Chương 95: Tính toán của hoàng thượng
Editor: Phong diễm kiều nguyệt
"Hoàng thượng, Lâm quý phi ở bên ngoài cầu kiến!" Lộ công công hướng về Hoàng Đế đang phê duyệt tấu chương nhanh chóng bẩm báo nói.
" Nàng đến làm gì? Cứ nói trẫm bận rộn công vụ, kêu nàng trở về đi!'' Hoàng thượng không nhịn được nói, trong cung rất nhiều phi tử đều là vì để cân bằng thế lực nên mới tiến cung, hắn tuy rằng hưởng thụ thân thể các nàng, nhưng yêu nhất vẫn là một người.
''Vâng!'' Lộ công công đi ra ngoài hướng về phía Lâm quý phi đem khẩu dụ của hoàng thượng truyền đạt, nhưng Lâm quý phi không có lui ra, mà là tiếp tục chờ đợi hoàng thượng ở ngoài ngự thư phòng.
''Đã đi chưa?'' Hoàng Đế hỏi Lộ công công, hắn đối với những phi tử này điều là mỗi tối đi một cung nghỉ ngơi, cũng chỉ là mọi người đều như nhau, đều không có một tia cảm tình nào, hơn nữa bây giờ hắn sẽ không lại cho bất luận phi tử nào có cơ hội sinh ra hoàng tử cùng công chúa.
" Vẫn chưa đi, Lâm quý phi còn chờ ở bên ngoài? Cần nô tài đi gọi người đem Lâm quý phi đưa trở về sao?'' Lộ công công một bên mài mực một bên vừa hỏi, hắn làm tuỳ tùng của hoàng thượng nhiều năm như thế từ lâu đã không phải là một nô tài đơn giản, hiểu rõ hoàng thượng nhất không phải phi tử không phải hoàng tử mà là hắn.
" Để cho nàng đi vào đi, hậu cung này thực sự là một khắc cũng không thể yên ổn!'' Hoàng Đế đem tấu chương thả xuống, quay về Lộ công công nói.
''Tham kiến hoàng thượng!'' Lâm quý phi cúi người, trên người Lâm quý phi mặc áo màu đỏ cổ yên bích hà la, màu trắng tản mạn như mây như khói, tóc mai như sương, cài cây trâm Bạch Ngọc Lan Phỉ Thúy, sắc mặt kiều diễm, lông mày tự xuân thủy.
"Ái phi miễn lễ, không biết ái phi tới đây có chuyện gì?" Hoàng Đế nâng Lâm quý phi dậy, hỏi vô cùng ôn nhu, nhưng đừng xem Hoàng Đế ôn nhu như vậy thật ra bên trong là lạnh nhạt vô tình.
" Nô tì cũng không có đại sự gì, có điều là nhiều ngày không thấy bệ hạ trong lòng thật là nhớ, vì lẽ đó cố ý làm chút bánh ngọt đem đến cho bệ hạ, mong rằng bệ hạ không quá vất vả, chú ý bảo trọng long thể!'' Lâm quý phi e thẹn nói, rõ ràng là động tác rất là thành thạo điêu luyện.
" Ái phi có lòng rồi...'' Hoàng Đế cười ý vị sâu xa nói, sau đó quay về hướng Lộ công công nói '' Đêm nay trẫm đi cung của Lâm quý phi!''
Lâm quý phi ánh mắt lóe lên kinh hỉ, hoàng thượng đối với hậu cung đều là mọi người như nhau, hơn nữa từ khi hoàng hậu sau khi qua đời hoàng thượng tuy rằng vẫn tiến vào cung điện của các phi tử, nhưng cũng không có phi tử có thể mang thai long tử, hoàng cung này đã lâu không có chuyện vui, nếu như mình mang thai long tử như vậy vị trí hoàng hậu...
"Hoàng thượng. . ." Lâm quý phi đỏ mặt hờn dỗi hô một tiếng, nhưng bên trong thanh âm kia như là ngậm lấy ý xuân vô cùng.
"Ái phi đây là thẹn thùng, ha ha, được rồi, trẫm còn có quốc sự phải xử lý, ái phi hãy đi về trước đi!" Hoàng Đế quay về Lâm quý phi nói.
"Hoàng thượng, kỳ thực nô tì hôm nay còn có một việc muốn tìm hoàng thượng!" Lâm quý phi nhìn Hoàng Đế ngoan ngoãn nói, nàng biết nam nhân yêu thích nhất là dạng nữ nhân như thế nào, cho nên nàng rất là săn sóc cùng mê hoặc, chưa bao giờ nghịch ý Hoàng Đế.
''À? Ngươi nói một chút!'' Bên trong ánh mắt của hoàng đế xẹt qua một tia không thích, hắn ghét nhất chính là cung xen vào việc triều chính, bất kỳ phi tử nào cũng không phải là ngoại lệ.
"Hoàng thượng, Triệt nhi bây giờ đã hai mươi ba tuổi, nhưng trong phủ đến trắc phi cũng không có, nô tì hi vọng cho Triệt nhi chọn chính phi, như vậy cũng có người có thể quan tâm Triệt nhi nhiều hơn'' Lâm quý phi thỉnh cầu nói "Hơn nữa Tứ Vương Gia bây giờ đã hai mươi mốt, Minh Vương cũng là mười chín tuổi, hai người không chỉ trắc phi cũng không có liền thị thiếp cũng đều không. Nô tì không phải mẹ đẻ bọn họ nhưng cũng vì hai vị Vương gia mà lo lắng, mời bệ hạ vì mấy vị Vương gia chọn nhân duyên đi!"
Lâm quý phi rất thông minh, nàng biết nếu để Hoàng Đế vì Tam Vương gia Phong Lâm Triệt tứ hôn hoàng thượng chắc chắn sẽ không đồng ý, nhưng Hoàng Đế vô cùng yêu thích Tứ Vương Gia cùng Minh Vương, mà yêu nhất chính là Minh Vương, nếu như dùng hai người bọn họ tới nói Hoàng Đế nhất định sẽ nhất định sẽ cân nhắc chuyện này.
Quả nhiên Hoàng Đế Phong Huyền sắc mặt nghiêm túc một chút, hắn đối với hai hài tử yêu thích này đã từng bận tâm không biết là bao nhiêu về chuyện hôn nhân, nhưng mỗi lần nhắc tới việc kết hôn Tứ nhi đều là dáng vẻ cười liên tục, xem cô gái này thì chán ghét cô kia thì không thích, căn bản là vô phương để bắt hắn cưới vào cửa. Mà Lục nhi càng gây go hơn, mình mỗi lần nhắc đến thì đến nghe hắn cũng không muốn trực tiếp bỏ đi, chính mình đã từng lựa chọn một cô nương vô cùng xinh đẹp nhưng còn chưa có tiến vào Minh Vương phủ đã bị thị vệ giết chết. Bây giờ hai đứa đều lớn hơn như vậy, Vương gia khác vốn đã con cháu đầy đàn, nhưng hai hài tử này vẫn là một thân một mình, lần này dùng bất cứ biện pháp gì cũng phải để bọn chúng thành thân.
" Ái phi nói có lý, việc hôn nhân của bọn nhỏ xác thực là nên suy nghĩ một chút, nhưng việc này còn phải hỏi một chút ý tứ bọn nhỏ hỏi một chút, xem bọn họ có hay không yêu thích tiểu thư nhà nào!'' Phong Huyền gật gù, vô cùng tán thành nói.
"Nô tì đa tạ hoàng thượng!" Lâm quý phi cúi chào theo sau công công rời ngự thư phòng, hôm nay mục đích của nàng đã đạt được, gần đây thủ đoạn càng ngày càng lợi hại rồi, thế nhưng thế lực của con trai nàng cũng không bằng Nhị Vương gia cùng Tứ Vương Gia, cho nên nàng cho nên nàng chỉ có thể vì con trai của chính mình tìm người trợ giúp, như vậy nhất định phải nhất định phải cưới một người nữ tử đối với mình hữu dụng, như vậy thế lực kia sẽ không quy về các phái khác, như vây mới có cơ hội cùng Phong Thiếu Sở và Phong Hạ Kỳ tranh ngôi hoàng đế.
''Ngươi phái người truyền Hạ Kỳ cùng Dực Hiên lại đây, nói trẫm có chuyện quan trọng muốn gặp bọn họ!'' Hoàng Đế Phong Huyền phân phó, hắn tuy rằng chắc chắn Tứ nhi sẽ đến, nhưng Lục nhi liền khó nói chắc, vì chính mình bình thường triệu hắn vào cung mười lần có tám lần chưa thấy người, chính mình căn bản là không làm gì được hắn.
''Vâng!''
"Lộ công công, ngươi nói Mặc Hiên có phải là còn hận trẫm, trẫm mỗi lần nhìn thấy hắn cũng có thể cũng có thể nhìn thấy sự thù hận trong mắt hắn đối với trẫm, trẫm...'' Phong Huyền thống khổ ngồi ở trước bàn đọc sách, mà Lộ công công bên cạnh chỉ là yên tĩnh đứng ở một bên, Hoàng Đế cũng không phải thật sự hỏi hắn, thật ra là muốn kể hối hận trong lòng mà thôi.
Lộ công công còn nhớ hoàng hậu trước đó đã từng là một người dáng dấp tuyệt mỹ nhưng tính cách kiên quyết, cũng là bởi vì quả quyết cùng kiên cường cuối cùng lại tiêu tan nơi hậu cung, hoàng hậu từ trần làm hoàng thượng thương tâm thật lâu, thậm chí có một quãng thời gian sắp không chịu đựng nổi, tuy rằng bây giờ hoàng thượng bề ngoài chuyện gì cũng không có, nhưng nội tâm là cực kỳ nhớ thương hoàng hậu đã mất, không phải như vậy vì sao sẽ để hết thảy hậu cung uống tuyệt dục dược đây?
Không ngoài dự đoán, người tới chỉ có Phong Hạ Kỳ, Phong Hạ Kỳ quay về thượng vị Hoàng Đế cúi chào ''Tham kiến phụ hoàng, không biết phụ hoàng để nhi thần tới đây có chuyện gì quan trọng?"
"Không vội, ngồi trước đi, chờ Dực Hiên đến rồi cùng nhau nữa nói đi!" Hoàng Đế nói xong, Lộ công công liền lập tức đem cái ghế bưng tới, Phong Hạ Kỳ không có giữ lễ tiết trực tiếp ngồi xuống, nghĩ phụ hoàng hôm nay để cho mình cùng hoàng đệ đều tới đây không biết rốt cuộc là vì chuyện gì?
Chờ đến lúc hoàng đế uống xong bốn chén trà, Phong Dực Hiên mới khoan thai đi đến, sắc mặt vẫn không có biểu cảm, nhìn thấy Hoàng Đế sau cúi chào "Phụ hoàng!", sau đó Lộ công công lại bưng một cái ghế hắn trực tiếp ngồi xuống, hoàn toàn không có dáng vẻ thần tử.
"Phụ hoàng, nếu hoàng đệ đã đến rồi, phụ hoàng cho người đến truyền tới tột cùng là chuyện gì?'' Phong Hạ Kỳ mỉm cười nói, nhưng coi như ở Hoàng Đế hắn cũng mang mặt nạ mỉm cười giống như hồ ly.
"Ừm, trẫm hôm nay tìm các ngươi tới là bởi vì các ngươi thành niên cũng đã lâu rồi nhưng vẫn chưa có phi tử, bây giờ trẫm muốn hỏi một chút các ngươi đã có nữ tử mình yêu thích hay chưa, phụ hoàng giúp các ngươi làm chủ tứ hôn!'' Hoàng Đế từ ái nói, tuy rằng hắn rất muốn trực tiếp tứ hôn cho bọn họ, tìm nữ tử hình dạng cùng phẩm hạnh không tệ để bọn họ kết hôn là tốt rồi, nhưng là bọn họ không dễ gì chấp nhận, e là đến cuối cùng tứ hôn không thành mà còn chữa lợn lành thành lợn què.
"Phụ hoàng, nhi thần bây giờ còn không muốn thành gia, xin phụ hoàng không cần quan tâm!'' Phong Hạ Kỳ trực tiếp nói, hắn đối với nữ tử là chạy càng xa càng tốt, nữ tử là hạng người có bao nhiêu dối trá, thế gian này e là cũng chỉ có Niệm nhi muội muội, nữ tử như vậy mới đáng là thê tử tốt nhất.
Mà Phong Dực Hiên lại không thèm nhìn Hoàng Đế một cái, trong miệng lời nói vẫn lạnh như băng ''Quản việc không đâu!''
"Hồ đồ! Các ngươi cũng đã cái tuổi này, phụ hoàng hy vọng các ngươi có thể sớm ngày thành thân sinh nhi tử! Nếu như không thích ai hết thì các ngươi cứ chọn một người, sau này nếu gặp nữ tử yêu thích thì lại rước vào trong phủ là được!'' Hoàng Đế cũng gấp, dù sao tranh đoạt ngôi vị cũng cần thế lực nữ tử ủng hộ, nhưng bọn họ liền một người trắc phi cũng không nhận làm sao làm cho bá quan văn võ trong triều thành tâm mà phò tá đây?
''Giống như mẫu hậu của ta sao?'' Ánh mắt Phong Dực Hiên đã lạnh xuống, mà sắc mặt Phong Hạ Kỳ cũng rất khó coi.
" Trẫm là thật tâm yêu mẫu hậu của các ngươi, nàng là người duy nhất ta yêu trên đời này, là ta có lỗi với nàng!'' Hoàng Đế áy náy nhìn Phong Hạ Kỳ cùng Phong Dực Hiên, việc hắn làm trên đời này hết thảy đều không hối hận, nhưng hối hận duy nhất chính là chưa từng quý trọng nữ tử kia.
''Tình yêu của phụ hoàng thật vĩ đại, ta nghĩ hối hận cuối cùng của mẫu hậu ở kiếp này chính là đã gả cho người!'' Phong Dực Hiên cười lạnh nói, cặp con mắt màu đen đã bắt đầu hiện ra màu tím.
''Càn rỡ!'' Hoàng Đế quát lớn, đau đớn nhất trong lòng hắn chính là mất đi thê tử, bây giờ lại bị con trai của chính mình nói như vậy, trong lòng khổ sở dị thường.
''Bản vương đã có nữ tử mà ta yêu, hơn nữa kiếp này cũng chỉ có mình nàng, ngươi nếu dám đem nữ nhân khác ban cho ta, như vậy đến một người ta sẽ giết một người!'' Phong Dực Hiên nói xong cũng đi khỏi ngự thư phòng.
"Phụ hoàng, nhi thần cũng muốn tìm một nữ tử mà bản thân mình yêu cùng nhau sống một đời, vì lẽ đó chuyện tứ hôn ngài cứ coi như đến đây là chấm dứt đi!'' Phong Hạ Kỳ nhìn phụ hoàng mình hối hận không ngớt cũng không có bất kỳ lời an ủi nào ''Nhi thần xin cáo lui!"
Hoàng Đế còn muốn nói cái gì, nhưng hai đứa bé đã đi rồi, hơn nữa còn không có đáp ứng chuyện tứ hôn, "Lộ công công, ngươi nói trẫm nên nghe theo bọn họ sao?"
"Bệ hạ, Tứ Vương Gia cùng Minh Vương chính là rồng trong loài người khẳng định có thể tìm được nữ nhân mà mình yêu thương, hơn nữa Minh Vương không phải đã nói hắn đã có nữ tử mà mình thích rồi đó sao, chẳng mất bao lâu nữa Minh Vương sẽ đến xin bệ hạ tứ hôn thôi!'' Lộ công công pha chén trà trấn an Hoàng Đế nói.
"Đúng, Dực Hiên nói đã có nữ tử mà mình thích, còn nói kiếp này chỉ cần mình nàng, không biết là nữ tử nhà nào!'' Hoàng Đế lo lắng nghĩ, dù sao đứa con trai này chưa bao giờ cho nữ tử một sắc mặt ôn hòa, có thể không giết người là tốt lắm rồi, Hoàng Đế đã từng thật sự lo lắng đứa con trai này sẽ một thân một mình đến già.
"Bệ hạ không nên lo lắng, tính tình của Minh Vương, nếu yêu thích liền nhất định sẽ cưới về!'' Lộ công công lời ấy cũng không có nói khoát, dù sao tính cách Phong Dực Hiên thực sự bá đạo.
"Đúng, đúng, xem ra trẫm xác thực là quá bận tâm!'' Hoàng Đế Phong Huyền nói xong cũng ung dung hơn nhiều.
"Bệ hạ, vậy tối nay còn đi cung của Lâm quý phi không?'' Lộ công công hỏi, dù sao bây giờ sắc trời đã tối hoàng thượng bình thường muốn đến cung của các phi tử để ngủ, nhưng nhiều nhất vẫn là quay về cung của hoàng hậu đã mất để nghỉ ngơi, tẩm cung của hoàng hậu trước đó vẫn còn bảo lưu lại rất tốt, bây giờ đã thành tẩm cung của hoàng thượng.
"Không đi, Lộ công công, ngươi biết trẫm bây giờ có bao nhiêu chán ghét những nữ nhân kia sao? Trẫm căn bản là không muốn chạm vào các nàng, trẫm đã từng sai rồi, bây giờ trẫm lại vì ngôi vị hoàng đế này làm như vậy!'' Hoàng Đế nói xong liền chuẩn bị trở về tẩm cung.
...
''A Hiên, chờ một chút!" Ra hoàng cung Phong Hạ Kỳ đuổi theo Phong Dực Hiên.
"Hoàng huynh còn có chuyện gì?" Phong Dực Hiên vẫn là lạnh lẽo hỏi.
''Vừa rồi ở trước mặt phụ hoàng ngươi nói ngươi có nữ tử mình thích rồi, đây có phải là sự thật không?'' Phong Hạ Kỳ kỳ thực rất muốn vỗ vỗ vai hoàng đệ, nhưng suy nghĩ một chút suy nghĩ một chút bệnh thích sạch sẽ của hoàng đệ vẫn là thôi đi.
"Ừm, là thật sự!" Phong Dực Hiên không ẩn giấu cái gì với hoàng huynh, hai người bọn họ là huynh đệ chân chính và người thân vì lẽ đó không tồn tại tâm tư tranh đấu kia.
''Khá lắm đủ thâm tàng, là coi trọng cô nương nhà nào rồi, có muốn hoàng huynh giúp một tay hay không?'' Phong Hạ Kỳ cao hứng hỏi, dù sao hắn đối với đệ đệ này tồn tại mấy phần tâm tư hổ thẹn, hơn nữa hoàng xưa nay đều là một thân một mình, nếu như có vui vẻ nữ tử bên cạnh sẽ vui vẻ và hạnh phúc hơn.
''Tự bản vương làm được, không muốn huynh quá bận tâm!'' Phong Dực Hiên nói xong cũng vận khinh công rời đi, hắn bắt đầu nhớ nhung Niệm nhi rồi, không biết Niệm Niệm đã đi ngủ chưa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro