Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
Chương 181 - Khô Diệp
Dịch: Chất Độc
Nguồn: tangthuvien.com
Nhóm dịch Độc Cô Thôn
Huân chương nghiệp đoàn của Bộ Lạc Ngưu Nhân là do Nhiếp Ngôn định ra. Hắn thích loại đầy văn hóa tín ngưỡng đặc sắc, rất thú vị.
"Ta nghe nói qua chuyện của các ngươi và Khải Hoàn nghiệp đoàn, Bộ Lạc Ngưu Nhân bị Khải Hoàn nuốt gọn, là chuyện sớm hay muộn thôi." Thác Bạt Thì nói, rất nhiều gamer chuyên nghiệp trong Phòng làm việc Khô Diệp trong đều đang thảo luận, Bộ Lạc Ngưu Nhân này không biết là từ đâu chui ra, tuy rằng gần đây hơi phát triển, nhưng cũng dám đối kháng với đại nghiệp đoàn như Khải Hoàn nghiệp đoàn, thật sự là nghé con mới sinh không sợ hổ.
Nhiếp Ngôn nghe được lời của Thác Bạt Thì, trong lòng giận dữ, nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, Thác Bạt Thì trước khi gia nhập nghiệp đoàn, tự nhiên là phải suy tính những cái đó, bởi vì gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân mà đắc tội Khải Hoàn, cũng xem như làm cho mình rơi vào hoàn cảnh bất lợi.
Không đồng ý với lời của Thác Bạt Thì, Nhiếp Ngôn đang chuẩn bị phản bác, thì nghe Thác Bạt Thì tiếp tục nói.
- Ta đồng ý gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân, nhưng mà việc làm của ta không có nghĩa là lập trường của Phòng làm việc Khô Diệp, bởi vì ta không thuộc về Phòng làm việc Khô Diệp.
Thác Bạt Thì nói, tuy rằng hắn có thể tìm gamer của Phòng làm việc Khô Diệp cùng nhau tổ đội. Nhưng hắn cũng không phải thành viên của phòng làm việc, tất cả mục đích của Phòng làm việc Khô Diệp là vì lợi nhuận, mà hắn chỉ là một gamer nhàn rỗi mà thôi, không do bất cứ kẻ nào phụ trách.
- Cùng tranh cao thấp với Khải Hoàn, cũng chỉ có Bộ Lạc Ngưu Nhân các ngươi dám làm, nhưng mà ta lại thích những chuyện có tính khiêu chiến.
Thác Bạt Thì mỉm cười.
- Thác Bạt Thì gia nhập nghiệp đoàn các ngươi, nhất định ta cũng phải gia nhập.
Vô Cùng Hào Sảng nói, ngay cả hắn cũng rất bất ngờ, thác Thác Bạt Thì lại đồng ý gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân.
Sở dĩ Thác Bạt Thì gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân, cũng không quan tâm đến danh tiếng của Bộ Lạc Ngưu Nhân, mà là cảm thấy Nhiếp Ngôn này làm người không tệ, là một bằng hữu đáng giá kết giao. Đối hắn mà nói, một bằng hữu có thể thật tình kết giao là đáng giá nhất.
Nhiếp Ngôn không ngờ Thác Bạt Thì chuyển đề tài, mà lại đồng ý gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân, có chút kinh ngạc, nhưng suy nghĩ lại, cũng có thể hiểu được ý của Thác Bạc Thì.
- Thật ra là ta tiểu nhân.
Nhiếp Ngôn áy náy cười, nói
- Nhưng ta còn phải nói một câu, ta không đồng ý cái nhìn của ngươi, sớm hay muộn cũng có một ngày, Tạp La Nhĩ thành chỉ có Bộ Lạc Ngưu Nhân, không có Đế Quốc Khải Hoàn.
Thác Bạt Thì kinh ngạc nhìn thoáng qua Nhiếp Ngôn, sự tự tin của hắn rốt cuộc có từ đâu?
- Được rồi, các ngươi đừng thảo luận những chuyện này nữa, nghe đau đầu lắm, với ta mà nói gia nhập nghiệp đoàn cũng không tệ. Ta ở trong nghiệp đoàn có thể làm đệ nhất Cuồng Kiếm Sĩ hay không?
Vô Cùng Hào Sảng càng cảm thấy hứng thú về vấn đề này hơn.
- Cũng gần thế, nhưng mà đệ nhất Chiến Sĩ, còn thiếu chút nữa.
Nhiếp Ngôn nói, giữa hai người Vô Cùng Hào Sảng và Đao Quang Sáng Chói, chắc là Đao Quang Sáng Chói mạnh hơn một chút, Đao Quang Sáng Chói bây giờ đã có một thân Thánh thuẫn phòng ngự mà phó bản Tác Luân Tư cấp chuyên gia tuôn ra, về cấp bậc thì thấp hơn Vô Cùng Hào Sảng, nhưng về kỹ xảo thì Đao Quang Sáng Chói lại tinh tế hơn.
- Má, thế mà lại có Chiến Sĩ mạnh hơn ta, trở về xem sao.
Lòng hiếu thắng của Vô Cùng Hào Sảng cũng trỗi dậy.
Thác Bạt Thì trầm mặc một lát, có lẽ Bộ Lạc Ngưu Nhân thật sự có không ít cường giả, nếu không Nhiếp Ngôn cũng sẽ không tự tin như thế.
Vài tên cao thủ của Đế Quốc Khải Hoàn, bọn họ cũng đều gặp qua, vài người khác đều không sợ gì, nhưng mà nhớ tới Phá Thiên, Thác Bạt chán nản cụt hứng, tên kia khống chế chính xác rất biến thái, hắn không cho rằng mình có thể đánh bại Phá Thiên. Có lẽ có người sẽ nói, đối với một cái nghiệp đoàn mà nói. Thực lực cá nhân không tính cái gì, nhưng trong trận chiến cứ điểm tương lai, thực lực cá nhân có thể ảnh hưởng chiến cuộc. Mà cứ điểm, lại quyết định sự phát triển tương lại của một nghiệp đoàn.
Theo Nhiếp Ngôn thấy, Đế Quốc Khải Hoàn quả thật rất mạnh, nhưng Bộ Lạc Ngưu Nhân đang phát triển, sớm hay muộn gì cũng có một ngày sẽ vượt qua Đế Quốc Khải Hoàn, dưới sự bày mưu đặt kế của Nhiếp Ngôn, Quách Hoài đã phát ra lời mời đến rất nhiều gamer, Ma Đạo Sư, Thủ Hộ Kỵ Sĩ, Ảnh Vũ tương lai... Mặc dù có rất nhiều người khinh thường gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân, nhưng trò chơi vừa OpenBeta, tiềm lực của một số người còn chưa được đào móc ra thật sự, sau khi bọn họ nhận được lời mời nhiệt tình của Bộ Lạc Ngưu Nhân, gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân, mơ hồ đã ký khế ước bán mình cho Bộ Lạc Ngưu Nhân.
Tỷ như đám người Thao Thiết một trong Thủ Hộ Kỵ Sĩ, Bại Hoại Giết Hoài Không Chết một trong Ma Đạo Sư kiếp trước... bọn họ tuy rằng khó hiểu vì sao Bộ Lạc Ngưu Nhân lại tìm tới bọn họ, nhưng dưới dụ hoặc điều kiện vật chất cực tốt của Bộ Lạc Ngưu Nhân, bọn họ đã nhanh chóng lún vào.
Nhiếp Ngôn nhớ lại tất cả các tên, đều bảo Quách Hoài phát ra lời mời, tuy rằng đồng ý tiến vào Bộ Lạc Ngưu Nhân chỉ có số ít, nhưng mà cũng rất khả quan, cấp Ảnh Vũ còn có năm người, cấp nhất lưu cũng có mấy chục người, có rất nhiều người bọn Quách Hoài đang ở liên hệ, đồng ý rất nhiều điều kiện ưu việt, muốn lấy đối phương đến đây. Còn có một số người đang quan sát.
Dưới sự duy trì tài sản khổng lồ của Nhiếp Ngôn, Bộ Lạc Ngưu Nhân tương lai, chính là điện phủ của các gamer thần cấp.
Cái tên Bộ Lạc Ngưu Nhân, cũng coi như tới lúc danh xứng với thực.
Kiếp trước lại có gamer có thực lực điệu thấp. Cũng có rất nhiều, tỷ như Thác Bạt Thì, Vô Cùng Hào Sảng hiện tại, không đơn giản là trang bị, ở cấp bậc hiện nay, kỹ thuật của bọn họ đã xem như không tệ. Bọn họ nhập bọn, đồng nghĩa là Bộ Lạc Ngưu Nhân trong lại có thêm hai cường giả.
Nhiếp Ngôn có thể cảm giác được rất rõ, Bộ Lạc Ngưu Nhân đang ở dưới bàn tay của hắn đang chậm rãi trưởng thành, một ngày nào đó sẽ trưởng thành một gốc đại thụ chọc trời khỏe mạnh.
Hệ thống: Thác Bạt Thì gia nhập nghiệp đoàn.
Hệ thống: Vô Cùng Hào Sảng gia nhập nghiệp đoàn.
- Chỗ ta có một bộ sáo trang Đạo Tặc, nhưng mà không phải của ta, nếu ngươi có thể xuất ra cái gì đó trao đổi, ta có thể lên tiếng nói với Phòng làm việc Khô Diệp.
Thác Bạt Thì cảm thấy hơi xấu hổ nói, Phòng làm việc Khô Diệp dù sao cũng là thuộc về gia tộc, hắn cũng không có quyền sở hữu với Phòng làm việc Khô Diệp, cho nên không có quyền được lấy trang bị bên kia, nếu có thể lấy ra thứ gì có giá trị trao đổi, vậy thì lại khác.
- Sáo trang cấp mấy?
Nhiếp Ngôn hỏi, hắn không ngờ Phòng làm việc Khô Diệp lại sẽ có sáo trang dư thừa.
Nghĩ cũng đúng, Phòng làm việc Khô Diệp và Phòng làm việc Cuồng Chiến đều giống nhau, đều là phòng làm việc danh tiếng, thực lực hùng hậu, gamer chuyên nghiệp trong nước bài danh top100, đại khái có hơn mười người xuất thân từ Phòng làm việc Khô Diệp, bài danh top500 cũng có hơn ba bốn mươi người. Phòng làm việc cường đại như vậy. Hoạt động của bọn họ, có hiệu suất cực kỳ cao.
Nhiếp Ngôn nhớ tới Bộ Lạc Chiến Thần, dưới sự duy trì tài sản khổng lồ của Nhiếp Ngọn mà thành lập Phòng làm việc Chiến Thần, thực lực từng một lần vượt qua Phòng làm việc Khô Diệp và Phòng làm việc Cuồng Chiến, xem ra Nhiếp Ngôn vẫn là quy mô nhỏ thôi.
- Cấp 20, tinh anh đoàn của Phòng làm việc Khô Diệp có thành viên vừa thăng lên cấp 25, thay một bộ sáo trang cấp 20, tạm thời còn chưa quyết định quyền sở hữu. Nếu ta nói với bọn họ, chắc chắn có thể lấy được, nhưng mà cũng phải cho bọn hắn chút thứ gì đó, nếu không bọn họ không thể bàn giao.
Thác Bạt Thì nói. Bởi vì Phòng làm việc Khô Diệp là bên trong gia tộc hắn thành lập, hắn muốn lấy trang bị của Phòng làm việc Khô Diệp, đám người kia cũng không dám không bán chịu.
- Thật ra ta ngoại trừ bộ sáo trang trên người này, cũng không có bao nhiêu tiền.
Thác Bạt Thì buồn bực nói.
- Hiểu mà.
Nhiếp Ngôn gật đầu, suy nghĩ một chút, nói
- Ta có thể lấy ra một bộ sáo trang Hoàng Kim cấp 30, trao đổi với các ngươi, nhưng mà trước tiên xem thuộc tính bộ sáo trang Đạo Tặc đó đã.
Trên thực tế Đường Nghiêu bên kia càng lên tục đánh Lân oa, cũng đã kiếm đủ mấy bộ sáo trang Hoàng Kim cấp 30, thuộc tính đều xem như không tệ. Nếu có thể đổi một bộ sáo trang Hoàng Kim mà Nhiếp Ngôn cấp 20 có thể mặc, là rất đáng giá.
- Sáo trang cấp 30. . .
Thác Bạt Thì hoảng sợ, ngay cả Phòng làm việc Khô Diệp đến nay cũng mới góp nhặt một ít bộ phận sáo trang cấp 30, hắn bỗng nhiên nhớ tới đến
- Thiếu chút nữa ta đã quên, hội trưởng nghiệp đoàn các ngươi đã cấp 26, hình như vẫn luôn đánh quái cấp 30, có sáo trang cấp 30 cũng xem như bình thường. Nếu ngươi dùng sáo trang Hoàng Kim cấp 30 để đổi, Phòng làm việc Khô Diệp còn phải đưa tiền cho ngươi.
- Ta cũng không thể không hỏi một vấn đề, cấp bậc của Phòng làm việc Khô Diệp cao nhất là mấy cấp?
Nhiếp Ngôn hỏi, hắn rất buồn bực, vì sao trên bảng cấp bậc bảng vẫn không có xuất hiện bóng dáng của gamer Phòng làm việc Khô Diệp.
- Cao nhất cũng mới 24, không giống với chúng ta, bọn họ thường xuyên tổ đội đánh các phó bản, số lần diệt đoàn trong phó bản cấp chuyên gia cũng nhiều, chắc chắn cấp bậc không thể đi lên. Cấp bậc tăng quá nhanh, bình thường trang bị sẽ không theo kịp, cuối cùng tốc độ luyện cấp vẫn sẽ chậm lại. tốc độ luyện cấp của các gamer chuyên nghiệp trong Phòng làm việc Khô Diệp vẫn là rất mau, bọn họ có trang bị tốt, thật ra lên tới 26 cũng chỉ 2, 3 ngày mà thôi, nhưng mà bọn họ vẫn luôn nghiên cứu phó bản cấp chuyên gia, không phải quá coi trọng luyện cấp. Vài người trên bảng cấp bậc bảng, tỷ như Tình Yêu Sát Thương, tỷ như Hồ Ly Nửa Tỉnh, nhất định cũng thế. Ngay cả Phá Thiên, chắc chắn cũng cũng không có dốc lực luyện cấp.
Thác Bạt Thì nói, với thực lực của hắn ở Phòng làm việc Khô Diệp phỏng chừng cũng có thể sắp xếp hạng ba.
Những phòng làm việc đó chủ yếu vẫn là lấy lợi nhuận vì mục đích, mục tiêu theo đuổi không giống với đám người Nhiếp Ngôn, không có xung đột gì, bọn họ là một ít gamer chuyên nghiệp, nếu Nhiếp Ngôn chịu ra đủ tiền, thậm chí có thể thuê bọn họ.
Trên thực tế kiếp trước những hướng dẫn của phó bản cấp chuyên gia, đều là từ trong những phòng làm việc đỉnh cao đó truyền ra, chỉ có bọn họ những người hiểu biết trò chơi cực kỳ sâu sắc, mới có thể nghiên cứu ra các loại đấu pháp quái dị của phó bản. Nhiếp Ngôn nhớ rõ kiếp trước hình như là một người của Phòng làm việc Khô Diệp, từng nghiên cứu ra kỹ xảo cấp 5 một mình đánh sơn cốc Tác Tư, cũng công bố video lên Internet, khiến người ta xem mà phải thán phục.
Thác Bạt Thì dùng mật ngữ hàn huyên với ai đó, sau đó quay đầu nói với Nhiếp Ngôn:
- Bộ sao trang Đạo Tặc cấp 29 kia kêu là Vĩnh dạ chi tịch, ta đã nói đưa đến đây, cũng nói cho bọn họ, ngươi nguyện ý lấy một bộ sáo trang Hoàng Kim cấp 30 trao đổi. Bọn họ nói nguyện ý bù tiền.
Không ngờ là Vĩnh dạ chi tịch, trong lòng Nhiếp Ngôn run lên, bộ sáo trang Vĩnh dạ chi tịch kia đối với gamer Đạo Tặc cấp 20 mà nói, có thể nói đỉnh cấp, là từ phó bản Tác Luân Tư cấp cao thủ tuôn ra. Nếu mặc vào sáo trang kia, tốc độ luyện cấp cũng nhanh hơn. Sua khi lấy được Chính Nghĩa chi chương, cũng sẽ một mạch tiến lên.
- Cái tên thủ lĩnh Phòng làm việc Khô Diệp kia muốn gặp ngươi.
Thác Bạt Thì bỗng nhiên quay đầu nói với Nhiếp Ngôn, làm cho Nhiếp Ngôn cảm thấy kinh ngạc, người Phòng làm việc Khô Diệp tìm hắn làm gì?Chương 182 - Mãnh nhân Dịch: Chất Độc
Nguồn: tangthuvien.com
Nhóm dịch Độc Cô Thôn
Thủ lĩnh Phòng làm việc Khô Diệp tên là Tàn Thuốc Màu Nước. Xếp hạng ba trên bảng gamer chuyên nghiệp, còn cao hơn cả Tình Yêu Sát Thương. Lão đại của những phòng làm việc lớn đó, đối các gamer mà nói, chỉ nghe kỳ danh, không thấy thân đâu. Tàn Thuốc Màu Nước luôn có vẻ điệu thấp, con đường tranh phách khác với Tình Yêu Sát Thương, Hồ Ly Nửa Tỉnh, Phòng làm việc Khô Diệp vẫn là tinh anh đoàn đỉnh cao, bọn họ đực các tập đoàn tài chính lớn thuê, phụ trách làm các loại nhiệm vụ, hạ phó bản.
Trong mắt bọn họ không có phân chia địch nhân và minh hữu, làm việc theo yêu cầu của cố chủ, chỉ cần đối phương trả đủ tiền, thì bọn họ sẽ làm việc ngay. Nghe nói Phòng làm việc Khô Diệp mỗi ngày đều kiếm cho Thác Bạc gia tộc một lượng tài phú kếch xù.
- Hôm nay không có thời gian, chờ đi trở về rồi nói sau.
Nhiếp Ngôn nói, theo đạo lý mà nói, một bộ sáo trang Hoàng Kim cấp 30, chắc là không thể khiến lão đại Phòng làm việc Khô Diệp coi trọng như thế, chẳng lẽ là vì chuyện khác.
- Ngươi trâu bò.
Thác Bạt Thì trợn mắt nhìn, ở trong trò chơi, mặc kệ là hội trưởng nghiệp đoàn nào, vừa nghe Tàn Thuốc Màu Nước muốn gặp bọn họ. Phỏng chừng sẽ hết sức mừng rỡ. Không thể nghi ngờ sự cường đại của Phòng làm việc Khô Diệp, không có xung đột về lợi ích gì với bọn họ, bằng hữu như thế mới có giá trị mượn sức nhất. Nhiếp Ngôn lại còn nói mình không rảnh, cự tuyệt thẳng thừng.
Thác Bạt Thì đưa lời Nhiếp Ngôn nói cho Tàn Thuốc Màu Nước.
Một lát sau, kênh của Nhiếp Ngôn vang lên, là Tàn Thuốc Màu Nước, hắn nhấn xác nhận.
- Xin chào, ta là Tàn Thuốc Màu Nước.
Giọng nói ôn hòa của Tàn Thuốc Màu Nước cũng lộ ra khí thế uy nghiêm.
Trong ấn tượng của Nhiếp Ngôn, đại lão Phòng làm việc Khô Diệp là người cực kỳ bao che khuyết điểm và hung hãn, kiếp trước có cái nghiệp đoàn giết một thành viên của Phòng làm việc Khô Diệp, kết quả Tàn Thuốc Màu Nước không tiếc quyết liệt chuyện buôn bán với đối phương, dẫn người dở bỏ cứ điểm của đối phương. Một câu của Tàn Thuốc Màu Nước để cho các gamer vẫn còn nhớ mãi, ai động người Khô Diệp, ta sẽ lấy mạng kẻ đó. Bởi vì sự kiện đó, mà thanh danh Phòng làm việc Khô Diệp nổi tiếng.
Ấn tượng của Nhiếp Ngôn về Tàn Thuốc Màu Nước, chắc là hắn là loại người chí khí ngút trời, khí thế bức người, không ngờ bản thân hắn vẫn là người khá nhã nhặn hòa khí.
- Xin chào.
Nhiếp Ngôn trả lời, đang suy đoàn vì sao Tàn Thuốc Màu Nước nóng lòng muốn gặp mình.
- Ta và Tình Yêu Sát Thương có qua lại về mấy chuyện làm ăn, biết chuyện của Liên Minh Thích Khách, nói giá đi, ta cần một tước vị thân vương.
Tàn Thuốc Màu Nước nói, có thể đoán được tương lai của Liên Minh Thích Khách thế nào, nếu gia nhập một tổ chức như vậy, có trợ giúp rất lớn cho sự phát triển của Phòng làm việc Khô Diệp. Nhưng nếu không gia nhập Liên Minh Thích Khách, nói không chừng rất nhiều sinh ý sau này, đều sẽ bị Liên Minh Thích Khách lôi đi. Dù sao thực lực của Phòng làm việc Khô Diệp có mạnh mẽ đến đâu, cũng vô pháp chống lại với một tổ chức liên hợp gamer chuyên nghiệp lớn như vậy, chỉ bây giờ thôi, thực lực của Liên Minh Thích Khách đã vượt qua xa Phòng làm việc Khô Diệp.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, liền hiểu ngày, phỏng chừng là Tàn Thuốc Màu Nước từ chỗ của Tình Yêu Sát Thương đã biết chuyện Liên Minh Thích Khách, cũng muốn gia nhập Liên Minh Thích Khách, bằng thực lực của Phòng làm việc Khô Diệp, không thể kém hơn bao nhiêu Liên Minh Cuồng Chiến của Tình Yêu Sát Thương, Tàn Thuốc Màu Nước cần một tước vị thân vương, nó rất quan trọng tới địa vị tương lai của Phòng làm việc Khô Diệp trong Liên Minh Thích Khách.
Tình Yêu Sát Thương biết Tàn Thuốc Màu Nước muốn gia nhập Liên Minh Thích Khách, đồng thời yêu cầu tước vị thân vương, nhưng hắn không thể làm chủ, nhưng Phòng làm việc cũng rất quan trọng với Khô Diệp Liên Minh Thích Khách, nếu Phòng làm việc Khô Diệp gia nhập vào, thì đám gamer chuyên nghiệp và sinh ý của Liên Minh Thích Khách, ít nhất có thể mở rộng hơn ba thành, Tình Yêu Sát Thương vẫn không dám đến mức đẩy Phòng làm việc Khô Diệp ra rìa, vì thế liền vứt quả bóng cho Nhiếp Ngôn.
- Yên tâm, ta đáp ứng Tình Yêu Sát Thương rồi. Sẽ không tiết lộ thân phận của ngươi.
Một câu của Tàn Thuốc Màu Nước, xóa bỏ nghi ngờ trong lòng Nhiếp Ngôn.
- Ta có thể cho ngươi một tước vị thân vương, nhưng mà Phòng làm việc Khô Diệp phải làm cho ta một việc.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút nói, nếu Phòng làm việc Khô Diệp có chuyện cầu hắn, hắn sao không mượn cơ hội này, tranh thủ một chút cho Bộ Lạc Ngưu Nhân.
- Nói đi, nếu ta cảm thấy hai chuyện ngang giá.
Tàn Thuốc Màu Nước nói, có một cái tôn chỉ của Phòng làm việc Khô Diệp, đó là trao đổi ngang giá, chưa bao giờ làm mua bán lỗ vốn.
- Để Phòng làm việc Khô Diệp gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân.
Nhiếp Ngôn chào giá, nhìn phản ứng của Tàn Thuốc Màu Nước.
- Chuyện này không được.
Tàn Thuốc Màu Nước cự tuyệt ngay, sở dĩ phạm vi sinh ý của Phòng làm việc Khô Diệp rất rộng, có liên quan tới việc bọn họ không có gia nhập bên nào, nếu gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân, bọn họ sẽ mất đi rất nhiều khách hàng.
- Nếu gia nhập Liên Minh Thích Khách, có thể kiếm được rất nhiều khách hàng cho Phòng làm việc Khô Diệp, mặc dù sau khi gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân sẽ có một ít tổn thất có là gì?
Nhiếp Ngôn nói, giống như đã biết Tàn Thuốc Màu Nước suy nghĩ cái gì, đây chính là nhân vật cấp bậc lão đại của một thế lực, nếu như có thể kéo vào Bộ Lạc Ngưu Nhân, thực lực của Bộ Lạc Ngưu Nhân nháy mắt sẽ đến gần Đế Quốc Khải Hoàn. Nhưng mà hắn cũng hiểu, thực lực hiện tại của Bộ Lạc Ngưu Nhân quá yếu, sức hấp dẫn với Phòng làm việc Khô Diệp còn chưa đủ. Kiếp trước Phòng làm việc Khô Diệp vừa mới bắt đầu vẫn bảo trì trung lập, sau lại bị Tào Húc thuê, trở thành một trong những lực lượng quan trọng dưới trướng Tào Húc, kiếp này tuyệt đối không thể khiến chuyện như vậy xảy ra. Đối với Phòng làm việc Khô Diệp, Nhiếp Ngôn chỉ có thể từng chút chậm rãi mời chào.
- Tạm thời không có khả năng.
Tàn Thuốc Màu Nước lắc đầu nói.
- Trước để Phòng làm việc Khô Diệp gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân, thời hạn một tháng. Trang bị của Phòng làm việc Khô Diệp thay xuống, Bộ Lạc Ngưu Nhân dựa theo giá thị trường thu mua toàn bộ, điểm vinh quang của Phòng làm việc Khô Diệp hạ phó bản cấp chuyện gia đạt được, toàn bộ thuộc về Bộ Lạc Ngưu Nhân, Bộ Lạc Ngưu Nhân mặc kệ bất cứ sinh ý nào của Phòng làm việc Khô Diệp. Sau một tháng chúng ta lại bàn đến chuyện hợp tác, thế nào?
Nhiếp Ngôn nói, dù sao cứ theo sinh ý của Phòng làm việc Khô Diệp mà nói, như vậy tâm lý của Tàn Thuốc Màu Nước cũng sẽ dễ chấp nhận hơn.
- Mặt khác còn có một chuyện, ta sẽ để một ít thành viên có tiềm lực của Bộ Lạc Ngưu Nhân tiến đoàn phó bản của các ngươi, theo các ngươi đánh phó bản, đương nhiên, chuyện này sẽ có thù lao.
Trong Bộ Lạc Ngưu Nhân gamer có thiên phú, có tiềm chất rất nhiều, để cho bọn họ cùng đánh bản sao với Phòng làm việc Khô Diệp, dưới ảnh hưởng của Phòng làm việc Khô Diệp, bọn họ sẽ trưởng thành nhanh hơn.
Nghe xong lời của Nhiếp Ngôn, Tàn Thuốc Màu Nước sau khi trầm ngâm một lát, cân nhắc thật lâu, Bộ Lạc Ngưu Nhân đưa ra điều kiện như vậy, chẳng những không có ảnh hưởng sinh ý của bọn họ, mà còn giải quyết vấn đề nguồn tiêu thụ trang bị cho bọn hắn, chuyện này đối với Phòng làm việc Khô Diệp mà nói, hữu ích vô hại. Tuy rằng dẫn người đánh phó bản có chút phiền toái, nếu người mới tiến vào mà cái gì cũng đều không hiểu sẽ chỉ kéo chân bọn họ. Nhưng mà dù sao vẫn phải bỏ ra cái gì đó, Nhiếp Ngôn mới có thể đồng ý cho hắn một tước vị thân vương của Liên Minh Thích Khách. Suy nghĩ một lát, nếu Nhiếp Ngôn phái người mới tiến vào, chỉ cần không cần bọn họ làm cái gì, chỉ đi theo sau đoàn đội làm nền là được.
Loại đại sự liên quan đến sự phát triển tương, tự nhiên phải cho Tàn Thuốc Màu Nước đầy đủ thời gian cân nhắc.
- Ta đồng ý đề nghị của ngươi, ký hiệp định đi.
Một lát sau, Tàn Thuốc Màu Nước ra quyết định nói, hắn đã trưng cầu ý kiến của người cầm lái Thác Bạt gia tộc.
Thác Bạt gia tỏ ra cảm thấy rất hứng thú bối cảnh Bộ Lạc Ngưu Nhân mới quật khởi gần đây.
- Các ngươi đi đến tổng bộ Bộ Lạc Ngưu Nhân, ta sẽ bảo Ốc Sên Canh Chừng thêm các ngươi vào.
Nhiếp Ngôn nói, trong lòng kinh hỉ. Tàn Thuốc Màu Nước đáp ứng rồi, chuyện này đối với Bộ Lạc Ngưu Nhân mà nói, chính là một kỳ ngộ quan trọng.
Sau khi hai người ký xong hiệp định, đưa vân tay vào xác nhận, hiệp nghị có hiệu lực. Nhiếp Ngôn kéo Tàn Thuốc Màu Nước vào Liên Minh Thích Khách, số lượng thân vương vốn là do Nhiếp Ngôn đặt ra, sau khi gia tăng thêm Tàn Thuốc Màu Nước, Liên Minh Thích Khách lại thêm một vị thân vương.
Xem ra số lượng thân vương tương lai, có thể còn sẽ gia tăng, gamer đứng trên bảng xếp hạng gamer chuyên nghiệp, có thực lực có ảnh hưởng lực cũng không ít, lực ảnh hưởng của Liên Minh Thích Khách nhất định sẽ hấp dẫn càng nhiều phòng làm việc gia nhập. Nhưng mà ngoại trừ vài người sáng lập, người sau này gia nhập sẽ không được phân cổ phần.
Tàn Thuốc Màu Nước gia nhập Liên Minh Thích Khách không bao lâu, Liên Minh Thích Khách liền xuất hiện rất nhiều tin tức.
Hệ thống: gamer Khô Diệp Phong Hành gia nhập Liên Minh Thích Khách.
Hệ thống: gamer Khô Diệp Trương Thước gia nhập Liên Minh Thích Khách.
. . . .
Liên Minh Thích Khách một lát đã có hơn 600 người, nhìn qua nhân số, gamer lúc trước và lúc sau gia nhập, đã hơn 3900 người.
Phòng làm việc Khô Diệp gia nhập, cũng chắc chắn kéo Liên Minh Thích Khách phát triển mạnh mẽ.
Nhìn qua danh sách gamer phía dưới, bên trong bảng gamer chuyên nghiệp và bảng khách hàng đã muốn có được vài người có tước vị Nam Tước, trong đó Ếch Gặp Nạn là nhanh nhất, mới tiến vào Liên Minh Thích Khách không bao lâu, đã chỉ cách tước vị Tử Tước một chút xíu. Chủ yếu là những món đồ tốt của hắn hơi nhiều, đặt lên bảng giao dịch của Liên Minh Thích Khách để tiến hành giao dịch, sau khi được đám khách hàng mua đi, Liên Minh Thích Khách từ trong giao dịch rút ra hoa hồng, cho nên điểm cống hiến của hắn tăng lên rất nhanh. Sau khi tước vị của hắn tăng lên, đã muốn có khách hàng đưa ra giá rất cao, để hắn đi làm nhiệm vụ.
Lợi nhuận của Liên Minh Thích Khách, đã có khoảng 50 vàng, nếu dựa theo 60% lợi tức, Nhiếp Ngôn có thể được chia đến 30 vàng. Đây là cái máy vơ vét của cải khổng lồ, mới vừa lộ ra cái góc mà thôi. Nghe tin tức từ chỗ Pháp Lam truyền đến, có lão đại nhìn trúng Liên Minh Thích Khách, muốn thu mua Liên Minh Thích Khách, nhưng mà đương nhiên bị Pháp Lam cự tuyệt. Bán đi Liên Minh Thích Khách là chuyện không thể. Đám người Pháp Lam không phải kẻ ngu.
Nhiếp Ngôn và Tàn Thuốc Màu Nước thảo luận chi tiết cụ thể, Tàn Thuốc Màu Nước mang theo gamer của Phòng làm việc Khô Diệp đi đến tổng bộ Bộ Lạc Ngưu Nhân.
Tạp La Nhĩ thành tổng bộ Bộ Lạc Ngưu Nhân, vừa mới thăng cấp lên nghiệp đoàn cấp hai, nơi này có vẻ rộng rãi hơn rất nhiều, người đến người đi, nối liền không biểu hiện ra một nghiệp đoàn mới xuất hiện đang phát triển mạnh mẽ.
- Tiểu Trùng lão đại, ta đến giao nhiệm vụ nghiệp đoàn.
- Ta cũng vậy.
Một đám thành viên nghiệp đoàn vây quanh Triệu Lê, bây giờ Triệu Lê phụ trách quản lý khối nhiệm vụ nghiệp đoàn, cũng phụ trách phát một ít phần thưởng nhiệm vụ cho gamer nghiệp đoàn. Ví dụ như Tinh Không dược điếm bên kia muốn dược thảo gì, hắn sẽ lập tức tuyên bố nhiệm vụ gamer thu mua loại dược thảo này, phần thưởng dùng điểm cống hiến nghiệp đoàn.
- Ốc Sên Canh Chừng có đây không?
Một giọng nói từ cửa nghiệp đoàn vang lên.
Một đám gamer Bộ Lạc Ngưu Nhân nhìn về phương hướng cửa vào, ở cửa nghiệp đoàn đứng hơn mười gamer, bọn họ mặc sáo trang chỉnh tề, ít nhất đều là cấp Hoàng Kim, lóe lên ánh sáng kim chúc sáng bóng đẹp mắt. Một đám gamer hút một ngụm khí lạnh, một đám người thật mạnh mẽ!Chương 183 - Áo xám Dịch: Chất Độc
Nguồn: tangthuvien.com
Nhóm dịch Độc Cô Thôn
Từ bên ngoài vào là Tàn Thuốc Màu Nước và đám người liên quan. Mấy chục Chiến Sĩ, trang bị sáo trang kim chúc đến tận răng, chỉnh tề nghiêm túc, làm cho thị giác người ta cực kỳ rung động. Người đứng ở chính giữa vóc dáng rất cao, dáng người cường tráng chính là Tàn Thuốc Màu Nước, bộ dáng hơn ba mươi tuổi, một thân áo giáp kim chúc màu ám kim, trên đầu đội giác khôi, khí thế uy nghiêm khiến cho người ta cảm giác lực áp bách rất nặng nề.
Nếu ở trên đường cái Tạp La Nhĩ thành đụng tới một hai gamer mặc bộ sáo trang Hoàng Kim, đám gamer của Bộ Lạc Ngưu Nhân bình thường cũng sẽ không cảm thấy quá kinh ngạc, chỉ dùng ánh mắt hâm mộ nhìn những người đó. Phàm là gamer mặc lên bộ sáo trang Hoàng Kim, đều là gamer đỉnh cấp.
Nhưng bây giờ mấy chục người như vậy đồng thời xuất hiện, vậy có chút dọa người.
"Xin hỏi các ngươi tìm Ốc Sên Canh Chừng có chuyện gì?" Triệu Lê trả lời, trong lòng cũng có chút căng thẳng, hắn còn theo chưa thấy qua đội hình lớn như vậy. Mấy chục gamer mặc bộ sáo trang Hoàng Kim đang xuất hiện, đây quả thực là đang khiêu chiến thần kinh của bọn họ.
Đám gamer của Bộ Lạc Ngưu Nhân bên cạnh Triệu Lê bên cũng nhỏ giọng nói thầm, đoán mục đích đám người này tới đây.
Mấy chục Chiến Sĩ mặc bộ sáo trang Hoàng Kim, không biết từ đâu xuất hiện ra.
- Tiểu Trùng lão đại, bọn họ là từ đâu đến thế?
Một gamer nói thầm bên tai Triệu Lê.
Triệu Lê lắc lắc đầu, thấp giọng nói:
- Ta cũng không biết.
- Chúng ta là tới gia nhập nghiệp đoàn. Bảo hắn đến đây nhanh đi.
Tàn Thuốc Màu Nước nói.
Hắn vừa dứt lời, như một tảng đá dấy lên ngàn lớp sóng, đám gamer bên cạnh Triệu Lê đã khơi dậy sự rối loạn.
Ông trời ơi, đám trâu bò này đều là tới gia nhập nghiệp đoàn? Đám gamer của Bộ Lạc Ngưu Nhân nhìn về phía đám người Tàn Thuốc Màu Nước, rồi trang bị trên người họ, bị dọa cho đầu có chút choáng váng.
- Xin chờ chút, hắn sẽ đi ra ngay.
Triệu Lê trấn định một chút, nói.
- Chấp hành hội trưởng đến đây rồi.
Một hồi, Quách Hoài vội vội vàng vàng từ bên ngoài chạy tới, xin lỗi với đám người Tàn Thuốc Màu Nước nói:
- Ngại quá, vừa rồi ta đi tiếp nhiệm vụ nghiệp đoàn.
- Không sao, bây giờ bắt đầu giúp chúng ta gia nhập nghiệp đoàn đi.
Tàn Thuốc Màu Nước khoát tay nói.
- Được.
Quách Hoài bận rộn hẳn lên, nói với các gamer của Bộ Lạc Ngưu Nhân bên cạnh
- Nên luyện cấp thì đi luyện cấp đi.
Một đám gamer đều lui ra, chờ sau khi bọn hắn đi ra khỏi cửa nghiệp đoàn, lại một lần choáng váng mặt mũi, trên quảng trường phía trước nghiệp đoàn, đang có mấy trăm gamer đứng tụm ba tụm năm, trang bị bọn họ chỉnh tề sáng rõ, tuy rằng kém hơn những người đi vào trước một chút, nhưng nhìn sơ là biết không phải vật phàm, gamer các chức nghiệp đều có, hiển nhiên cùng đi chúng với đám người Tàn Thuốc Màu Nước vừa mới tiến vào.
Hôm nay làm sao vậy, sao lại sẽ có nhiều cường giả gia nhập nghiệp đoàn như vậy chứ?
Giống nhau tiến vào một tòa triển lãm trang bị cực phẩm, lúc từ trong nghiệp đoàn đi ra, đám gamer đều có một cảm giác không thể tin được.
Một lát sau, bảng tin tức nghiệp đoàn truyền đến rất nhiều tin tức.
Hệ thống: gamer Tàn Thuốc Màu Nước gia nhập nghiệp đoàn.
Hệ thống: gamer Khô Diệp Phong Hành gia nhập nghiệp đoàn.
. . .
Từng cái tin tức lấp đầy bảng. Cuối cùng những người này đều được phân vào trong một tổ tên là Khô Diệp. Một ít gamer có kiến thức nhận ra đám người Tàn Thuốc Màu Nước, không ngờ là Tàn Thuốc Màu Nước xếp hạng 3 trên bảng xếp hạng gamer chuyên nghiệp, còn có tất cả gamer Phòng làm việc Khô Diệp bên dưới hắn. Lấy thực lực của Phòng làm việc Khô Diệp, thành lập một nghiệp đoàn cũng dư dả, không nghĩ tới lại sẽ đến Bộ Lạc Ngưu Nhân.
Các gamer của Bộ Lạc Ngưu Nhân đều đang suy đoán, rốt cuộc hội trưởng của Bộ Lạc Ngưu Nhân có bối cảnh gì, mà lại có thể kéo toàn bộ Phòng làm việc Khô Diệp đến đây, chuyện này cũng không phải là chỉ cần có tiền là có thể làm được.
Sự gia nhập của đám người Tàn Thuốc Màu Nước, gây nên oanh động lớn đến Bộ Lạc Ngưu Nhân, từ khi bắt đầu tiến vào Bộ Lạc Ngưu Nhân, bọn họ đã cảm giác được Bộ Lạc Ngưu Nhân đang nhanh chóng phát triển mạnh mẽ, tương lai Bộ Lạc Ngưu Nhân có phải sẽ phát triển trở thành siêu cấp đại nghiệp đoàn như Đế Quốc Khải Hoàn hay không? Toàn bộ gamer của Bộ Lạc Ngưu Nhân đều đang mỏi mắt mong chờ.
Sau khi Tàn Thuốc Màu Nước gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân, nhìn thấy trong kho hàng nghiệp đoàn để không ít trang bị 30 cấp Bạch Ngân, Hoàng Kim, hắn cảm thấy hơi giật mình, không ngờ Bộ Lạc Ngưu Nhân lại góp nhặt nhiều trang bị cấp 30 như vậy.
- Kho hàng nghiệp đoàn các ngươi kiến tạo không tệ.
Tàn Thuốc Màu Nước nói, hắn không ngờ được Bộ Lạc Ngưu Nhân này cũng không tính là nghiệp đoàn lớn, nhưng có thể kiến tạo được kho hàng tốt như vậy, chỉ so mức độ phong phú đã không kém mấy với các đại nghiệp đoàn.
Các gamer của Bộ Lạc Ngưu Nhân hết sức cố gắng, hơn nữa Tinh Không dược điếm liên tục đưa tài chính vào, đám người Quách Hoài không biết đã hao tốn bao nhiêu tâm tư cho kho hàng nghiệp đoàn. Thế nên mới làm cho đem kho hàng nghiệp đoàn bắt đầu phong phú, các loại trang bị bên trong đã không dưới hai ngàn kiện, mặt khác có ít nhất hơn ba ngàn kiện trang bị, đang được các gamer trong nghiệp đoàn sử dụng.
- Niết Viêm nói, hắn sẽ dùng giá thị trường thu mua tất cả trang bị các ngươi đào thải, dùng để phong phú kho hàng nghiệp đoàn.
Quách Hoài nói, Phòng làm việc Khô Diệp và Bộ Lạc Ngưu Nhân tạm thời chỉ có quan hệ hợp tác, có sự duy trì tài lực cường đại của Tinh Không dược điếm, nên lúc hắn nói chuyện tràn đầy sức mạnh.
Tàn Thuốc Màu Nước xin giao dịch với Quách Hoài, nói:
- Tạm thời chỉ có 160 kiện trang bị Hoàng Kim, Bạch Ngân.
Hắn tính nhẩm một chút, những trang bị đó ít nhất giá trị hơn 30 vàng, rất có ít nghiệp đoàn có thể một lần nuốt sạch, trong lòng hắn cũng không khỏi có ý thử tài lực của Bộ Lạc Ngưu Nhân.
- Tính theo giá thị trường, giá trị 32 vàng.
Quách Hoài nói, nhìn thấy thuộc tính những trang bị này rồi, hắn cảm thấy giật mình, thực lực của Phòng làm việc Khô Diệp quả nhiên không thể khinh thường.
Tàn Thuốc Màu Nước gật đầu, giá mà Quách Hoài đưa ra coi như công bằng.
Quách Hoài phóng thượng ba mươi hai cái vàng, hai người điểm giao dịch xác nhận.
Sau khi mua được trang bị, Quách Hoài đều nhét tất cả trang bị vào trong kho hàng nghiệp đoàn, những trang bị khoảng cấp 20 đó siêu cao, nhất định sẽ dẫn tới sự nhiệt tình của các gamer Bộ Lạc Ngưu Nhân.
Có thể một lần lấy ra hơn 30 vàng mua trang bị bỏ thêm vào kho hàng nghiệp đoàn, Tàn Thuốc Màu Nước đã có thêm hiểu biết về tài lực của Bộ Lạc Ngưu Nhân, nếu luận tài lực, chỉ sợ Phòng làm việc Khô Diệp còn xa không bằng Bộ Lạc Ngưu Nhân.
Xem ra trước thật sự đã coi thường Bộ Lạc Ngưu Nhân, nói không chừng Bộ Lạc Ngưu Nhân thực sự có tiềm lực tranh hùng với Đế Quốc Khải Hoàn.
Quách Hoài đưa toàn bộ người Phòng làm việc Khô Diệp gia nhập nghiệp đoàn, bận rộn cả một buổi chiều mới xong. Rồi phát tin tức cho Nhiếp Ngôn bên kia.
Phòng làm việc Khô Diệp không có bởi vì gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân mà ảnh hưởng đến hoạt động của bọn họ, chỉ nán lại ở tổng bộ Bộ Lạc Ngưu Nhân một lát, rồi lại tiếp tục bận rộn đi làm chuyện của họ, ngoài đánh phó bản, cũng có rất nhiều sinh ý cần phải làm.
Với hiệu suất hạ phó bản của Phòng làm việc Khô Diệp hạ bản sao, phỏng chừng không mất bao lâu, điểm vinh quang của Bộ Lạc Ngưu Nhân có thể tăng lên, thăng lên nghiệp đoàn cấp 3.
Nhiếp Ngôn đang ở cùng Thác Bạt Thì, Vô Cùng Hào Sảng đánh quái thì nhận được tin tức của Quách Hoài bên kia gửi đến, mỉm cười, có sự gia nhập của Phòng làm việc Khô Diệp, thực lực của Bộ Lạc Ngưu Nhân lại tăng lên một đoạn, đến gần Khải Hoàn, cho dù Phòng làm việc Khô Diệp một tháng sau, có lẽ sẽ rời khỏi Bộ Lạc Ngưu Nhân, đến lúc đó tự nhiên sẽ có rất nhiều biện pháp, tiếp tục ký ước với Phòng làm việc Khô Diệp.
- Không ngờ thế mà ngươi lại có thể kéo Phòng làm việc Khô Diệp vào Bộ Lạc Ngưu Nhân, bội phục.
Thác Bạt Thì từ Phòng làm việc Khô Diệp bên kia nhận được tin tức, cực kỳ giật mình, bởi vì hắn rất hiểu nguyên tắc của Phòng làm việc Khô Diệp, Phòng làm việc Khô Diệp lại chịu gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân, điều này làm cho hắn rất bất ngờ.
- Phòng làm việc Khô Diệp tất cả lấy mưu cầu lợi nhuận làm mục đích, bọn họ gia nhập Bộ Lạc Ngưu Nhân chúng ta, chỉ là làm một chuyện mua bán giao dịch.
Nhiếp Ngôn nói. Còn về Về phần nội dung giao dịch cụ thể, đề cập đến bí ẩn của Liên Minh Thích Khách, áy náy cười với Thác Bạt Thì và Vô Cùng Hào Sảng
- Cụ thể chi tiết giao dịch, không tiện để lộ ra.
- Việc này chúng ta hiểu.
Thác Bạt Thì gật đầu nói, là một thành viên của Thác Bạt gia tộc làm thế gia mua bán, hắn cũng hiểu có một số cơ mật cho dù là bằng hữu tốt nhất, cũng không thể lộ ra. Còn về chuyện cơ mật buôn bán của Phòng làm việc Khô Diệp, hắn cũng không có quyền hỏi đến, trừ phi lão nhân nhà hắn chịu nói với hắn.
Dọc theo đường đi quét sạch hơn một ngàn Hồng y dị giáo đồ. Vô Cùng Hào Sảng và Thác Bạt Thì làm chủ lực kháng quái, giết được nhiều nhất, còn Nhiếp Ngôn, ngoài trừ giết sát quái ra còn ngẫu nhiên thi triển Thâu thiết thuật với đám Hồng y dị giáo đồ, cũng kiếm được chút khoản thu nhập thêm, ngoài tiến còn trộm được một ít có vẻ đặc biệt.
Mảnh nhỏ hồng thủy tinh: mỗi mười Mảnh nhỏ gồng thủy tinh có thể hợp thành một Tinh thể hồng thủy tinh.
Tinh thể hồng thủy tinh : hiệu quả, không biết.
Nhiếp Ngôn nhớ rõ, tinh thể thủy tinh là nguyên liệu chế tạo vũ khí và luyện kim, hình như vật phẩm cấp bậc rất cao, đến tận cấp 50, 60, Tinh thể hồng thủy tinh vẫn rất đáng giá. Cho nên Nhiếp Ngôn đều góp nhặt những đó Mảnh nhỏ hồng thủy tinh đó lại, nhìn sơ qua đã có hơn hai mươi cái, có thể hợp thành Mảnh nhỏ hồng thủy tinh. Nhưng mà hợp thành Mảnh nhỏ hồng thủy tinh phải tìm thợ rèn cao cấp mới có thể hoàn thành, còn phải trả rất nhiều phí dụng hợp thành.
Ba người giết đến chỗ hành lang gấp khúc cửa vào Quang minh tu đạo viện trung tâm đại điện, đằng xa có ba Hôi y dị giáo đồ mặc pháp bào màu đen hoạt động, là một ít quái Pháp Sư hình người, khuôn mặt bọn họ ẩn nấp dưới pháp bào màu xám, làm cho người ta không nhìn thấy rõ hình dạng thế nào, khom mình, hai tay đặt ở trước ngực, giữa trong lòng bàn tay hai tay, một đoàn hỏa diễm màu đỏ im lặng bốc cháy.
Những Hôi y dị giáo đồ này chắc là một ít sinh vật cấp cao.
- Hình như bọn chúng là tinh anh, ta đi qua xem sao.
Nhiếp Ngôn nói, chỉ có hắn mới có thể điều tra được tư liệu những Hôi y dị giáo đồ đó.
- Ngươi cẩn thận một chút.
Nhiếp Ngôn cười nhạt, hắn nhớ rõ những Hôi y dị giáo đồ đó chắc là hẳn là tinh anh cấp 32, Thác Bạt Thì và Vô Cùng Hào Sảng có lẽ phải dừng lại ở chỗ này, hắn có biện pháp miễn cưỡng lách qua được Hôi y dị giáo đồ, tiến vào bên trong Quang minh tu đạo viện.
Nhiếp Ngôn nương theo cây cột gần đó làm vật chắn, cẩn thận tiềm hành đi qua, ẩn nấp thân hình, cách Hôi y dị giáo đồ khoảng 20 mét.
Đám Hôi y dị giáo đồ đã hơi nhận ra cái gì, đi qu lại một hồi, bộ dáng hơi vội vàng bất an.
Nhiếp Ngôn mở ra trạng thái biến mất. Hiệu quả ẩn hình gia tăng lên rất nhiều.
Ba Hôi y dị giáo đồ cảm giác không được nguy hiểm, biến về trạng thái xem xét.
Nhiếp Ngôn dùng Siêu cấp động sát.
Hôi y dị giáo đồ: tinh anh cấp 32, HP 3500/3500.
HP bọn chúng cũng không phải rất cao, nhưng là sinh vật Pháp Sư hình người, công kích thường cực kỳ hung mãnh.Chương 184 - Phân cát chi nhận Dịch: Chất Độc Nguồn: tangthuvien.com Nhóm dịch Độc Cô Thôn
- Đám Hôi y dị giáo đồ này là tinh anh cấp 32. Nhiếp Ngôn tiềm hành trở về. Xuất hiện ở trước mặt Thác Bạt Thì và Vô Cùng Hào Sảng.
- Ba tinh anh cấp 32, chắc chắn chúng ta không đối phó được. Thác Bạt Thì nhíu mày một chút, với thực lực của bọn họ, vốn không thể đối phó ba tinh anh cấp 32, phỏng chừng bị ma pháp bắn một vòng, là xong đời.
- Chúng ta có nên tìm vài đội hữu đến đây hay không? Vô Cùng Hào Sảng hỏi, thu hồi đại kiếm trong tay lại.
- Đám bạn xấu kia thì có lẽ thôi đi, chắc chắn sẽ không đến, đám người Phòng làm việc Khô Diệp kia đều phải tổ đội đánh phó bản, đoán là phải đến ngày kia mới rãnh, cách logout còn có 30 phút, hôm nay xem như xong. Lần sau lại dẫn người đến đây. Thác Bạt Thì nhìn qua thời gian nói.
- Thời gian hôm nay quả thật không đủ. Nhiếp Ngôn nói, chỉ có 30 phút, đã không thích hợp tiến vào trung tâm đại điện, hãy cứ tìm một chỗ logout đã.
- Ngươi chuẩn bị trở về thành sao? Thác Bạt Thì nhìn thoáng qua Nhiếp Ngôn, hỏi.
Nhiếp Ngôn lắc lắc đầu, nói: - Ta vào trong.
- Ngươi còn muốn đi vào? Vô Cùng Hào Sảng kinh ngạc hỏi, một người vào bên trong, vậy không phải muốn chết sao?
Thác Bạt Thì cũng thực khó hiểu, tuy nói thực lực của Nhiếp Ngôn xem như không tệ, nhưng vốn không có khả năng là đối thủ đám tinh anh đó.
- Đừng quên. Ta là tặc. Nhiếp Ngôn nói.
Thác Bạt Thì ngẩn người, nở nụ cười sáng ngời, nói: -Thiếu chút nữa đã quên chuyện này.
Đạo Tặc có ưu thế bẩm sinh, có thể đến chỗ mà chức nghiệp khác không thể đến, Đạo Tặc bình thường tuyệt đối không dám đi một ít địa phương đặc biệt nguy hiểm, mà hắn hình như không nên dùng ánh mắt nhìn những bình thường Đạo Tặc mà dùng cho Nhiếp Ngôn.
Kỹ thuật của Nhiếp Ngôn, Thác Bạt Thì và Vô Cùng Hào Sảng đã kiến thức rồi, nói không chừng thật sự có thể bằng kỹ năng mò vào trung tâm đại điện.
- Nếu trang bị nào Thánh Kỵ Sĩ có thể dùng, để lại cho ta. Thác Bạt Thì nói, hắn khá bội phục Nhiếp Ngôn, ngay cả địa phương nguy hiểm như vậy cũng dám vào.
- Còn có ta, ta muốn trang bị Chiến Sĩ. Vô Cùng Hào Sảng ở một bên mở miệng.
- Ta chỉ vào xem, không thể cam đoan nhất định sẽ có thu hoạch. Nhiếp Ngôn nói, hắn chỉ vì Chính Nghĩa chi chương mà đến thôi, còn về những vật khác, thật đúng là rất khó nói, nhưng mà ở bên trong Quang minh tu đạo viện nói không chừng có thể gặp được bảo rương tốt.
- Chúng ta đi về trước đây. Thác Bạt Thì nói, bọn họ ở lại trong này cũng không có chuyện gì làm.
- Ừm, đi đi. Nhiếp Ngôn gật đầu, Thác Bạt Thì và Vô Cùng Hào Sảng chắc chắn không thể tiếp tục đi tới, trừ phi có thể tìm vài người đến, đả thông nơi này.
- Huynh đệ, nhớ kiếm nhiều trang bị Chiến Sĩ một chút. Vô Cùng Hào Sảng nhếch miệng cười nói.
- Yên tâm, có trang bị Chiến Sĩ nhất định sẽ để lại cho ngươi. Nhiếp Ngôn nở nụ cười, Vô Cùng Hào Sảng và tên của hắn cực kỳ chuẩn xác, làm người ngay thẳng, không có tâm cơ gì. Hắn có ấn tượng không tệ về Thác Bạt Thì và Vô Cùng Hào Sảng. Là hai bằng hữu đáng giá kết giao.
Tuy rằng trùng sinh, Nhiếp Ngôn không cho rằng kỹ thuật của hắn có thể hơn mọi người, nhưng mà trùng sinh có một ưu thế rất lớn, thì đó là có thể chiêu mộ một đám người thiên phú trác tuyệt về bên mình, khiến cho bọn họ do mình sử dụng. Thác Bạt Thì và Vô Cùng Hào Sảng gia nhập, khiến cho Bộ Lạc Ngưu Nhân lại thêm hai cao thủ.
Thác Bạt Thì và Vô Cùng Hào Sảng bắt đầu đọc Quyển trục hồi thành, hai luồng bạch quang hiện lên, họ biến mất tại chỗ.
Nhiếp Ngôn nhìn qua xà ngang trên đỉnh hành lang gấp khúc cách mặt đất khoảng năm mét, trên xà ngang phủ đầy các loại trạm trổ, thoạt nhìn rất lịch sự tao nhã, hắn muốn lách qua ba Hôi y dị giáo đồ phía dưới, chỉ có thể dựa vào những xà ngang đó. Nhưng mà bây giờ thời gian đã không đủ, ở trung tâm đại điện logout rất nguy hiểm, Nhiếp Ngôn ở bên ngoài lại đánh quái một hồi, sau đó ở bên ngoài tìm chỗ an toàn logout.
Buông mũ giáp, Nhiếp Ngôn từ trong phòng đi ra, phát hiện cạnh hành lang phòng khách đặt một đống thùng đóng gói, rất nhiều đều bỏ vào đó.
Niếp Mẫu từ phòng bếp bên kia đến đây, nhìn thấy Nhiếp Ngôn, nói: - Tiểu Ngôn. Hai ngày nữa chúng ta sẽ dọn đi đến Tỉnh thành, ba con vừa đăng kí một công ty, chúng ta chuẩn bị chuyển trường cho con đến Trường Học Quý Tộc ở Tỉnh thành đi học, chất lượng dạy học bên kia rất tốt, mấy ngày nay nếu có thời gian, đi tạm biệt với những đồng học của con đi.
- Vâng, con biết rồi, mẫu thân, con đến giúp mẹ thu dọn nha. Lời của mẫu thân khiến Nhiếp Ngôn nhớ tới, kiếp trước ba mẹ trở về được vài ngày, cả nhà sẽ lên đường đi đến Tỉnh thành, không sai biệt lắm chính là lúc này.
Lúc Nhiếp Ngôn và mẫu thân thu dọn đồ đạc, phụ thân vẫn ở trong thư phòng viết gì đó, phỏng chừng là đang bận rộn vì chuyện của công ty.
Nghỉ hè cũng sắp xong, học kỳ mới sắp bắt đầu, Nhiếp Ngôn nhớ tới Tạ Dao, rốt cuộc có thể gặp lại nàng, không biết nàng gần đây thế nào, nhớ tới nụ cười thuần khiết của nàng, trong lòng lại cảm thấy nhớ nhung, mạnh nồng như ruột.
Suốt mười năm, cách một kiếp, Nhiếp Ngôn vẫn khó có thể nén cảm giác tim đập nhanh này.
Đoạn thời gian ở cao tam, trong lòng hắn chỉ có một bóng hình xinh đẹp lấp đầy. Nhưng mà hắn khi đó, không thể nghi ngờ là thất bại, hèn mọn chỉ có thể ở trong góc vụng trộm nhìn nàng, chỉ mỗi ngày nhìn thấy nàng, sẽ cảm thấy thỏa mãn.
Kiếp này, Nhiếp Ngôn không bao giờ dẫm vào vết xe đổ kiếp trước nữa.
Nhiếp Ngôn giúp mẫu thân thu dọn các đồ vật. Đóng gói một ít vật cần mang.
- Mẫu thân, mấy thứ này cũng không cần mang theo, đều không dùng được. Nhiếp Ngôn chỉ vào một ít thứ cũ kĩ trong rương, hắn nhớ kiếp trước mấy thứ này được đặt ở trong kho hàng dưới lòng đất biệt thự, vẫn đều không có người sử dụng, chiếm rất nhiều không gian.
- Không sao, đều mang theo đi, đặt ở trong tầng hầm ngầm cũng được, nhớ lại còn có thể lấy ra xem. Niếp mẫu mỉm cười nói, nhìn những vật có chút cũ nát này, đầy hoài niệm và hạnh phúc.
Lúc mẫu thân cười, Nhiếp Ngôn có thể nhìn thấy rõ nếp nhăn nới khóe mắt người, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện tí cảm thán, bất tri bất giác, mẫu thân đã sắp già rồi. Lúc mẫu thân hơn hai mươi tuổi đi theo cha, sinh ra Nhiếp Ngôn, phụ thân ở bên ngoài tham gia quân ngũ năm năm, nhưng cho tới bây giờ mẫu thân chưa từng oán hận, sau đó cả nhà đoàn tụ, lại bị buộc phải kiếm sống, không thể có cuộc sống an nhàn sung sướng, thanh xuân nhanh chóng trôi qua. Tuy rằng vất vả, vẫn không oán không hối hận.
Mặc dù sau đó có tiền, cảm tình phụ thân và mẫu thân vẫn rất tốt.
Tuy rằng phụ thân trầm mặc ít lời, cũng là một hán tử trọng tình trọng nghĩa, đây cũng là điểm Nhiếp Ngôn kính trọng phụ thân nhất.
Mẫu thân mang theo mấy thứ này, ngẫu nhiên lấy ra nhìn xem, cũng có thể hoài niệm ngày tuổi trẻ khi hai người cùng nhau phấn đấu, tuy rằng vất vả, nhưng cũng có cảm giác hạnh phúc bình thản. Nhiếp Ngôn hiểu được cảm xúc của mẫu thân, mấy thứ này, được ghi vào trí nhớ người. Vợ chồng hoạn nạn bách thế ân.
Nhớ tới kiếp trước, mẫu thân gần như không quá mấy ngày thoải mái, Nhiếp Ngôn không khỏi cảm thấy trong lòng chua xót, một ý thức trách nhiệm và cảm giác nguy cơ mãnh liệt từ đáy lòng xuất hiện, nếu ai dám động hạnh phúc của mẫu thân và phụ thân, hắn nhất định sẽ khiến cho người kia vĩnh viễn biến mất trên thế giới này.
- Bọn Lâm thúc con cũng sẽ dọn qua, chúng ta ở ngoại ô mua một căn biệt thự, chỗ ở cũng lớn lắm. Thấy Nhiếp Ngôn trầm mặc không nói, Niếp mẫu cười giải thích nói.
- Con hiểu. Nhiếp Ngôn gật đầu, cười nói, thu thập từng thứ mẫu thân cần, dùng vải gói lại, để tránh bị hư hỏng.
- Công ty mới mở, Lâm thúc, Lưu thúc, Tiểu Cữu, A Sâm bọn họ đều cũng chiếm một phần cổ phần công ty, chúng ta một nhà tuy rằng khá lên, nhưng mà làm người không thể quên gốc, nếu không có bọn Lâm thúc, Lưu thúc, Tiểu Cữu, A Sâm chiếu cố, một nhà chúng ta còn không biết thế nào nữa. Niếp mẫu cảm khái nói.
Niếp phụ là hán tử trọng tình nghĩa, người tốt với hắn, hắn đều sẽ nhớ trong lòng, lúc trước Lâm thúc, Lưu thúc, Tiểu Cữu đưa tiền mượn cho cả nhà hắn, vốn không cần lãi, mặc dù có cũng rất ít, gần như chỉ cho có lệ. Còn về A Sâm, càng không cần phải nói, thay một nhà Nhiếp Ngôn chạy trước chạy sau, công ty có thể đứng lên, hắn xuất lực nhiều nhất, cho nên cổ phần công ty được phân nhiều nhất. Còn Đại Cữu, đám bác kia, lúc nhà Nhiếp Ngôn vay tiền, không khác gì vay nặng lãi, hơn nữa lúc Nhiếp Ngôn ở nhà, hết trước rồi sau vài lần bức trả nợ, có thân thích như vậy thật sự làm cho người ta đau lòng.
Đúng lúc này, cửa vang lên cốc cốc cốc.
Niếp mẫu vừa đứng lên. Nhiếp Ngôn nhanh chóng nói: - Mẫu thân, không cần, con mở cho.
Nhiếp Ngôn hiện tại đã hiểu chuyện hơn trước kia nhiều, Niếp mẫu lộ ra nụ cười vui mừng.
Nhiếp Ngôn mở cửa ra, thấy một khuôn mặt khiến người ta chán ghét, không phải La Minh thì là ai?
- Tiểu Ngôn, ba ba mụ mụ con có nhà hay không? Trong nụ cười xấu hổ của La Minh có chút nịnh nọt.
- Cút. Sắc mặt Nhiếp Ngôn lạnh lùng, lúc trước chính là bọn hắn mặt dày mày dạn khẩn cầu, phụ thân mới đưa một phần cổ phần công ty cho bọn họ, ai ngờ sau đó bọn họ liên hợp ngoại nhân Tào Húc bị cắn ngược lại một cái, làm cho quyền hành công ty lọt ra ngoài, thế cho nên phụ thân buồn bực mà chết. Kiếp này Nhiếp Ngôn tuyệt đối sẽ không để chuyện như vậy xảy ra.
- Dù con nói thế nào, ta là đại cữu của con. La Minh muốn dùng thân phận ngăn chặn Nhiếp Ngôn, nhưng nhìn thấy mặt Nhiếp Ngôn lạnh như băng sương, cuối cùng không có chút sức mạnh nào.
Nhiếp Ngôn vừa định đóng cửa lại, đằng sau truyền đến câu hỏi của Niếp mẫu: - Tiểu Ngôn, là ai vậy?
- Là ta, em à, Tiểu Ngôn không cho ta đi vào. Ta có lời muốn nói với các ngươi, nói xong sẽ đi. La Minh mặt dày mày dạn nói.
Niếp mẫu nhíu mày một chút, nói: - Tiểu Ngôn, để hắn vào đi.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, không dám ngỗ nghịch cãi lời mẫu thân, lui qua một bên.
La Minh chen vào cửa, đằng sau còn có đám người mợ, bác.
La Minh nhìn thoáng qua thư phòng, sau đó cười gượng một chút, nói: - Muội phu ở bên trong bận việc sao.
- Có chuyện gì, nói đi. Niếp mẫu nhớ tới khi một nhà mình vay tiền bọn họ, gương mặt bọn họ, không khác gì người dưng, lộ ra nét mặt khó chịu.
- Chuyện trước kia, quả thật là chúng ta không đúng, muội muội, muội và muội phu đừng nóng giận, lần này không phải chúng ta đến đây nhận lỗi. Giọng vịt mái của mợ, nghe rất là chói tai.
"Lúc ấy tuy chúng ta lạnh nhạt, nhưng cũng không cho các ngươi vay tiền, bây giờ cả nhà ngươi phát đạt, trục lợi xong quẳng chúng ta qua một bên, nào có chuyện như thế, đạo lý như vậy đi đâu cũng không được đâu." Bác ở một bên cười lạnh nói.
"Lời của tiểu Ngọc nói khó nghe chút, nhưng mà cũng có lý, người không thể quên gốc." Mợ nói, bọn họ một vai phản diện, một xướng lên, thì đã nói rõ ra.
Khuôn mặt Niếp mẫu nhìn không tốt lắm, phản bác nói: - Các ngươi cho mượn là vay nặng lãi, lúc trước lúc vay tiền các ngươi thì các ngươi nhớ tới tình cảm thân thích sao?
Vẻ xấu hổ trên mặt mợ và bác sắc chợt lóe qua.
- Lúc ấy với điều kiện gia đình các ngươi, ai dám cho các ngươi vay tiền chứ, bên ngoài cho vay nặng lãi còn sợ không thu được tiền về nữa đó. Bây giờ tốt rồi, các ngươi có tiền, liền trở mặt? Bác cay nghiệt nói.
- Đúng vậy, chúng ta tùy tiện tìm ai phân xử công bình, trong thiên hạ cũng không có đạo lý như vậy. Mợ reo lên.
- Các ngươi mở công ty, dựa vào cái gì mà đám người ngoài lão Lâm, lão Lưu có thể lấy được cổ phần công ty, nhưng không có chúng ta. La Minh cũng đỏ mặt tía tai.
Tính tình mẫu thân yếu đuối, luận cãi nhau, không phải đối thủ mợ và bác, bị nói đến hốc mắt đỏ bừng, muốn rơi nước mắt nói: - Các ngươi để tay lên ngực tự hỏi, các ngươi đối với một nhà chúng ta, so với lão Lâm và lão Lưu những người ngoài thế nào?
Nhiếp Ngôn nắm chặt nắm tay, nhìn khuôn mặt đáng ghê tởm đám người này, mấy xông lên đánh cho bọn họ một trận.
"Ngươi bảo muội phu đi ra nói chuyện, nếu hắn cũng cho chúng ta mỗi người 3% cổ phần công ty, vậy thì xong. Nếu không cho, chúng ta đi ra ngoài tìm người phân xử." La Minh mắng đến thư phòng kia.
Niếp phụ từ trong thư phòng đi ra, lạnh lùng nhìn lướt qua đám người La Minh.
La Minh lập tức im tiếng, hắn đối với muội phu từng đi lính này, vẫn là có một chút sợ hãi như vậy.
- Các ngươi nói xong chưa? Nói xong thì nhanh đi đi, muốn cổ phần công ty, không có khả năng. Hắn đi đến bên cạnh Niếp mẫu, vỗ vỗ lưng người. Mẫu thân lập tức giống như tìm được nơi phát tiết, nước mắt như ngọc rớt xuống.
- Muội phu, hôm nay chúng ta đến, là muốn nói chuyện cho rõ, nhưng là các ngươi cũng hơi quá đáng. La Minh nhíu mày nói.
- Các ngươi cút cho ta, còn nói thừa thải, ta sẽ động thủ. Ánh mắt Nhiếp Ngôn, nhìn chằm chằm La Minh.
- Ngươi xem con các ngươi, tiểu hài tử thì biết cái gì chứ! Cơn tức của La Minh cũng dâng lên, một cái tát lên đầu Nhiếp Ngôn. Hắn hình như đã quên, Nhiếp Ngôn đã không còn là Nhiếp Ngôn trước đây.
Nhiếp Ngôn nhớ tới những gì không vui trước đây, lúc còn nhỏ, La Minh không ít lần đá hắn, hơn nữa còn đá rất tàn nhẫn, lúc mang vết thương trở về, mẫu thân nhìn đều đau lòng, chỉ không ngừng rơi nước mắt.
Nhiếp Ngôn đưa tay bắt lấy tay La Minh đánh tới, xoay về phía sau.
La Minh phát ra một tiếng hét thảm: - Buông tay, nhanh buông tay!
Nhiếp Ngôn mang theo La Minh, mở cửa ra, ném La Minh ra ngoài.
- Các ngươi tự mình đi ra ngoài, hay là ta đá văng các ngươi ra. Trong ánh mắt của Nhiếp Ngôn hiện lên một tia thô bạo, bắt đầu từ lúc hắn bắn chết Tào Húc, hắn đã không còn là Nhiếp Ngôn yếu đuối trước kia.
Mợ đám người bị Nhiếp Ngôn làm cho hoảng sợ, nói kháy chửi đổng đi ra ngoài.
Nhiếp Ngôn đóng cửa lại một cái rầm.
- Mẫu thân, đừng khóc vì bọn họ, không đáng đâu. Nhiếp Ngôn an ủi mẫu thân nói.
Niếp phụ tuy rằng có chút trách mắng hành động quá khích vừa rồi của Nhiếp Ngôn, nhưng ngẫm nghĩ rồi cũng hiểu, sau khi bọn họ ra ngoài, Nhiếp Ngôn ở nhà chắc chắn không ít lần bị đám người La Minh gây khó dễ.
Có một ca ca như vậy, Niếp mẫu cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ, nhưng chỉ thấy khó chịu.
Mất cả ngày giúp mẫu thân thu thập đồ, buổi tối mẫu thân mua thức ăn trở về, làm một bàn đồ ăn rất ngon, cả nhà hoà thuận vui vẻ.
- Nghe nói điều kiện Trường Học Quý Tộc tốt lắm, nhưng mà chất lượng dạy học cao hơn bên Tỉnh thành, tiểu Ngôn, học tập cần phải theo kịp, đừng để tụt hậu. Niếp phụ vỗ vỗ bả vai Nhiếp Ngôn, so với kiếp trước đã thân thiết hơn.
- Vâng, con sẽ cố gắng. Nhiếp Ngôn thầm nghĩ nói cho hai lão vui vẻ là được, con về học tập thì chương trình học cao trung không có gì khó khăn với hắn.
- Lúc buổi tối mua thức ăn trở về, nghe Tiểu Ngọc và Tiểu Khu nói người ta nói chúng ta có lỗi, nói chúng ta quên gốc, phát đạt là sẽ quên thân thích. Niếp mẫu nói, chuyện này, thật sự rất bực bội.
- Cứ để cho bọn họ nói đi, thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc, rốt cuộc bọn họ đức hạnh gì, người sáng suốt đều nhìn ra được. Niếp phụ ngược lại phản đối nói.
- Mẫu thân, phụ thân nói đúng, cần gì phiền lòng vì chuyện này. Nhiếp Ngôn an ủi nói.
Ăn cơm xong, Nhiếp Ngôn hàn huyên một hồi với phụ mẫu, ngày kia sẽ đi tỉnh thành, sau khi thu xếp ổn thoả rồi qua vài ngày, trường học sẽ khai giảng, nghĩ đến rất nhanh sẽ nhìn thấy Tạ Dao, trong lòng Nhiếp Ngôn không khỏi có chút kích động, từng hồi ức lại xuất hiện trong lòng. Lúc này, chắc là Tạ Dao vẫn một mình, cảm tình giữa nàng và Lưu Thụy, hình như là sau khi tiến vào đại học mới bắt đầu, lúc ấy bọn họ vừa khéo là đồng học.
Nói cách khác, Nhiếp Ngôn còn có cơ hội.
Nghĩ đến đây, Nhiếp Ngôn bình phục lại sự mạnh mẽ trong lòng, đi vào trong phòng, đội mũ giáp.
Một lần nữa tiến vào trò chơi, Hồng y dị giáo đồ gần đó đã xuất hiện lần mới, Nhiếp Ngôn thừa dịp trạng thái hư vô ẩn hình trong khoảng thời gian logii, tìm địa phương an toàn chậm rãi biến thành thật thể.
Nhìn thoáng qua đằng xa, ba Hôi y dị giáo đồ kia vẫn canh giữ ở cửa vào trung tâm đại điện.
Nhiếp Ngôn tiến vào trạng thái tiềm hành, mò đi qua bên kia, đến phía dưới xà ngang trên hành lang gấp khúc, đưa tay bắn ra một sợi tơ nhện, dính lên trên xà ngang, kéo mạnh, thân thể lăng không bay lên, bay lên trên xà ngang, rồi thi triển kỹ năng trên bò Bò sát giả chi giới, giống như con nhện dính lên trên xà ngang.
Nhiếp Ngôn che dấu ở mặt sau xà ngang, dính lên trần nhà, mở ra biến mất, nhanh chóng bò về phía trước, từ trên đỉnh đầu những Hôi y dị giáo đồ đó đi qua.
Những Hôi y dị giáo đồ đó vẫn trong trạng thái xem xét, bọn chúng không có phát hiện ra Nhiếp Ngôn.
Lướt qua đỉnh đầu Hôi y dị giáo đồ, tiến vào trung tâm đại điện, một tòa điện phủ trống trải hoa lệ xuất hiện ở trước mắt Nhiếp Ngôn, hai bên dựng thẳng từng cây cột thật lớn, khoảng cách khoảng năm sáu mét, có chừng hơn trăm cây cột, chính giữa trải một thảm đỏ, thông thẳng đến phương xa.
Trong đại điện có một số quái vật hình người mặc áo giáp màu bạc đi tới đi lui, bọn họ cầm đại kiếm trong tay, là một ít quái cận thân.
Ở góc sáng sủa từ hai sườn đại điện đằng xa, có đặt một cái rương, đang lóe lên kim chúc sáng bóng ám kim.
Trong lòng Nhiếp Ngôn nhảy dựng, là bảo rương Ám Kim!
Không ngờ trong đại điện này lại có bảo rương cấp Ám Kim, đây là chỗ tốt khi khai hoang, bởi vì một khi bảo rương bị mở ra, đều sẽ biến mất không thấy nữa, bảo rương Hoàng Kim, bảo rương Bạch Ngân, bảo rương bình thường sẽ trong thời gian không xác định xuất hiện một lần nữa, mà bảo rương cấp Ám Kim, lại vĩnh viễn sẽ không xuất hiện cái mới.
Nhưng mà bên cạnh hai bảo rương cấp Ám Kim kia, lại có hơn mười quái vật hình người ở chỗ đó thủ vệ.
Nhiếp Ngôn trốn ở góc phòng, dùng trinh sát nhìn một quái vật hình người mặc ngân giáp.
Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ: tinh anh cấp 33, HP 5000/5000.
Nhìn thấy thuộc tính của Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ, Nhiếp Ngôn hút một ngụm khí lạnh, đại điện khoảng hơn ba mươi ngân giáp Kỵ Sĩ, tất cả đều là tinh anh cấp 33.
Nếu như vậy, sợ là có chút khó đối phó, làm quái vật hình người loại Thánh Kỵ SĨ, HP bọn chúng rất nhiều, công kích rất cao, hơn nữa thường sẽ có kỹ năng đặc biệt khám phá ẩn hình của Đạo Tặc. Hơn nữa là tinh anh cấp 33, Nhiếp Ngôn vốn không thể địch nổi bọn họ.
Nhiếp Ngôn cau mày, nghĩ mãi không ra cách, dùng tiềm hành mò đi qua là không thể, những Thánh Kỵ Sĩ đó nhất định sẽ phát hiện ra hắn.
Nhìn thấy những cây cột dựng thẳng phía trước, hắn bỗng nhiên có một cáý tưởng, vì sao không lợi dụng những cây cột đó!
Nghĩ đến đây, Nhiếp Ngôn mỉm cười, phương pháp đơn giản như vậy, sao lại không dùng!
Nhiếp Ngôn lợi dụng Bò sát giả chi giới đi đến trên một cây cây cột, dùng Chức ti giả chi giới treo lên, cách mặt đất đại khoảng năm mét, sau đó lấy ra Huyết tinh chi nỏ, nhắm ngay trong đó một Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ, vù vù vù, ba mũi tên bắn tới hướng một Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ trong đó.
Phốc phốc phốc, ba mũi tên đồng thời bắn trúng Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ kia, trên đầu hắn bay lên ba số damage khoảng -30.
Sát thương tấn công của Nhiếp Ngôn quả thật đã cao hơn trước kia.
Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ kia phát hiện Nhiếp Ngôn, nhào đến hướng Nhiếp Ngôn bên này.
Nhưng mà hắn vòng quanh cây cột một hồi, cũng tấn công không đến được Nhiếp Ngôn, không thể làm gì Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn treo lỡ lững khoảng năm mét, năng lực nhảy cao của Kỵ Sĩ vốn không thể đạt được độ cao như vậy, chỉ có thể xoay quanh cạnh cây cột.
Nhiếp Ngôn lại bắn ra từng làn tên, ba mũi tên đồng thời trúng mục tiêu Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ, bởi vì Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ tiến vào phạm vi quang hoàn Thợ săn ác ma trung cấp của Nhiếp Ngôn, mỗi mũi tên tạo thành khoảng 50 damage, cho nên rất khả quan, ngẫu nhiên xuất hiện phá giáp, có thể tạo thành số damage trên 150 điểm.
Nhiếp Ngôn bắn liên tục, HP của Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ nhanh chóng giảm xuống, mới năm phút HP đã tiêu hao chỉ còn sót lại chưa đến 30.
Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ vung tay đại kiếm trong tay lên, một chùm sáng màu xám hạ xuống, HP nháy mắt hồi phục đầy lại.
Những Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ này có trị liệu thuật, vậy thì hơi phiền. Nhiếp Ngôn tiếp tục dùng tên bắn, bình thường MP những sinh vật này chắc là rất ít, nhiều lắm chỉ chống đỡ bọn họ thi triển hai ba lần trị liệu, trước tiên phải hao hết số MP của bọn chúng, mới có thể làm cho bọn chúng cạn máu.
Nếu có trang bị làm giảm thuộc tính thì tốt rồi, mỗi một lần tấn công xuống đối phương, đối phương ngoài hao HP thỉ MP cũng sẽ bị giảm theo, là đòn sát thủ đối phó pháp hệ và Thánh Kỵ Sĩ. Nhưng mà làm giảm thuộc tính, bình thường trang bị cấp Á Truyền Kỳ mới có thể có.
HP của Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ liên tục giảm xuống, rất nhanh chỉ còn lại một chút, hắn lại dùng Trị liệu thuật cho mình, HP về tới 50%.
Xem ra Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ chỉ có thể thi triển cho mình một lần trị liều đầy, số MP còn lại chỉ đủ thi triển trị liệu nhỏ.
Nhiếp Ngôn vẫn duy trì tần suất bắn tên, HP của Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ giảm xuống từng khúc một, rốt cuộc HP hao hết, ngã xuống trên mặt đất.
Thành công xử lý một Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ!
Nhiếp Ngôn thả người từ trên cây cột nhảy xuống, vững vàng rơi xuống đất, nhặt lên thứ gì đó Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ rơi xuống.
Là một kiện vật phẩm khá đặc thù.
Phân cát chi nhận ( tàn phiến ): số lượng 1/20.
Nơi này ra Phân cát chi nhận? Trái tim Nhiếp Ngôn đập mạnh lên, không ai càng rõ ràng sự mạnh mẽ của Phân cát chi nhận hơn hắn, kiếp trước sau khi hắn lấy được Phân cát chi nhận, mãi cho đến cấp 60 cũng chưa bị thay thế, cũng là vì lúc đó tìm không thấy trang bị tốt thích hợp, mặt khác là vì Phân cát chi nhận quá mạnh mẽ.
Phân cát chi nhận được mệnh danh trước cấp 50, là thái đao mạnh nhất!Chương 185 - Truyền thuyết Mười vị Thánh Kỵ Sĩ Dịch: Chất Độc
Nguồn: tangthuvien.com
Nhóm dịch Độc Cô Thôn
Mảnh nhỏ của Phân cát chi nhận là tàn phiến kim chúc hình thoi màu trắng bạc. Bên trên có khắc ký hiệu Y Mạc Tư. Tuyền thuyết thợ rèn Y Mạc Tư cấp Truyền Kỳ lúc hắn vẫn là một thợ rèn cao cấp thì chế tạo ra Phân cát chi nhận, thế nên bản vẽ Phân cát chi nhận mới truyền lưu ra ngoài.
Phân cát chi nhận là một trong vũ khí khá hi hữu có bổ sung năng lượng trong vũ khí cấp thấp. Ý của bổ sung năng lượng, chính là chuôi vũ khí này mang thêm vào kỹ năng, nhưng mà kỹ năng thêm vào vũ khí không phải tùy ý có thể thi triển ta, cần từ từ bổ sung năng lượng, sau khi năng lượng đạt tới mức độ nhất định mới có thể thi triển. Sau khi thi triển xong năng lượng sẽ biến mất, tiếp tục bổ sung năng lượng mới có thể sử dụng.
Bình thường sau khi đến đẳng cấp cao mới có vũ khí bổ sung năng lượng, mà Phân cát chi nhận là một thanh vũ khí của Đạo Tặc duy nhất có bổ sung năng lượng trước cấp 50, thuộc tính mạnh mẽ, cho nên được xưng thái đao mạnh nhất trước cấp 50.
Ngoại trừ những vật phẩm cấp Á Truyền Kỳ, Truyền Kỳ, tất cả vũ khí của Đạo Tặc trước cấp 50 xếp hạng thứ nhất chắc chắn chính là chuôi Phân cát chi nhận này.
Kiếp trước lúc Nhiếp Ngôn cấp 39 cùng đoàn hạ phó bản Huyết chi đầm lầy, mất đển 3 vàng mới từ trong đoàn đội mua được 20 khối mảnh nhỏ Phân cát chi nhận, tổ hợp thành Phân cát chi nhận, lúc ấy thanh Phân cát chi nhận kia đã biến Nhiếp Ngôn thành kẻ nghèo hàn.
Bình thường muốn hoàn toàn quét sạch trung tâm đại điện của Quang minh tu đạo viện, ít nhất cần ba đội hai 20 người cấp 30, nhưng mà Nhiếp Ngôn có Bò sát giả chi giới, Chức ti giả chi giới. Ngược lại đơn giản hơn.
Vài đoàn đội cùng nhau đánh quái, nếu như muốn lấy trang bị, là phải phân tiền cho tất cả đội viên. Hơn nữa cuối cùng chưa chắc vật đó sẽ vào trong tay ngươi, bởi vì nhất định những người khác trong đoàn đội cũng có nhu cầu với trang bị.
Nhưng mà đánh một mình thì khác, trang bị rơi xuống đều là của Nhiếp Ngôn.
Nói không chừng quét sạch toàn bộ Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ là có thể kiếm được một thanh thái đao Phân cát chi nhận.
Giết chết một Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ, nhìn qua điểm kinh nghiệm, tăng khoảng 17%, kinh nghiệm thêm vào của Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ rất nhiều.
Ở trong này thăng cấp cũng cũng không tệ lắm.
Dựa theo phương pháp vừa rồi, Nhiếp Ngôn bắt đầu xử lý Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ nơi này, bị cung nỏ bắn một tên lại một tên Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ ngã xuống mặt đất.
Sau khi xử xong năm Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ, một luồng bạch quang hiện lên, Nhiếp Ngôn thăng 1 cấp, đến cấp 19.
Rất nhanh sẽ tới gần đại quan cấp 20.
Mảnh nhỏ Phân cát chi nhận trong tay đã được 5 cái, nhìn thoáng qua phía trước, còn có rất nhiều Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ, nhất là bên cạnh hai bảo rương Ám Kim, tụ lại thành đống.
Tỷ lệ rớt của mãnh nhỏ Phân cát chi nhận vẫn không tệ.
Lại bắn chết một Sa đọa ngân giáp Kỵ Sĩ, Nhiếp Ngôn từ trên mặt nhặt lên một kiện trang bị và một quyển sách.
Cầu nguyện của Thánh Kỵ Sĩ ( vật phẩm nhiệm vụ ): mang theo Cầu nguyện của Thánh Kỵ Sĩ, tìm kiếm Mười vị Thánh Kỵ Sĩ trong truyền thuyết, ngươi sẽ có phát hiện kinh người. Nội dung nhiệm vụ thứ nhất, Tạp Ngõa Nạp đã chết. Cái chết của Tạp Ngõa Nạp sẽ khiến dã tâm của Bố Lỗ Nhân mất đi khống chế, Bố Lỗ Nhân ruồng bỏ tín ngưỡng, vì thế sự giết hại tàn nhẫn bắt đầu. Bố Lỗ Nhân vung đao chém về về phía chiến hữu hắn. Nhiệm vụ: nhanh chóng tìm được thi thể Tạp Ngõa Nạp, lấy được huân chương Thánh Kỵ Sĩ hắn lưu lại.
Huân chương Thánh Kỵ Sĩ là vinh quang của Mười vị Thánh Kỵ Sĩ, chúng phân biệt được Tạp Ngõa Nạp, Bố Lỗ Nhân, Bá Đặc Lan, Khắc Lôi Mặc, Khắc Lý Tư Bình, Tang Đức Mạn, Khắc Lai Phu, Hắc Tư Nhĩ Đăng, Ba Tư, Tra Đức Vi Nhĩ nắm giữ. Khi mười cái huân chương Thánh Kỵ Sĩ tụ tập lại một chỗ, liền có thể đối thoại với Đại thiên sứ Thái Lạc Đức. Đại thiên sứ Thái Lạc Đức đã hơn một ngàn năm không có xuất hiện, hắn đang thủ vệ Tử vực chi môn.
Cầu nguyện của Thánh Kỵ Sĩ là một thanh chùy một tay, thanh chùy có chút bị tàn phá, thoạt nhìn cực kỳ bình thường, nhưng lúc nắm ở trong tay, vẫn có thể cảm giác được trên chùy phát ra lực lượng thần thánh cường đại.
Luồng lực lượng thần thánh cường đại này, khiến cho bất cứ vũ khí nào của Thánh Kỵ Sĩ đều không thể địch nổi.
Là kiện vật phẩm nhiệm vụ, Nhiếp Ngôn không biết kiếp trước nhiệm vụ truyền thuyết Mười vị Thánh Kỵ Sĩ này rốt cuộc là ai hoàn thành, kết quả cuối cùng thế nào, nhưng truyền thuyết Mười vị Thánh Kỵ Sĩ là một đoạn lịch sử truyền thuyết, chắc là cấp bậc nhiệm vụ sẽ không quá thấp.
Nhiếp Ngôn nhìn qua giới thiệu vắn tắt nhiệm vụ, dĩ nhiên là một nhiệm vụ cấp Truyền Kỳ.
Xem ra nhiệm vụ này cũng không đơn giản giới hạn cho Quang minh tu đạo viện,
Nhìn qua một quyển sách khác, bìa mặt hơi tổn hại, nhưng vẫn có thể thấy rõ ràng văn tự ngôn ngữ thông dụng cổ bên trên, trên bìa mặt có mấy chữ nhỏ màu bạc, truyền kỳ Tạp Ngõa Nạp.
Mở ra trang sách. Từng đoạn văn tự ngôn ngữ thông dụng cổ ngắt quãng đập vào mi mắt.
". . .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro