Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 100: Biến trong tiệc sinh thần

Editor: Phong diễm kiều nguyệt

Lúc đoàn người Lam U Niệm đi tới phủ Quận chúa thì đã thấy trước phủ tập trung rất nhiều người, ngày hôm nay là sinh nhật của Hoa Mộc Khuynh, dựa theo tính cách của Hoa Mộc Khuynh căn bản sẽ không làm yến tiệc chiêu đãi lớn và long trọng như thế này, hơn nữa còn mời nhiều khách tham gia như vậy nào là công tử quan gia, tiểu thư quan gia, thậm chí ngay cả một ít phi tử cũng đã đến, mà Lam U Niệm nghe Hoa Mộc Khuynh nói qua đây là ý của hoàng thượng.

Bởi vì có vài vị Vương gia đều chưa có chính phi, Hoàng Đế tuy rằng rất muốn nhúng tay vào chuyện hôn sự của Phong Dực Hiên cùng Phong Hạ Kỳ, nhưng cũng biết hai đứa con trai này căn bản sẽ không nghe theo ý chỉ của chính mình, cho nên mới thừa dịp sinh nhật Hoa Mộc Khuynh làm một tiệc rượu như vậy, để mọi người trao đổi lẫn nhau, để mấy vị Vương gia tìm được ý trung nhân, nói trắng ra thì đây chính là yến tiệc xem mắt.

Chờ lúc Lam Mặc Huyền Lam U Niệm đi tới phủ Quận chúa, Hoa Mộc Khuynh hài lòng chạy đến bên người Lam U Niệm oán giận nói "Các ngươi cuối cùng đến rồi, bằng không thì ta phải tiếp tục ngây ngốc ở đây rồi!''

''Sinh thần vui vẻ!'' Lam U Niệm ôm Hoa Mộc Khuynh, sau đó lấy ra một hộp đóng gói tinh mỹ ''Lễ vật sinh thần!''

"Niệm nhi muội muội đưa nhất định là tốt nhất!" Hoa Mộc Khuynh cũng không tùy tiện đưa lễ vật cho quản gia như những món lễ vật khác, mà đem lễ vật Lam U Niệm tặng tự mình cất vô phòng.

"Này không phải là công lao của một mình muội muội, còn có một phần là của ta nữa!'' Lam Mặc Huyền vội vã lên tiếng, Hoa Mộc Khuynh đột nhiên đỏ mặt, cũng không có tranh luận cùng hắn như ngày bình thường.

Lam U Niệm vừa nhìn liền biết hai người khẳng định có mờ ám, có điều không biết hai người là thời điểm nào bắt đầu có cảm tình, có điều nàng vẫn là rất xem trọng thân ca ca cùng Hoa Mộc Khuynh, hai người không chỉ là xứng đôi hơn nữa tính cách đều vô cùng phóng khoáng quả cảm, hơn nữa hai người tuổi tác đã thành niên có thể kết hôn, tính cách Hoa Mộc Khuynh như tiến vào Lam phủ rất là thích hợp.

"Cảm ơn!" Hoa Mộc Khuynh nói tiếng cám ơn, Lam Mặc Huyền cũng thật ngại ngùng vung vung tay, Lam U Niệm nhìn thấy đột nhiên phát cười ra tiếng.

"Niệm nhi muội muội, ngươi cười cái gì?" Hoa Mộc Khuynh sắc mặt càng hồng, bất an quay về Lam U Niệm đong đưa tay của nàng, còn một bên ngăn lại Lam U Niệm không cho cười.

Đột nhiên một trận nội kình thổi qua, Lam Mặc Huyền vội vàng đem Hoa Mộc Khuynh kéo qua một bên, vừa rồi nếu như chậm một chút Hoa Mộc Khuynh nhất định sẽ bị thương, tuy rằng sẽ không phải là trọng thương.

Hoa Mộc Khuynh cũng sợ hết hồn, bị Lam Mặc Huyền kéo tay còn mang theo vài phần run rẩy, quay đầu lại muốn nhìn một chút đến tột cùng là ai lại dám ở trong phủ chính mình động thủ, nhưng khi nàng quay đầu lại liền phát hiện mấy người Phong Hạ Kỳ, Phong Dực Hiên cùng Kinh Vô An, mà rõ ràng người xuất thủ chính là Phong Dực Hiên, Phong Dực Hiên lúc này con ngươi lạnh lùng nhìn chằm chằm tay Hoa Mộc Khuynh, cái tay kia vừa nãy lay tay của Lam U Niệm.

Hoa Mộc Khuynh chuẩn bị biểu hiện phát hỏa lập tức liền dừng lại, còn hướng về phía sau Lam Mặc Huyền né tránh, nàng có thể rõ ràng cảm giác được Minh Vương vừa là chuẩn bị gọt đi chính mình cái tay này, hơn nữa mỗi lần Minh Vương có ở đây, , đều không cho phép bất luận nam nữ tiếp cận Niệm nhi muội muội, thực sự là kỳ quái!

"Được rồi A Hiên, ngươi cũng không thể đối với quận chúa xuống tay ác độc, dù sao ngày hôm nay cũng là sinh thần quận chúa!'' Phong Hạ Kỳ vừa cũng bị hoàng đệ chính mình đột nhiên ra tay làm cho sợ hết hồn, muốn ngăn trở đã không kịp.

Phong Dực Hiên cảnh cáo nhìn Hoa Mộc Khuynh một chút, Hoa Mộc Khuynh rụt cổ một cái, cách Lam U Niệm xa chút, Phong Dực Hiên mới thu hồi tầm mắt lạnh lẽo của chính mình.

"Quận chúa, không biết hôm nay tới là những người nào?'' Hà Sơ Dương nhìn các công tử tiểu thư hỏi.

"Có thể đến đều đến rồi, có điều ta nghe nói hoàng thượng ngày hôm nay cũng sẽ đến, xem ra hôm nay nhất định phải tứ hôn!" Hoa Mộc Khuynh bất mãn nói, sinh thần của nàng liền bị những người này cho làm tâm tình hỏng bét, nhìn thấy những người kia cố làm ra vẻ khuê các tiểu thư thực sự là phiền lòng.

Phong Hạ Kỳ cùng Phong Dực Hiên nghe xong ánh mắt lóe lóe, xem ra phụ hoàng là thật sự muốn cho mấy người tứ hôn, nhưng bọn họ biết phụ hoàng sẽ không vì bọn họ tứ hôn, dù sao đêm đó bọn họ nói rất rõ ràng, nếu như phụ hoàng cố ý như vậy thì đừng trách bọn họ ngỗ nghịch.

"Ta xem a các ngươi đều chạy không thoát!'' Vũ Lưu Ly đột nhiên xuất hiện quay về mọi người trêu ghẹo nói, hoàng thất chính là có điểm ấy không tốt không còn tự do, ngay cả việc hôn nhân cũng đều là như vậy, cũng may hắn là người giang hồ, "Có điều trong các ngươi chỉ sợ cũng chỉ có Niệm nhi muội muội có thể tránh được, dù sao Niệm nhi muội muội còn nhỏ!"

Mọi người gật gù cũng coi như yên tâm, Lam U Niệm bây giờ mới mười ba tuổi, nữ tử lúc mười lăm mười sáu tuổi mới được tứ hôn, hơn nữa Hoàng Đế Phong Huyền kỳ thực cũng được cho là một hoàng đế anh minh sẽ không làm khó người khác, rất nhiều quan gia công tử tiểu thư có người vừa ý của chính mình mới đến thỉnh cầu tứ hôn thôi.

"Mộc khuynh tỷ tỷ không nên tức giận, tiệc rượu kết thúc không bằng chúng ta đi Tiêu Kim Các đi?'' Lam U Niệm an ủi khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoa Mộc Khuynh đang tức giận.

"Thật sao?'' Hoa Mộc Khuynh cùng Vũ Lưu Ly hài lòng nói, Hoa Mộc Khuynh là hiếu kỳ, mà Vũ Lưu Ly chính là nơi nào náo nhiệt thì đi nơi đó.

"Không được!" Phong Dực Hiên, Phong Hạ Kỳ, Kinh Vô An, Hà Sơ Dương, Lam Mặc Huyền năm người quát lớn, tuy rằng Tiêu Kim Các không phải như những thanh lâu dâm loạn khác, nhưng tương tự thanh lâu, nào có nữ tử đi thanh lâu? Nếu để cho Lam U Niệm học cái xấu, mọi người vô cùng không đồng ý nhìn Lam U Niệm.

"Niệm nhi đã đặt trước phòng khách rồi, không cho ta cũng đi, liền chắc chắn như vậy nhé!'' Lam U Niệm không nhìn sắc mặt của mấy người, quay về Hoa Mộc Khuynh nói ''Mộc khuynh tỷ tỷ, như vậy đón sinh thần nhất định sẽ khác với tất cả mọi người!"

"Niệm nhi muội muội ngươi quá tốt rồi, ngươi biết không, ta trước đây thật lâu đã muốn đi thanh lâu xem xem ở đó là dáng vẻ gì, ngày hôm nay cuối cùng có thể đi!" Hoa Mộc Khuynh hài lòng ồn ào, sau đó liền nhìn thấy Lam Mặc Huyền một mặt không vui nhìn Hoa Mộc Khuynh.

Ta lần trước cùng Phong Hạ Kỳ đi qua Tiêu Kim Các, nơi đó cô nương thật đúng là. . . Chà chà!" Vũ Lưu Ly một bộ dư vị dáng vẻ.

"Này, Vũ Lưu Ly, ta có thể cái gì đều không có làm a, là ngươi lôi kéo ta đi!" Phong Hạ Kỳ lập tức rũ sạch quan hệ, một bộ ta là thuần khiết.

"Ta cũng cái gì đều không có làm a, có điều là đi xem xem thôi, căng thẳng cái cái gì a!" Vũ Lưu Ly khinh bỉ nhìn Phong Hạ Kỳ, sau đó quay về Lam U Niệm nịnh nọt nói rằng "Niệm nhi muội muội, ngươi đặt sẽ không cũng là phòng khách lầu ba chứ?"

"Sao vậy? Không muốn?" Lam U Niệm cố ý tức giận nói, lúc nàng đến sản nghiệp của nàng đều luôn ở lầu ba, cái này vốn đã quen rồi.

"Đồng ý!" Vũ Lưu Ly cùng Hoa Mộc Khuynh trăm miệng một lời nói.

"Không cho đi!" Phong Dực Hiên đáy mắt lưu luyến ánh sáng sâu thẳm, mặc kệ là nam tử hay là nữ tử cũng không thể đoạt đi sự chú ý của Niệm Niệm.

"Được rồi, mọi người chỉ ngồi một chút xem xem là được, làm gì nói như thể chúng ta muốn đi làm cái gì..., nếu như các ngươi không đồng ý vậy ta cùng Mộc Khuynh tỷ tỷ cùng Lưu Ly ca ca đi!'' Lam U Niệm cố ý nói.

Mọi người vừa nghe nói, chỉ lo Vũ Lưu Ly mang Lam U Niệm dạy hỏng rồi, tuy rằng rất không cam lòng nguyện ý nhưng vẫn là đồng ý. Phong Dực Hiên nhìn kẻ dối trá Niệm Niệm, trong mắt tràn ngập sủng nịch cùng bất đắc dĩ, hắn chính là đối với Niệm Niệm không có cách nào.

Quản gia tới nói mọi người đến gần đủ rồi, Hoa Mộc Khuynh mới mang theo mọi người đi vào hậu viện, cũng không sợ lời đàm tiếu thân là chủ nhân tiệc rượu nhưng không chiêu đãi khách nhân, nàng hôm nay đã sớm một thân một mình, còn sợ sệt gì lời đồn đãi toàn chuyện nhảm nhí đây.

Vừa tiến vào hậu viện phủ Quận chúa, trước mặt liền nhìn thấy "Mộc Khuynh các" ba chữ lớn, cửa sân nhỏ trồng mấy cây Tô Thiết Thụ, còn có một số cây cổ thụ quý khác, bốn phía được màu xanh bao phủ, dưới ánh mặt trời tỏ ra ánh sáng màu xanh. Đi qua cửa đá, đại giả sơn cao hơn mười mét kiên cường cao chót vót, khí thế hùng vĩ. Bên dưới ngọn núi hà trì khúc kính, nước chảy cầu nhỏ "Leng keng, leng keng" tiếng nước chen lẫn ở từng trận tiếng cười cười nói nói bên trong, đan dệt thành một khúc nhạc khúc cảm động; trên núi xoay chuyển tình thế, uốn lượn khúc chiết, cây Thường Xuân cùng hoa màu vàng lục tôn nhau lên có vẻ đặc biệt cảm động. Non xanh nước biếc, đình đài lầu các như họa mỹ cảnh!

"Niệm nhi muội muội, hậu viện của tỷ tỷ đẹp không?'' Hoa Mộc Khuynh kiêu ngạo nói kiêu ngạo nói, hậu viện này nàng bỏ ra rất nhiều thời gian bố trí, ở phủ Quận chúa hậu viện này là chính mình bỏ ra nhiều tâm tư nhất.

"Phong cảnh xác thực rất tốt!" Lam U Niệm tán dương, cũng không nghĩ tới phủ Quận chúa của Hoa Mộc Khuynh dĩ nhiên sẽ mỹ lệ như vậy.

"Nếu Niệm nhi muội muội yêu thích sau này liền đến chơi nhiều một chút, như vậy ta ở phủ Quận chúa một mình cũng không còn cảm thấy vô vị nữa!'' Hoa Mộc Khuynh hơi xúc động nói.

"Nếu Mộc Khuynh tỷ tỷ cảm thấy ở đây cô đơn không bằng đến chỗ của Niệm nhi sống, có điều nếu như là đổi danh phận thì có phải là tốt hơn không!'' Lam U Niệm nói ánh mắt còn hướng về trên người Hoa Mộc Khuynh cùng Lam Mặc Huyền, mọi người đều hiểu ý tứ Lam U Niệm, nhất thời đều ám muội cười cợt.

"Ngươi, Niệm nhi muội muội từ lúc nào học được lắm lời như vậy!'' Hoa Mộc Khuynh ngượng ngùng nói.

"Quận chúa đây là thẹn quá thành giận sao?" Kinh Vô An cũng nói chen vào.

''Ta nhìn rất giống nha!'' Hà Sơ Dương cũng đồng tình gật gù, lần này liền ngay cả Lam Mặc Huyền cũng không sống được.

''Mau mau đi đến tiệc rượu, chủ nhân bữa tiệc cũng không ở đó, không biết có ai ở đó nói luyên thuyên rồi!'' Nói xong cũng lôi Hoa Mộc Khuynh tiến lên phía trước.

Thời điểm mấy người đi tới tiệc rượu, mỗi Vương gia, công chúa còn có công tử tiểu thư cũng đã được nô tỳ hướng dẫn đi vào chỗ ngồi của mình. Hoa Mộc Khuynh đem chỗ ngồi của mấy người bọn họ sắp xếp cùng một bàn, tuy rằng cấp bậc không giống hơn nữa nữ có nam có không sao vậy phù hợp quy củ, nhưng muốn trách nàng thì có mấy ai dám nói?

"Hoàng thượng giá lâm!" Âm thanh sắc nhọn của Lộ làm cho tất cả mọi người đều đứng dậy hành lễ, một thân màu vàng óng long bào Phong Huyền cùng Lâm quý phi đi vào tiệc rượu, Lâm quý phi vừa tiến vào tiệc rượu liền hướng Lam U Niệm quan sát, làm cho hơi lạnh của Phong Dực Hiên trực mở.

"Được rồi, đều đứng lên đi, ngày hôm nay là sinh thần của Mộc Khuynh trẫm cố ý tới xem một chút, các ngươi người trẻ tuổi cứ tự nhiên đi!'' Hoàng Đế mang theo Lâm quý phi ngồi ở trên cùng, chính mình đánh giá nữ tử xuất chúng tham gia tiệc rượu, nhưng nhìn thấy Tứ nhi cùng Lục nhi cùng Hoa Mộc Khuynh còn có những người không nhận ra người là nào hết nam nữ ngồi cùng một bàn thì khó tránh khỏi có chút ngạc nhiên.

"Mộc Khuynh, ngày hôm nay là sinh thần con có tâm nguyện gì không?'' Hoàng Đế quay về Hoa Mộc Khuynh phía dưới hòa ái nói, tuy rằng vẫn là rất nghiêm túc nhưng ngữ khí tốt hơn rất nhiều, dù sao Hoa Mộc Khuynh cũng là hài tử đáng thương, không phải vậy hoàng thượng cũng sẽ không tứ nàng làm quận chúa.

"Tạ hoàng thượng, hoàng thượng có thể đến Mộc Khuynh đã rất cao hứng!" Hoa Mộc Khuynh ngoan ngoãn nói, tuy rằng nàng bình thường hung bạo ương ngạnh nhưng ở trước mặt Hoàng Đế vẫn là thu lại rất nhiều, dù sao người này khống chế sự sống chết cùng vinh nhục của bọn họ.

"Ha ha, Mộc Khuynh từ lúc nào con lại nói như vậy, Lộ công công, đem đồ vật ban cho Mộc Khuynh!" Hoàng Đế tựa hồ bị lời nói Hoa Mộc Khuynh làm cho rất là cao hứng, Lộ công công để thái giám tuỳ tùng đem một bàn đồ vật ban thưởng lên, bên trong là các loại châu báo.

"Đa tạ hoàng thượng!" Hoa Mộc Khuynh cúi chào, sắc mặt tuy rằng dáng vẻ thập phần vui vẻ nhưng ánh mắt lại không có một tia đối với đồ vật ban thưởng yêu thích, những vật ngoài thân này đối với Hoa Mộc Khuynh chỉ là như thế, ban thưởng hàng năm đã làm cho nàng không còn hứng thú.

"Mộc Khuynh, tiểu cô nương bên cạnh ngươi là tiểu thư nhà nào, sao trẫm chưa từng thấy?'' Hoàng Đế giống như vô ý hỏi, kỳ thực vừa vào đây hắn liền chú ý tới nữ tử mang theo khăn che mặt tuổi này, có thể cùng con trai của chính mình còn có Kinh Vô An cùng ngồi một bàn khẳng định không phải quan gia tiểu thư bình thường, Hoàng Đế khó tránh khỏi có chút hiếu kỳ.

Lam U Niệm vốn là vẫn còn đang suy tư chuyện khác, nghe được Hoàng Đế nói là chính mình, vội vã thu hồi tâm tư, chầm chậm khoan thai đứng lên nhẹ nhàng cúi chào "Tiểu nữ chính là Lam U Niệm con gái Lam tướng quân Lam Kiến Quân!''

''À? Ngươi chính là con gái Lam tướng quân, quãng thời gian trước còn nghe được Thái Phó nói về ngươi!" Hoàng Đế nhìn thấy Lam U Niệm liền cẩn thận nhìn xuống, có thể làm cho nhiều người đều quan tâm bảo vệ, nữ tử này đến tột cùng có khác biệt gì đây?

"Chính là tiểu nữ!" Ngày hôm nay Lam U Niệm vẫn là mang theo khăn che mặt chỉ có thể nhìn thấy cặp mắt trong vắt, trên mặt chưa thoa phấn, một thân váy ngắn màu trắng tinh, trên đầu cài một đóa Bạch Phù Dung mới hái, ngoài ra chỉ cài một nhánh ngọc bích Thất Bảo Linh Lung trâm, đứng ở nơi đó chính là một phong cảnh, nhìn ánh mắt Hoàng Đế cũng là không tránh không né, tựa hồ không có cái gì có thể làm cho nàng sợ sệt.

Hoàng Đế nhìn thấy này cũng biết cô gái này xác thực khác với tất cả mọi người, có khuê các nữ tử nào lần đầu gặp vua có thể không chút hoang mang như vậy, còn dám cùng thiên tử đối diện. Hơn nữa cô gái này tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng quanh thân khí chất Hoàng Đế chưa từng gặp, cao quý mang theo tiên khí tựa hồ cao cao không thể với tới.

"Ừm, xác thực là đứa trẻ tốt!" Hoàng Đế gật gù để Lam U Niệm trở lại ngồi xuống, nhưng mọi người có thể đều không nghĩ như vậy, dù sao bọn họ từng xem qua tài hoa của Lam U Niệm, lại là muội muội của mấy vị quyền cao chức trọng, bây giờ hoàng thượng đều chính miệng khích lệ, tất cả nữ tử là đố kị nhìn Lam U Niệm, mà nam tử tuy rằng đều cười nhìn Lam U Niệm, nhưng Lam U Niệm tuổi còn nhỏ không nói còn phá huỷ rất dễ dàng, ít nhiều gì cản trở rất nhiều người mơ ước.

"Triệt nhi, nhìn thấy nữ tử yêu thích sao? Ngày hôm nay nếu như thỉnh cầu tứ hôn khẳng định có thể!" Lâm quý phi quay về ngồi ở bên người Phong Lâm Triệt nói rằng, lần này tới tham gia yến hội một phần nguyên nhân chính là muốn con trai của chính mình cưới một chính phi, đối với nhi tử có chính phi trợ lực.

"Mẫu phi, ngươi nhìn nàng ra sao?" Phong Lâm Triệt ngón tay chỉ về một cô gái.

"Nàng?" Lâm quý phi theo tầm mắt của chính mình nhìn cô gái kia, không rõ nhìn con trai của chính mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro