Chương 2 : Bất biến .
➥ xin phép đươc gửi lời chào , tôi đã biết mình viết sai về mô tả của truyện nên đã chỉnh sửa . Tuy làm cho bản thân cả thôi nhưng sự thật là vẫn có người đang đọc , sẽ cố gắng hơn .
ᥫ᭡ •♫•♬ •♬•♫• ┆
Khoảng thời gian mà Sha Sha được giới thiệu và phê duyệt vào đội tuyển là lúc mà những thành viên máu mặt đang đi thi đấu ở nước ngoài nên chưa thể gặp mặt nhưng mọi người cũng nhắn trên group ở wechat chào mừng cô , hứa khi về sẽ đem quà .
Sau ngày hôm qua , Tôn Dĩnh Sa tiếp tục đi đến trụ sở tiếp tục tập luyện . Nhưng hôm nay khác hẳn vì người tập với cô là Vương Sở Khâm , cái người khó gần đó .
[ Sha Sha ] : ...* Làm sao đây , mình không thể bàn chiến lược nếu không nói chuyện *
Từng dòng suy nghĩ chạy dọc qua tế bào não của cô , Dĩnh Sa còn bối rối vì các kí hiệu bóng bàn cô thường dùng ở đội cũ không biết tên họ Vương kia có hiểu hay không . Vừa đi vừa nghĩ lát lại đến trung tâm huấn luyện , vừa đặt chân vào đã có người chú ý đến cô , Mạn Dục và Trần Mộng đang khởi động cũng vẩy tay chào Sha Sha .
[ Mạn Dục - Trần Mộng ] : Chào em! Tới sớm đó !!
– lời nói của cả hai được thốt ra cùng lúc –
Sha Sha nghe thế liền cười vui vẻ chào lại hai chị , lịch sự đáp :
[ Sha Sha ] : Chị Dục , chị Mộng , em chào hai người__
Cô đi thẳng vào phòng lưu trữ cất túi đeo của mình , thay chiếc quần dài ra để luyện tập . Lúc này Vương Sở Khâm cũng đi vào , anh với tay đặt balo của mình vào tủ tiện thể đánh mắt nhìn sang Sha Sha một lúc rồi quay người đi ra trước . Khoảnh khắc ấy thật sự rất yên tĩnh , chỉ vô tình lướt qua như người dưng không hề quen biết .
[ Vương Sở Khâm ] : * ...hôm nay phải đánh tập với nhỏ đó à ? *
Anh chợt nghĩ đến thì cau mày , tuy kinh nghiệm của cô trông có vẻ không quá tệ nhưng việc hợp tác chưa chắc sẽ tốt khi anh và cô còn chưa tới mức thân thiết để hiểu lối chơi của nhau . Điều anh biết cũng tạm dừng ở câu " nữ tay phải , lối đánh ngang " .
Sha Sha thay quần luyện tập xong , chỉnh lại dây buộc giày rồi bước ra khỏi phòng lưu trữ . Cô hít một hơi sâu , quyết định trước tiên cứ vào bàn đấu rồi hẵng tính tiếp . Bên ngoài , Mạn Dục và Trần Mộng đã bắt đầu những bài tập cơ bản , còn Vương Sở Khâm thì đứng một góc , cầm vợt gõ nhẹ vào lòng bàn tay như đang suy tính điều gì đó .
Sha Sha chậm rãi tiến về phía anh , ánh mắt dò xét biểu cảm trên gương mặt khó gần ấy nhưng chưa kịp mở lời thì Vương Sở Khâm đã thẳng thừng nói trước :
[ Vương Sở Khâm ] : Bắt đầu đi .
Giọng anh không có chút cảm xúc thừa thãi , cứ như đang đối mặt với một bài tập buộc phải làm . Sha Sha hơi sững lại nhưng cũng nhanh chóng gật đầu , bước lên bàn đấu . Hai người vào vị trí , thầy Tiêu đi ngang qua liếc nhìn , gật đầu hài lòng khi thấy họ đã sẵn sàng .
[ HLV Tiêu ] : Hai đứa cứ đánh tự do trước đi , xem nhịp đánh thế nào rồi bàn tiếp chiến lược .
Sha Sha hít nhẹ , nắm chặt vợt rồi thực hiện cú giao bóng đầu tiên . Trái bóng bật ra với độ xoáy đặc trưng của cô nhưng Vương Sở Khâm gần như ngay lập tức phản ứng , trả bóng bằng một cú giật forehand đầy uy lực . Sha Sha hơi bất ngờ nhưng cô vẫn đỡ được , bóng tiếp tục qua lại với tốc độ nhanh dần .
Bên ngoài , Mạn Dục vừa xoay eo khởi động vừa nhìn hai người , nhướn mày hỏi Trần Mộng :
[ Mạn Dục ] : Nhóc kia liệu có chịu nổi phong cách đánh của Sở Khâm không nhỉ ?
[ Trần Mộng ] : Không biết , nhưng con bé nhìn cứng cỏi đấy . Để xem ai chịu nhường ai trước .
Cùng lúc đó , Vương Sở Khâm đột ngột thay đổi tiết tấu thực hiện một cú flick bất ngờ khiến Sha Sha hơi lỡ đà , bóng vọt ra ngoài bàn .
[ Vương Sở Khâm ] : Điểm .
Anh thản nhiên lên tiếng , không chút nương tay . Sha Sha nhíu mày nhưng không nói gì , chỉ im lặng nhặt bóng rồi quay lại vị trí , ánh mắt đã sắc bén hơn hẳn lúc đầu .
Sha Sha siết chặt vợt trong tay , hít một hơi thật sâu . Cô hiểu được Vương Sở Khâm là kiểu người thế nào qua lời Mạn Dục kể hôm qua , một vận động viên lạnh lùng , cứng rắn , luôn thi đấu với phong thái áp đảo đối phương ngay từ đầu . Anh ta không phải kiểu sẽ nương tay hay tỏ ra thân thiện khi đấu tập , điều đó càng làm Sha Sha khó mở lời bàn chiến lược hơn .
Nhưng Tôn Dĩnh Sa không phải người dễ bị đè ép chỉ sau một điểm thua . Cô nâng bóng , lần này đổi góc đứng , điều chỉnh lại nhịp thở rồi tung cú giao bóng mới , một cú giao dài hơn với độ xoáy thấp ép Vương Sở Khâm phải chủ động công trước .
Quả nhiên , anh không do dự mà lao lên đánh bạt trái tay , bóng đi cắm xuống rất sâu . Nhưng Sha Sha đã chuẩn bị sẵn , cô bật nhanh một bước , đỡ bằng một cú chặn bóng đầy kiểm soát . Trái bóng bật lên khó chịu , làm Vương Sở Khâm khựng lại một phần giây trước khi tiếp tục phản công .
Cả hai tiếp tục trao đổi bóng , tốc độ nhanh dần . Tiếng giày ma sát trên sàn vang lên liên tục , mồ hôi bắt đầu rịn ra trên trán cả hai .
Ở bên ngoài , Mạn Dục khoanh tay quan sát với ánh mắt thích thú :
[ Mạn Dục ] : Nhóc nhỏ này cũng lì ra phết . – Mạn Dục cười cười , thầm nghĩ em là người sẽ làm ra trò trống –
[ Trần Mộng ] : Thì vốn dĩ bé con không phải dạng dễ bị áp đảo mà .
Bên trong sân , Vương Sở Khâm nhìn chằm chằm vào Sha Sha . Từ đầu trận , anh chưa nói một lời nào ngoài việc thông báo điểm số . Nhưng giờ đây , ánh mắt anh dường như có chút thay đổi , ít nhất anh không còn xem cô như một kẻ dễ bị bỏ lại phía sau nữa .
Sha Sha cũng nhận ra điều đó , cô nở một nụ cười nhạt rồi tung cú đánh mới đầy khiêu khích .
[ Sha Sha ] : Anh là kiểu không muốn thua ?
Vương Sở Khâm nhíu mày , không đáp lại bằng lời , nhưng cú đánh sau đó của anh đã mạnh hơn trước , đầy sát khí hơn trước .
Trận đấu tập này , có vẻ sẽ không kết thúc nhẹ nhàng như một buổi khởi động thông thường .Lần này , Sha Sha không đón bóng bằng cú giật forehand mạnh mẽ như trước . Thay vào đó , cô di chuyển linh hoạt , khẽ điều chỉnh góc vợt rồi bất ngờ thực hiện một cú drop shot cực ngắn , khiến bóng rơi sát lưới với độ xoáy khó chịu .
Vương Sở Khâm thoáng nhướng mày , nhưng phản ứng của anh vẫn nhanh nhạy . Bằng một cú bứt tốc , anh kịp thời lao tới cứu bóng , dùng kỹ thuật banana flick để tạo lại quỹ đạo xoáy ngược về phía Sha Sha .
Sha Sha không hề hoảng loạn . Cô nhận ra cú đánh của anh có ý đồ kéo mình về góc xa , lập tức dịch chuyển bước chân , đợi bóng nảy cao rồi counter loop trả lại một đường bóng mạnh mẽ vào góc trống bên kia .
Những đường bóng cứ thế tiếp diễn , nhanh dần , mạnh dần , như một cuộc so tài thật sự thay vì chỉ là đấu tập .
Ở bên ngoài , Mạn Dục cười khoanh tay , lắc đầu với Trần Mộng .
[ Mạn Dục ] : Chậc , có ai nói hai đứa này chỉ đang "làm quen" với lối đánh của nhau không ?
[ Trần Mộng ] : Đánh kiểu này mà còn chưa thân thì không biết lúc thật sự ăn ý sẽ thế nào nữa .
Cao Viễn bật cười , chống tay nhìn vào .
[ Cao Viễn ] : Chưa thân thì mới đấu căng như vậy . Chứ hợp rồi thì…
Anh ngừng lại một chút rồi hất cằm về phía bàn đấu .
[ Cao Viễn ] : …sẽ không còn đấu như hai con sói giành lãnh địa nữa .
Quả đúng như vậy . Những pha bóng giữa Sha Sha và Vương Sở Khâm vẫn tiếp tục , cả hai không ai chịu nhường ai . Nhưng đến một thời điểm , Sha Sha đột nhiên thay đổi tiết tấu .
Cô không tiếp tục đẩy bóng đi với tốc độ cao mà chuyển sang một cú fade backhand đầy khó chịu _ một cú đánh chậm nhưng có quỹ đạo uốn cong khiến đối thủ khó phán đoán .
Bóng bay sang phía Vương Sở Khâm với một quỹ đạo không quá nhanh nhưng đầy tính toán .
Vương Sở Khâm nhìn bóng , đôi mắt hổ phách chợt ánh lên một tia sắc bén . Anh điều chỉnh bước chân , không vội vàng phản công ngay mà thay đổi góc vợt , thực hiện một cú hook shot đầy tinh tế , đưa bóng chéo góc hiểm hóc .
Nhưng Sha Sha đã đoán trước điều đó .
Cô nhẹ nhàng lùi về một bước đợi bóng rơi xuống độ cao phù hợp rồi side spin block , dùng mặt vợt tạo ra một đường bóng có độ xoáy ngang bất ngờ .
Bóng chạm bàn , bật nhẹ rồi xoáy mạnh sang một hướng khác .
Vương Sở Khâm lần này không kịp đón bóng .
Bóng rơi xuống đất .
Sha Sha chống vợt xuống , hơi thở có chút dồn dập nhưng trên môi là nụ cười đầy tự tin .
[ Sha Sha ] : Lần này thì điểm của em tính chứ ?
Vương Sở Khâm nhìn cô vài giây , ánh mắt không có biểu cảm rõ ràng . Nhưng cuối cùng , anh hạ vợt xuống , bước tới nhặt bóng rồi ném lại cho cô .
[ Vương Sở Khâm ] : Cũng tạm được .
Lời khen hiếm hoi đó khiến Mạn Dục bật cười .
[ Mạn Dục ] : Đấy , thấy chưa ? Thằng nhóc này bắt đầu công nhận rồi đó .
Còn Sha Sha thì chỉ nhướng mày không nói gì . Tuy vậy , trong lòng cô hiểu , dù chỉ là một câu nói ngắn ngủi nhưng có nghĩa rằng Vương Sở Khâm đã chấp nhận cô là một đối tác thực sự .
Chuyến hành trình đánh đôi của họ ,xem ra sẽ không hề đơn giản nhưng cũng sẽ rất đáng mong chờ .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro