nảy sinh tình cảm
Tanjiro vốn đã biết trước ý định giết người trong im lặng của kanao, liền nhanh nhẹn né thoát khỏi đường kiếm đang lia tới cổ mình kia.
Bật lùi ra sau 3 bước, tanjiro tự động phủi đi lớp cải trang của mình, con ngươi co lại, móng tay dài nhọn và 2 cái răng nanh nho nhỏ xinh xinh.
Kanao đâm 1 đường kiếm lao về phía tanjiro, anh vù 1 tiếng, từ trong ống tay áo tuột ra 1 thanh kiếm khác, đỡ đòn.
Trong căn phòng tối đen như mực, 1 người 1 quỷ ra chiêu, võ công không phân chia cao thấp, chẳng mấy chốc cả 2 đều đã đánh bay vũ khí của đối phương đi.
Đang lúc định đánh tay không, kanao bất ngờ cảm thấy chóng mặt, đầu óc mơ màng, bụp 1 tiếng liền ngất đi.
Tanjiro thấy thế vội đỡ lấy cô, sờ lên trán liền thấy nóng, có lẽ sốt rồi, ài, kanao cũng không phải kiểu người biết chăm sóc bản thân a, lần này phải đến phiên anh trổ tài chăm sóc người ốm rồi.
Tự nhiên tanjiro thấy mình cũng đa tài ra phết a.
**aizzz**
Cho tới nửa đêm, kanao bất giác tỉnh giấc, đầu óc mơ màng nhìn ngó xung quanh căn phòng nhỏ.
Ánh trăng lờ mờ giống như nguồn ánh sáng duy nhất chiều rọi không gian xung quanh, cô nằm trên giường, đệm chăn đầy đủ, trên trán còn có 1 tấm khăn mỏng, mát lạnh, y phục trên người vẫn chỉnh tề, chỉ là thấy nó hơi nhẹ.
Đôi mắt màu tím đào liếc sang cái bàn trang điểm gần đó liền thấy, nào là nhật luân kiếm, áo choàng trắng, kẹp tóc, còn có cả đồng xu mà cô chủ kanae tặng cô, với 1 cái ví tiền, đồ dùng của cô đều đầy đủ cả.
Đến cả nhật luật kiếm cũng không có bị lấy mất, mà bên cạnh nó còn có 1 thanh nhật luân kiếm khác, có lẽ là của con quỷ kia đi.
Quỷ nam nhân nằm dưới đất, cách giường của cô 1 đoạn không quá xa, đang ngủ ngon lành, bộ áo yukata trên người được nới lỏng, để lộ ra xương quai xanh tinh tế cùng làn da trắng nhạt.
Xem cái khuôn mặt bánh bao đang ngủ ngon lành kia kìa, thêm cả mái tóc dài óng ánh đang rơi lõa xõa trên nền đất lạnh nữa, quả thật là mỹ quỷ a.
Mỹ quỷ này cũng thật kì lạ, cứ thế mà ngủ, cũng không định giết cô, đến nhật luân kiếm của cô cũng không có thèm lấy, thậm chí khi ngủ 1 chút đề phòng cũng không có, vậy là sao.
Cô vươn tay bỏ tấm khăn trên trán xuống, đặt nó lên bàn, không cẩn thận làm đồng xu rơi xuống, nghe đến tinh 1 tiếng.
Đồng xu ra mặt ngửa.
Là sao nhỉ?
Bước chân bất giác bước từng bước tới chỗ mỹ quỷ đang nằm nọ, phịch 1 tiếng ngồi xuống bên cạnh, tầm mắt cứ mơ màng, thật khó chịu a.
Bàn tay mảnh khảnh đặt trên gò má của cô, mỹ nam quỷ nhẹ nhàng lau đi những giọt mồ hôi còn đang vương trên khuôn mặt thanh tú nọ, đôi mắt màu huyết tinh trong suốt, chớp chớp 2 cái.
Kanao cảm thấy mình điên thật rồi, giống như ban nãy ở dưới lầu, chỉ tùy tiện nhìn vào đôi mắt này 1 chút, cô liền cảm thấy tim mình đập nhanh hơn vài nhịp, cảm giác này thật kì lạ a.
"sao thế, không khỏe sao"
Tông giọng ấm áp, mềm mại này, nghe hoài vẫn không chán a. Kanao hết nhìn anh, lại nhìn sang đồng xu đang lật mặt ngửa đằng kia.
Ngửa tức là làm, nhưng mà làm cái gì?
Tanjiro bò ra khỏi đệm, tiến tới nhặt đồng xu lên, nhìn qua cô, tươi cười nói.
"đồng xu đẹp thật ha"
Kanao mông lung gật đầu, cảm thấy bụng dưới của mình ngày 1 nóng lên, nóng đến mức lan tới cả thân trên của cô, thiêu đốt toàn thân, khó chịu đến cùng cực.
"cậu tung đồng xu này để làm gì vậy?"
Tanjiro vẫn chưa có phát hiện ra sự nóng bức của kanao, chỉ là tùy tiện hỏi.
" đưa ra quyết định, ngửa là làm, úp thì thôi"
Kanao trả lời
Tanjiro chu chu môi, nghiêng đầu hỏi tiếp.
"tại sao vậy, thay vì dựa vào vận may để quyết định, cậu có thể nghe theo trái tim mình mà"
"không thể"
Kanao quả quyết trả lời, trong tâm dâng lên lửa nóng, sao cứ quan tâm tới đồng xu đó thế, cô vẫn đang ngồi trước mặt anh cơ mà.
Trên thực tế, kanao đã nhạy bén cảm nhận được chất độc trong người là gì, đó không phải độc do con quỷ kia điều chế, mà là 1 dạng xuân dược.
Loại xuân dược này đặc biệt ở chỗ, nó tùy thuộc vào cảm xúc của chủ thể bị dính độc mà tự động phát tác.
Giống như kanao không hề có chút cảm xúc nào, thì thứ xuân dược này có tiêm vào người cô cũng vô dụng, đó là lí do kanao không có trị thương dứt điểm, mà chỉ bôi ít thuốc và băng bó qua loa.
Nhưng mà bây giờ ở trước mặt cô, mỹ quỷ nam kia giống như đem tới cho cô 1 cảm giác kì lạ, tim đập nhanh, mặt hơi đỏ, ngực nhói đau, toàn thân ấm nóng, chị kanae gọi cảm giác này chính là yêu.
Tanjiro vốn có khả năng ngửi được mùi cảm xúc của đối phương, nhưng hiện giờ anh là quỷ, hương hoa tử đằng trên người kanao đã vô hiệu hóa khứu giác của anh, cộng thêm kanao đang ở ngược hướng sáng, tất nhiên tanjiro sẽ không phát hiện ra điều bất thường từ cô.
"cược với mình 1 ván đi"
Tanjiro chìa đồng xu ra phía kanao, đề nghị. Kanao im lặng gật đầu.
"nếu đồng xu ra mặt ngửa, cậu sẽ nghe theo tiếng gọi của trái tim mình, nhé"
Tanjiro nêu nội dung của ván cược, xong cũng không có để kanao kịp đồng ý, đã búng nhẹ đồng xu lên cao.
Kanao khó khăn kiểm soát nhịp thở.
Chỉ cần đồng xu ra mặt úp, cô có lẽ sẽ áp chế được cái cảm giác nóng nực này.
Chỉ cần ra mặt úp, cô sẽ không cảm thấy khó chịu nữa.
Chỉ cần là mặt úp...
Mặc xác đồng xu đi.
Kanao giống như đã sớm nhịn không được, trực tiếp chồm tới người tanjiro.
Chỉ nghe tiếng Cốp!!! vang vọng cả căn phòng, tanjiro bị lực đẩy của kanao hất thẳng vào tường, đầu đập vào tường nghe đến đau đớn.
Anh theo phản xạ muốn giữ người cô lại, 2 tay nhanh như cắt đã bị kanao cố định trên tường, sức lực thật quá mức kinh khủng.
Tanjiro cả kinh nhìn cô, bây giờ anh mới thấy rõ gương mặt cô, toàn thân đỏ ửng, lấm tấm mồ hôi, từng nhịp thở nóng bỏng phả lên làn da mẫn cảm của tanjiro, anh cố đẩy cô ra.
"này, cậu, mau buông mình ra"
Sức lực của kanao lúc này mạnh khủng khiếp, dễ dàng áp chế 1 tanjiro đang vận dụng hết công suất của hơi thở tập trung toàn phần bền bỉ ở mức tối đã xuống dưới thân.
"tên?"
Kanao hỏi ngắn gọn 1 câu, tanjiro đang vùng vẫy liền ngơ ngác.
"ơ, hả"
"tên của cậu"
Kanao kiên nhẫn lặp lại câu hỏi, tanjiro thành thật trả lời.
"kamado tanjiro"
"tên thật hay a"
Kanao khen 1 câu, xong cũng cúi xuống, vô thức đặt lên môi tanjiro 1 nụ hôn gió. Tanjiro bị hành động này của cô làm cho hóa đá, đơ người tại chỗ, xong liền hoảng hốt.
"cậu, cậu, sao cậu lại..."
"nơi này của mình bảo thế"
Kanao vừa nói, vừa đem tay tanjiro ấn trên ngực trái mình.
Mặt tanjiro đỏ chót hoàn toàn, hoảng hốt muốn cô buông ra mà không được, xong nghĩ tới cái gì đó, anh liền tháo tấm băng trắng trên tay kanao ra, đưa lên mũi ngửi, xong liền nói.
"là xuân dược, mình đưa cậu đi tắm nước lạnh 1 lúc là được"
Kanao ngăn cản tanjiro, ngả ngớn nói.
"xuân dược này chỉ mình cậu mới có thể giải"
Xong cũng không có để tanjiro kịp trốn thoát, liền đem môi anh hôn lên 1 cái nữa, môi lưỡi phấn nộn giao nhau 1 hồi, mút mát không ngừng.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cả 2, không tránh khỏi hành động có chút cứng ngắc và hậu đậu, giống như kanao mấy lần lỡ cắn vào môi tanjiro, làm anh phải suýt xoa lên vì đau.
"gọi tên mình"
Kanao giống như chưa thỏa mãn với sự đụng chạm này, tiếp tục đem y phục trên người tanjiro cởi dần ra, vừa cởi vừa ra lệnh.
"tên cậu, là gì?"
Tanjiro ở kiếp này cũng chưa có gặp qua kanao lần nào, cứ phải hỏi 1 lần cho chắc.
"kanao, tsuyuri kanao"
Khó khăn đáp lời, thân thể kanao ngày 1 nóng bừng lên, lục phủ ngũ tạng giống như bị thiêu đốt đến cùng cực, ham muốn được thỏa mãn ngày càng cao.
"kanao, cậu bình tĩnh lại đã"
Tanjiro bất lực ngăn cản kanao, sang kiếp sống này, thân thể anh vốn rất yếu, lí do là vì những giấc ngủ đêm như người thường không thể bù đắp được nguồn năng lượng dồi dào mà 1 con quỷ cần tới.
Hơn nữa mấy ngày gần đây, tanjiro thường xuyên phải thức đêm để chăm sóc cho fujisaki, cô học trò mới của mình, thành ra thân thể anh hiện giờ chính là thiếu dinh dưỡng cùng năng lượng trầm trọng.
Vậy nên bây giờ đừng có nói tới phản kháng, chịu được thế tiến công của kanao thôi đã là kì tích của kì tích rồi.
"van cậu, dừng lại, kanao, a!!!"
Kanao đầu óc hoàn toàn trống rỗng, chỉ biết rằng những nơi tanjiro chạm qua đều để lại 1 thứ cảm giác thỏa mãn đến kì lạ, nhất thời nhịn không được, liền đem y phục trên người tự mình cởi ra.
"muốn, tanjiro, thực sự rất muốn"
Kanao khó khăn nói, xuân dược trong cơ thể phát tán ngày 1 mạnh hơn, cảm giác thiêu đốt ngày 1 rõ ràng.
Cô nhịn không được nữa rồi.
Cắn lên vai, cổ, cắn mút yết hầu, hành động của kanao quá mức trúc trắc và máy móc, quả thực là khiến cho tanjiro đau đến khóc không ra nước mắt.
"được, được rồi, mình là của cậu mà, cứ từ từ, từ từ thôi"
Mệt mỏi cùng kiệt sức, tanjiro vẫn cố gắng dỗ dành kanao, kịch độc trong cơ thể cô phát tán quá mức nhanh, 2 người sẽ vượt quá giới hạn mất.
Đừng quên trước mặt tanjiro chính là cô gái mà anh yêu nhất, nhìn người thương tự giác sà vào vòng tay mình thế này, ai mà kìm lại cho nổi chứ.
Cho tới cuối cùng, sợi dây lí trí đứt đoạn. Tanjiro đem kanao ôm vào trong lòng, đáp lại nụ hôn nhiệt tình của cô, đồng thời đem bộ chăn đệm ở gần đó kéo sang phía này.
Đặt kanao nằm lên đó, đảo khách thành chủ.
Tuổi tác cái gì chứ.
Lí trí gì ở đây.
Bỏ hết đi, 2 người vốn đã có nhau rồi.
Đêm nay sẽ dài lắm đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro