Chap 23
Tiết học vừa chấm dứt, Tzuyu lập tức bỏ về, Sana ở phía cuối lớp cũng đang định về luôn thì bị Jeongyeon giữ lại.
"Chuyện gì? Mình muốn đi về"
"Khi nãy đã xảy ra chuyện gì vậy? Trông 2 người...khá căng thẳng đó"
"Cậu cứ kể cho tụi mình nghe đi, biết đâu sẽ lại giúp được 2 cậu thì sao?" .Nayeon cũng quay xuống mà nói với Sana.
"Nayeon nói đúng đấy"
"Thôi được rồi" Sana thở ra 1 hơi dài rầu rĩ "Khi nãy mình từ WC bước ra, đang trở về lớp thì gặp tiền bối Jihyo. Ai dè chị ấy lại níu tay mình lại và rủ mình đi chơi, còn bảo là rất thích mình nữa. Và đoán xem! Chị ấy xấn tới và hôn mình đó! Mình lúc đó bất ngờ chưa kịp đẩy chị ấy ra thì Tzuyu đã kéo chị ấy ra khỏi mình rồi, đã thế còn đấm chị ấy đến bật máu nữa..."
"Thì ra là như vậy...chắc là Tzuyu lại nhìn thấy ngay lúc chị ấy hôn cậu rồi nên mới nổi cơn ghen lên như thế, cậu cũng biết tính chiếm hữu của Tzuyu cao lắm mà"
"Nhưng mình nghĩ Tzuyu cũng không phải người giận dai đâu" .Nayeon bồi thêm ý với Jeongyeon.
"Hay là vậy đi! Cuối tuần này sẽ tổ chức 1 bữa tiệc nhỏ ở nhà mình, và tụi mình sẽ nhân dịp đó mà giảng hòa cho 2 người. Ok chứ?" Jeongyeon liền đề xuất ý kiến.
"Như vậy..liệu có ổn không?" .Sana ngờ vực hỏi lại nó
"Sẽ ổn mà! Mình và Nayeon sẽ giúp 2 cậu"
"Thôi cũng được, mình về trước đây, cảm ơn 2 cậu" .Sana đành phải đồng ý với 2 người bạn của mình rồi ra về trước.
"Em yêu à Jeongyeon muốn đền bù!" .Đợi Sana về rồi thì Jeongyeon mới nhìn sang Nayeon mà cười gian.
"Ơ đền gì vậy? Em quên rồi!" .Nàng liền ôm cặp mà bỏ chạy trước.
"Này! Im Nayeon! Em có muốn thành thỏ bếu nướng nướng không vậy?!?!"
.
Sana buồn bã bước vào bãi đỗ xe cửa trường, cũng may là hôm nay cô đi xe riêng, chứ không thôi thì đã phải lết bộ về nhà rồi. Cũng vì tâm trạng đang như thế nên cô cũng không thấy ông anh Dahyun đang đứng tựa vào xe đợi mình nãy giờ.
"Anh nhớ là mình đâu có năng lực tàng hình đâu nhỉ?" Dahyun liền nói khi thấy Sana đi ngang qua mà không hề chú ý đến mình.
"Ơ anh Dahyun?" Sana chợt tỉnh ra.
"Anh tìm em?"
"Chứ không lẽ tìm mẹ em? Mà hôm nay không về với Tzuyu à? 2 đứa cứ hay dính nhau như sam mà"
"Thôi đừng nhắc nữa! Nếu không có gì thì em về đây" Sana chẳng có tâm trạng nào để nói chuyện đâu, đưa tay mở cửa xe và định bước vào, thì bỗng cánh cửa tự đóng sầm lại. Đúng là...tự nhiên lại quên mất ông anh này có thể điều khiển kim loại!
"Khoan vội, anh có việc cần nói em" .Dahyun nghiêm giọng nói
"Việc gì thế anh?" Sana cũng đã nhìn ra được sự nghiêm túc của Dahyun, bèn dẹp cơn bực bội sang 1 bên.
"Chaeyoung, cậu ấy đã mất tích 2 ngày nay rồi, anh không liên lạc được"
"Chắc anh ấy lại đi đâu chơi thôi, không phải là anh ấy hay tham gia mấy show nhảy nhót này nọ sao?"
"Anh đã kiểm tra rồi, từ đây đến cuối tuần cậu ấy không có show nhảy nào cả. Và anh nghĩ có liên quan tới việc Kim Da Young mất tích"
"Làm như anh là Sherlock Holmes không bằng! Cứ thích suy diễn lung tung"
"Hôm qua anh có đến nhà Chaeyoung, và đã tìm được thứ này trong phòng cậu ấy đây" .Dahyun liền lấy trong túi mình ra 1 bọc nilon trong suốt, và trong đó có chứa 1 nhúm lông trắng?
"Đây là...lông sao?" Sana trầm ngâm nhìn nhúm lông đó.
"Đúng vậy, chính xác hơn là lông sói"
"Sói? Kim Da Young cũng có thể biến thành sói!" Sana nhạy bén hiểu được ý của Dahyun "Không lẽ..."
"Nói chung chúng ta không thể biết được gì, nhưng không thể loại trừ khả năng Chaeyoung bị Kim Da Young tấn công"
"Chuyện quái quỉ gì đang xảy ra vậy???" Sana đưa tay lên xoa trán của mình.
"Anh không biết, nhưng đợi thêm vài ngày nữa xem sao. Nếu như em có thấy Chaeyoung thì hãy báo ngay cho anh nhé"
.
Chiều nay Jeongyeon vẫn đưa Nayeon về như mọi hôm.
"Em vào nhà đây, Jeongyeon về cẩn thận!" .Nàng hôn nhẹ lên môi nó, luyến tiếc bước vào nhà.
"Tạm biệt! Lát về Jeongyeon sẽ gọi cho em" .Jeongyeon vẫy tay tạm biệt nàng, đợi nàng đóng cổng nhà lại rồi mới chịu nổ máy đi về.
Khoan đã!
Nó vừa nhìn thấy gì đó ở ngọn cây đối diện nhà nàng!
Trông thứ đó giống...
1 con thú!?!?
Biết mình đã bị phát hiện, con vật đó liền phóng sang nóc nhà bên cạnh rồi bỏ chạy. Jeongyeon thấy thế bèn rồ ga đuổi theo, chắc chắn là nó đang theo dõi nhà nàng rồi!
1 bên thì bay nhảy trên cao, 1 bên thì phóng nhanh luồng lách dưới đất. Nó đã rút gần khoảng cách với nó hơn rồi, 1 tay điều khiển xe, tay còn lại phóng lửa về phía con vật đó nhưng lông của con vật đó quá dày để bị ảnh hưởng bởi sức nóng từ ngọn lửa của nó. Và Jeongyeon nhận ra, đó là 1 con sói trắng! Khả năng lớn do dị nhân biến thành.
Con sói chuyển hướng nhảy xuống 1 con hẻm, nó liền rẽ bánh đuổi theo. Chết tiệt! Có 1 bức tường chắn ngang lối đi, đây là hẻm cụt rồi. Con sói nhân cơ hội này, nhảy vụt qua bức tường rồi biến mất.
"KÉT!"
"Aishh!" Jeongyeon buộc phải phanh xe gấp rồi tức tối đấm mạnh vào tường, đã sắp đuổi kịp rồi mà để mất dấu...
Lúc này trong đầu nó hiện lên 1 loạt câu hỏi. Tại sao con sói lại theo dõi Nayeon? Nó có mục đích gì? Và tên dị nhân có thể biến thành sói đó là ai? Nó cảm thấy cực kì lo lắng, nhưng đành quay đầu xe để đi về và nhất định phải thông báo cho Nayeon để đề phòng. Tiếng động cơ xa dần và nhỏ dần, cũng chính từ con hẻm cụt đó, 1 người con gái với mái tóc trắng chậm rãi bước ra, nhếch miệng cười rồi bỏ đi.
----------------------------
Vote nhá
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro