Chương 1-1 :
Triển Tử Tu đứng trước phòng bệnh , chậm chạp không chịu đẩy cửa đi vào , hắn nhìn trong tay túi vải cầm ở trên tay nặng trịch , giống như nặng ngàn cân .
Nơi này là bệnh viện nổi danh nhất thành phố B , trên hành lang người đến người đi , lọt vào tai là tiếng bước chân mất trật tự cùng với các thanh âm nói chuyện có buồn , có vui.
Hắn kỳ thật đã tới sớm . Lại đứng trước của nửa giờ, sửng sốt không dám đi vào . Hắn nghĩ , hắn nghĩ hắn đối với người trong phòng là hận mặc dù người kia là phụ thân hắn .
Triển Mộ - nam nhân thế lực khổng lồ , một cái hắc-bạch đều ngưỡng mộ ... Ngoại trừ những thứ này mọi người đều biết , còn lại những thứ khác hoàn toàn không biết. Dù sao Mộ Triển cự tuyệt toàn bộ phỏng vấn.
"Như thế nào lại đứng ở cửa không vào?"Thương Hồng từ trong phòng mở cửa đi ra , nhìn thấy Triển Tử Tu , dừng một chút, tầm mắt chuyển qua túi vải trong tay Tử Tu , mất tự nhiên quay mặt ra chỗ khác .
"Hồng di" Triển Tử Tu nhàn nhạt nhìn nàng một cái, nắm thật chặt túi trong tay , hướng phòng bệnh đi.
Thương Hồng năm nay vừa bước qua bốn mươi , được bảo dưỡng thích hợp nên nhìn không ra dấu vết năm tháng , khuôn mặt như xưa tinh xảo xinh đẹp,dáng người thon thả , có lồi có lõm,nửa điểm nhìn không ra là nữ nhân đã đi vào tuổi trung niên.
"Cha"
Triển Tử Tu đi vào phòng bệnh , hờ hững gọi một tiếng:
"Ta mang mẹ đến"
Trên giường bệnh nam nhân ừ nhẹ một tiếng, mở mắt , tầm mắt rơi vào trong tay Tử Tu.
Dù đã hơn năm mươi , nam nhân vẫn anh tuấn như cũ , chỉ là kể từ khi mẹ qua đời , vị này từng "tại chiến trường bày mưu nghĩ kế Đại tướng quân " hôm nay trước mắt chỉ là người bệnh.
Triển Mộ run rẩy giơ tay lên:
"Đem mẹ ngươi tới đây"
Triển Mộ đời này sống làm cho người kính sợ . Càng làm người sợ là hắn dựa vào nhà vợ , phản bội lời hứa với cha vợ, bức chết vợ chính , cướp đoạt gia tài Thượng Trung Tín,thủ đoạn tàn nhẫn hung ác.
Triển Tử Tu nhìn trước mắt nam nhân tuổi xế chiều , khó khăn đem túi vải vào hai tay run run của cha hắn , đối lập vói người trên thương trường làm người ta rợn tóc gáy
Vì cái gì làm hắn thay đổi ?
Triển Tử Tu móc ra trong túi sách cái bình, dè dặt nâng lên trước mặt Triển Mộ , này chính là bình tro cốt bên trong chưa mẹ hắn .
Mười năm
Mẹ hắn chết ngày đó hắn vẫn còn nhớ rõ , đó là trước mặt vị nam nhân tâm cứng như sắt thép này lần đầu tiên lộ ra bộ dáng yếu ớt không chịu nổi .
Hắn ôm nàng thật chặt mặc dù trong ngực hắn là thi thể sớm bị hỏa hoạn cháy sạch chỉ còn một bãi than đen . Hắn ôm nàng thật chặt, không cho phép bất luận kẻ nào đụng đến nàng . càng không cho phép nàng hạ táng , người không tin quỷ thần như hắn thậm chí mời đến cả cao tăng đắc đạo , thỉnh cầu đem hồn phách nữ nhân khóa lại .
Triển Tử Tu nhìn Triển Mộ mở ra hũ tro cốt , đưa tay vào lấy được 1 tay tro bụi , lúc này , lông mày nhíu chặt mới có thể như giãn ra , trên mặt nổi lên một vệt cười .
Trong 10 năm , tro cốt mẫu thân hắn liên tục bị sắp đặt tại phòng Triển Mộ , trong phòng dán đầy đủ loại bùa , làm như vậy là để khóa hồn phách của nàng...
Hắn nghĩ từ khi Thương Lam chết Triển Mộ liền hoàn toàn điên rồi.
" Sớm biết như thế , lúc trước cần gì phải như vậy "
Ở thời điển người vẫn còn vì sao không biết quý trọng , hôm nay ôm 1 hũ tro cốt thì có ích lợi gì?
" Các người đều đi đi ''
Triển Mộ cũng không ngẩng dầu lên , bất chấp cầm lấy trong tay tro bụi , hắn từ từ ma sát hũ tro cốt , dè dặt , giống như là đang vuốt ve mặt Thương Lam , chỉ sự hù dọa đến nàng.
Rất xa nghe được tiếng Triển Tử Tu đóng cửa , cùng một tiếng như có như không tiếng thở dài .
Đêm đó sau khi ra về , Triển Tử Tu nhận được điện thoại từ bệnh viện gọi tới báo Triển Mộ qua đời lúc rạng sáng 35 phút , Trước khi chết hắn nuốt chửng tro cốt mẫu thân hắn.
Hắn yêu , làm cho người ta sợ run.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro