Say Rượu
Chương 5 : Trốn Đi Chơi. Gặp Màn Mỹ Nhân Say Rượu
Trong viện (Tố Vãn Ca) nằm ườn trên bàn đá thở dài than ngắn vì buồn chán liền nói"" Biểu Tỷ chúng ta trốn ra ngoài chơi đi "" nói xong hai mắt nàng loé ra phát sáng nhìn (Lục Tuyết Hạ)
Lục Tuyết Hạ nàng ngồi vậy cũng thấy thật chán nghe (Vãn Ca) nói vậy nàng liền cười nói "" Cũng được đó "" nói xong kéo tay Vãn Ca vào trong thay xiêm y, gọi Tố Cẩm đi xét trước liền lén lút thật thò đi cửa phía sau
Ra đến ngoài cả hai tung tăng cười đùa ra chợ thành ngắm nghía lung tung, nàng liền dừng lại nhìn thấy tiệm Cầm cổ nàng kéo(Vãn Ca) vào trong xem, từ kiếp trước đến kiếp này nàng học Cầm dần dần trở lên yêu thích muốn tìm hiểu thêm về Cầm
Ông chủ tiệm thấy hai nữ tử trước mắt nhìn cách ăn mặc trang sức đeo chắc chắn là quý nhân vội vàng tiếp đón "" Tiểu Thư mời vào trong xem ""
Nàng đi xem một vòng liền thấy chiếc Cầm cổ này nhìn kĩ phát hiện chiếc Cầm này rất tốt liền chỉ tay nói "" Ông chủ cho ta xem chiếc Cầm đó "" ông ta liền lấy cho nàng xem ông ta cười nói "" Mắt nhìn vị tiểu thư này rất tốt, đây là Cầm có Tên Lục Bảo từ thời Thuyên Đế rất được các vị nương nương yêu thích ""
Lục Tuyết Hạ liền gảy thử một tiếng rất êm dịu liền hỏi "" Ta muốn chiếc Cầm này giá như thế nào "" ông ta cười nói "" 20 vạn ""
Tố Vãn Ca nghe xong muốn thổ huyết nàng nói "" Cái cây Cầm cũ kĩ này mà những đến 20 vạn muốn ăn cướp của người ta sao "" nói xong kéo (Biểu Tỷ) đi
Ông chủ thấy họ sắp đi liền nói "" Vậy vị tiểu thư trả cho lão được với giá bao nhiêu ""
Tố Vãn Ca đang tính nói chỉ trả 5 vạn thôi thì biểu tỷ đã trả lời "" Ông chủ ta sẽ trả cho ông 10 vạn "" (Vãn Ca) nghe xong giật giật tay áo biểu tỷ nói kẽ "" Biểu tỷ muội thấy chiếc cầm cũ này giá 5 vạn thôi, 10 vạn con đắt lắm ""
Lục Tuyết Hạ nghe (Vãn Ca) nói vậy liền biết a đầu này không có phân biệt được đâu là tốt đâu là không, nàng còn sợ 10 vạn ông ta sẽ không bán cho nàng kìa
Ông chủ nghe xong nhíu mày nói "" Vị tiểu thư này có thể trả cao hơn nữa được không, 10 vạn e là không được ""
Tố Vãn Ca nghe vậy liền kéo tay biểu tỷ lắc đầu ra hiệu (Đừng mua đừng mua)
Lục Tuyết Hạ thấy vậy liền cười nhưng không nói "" Ta nói rồi ta chỉ trả 10 vạn thôi, ông nhìn xem chỗ sau thành này đã bị ăn mòn một ít, nếu ta đoán không nhầm thì chắc chắn nhiều ngày trước có người lỡ tay lau Cầm bằng nước chua kiến cổ Cầm mới bị như vậy, vì cầm là gỗ hương quý chỉ lau không nước nếu gặp nước chua sẽ bị ăn mòn"
Ông ta kinh hãi nhìn nàng, sao nàng lại hiểu rõ như vậy chứ đúng là vài ngày trước vợ ông không may lau nhầm bằng nước chua kiến gỗ Cổ Cẩm bị mòn một ít ông liền cười xua nịnh nói "" Vị tiểu thư này thật có mắt nhìn, vậy lão phu xin bán lại cho người chi âm "" đành bán vậy
Lục Tuyết Hạ nghe xong lấy Cầm đưa cho (Tố Cẩm) cầm móc tiền đưa cho ông chủ, ông ta nhận tiền cười hả hê nói "" Mong lần sau tiểu thư ghé thăm "
Đi dạo đến trưa (Tố Vãn Ca) liền kêu đói kéo biểu tỷ đến quán Lầu Vạn nổi tiếng nhất trong thành, nàng thuê một gian phòng cho yên tĩnh gọi các món lên. Ăn uống lo lê rồi nhưng nàng vẫn chưa muốn về vội nói "" Biểu Tỷ muội có chỗ này rất đẹp tỷ có muốn đi xem không ""
Lục Tuyết Hạ nghe vậy nàng gật đầu, xuống dưới (Vãn Ca) mua một bình rượu ủ hoa mai liền đưa cho (Tố Cẩm) cầm
Tố Vãn Ca đưa nàng qua thành phía tây ở đó có một rừng hoa đào rất đẹp, đến nơi nàng rất thích liền mỉm cười vì cảnh trước mặt. Hôm nay là giữa tháng 3 hoa đào nở rực khoe sắc nàng hỏi "" Sao muội biết chỗ này vậy ""
Tố Vãn Ca liền gãi đầu nói "" Bởi vì ngày trước muội cũng trốn đi chơi tình cờ gặp được vườn hoa đào này thôi "" xong liền lè lưỡi làm xấu nói "" Biểu tỷ bắt muội đi (haha) "" nàng nghe xong liền nói to "" được lắm "" Ta tới bắt muội đây ""
Hai người nô đùa vui vẻ như vậy được một lúc cũng thấy mệt và khát nước, nàng hỏi "" Vãn Ca ta khát quá chúng ta đi kiếm nước suối đi "" Tố Vãn Ca lười không muốn đi liền nhớ ra nàng có mua rượu, liền nói "" (hì hì) biểu tỷ hay tỷ uống rượu hoa mai đi, không say đâu muội thề muội cũng uống được nữa là tỷ ""
Lục Tuyết Hạ nghe vậy tuy nàng không thích uống rượu lắm nhưng khát quá, sợ không tìm được suối nước bèn gật gật đầu nói "" Thật là không say "" Tố Vãn Ca nghe xong nói không say
Nàng uống một ngụm (hửm) hình như không rượu không cay không đắng, ngọt ngọt thơm thơm nàng liền một mạch uống hết nửa bình,(Tố Vãn Ca) nhìn thấy biểu tỷ uống hết nửa bình liền sợ hãi giật lấy nói "" Biểu Tỷ uống nhiều vậy nhỡ say thì sao "" liền cất đi
Lục Tuyết Hạ hai má đỏ ủng môi đỏ như son ánh mắt thập phần phong tình nàng nói líu lưỡi "" Ai... ai bảo ta say ... ta (ợ) ta say đâu... đưa rượu đây ta muốn uống... rượu ngon ... rượu ngon (Ợ)
Tố Vãn Ca nhìn biểu tỷ say rượu trong lại xinh đẹp đến thế, nhưng mà chết rồi biểu tỷ say rồi sao đây làm sao đây, về cha mẹ nhìn thấy sẽ đánh ta mất
Lục Tuyết Hạ thấy người nâng nâng như đi trên mây, giờ nàng cũng không biết mình đang ở đâu nữa tự dưng nàng muốn múa. Nàng nhìn (Vãn Ca) nói "" Vãn Ca đàn cho ta đi, ta muốn (Ợ) muốn múa mau lên ""
Tố Vãn Ca nói "" Biểu tỷ hay chúng ta về đi "" liền lôi (Lục Tuyết Hạ) về nhưng nàng không chịu dẫy lên muốn múa bằng được
Tố Vãn Ca buồn cười nghĩ (Không ngờ lúc say rượu biểu tỷ lại bướng bỉnh như thế) liền nói "" Được được muội sẽ vì biểu tỷ thể hiện tài năng, biểu tỷ muốn muội gảy bài nào đây ""
Lục Tuyết Hạ nghe vậy nói "" Bài ta dậy muốn cách đây ... tháng tháng trước đó "" Tố Vãn Ca nghe vậy liền gật đầu ngồi xuống, Tố Cẩm nãy giờ đứng cạnh nhìn tiểu thư trong lòng lo lắng cầu mong tiểu thư không sao
Lục Tuyết Hạ đứng cách bọn họ một đoạn nàng lấy tay tháo (Trâm Ngọc) trên đầu, ba nghìn sợi tóc đen dài mượt mà đổ thác xuống như mưa, hôm nay nàng mặc váy hồng chấm qua chân nàng vì say rượu nên đi hơi siêu vẹo
Tố Vãn Ca nhìn thấy biểu tỷ của mình như vậy nàng liền há mồm vì sự thoải mái đáng yêu của biểu tỷ, nàng liền gảy bài (Uyên Ương Cẩm) nghe thấy tiếng đàn du dương (Lục Tuyết Hạ) bắt đầu uốn mình múa nàng vì say lên múa rất phong tình, miệng nàng cười tươi làm lộ ra hàm răng trắng muốt
Tố Lưu Ngạn cùng Nhị Vương Gia hôm nay xuất cung đi bàn công việc, xong việc họ đi qua thành Phía Tây qua rừng đào họ chợt nghe thấy có tiếng đàn. Họ liền dừng lại để nghe, tiếng đàn đó không gọi là tuyệt mỹ nhưng cũng coi là lời hay
Tiêu Nại Hà nằm nhắm mắt dưỡng thần nghe thấy tiếng đàn liền gọi "" Nhị Trung ngươi đi xem ai đàn ""
Nhị Trung vậy liền đi lên phía trước xem liền thấy một đàn một múa, người múa xinh đẹp khuynh thành liền ngơ ngẩn đứng xem mà quên mất phải về bẩm báo
Tiêu Nại Hà nhíu mày mở mắt ra âm trầm nói "" Lưu Ngạn ngươi đi cùng bổn vương đến phía trước xem có chuyện gì "" Tố Lưu Ngạn nghe xong liền gật đầu cùng Nhị Vương Gia đi về phía có tiếng đàn
Đến nơi Tiêu Nại Hà nhìn thấy một thân mặc cẩm y hồng, xoã tóc tung bay mỗi khi có gió thổi qua, múa theo tiếng nhịp đàn, nàng múa rất đẹp
Tố Lưu Ngạn nhìn người múa trong rất đẹp, nhưng trong người đàn kia hắn lại thấy rất quen mắt hình như gặp ở đâu rồi thì phải. Hắn liền tiến lên phía trước thì người múa cũng quay mặt ra
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro