Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14: Dưới ánh nắng vàng

Một buổi chiều cuối tuần, trường tổ chức hoạt động tập huấn ngoài trời. Các lớp được xếp thành nhóm, tham gia các trò chơi vận động và trí tuệ. Lớp Hàn Trấn – Thẩm Tử Tình cũng không ngoại lệ.

"Cô biết chơi trò kéo co không?" Hàn Trấn hỏi, giọng trầm và nghiêm nghị, ánh mắt hướng về Tử Tình.

"Chưa thử bao giờ... nhưng thử thách thì sao tôi lại từ chối được," Tử Tình đáp, ánh mắt lấp lánh tinh nghịch.

Hàn Trấn nhếch môi, không nói gì, chỉ nhìn cô với một ánh mắt vừa tò mò vừa thận trọng.

Trò kéo co bắt đầu. Nhóm Hàn Trấn đứng đầu với sự lãnh đạo tự nhiên của cậu, còn Tử Tình đứng ở hàng đầu tiên, tay nắm dây, sẵn sàng.

Một tiếng hô vang lên: "Bắt đầu!"

Tử Tình hò hét theo nhịp nhóm, giọng trong trẻo vang khắp sân:

"Cố lên nào, không thể thua nhóm chúng tôi được!"

Hàn Trấn nhíu mày, tay vẫn chắc nịch nắm lấy dây, nhưng không quên dặn dò:

"Cô giữ nhịp tốt, đừng kéo lung tung."

Tử Tình đỏ mặt, nhưng tinh nghịch đáp:

"Được rồi, trùm trường! Hãy xem ai là người lãnh đạo thực sự nhé!"

Trận kéo co trở nên căng thẳng. Nhã Lan đứng phía bên kia, nhíu mày, vừa hò hét vừa lườm Tử Tình:

"Cô mà thắng Hàn Trấn... không xong rồi!"

Hàn Trấn liếc qua Nhã Lan, giọng trầm:

"Cô đừng lo, tôi sẽ kiểm soát tình hình."

Tử Tình bật cười khúc khích, mắt dõi theo Hàn Trấn:

"Cậu... hình như đang tập trung quá nhỉ?"

Hàn Trấn nhìn cô, ánh mắt dịu lại trong vài giây:

"Cô... khiến tôi phải chú ý thật sự."

Khi trận đấu kết thúc, nhóm của Hàn Trấn chiến thắng. Mọi người reo hò, nhưng ánh mắt Hàn Trấn lại lén nhìn Tử Tình, thấy cô mồ hôi nhễ nhại nhưng vẫn tươi cười rạng rỡ.

"Cậu... thật sự năng động," Hàn Trấn thốt ra, giọng trầm nhưng mang theo một chút ngạc nhiên.

"Cậu cũng chẳng kém đâu," Tử Tình đáp, tinh nghịch nhún vai. "Nhưng tôi sẽ không để cậu ra vẻ hơn tôi đâu nhé."

Nhã Lan đứng phía xa, ánh mắt sắc lẹm:

"Cô ấy... đang chiếm hết spotlight của Hàn Trấn rồi..."

Kết thúc buổi tập huấn, khi cả lớp nghỉ chân dưới một tán cây lớn, Hàn Trấn bất ngờ hỏi Tử Tình:

"Cô... hôm nay mệt không? Tôi có thể giúp gì không?"

Tử Tình đỏ mặt, nhưng giọng vẫn tinh nghịch:

"Cậu... quan tâm quá đó. Nhưng tôi còn trẻ, tôi tự làm được mà."

Hàn Trấn bật cười khẽ, đôi mắt ấm áp hơn bình thường:

"Cô thật khó nhằn."

Tử Tình cười khúc khích, ánh mắt lấp lánh:

"Cậu cũng không phải dạng vừa đâu, trùm trường."

Dưới ánh nắng vàng rực rỡ, hai con người đứng gần nhau, vẫn chưa biết thân phận thật của nhau, nhưng một sợi dây vô hình đã bắt đầu kéo họ lại gần, giữa sự quan sát lén lút của Nhã Lan.

Và trong lòng Tử Tình, vẫn giữ bí mật về thân phận tiểu thư của mình, cô thầm nghĩ:

"Chắc chắn... cậu sẽ bất ngờ khi biết sự thật về tôi một ngày nào đó."

(...)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro