Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 36. Thân thể tuyệt đẹp, hút cạn tinh huyết

Kỷ Chiêm cụp mắt xuống, sắc mặt có chút ảm đạm: "Liên Cơ, không phải nàng muốn ân ái với ta, nàng chỉ muốn phát tiết."

Ban ngày nàng mắng hắn, bây giờ lại dính lấy hắn. Nhưng thật ra hắn cũng đang cân nhắc suy nghĩ của nàng.

Vệ Liên Cơ không phủ nhận, sảng khoái nói: "Không phải đều giống nhau sao? Chỉ cần sướng là được."

Thấy Kỷ Chiêm im lặng, nàng lạnh giọng, sốt ruột nói: "Bây giờ trong lòng ta không vui, muốn làm chút chuyện thoải mái. Nếu chàng khó xử, ta sẽ gọi người khác đến."

Kỷ Chiêm nhìn nàng chằm chằm, cảm xúc trong mắt quay cuồng: thất vọng, mất mát và cả nỗi đau bị kiềm nén.

Sau khi do dự một lúc lâu, hắn bình tĩnh hỏi: "Công chúa, nàng dễ dãi vậy sao? Nàng đối với ta..."

Vệ Liên Cơ cao giọng ngắt lời hắn, đáp gọn gàng dứt khoát: "Ta đã nói với chàng từ lâu rồi, ta chỉ muốn ngủ với chàng, cho chàng danh phận phò mã, chính là muốn quang minh chính đại ngủ với chàng một thời gian."

Nàng đẩy hắn ra, nằm một mình trên giường, lông mi khẽ chớp, nét mặt tĩnh lặng: "Còn chuyện khác, ta không nghĩ gì cả, chàng cũng đừng nghĩ."

Đèn hoa lay động ngoài trướng, ánh nến lung linh soi rõ khuôn mặt nhợt nhạt của nàng, chẳng hiểu sao lại khiến người ta liên tưởng đến gió thu lạnh lẽo.

Kỷ Chiêm nắm chặt một bàn tay nàng, đặt lên ngực mình, dịu dàng nhìn nàng, nhẹ giọng hỏi: "Nàng biết ta đang nghĩ gì không?"

Vệ Liên Cơ như bị bỏng, kinh ngạc muốn rút tay về.

Cố gắng kìm chế sự rung động trong lòng, nàng mỉm cười hờ hững, lắc đầu: "Ta không biết, cũng không muốn biết!"

Kỷ Chiêm xoay người, đè Vệ Liên Cơ dưới thân, hôn môi nàng, muốn đưa đầu lưỡi vào trong miệng nàng.

Nhưng nàng cắn chặt răng, không chịu đáp lại. Nụ hôn của hắn từ từ di chuyển, xuống cái cổ thon dài, xương quai xanh, ngực, rồi ngậm lấy nhũ hoa hồng hào của nàng.

Tay hắn mò mẫm cởi quần lót của nàng, mơn trớn hoa môi, âm đế. Hai ngón tay khép lại, cắm vào cửa huyệt nho nhỏ.

Từ sau khi sinh bệnh, đã lâu không hoan hảo, nàng cũng rất muốn.

Ngón tay vừa tiến vào, thịt mềm bên trong ùa ra, mút lấy đầu ngón tay hắn như muốn thúc giục hắn đi tiếp vào trong.

Kỷ Chiêm nhả nhũ hoa của nàng ra, thì thầm: "Đừng kẹp chặt thế, sẽ làm nàng thoải mái."

Vệ Liên Cơ yêu kiều "ưm" một tiếng, đuôi mày khóe mắt nồng đậm xuân ý, nâng mông lên đưa về phía tay hắn.

Nàng vừa cử động, vừa thúc giục: "Bên trong ngứa lắm, mau cắm vào..."

Vừa dứt lời, đầu ngón tay thô to đã lấp đầy hoa tâm, chọc vào nơi khiến nàng ngứa ngáy.

Kỷ Chiêm hôn môi nàng, bị dáng vẻ quyến rũ của nàng làm cho nóng lên: "Chỉ muốn sung sướng thôi, thật là tham lam."

Vệ Liên Cơ bị dục vọng tra tấn đến khó chịu, chủ động đưa cái lưỡi phấn nộn vào trong miệng hắn, hàm hồ cầu hoan: "Mau động đậy đi... Kỷ Chiêm, cho ta..."

Kỷ Chiêm hôn lên khuôn mặt nàng, đầu ngón tay khuấy đảo trong hoa tâm, moi móc khối thịt mẫn cảm. Hắn vân vê rồi dùng sức nghiền ép, ma sát đến mức người dưới thân run rẩy. Nàng ngậm môi hắn, rên rỉ sung sướng.

Khoái cảm từ đầu ngón tay hắn lan ra khắp hoa huyệt, mang đến cảm giác tê dại, ấm áp vô cùng tuyệt vời.

Móng tay nhẹ nhàng cọ qua khối thịt kia, mang đến kích thích sắc bén. Vệ Liên Cơ cong eo, suýt chút nữa lên cao trào.

Thiếu chút nữa, chỉ thiếu một chút nữa thôi, lúc nàng sắp lên cao trào, hắn bỗng rút ngón tay ra ngoài.

Dâm thủy chảy ra khỏi cửa huyệt, hoa tâm mấp máy, nhưng không ăn được gì.

Vệ Liên Cơ suýt khóc. Nàng nhả đầu lưỡi của hắn ra, nức nở oán giận: "Ta sắp tới rồi, vì sao chàng lại rút ra ... Ô ô..."

Kỷ Chiêm đặt dương vật sưng to giữa hai chân nàng, nhẹ giọng an ủi: "Để ta đi vào, lát nữa sẽ khiến nàng cao trào, được không?"

"Mau tiến vào." Tiểu công chúa vừa lòng, nũng nịu cầu xin: "Cắm mạnh một chút..."

Kỷ Chiêm thẳng lưng đâm mạnh vào trong, dương vật thô dài mở rộng hoa huyệt chật hẹp, quy đầu to lớn đỉnh vào đến tận hoa tâm.

Hai chân Vệ Liên quấn lấy thắt lưng rắn chắc của hắn, đôi mắt quyến rũ mở to, ngửa cổ rên rỉ: "A a a... Chiêm ca ca, mạnh thêm một chút..."

Không dừng lại dù chỉ một tích tắc, Kỷ Chiêm liên tục thúc vào thật sâu, khiến người dưới thân phải kêu ê a, giãy giụa, run rẩy tiết ra một lượng lớn xuân thủy.

"Liên Cơ, thoải mái không?"

Trong dư vị cao trào, Vệ Liên Cơ nghe thấy câu hỏi của hắn.

Nàng ôm lấy cổ hắn, hôn lên đôi mắt phiếm hồng vì dục vọng.

Đôi mắt hắn vẫn trong veo như lần đầu gặp gỡ, nhưng bây giờ nhuốm thêm màu ái dục, đong đầy khát vọng và sự thương tiếc dành cho nàng.

Nhất thời nàng quên hết những uẩn khúc trong lòng, chỉ muốn cùng hắn điên loan đảo phượng, liều chết triền miên.

"Ô ô... Thoải mái muốn chết... Chiêm ca ca giỏi quá..."

"Ca ca... muốn nữa..."

"Muốn được Chiêm ca ca đưa lên cao trào..."

Dáng vẻ được hầu hạ thoải mái của tiểu công chúa thật là khiến người ta yêu mến. Kỷ Chiêm tiếp tục luật động, cắm thật sâu vào trong hoa huyệt, muốn mang đến cho nàng càng nhiều khoái cảm.

Hắn thích nhìn nàng run rẩy, khóc lóc khi đạt đến đỉnh cao của sự sung sướng.

Chỉ có giờ khắc này, nàng mới ngoan ngoan, từ thân đến tâm đều bị hắn chiếm giữ.

Phụt... Phụt...

Hắn đâm vào vừa nhanh vừa mạnh, tiếng nước vang lên liên tiếp, có cả tiếng thân thể va chạm vào nhau.

Hoa môi mảnh mai bị hai túi tinh hoàn đánh đến đỏ ửng, cửa huyệt căng ra thành một vòng tròn nhỏ, run rẩy ngậm lấy cự vật, xung quanh chỗ giao hợp cũng xuất hiện bọt trắng.

Hoa tâm bị đâm đến run rẩy, nhưng vẫn cố cắn chặt lấy quy đầu.

Ánh nến lung linh, màn gấm lay động, tiếng rên rỉ quyến rũ vang lên liên tục.

"Ô ô... Kỷ Chiêm... sướng muốn chết..."

"Chiêm ca ca... Giỏi quá... A a a..."

"Ô ô... Sắp tới, lại bị ca ca đưa lên đỉnh... A a a..."

Dục tiên dục tử, cao trào thay nhau nổi lên, nước phun không ngừng.

Thân thể tuyệt đep của công chúa nhiệt tình như lửa, mị hoặc như yêu, có thể hút cạn tinh huyết, câu mất hồn phách của người đối diện.

Kỷ Chiêm bị nàng mê hoặc đến mất hết lý trí, ra sức đấu tranh anh dũng trong hoa huyệt của nàng, khai phá một vùng đất mới, cho đến khi vọt vào cổ tử cung, chọc vào vách tường mềm mại mới chịu phun ra từng luồng tinh dịch nóng bỏng.

Bụng dưới co rút, Vệ Liên Cơ khẽ khóc .

Hắn đè lên người nàng, lồng ngực trắng nõn áp sát vào hai bầu vú xinh đẹp của nàng.

Mắt hắn đỏ ửng, thở dốc dồn dập, giọng nói khàn khàn triền miên sau khi hoan ái: "Liên Cơ, thử chấp nhận ta, đừng đẩy ta ra nữa, được không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro