Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8.Hôn má


Dựa theo địa chỉ trên tờ giấy thầy Min đưa, Jungkook mò đến trước cổng nhà KimTaehyung
Vốn ngay từ đầu đã biết gia thế hắn không phải thuộc dạng tầm thường muốn chọc là chọc được, thế nhưng đứng trước căn nhà so với biệt thự còn khoa trương hơn này, Jungkook vẫn không tránh khỏi thất thần một hồi.

Căn nhà to lớn như vậy chắc cậu làm việc cả đời cũng không có khả năng mua nổi quá.Ấn nhẹ chuông cửa, Jungkook đứng chờ không quá 3 phút liền có người ra mở cửa. Một người phụ nữ thoáng nhìn xinh đẹp hiền dịu, ăn mặc sang trọng tỏa ra vẻ đẹp vô cùng kiều diễm.

Chắc hẳn đây là Kim phu nhân!

Jungkook lễ phép cúi chào, rồi nhẹ nhàng giới thiệu.

"Con là Jungkook bạn của Taehyung,con nghe bạn bị bệnh nên đến thăm ạ"

Đứa trẻ trước mặt cực kì xinh đẹp lại vô cùng lễ phép, giọng nói cũng phi thường dễ nghe làm Kim phu nhân như mỏ cờ trong bụng. Bà vui vẻ nhìn chăm chăm Jungkook rồi nở nụ cười nói:"Ôi thật quý hóa quá, Taehyungie nhà cô ốm đã ba ngày lại cực kì bướng bỉnh, không chịu ăn uống gì. Cháu lên nhà khuyên thử nó xem, là bạn chắc nó chịu nghe hơn.

"Taehyungie con xem ai đến thăm con này."

Kim phu nhân từ tốn mở cửa phòng hắn ra, liền thấy ngay một biểu tình chán ghét của người nằm trên giường, dù ốm đến nỗi khuôn mặt trắng bệch vẫn tỏa ra khí thế bức người.

Nghe thấy lời mẹ nói, hắn cơ hồ cũng chịu quay mặt ra cửa nhìn xem có ai, bất chợt ánh mắt có phần dịu xuống khi nhìn thấy cậu nhóc của mình đứng khép nép phía sau mẹ mình. Rõ ràng là thích lắm nhưng vẫn kiềm chế khóe môi muốn nhếch lên, như có như không quay mặt vào trong, lãnh đạm nói:

"Jungkook mau lại đây với tao."

Kim phu nhân tự thân sinh ra tiểu khó ở kia, cùng ba hắn nuôi nấng hắn đã 18 năm cho nên biểu tình của con trai mình làm thế nào lại không nhận ra. Nhận thấy ánh mắt thoáng vui vẻ của cậu quý tử nhà mình cũng biết ý đẩy Jungkook vào trong, rồi cứ thể quay người đi ra đóng cửa lại trong lòng mừng thầm.

Sau khi bị đâỷ vào trong thì Jungkook liền ngơ ngác.

Thấy con người bé nhỏ cứ đứng ở đó hắn liền nói:

"Jungkook mau lại đây với tao."

"Taehyung cậu ổn không,có còn sốt không?" Cậu nhóc hỏi liên tục vì lo cho cậu nhóc lớn hơn

"Còn..tao còn mệt lắm."Taehyung giả bộ tỏ ra mệt mỏi đáp

"Vậy tớ về nhé."

"?"-Hắn thấy khó hiểu liền lên tiếng

"Mày điên hả.Mới tới mà lại về thăm bạn mà không có tâm gì hết.Thiếu trách nhiệm."

"Được rồi, tôi ở lại thêm chút nữa. Cậu có gì cần giúp thì cứ nói nhé, tôi giúp cậu"

" Không cần, mày trực tiếp nằm xuống đây để tao ôm là được rồi"Kim Taehyung rất thản nhiên mà nói, trên khóe môi không giấu nổi nét cười, còn Jungkook nhất thời cả kinh, chưa kịp làm gì đã bị người kia ôm lấy ngã xuống giường.

"Người mày..ấm thật đấy cũng thơm nữa. Tao rất thích."

"Nhưng ..."-cậu lên tiếng nhưng lại bị cướp lời.

"Tao chỉ ôm một chút thôi nằm yên đi."

"Ừm.."-Jungkook cũng miễn cưỡng đồng ý.Vì không đồng ý cũng bị ép thôi.

Taehyung thì vẫn ôm chặt con người đã ngủ quên kia.Nhẹ nhàng đặt nụ hôn nhẹ lên má.

"Ngủ ngon nhé Kookie bé yêu của Taehyung này."

"Tôi yêu em."

Hôm đó có một lớn một người nhỏ hơn nằm ôm nhau ngủ.

______________
Có sai lỗi gì thì các cậu góp ý để tớ sửa nhé<3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro