Chương 1
"Tiếu Tiếu à, trúc mã của cậu bị người ta cướp đi rồi đó. Không quan tâm sao?"
Cầm miếng susi phủ đầy mù tạc, nhìn bao quát cả một bàn ăn toàn sơn hào mĩ vị trước mắt, Bạch Tiếu Tiếu tôi đây mới thấm được cái câu mà Lục Mĩ Lệ nói cách đây ba tháng.
Nhìn về phía bục lễ đường, đôi uyên ương đẹp đến mức chói mắt đang cười hạnh phúc, nước mắt tôi không tự chủ mà tí tách nhỏ xuống.
Trúc mã của tôi- Trình Cảnh Húc hôm nay xuất giá.
Ây! Là lấy vợ!
Nhìn bát cơm miễn phí ngày một bay xa thử hỏi mấy ai nước mắt không rơi cho được.
Tôi- Bạch Tiếu Tiếu, thiếu nữ 25 cái xuân xanh, tốt nghiệp loại ưu đại học A, nhân viên một công ty công nghệ có tiếng trong nước. Tương lai thực sự có thể coi là ngồi mát ngắm soái ca của tôi chỉ vì một lần sơ ý mà tan thành mây khói. Thất nghiệp, nợ thẻ tín dụng chỉ thiếu nước ra đường làm ăn mày.
Ba bữa ăn của tôi chỉ có thể dùng một từ để miêu tả: thảm.
Sáng mì úp, trưa úp mì, tối vẫn mì nhưng khỏi úp cho khác biệt. Ngồi ăn ,nhìn poster Phàm ca dán đầy trên tường , nước mắt lưng tròng. Liệu có một ngày thèm thịt quá mà phải gỡ ảnh anh xuống ăn tạm không?
Cuối cùng để tránh hóa điên làm liều, tôi lê cái thân tàn đến cầu cứu Trình Cảnh Húc.
Cậu ta là ông chủ nhà hàng, chẳng nhẽ không thể bố thí cho người bạn lớn lên cùng một vài bữa sao. Tất nhiên là không tuyệt tình vậy rồi.
Sau lần ăn no đến tức bụng ở nhà hàng cậu ta, tôi được nước lấn tới, ba bữa không thiếu bữa nào ở đó. Chỉ cần có Trình Cảnh Húc, tôi không lo không có thịt ăn.
Nhưng hạnh phúc chẳng được bao lâu. Cậu ta tuyên bố vứt của nợ là tôi , bỏ cuộc chơi theo gái.
Tổ chức hôn lễ chiếm toàn bộ thời gian khiến cậu ta không thể đến nhà hàng thường xuyên. Hệ quả là tôi cũng không thể mặt dày vác bát đi ăn chực.
Đến tận lúc này tôi mới hiểu , có trúc mã thật hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro