nãy. Cậu cau mày, "Em ứcần."Minh Hy nhoài người tới hôn cậu. Cậu mệt rãrời, vẫn cố ôm lưng Minh Hy. Thân thể anh rấtcường tráng, vuốt ve anh luôn cảm thấy rắn nhưđá, cậu không quá ham sờ bèn chuyển tay xuốngsờ mông anh. Cảm nhận thịt nơi ấy mềm hơn,cậu dùng ngón tay cào cào. Anh run lên, túmtay cậu trở về chăn.Tình dục lại nhộn nhạo trong xác thân, đầuóc đương mơ hồ đột nhiên như nghĩ ra điều gì đó,cậu âm thầm tính toán gian giảo song mặt lạilàm bộ ngây thơ mà hỏi, "Anh hai không thíchem sờ sao?"Giọng Minh Hy khản đặc, "Ừ, anh thích,nhưng lần này em phải mở đường Omega cho anhvào. Lăng Lăng, bọn mình sinh một đứa connhé?"Minh Lăng nghe anh nhắc đến con, mặtcàng đỏ hơn, gật gật, ý nghĩ muốn nghiên cứumông anh hai thỏa thuê cũng phai nhạt.Phòng đã bật hệ thống điều chỉnh độ ấm saocho hợp với làm tình nhất, ánh sáng hơi tù mù,Minh Lăng nằm nơi chăn, trắng hồng nõn nà,tựa thể đang phát sáng.Nhìn lên Minh Hy mạnh mẽ và điển trai phủbên trên mình, Minh Lăng đầy yêu thương vàkhát vọng, mong ngóng được gần gũi anh thêm.Minh Hy vuốt ve cậu, hỏi khẽ, "Ở Ossifermình có quay phim, em cất vào trong Tiểu Tạp,phải không?"Minh Lăng xấu hổ không để đâu cho hết, dĩnhiên còn lâu mới trả lời anh mà úp mặt xuốngchăn không thèm quan tâm anh nữa. Minh Hykhom người bật Tiểu Tạp trở lại, phát đoạn phimhồi xưa.Thực ra mà nói, Minh Hy chẳng có sở thíchxem video "nóng" quay cảnh làm tình trước kiađâu (?), chỉ có điều anh phát hiện Minh Lăngcàng thẹn thò thì càng động tình, đường Omegacàng dễ mở, nên anh buộc lòng phải (?) làm vậy.Tiểu Tạp quả thực làm tròn bổn phận, khôngphát ra âm thanh phá phong cảnh, tận tâm tậnlực chiếu video lên trần nhà.Đây là cảnh Minh Hy và Minh Lăng trêngiường lần ở Ossifer. Vì trước đó đã mất rấtnhiều sức lực, cơ thể Minh Lăng đã bủn rủn từlâu, yếu ớt nằm trên giường. Bị ham muốn đàyđọa, cậu chỉ còn biết rên và khóc, co mình trongkhuỷu tay Minh Hy, chẳng thể nào suy nghĩ.Minh Lăng vốn úp mặt vào chăn, nghe thấyđộng tĩnh cũng không thể không chuyển mặt quaxem liền thấy trên trần nhà đang hiện hình ảnhba chiều.Bởi cậu nằm dưới, nên thực chất không quaymấy đến cậu, hầu hết đều là quay anh cậu.Tiếc là Minh Hy hình như không phát giácchuyện này, anh chỉ mải nghĩ khi Minh Lăng mắccỡ càng dễ động dục và mở đường Omega, chứkhông biết bởi vì Minh Lăng nhìn thấy anh traimình, hoặc giả, vì biết rõ ràng mình đang làmtình cùng anh trai mới càng khiến cậu dễ mởđường Omega hơn.Minh Lăng quơ quào muốn chộp lấy TiểuTạp, "Đừng chiếu." Tưởng như sắp khóc.Minh Hy cầm tay cậu trở về, sau đó trựctiếp nhấn cậu vào nụ hôn, tay sờ soạng ngựccậu. Minh Lăng lại bị anh hôn mất cả lý trí, cănphòng vang vọng âm thanh và hình ảnh cậu làmtình cùng anh hai tháng trước khiến cậu vừangượng vừa hưng phấn. Đến lúc Minh Hy hôn nơihạ thân cậu, vuốt ve cẳng chân thanh tú củacậu, cậu đã chả còn tâm trí quan tâm cơn ngứangáy trên chân, chỉ mê ly nhìn hình ảnh trêntrần nhà, nhìn dáng người lực lưỡng của Minh Hyvà gương mặt trầm mê của cậu, cơ thể cậucàng rực cháy, cửa động nhỏ nhắn bên dưới corụt không thôi, cả ra giường cũng bị thấm ướt.Minh Hy hôn từ đùi lên mông cậu, tới khithực sự tiến vào trong cậu, cậu đã hết chịu nổi,bấu chặt lấy vai anh, khóc nỉ non dưới từng đợtva chạm.Minh Hy hết hôn lại vuốt ve cậu. Cơ thểMinh Lăng biết bao mềm mại, gác chân cậu lênvai anh cũng chẳng có gì khó chịu. Tại thời khắcMinh Hy bị khoái cảm che lấp tư duy, cảm nhậnđường Omega của Minh Lăng mở ra, bản nănggiục anh ôm siết Minh Lăng vào lòng, sau đóvọt vào, những lúc này Minh Lăng luôn rất rấtđau, khó chịu khóc càng dữ dội hơn.Sau cao trào, Minh Hy ôm Minh Lăng trấnan. Đáng nhẽ sau khi anh rút ra cậu sẽ dễ chịuhơn mới phải, chưa kể khi tinh dịch bắn vào cổ tửcung trong đường Omega sẽ hạ nhiệt ham muốncủa Omega đi, nào ngờ lần này Minh Lăng khônghề cảm thấy thế. Cậu được anh ôm mà ngườingợm cực kỳ khó chịu, ngay chốc sau, cậu buồnnôn. Minh Hy hoảng sợ, vội vàng bế cậu vào nhàvệ sinh, Minh Lăng nhoài vào bồn cầu nôn thốctháo, càng lúc càng không ngừng được, lúc saugần như kiệt sức.Minh Hy chỉ kịp rửa ráy qua loa cho MinhLăng rồi xỏ quần áo cho cậu, cũng tự mình rửaráy rồi mặc quần áo, bế Minh Lăng ra cửa.Minh Lăng khó chịu cực độ, gần như ngất đi.Tiểu Tạp cũng hoang mang, lúc lên xe cònbăn khoăn, "Sao Lăng Lăng lại ốm nhỉ?"Minh Hy nào còn tâm trí bận tâm tới nó, chỉôm chặt Minh Lăng, an ủi cậu suốt, "Không saođâu, sắp đến bệnh viện rồi."Lát sau Tiểu Tạp phân tích ra kết quả. Nóquặt lái cho xe bay lên, sau đó trình bày, "Ở lầnđầu tiên Omega động dục, đại ca bắn tinh cảthảy bốn lần trong đường tử cung của cậu ấy, tỷlệ thụ thai hơn 90%. Tôi đoán Lăng Lăng đangmang thai, lại bị anh bắn tinh trong đường tửcung nên mới sinh bệnh."Minh Hy sững sờ, bỗng chốc công nhận nóphân tích rất chuẩn.Anh không nên bắt Minh Lăng mở đườngOmega, như vậy sẽ không xảy ra việc này.Tiểu Tạp thấy Minh Hy có vẻ đồng ý với ýkiến của nó, lanh chanh bổ sung thêm, "Tôi cóthể kết luận rất nhanh. Phân tích đoạn phim'nóng' hồi trước của hai người, phát hiện bốn lầnđại ca làm Lăng Lăng mở đường Omega đều tốnhai phút không bảy giây."Minh Hy, "...."Minh Hy không thể không nói y chang MinhLăng, "Tiểu Tạp, để chế độ im lặng."Tiểu Tạp, "..."Ở thành phố Winston, Omega tập trung chủyếu ở khu A nên ngay ở đây có bệnh việnchuyên chữa trị cho Omega lớn nhất Sacher này.Minh Hy nhanh chóng đưa Minh Lăng đến nơi.Kết quả khám chữa đã có chỉ trong thời gianngắn. Minh Lăng đích thực là đang có thai, là bétrai, hiềm nỗi chưa biết là Alpha hay Omega vìthai nhi trong bụng mới được hơn hai tháng.Bác sĩ tất nhiên là biết ngài Trung tướngMinh Hy tiếng tăm lừng lẫy. Sau khi xác nhậnMinh Lăng không việc gì, chị làm tròn chứctrách lương y liền bắt tay Minh Hy nói, "Chúcmừng ngài đã có tin vui."Minh Hy vẫn chưa hết lo về Minh Lăng,"Cảm ơn, tôi có thể đưa vợ về nhà không?"Bác sĩ gật gù, "Lần này không sao cả, chẳngqua là phản ứng bài xích thôi. Chỉ có điều, khiOmega mang thai, không được bắn tinh dịch vàođường Omega."Minh Hy nói, "Cảm ơn bác sĩ."Bác sĩ còn cho anh cẩm nang về Omegamang thai, còn dặn dò đôi chút việc nữa mới đểanh đưa Minh Lăng về.Hai người ra về rồi, nữ bác sĩ Beta mới nở nụcười, "Trung tướng Minh Hy anh minh oai phongmà cũng có lúc gây chuyện bối rối thế đấy.Không ngờ mình có thể may mắn được thấyngười vợ bí mật của ngài ấy, quả là một Omegaxinh đẹp, hơn nữa coi mòi vừa cưới đã có thai,thật đáng ăn mừng."Về nhà, Minh Lăng có phần bần thần khibiết tin mình đã mang bầu hơn thai tháng, ngồiim trên giường, hỏi Minh Hy, "Anh hai, bọn mìnhcó con thật ư?"Minh Hy hôn trán cậu, "Ừ, phải rồi. Emkhông xem ảnh à, con đang trong bụng em."Minh Lăng có chút ngơ ngẩn, "Em sắp làmmẹ." Và rồi một nụ cười tươi hiện trên gươngmặt cậu, "Em sắp làm mẹ."Hết ngoại truyện 1.
Ngoại truyện 2
Thai nghénMinh Lăng dọn về căn hộ Minh Hy được cấpcho. Đó là một biệt thự nho nhỏ độc lập, khôngthể so với căn nhà ở Ossifer của cậu, song ởhành tinh Sacher này nó đã là một mái nhà quátốt, Minh Hy làm Tư lệnh đội quân số 6 nên mớiđược hưởng ưu đãi này.Anh đưa cả thím Bates đến Sacher, tuyểnthêm hai nữ Beta giúp việc, còn trang bị ngườimáy gia dụng tối tân nhất, bố trí nhà cửa chuđáo đâu ra đấy.Vì Minh Lăng đang mang thai nên việc gìcũng phải tỉ mỉ, cẩn trọng.Vợ có thai mà Minh Hy cũng không đượcphép ở nhà. Anh đến đây trấn giữ biên cươngCherno chứ không phải đến để hưởng thụ cuộcsống vợ chồng, thành thử dàn xếp mọi việc ổnthỏa, anh phải trở lại pháo đài Cherno.Pháo đài được cải tạo từ hai ngôi sao băngkhổng lồ và mười chiếc chiến hạm đồ sộ đã bỏ đi.Nơi đây giáp ranh đế quốc Ansa, không cầnthông qua trạm trung chuyển mà chỉ cần bayqua vũ trụ, địch đã có thể tấn công.Vậy nên chiến sự ở đây bùng nổ liên miên, cóđiều hiện giờ tương đối bình lặng, bởi lẽ nội bộ đếquốc Ansa đang hồi cao trào của cuộc chiếntranh đoạt đế vị, chẳng còn mấy tâm tư đi tiếnđánh Oss.Có pháo đài Cherno ngăn cản đế quốc Ansanên hành tinh Cherno nằm ở phía sau lại khá antoàn, yên ổn.Minh Lăng đã quen với việc Minh Hy xanhà.Từ bé đến lớn hai người vẫn nương tựa lẫnnhau, nhưng từ lúc Minh Lăng bắt đầu biết ghinhớ, Minh Hy đã theo học trường đế quốc, chỉ cókỳ nghỉ mới về nhà, bầu bạn với cậu. Sau nàyMinh Hy tốt nghiệp, tuy trên danh nghĩa lànhậm chức ngay tại Ossifer, không phải ra tiềntuyến, nhưng phần lớn thời gian đều phải ở tổngbộ, hiếm khi về nhà.Hai người bọn cậu gần gũi chẳng được bao lâumà phần nhiều chỉ toàn xa cách, Minh Lăng đãlấy làm quen.Vậy nên trong thời gian mang thai, Minh Hylại phải có mặt ở pháo đài, Minh Lăng không tỏvẻ buồn bã gì. Lúc tiễn anh đi, cậu còn nhìn anhbằng đôi mắt trong veo, chỉ nói đơn giản, "Em sẽtự chăm sóc bản thân, anh hai đừng lo cho em."Minh Lăng gọi điện thoại cho Minh Hy. Cáithai của cậu đã hơn năm tháng, bụng nhô caonhưng không quá to. Cậu mặc áo rộng thùngthình, ngồi trên ghế, mỉm cười với Minh Hy,"Hôm nay em đi bệnh viện kiểm tra, em nhờ TiểuTạp gửi ảnh con cho anh rồi đấy, anh đã xemchưa? Bác sĩ bảo có khả năng là Alpha, nhưngphải sáu tháng mới biết chắc chắn."Minh Hy đang ở trong trung tâm điều khiển,mặc quân phục, kế bên lập lòe vô số bức ảnhtinh tú. Anh nhìn cậu dịu dàng hết mực, "Anhxem rồi. Thực ra là Omega thì càng tốt, con sẽvẫn ở bên em. Hôm qua em nói mấy hôm naythân thể là lạ hả? Đi bệnh viện bác sĩ nói sao?Bị làm sao?"Minh Lăng lắc đầu, "Em kiểm tra một lầnbằng người máy y tế rồi, không bị sao hết trơn.Hôm nay đi viện cũng mải hỏi về con nên quênkhuấy mất phải hỏi bác sĩ. Nhưng lúc bác sĩ kiểmtra có nói không bị sao cả, hẳn là không sao.Chắc tại em nhớ anh quá, anh hai, gần đây tiềntuyến khá yên bình phải không? Chừng nào anhmới về?"Minh Hy nói, "Anh sẽ sắp xếp thời gian vềthăm em."Cậu vui vẻ nhoẻn cười, "Em chờ anh."Dạo này Minh Lăng luôn cảm thấy cơ thểmình quái lại, nằm trên giường cứ trằn trọc mãi.Sâu trong cơ thể lục bục một loại khát khao cồncào, cậu thậm chí còn nghĩ phải chăng mình vàokỳ động dục?Cầm cẩm nang mang thai đọc cũng khôngthấy ghi chú, chỉ nói sơ qua là, khi Omega nammang thai sẽ không vào kỳ động dục.Cơ thể khó chịu làm cậu mất ngủ, đành trởdậy lên mạng, đăng nhập diễn đàn thảo luận vềthời gian mang thai của Omega, tự dò trườnghợp của mình, lập tức thấy ngay có rất nhiềuchủ đề viết về Omega động dục trong lúc mangthai."Nếu thai nhi là Alpha, bắt đầu từ tháng thứsáu, Omega mang thai đứa bé sẽ bị ảnh hưởng,rất dễ động dục.""Hồi tôi chửa con, bắt đầu từ tháng thứ sáuluôn trong tình trạng ham muốn, không tài nàongủ nổi, chồng lại không ở nhà, tôi bị hành hạ rõkhổ.""Tôi cũng vậy, nhưng con tôi là Alpha nữ,tháng thứ tám mới động dục, may mà có ông xãở nhà không thì ngày ấy cũng quá gian nan.""Thai đầu tiên của tôi là Omega, khá là anổn, nhưng thai thứ hai là Alpha, quả thực lúc nàocũng ham muốn nhưng lại không dám đòi hỏi quá.Nếu không có chồng ở nhà thì thật khó chịu."...Minh Lăng đọc hết bài này, âm thầm thởdài. Anh hai không có ở nhà, phải làm sao giờ?Vài ngày sau, Minh Lăng cảm thấy mìnhcàng khát vọng dữ dội hơn, song kiểm tra thửchất dẫn dụ Omega lại không thấy điểm bấtthường.Tối lên giường lăn qua lộn lại không ngủ được,cơ thể nóng bừng, rất muốn được anh trai ôm,nhưng anh nào có ở đây.Cậu ngẫm nghĩ, bèn bò dậy bật đèn, ôm gối,để Tiểu Tạp gọi điện cho Minh Hy.Minh Hy tiếp máy nhanh chóng. Anh vẫnchưa đi nghỉ, có điều đã về phòng ngủ, có lẽ mớitắm xong nên anh cởi trần, nửa thân trên trầntrụi lộ ra đường cong đẹp mắt. Đối diện với MinhLăng trong điện thoại, anh nở nụ cười dịu dàng,"Có chuyện gì vậy Lăng Lăng, giờ này mà cònchưa ngủ."Tóc Minh Lăng hơi dài, mềm mại xõa trênvai càng tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹpcủa cậu, mi mày đen nhánh, hai má ửng hồng.Cậu ôm gối hỏi, "Anh hai, bao giờ anh mới về?"Minh Hy vươn tay chạm vào Minh Lăngtrong hình ảnh ba chiều, "Phải mấy ngày nữa.Sao thế em?"Cậu tỳ cằm lên gối, rèm mi dài rũ xuống,không nhìn anh, nói nhỏ, "Em nhớ anh quá."Giọng cậu ra chiều tủi thân khiến Minh Hythật sự áy náy, "Mấy ngày nữa anh sẽ về. Chờanh được không?"Minh Lăng gật gật, lại ngẩng đầu nói, "Mấynay người ngợm khó chịu, em lên mạng tìm hiểu,có rất nhiều Omega nếu mang thai Alpha sẽ dễbị con gây ảnh hưởng. Anh hai, anh hiểu chưa?"Kỳ thực mới đầu Minh Hy chẳng hiểu mô têgì, nhưng nhìn dáng vẻ động tình của Minh Lăng,anh hiểu ngay tắp lự. Khổ nỗi giờ anh đang títpháo đài Cherno xa xôi, chẳng thể ở bên MinhLăng, anh không có cách nào đành an ủi, "Anh sẽgắng về sớm nhất có thể, để em phải khổ cựcrồi."Minh Lăng lắc nguầy nguậy, nhìn Minh Hy,cảm thấy cơ thể càng bứt rứt. Xương cốt nhưrão ra, mặt cũng đỏ lựng, hơi thở nặng nề, ánhmắt đáng thương nhìn Minh Hy trong màn hình,hổn hển nói, "Anh hai, chạm vào em đi."Lời này của cậu thật sự gây chết người.Minh Hy chạm vào hình ảnh cậu cũng chỉ chạmđến không khí, nhưng anh dường như ngửi được cảmùi chất dẫn dụ Omega Minh Lăng tỏa ra. Thânthể anh cũng nóng lên vô thức, thậm chí dụcvọng dưới thân bắt đầu gồ lên.Anh hít một hơi thật sâu, giọng đã khản đặc,"Lăng Lăng, em yêu, coi tay em là tay anh, tựvuốt ve mình đi, được không?"Minh Lăng chầm chậm nhắm mắt, tự kéoquần xuống, bụng cậu hơi to nhưng hai đùi vẫnthuôn và dài. Minh Hy nhìn chúng, bản thâncũng khó kiềm nén, tiếng thở dốc đẫm tìnhxuyên qua điện thoại rơi vào tai Minh Lăng, cậungước mắt nhìn anh trên màn hình, dáng vẻnhẫn nhịn của anh càng làm cơ thể cậu khônóng, buộc phải vén áo ngủ lên. Vật dưới thân đãngóc đầu, cậu tự mình xoa nắn, nhưng dẫu có sờthế nào cũng vẫn thấy không đủ. Cậu khóc thútthít, "Anh hai... Em muốn anh cơ..."Minh Hy nhìn Minh Lăng trên màn hình,không thốt nửa lời.Minh Lăng sờ soạng phía trước một lát rồimò ra nơi phía sau, ở đó đã ướt sũng, ngón taydễ dàng len vào. Đầu tiên là một ngón, sau là bangón, vậy mà vẫn vô phương giảm bớt hơi nóngtrong thân xác. Cậu nức nở, đút vào cả bốnngón, lại vòng tay kia qua vuốt ve dấu răng sauvai, thở gấp gáp không ngừng. Mãi bao lâu sau,phía trước cậu mới tiết ra, nhưng chẳng suysuyển cảm giác khó chịu đến từ từng cơn sóngtình xô bồ trong cơ thể cậu chút nào.Cậu úp mặt xuống gối mà khóc. Minh Hy chỉnói, "Lăng Lăng, em chờ anh." Liền ngắt máy.Người Minh Lăng bứt rứt, trùm chăn cọ xátliên tục. Bởi cả cậu lẫn Minh Hy đều chẳng lườngtrước sẽ xảy ra động dục trong thời gian mangthai nên Minh Hy đi mà không chuẩn bị bất cứthứ gì giúp cậu bớt cơn động dục ở nhà hết.Minh Lăng đến nông nỗi này, không muốn đểngười giúp việc bắt gặp, đành cuộn chăn kín bưngdùng tay giải quyết, khắp căn phòng chỉ còn luẩnquẩn tiếng thở dốc và tiếng cậu khóc nghẹn.Đến khi tay đã mỏi không thể cử động đượcnữa, cơ thể mới dễ chịu hơn chút đỉnh. Cậu rótnước uống một ít, lại chui vào chăn ngủ thiu thiu.Không rõ đã ngủ bao lâu, thân thể lại khóchịu. Cậu cố gạt mọi ý nghĩ về cơ thể mình sangmột bên nhưng cũng không có hiệu quả. Lại cụccựa trong chăn, không dám làm gì quá trớn sợtổn thương đến con, cậu níu chăn gọi thầm, "Anhhai." Nước mắt tuôn trào khó dằn nén.Tuy phòng ngủ chỉ có một mình cậu, cậu vẫnthấy bẽ bàng, đành kéo chăn lên trùm kín đầumình. Một lát sau, tựa hồ cậu nghe thấy tiếngđộng, tưởng người máy gia dụng vào, cậu buộtmiệng, "Tôi muốn ngủ, đừng vào quấy rầy tôi."Giọng cậu nghe vào tai hãy còn nghẹn ngào,còn có phần sụt sịt.Nhưng người máy cứ như thể không nghethấy, tiếp tục đi về phía giường cậu. Kế đó, cậucảm giác mép giường lõm xuống, kinh ngạc khônxiết, hất chăn ra.Minh Hy cúi xuống hôn lên môi cậu, "Emyêu, anh về gấp."Minh Lăng nhìn anh trân trối, rõ ràng bởiquá mừng rỡ mà chưa biết phản ứng thế nào.Minh Hy lại cúi mình hôn, dịu dàng nhìn cậu,"Lăng Lăng?"Cậu nâng tay, vuốt má anh, "Anh hai, là anhthật à? Anh nói mấy ngày nữa mới về cơ mà?"Minh Hy phủ tay mình lên tay cậu, "Anh vềngay đấy."Minh Lăng ôm chầm lấy anh, khóc lóc, "Anhhai, không có anh ở nhà, em khó chịu lắm."Minh Hy vỗ về cậu, sau rồi nói, "Anh đi tắmtrước rồi đến em, được không?"Minh Lăng lưỡng lự mãi mới chịu thả tay,"Em cũng muốn vào phòng tắm với anh. Em sợanh rời đi, đây sẽ chỉ còn là giấc mộng của em."Bởi vậy nên Minh Hy bế cậu khỏi giường.Minh Lăng ngả vào ngực anh, nâng tay vuốt vekhuôn mặt anh. Bị hàm râu anh cấn cá nơi lòngbàn tay, cậu mới có cảm giác chân thật.Minh Hy đặt cậu ngồi xuống một bên ghế,tự mình đi tắm. Minh Lăng suy tư, gọi, "Anh hai,em cũng tắm."Minh Lăng lại trở lại bế cậu vào bồn, sau đótắm cho cậu.Cậu cúi nhìn bụng mình, lại nhìn sang dángngười rất mực khỏe khoắn và đẹp mắt của MinhHy, không khỏi sượng sùng, "Anh hai thấy em cóxấu không?"Minh Hy đã tắm xong nửa thân trên chocậu, lúc này lại kéo cậu vào lòng tắm nốt nửathân dưới. Nghe cậu hỏi, anh hôn từ môi chuyểnqua tai cậu, tay xoa xoa chiếc bụng to, "Nói gìchứ? Làm sao Lăng Lăng của anh mà lại xấu?"Mắt Minh Lăng sáng lập lòe, chủ động hônmôi Minh Hy.Hai người tắm xong quay lại phòng ngủ, MinhHy đặt Minh Lăng lên giường, hôn bờ môi đẹp,nói dịu dàng, "Em yêu, anh muốn em."Minh Lăng quàng tay ôm lưng anh, "Emđang mang thai con, phải làm sao giờ?"Cậu nằm trên chiếc giường mềm mại, ngoanngoãn nhìn Minh Hy. Nụ hôn của anh làm cậuxúc động, nhiều hơn vẫn là yên tâm.Cậu úp tay hai bên má anh, thủ thỉ, "Em rấtnhớ anh hai." Rất nhớ anh cứ ở bên em mãi thếnày. Biết vế sau quá ích kỷ, cậu đành nuốt lạikhông dám thốt ra.Nhưng Minh Hy nhìn vào mắt cậu cũng đãđủ hiểu. Anh vừa hôn, vừa kéo chăn đắp cho cậu,âu yếm thơm má, nhẹ nhàng hỏi, "Lăng Lăng,anh hôn con được không?"Minh Lăng gật đầu, "Anh hôn con đi."Minh Hy cười, dời nụ hôn xuống, chui vàochăn hôn bụng cậu, hôn đến khẽ khàng, vuốt đếnnhẹ nhàng...Minh Lăng cảm thấy trong cơ thể bập bùngmột ngọn lửa mãi, thân nhiệt nóng hổi, mong mỏiđược anh hai ve vuốt, muốn anh ôm, muốn cùnganh hợp thành một thể. Nhưng, chỉ như hiện tại,hai người chỉ trò chuyện, anh kề bên, cậu đã thấyđủ đầy.Sự đủ đầy nhỏ nhoi khiến Minh Lăng chếnhchoáng vì hạnh phúc.Nhưng lúc này Minh Hy đã hôn dọc từ bụngcậu xuống dưới. Anh ló ra khỏi chăn, vuốt ve bànchân cậu, thậm chí nâng nó lên cắn mấy hơi.Chân Minh Lăng có máu buồn, bị anh hết hôn lạicắn, cậu ngứa ngáy không chịu nổi, cười khanhkhách đạp chân, "A... Anh hai... Đừng hôn chânem, nhột quá..."Minh Hy hôn lên cẳng chân, "Ừ, không chạmvào chân em nữa."Ánh mắt hai người đối diện nhau, âu yếm vôhạn. Khung ngực Minh Lăng phập phồng, khẽ nói,"Anh hai, anh vào đi."Minh Hy lại vào chăn, ôm nghiêng MinhLăng vào lòng, quấn riết vào hôn, tay cầm taycậu kéo xuống phía dưới. Chỉ một lát, đằng sauMinh Lăng lại ướt, anh cầm ngón tay Minh Lăngtự sờ phía sau của cậu. Cậu tránh khỏi cái hôncủa anh, mắt ngân ngấn nước hớp hồn vô cùng,khiển trách, "Đừng xấu tính nữa đi."Minh Hy bám theo hôn không tha, khomlưng cười cười, dịu dàng nhìn cậu, "Anh xấu tínhchỗ nào chứ?"Minh Lăng muốn giật ngón tay đang bị MinhHy ép sờ nơi động sau về nhưng Minh Hy giữchặt. Cậu quạu quọ thở hổn hển mấy hơi, cơ thểbị chất dẫn dụ của Alpha kích thích sớm trốnghổng mềm nhũn từ lâu, đã chẳng rút được ngóntay về, ngược lại còn thêm một ngón, thêm haingón, tự chọc vào mình. Bên trong tràn ra càngnhiều dịch thể, ngón tay rút ra dính theo tiếngnước ướt rượt. Mặt Minh Lăng đỏ ké, trợn mắtnhìn Minh Hy, tỏ ra tội nghiệp hết sức, "Anh hai,đáng ghét."Minh Hy bị cậu nhìn như vậy sao còn dámtrêu đùa, bèn ấn môi xuống môi cậu, "Là lỗi củaanh, anh sai, anh đền tội được không?"Minh Lăng thẫn thờ nhìn anh, nỗi rỗngkhông trong cơ thể chỉ mong ngóng được MinhHy lấp đầy. Giọng cậu ngọt lự, "Anh hai, sờ phíatrước em đi."Minh Hy chèn gối dưới eo cậu, cúi mìnhxuống hôn, ngậm vật bé cưng của cậu vàomiệng, đồng thời mơn trớn khắp người cậu.Thân thể Minh Lăng mỗi lúc một nóng. Cậutự rút tay ra, nắm chặt chăn, lần thần nhìnkhông trung, tấm thân run rẩy dưới cái an ủi nhẹnhàng của Minh Hy. Bị một trận khoái cảmchồm đến, cậu dật ra tiếng rên, gọi Minh Hy,"Anh hai... Anh hai... A..."Tiếng cậu mềm mại mà ngọt ngào, so ra làtiếng rên chào thua trước tình dục thì cànggiống lời thỏ thẻ âu yếm nhiều hơn.Minh Hy mút cho cậu đến tận khi bắn ramới nhổm lên, nghiêng người ôm cậu từ đằng sau,vừa hôn lỗ tai cậu vừa dỗ dành, "Em yêu, vì conbọn mình, mình chỉ có thể như này thôi."Minh Lăng chếch mặt lại muốn anh hôn môi.Anh ôm ghì cậu, trao nụ hôn, lại đưa ngón tayxuống dưới mở rộng, đoạn nâng chân cậu lên,chầm chậm tiến vào.Đã một thời gian chưa được thân mật, độngsau có vẻ chặt hơn thường ngày đôi chút, MinhHy vừa vào đã hít sâu mấy hơi, xoa bóp đùiMinh Lăng không ngừng để cậu thả lỏng. Cậu vỗnhẹ tay lên bụng mình, ban nãy con cậu đạpbụng làm cậu hốt hoảng bất ngờ. Cậu cắn răng,giục khẽ, "Anh hai di chuyển đi."Minh Hy chậm rãi chuyển động từ sau lưngcậu, bởi sợ làm đứa bé bị thương nên động tácanh thực từ tốn, tay vuốt ve khắp người MinhLăng mãi, để cậu thoải mái hơn được chừng nàohay chừng ấy.Minh Lăng cứ ngoái lại nhìn anh, "Anh hai,em... Ư... Em muốn nhìn anh."Minh Hy không còn cách nào khác, đànhthong thả rút ra, đặt Minh Lăng nằm nganggiường, lót gối kê chăn cho cậu cẩn thận. Bấy giờanh mới đứng một chân trên thảm, một chânquỳ gối xuống mép giường, ôm chân cậu tạikhuỷu tay, từ từ đâm vào và chuyển động.Hai má Minh Lăng đỏ lựng, ngắm nhìn MinhHy say đắm.Minh Hy cúi xuống hôn cậu, "Lăng Lăng, nếukhó chịu chỗ nào phải nói anh ngay."Cậu siết tấm ra giường dưới thân, theo từngcử động của Minh Hy, ma sát trong cơ thể làmcậu thoải mái, nỗi đê mê thống khoái truyền từthân lên não. Cậu mơ màng. Cả căn phòng chỉcòn tiếng Minh Hy đưa đẩy, va đập vào cơ thểcậu, tiếng nước nhớp nhúa và tiếng sột soạt củachăn gối. Cậu cảm giác mình đang trên conthuyền nhỏ, tròng trành theo sóng cả, mà consóng ấy chính là anh trai cậu nên cậu chẳng hề esợ sẽ bị lật thuyền.Cậu khản nghẹt rên xiết, thở hổn hển, "Ưm...Anh hai... Em yêu anh..."Minh Hy thêm động tình, động tác càngmạnh mẽ. Minh Lăng bị anh đè có hơi mất thoảimái liền chau mày, Minh Hy vội vàng di chuyểnchậm lại, nhấc chân cậu lên liếm hôn. Minh Lănghá miệng thở dồn dập, bỗng chốc toàn thân runbắn, phía trước cậu đạt cao trào.Minh Hy dừng lại vuốt ve phía trước cậu,hôn bụng cậu. Cậu mở lớn mắt, ngón tay đangvíu chặt ra giường cũng buông lỏng.Vì e ngại Minh Lăng đang thai nghén, MinhHy không dám quá phóng túng, chỉ làm một lầnrồi ôm Minh Lăng đi tắm rửa, sau đó anh chongười máy gia dụng vào dọn dẹp giường cho haingười. Thả Minh Lăng xuống giường, lúc này anhlanh lẹ cầm quần áo sạch tới vận cho cậu.Minh Lăng ngồi tựa ở đầu giường trong bộdạng trần truồng, bởi quá trắng, cậu dường nhưphản quang trong tia nắng ban mai chiếu rọi từô cửa sổ.Minh Hy chỉ che nửa người dưới bằng mộttấm khăn mặt, ngồi nơi mép giường, cầm quầnlót Minh Lăng xỏ vào cho cậu.Minh Lăng nhìn anh, chẳng tự giác phối hợp,để tùy Minh Hy nhấc chân cậu rồi tròng quầnlót vào. Hai chân cậu gác trên vai anh, anh hônchúng rồi ôm cậu, vỗ khe khẽ vào bờ mông đầyđặn, "Lăng Lăng đói chưa? Anh gọi Bates nấubữa sáng nhé."Cậu cười nhìn anh, "Mới nãy không đói, giờthì đói rồi."Tay Minh Hy rờ rẫm phía trước cậu mộtphen, lại hôn chụt lên lỗ tai cậu, "Vừa nãy emmuốn thứ khác."Minh Lăng giơ chân cho anh xỏ chiếc quầnrộng vào. Quần vừa được kéo lên, cậu dùng đầungón chân gảy chiếc khăn đang quấn quanh hônganh ra, ngón chân ve vãn vật thể to lớn vốn chỉđang hơi mềm xuống. Minh Hy hít một hơi, ômchầm lấy cậu vật xuống giường, kéo quần cậulên hoàn toàn, kế tiếp mới khẽ cắn vành môi cậu,"Đúng là càng ngày càng hư, đã thế này rồi, còndám ghẹo anh?"Minh Lăng nhướng mày cười cười, "Anh hưthì có. Ban nãy anh làm cái gì đấy hả? Anh toànép em làm trò em không thích, anh bắt em tựsờ mình, còn lấy ngón tay... Anh mới là đồ hưđốn..."Thế là Minh Hy khòng người ngậm và cắnthứ thanh tú bên dưới cậu, cậu vuột miệng ratiếng "A..." nho nhỏ.Âm thanh này chọc ngoáy lỗ tai anh cànglàm anh hít thở nặng nhọc, vất vả lắm mới nhịnđược xuống, nhanh chóng lấy áo mặc nốt vàogiúp cậu. Vì đang có thai mà đầu ngực MinhLăng thẫm màu hơn, trong lúc cài cúc áo, anh lạicúi xuống hôn một hồi hai bên đầu ngực.Minh Lăng đành phải chịu đựng ngọn lửa tìnhbị anh khơi mào, tay siết gối, không dám độngđậy.Mặc xong quần áo cho Minh Lăng, Minh Hytất tả lấy cả bít tất cho cậu đi nữa, đến lúc nàymới mặc đồ cho mình. Bởi ở nhà, anh không mặcquân trang, chỉ mặc áo sơ mi và quần dài MinhLăng may cho anh, chân đất đi đi lại lại khắpphòng.Bên ngoài khung cửa sổ sát sàn ở phòng ngủlà ban công thênh thang, Minh Hy dìu MinhLăng qua ban công ngồi ghế, đoạn phân phóBates mang bữa sáng lên.Bữa sáng vô cùng ngon lành, đầy đủ chấtdinh dưỡng.Minh Lăng dùng bữa, Minh Hy không để aibên cạnh, tự mình ngồi bên vừa ăn vừa phục vụcậu ăn.Sau bữa sáng, Minh Lăng phơi nắng đếnbuồn ngủ, hơn nữa lửa dục trong thân vẫn chưatắt, chỉ biến thành đốm lửa âm ỉ, cháy rấm rứttrong cậu.Minh Hy vào thư phòng một lúc mới quay lạivới Minh Lăng. Thấy cậu gần như ngủ quên mất,anh bế cậu vào phòng, đóng cửa sổ lại. Đặt cậuxuống giường, anh cúi hôn má cậu, "Ngủ trêngiường đi."Cậu nghe anh nói thế liền tỉnh lại, ánh mắtngập ngụa kinh hoàng, nhìn anh hỏi, "Anh hai, sắpphải đi sao?"Minh Hy ngồi tại mép giường, cúi xuống phủlên cậu, hơi thở hai người giao hòa, "Dạo này biêncảnh khá yên, anh có thể ở nhà cùng em mấyngày."Minh Lăng thở ra nhẹ nhõm, ngơ ngẩn nhìnanh, "Anh hai lên giường ngủ với em đi."Minh Hy đồng ý, đi thay một bộ áo ngủ, lúcnày mới trèo lên giường.Vải quần áo có mềm mại thì Minh Lăng rúcvào lòng anh mới được thoải mái.Độ rày Minh Lăng không được ngủ ngon, mímắt nặng trịch và tèm nhèm, song lửa dục cứcháy mãi trong thân khiến cậu bứt rứt quá đỗi.Cậu vùi mặt vào hõm vai Minh Hy, cầm tayanh, lim dim ngủ.Bởi cứ bị lửa dục thiêu đốt, thật sự ngủkhông được sâu, Minh Lăng nửa mê nửa tỉnh lạicựa quậy trong lòng Minh Hy, lào thào, "Anh hai,anh vuốt vuốt em được không?"Minh Hy thấu triệt tình trạng cơ thể MinhLăng. Anh hôn trán cậu, dỗ cậu ngủ như thểngày còn thơ bé, nhè nhẹ xoa lưng. Minh Lăngngủ giấc mơ màng, cảm thấy cái vuốt ve cáchmột lớp quần áo thật sự rất không thoải máiliền vén cao chiếc áo ngủ rộng rãi, khua khoắngtìm tay anh đặt lên ngực mình. Anh nhẹ nhàngnắn véo đầu ngực cậu, cậu thỏa mãn thở hừ hừ,tiếp tục ngủ.Minh Hy trợn tròn mắt nhìn gương mặt xinhđẹp hiền lành lúc ngủ của Minh Lăng, nhẹ tayxoa vuốt khắp làn da mịn màng, từ xương sốngtrượt xuống eo, lại luồn vào quần ngủ. Cảm giácquần lót cậu đã ướt, chất dẫn dụ Omega trongphòng đậm mùi hơn, anh khều ngón tay kéo quầnlót cậu ra, men theo kẽ mông mò vào cửa động,nơi ấy mấp máy theo từng nhịp thở của cậu.Chầm chậm đưa ngón tay vào dò xét, kế đóthung dung đâm vào rút ra. Mùi hương chất dẫndụ Omega tỏa khắp phòng, cậu bé bé bỏng củaanh nằm trong vòng tay, và cả cái nơi ướt nóngđang hút lấy ngón tay anh, tất cả đều khơi lênngọn lửa nồng cháy mà anh lại chỉ có thể chịuđựng.Minh Hy ôm trọn Minh Lăng bằng một tay,một tay giúp cậu dập ngọn lửa tình, bấy giờ cậumới ổn an mà ngủ say trong cánh tay vữngchắc.Hết ngoại truyện 2
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro