Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 20. Nụ hôn đầu tiên

Vào đêm Hoa trong cung, Cung Xa Trưng kết thúc một ngày nghiên tập, tính toán nghỉ tạm khi, ngoài cửa sổ truyền đến một trận thanh thúy lục lạc thanh.

Linh nhi mới vừa bước vào Cung Xa Trưng cửa phòng, liền thấy một đoàn màu bạc lông xù xù xông tới, giây tiếp theo, bị vững chắc mà phác cái đầy cõi lòng.

Linh nhi có chút kinh ngạc, mấy ngày không thấy, luôn luôn da mặt mỏng Cung Xa Trưng lại là như vậy nhiệt tình.

Nàng nhưng thật ra ai đến cũng không cự tuyệt, vòng lấy Cung Xa Trưng eo nhỏ cọ xát, hưởng thụ ôn hương noãn ngọc trong ngực.

Cung Xa Trưng cọ cọ nàng gương mặt, mở miệng là tràn đầy quyến luyến: "Tỷ tỷ, đã lâu không thấy".

Từ nghe qua Hoa công tử nói, Cung Xa Trưng đặc biệt muốn gặp Linh nhi, lại bị vây ở Hoa cung thí luyện, mười ngày tới trằn trọc, muốn gặp tâm tình của nàng đạt tới đỉnh điểm.

Treo lục lạc bím tóc ding ding dang rũ ở Linh nhi bên tai, quấn quanh ở nàng trên cổ, Linh nhi bị ngứa đến, cười khanh khách hơi hơi né tránh hắn: "A Trưng như vậy tưởng ta a?"

Cung Xa Trưng thẳng khởi eo, đôi mắt sáng lấp lánh mà nhìn chằm chằm nàng gật gật đầu: "Ân" Tiểu cẩu ướt dầm dề mà nhìn nàng, trong ánh mắt toàn tâm toàn ý đều là nàng, đôi tay chặt chẽ ôm lấy nàng.

Linh nhi trong nháy mắt bị mê hoặc mà thất thần, đôi tay bóp Cung Xa Trưng eo phát lực, đột nhiên xoay người, "Loảng xoảng" một tiếng.

Cung Xa Trưng bị để tới rồi trên cửa, va chạm cảm làm hắn kêu rên ra tiếng, còn không có phản ứng lại đây, cái ót bị một đôi tay kéo xuống tới, trên môi bao trùm thượng một cổ mềm ngọt hương khí.

Cung Xa Trưng sửng sốt, trước mắt là Linh nhi phóng đại khuôn mặt, xuất thủy phù dung, yểu điệu thục nữ, nhưng mà trên môi lại là hoàn toàn tương phản động tác, công trì chiếm đất, tùy ý làm bậy.

Cung Xa Trưng vô thố mà nhắm mắt lại, đại não trống rỗng, nhậm nàng ta cần ta cứ lấy.

Phát gian lục lạc thanh cùng bên hông lục lạc thanh vui sướng mà đan chéo ở bên nhau, Linh nhi hơi hơi trợn mắt, Cung Xa Trưng mí mắt khẩn trương mà run rẩy, trắng nõn khuôn mặt bò đầy ửng hồng, giống tươi đẹp ướt át cây trúc đào, chọc người say mê.

Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng đập cửa: "Trưng công tử ngủ rồi sao, Giác công tử tới."

Cung Xa Trưng phục hồi tinh thần lại bị bừng tỉnh, vội vàng chụp Linh nhi ý bảo.

Linh nhi không kiên nhẫn mà nói mớ: "Mặc kệ hắn". Cung Xa Trưng bắt được nói chuyện khoảng cách: "Không được, ta ca ngô......" Không khí một lần nữa bị cướp đi, phòng an tĩnh lại.

Hoa công tử gãi gãi đầu: "Giác công tử tạm thời đừng nóng nảy, Trưng công tử khả năng đã nghỉ ngơi."

Cung Thượng Giác ngưng thần, nghe được bên trong cánh cửa có rất nhỏ lục lạc đong đưa thanh, lắc lắc đầu: "Xa Trưng không có ngủ."

Hoa công tử có chút nghi hoặc: "Ai? Trưng công tử như thế nào không mở cửa" lại loảng xoảng loảng xoảng gõ cửa.

Phía sau lưng truyền đến môn chấn động thanh, Cung Xa Trưng khẩn trương mà không được, Linh nhi phát hiện hắn không chuyên tâm, trừng phạt dường như cắn một ngụm.

"A" đau đớn cảm làm Cung Xa Trưng kêu lên đau đớn, hắn nhân cơ hội đẩy ra Linh nhi: "Tỷ tỷ đi mau."

Linh nhi bị hắn đẩy ra, nhất thời sửng sốt: "Ta vì cái gì phải đi, lại không phải không quen biết Cung Thượng Giác."

Cung Xa Trưng khẩn trương mà mở ra cửa sổ, đẩy Linh nhi đến phía trước cửa sổ: "Đừng nói nữa tỷ tỷ, nhanh lên, không có thời gian."

Linh nhi nhìn tiểu hài nhi khẩn trương hề hề đáng thương bộ dáng, mềm lòng thỏa hiệp: "Hảo hảo hảo" xoay người từ cửa sổ biến mất.

Cung Xa Trưng lúc này mới mở cửa, đối với Cung Thượng Giác lộ ra một mạt ngây ngô cười: "Ca, sao ngươi lại tới đây."

Hoa công tử kinh ngạc không thôi: "Nguyên lai Trưng công tử thật sự không có nghỉ ngơi, như thế nào lâu như vậy mới mở cửa? Ai, ngươi miệng làm sao vậy."

Cung Xa Trưng sờ lên đau đớn khóe môi, cường trang trấn định: "Không, không có gì, thượng hoả mà thôi."

Cung Thượng Giác ánh mắt từ đệ đệ sưng đau khóe môi xẹt qua, nhìn quét một vòng, thấy cửa sổ mở rộng ra, Cung Xa Trưng như lâm đại địch mà chạy tới ngăn trở tầm mắt: "Ca, đêm khuya tìm ta, có phải hay không có việc gấp."

Cung Thượng Giác hình như có sở ngộ mà nhìn hắn: "Xác có việc gấp, xa trưng đi theo ta."

___________________________________

🤣🤣🤣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dn#vanchivu