CHAP 3: NHỮNG NGƯỜI BẠN TỐT
Lên ĐH, hội của Quân mỗi đứa học 1 trường khác nhau. Vào ngày đầu tiên đến lớp, Quân ngồi bên cạnh 1 bạn nữ, đó là Trần Ngọc Bảo Trang, một cô gái có thân hình nhỏ nhắn, xinh xắn, làn da trắng muốt, mái tóc đen dài đến lưng, khuôn mặt toát lên vẻ thân thiện, dễ thương. Quân lại bắt chuyện thì mới biết Trang cũng là người HN vào đây học. 2 người dần thân thiết vs nhau & thành đôi bạn thân lúc nào ko hay, dĩ nhiên Quân cũng giấu nhẹm cái quá khứ ko mấy tốt đẹp của mình, kể cả chuyện về Trúc.
Dần dần, Trang lại thích Quân lúc nào ko hay, là thích thật sự chứ ko phải là đùa giỡn như Trúc. Nhưng Trang nào biết được niềm tin vào tình yêu của Quân đâu còn nữa. Quân chỉ coi Trang như 1 đứa em gái, 1 cô em gái ngây ngô vì chưa va chạm vs cuộc đời bao giờ. Trang là tiểu thư 1 gia đình giàu có ngoài Hà Nội, ba Trang là giám đốc 1 khách sạn 5 sao, ba mẹ Trang chỉ có mỗi mình Trang nên chăm lo cho Trang từng chút một hệt như chăm lo 1 đứa con nít. Trang đã phải khó khăn lắm mới thuyết phục ba mẹ cho Trang vô tp học.
1 ngày nọ, Quân & Trang đi Đầm Sen chơi.
"Trang khát nước ko?" – Quân hỏi.
"Ừ! Khát quá à!"
"Vậy đợi xíu Quân đi mua nước."
"Đừng đi lâu quá nha."
"Ừ!" – Quân nói rồi chạy đi mất. Trang ngồi xuống ghế đá chờ, lấy cái gương nhỏ mà Trang luôn mang bên mình ra chỉnh lại đầu tóc. Chợt có 3 thằng thanh niên hơn Quân & Trang vài tuổi, nhuộm tóc đi ngang qua đó thì thấy Trang. Cả 3 tên nhìn nhau cười rồi từ từ tiến lại gần Trang.
"Chào cô bé xinh đẹp. Làm gì mà ngồi đây 1 mình vậy?" – 1 thằng hỏi, thằng này ra dáng thủ lĩnh.
"Ơ ..."– Trang ngơ ngác – "Mấy ... mấy anh là ai?"
"Tụi anh là ai đâu có quan trọng." – thằng thứ 2 nói. (2)
"Sao? Bị bạn trai cho "leo cây" hả?" – thằng còn lại hỏi. (3)
Thấy có điềm ko lành, Quân lại ko có ở đây, Trang đứng lên & nói: "Xin lỗi mấy anh! Tôi phải đi đây."
Trang bước đi được mấy bước thì bị thằng thủ lĩnh giữ tay lại: "Đi đâu vội vậy cưng? Đi chơi vs tụi anh xíu nè!"
Trang cố gắng giằng tay ra nhưng ko được (tất nhiên rồi, giằng lại được chết liền).
"Anh em! Bữa nay con nhỏ này sẽ là "chiến lợi phẩm" của tụi mình!" – Thằng thủ lĩnh nói vs 2 thằng kia & cười sằng sặc.
Bỗng nhiên có 1 bàn tay nắm lấy cổ tay thằng thủ lĩnh. Thằng đó vội quay sang thì thấy 1 con nhỏ đội nón cáp màu đen, vành mũ kéo sụp xuống che cả khuôn mặt, nhỏ con, mặc đồ rất giống con trai, nếu ko phải vì mái tóc dài phía sau thì thằng thủ lĩnh đã tưởng nó là con trai rồi.
"Cô em muốn gì đây?" – thằng thủ lĩnh hỏi, mặt kênh lên.
"Tụi bay 3 người hiếp đáp 1 cô gái yếu đuối như vậy ko biết nhục hả?"
"Ồ!!! Vậy cô em định làm gì anh đây hả?" – thằng đó nhếch mép, cười khinh bỉ.
"Làm như vậy nè!!!" – Lập tức, con nhỏ đó siết chặt cổ tay thằng thủ lĩnh. Trông nhỏ con như vậy mà tay như gọng kiềm thép ấy (khỏe bà cố). Thằng thủ lĩnh lộ vẻ đau nhói rồi bỏ Trang ra. Cả 2 bên lùi lại vài bước, thằng thủ lĩnh xoa cổ tay rồi hét lớn:
"TỤIBAY, XÔNG LÊN LÀM THỊT CON NHỎ NÀY CHO TAO!!!"
Bên kia con nhỏ cũng nói vs Trang: "Bạn tìm chỗ nào an toàn núp đi."
"Còn bạn thì sao?" – Trang lo lắng hỏi.
"Đừng lo cho tui." – Nói rồi con nhỏ bẻ tay nghe crắc crắc rồi thủ thế như dân võ thuật chuyên nghiệp. 2 thằng kia xông lên, thằng (2) vung tay đấm tới thì bị con nhỏ dùng tay gạt qua một bên. Nhanh như cắt, con nhỏ tung 1 cú đấm thôi sơn vào giữa mặt, thêm 1 loạt liên hoàn đấm vào bụng rồi xoay người 360o đá 1 cú vào mặt khiến thằng đó văng ra xa rồi nằm sải lai.
Thằng (3) thì luồn ra phía sau bất ngờ ôm chặt, giữ chặt con nhỏ lại rồi ra hiệu cho thằng thủ lĩnh xông tới. Tưởng rằng nắm chắc phần thắng trong tay nhưng bất ngờ, con nhỏ cúi người xuống dùng cùi chỏ thụi 1 cú thật mạnh vào bụng thằng đằng sau khiến nó phải buông tay ra và lập tức nhận 1 cú lên gối vào bụng, thêm 1 cú chặt vào cổ & 1 đòn thiết đầu công nữa làm nó xụi lơ ngay tức khắc.
"COI CHỪNG!!!" – Trang hét lên, con nhỏ quay lại thì thấy thằng thủ lĩnh đang xông tới rất nhanh vs con dao găm sắc lẹm đang cầm trên tay. Trang nhắm mắt lại ko dám nhìn, con nhỏ nhanh chân né kịp cú đâm nguy hiểm. Nhưng vừa đâm hụt 1 nhát thì thằng này liền xoay người về phía con nhỏ rồi vung dao chém liên tục. Con nhỏ thân thủ nhanh nhẹn nên né được những nhát chém đó nhưng cũng ko tài nào tấn công được.
Đang chém hăng tiết, bỗng dưng thằng thủ lĩnh bị ai đó đá 1 cú vào ngang hông khiến hắn loạng choạng rồi bị kẻ đó xoay người 360o đá văng mất con dao. Kẻ đó ko ai khác chính là Quân. Con nhỏ ngạc nhiên, Trang cũng ngạc nhiên rồi chuyển dần sang mừng rỡ. Thằng thủ lĩnh còn bất ngờ thì Quân & con nhỏ cùng 2 xông vào hội đồng nó, đấm đá liên tục khiến thằng thủ lĩnh chỉ biết đỡ đòn chứ ko tài nào phản công được.
Phát cuối, con nhỏ xông tới cúi thấp người xuống rồi tặng cho thằng đó 1 cú móc hàm từ dưới lên khiến nó lùi lại vài bước & cúi mặt xuống. Khi vừa ngẩng mặt lên thì Quân đang đứng trước mặt nó nhưng đang đứng = 1 chân, chân trái làm trụ còn chân phải giơ thẳng lên cao vuông góc vs mặt đất. Ngay lập tức, Quân hạ chân phải xuống vs tốc độ rất nhanh, chấn 1 cú rất mạnh vào đầu thằng thủ lĩnh khiến nó té đập đầu xuống đường rồi nằm thẳng cẳng, máu chảy bê bét nhưng vẫn còn sống. 2 thằng kia ôm bụng lồm cồm bò dậy vội vàng chạy đến vác thằng thủ lĩnh chạy mất dạng.
Sau đó Quân chạy lại chỗ Trang hỏi: "Trang có bị gì ko?"
"Trang ko sao." – Trang nói rồi ôm chầm lấy Quân, khóc thút thít – "Nhưng mà Trang sợ lắm!"
"Thôi được rồi, nín đi tiểu thư mít ướt!" – Quân vỗ vai Trang.
"Người ta sợ thật mà!" – Trang dỗi.
"Quân!!!" – con nhỏ kêu lên, giọng mừng rỡ.
Quân quay ngoắt lại về phía con nhỏ: "Ủa? Bạn biết tui hả?"
"Trời đất! Ko gặp nhau mới có mấy tháng mà quên tui rồi hả?" – Con nhỏ nói rồi bỏ nón ra. Trước mặt Quân đây ko ai khác chính là 1 trong những đứa bạn thân của Quân lúc còn học cấp 3, và đó chính là ...
"Lam!!!" – Quân kêu lên có chút ngạc nhiên xen lẫn mừng rỡ. Quân chạy lại ôm, vỗ vai người bạn cũ lâu ngày ko gặp của mình trước con mắt tròn xoe ko hiểu gì cả của Trang.
"Đây là Lam, bạn của Quân hồi học cấp 3." – Quân giới thiệu.
"À! Là cô bạn nhỏ con giỏi Karate trong hội của Quân nè phải ko?" – Trang nói ko có vẻ gì là ngạc nhiên vì Quân đã kể cho Trang nghe về hội của Quân rồi.
"Còn đây là Trang, bạn thân của tui ở ĐH." – Quân chỉ về phía Trang.
"Cám ơn bạn chuyện khi nãy nha." – Trang nói vs Lam.
"Ko có gì." – Lam nói rồi ghé sát tai Quân hỏi nhỏ – " Nói thiệt đi, bồ ông phải ko?"
"Làm gì có! Bà quên là sau vụ con quỷ cái Trúc tui đâu có còn tin vô t/y đâu."
"Ông ơi, ông cố chấp quá vậy ông."
"Kệ tui."
Trang đứng đó nhìn 2 người đó thì thầm to nhỏ vs nhau nên tỏ vẻ thắc mắc. Đang suy nghĩ thì nghe Quân và Lam nói thành tiếng luôn:
"Mà bà đi đâu đây?" – Quân hỏi.
"Tui đi chơi vs Duy."
"Vậy Duy đâu?"
Cùng lúc đó 1 anh chàng đeo 1 cặp kính dày cộm cỡ 6 độ, mặt trông hiền lành, trí thức, đẹp trai từ đâu bước ra, đảo mắt vòng vòng thì thấy Lam đang nói chuyện vs Quân. Từ đằng xa Lam đã thấy anh chàng đó & ra hiệu cho anh ta chạy lại. Khi anh chàng chạy lại chỗ họ thì:
"Quân!!!"
"Duy!!!"
2 thằng mừng rỡ ôm nhau thắm thiết. Một lần nữa Trang lại ko hiểu gì cả, Quân lại phải ngoác miệng ra giới thiệu Trang & Duy cho nhau biết.
"Nãy giờ mày ở đâu vậy?" – Quân hỏi Duy.
"Trong WC chứ đâu. Tao bị đau bụng." – Duy nói & làm hành động minh họa làm cả đám phì cười.
"Chắc ăn bậy ăn bạ cái gì nên mới bị đau bụng chứ gì." – Quân mỉa mai.
"Ông nghĩ sao zậy Quân." – Lam nói – "Ông quên là đồ ăn phải hợp vệ sinh thì Duy mới ăn hả?"
"Khiếp! Bênh ck quá ha."
"Nói cái gì?" – Lam nói & bẻ tay crắc crắc, mặt hắc ám, có vẻ vẫn còn sung lắm.
"Ê! Hồi nãy tui cứu bà mà bà đối xử vs ân nhân của mình vậy hả?"
Suy nghĩ 1 hồi, Lam nói: "Tha cho ông lần này đó."
"Ủa, mà có chuyện gì vậy?" – Duy hỏi vs vẻ mặt cực kì ngây ngô.
"Để Lam kể cho Duy nghe." – Lam nói. Sau 1 hồi huyên thuyên, múa may minh họa, Duy mới hiểu ra sự việc. Cùng lúc đó cả Duy & Lam đều có cùng những suy nghĩ: "Tại sao Quân lại đánh nhau ghê như vậy? Quân vốn hiền lành đâu có đánh nhau bao giờ đâu mà lại ... ?", rồi nhớ lại sự việc Quân nắm cổ áo nhấc bổng Tuấn lên trước đây thì cả 2 người mới bắt đầu thấy ngờ ngợ.
Lam & Duy bàn bạc vs nhau 1 hồi lâu rồi quay về phía Quân & Trang: "Tụi tui có công chuyện gấp phải đi, 2 người cứ đi chơi tiếp đi nha."
"Ủa? Chuyện gì vậy?"
"Ko có gì, chút chuyện lặt vặt thôi mà." – Nói rồi cả Lam & Duy zọt ngay lập tức trước sự ngỡ ngàng của Quân & Trang.
Khi chạy ra đến cổng, Lam lấy đt ra: "A lô, Thy hả, tui Lam nè."
"Lam hả? Có chuyện gì ko?"
"Tui vs Duy có chuyện cần bàn gấp. Lát nữa tụi tui tới quán cà fê nhà bà, bà kêu ông Phong tới luôn nha."
"Chuyện gì mà gấp vậy?"
"Lát nữa tui sẽ nói. Thôi bye nha." – Lam cúp đt cái rụp, Duy cũng vừa gọi cho Long & Nam xong vs nội dung tương tự. Cả 2 cùng lên xe & Duy chở Lam đi.
Quán cà fê nhà nhỏ Thy ko lớn lắm nhưng được trang trí rất đẹp mắt, có gắn máy lạnh & đồ nội thất toàn là đồ hàng hiệu chất lượng cao, ko gian trong quán mang lại cho khách 1 cảm giác rất dễ chịu, cứ như là đang được đi du lịch ở nơi mình thích vậy.
Sau 30 phút phi xe, Lam & Duy đã có mặt trước cửa quán, mấy đứa kia cũng đã có mặt từ đời nào. Lam & Duy vừa ngồi xuống là Long vội hỏi:
"Có chuyện gì mà kêu tụi tao ra đây vậy?"
"Từ từ, cho tụi tui gọi nước đã chứ!" – Lam .
Sau 1 hồi, nước được bưng ra, Lam & Duy uống 1 miếng nước trong khi đám loi choi còn lại đang căng mắt nhìn 2 người trong hồi hộp.
"Rồi! Bây giờ 2 đứa bay nói cho tụi tao nghe ..." – Nam giục.
"OK! Lý do tụi tao kêu cả đám ra đây là ..." – Duy nói rồi quay sang Lam gật đầu ra hiệu, Lam kể lại sự việc vừa chứng kiến. Nghe xong, cả đám như ko tin vào tai mình, nhất là Long & Nam – 2 đứa bạn thân nhất của Quân.
"Bà nói vậy tui mới nhớ!" – Nam nói – "Tụi mày thử suy nghĩ coi. Vết sẹo trên trán thằng Quân ở đâu ra? Nếu nó là 1 đứa hiền lành, chưa bao giờ đánh nhau thì làm sao có vết sẹo đó?"
"Ừ ha!!!" – cả đám (trừ Nam) đồng loạt kêu lên.
"Có thể nó là 1 thằng lưu manh nhưng lại đi giả làm 1 đứa hiền lành." – Phong nói.
"Nhưng Quân làm như vậy để làm gì?" – Thy hỏi.
"Muốn biết thì chỉ cần tìm 1 người." – Long nói.
"Ai?!!!" – cả đám đồng thanh.
"Cô hiệu phó!"
"Cô hiệu phó?"
"Đúng rồi!" – Duy kêu lên – "Quân là cháu cô hiệu phó, chắc chắn cô biết quá khứ của Quân."
"Nhưng quan trọng là làm sao mà hỏi cô được. Nếu hỏi thẳng cô thì cô sẽ ko nói đâu" – Phong nói.
"Các em chưa thử thì sao biết cô sẽ ko nói?" – 1 giọng nói cất lên phía sau Duy.
Cả đám giật mình quay lại thì thấy cô của Quân đang ngồi ở bàn phía sau tụi nó, ko biết là tình cờ hay là có sắp đặt từ trước nữa.
"Tụi em chào cô!!!" – 6 cái miệng đồng thanh.
Cô mỉm cười gật đầu rồi cầm ly cà fê của mình qua ngồi chung vs đám học trò cũ.
"Nếu tụi em là bạn tốt của Quân thì cô hi vọng sau khi nghe xong các em sẽ ko ghét bỏ Quân." – cô nói & kể hết toàn bộ quá khứ của Quân ko sót 1 thứ gì, kể cả các "thành tích" của Quân. Cả đám đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác ...
"Nhưng cũng từ khi vào tp học, nó đã tự thay đổi bản thân mình rất là nhiều, trở thành thằng Quân hiền lành như các em thấy đó. Nó giấu nhẹm ko kể cho ai nghe tất cả những chuyện này vì nó sợ bị mọi người ghét bỏ nó, tẩy chay nó, 1 mặt vì nó cũng ko muốn nhắc lại những chuyện đó nữa."
"Đúng là thằng ngốc." – Nam kêu lên.
"Việc gì phải giấu tụi tao chứ." – đến lượt Long.
"Tụi tao đâu có chấp nhất 3 cái chuyện đó đâu." – Duy nói, đưa tay nhấc kính lên.
"Ko những ko ghét bỏ mày mà tụi tao còn phải khâm phục mày nữa." – Phong nói.
"Ai trong đời mà chẳng từng mắc sai lầm, quan trọng là phải biết đứng lên từ sai lầm đó mà sống cho tốt hơn. Chúng ta ko ai hoàn hảo cả, vì vậy mới cần có bạn bè để giúp hoàn thiện nhau hơn." – Thy nói.
"Đúng vậy. Những người can đảm dám đứng lên từ quá khứ sai lầm của mình mà sống tốt hơn mới chính là người bản lãnh." – Lam nói.
"Quân mà nghe được những lời các em nói thì chắc Quân sẽ cảm động lắm." – cô mỉm cười.
"Nghe hết rồi cô ơi!"
Tất cả giật mình quay lại thì thấy Quân đã đứng sau cô nó từ hồi nào, bên cạnh đó còn có Trang nữa.
"Cám ơn mọi người đã ko ghét bỏ tui mà còn quan tâm tui nhiều như vậy." – Quân nói rồi quay sang Trang – "Cám ơn Trang đã chấp nhận con người thật của Quân mà vẫn tiếp tục làm bạn vs Quân." – Trang cũng đã nghe hết rồi.
"Quá khứ đã qua rồi, ko thể nào quay lại được nữa. Cách tốt nhất để sửa chữa những lỗi lầm trong quá khứ là phải sống cho thật tốt. Ai cũng xứng đáng có được cơ hội thứ 2, cả Quân cũng thế." – Trang nói.
Ngày hôm đó Quân vỡ òa trong hạnh phúc vì ko ngờ mình lại được mọi người yêu thương như vậy.
*****************************************************************************************
"Nè! Sao 2 người biết tụi tui ra đây vậy?" – Duy hỏi Quân & Trang.
"Trang chỉ đi theo Quân thôi chứ có biết gì đâu."
"Thì theo dõi 2 đứa bay chứ sao. 2 đứa bay nói dối tệ bỏ xừ." – Quân nói.
Từ ngày hôm đó, Trang được "đặc cách" gia nhập hội,dần thân thiết vs mọi người, nhất là Thy & Lam, hay chia sẻ, tâm sự cùngnhau. Cả nhóm trừ Quân đều biết chuyện Trang yêu Quân nhưng ko nói cho Quânnghe & cũng ko nói chuyện của Quân cho Trang nghe. Mọi chuyện vẫn như bìnhthường cho đến 1 ngày ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro