Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 29: Ngày Thứ Hai Mươi Chín Ngọt

Chuyện này không có khả năng

Đinh Vũ Hề trong lúc tắm vẫn luôn suy nghĩ chuyện Ngu Thư Hân nói với anh.
Anh dùng khăn lau khô người, thay quần áo ngủ, từ phòng tắm đi về phòng của Ngu Thư Hân.
Cô đã ngủ rồi.
Đinh Vũ Hề nhẹ tay nhẹ chân mà đi qua, xốc chăn lên, sau đó duỗi tay bế ngang người con gái đang ngủ lên.
Động tác của anh ổn định mà dứt khoát, cô cứ như thế nằm trong tay mà ngủ, chỉ nói mớ hai tiếng.

Có thứ gì đó từ trên người Ngu Thư Hân rơi xuống.
Đinh Vũ Hề nhìn thoáng qua, là điện thoại của cô.
Anh nhặt điện thoại của cô lên, mang cả người cả vật ôm vào trong lòng rồi đi về phía phòng mình.
Đinh Vũ Hề đặt Ngu Thư Hân lên giường, định đem điện thoại của cô để dưới gối cho cô, nhưng lúc anh nhìn thấy màn hình điện thoại thì dừng lại một chút, rồi mở điện thoại.

Là lần trước Ngu Thư Hân đã giúp anh cài mã khóa.
Cô phát hiện chồng cô không thể mở điện thoại của cô được, vợ chồng mặn nồng tất nhiên không thể để chuyện này xảy ra, vì thế mới cài dấu vân tay của anh cùng với nhận diện gương mặt của anh vào điện thoại.
Đinh Vũ Hề nhìn màn hình một chút, cuối cùng thấy mở lên một ứng dụng.
Hot topic "Vợ chồng ăn Lựu"?
Đinh Vũ Hề nhớ rõ hồi trước có nghe Ngu Thư Hân nhắc qua cái này.
Anh nhìn phần tóm tắt: Đây là hot topic cho couple nam chính tổng tài văn Đinh Vũ Hề x tiểu
kiều thê hào môn Ngu Thư Hân, là chuyện tình thần tiên, hoan nghênh mọi người tới hứng đường.
Topic này là do account "Quả Lựu vị tiểu tiên nữ" lập nên.

Đinh Vũ Hề lướt trong topic một chút, đại khái cũng nắm được chuyện gì đã xảy ra.
Anh hết nhìn admin điên cuồng chia sẻ tương tác, rồi lại nhìn trang chủ của admin topic.
Usernam: Quả Lựu vị tiểu tiên nữ.
Đinh Vũ Hề cúi đầu nhìn Ngu Thư Hân đang ngủ say, rất nhanh đã biết đây chính là quả lựu vị tiểu tiên nữ kia.
Cái mũi nhỏ của cô đỏ ửng, lúc ngủ có thút thít một chút.
Hình như lúc này khóc mà thiếp đi.

Đinh Vũ Hề đột nhiên đau lòng, ảo não nghĩ lại hành động đêm nay của mình, đặt điện thoại của cô về dưới gối.
Anh cẩn thận ngắm nhìn Ngu Thư Hân đang ngủ, vuốt vuốt tóc cô qua một bên, sau đó lại hôn lên môi cô một cái.
Hôm sau, lúc Ngu Thư Hân tỉnh lại, không hiểu sao mình lại tỉnh ngủ trên giường bên phòng
Đinh Vũ Hề.
Cô nhớ hôm qua hai người cãi nhau, cô ngủ bên phòng của mình mà.
Trên giường chỉ có một mình cô, Đinh Vũ Hề đã rời giường đi làm rồi.

Ngu Thư Hân cắn môi, nắm chặt tay, Đinh Vũ Hề dám nửa đêm nhân lúc cô đang ngủ mà ôm qua bên này, thật quá trơ trẽn đi.
Thật quá đáng mà.

Ngu Thư Hân ngồi thẳng dậy, xoay người sờ một lát, phát hiện điện thoại của cô nằm dưới gối.
Kiều Giai Nhất mới sáng sớm đã nhắn tin wechat hỏi cô đã nói chuyện với chồng chưa, hỏi có thể mượn chồng cô máy bay tư nhân không hay là hai người phải đặt vé máy bay.
Ngu Thư Hân nằm trên giường lại nhớ chuyện hôm qua, bắt đầu khổ sở.
【Tớ không đi nữa.】 Cô nhắn lại đầy cô đơn.

Cô thừa nhận bản thân rất vô dụng, hôm qua cãi nhau còn giương nanh múa vuốt, thề sống thề chết phản kháng đến cùng, nhưng khi tỉnh táo lại, cô cùng lắm cũng chỉ khóa topic Vợ chồng ăn lựu thôi, cũng không làm mình làm mẩy với anh nữa.
Kiều Giai Nhất: 【??? 】
【 Đinh Vũ Hề không cho cậu đi? 】
Ngu Thư Hân: 【Anh ấy nói đi lâu quá, mà chỗ đó lại xa.】
Kiều Giai Nhất: 【 Đi trong nước một tuần mà còn kêu xa?】
【Anh ta không cho cậu đi là cậu không đi luôn?】
【Cậu từ khi nào nghe lời anh ta quá vậy?】
【Thứ đàn ông gì đây?】
【Tên cẩu nam nhân này lợi dụng cưới được người vợ mềm mại nghe lời như cậu thì liền giở trò khi dễ à. Đồ rác rưởi. Dựng ngón giữa.jpg】
【Anh ta cũng đâu có thể đem cậu cột bên người đâu, bản thân đi công tác mấy tháng được nhưng người khác đi thì không cho ư? 】
Ngu Thư Hân cắn môi.
【 Tớ xin lỗi.】
Kiều Giai Nhất hận sắt không thành thép: 【Phải đi!】
【Anh ta dựa vào đâu mà không cho cậu đi, cũng đâu phải tiền của hắn chứ!】
Ngu Thư Hân: 【Là tiền của anh ấy mà.】
Kiều Giai Nhất: ".................."
Mẹ nó chứ.

Thật lâu sau mới có lời nhắn lại: 【Bà cô của tớ ơi, giờ tớ hiểu vì cớ gì mà Bạch Thiên Nghiên có thể chỉ vào mặt cậu mà cười nhạo rồi đó.】
【Bông sen trắng kia cũng đã có thương hiệu của bản thân rồi.】
【Còn cậu không có ông xã bên cạnh thì cái gì cũng không có.】
【A không đúng, cậu còn có tiền của ba cậu cho.】
【Nhưng mà giờ về nhà thì nhà cậu chia tài sản thế nào? Ba cậu sẽ cho cậu cổ phần sao? Nếu không phải ba cậu quản chuyện này mà là hai anh trai thì sao? Rồi ai cho cậu cổ phần nữa?】
【Tớ nghe nói ở Hong Kong trước giờ chiến tranh gia tộc tranh giành tài sản kịch liệt lắm, tình cảm giữa cậu với hai anh trai kia thế nào, mẹ cậu có thể đấu với bọn họ sao? 】
【Cậu với Đinh Vũ Hề trước khi kết hôn lập hợp đồng tiền hôn nhân thế nào? Lỡ lúc nào đó ly hôn thì có được anh ta chia cho đồng nào không?】

Ngu Thư Hân đọc tới đây, trầm tư.
Mẹ cô ngày xưa là hồ ly trong giới giải trí, chém giết tất cả mà đi lên vị trí cao nhất, thủ đoạn không ai bằng, nhưng dù sao cũng chỉ là đấu với các nữ nhân suốt ngày chỉ biết chuyện son phấn.
Còn hai người anh kia của cô, vốn dĩ đã được ba cô bồi dưỡng từ nhỏ để trở thành người kế nghiệp, lăn Ngun trên thương trường so với giới giải trí thì còn thủ đoạn hơn nữa.

Kiều Giai Nhất thấy Ngu Thư Hân chưa trả lời lại tin nhắn, biết là bị cô nói trúng tim đen rồi.
Cô đột nhiên cảm thấy việc Ngu Thư Hân bị tai nạn nói không chừng là một chuyện tốt, ít nhất lúc này Đinh Vũ Hề sẽ không ly hôn với cô, cả đời này có thể làm cô vợ nhỏ núp sau lưng tổng tài bá đạo kia, tuy là luôn bị vị tổng tài kia cưỡng chế nhiều chuyện, cũng không có bao nhiêu quyền tự chủ, muốn đi đâu cũng không tự quyết được, nhưng ít ra có thể như
vậy mà bình yên sống trọn một đời.

Ngu Thư Hân trực tiếp hẹn Kiều Giai Nhất ra ngoài gặp.
Hai người lần này uống trà sữa giải sầu, kể khổ hai tiếng liền vẫn chưa xong.
"Cậu nói xem anh ấy vì sao lại quá đáng như thế chứ." Ngu Thư Hân dụi mắt,
"Tớ cũng biết, là tớ lấy tiền của anh ấy đi đầu tư quay phim, không có tư cách muốn làm gì làm trước mặt anh ấy."
"Tớ cũng có thể lén đi mà, cũng biết anh ấy sẽ không muốn tớ lén lút mà đi như vậy, nhưng mà có đi thì tớ cũng không an tâm, càng không vui vẽ, vậy đi còn ý nghĩa gì nữa?"
"Tớ biết bản thân thật vô dụng mà, ở nhà thì ăn bám ba, cưới chồng thì ăn bám chồng."
"Tớ chỉ không ngờ, lần đầu tiên muốn nghiêm túc làm một cái gì đó, lại hóa ra thế này."

......

Kiều Giai Nhất vốn là con một, đương nhiên không thể hiểu hết nỗi khổ của Ngu Thư Hân,
nhưng nghe cô nói đến thương tâm như vậy, cũng nhịn không được mà ôm vai cô một cái.
Ngu Thư Hân nhích lại gần: "Tớ còn không bằng Bạch Thiên Nghiên."
"Im mồm!" Kiều Giai Nhất lập tức phỉ nhổ,
"Cậu lớn lên nhan sắc hay vóc dáng đều hơn cô
ta, chồng cậu đối xử với cậu cũng có thể coi như là tình thâm nghĩa trọng, vì sao lại nói bản thân không bằng cái bông sen trắng kia chứ. "
"Mà không phải trước đây cậu đã nói, khen người phụ nữ vì sự nghiệp thì cũng không thể chê bai người thất nghiệp sao, mỗi người đều có lựa chọn riêng của bản thân, đều có giá trị như nhau, sao bây giờ lại đi hạ thấp bản thân vậy chứ."
Ngu Thư Hân lắc đầu: "Nhưng chuyện đó đâu có giống chuyện này đâu."

Lựa chọn thất nghiệp và việc bị thất nghiệp vốn dĩ không có giống nhau mà.
Quan trọng là, cô tuy nói là phu nhân hào môn không việc làm, nhưng đến cả việc duy trì
hình tượng vợ chồng cũng làm không tốt, đâu đâu cũng bảo hai người là vợ chồng plastic.
Kiều Giai Nhất: "Sao lại không giống? Cô ta không phải chỉ biết thiết kế quần áo thôi sao, cậu cũng có tài mà. Cậu không những biết làm nũng bán manh mà còn biết nhảy đẹp nữa, người khác nói gì
chứ? Có nói cũng chỉ nói cậu đáng yêu vô cùng thôi."

Ngu Thư Hân nghe Kiều Giai Nhất an ủi, không biết là giờ nên vui hay nên buồn nữa.
Kiều Giai Nhất nhìn đồng hồ: "Tới giờ chồng cậu đi làm về rồi, hay là giờ cậu về nhà nói chuyện lần nữa với anh ta đi."
Ngu Thư Hân lắc đầu.
Tối hôm qua cô bị cự tuyệt đến đau lòng như vậy, bây giờ không còn dũng khí để thử một lần nữa.
Anh có đồng ý thì cô cũng không vui nữa, hôm qua chuyện thành ra như vậy, nếu mà lần này anh vẫn từ chối, cô e là không còn chỗ dung thân nữa.

Cãi nhau xong thì bản thân cũng chẳng được lợi ích gì, cuối cùng vẫn phải giảng hòa với anh thôi.
Trừ khi cô không còn thích anh, không yêu anh nữa.
Nhưng Ngu Thư Hân biết, nói cô không yêu anh nữa chính là chuyện không thể xảy ra.
"Cái này... " Kiều Giai Nhất nhìn Ngu Thư Hân vì đau thương phiền muộn mà không muốn về nhà, có chút khó xử, "Cậu không muốn về nhưng tớ phải về."
"Hả?" Ngu Thư Hân hít mũi, ngẩng đầu,
"Cậu đi đâu?"
Kiều Giai Nhất thành thật trả lời "Quán bar."
"Chỗ đó có một DJ rất lợi hại, tên cún nhà tớ vẫn luôn muốn rước DJ đó về quán của anh ấy chơi nhạc, đêm nay bọn tớ định đi thăm dò xem sao. " Tên cún nhà tớ trong miệng Kiều Giai
Nhất chính là bạn trai của cô.
Ngu Thư Hân biểu cảm vô cùng đáng thương: "Có thể dắt tớ đi cùng không?"
Kiều Giai Nhất:???
Ngu Thư Hân: "Tớ không muốn về nhà."
Kiều Giai Nhất: "Nhưng chồng cậu..."
Ngu Thư Hân: "Không lẽ bây giờ đến cả tự do đi chơi buổi tối cũng không có sao?"
Kiều Giai Nhất nhìn Ngu Thư Hân tự chất vấn bản thân, cuối cùng vẫn gật đầu: "Thế thì đi."

Đều là người trưởng thành cả, không có nhiều lời, tuy ít khi đi cũng không có nghĩa là không thể đi.
Đến nghe nhạc ầm ĩ một chút cũng có thể giải khuây.
Kiều Giai Nhất lại nói: "Cậu báo với Đinh Vũ Hề một tiếng đi."
Ngu Thư Hân gật đầu, nhắn tin wechat cho Đinh Vũ Hề, nói tối nay cô đi với Kiều Giai Nhất, tối khuya mới về.
Đinh Vũ Hề nhận được tin nhắn của cô.
Nghĩ chắc là do chuyện tối hôm qua nên Ngu Thư Hân muốn đi giải sầu, anh liền dứt khoát
nhắn lại "Được."

~ Hoàn chương 29 ~
.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro