Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20

Một thời gian sau, màn đêm buông xuống phủ kín phủ huyện, một cỗ xe ngựa lầm lũi tiến về phía nhà của Thành Vinh. Đó chính là chiếc xe ngựa chở Thành Vinh, lúc này đang giả dạng thành Trần Văn, trở về sau chuyến "đi công tác".

Hai tên cận vệ, thấy xe ngựa tiến đến, liền nghiêm trang đứng chặn lại, định cất tiếng hỏi. Nhưng chưa kịp để chúng lên tiếng, tên phu xe đã nhanh nhảu nói to:

"Trần quản đốc đã về! Trần quản đốc đi công tác xa, vừa về đến nơi, muốn vào báo cáo ngay tình hình cho Thành công tử!"

Nghe vậy, hai tên cận vệ liền lui sang một bên, không dám ngăn cản.

Rất nhanh, cánh cửa nhà Thành Vinh mở toang. Một người, với khuôn mặt quấn băng kín mít, hăm hở lao về phía chiếc xe ngựa, giọng nói khàn khàn vang lên:

"Triệu Văn, cuối cùng đệ cũng về rồi! Đại ca chờ đệ sốt ruột muốn chết, mau vào nhà nào!"

"Thành Vinh", vừa nói, vừa ôm chầm lấy "Trần Văn", tỏ vẻ vô cùng thân thiết, rồi dìu "Trần Văn" vào trong nhà.

Hai tên cận vệ, thấy vậy, cũng không hề nghi ngờ gì, tiếp tục làm nhiệm vụ canh gác.

Một lúc sau, lại thấy Thành Vinh tiễn Trần Văn ra về. Thành Vinh, sau khi Trần Văn đã đi khuất, liền quay vào trong nhà, đóng chặt cửa lại. Anh ngồi xuống ghế, từ từ gỡ bỏ lớp băng gạc trên mặt, để lộ ra khuôn mặt thật của mình. Ánh mắt anh ánh lên một tia sáng kiên định, đầy quyết tâm. Anh thầm nói với bản thân:

"Được rồi, tiết mục cuối cùng cũng đã sẵn sàng!"

Hai ngày sau, Thành Vinh xuất hiện với khuôn mặt đã hoàn toàn bình phục. Anh gọi Trương Hổ và Lý Báo đến, ra lệnh:

"Chuẩn bị xe ngựa. Ta có việc gấp, cần phải đến phủ huyện lệnh ngay lập tức."

Hai tên cận vệ, không dám chậm trễ, đồng thanh đáp: "Dạ!" Rồi nhanh chóng đi chuẩn bị xe ngựa.

Đến phủ huyện lệnh, Thành Vinh chào hỏi xã giao với Triệu Vô Cực vài câu, rồi đi thẳng vào vấn đề chính:

"Triệu đại nhân, ta có việc gấp, cần phải báo ngay cho Phúc Hải tiên nhân. Xin ngài hãy lập tức chuyển lời đến ngài ấy, nói rằng đã có dấu hiệu rõ ràng, cần phải hành động khẩn trương."

Thành Vinh cố tình nói lấp lửng, không nói rõ ràng cụ thể là chuyện gì, vì anh biết, Phúc Hải sẽ không nói toàn bộ sự thật cho Triệu Vô Cực biết.

Triệu Vô Cực, biết đây là chuyện quan trọng, liên quan đến Phúc Hải, liền đáp ứng ngay:

"Được, Thành công tử cứ yên tâm. Ta sẽ lập tức cho người chuyển lời đến Phúc Hải tiên nhân."

Đầu giờ chiều hôm đó, một bóng người nhẹ nhàng đáp xuống trước cửa nhà Thành Vinh. Đó chính là "Quốc Phát".

Hai tên cận vệ, vừa nhìn thấy bóng người kia, liền định xông ra ngăn cản. Nhưng khi nhận ra đó là một vị tiên nhân, bọn chúng liền lúng túng, không biết phải làm gì, đành phải đứng im, không dám hành động.

"Quốc Phát" nhìn hai tên cận vệ, hiểu ý, liền lên tiếng:

"Đại ca! Đệ đến rồi đây!"

Cánh cửa nhà mở toang, Thành Vinh nhanh chóng bước ra, tay bắt mặt mừng với "Quốc Phát", rồi kéo cậu ta vào trong nhà, nói chuyện.

Hai tên cận vệ, thấy hai người thân thiết như vậy, thì thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục làm nhiệm vụ canh gác.

Vào đến trong nhà, "Quốc Phát" lên tiếng hỏi:

"Ta nghe sư phụ nói, huynh bảo có tín hiệu rõ ràng. Rốt cuộc là như thế nào?"

Thành Vinh đáp: "Rút kinh nghiệm lần trước, lần này, khi lá bùa chuyển màu, ta đã đợi đúng hai ngày. Thấy lá bùa vẫn giữ nguyên trạng thái, ta mới dám chắc chắn rằng, Xà Tinh đang trong quá trình lột xác. Vì vậy, ta mới lập tức báo tin cho sư phụ. Mà sao sư phụ không đến, lại chỉ có mình đệ?"

Nói rồi, Thành Vinh đưa lá Truy Tung Yêu Khí Phù, vẫn đang ở trạng thái màu xanh lam, cho "Quốc Phát" xem.

"Quốc Phát" nhìn lá bùa một chút, rồi thở dài, nói:

"Sư phụ bị trọng thương rất nặng, nguyên khí tổn hao quá nhiều, nên vẫn phải bế quan dưỡng thương, không tiện ra ngoài. Vì vậy, người vẫn giao nhiệm vụ này cho đệ. Nhưng huynh đừng lo, Xà Tinh đang lột xác thì rất yếu, không làm gì nổi đệ đâu."

Thành Vinh gật gù: "Ừm, vậy cũng tốt. Có hai huynh đệ thôi, thì cũng thoải mái hơn."

"Quốc Phát" vui vẻ đồng ý: "Đúng vậy. Thôi, chúng ta đi thôi."

Nói xong, "Quốc Phát" phất tay áo, một luồng gió lớn nhấc bổng cả hai người lên, bay vút lên không trung, hướng về phía U Minh Cốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tienhiep