Chương 53- Nghịch lý
Một đặc sắc lớn của địa cầu chính là xác suất thực vật xanh bao trùm thành thị không cao như Già Mã Tinh hệ, hai bên đường cũng chỉ cách một khoảng mới nhìn thấy một hai cây, nếu thành phố phồn hoa hơn một chút, hai bên đường sẽ không có mấy cây gỗ, trừ bỏ kiến trúc vẫn là kiến trúc.
Địa điểm Dung An cùng Mặc Sĩ Phong ăn cơm ở nơi tương đối phồn hoa, vì vậy, ven đường cơ bản không có cây cối, chỉ có vài loại bồn cảnh, bồn hoa của nhà hàng.
Ra khỏi nhà hàng, Mặc Sĩ Phong lại không hài lòng về điểm này, khẽ nhíu mày, khó trách chất lượng không khí ở địa cầu kém như vậy. Mặc Sĩ Phong quay đầu nhìn về phía Dung An, lại phát hiện tiểu vương hậu vẫn bình tĩnh, phảng phất như không bị loại không khí ác liệt này ảnh hưởng. Cái này đối với thú nhân cường tráng không tính là gì, nhưng đối với tiểu Kỳ Lân chỉ sợ không được tốt. Nhân loại trên địa cầu cần phải thay đổi chất lượng không khí, nếu không về sau thực sự có người xem bên này là tinh cầu rác rưởi, tinh cầu chuyên dùng để chất đống rác rưởi.
Dung An và Mặc Sĩ Phong đang định ngồi xe rời đi, nhưng có một người lấy tốc độ nhanh chóng hướng Dung An chạy tới, Mặc Sĩ Phong một tay ôm lấy Dung An chuyển nửa vòng, người nọ thất bại. Người nọ tuy rằng không đụng vào Dung An, nhưng lại ngồi xuống mặt đất, lôi kéo quần áo, làm ra tình trạng đau đớn, còn nhanh chóng lết lên ôm lấy đùi Mặc Sĩ Phong.
"Ai da, không có thiên lý, các anh đụng người còn muốn chạy." Người nọ gắt gao túm lấy ống quần Mặc Sĩ Phong.
Mặc Sĩ Phong sao có thể cho phép người này không tôn kính đại đế tinh hệ mình như thế, một chân vun lên liền đem người đá ra. Bởi vì Dung An ở bên người, Mặc Sĩ Phong sợ dọa đến tiểu vương hậu của mình, một chân kia không nặng, nhưng cũng đem người nọ đá đến phun một ngụm máu.
Người ngoại tinh tới, còn có người muốn ăn vạ, này không cẩn thận liền đụng vào ván sắt. Người nọ rõ ràng không nghĩ tới Mặc Sĩ Phong sẽ có hành động như vậy, còn tưởng rằng đối phương sẽ lấy một chút tiền ra trò chuyện riêng, kẻ có tiền đều thích như thế, không lãng phí thời gian. Bị một đá như vậy, người nọ vừa muốn tiến lên, sau đó liền thấy Mặc Sĩ Phong cùng Dung An ngồi lên xe, sau đó xe kia bay lên trời.
Lúc này, người nọ nơi nào còn muốn tìm Mặc Sĩ Phong bọn họ lấy tiền, vội vàng bò dậy chạy đi. Người địa cầu không có mấy người có được xe huyền phù, đó là người ngoại tinh a. Một màn này trùng hợp bị máy theo dõi của nhà hàng ghi lại, mấy người địa cầu ngồi ở phòng điều khiển sợ tới mức từ ghế trên té xuống đất. Hiện tại đi ở trên đường đều phải cẩn thận một chút, có lẽ đối phương lớn lên giống mình, tuy vậy người nọ cũng có thể là người ngoại tinh.
Người ngoại tinh so với tưởng tượng trước kia của bọn hắn còn khủng bố hơn rất nhiều, người ngoại tinh chỉ số thông minh không thấp, giá trị vũ lực cũng chỉ trong một giây nháy mắt đã hạ gục người địa cầu. Tin tức trên đã được đưa trong bản tin về người ngoại tinh, ngay từ đầu truyền thông trên địa cầu vẫn chưa dám quá đưa tin sâu, lo lắng bị trả thù, nhưng bọn hắn chậm rãi phát hiện, người ngoại tinh căn bản không thèm để bụng tin tức mà bọn họ đưa, những người ngoại tinh đó thậm chí còn tự mình tiến cử kênh đưa tin của bọn họ.
Dung An nhìn ra ngoài cửa sổ, cảm thán cái người địa cầu bị Mặc Sĩ Phong đá bị thương chạy trốn thật nhanh, quay đầu nhìn về phía Mặc Sĩ Phong, "Bọn họ thực yếu ớt."
"Không dùng lực", Nếu là dùng sức, người kia đã sớm bị mình đá ra ngoài không gian, Mặc Sĩ Phong thực sự chướng mắt người với vật ở địa cầu, không phù hợp với quan niệm thẩm mĩ của thú nhân, "Đừng đến gần giống đực bọn họ, nhìn qua cùng giống cái, á thú nhân Già Mã Tinh hệ lớn lên không sai biệt lắm, nhưng bọn họ tâm tư rất nặng, không đơn thuần, giống loài bất đồng."
Dung An nguyên bản còn tưởng đối phương sẽ bắt nam nhân trên địa cầu đến Già Mã Tinh hệ, dù gì thì giống cái cùng á thú nhân ở Già Mã Tinh hệ không thể thỏa mãn những cái thú nhân đó.
"Bọn họ có thể sinh hạ hậu đại thú nhân sao?" Dung An ho nhẹ, cậu tương đối hứng thú với điểm này.
"Quá yếu", Mặc Sĩ Phong khinh thường, "Trên mặt lý luận có lẽ có thể, giữa tinh hệ cũng có liên hôn, nhưng người trên địa cầu quá yếu ớt, gien không đủ ưu tú."
Đây là cái nhìn của đại đế đối với người địa cầu? Dung An có chút mất mác, "Bọn họ còn chưa có tiến hóa đến cao đẳng."
"Chẳng qua là một cái văn minh cấp thấp, so với văn minh nguyên thủy tốt hơn một chút", Cảm giác được tiểu vương hậu mất mác, Mặc Sĩ Phong an ủi, "Chậm rãi phát triển đi."
Dung An cùng Mặc Sĩ Phong lại lần nữa đi vào chung cư trên địa cầu, đó là chỗ Dung An thuê, cũng không phải tài sản của cậu. Khi Dung An tới, vừa vặn nhìn thấy Dung Cầm cùng dì chủ nhà lý luận. Dung An trong lúc nhất thời chưa có phản ứng lại chuyện gì xảy ra, sau khi nghe được đối thoại của hai người, mới biết được mình còn chưa có trả tiền thuê nhà tháng sau. Mà Dung Cầm cho rằng chủ nhà thu tiền thuê quá cao, cùng chủ nhà cò kè mặc cả.
Nơi này nguyên bản là Dung An thuê, cũng không nói cho Dung Cầm mình tốn bao nhiêu tiền thuê. Hiện giờ, chủ nhà gọi điện cho Dung An không được, liền tự mình tới cửa, không nghĩ tới nhìn thấy chính là Dung Cầm.
"Dung An, chú lại đây cho chị!" Dung Cầm cuốn tay áo lên, chờ Dung An, cái tên bại gia tử này, "Chú nói công việc chú làm cũng không tốt, thuê phòng đắt như vậy làm cái gì?"
"Được rồi." Dung An đã quên lúc trước ra bao nhiêu tiền thuê phòng rồi.
"Cái gì là được, hơn vài ngàn." Dung Cầm cầm lấy cây lau nhà dựng một bên định đuổi theo đánh Dung An, nhưng lại bị đại đế bắt lấy một đầu khác của cây lau nhà.
Ấn tượng của Mặc Sĩ Phong với Dung Cầm cũng không phải rất tốt, cũng dám đánh tiểu vương hậu của mình. Trực tiếp đoạt cây lau nhà, bẻ thành hai đoạn ném qua một bên.
Dì chủ nhà bị dọa đến sửng sốt, dì vốn dĩ cũng không nghĩ tự mình lại đây thu tiền thuê nhà, nề hà sau khi người ngoại tinh xuất hiện, tiền trên địa cầu liền không còn đáng giá. Thừa dịp tiền còn đáng giá một chút, lại đây thu tiền, mua đồ ăn dự trữ, không chừng ngày sau giá cả đồ ăn lại mắc hơn.
Lấy lại tinh thần dì chủ nhà nhìn Mặc Sĩ Phong, vừa nhìn một cái, lập tức cúi đầu, không dám liếc Mặc Sĩ Phong thêm cái nào, thật là đáng sợ.
"Kia...Không...Không cần"
"Dì, tôi đưa tiền thuê cho dì từ từ", Dung An thấy dì nói lắp đến không nên lời, vội vàng nói, "Dì đi về trước."
"Được." Dì chủ nhà lên tiếng, thân thể cứng đờ đi ra ngoài. Đều quên ngồi thang máy, trực tiếp đi thang bộ xuống lầu.
Giờ phút này, Dung Cầm cũng phát hiện Mặc Sĩ Phong, nào dám lại đối xử với Dung An như thế, chỉ lôi kéo Dung An qua một bên, nhỏ giọng nói, "Phòng này là thật sự quá đắt, nếu không thì trả phòng?"
"Chị không phải muốn ở bên đây sao?" Dung An nghi hoặc, Dung Cầm đều đã mang hành lý lại đây rồi.
"Đúng vậy." Dung Cầm gật đầu, nhưng thịt cô vẫn đau với đống tiền thuê nhà kia.
Mặc Sĩ Phong đứng ở một bên, không có tiến lên, nhưng hắn cũng nghe rành mạch lời Dung An cùng Dung Cầm nói. "Chỗ nhỏ hẹp như vậy mà còn đắt? Chỗ địa cầu văn minh cấp thấp này đúng là một nơi kỳ quái."
Nhìn Dung An bĩu môi, Dung Cầm vẫn không biết thân phận của Mặc Sĩ Phong, chỉ biết đối phương là vị hôn phu người ngoại tinh của em trai, "Tinh cầu nào? Không giống như ở dưới a."
Dung An thiếu chút nữa bị sặc nước miếng của mình, chị cậu đang nói cái quỷ gì vậy, đường đường là đại đế tinh hệ sao có thể ở dưới, "Mặc kệ hắn là tinh cầu nào, nhưng hắn mạnh hơn chị, đừng đắc tội hắn."
Dung An biết Mặc Sĩ Phong nghe được lời bọn họ nói, nhìn Mặc Sĩ Phong cười cười.
"Đắc tội cái lông..."Ý thức được thanh âm của mình quá lớn, Dung Cầm vội hạ giọng, "Đắc tội cái gì, hắn không phải vị hôn phu của chú sao, cũng coi như là đệ phu của chị, yên tâm, chị có mắt. Đúng rồi, các chú nếu đã ở bên nhau, vậy thì hẹn hò nhiều hơn, đừng không có việc gì lại chạy qua bên này."
Vừa nhấc đầu liền đối diện với ánh mắt lạnh băng của Mặc Sĩ Phong, Dung Cầm xấu hổ cười cười, âm thầm véo Dung An một cái, "Vị hôn phu của chú nghe được lời chúng ta nói?"
"Thú nhân thính lực rất tốt!" Dung An gật đầu.
Dung Cầm không muốn ngọa tào nữa, chỉ muốn đuổi em trai cùng cái người ngoại tinh kia ra ngoài.
Trên thực tế, Dung An cùng Dung Cầm cuối cùng cũng không nói thêm gì, ba người ngồi trên sô pha mắt to trừng mắt nhỏ, cuối cùng lấy việc Dung An cùng Mặc Sĩ Phong rời đi chấm dứt.
Hai người cũng không lập tức trở lại tàu chiến, mà đi tản bộ. Cái đường phố này không có bao nhiêu người, người địa cầu đa số còn tránh ở trong nhà, không dám ra ngoài, sợ vừa ra thì gặp được người ngoại tinh, một giây bị xé nát.
"Cô ta đối với em rất tùy ý", Nhìn qua như đã ở chung nhiều năm, mà không phải chỉ ở chung mấy ngày, Mặc Sĩ Phong nghi hoặc, "Giống như Dung nhị thiếu."
"Bởi vì... Cái kia..." Dung An cân nhắc có nên nói cho Mặc Sĩ Phong biết không, nếu đối phương biết mình với địa cầu có sâu xa, vậy đối phương có phải sẽ đối tốt với địa cầu một chút không ta?
Thấy Dung An ấp a ấp úng, hoài nghi trong lòng Mặc Sĩ Phong càng nặng, không phải cảm thấy tiểu vương hậu không tốt, mà là có chuyện gì sao không thể nói ra.
"Chờ trở lại tàu chiến lại nói." Dung An không quên thính lực của người ngoại tinh rất tốt, nếu vạn nhất bị người ngoại tinh khác nghe qua thân thế của mình, làm xao đây nha!
Sau ngày Mặc Sĩ Phong mang theo người tới địa cầu, Y Tháp tinh hệ cũng phái người tới đây. Người Y Tháp tinh hệ sở dĩ đi vào địa cầu, không chỉ vì bọn họ cho rằng Magar có khả năng bị đưa đến địa cầu, còn có lý do khác là nhìn xem vị đại đế Mặc Sĩ Phong này xử lý cái tinh cầu văn minh cấp thấp này thế nào.
Thượng tầng của Y Tháp tinh hệ ban đầu nghĩ đem địa cầu này làm thành chỗ chứa rác, nhưng bởi vì vượt qua đường hầm thời không cần không ít năng lượng, vì vậy, bọn họ tạm thời bỏ dở kế hoạch này. Ngược lại phái người nhìn chằm chằm địa cầu, nếu văn minh địa cầu phát triển quá nhanh, hoặc là vượt quá dự đoán của bọn họ, như vậy bọn họ liền động thủ hủy diệt nhân loại trên địa cầu, tinh tế không cần nhiều văn minh trung đẳng cao đẳng như vậy.
"Vương tử." Y Liên cũng theo đến địa cầu, dọc theo đường đi còn đá bay vài người địa cầu muốn đến gần cô.
Người địa cầu nhỏ yếu như vậy, thế nhưng cũng không biết xấu hổ xuất hiện trước mặt mỹ nhân đệ nhất Y Tháp tinh hệ cô, cũng không soi gương xem bọn hắn lớn lên có bao nhiêu xin lỗi đời.
Magar ngồi trước ao cá cầm màn thầu uy cá, "Người trên địa cầu thật ngây thơ."
"Khờ dại cho rằng người ngoại tinh thật sự sẽ đối tốt với bọn họ, còn hoà bình ở chung nữa", Magar hừ nhẹ.
Chính như Magar suy nghĩ, mấy ngày nay, các nơi đều có người địa cầu bị người ngoại tinh của các tinh hệ giết chết, cảnh sát trên địa cầu cũng không dám quản chuyện này. Pháp quy của Liên minh tinh tế cũng không có quy định không cho phép văn minh trung đẳng cao đẳng giết hại văn minh cấp thấp, thậm chí còn quy định văn minh cao đẳng nào phát hiện tinh cầu văn minh cấp thấp đầu tiên sẽ được ưu tiên được hưởng quyền sử dụng, không có một cái pháp quy nào bảo đảm sinh mệnh cho tinh cầu văn minh cấp thấp. Trừ phi cái văn minh cấp thấp đó trở thành phụ thuộc của văn minh cao đẳng, như vậy cái văn minh cao đẳng kia liền có thể bảo hộ văn minh cấp thấp nọ.
Hiện giờ, địa cầu đang đứng ở trạng thái văn minh cấp thấp, cũng không phải phụ thuộc của văn minh cao đẳng nào. Hơn nữa các tinh hệ lại chướng mắt địa cầu, vì vậy, những tên người ngoại tinh kia càng giết chóc không kiêng nể gì, không cần lo lắng đắc tội cái văn minh cao đẳng nào.
Tin tức người địa cầu bị người ngoại tinh giết hại đều bị chính phủ áp xuống, chỉ sợ tạo thành khủng hoảng cho dân chúng, trên mạng cũng không nhìn thấy tin tức liên quan gì. Liên Hiệp Quốc hiện tại cũng đang tích cực tiếp xúc với văn minh cấp bậc cao, tuy không phải cao đẳng, nhưng cấp bậc cũng phải cao hơn địa cầu, có thể bảo hộ địa cầu. Chuyện này không phải trong một chốc có thể tìm không thấy, tài nguyên trên địa cầu trong mắt người ngoại tinh lại không đáng nhắc tới, cũng vô pháp dùng tiền tài hối lộ người ngoại tinh, đây chính là một cái nan đề lớn.
Đi ở trên đường Dung An không biết người địa cầu bị người ngoại tinh bên ngoài giết hại, nhưng cậu cũng không cho rằng tình cảnh địa cầu có bao nhiêu tốt.
"Địa cầu sẽ thế nào?" Dung An dừng bước, nghiêm túc nhìn về phía Mặc Sĩ Phong, đây là một vấn đề thập phần nghiêm túc, "Bị chiếm lĩnh, hay là hủy diệt? Hiệp nghị hoà bình hữu dụng?"
"Chỉ hữu dụng với địa cầu cùng Già Mã Tinh hệ", Bên trong hiệp nghị lại không có nói Già Mã Tinh hệ phải bảo vệ địa cầu không bị người ngoại tinh của tinh hệ khác khi dễ, Mặc Sĩ Phong tự nhiên cũng không tính toán quản chuyện này, "Giống như các quốc gia trên địa cầu, ký kết hiệp nghị hòa bình hai nước, hai bên không tấn công đối phương, nhưng nước thứ ba thứ tư đều có thể ra tay."
Cũng chính là Già Mã Tinh hệ không động thủ với địa cầu, nhưng sẽ có tinh hệ khác động thủ. Dung An sắc mặt trầm trọng, cậu vẫn có cảm tình với địa cầu.
Nhận thấy được Dung An để ý địa cầu, Mặc Sĩ Phong cố ý gửi cho cấp dưới một tin, báo cho người ngoại tinh của tinh hệ khác không được tùy ý xuống tay với địa cầu.
Tin tức từ Già Mã Tinh hệ vừa phát ra, người ngoại tinh các nơi cũng không dám lại tùy ý động thủ, đám thú nhân Già Mã Tinh hệ kia quá đáng sợ, nhất định không thể đắc tội bọn họ.
Còn đang uy cá Magar cũng thu được tin từ nhân viên của Già Mã Tinh hệ gửi đi, vuốt cằm, "Người tới, các ngươi cũng đi phát một tin tức, người Y Tháp tinh hệ cũng không được tùy ý giết hại người địa cầu, người tinh hệ khác nếu cho Y Tháp tinh hệ mặt mũi, vậy cũng đừng nhúc nhích."
"Vương tử", Y Liên lại có chuyện muốn nói, mặt đen lại, "Chúng ta không cần thiết đi theo Già Mã Tinh hệ."
"Này nhất định là ý của Mặc Sĩ Phong, mà Mặc Sĩ Phong không có khả năng chú ý một cái tinh cầu văn minh cấp thấp như vậy, rất có khả năng là tiểu vương hậu của hắn cảm thấy hứng thú với địa cầu, ta đây sao không bán mặt mũi cho đối phương." Magar cười khẽ, xé một miếng màn thầu nhỏ, bóp nát rồi ném vào trong hồ.
Vài con cá tụ tập lại chỗ màn thầu, tranh đoạt đồ ăn.
"Cậu ta bất quá chỉ là..."
"Nga không không", Già Mã Tinh hệ bất đồng, Magar phất tay, "Tiểu vương hậu tuy rằng quyền lực không lớn, nhưng rất có ý nghĩa tượng trưng. Bán cho cậu ta một cái mặt mũi, ngày sau có chỗ ích lợi."
Y Liên phẫn uất, cô chính bởi vì tiểu vương hậu của Già Mã Tinh hệ mà bị nhục, cái tiểu vương hậu kia có gì đặc biệt hơn người, còn không phải chỉ là có thể sinh hạ Phệ Thiên Mãng ưu tú thôi sao. Bọn họ không biết hậu đại hỗn huyết càng thêm ưu tú sao, chỉ tiếc thế giới này cố tình lại có một ít tinh hệ mà giống loài của họ vô pháp cùng giống loài khác sinh hạ hậu đại ưu tú.
Trở lại tàu chiến, Dung An liền lôi Mặc Sĩ Phong vào trong, lăng lăng nhìn đối phương hơn nửa ngày nói không nên lời, Mặc Sĩ Phong cũng chờ, không bức bách tiểu vương hậu.
Gãi gãi đầu, Dung An nhịn không được, cuối cùng nói rõ mình nguyên bản là người địa cầu với đối phương, hơn nữa cái này không phải mình ảo tưởng, Dung An trên địa cầu chân thật tồn tại, Dung Cầm chính là chứng minh.
"Cái này cũng không đại biểu em là Dung An trước đó", Nguyên lai là như vậy a, Mặc Sĩ Phong còn tưởng rằng tiểu vương hậu sắc mặt nghiêm túc như thế là muốn nói cho mình chuyện trọng đại, "Khi bản thân một vật gặp phải hoàn cảnh sắp bị diệt sạch, bọn họ sẽ có khả năng phát sinh phương thức tự cứu đặc thù."
Mặc Sĩ Phong sau đó gửi cho tiểu vương hậu một quyển sách, trên đó ghi lại giống loài nào đó bị tiêu vong. Có giống loài ở trước khi diệt vong sẽ phát ra than khóc tuyệt vọng, có loài sẽ lưu lại hạt giống cơ hồ không khả năng nẩy mầm, còn có loài đem ý thức gửi trên người của giống loài khác, hoặc là đem ý thức truyền tống cho giống loài khác, để giống loài kia cũng đồng cảm như bản thân mình.
Yên lặng nhìn đoạn chữ Mặc Sĩ Phong chỉ, Dung An trầm mặc, văn minh cao đẳng giải thích loại xuyên qua thời gian này như vậy sao, cậu vẫn luôn cho rằng mình xuyên qua.
Em có cảm giác quen thuộc với địa cầu, nhớ rõ một ít người cùng vài chuyện, nhưng đi sâu vào chi tiết nào đó, lại phát hiện rất mơ hồ, Mặc Sĩ Phong nói, "Chúng ta gọi là hồi tố, chính là địa cầu ý thức được chuyện phát sinh hôm nay, cố ý chế tạo ra một người như vậy, một nhân vật có quan hệ không phức tạp, chuyện cũng không nhiều lắm. Nhìn qua, em xuyên qua hai mươi năm, trên thực tế, cái này chỉ là hiện tượng hồi tố về thời gian để địa cầu tự cứu, địa cầu cho em quay lại hai mươi năm, kỳ thật em cũng chỉ có ý thức mơ hồ, cũng không mãnh liệt, nếu không em cũng không dễ dàng dung nhập Già Mã Tinh hệ như vậy. Đương nhiên điều này tương đương với một cái nghịch lý, ở Già Mã Tinh hệ qua hai mươi năm, nhưng khi em vẫn trở lại vẫn là cái ngày mà em cho rằng đó là ngày em xuyên qua; trên thực tế, thời gian trên Già Mã Tinh hệ cùng thời gian ở địa cầu là đồng bộ, em không có xuyên qua, thế gian không có khả năng đồng thời tồn tại hai em."
(*) Hồi tố 回溯 = nhớ lại việc đã qua
Ta f*ck, đại đế quả nhiên là một học bá, một giây đã đem chuyện xuyên qua giải thích đến khoa học như thế, Dung An đều sắp lâm vào tự mình hoài nghi, cậu thật sự không biết loại xuyên qua này có thể giải thích như thế nha.
Cẩn thận nghĩ lại lời đại đế nói, Dung An thật sự không nhớ rõ chi tiết khi ở địa cầu, còn thân nhân, cơ bản cũng chỉ có người chị Dung Cầm này, tiếp xúc với đồng học cũng không phải rất nhiều, lần trước cùng đồng học tụ hội còn không nhớ rõ bọn họ. Nhân vật quan hệ đơn giản, chuyện ít, ý thức mơ hồ, mấy cái này giống y như Mặc Sĩ Phong nói.
"Sao có thể?" Sắc mặt Dung An trắng bệch, điều này có khác gì phủ định tồn tại của chính mình.
"Thế giới này có rất nhiều chuyện thần bí không thể giải thích", Mặc Sĩ Phong rốt cuộc là một đại đế uyên bác, "Tỷ như em, có lẽ bản thân em sẽ mất tự nhiên khi dùng tư duy địa cầu tự hỏi chuyện Già Mã Tinh hệ, đó cũng là thứ mà địa cầu muốn để em cảm nhận, gia tăng đồng cảm với địa cầu. Địa cầu sớm đã bại lộ dưới mắt các tinh hệ, bọn họ sớm hay muộn sẽ động thủ với địa cầu, địa cầu cần một người bảo vệ, một tinh hệ văn minh cao cấp bảo hộ."
Dung An mở to miệng nhìn Mặc Sĩ Phong, đối phương phân tích thật có đạo lý, "Sao anh lại biết?"
"Hơn nữa trên sách còn có ghi lại loại chuyện này", Dung An khó mà tin được.
"Việc này không phải lần đầu tiên phát sinh, đã từng có một cái văn minh cấp thấp cũng xuất hiện qua cùng loại hiện tượng, nhưng người của văn minh cao đẳng nọ không chịu ảnh hưởng, ngược lại gia tốc hủy diệt văn minh kia." Mặc Sĩ Phong giải thích, nhưng hắn rõ ràng không phải rất cao hứng, địa cầu cũng dám duỗi tay tới tiểu vương hậu của mình.
"Này... Vẫn là quên đi", Dung An duỗi tay chà chà cái trán, vốn đang lo lắng Mặc Sĩ Phong không cao hứng chuyện mình xuyên qua, sinh ra mâu thuẫn nhỏ với mình, kết quả đối phương không những không sinh ra mâu thuẫn với mình, ngược lại còn sinh ra mâu thuẫn với địa cầu, "Nơi này cũng đã đủ lạc hậu."
"Đợi một lát để bác sĩ cho kiểm tra cho em, theo lý thuyết thì chuyện không thương tổn đến thân thể của em, một khắc khi em đi vào địa cầu, loại hiệu ứng hồi tố này cũng sẽ chậm rãi yếu bớt." Mặc Sĩ Phong không yên tâm, vội vàng an bài bác sĩ kiểm tra cho tiểu vương hậu.
Đầu óc Dung An có chút loạn, trong lúc nhất thời còn chưa thể tiếp thu cái giải thích này, cậu vẫn luôn cho rằng mình là người địa cầu, kết quả không phải! Còn xuất hiện cái gì hiện tượng hồi tố, này thật đáng sợ có biết hay không!
Mặc Sĩ Phong cũng không phải lừa gạt Dung An, mà hiện tượng này xác thật đã từng phát sinh qua, cũng có ghi chép trong hồ sơ. Tinh cầu văn minh cấp thấp tương đối yếu kém, vì vậy, cũng không sinh ra ảnh hưởng lớn gì với người văn minh cao cấp, không ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường, chỉ là làm người văn minh cao đẳng sinh ra cảm giác quen thuộc, quyến luyến với tinh cầu văn minh cấp thấp, tiến tới bảo hộ cái văn minh cấp thấp này.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro