Chương 106: Quỷ Nhất đến
Editor: Phong diễm kiều nguyệt
Ngày hôm nay nghe nói đại ca tới kinh thành, Lam U Niệm rất sớm liền rời giường rời Lam phủ chuẩn bị đi đón đại ca, nhưng Lam U Niệm vừa bước chân ra khỏi cửa Lam phủ thì liền nhìn thấy thân ảnh thẳng tấp cương trực đứng phía trước....
Ngày hôm nay Phong Dực Hiên mặc áo mãng bào màu đen, màu đen nặng nề đem khí tức bá đạo của Phong Dực Hiên bộc lộ triệt để, chỉ thấy hắn vóc người vĩ đại, màu da trắng nõn, ngũ quan rõ ràng mà thâm thúy, như bức tượng điêu khắc Hy Lạp, con mắt u ám thâm thúy lạnh băng, có vẻ cuồng dã không câu nệ, tà mị gợi cảm.
"Niệm Niệm. . ." Phong Dực Hiên quay về Lam phủ hướng Lam U Niệm ôn nhu kêu lên.
Lại tới nữa rồi, lại tới nữa rồi, đây là lần thứ mấy rồi? Lam U Niệm thậm chí hoài nghi người đàn ông này có phải là chờ ở ngoài Lam phủ hay không, không phải vậy tại sao mỗi lần mình muốn đi ra ngoài đều sẽ bị người nam nhân này vô tình gặp ngay trước cổng, hơn nữa mỗi lần gặp mặt nam nhân này đều kêu tên mình một cách lưu luyến như vậy, , để cho mình một bụng đầy hỏa khí đều không cách nào phát tiết.
"Minh Vương đại nhân, ngươi không có chuyện gì làm sao?" Lam U Niệm cái trán đều hiện ra một Thập Tự Giá (十).
''Hiên...'' Phong Dực Hiên cố chấp nói, hắn vô cùng yêu thích Niệm Niệm thân mật kêu tên của chính mình như vậy, để hắn cảm thấy trong lòng ấm áp.
"Được rồi, Hiên ngươi không có chuyện gì để làm sao? Nói đến cùng ngươi cũng là Vương gia của một nước, hơn nữa còn có binh quyền trong tay sao lại rãnh đến vậy nha?'' Lam U Niệm nở nụ cười giả dối hỏi Phong Dực Hiên.
''Không có việc, không bận'' Phong Dực Hiên nhìn Lam U Niệm một chút lại nói tiếp "Niệm Niệm quan trọng hơn!''
Mà lúc này ở trong vương phủ Ám Nhất đang xử lý sự vụ trong lòng không khỏi nhổ nước bọt, trong phủ sự vụ nhiều không kể hết, nhưng vì chủ nhân của bọn họ đang theo đuổi nữ chủ nhân mà nghiền ép bọn họ sắp điên rồi. Nếu bọn họ biết Phong Dực Hiên nói thông thả như vậy, nhất định sẽ thổ huyết mà chết.
"Ngạch. . . ." Lam U Niệm cảm giác mình căn bản cùng Phong Dực Hiên không thể nào dùng lời nói để hiểu nhau được, hơn nữa trong lòng nàng còn có mấy phần tình cảm lạ thường dành cho hắn, vì vậy bây giờ nếu cách xa thì liền cách xa, chỉ lo chính mình không cẩn thận liền rơi vào trong ôn nhu của Phong Dực Hiên.
Lam U Niệm không để ý tới Phong Dực Hiên chuẩn bị rời đi, nhưng nàng lại phát hiện Phong Dực Hiên vẫn đi ở bên cạnh mình, cuối cùng. . .
"Ngươi đến tột cùng muốn như thế nào?" Lam U Niệm nhăn khuôn mặt nhỏ cau mày hướng về Phong Dực Hiên quát, nhưng vẻ mặt đó đáng yêu đến bạo, làm khóe môi Phong Dực Hiên mỉm cười càng thêm nhu hòa.
"Niệm Niệm, nàng làm Vương phi của ta đi!'' Phong Dực Hiên vô cùng nghiêm túc nói, sau đó còn tự mình gật đầu ''Vương Phi duy nhất của Phong Dực Hiên Ta, là bảo bối duy nhất đời này của ta!'' Tiếng nói của hắn trong suốt êm dịu, giống như ngọc thạch tốt nhất trên bình sứ Thanh Hoa, để khi Lam U Niệm nghe được, trong lòng tê tê dại dại.
"Ta từ chối!" Lam U Niệm ảo não, chính mình suýt chút nữa liền mê say trong giọng nói của Phong Dực Hiên, cũng còn may chính mình thanh tỉnh, không nghĩ tới ngay cả mỹ nam kế mà Phong Dực Hiên cũng dùng tới.
Tuy rằng nghe được Lam U Niệm từ chối Phong Dực Hiên có chút khổ sở nhưng cũng vẫn chưa nghĩ tới từ bỏ, đuổi lên trước mặt Lam U Niệm, vốn là chỉ là muốn ôm lấy Niệm Niệm, nhưng khi thấy khuôn mặt cùng phấn môi kia, Phong Dực Hiên đột nhiên nhớ tới nụ hôn đêm đó, nhất thời cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, kéo Lam U Niệm qua hôn xuống môi, sau đó Phong Dực Hiên liền giống như một tiểu hài tử đạt được kẹo mà vui mừng cao hứng, tuyên thệ "Nàng là của ta, chỉ có thể là của ta!"
"Vậy còn nàng?'' Con ngươi đen bóng của Lam U Niệm giống như quả nho đen láy lóe lên, lông mi cong cong vụt sáng, trên mặt tinh xảo lộ ra nụ cười, nàng tư thái tao nhã ngẩng đầu lên bá đạo còn ôm lấy chính mình Phong Dực Hiên.
''Ta là của ngươi, người là của ngươi, tâm cũng là của ngươi!'' Trên gương mặt đẹp như điêu khắc của Phong Dực Hiên hiện lên một chút ôn nhu, con ngươi thâm thúy màu hổ phách mang theo chút nhu tình.
Con ngươi Lam U Niệm lóe lên, thu hồi ánh mắt của mình đem cánh tay Phong Dực Hiên đang ôm lấy cánh tay của chính mình lấy ra ''Ta còn có chuyện phải xử lý...'' sau đó liền rời khỏi, Phong Dực Hiên phía sau cũng không có đuổi theo. Hắn hiểu ý của Niệm Niệm, mỗi người đều cần không gian riêng, Niệm Niệm của hắn cũng như vậy, vì vậy hắn sẽ không can thiệp những việc của nàng cũng sẽ không ngăn cản chuyện của nàng, hắn chỉ cần trong lòng Niệm Niệm trong lòng đều là hắn, như vậy sẽ không cần lo được lo mất.
--
Lam U Niệm đi tới Vô Tình y quán không đi vào từ cửa chính, mà là từ cửa sổ lầu ba bay vào, còn chưa tiến vào liền nghe thấy âm thanh của Đại ca và Tam ca.
"Quỷ Nhất, ca tại sao lại đến kinh thành, ca tại sao lại đến y quán?'' Quỷ Tam híp mắt hỏi, trong lòng kỳ thực rất khó chịu, quãng thời gian trước nhận được tin từ sư phụ nói Quỹ Ngũ đến, lần này lại là Quỹ Nhất, rõ ràng là muốn đến đây cùng mình tranh giành tiểu sư muội.
''Tiểu sư muội ở kinh thành, người làm đại ca này đương nhiên muốn đến nha!'' Quỷ Nhất tiếp tục chơi đùa thảo dược trong tay, ngữ khí vô cùng lạnh nhạt nói.
''Có người Tam ca ca như ta không phải là được rồi sao, không cần ca phải đến!'' Quỷ Tam lắc cây quạt khinh bỉ nói.
Tranh chấp như vậy Lam U Niệm đã sớm tập mãi thành quen, mỗi lần năm người huynh đệ bọn họ còn có cả sư phụ tụ họp lại đều giằng co như vậy, mà trung tâm của tranh chấp đều là chính mình, bởi vì bọn họ đều cho rằng mình còn là một đứa bé, vì lẽ đó từ nhỏ đến lớn nếu gặp nhau sẽ tranh xem vừa mới bắt đầu là ai chăm sóc chính mình sau đó biến thành ai bên cạnh chính mình cùng nhau xông xáo giang hồ, ở Y cốc lúc nghiêm trọng nhất còn có thể cùng nhau đánh một trận, sau đó sẽ bị sư phụ phạt một trận, sau đó sư phụ sẽ đắc ý nhìn mình nói '' Tiểu Niệm Niệm, vẫn là sư phụ thông minh nhất chứ?"
Năm năm qua, khi vừa mới bắt đầu nàng còn đề phòng nhưng sau đó dần bắt đầu tiếp nhận cho tới bây giờ trở thành quan tâm, Lam U Niệm thực sự xem họ là người thân, sư phụ giống như gia gia của bọn trẻ đang tức giận, mà các sư huynh như là thân ca ca của nàng, Lam U Niệm có lúc nghĩ, có phải kiếp trước tình thân đối với nàng quá tàn nhẫn, cho nên kiếp này để cho nàng có những người thân như vậy. Sau này nàng cũng sẽ bảo vệ bọn họ giống như cách mà bọn họ đối với nàng, Lam U Niệm nàng không cho phép bất luận kẻ nào làm thương tổn đến người mà nàng quan tâm.
"Ai?" Quạt trên tay Quỷ Tam hướng về phía Lam U Niệm bên cửa sổ đánh tới, lúc này trên mặt Quỷ Tam không có mỉm cười như thường ngày, sắc mặt đều là tàn, nhẫn, tuyệt, đây mới là dáng vẻ chân chính của Quỷ Tam.
Lam U Niệm tránh né công kích từ chiếc quạt của Quỷ Tam, người khác đều cho rằng Quỷ Tam bất luận là xuân hạ thu đông đều cầm triệt phiến (quạt giấy gấp), nhưng nàng biết cái quạt kia không chỉ là quạt mà còn là vũ khí của Quỷ Tam, từ xưa đến nay chưa từng rời tay, vũ khí dùng để cướp đoạt mạng người.
"Tam ca đây là muốn bắt nạt Niệm nhi sao? Đại ca ngươi có thể chiếm được che chở Niệm nhi!" Lam U Niệm nhảy vào gian phòng, cười tủm tỉm nhìn Quỷ Nhất cùng Quỷ Tam.
hai người đều bị Lam U Niệm dọa cho hết hồn, Quỷ Tam lập tức thu hồi triệt phiến hơi nghiêm túc nói "Tiểu sư muội tại sao lại không lên tiếng, nếu như thương tổn muội thì làm sao đây?"
Quỷ Nhất bình thường rất sủng Lam U Niệm cũng lo lắng nói "Tiểu sư muội càng ngày càng nghịch ngợm, lúc nào cũng không ngay ngắn! Lần sau không được như vậy biết không?"
Lam U Niệm cười ấm áp, đó là nụ cười mà ở trước mặt người khác không thể thấy được, không, nàng ở trước mặt Phong Dực Hiên cũng sẽ mỉm cười như vậy, không mang theo bất kỳ sự xa cách nào, dường như làm cho bên trong chảy qua một dòng nước ấm như bị ánh mặt trời rọi qua.
''Niệm nhi yếu như vậy sao? Làm sao dễ dàng bị thương?'' Lam U Niệm không phản đối cười nói, kỳ thực võ công của nàng so với mấy ca ca tốt hơn một chút, nhưng so với tứ ca lại kém một chút, mỗi người đều có sở trường riêng, Lam U Niệm nỗ lực học càng nhiều càng tinh chuẩn, nhưng cũng không buộc chính mình đạt được đệ nhất.
''Hừ! Nói đến đều này ta liền tức, lần nào ở bên ngoài trở về không phải là một thân thương tích!'' Quỷ Tam vừa nói vừa dùng triệt phiến gõ đầu nhỏ của Lam U Niệm, mở lớn mắt nhìn Lam U Niệm nhu nhu nhược nhược dáng vẻ đáng thương lại không xuống tay được, rất nhanh liền đau lòng.
Lúc Lam U Niệm vừa mới xây dựng Vô Tình các, đều cùng một vài môn phái có va chạm, càng ngày càng nhiều người muốn tiêu diệt nàng, vì lẽ đó thời điểm vừa xây dựng Vô Tình các, Lam U Niệm lúc nào cũng bị thương, sau đó về lại y cốc bị mấy huynh đệ cưỡng chế mà dưỡng thương.
"Đó là trước đây, sau này sẽ không" Lam U Niệm nói, xác thực là như vậy, một năm trước chính mình bị thương, nhưng cũng chưa thể giao Vô Tình các cho các sư huynh xử lý hoàn toàn, nhưng hiện tại có rất nhiều việc đều là do các vị sư huynh cùng Lam Phong, Lam Nhận bọn họ quản lý, nàng làm chưởng quỹ.
"Đại ca sao lại đến kinh thành?'' Lam U Niệm tò mò hỏi, kỳ thực đừng xem Quỷ Nhất hình dáng thế ngoại cao nhân, kỳ thực hắn là rất bận, y cốc cần hắn quản lý, Vô Tình y quán của nàng cũng cần hắn tới quản lý, hơn nữa còn vì độc trên thân thể mình cần nhiều dược liệu để áp chế, bồi bổ thân thể hao tổn, những dược liệu quý giá đó có rất nhiều loại đều do đích thân hắn đi hái, vì lẽ đó Quỷ Nhất lúc nào cũng bận rộn một bên thu thập dược liệu nọ kia, tuy rằng thường không gặp mặt đại ca nhưng khi Lam U Niệm nhớ tới đại ca liền sẽ thấy ấm áp.
"Sư phụ không yên lòng muội, mọi người cũng rất lo lắng cho muội'' Quỷ Nhất vẫn là dáng vẻ đó, nói chuyện đều là nhẹ nhàng mờ ảo, "Hơn nữa Quỷ Ngũ cũng tới kinh thành, không biết có thể hay không gây cho muội thêm nhiều phiền toái!"
"Các ca cũng không cần lo lắng Ngũ Ca, ca ấy hiện tại ở một cái nơi rất tốt" Lam U Niệm nhớ tới Phong Dực Hiên từng nói qua hình dạng của Quỷ Ngũ, ít nhiều gì cũng cảm thấy buồn cười, trách Ngũ Ca bây giờ không tìm đến mình, dù sao bị nắng phơi đen như vậy rất đả kích tự tôn của Ngũ ca.
''Ồ? Nó ngây ngốc ở nơi nào rồi?'' Quỷ Nhất tò mò hỏi, dù sao tính cách Quỷ Ngũ quá cởi mở, ngoại trừ ở bên người Lam U Niệm những thời điểm khác căn bản không bắt được đệ ấy.
''Ừ, ngũ ca hiện tại đang ở trong Minh Quân tiếp nhận huấn luyện.'' Lam U Niệm đi tới bên người Quỷ Nhất giúp Quỷ Nhất thu dọn dược liệu.
"Cái gì? Minh quân?" Quỷ Tam kêu lên, Minh quân tồn tại kỳ thực cũng không phải người người đều biết, nhưng người có chút thế lực đều biết, Minh quân là quân đội chuyên trách của Phong Dực Hiên, số lượng kỳ thực cũng không nhiều không vượt quá ngàn người, nhưng mỗi người đều lấy một chọi mười không nói, nhân tài bên trong cũng tầng tầng lớp lớp. Nhưng muốn tiến vào Minh quân quá khó, hoặc là nói người khác muốn tìm đến trụ sở huấn luyện của Minh quân cũng không thể.
"Ừm, không phải Ngũ Ca vẫn luôn có tâm nguyện đó sao? Cái này cũng là một loại rèn luyện!" Lam U Niệm cười trả lời.
"Tiểu sư muội, ngươi biết Minh Vương?" Quỷ Nhất thả dược liệu trong tay xuống, thần sắc an nhiên hỏi.
"Ừm, quen!'' Lam U Niệm rất trực tiếp trả lời, nhưng Quỷ Nhất và Quỷ Tam hiểu rõ trong cặp mắt lương bạc kia của Lam U Niệm chứa một tia ý cười nho nhỏ, Quỷ Nhất cảm thấy trong lòng rất khó chịu, mà Quỷ Tam là một lòng tràn đầy lo lắng.
''Muội cùng hắn có quan hệ gì?'' Quỷ Tam cũng trực tiếp hỏi, sư huynh muội bọn họ không cần phải hỏi lòng vòng cùng che dấu thăm dò.
''Tam ca cho là quan hệ gì? Có điều so với bằng hữu thì thân hơn một ít, muội biết các ca lo lắng cho Niệm nhi, Niệm nhi đều hiểu!'' Lam U Niệm ánh mắt điềm tĩnh, ánh mắt nhìn Quỷ Tam cũng mang theo kiên định.
Quỷ Nhất cùng Quỷ Tam làm sao không biết người tiểu sư muội này từ nhỏ đã thông minh, nhìn sự việc so với bọn hắn đều chu toàn thấu đáo, nếu như tiểu sư muội thật sự có ý trung nhân vậy cũng là sự lựa chọn của nàng, bọn họ can thiệp không được, cũng không thể can thiệp.
Chờ sau khi Lam U Niệm rời đi, Quỷ Tam nhìn Quỷ Nhất mất tập trung "Quỷ Nhất. . ."
"Không cần phải nói ta đều hiểu, bất luận sau này tiểu sư muội cùng ai ta đều sẽ chúc phúc, ta chỉ muốn làm cho nàng hạnh phúc là tốt rồi! Dù cho người kia không phải ta." Quỷ Nhất khí chất bên trong mờ ào chen lẫn tia sầu bi.
Xin lỗi các bạn nhiều vì dù được nghỉ dịch nhưng mình vẫn phải học online mà bài tập ngày nào cũng nhiều làm hoài mà vẫn không xong. Học đại học rất khổ các bạn ạ. Hi vọng các bạn thông cảm. Hơn nữa nhân ngày 8/3 chúc các cô gái ngày càng trẻ đẹp và thành công!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro