Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trust chap 1

Author: Wýt

Category: Sad - Romance

Pairing: Yulsic

Rating: PG - 15

Disclaim: Không ai thuộc về au, có được cũng mừng

Note: + Fic đầu tay, mọi người com cho cái để au có niềm tin đi tiếp với nghề.

+ Cái nì viết đã lâu ( 1 tuần trước) nhưng giờ mới post vì mún có sự chuẩn bị kĩ lưỡng trước khi debut

+ Tặng cho BIN ham hố. Nhớ ủng hộ tui như tui ủng hộ mí người nhé.

Chap 1

- Seobang à, đi cẩn thận rồi về sớm nhé!

Jessica gọi với theo bóng chiếc BMW màu đen đang dần khuất. Cô quay bước trở vào nhà với nụ cười rạng rỡ trên môi. Đeo chiếc tạp dề, búi gọn mái tóc, Jessica hăng hái bắt tay vào công việc đó là chuẩn bị một bữa tối cho cô và seobang của mình. Và đêm nay hứa hẹn sẽ là một đêm đặc biệt cho cả hai

Chính vào ngày này của hai năm trước, tại thánh đường nhà thờ trung tâm Seoul, Chúa đã chúng giám lễ cưới thật đặc biệt cho một đôi vợ chồng. Họ - hai cô gái tuổi hai mươi – với tình yêu thật mạnh mẽ và cháy bỏng, can đảm vướt qua rào cản của xã hội để đến với nhau, cùng nhau xậy dựng một tổ ấm hạnh phúc trong sự hoan hỉ của hai bên gia đình cũng như bạn bè. Lễ cưới ấy chính là cột mốc đóng lại 6 năm ròng với những buổi hẹn hò ngọt ngào lãng mạn vả mở ra một thiên đường hanh phúc cho cả hai người.

Giờ đây, ở độ tuổi hai mươi hai, độ tuổi còn khá trẻ để Jessica có thể nắm trong tay vị trí biên tập viên chủ chốt của tạp chí Elle ấn bản Hàn Quốc. Jessica khá may mắn khi được Chúa ban cho khá nhiều: tiền tài có, địa vị xã hội có và hơn hết là một người chồng manly, quyến rũ sexy và “sợ vợ”. Cuộc sống gia đình của họ khá thú vị. Người ngoài khi nhìn vào khó mà có thể phân biệt ai mới là chồng và ai là vợ. Vì một lí do hết sức đơn giản là mọi việc trong nhà từ giặt đồ, nấu cơm, rửa chén, quét dọn,…đều do một tay seobang “vĩ đại” của Jessica đương nhiệm. Đã bao lần cô bảo là để cô làm cho nhưng seobang nhất mực không chịu, đã thế cô cho làm luôn. Thử hỏi có được cuộc sống hết sức “bình thường” như Jessica thì cô gái nào mà không muốn?

Bính bong!

Chuông đồng hồ ngân vang. Đã 8 giờ! Đây cũng là lúc Jessica thả mình trên ghế để nghỉ ngơi. Cô mỉm cười ngước nhìn thành quả lao động cực lực hơn ba tiếng đồng hồ của mình cho một bàn ăn hai người thịnh soạn kiểu Tây Âu. Quá trình ấy đối với Jessica thì quả là không đơn giản. Chỉ ngồi ngắm thôi mà lòng cô đã lâng lâng niềm hạnh phúc khó tả.

Jessica’s pov

Phù! - Mệt quá! Chết mất thôi!

Học cả tháng trời mới có thể chuẩn bị được một bàn tiệc như thế này. Mà sao omma làm nhanh lắm ta, chừng một tiếng à, còn mình tới ba tiếng. Haiz, hồi đó phải chi nghe lời omma đi học nữ công gia chánh là được rồi. Để bây giờ cái gì cũng không biết. Việc nhà toàn giao cho seobang làm. Nghĩ lại thấy tội seobang quá!

Ôi, tối nay là kỉ niệm ngày cưới của mình và seobang. Hồi hộp quá! Không biết seobang đã chuẩn bị gì cho mình nữa? Có giống như năm rồi bày nến ra khắp sân nhà mà đốt để sáng hôm sau lại nai lưng ra cạo sáp. Đúng là Babo! Nhưng chính lúc ấy mình mới cảm nhận được tình yêu mà seobang dành cho mình. Nhìn hình trái tim với dòng chữ “Yulsic Forever” lung linh giữa trời đêm mà lòng mình ấm áp hạnh phúc.

End pov

You better run run run run run!

Tiếng chuông điện thoại đổ dồn cắt ngang dòng cảm nghĩ mà Jessica dành cho seobang ngốc của mình.

- Hey Tiff, gọi mình có gì không? – Jessica ôn tồn hỏi

[ Jessi à, cậu mau đến đây ngay, có chuyện không hay rồi.]

- Sao? Cậu nói rõ xem! Ồn quá! – Jessica nhăn mày khó chịu

[ Cậu đến ngay đi. Tớ nhìn thấy seobang của cậu đang âu yếm cùng một cô gái này. Đến mau đi!] – Tiffany nói như hét vào điện thoại.

- Không…không thể nào! Seobang đi kí hợp đồng cho công ty mà. Sao lại có thể? Chắc cậu nhìn nhầm rồi đó. – Bất giác một tí hoang mang nhưng Jessica đã

tự trấn tĩnh.

[ Không đâu. Chính mắt tớ thấy mà. Quen biết bao nhiêu năm rồi không thể lầm được. Cậu đến ngay đi.] – Tiffany nghiêm giọng chắc chắn

- Được mình sẽ đến ngay. – Gập mạnh chiếc phone, Jessica nắm áo khoác bước nhanh ra khỏi nhà mà quên cả khóa.

Cô lao xe ra đường với sự hoang mang đến tột độ. Cô tin seobang của mình. Không bao giờ seobang phản bội cô. Seobang đã thề trước Chúa còn gì. Tình yêu mà seobang dành cho cô, nó rất lớn. Cô tin là như thế. Nhưng! Tiffany là người bạn thân nhất của cô, hai người là bạn từ thời tấm bé. Tiifany sẽ không đem chuyện này ra đùa giỡn đâu. Với lại giọng cuả cậu ấy rất nghiêm túc. Không lẽ đây là sự thật? Trong thâm tâm Jessica lúc này đang cầu mong cho cô bạn của mình đã nhìn nhầm. Với tình yêu mãnh liệt Jessica đặt hết sự tin tưởng vào seobang của cô.

----------

Tiếng nhạc chát chúa của quán bar đang dập vào đầu óc của mọi người có mặt trong đó. Cảnh tượng thật là hỗn độn. Tại nơi sàn nhảy hàng chục con người đang quay cuồng nhảy nhót điên loạn dưới ánh đèn mập mờ. Hàng chục dãy ghế bo quanh gian phòng đã trở thành “chiếc giường bất đắc dĩ” cho hàng loạt cặp đôi đang chui rúc vào nhau. Những tiếng rên la, gào thét hòa và tiếng nhạc.

Jessica đang len lõi trong cái không gian chật ních, ngột ngạt và đầy mùi cồn này. Cô dáo dát tìm kím Tiffany nhưng có lẽ điều mà cô quan tâm nhất chính là bóng dáng của seobang. Cái thân hình nhỏ bé của cô như lọt thỏm giữa gian phòng. Jessica cố gắng căng đôi mắt lướt qua các dãy ghế. Cô chợt rùng mình trước những hình ảnh mà mình nhìn thấy. Ánh đèn màu chớp tắt gây khó khăn cho đôi mắt caramel đầy hoang mang và sợ hãi.

Bỗng! Ánh mắt ấy chết lặng tại một góc tối của căn phòng.

Jessica’s pov

Hai người con gái ấy đang hôn nhau. Rất say đắm. Người bên dưới? Mái tóc đen ấy? Dáng người ấy? Là seobang? Không thể nào? Không phải seobang?

- Yuri??? – Tôi bất giác thốt lên. Người con gái phía bên dưới ấy giật nảy mình, nhanh chóng đẩy mạnh cô gái phía trên. Cô gái ấy ngồi sang phía bên cạnh với

gương mặt hụt hẫng, đăm chiêu và cau có.

Và rồi tôi kịp nhận ra. Người con gái vừa rồi không ai khác là seobang của tôi – Kwon Yuri. Như vậy là Fany đã đúng, cậu ấy không hề nhìn lầm. Mà chỉ có tôi đã quá tin tưởng vào seobang của mình. Trái tim tôi không tim và những gì mình đang thấy nữa. Đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng. Có một cái gì đó bên trong tôi sụp đổ, vỡ nát. Những mảnh vụn vô hình ấy như cứ vào cơ thể tôi, vào trái tim đang run rẩy của tôi. Đau nhói!

Tôi quay lưng bỏ chạy thật nhanh. Chạy để tránh xa cái nơi chết tiệt đó. Bên ngoài trời đang mưa. Phải chăng ông trời cũng đang đau như tôi dậy. Hai hàng nước mắt mặn đắng hòa vào mưa.

End pov.

-----------

Yuri’s pov

Ashi! Không biết cái cô Uee này cái gì mà lại hẹn vào ngày này cơ chứ? Cái ngày đặc biệt của tôi và Sica baby mà lại bị phá đám. Bao nhiêu cái kế hoạch tôi định ra hỏng hết. Tức chết mà. Nhưng phải nhịn! Kwon Yuri, mày phải bình tĩnh. Chiều cô ta một tí để kí xong cái hợp đồng là được. Xong đợt này thì mình sẽ có thể xin nghỉ phép để đi du lịch với Sica baby rồi. Lúc ấy mà tha hồ…

Chỉ nghĩ tới đó thôi mà tôi đã khấp khởi cả lên. Lái xe một vèo đến chỗ hẹn. Cái quái quỷ gì thế này? Kí hợp đồng ở bar à? Cái cô này có bị gì không đây? Thôi vào nhanh rồi còn về với Sica nữa chứ.

End pov

Yuri cầm sấp hồ sơ bước theo sự chỉ dẫn của người phục vụ. Giờ này vẫn còn khá sớm nên trong quán có vẻ thưa thớt. Cô đưa mắt nhìn quanh. Phía góc phòng kia, một người con gái còn khá trẻ trong một bộ đồ thưa vải đang ngồi phì phèo điếu thuốc. Yuri cảm thấy kinh hoàng khi nhìn từng vòng khói trắng đang phả đều từ đôi môi đỏ tía ấy. Cô cúi mình chào đối tác.

- Xin chào, là Kwon Yuri đến từ Tập đoàn KJ. Hôm nay tôi sẽ khai triển chi tiết cho cô biết về bản hợp đồng sắp tới giữa tập đoàn của tôi và phía bên cô. – Yuri ồn tồn chìa ra sấp hồ sơ.

Cô ả không nói gì chỉ nhếch môi cười. Nụ cười ấy là Yuri khẽ rùng mình. Cô ta lướt đến bên Yuri với những động tác cực kì ẻo lả. Đưa ngón tay với chiếc móng dài, cô ta lướt một đường dài lên gương mặt ngăm ngăm đang hoang mang, ngơ ngác.

- Từ từ đã nào. Sao gấp thế? Yuri phải không? Ngồi xuống đây uống với em một ly rồi chúng ta sẽ từ từ bàn. – Bàn tay tiếp tục lướt đến cổ áo. Cô ả xoắn lấy

kéo Yuri phịch xuống chiếc ghế nệm. Đôi chân thon dài của cô ta quắp lên người Yuri.

- Bây giờ chúng ta vào công việc nhé. Xin lỗi cô. Tôi đang vội. – Yuri khẽ đẩy đôi chân ấy xuống, nhanh chóng vào đề.

- Vội gì? Có hen với người yêu à? Đẹp đến thế mà. – Uee cười khẩy ra chiều không hài lòng

- Nếu cô muốn bản hợp đồng này được kí kết thuận lợi thì ngồi đây hầu rượu cho tôi. Còn không thì đem cái bản hợp đồng chết tiệt ấy biến ra khỏi đây. – Cô ả gằn từng chữ, đưa Yuri và thế bị động.

Biết mình không còn cách nào khác, Yuri im lặng chấp nhận. Mặc cho cô ả muốn làm gì làm. Cô cứ thế, ngồi trơ ra như khúc củi. Vài tiếng đồng hồ trôi qua.

Quán dần đông khách và nhộn nhịp hơn. Dàn âm thanh hoạt động hết công suất. Trên bàn Yuri đang ngồi đang ngổng ngang những chai rượu rỗng. Đó là do

một mình Uee uống và ly rượu của Yuri vẫn còn nguyên. Cô ả đã ngà ngà say. Điều đó làm cho Yuri càng sốt sắng. Cô lôi tập hồ sơ, cố gắng vào đề lần nữa.

- Đây là bản hợp đồng, cô Uee xem rồi kí dùm tôi. – Yuri nói lớn vào tai cô ả đang gục đầu bên vai mình.

- Lại hợp đồng. Cô nhắc đến cái này lần thứ bao nhiêu rồi? Được thôi, tôi sẽ kí với một điều kiện. – Mắt cô ả mở to, xếch lên đầy gian trá. Ngón tay lại tiếp tục

vờn trên ngực áo của Yuri.

- Điều kiện gì? Cô cứ… - Câu nói của Yuri bị ngắt ngang bởi một cái hôn gượng ép.

Không cảm xúc! Tất cả những gì Yuri cảm nhận bay giờ là mùi cay nồng của rượu và mùi hôi của khói thuốc. Cô để mặc cho chiếc lưỡi nhạt nhẽo kia khám phá

vòm họng mà không phản kháng. Bởi vì chỉ có như vậy, cô mới nhanh chóng kết thúc được mọi chuyện và về với Sica bé bỏng của cô.

Yuri’s pov

- Yuri??? – Có tiếng người gọi tên tôi? Giọng nói quen thuộc. Là em sao? Sica? Sao em lại ở đây cơ chứ.

Dứt ra khỏi nụ hôn tôi đẩy mạnh Uee sang một bên và ngước nhìn. Là em rồi! Sica bé bỏng của tôi. Chết rồi! Em đã thấy hết rồi sao? Gương mặt em tái hẳn đi. Đôi mắt màu caramel tôi nâng niu giờ đong đầy nước. Không phải như em nghĩ đâu, Sica à? Lòng tôi trỗi dậy mãnh liệt nhưng sao cơ thể tôi lại cứng đơ. Tôi phải làm sao bây giờ?

Kwon Yuri, mày đáng chết! Mày đã làm tổn thương Sica rồi.

Em quay người bỏ chạy. Cái bóng dáng ấy run lên theo từng bước chân và tiếng nấc.

- Sica à, chờ Yul với. – Nhanh chóng hét lên, tôi chạy theo

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: