Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

trong sinh truy my ky q2 145 - 150 (KipVinh)

1!

2!

3!

Chuan bi nao!...

San sang chua!..

Bat ngo ney!..

loading. 0%

loading.. 25%

loading... 50%

loading.... 75%

loading. 90%

loading.. 99%

loading...99,5%

loading.... 100%

|||||||||||||||||||||| ||||||||||||||||||||||

                                                           chúc vui zẽ

                                                             144 - 150

144:cửa ngầm

145:Đại minh tinh tình "say" ý loạn ( hoi khac so voi tg 'sr')

146:Khó khăn ở vấn đề khẩu cung

147:Tô Dỉnh Tư YY

148:Mối đe dọa từ ánh rạng đông

149:Tình địch khiêu chiến

150:Họp lớp

Khi Tô Dĩnh Tư bị thả từ trong túi ra, thì lập tức nhìn thấy hai người trước mặt đang cười là Hoàng Vĩ Thành và Lão Thử Nhãn.

"Hóa ra là các ngươi... Hai người các ngươi muốn làm gì?"

Tô Dĩnh Tư hoảng sợ kêu lên.

"Đương nhiên là chúng tôi, nhưng mà hai chúng tôi muốn làm gì, chẳng lẽ cô không biết sao?"

Hoàng Vĩ Thành dữ tợn cười nói.

"Các ngươi... Các ngươi thả tôi đi, muốn bao nhiêu tiền tôi cũng cho các ngươi..."

Tô Dĩnh Tư theo bản năng lấy tay kéo chặt cổ áo của mình.

"****, con mẹ nó cô không có trí nhớ hay sao! Tôi đã nói với cô rồi, Lão Tử không thiếu tiền!"

Lão Thử Nhãn mê đắm nói.

"Mẹ kiếp, mày đối với mỹ nữ không thể ôn nhu một chút hay sao?"

Hoàng Vĩ Thành trợn mắt nhìn Lão Thử Nhãn một cái, quay đầu dùng thanh âm ôn nhu nhìn Tô Dĩnh Tư nói:

"Đại minh tinh, chúng tôi muốn làm gì không cần nói cô cũng biết? Thức thời và biết điều một chút, phối hợp với chúng tôi, nếu không cô sẽ không có kết quả tốt đâu!"

Tô Dĩnh Tư bối rối lắc đầu, nhìn cái cửa sổ ở bên cạnh, nhất thời có chú ý.

Nhưng mà Lão Thử Nhãn lại đã nhìn thấy hành động của Tô Dĩnh Tư, cười hắc hắc nói:

"Đại minh tinh, cô có phải định từ cửa số này nhảy ra ngoài? Vậy cô thử một chút đi. Nhưng mà Lão Tử nhắc nhở cô, thủy tinh ở cửa này là cửa chống đạn do Đức sản xuất, cho dù cầm gạch đập cũng không vỡ, nếu không tin, cô cứ thử một chút, tin rằng đầu cô không cứng tới mức đó đâu. Cô cũng có thể lựa chọn tự sát, nhưng mà lão tử có hứng thú với gian thi hơn!"

Tô Dĩnh Tư tuyệt vọng cúi đầu, vốn còn muốn phản kháng, nhưng mà cái cảm giác trên người của nàng càng ngày càng nặng, giữa giải đất hai chân lại càng ngứa ngáy khó nhịn, nếu như bên cạnh không có ai, nàng thực sự sẽ đưa tay vào đó.

"Ha ha! Như thế nào? Có phải có cảm giác rồi hay không?"

Hoàng Vĩ Thành thấy bộ dạng hiện tại của Tô Dĩnh Tư, trong lòng lập tức có đáp án.

"Các ngươi... Các ngươi làm cái gì?"

Tô Dĩnh Tư cắn môi cố nén dục vọng kỳ quái trong thân thể nói.

"A, Cô còn không biết sao? Tôi sẽ nói cho cô biết, cái chén trà lúc nãy đã bị tôi cho thuốc vào! Thứ nước đó chính là xuân dược! Tôi đoán chừng một lát nữa cô sẽ van xin tôi! Ha ha ha ha!"

Thanh âm dâm tiện của Hoàng Vĩ Thành vang lên.

"Ngươi... Các ngươi quả thực quá hèn hạ! Tôi có chết cũng không cầu xin!"

Tô Dĩnh Tư giờ mới hiểu được, hóa ra mình bị người ta hạ xuân dược! Phản ứng của xuân dược thì Tô Dĩnh Tư cũng đã biết trên sách, một khi dược tính phát tác, cả người cũng sẽ mất đi lý trí, không thể khống chế được nữa, đây cũng là điều mà Tô Dĩnh Tư lo lắng nhất.

"Hèn hạ? Điều này mà cũng gọi hèn hạ? Tình yêu nam nữ là thường tình, đến lúc đó tôi tận sức phụ vụ cô, cô một mình hưởng thụ, nói đi cũng phải nói lại, người xuất lực là tôi đấy! Có khi cô còn phải cám ơn tôi!"

Hoàng Vĩ Thành dõng dạc nói:

"Tôi lúc nãy chẳng phải đã nói hay sao? Hay là cô không có trí nhớ, tôi đối với gian thi có hứng thú hơn đó! Ha ha ha ha!"

"Ngươi... Ngươi..."

Tô Dĩnh Tư giận đến nói không ra lời, rất lâu sau mới nói:

"Các ngươi làm như vậy, không sợ sau này tôi báo cảnh sát bắt ngươi hay sao?"

"Báo cảnh sát? Tùy tiện! Nói cho cô biết, kế hoạch tôi đã dự tính sẵn rồi. Nếu cô khởi kiện, tôi sẽ nói cô cưỡng gian tôi! Xem thử ai là người kiện ai?"

Hoàng Vĩ Thành không chút nào kinh hoảng nói. Loại chuyện này hắn làm không phải là lần 1, lần 2, cho nên chẳng có gì phải lúng túng.

"Các ngươi... Các ngươi không phải là người!"

Tô Dĩnh Tư thét lớn.

"Theo như cô nói, chúng tôi vốn là cũng không phải là người! Chúng tôi là cầm thú! Ha ha ha ha! Đại minh tinh, cô cũng không cần phải giả vờ thanh thuần, chẳng nhẽ cô lại chưa làm lần nào? Có cái gì mà không được, đến cái niên đại này rồi, không cần phải trinh tiết liệt nữ nữa! Giới giải trí của các cô, con mẹ nó, tôi là người rõ ràng nhất, tôi không tin, trước khi nổi danh, cô không bị người khác cưỡi qua! Mọi người chỉ thường giả vờ xử nữ mà thôi, Lão Tử nói cho cô biết, đừng nói cô, ngay cả thanh xuân ngọc nữ Hồng Kông Đài Loan lão tử cũng XXOO rồi, hơn nữa trên giường con dâm đãng vô cùng!"

Hoàng Vĩ Thành tàn bạo nói.

Tô Dĩnh Tư là người ở trong giới giải trí, đương nhiên là hiểu rõ chuyện này. Nhưng mà mình thì khác, chẳng lẽ mình bảo tồn sự thanh bạch của thân thể suốt 17 năm mà lại mất ở đây hay sao! Nghĩ tới những thứ này, Tô Dĩnh Tư khó chịu còn hơn chết.

Mặc dù Tô Dĩnh Tư đang ở giới giải, nhưng trong lòng vẫn mang suy nghĩ của một cô bé, hi vọng sẽ đem mình lần đầu tiên cho người mình yêu. Hơn nữa cả đời chỉ có một nam nhân duy nhất mà thôi.

"Đến đây đi, đại minh tinh! Nhìn thấy cô khó chịu như vậy, không bằng sớm làm phối hợp tôi, Hai chúng ta cùng thoải mái! Nếu như tôi không thể thỏa mãn cô, thì còn có vị huynh đệ kia, hai chúng tôi thay phiên nhau... Hắc hắc!"

Hoàng Vĩ Thành cười hắc hắc nói.

Tô Dĩnh Tư thống khổ nhắm hai mắt lại, đây là lần đầu tiên của mình hay sao? Mình từng mơ ước vô số lần cảnh lần đầu tiên với người mình yêu, không nghĩ tới, mộng đẹp thường hay tan vỡ.

Chỉ sợ hai người trước mặt, mình một chút hảo cảm cũng không có, trong đầu Tô Dĩnh Tư bỗng nhiên dần hiện ra một người, chính là bé trai ở trên sân khấu, hắn cũng tham gia yến hội, nhưng mà đâu có nhìn thấy mình.

Hắn chỉ ngồi một ngóc hàn huyên với hai cô bé cũng đâu có kém mình!

Tô Dĩnh Tư cũng không biết tại sao, dưới loại tình huống này nàng còn có thể nghĩ tới những chuyện này, chỉ mong muốn, người cưỡng gian mình biến thành người kia...

...

"Lão công, Tô Dĩnh Tư tám phần là gặp phải phiền toái gì rồi, anh nhanh đi xem một chút đi!"

Triệu Nhan Nghiên luôn từ đầu tới cuối quan sát nhất cử nhất động của Tô Dĩnh Tư, khi Tô Dĩnh Tư chạy ra ngoài đại sảnh, nàng đã cảm giác có chuyện, nhìn lại hai người Hoàng Vĩ Thành và Lão Thử Nhãn cũng biến mất, thì lại càng tin tưởng ý nghĩ của mình.

"Anh đi xem một chút?"

Tôi không hiểu nói:

"Nàng gặp phải phiền toái thì anh đi xem làm cái gì!"

"Lão công, em cảm thấy Tô Dĩnh Tư kia xảy ra chuyện rồi!"

Triệu Nhan Nghiên lo lắng nói.

"Xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện gì! Hơn nữa, chuyện đó thì có quan hệ gì với anh?" Tôi rất kỳ quái nói.

"Nàng mất tích từ lâu rồi!"

Triệu Nhan Nghiên nói.

"Mất tích? Nàng mất tích sao em bảo anh đi tìm? ! Không phải là nàng có hộ vệ hay sao?"

Tôi hỏi.

"Không đùa nữa! Chuyện lần này có thể rất nghiêm trọng! Mấy hộ vệ đâu có đi theo! Thật ra thì ở sân vận động, em có nghe được chuyện..."

Cho nên Triệu Nhan Nghiên câu chuyện của Hoàng Vĩ Thành và Lão Thử Nhãn ở sân vận động nói cho tôi nghe.

"Theo như em nói, thì lá gan của tên Hoàng Vĩ Thành này cũng quá lớn!"

Tôi kinh ngạc nói. Bắt cóc minh tinh tội danh này cũng không nhỏ đâu!

"Ai nha! Sao anh lại hỏi nhiều như vậy! Nhanh nghĩ biện pháp đi! Em đã từng nói với anh, nhà cái tên Hoàng Vĩ Thành này vốn là xã hội đen, hắn làm việc đâu cần suy nghĩ tới hậu quả! Em nghĩ tám phần là Tô Dĩnh Tư đã uống phải xuân dược rồi, nếu không thì cũng đâu cần phải vội vã như vậy..."

Triệu Nhan Nghiên gấp gáp nói.

"Vậy thì sao em không nói sớm!"

Tôi có chút không hiểu nói. Nếu sớm đem chuyện này nói cho Tô Dĩnh Tư, thì đâu có xảy ra chuyện.

"Người ta còn không phải nghĩ cho anh, muốn anh đi chiếm tiện nghi có sẵn!"

Triệu Nhan Nghiên hờn dỗi nói.

"…."

Tôi thật là không còn lời nào để nói nữa, chuyện này cũng có thể xảy ra ư?...

Ai! Tôi thở dài, xem ra chuyện này tôi không thể nào bỏ được rồi. Trong lòng cứ có cảm giác, vì mình mà Tô Dĩnh Tư bị dính vào ma trảo!

Tôi bất đắc dĩ đi ra ngoài, đi không được bao xa, liếc mắt thì thấy một phục vụ sinh đã lén lén lút lút. Thấy tôi đi đến, tên phục vụ sinh kia lập tức xoay người rời đi.

"Phục vụ sinh kia! Anh đứng lại đó cho tôi!"

Tôi quát.

Cái tên phục vụ sinh kia chẳng những không đứng lại, mà còn xoay người bỏ chạy. Hóa ra tên này có tật giật mình, hắn đang nghĩ mình cùng với đại công tử của quản lý khách sạn làm bậy, sau khi suy xét cẩn thận thì lại thấy sợ.

Nhà của đại công tử có tiền có thế, có xảy ra vấn đề gì, thì người ta cũng chẳng sao! Mình chỉ là một phục vụ sinh nhỏ nhoi, cái vấn đề này, nếu lộ ra mình không gánh nổi.

Cho nên lúc này thấy người ta hùng hùng hổ hổ đi tới chỗ mình, cho là sự việc của đại công tử đã bại lộ, người này tìm đến mình tính sổ, thì giật mình sợ hãi.

Khi người này bảo mình đứng lại, thì cho là suy nghĩ đã đúng, nên lập tức bỏ chạy.

Nhưng mà với tốc độ của hắn, tôi nghĩ nó còn chậm hơn ốc sên. Không đợi hắn chạy ra ngoài hành lang, tôi đã đứng ở trước mặt hắn.

"A!" Tên phục vụ sinh kinh sợ kêu một tiếng, vội vàng dừng bước, cho dù như vậy, hắn thiếu chút nữa, cũng đụng vào người tôi.

"Chạy nhanh như vậy làm gì?!"

Trực giác nói cho tôi biết, cái tên phục vụ sinh nhất định là có chuyện.

"Tôi... Tôi đi nhà cầu!"

Phục vụ sinh ấp úng nói.

"Đi nhà cầu tại sao nhìn thấy tôi thì bỏ chạy?"

Tôi không tin cái loại lấp liếm này.

"Tôi... Tôi mắc tiểu."

Phục vụ sinh run rẩy nói.

"Mắc tiểu? anh nếu không nói thật, thì anh cũng đừng nghĩ tới chuyện từ này có thể đi tiểu được nữa!"

Tôi cả giận nói.

"Tôi... Tôi đâu có gì giấu diếm đâu!"

Tên phục vụ sinh mạnh miệng nói.

"Vậy sao ?"

Tôi hừ lạnh nói, cầm lấy cổ áo của tên này xách bổng lên không trung:

"Tao hỏi một lần cuối cùng, mày hãy suy nghĩ kĩ mà trả lời, mày có nhìn thấy Tô Dĩnh Tư hay không?"

Tên phục vụ sinh này bị nhấc lên không trung, nhưng hắn lại không cách nào giãy giụa được, một cỗ sợ hãi xông lên đầu, sợ nói:

"Nhìn thấy... Nàng bị bọn người đại thiếu gia bắt đi rồi."

"Ở chỗ nào?" Tôi lạnh lùng nói.

"Ở... Ở phòng WC..."

Phục vụ sinh run rẩy nói.

"Phòng WC! Nói đùa, ở WC tại sao người khác không phát hiện được? !"

Tôi quát to. Đây chẳng phải lừa người khác ư, cho người khác là người ngu à, ở WC thì sớm đã bị người khác phát hiện rồi.

"Không lừa... Tôi không dám lừa cậu... Trong phòng WC có một cái cửa ngầm..."

Phục vụ sinh ấp úng nói.

“Cái gì! Cửa ngầm!”

Tôi cả kinh!

Không trách được Tô Dĩnh ở trước mắt bao nhiêu người biến mất, hóa ra trong khách sạn này có nội gián, trong WC có cửa ngầm!

“Mày nói có thật không?”

Tôi tàn bạo hỏi

“Đương nhiên là thật…..Tôi không dám gạt cậu”

Phục vụ sinh kinh hãi nói

Người trước mặt này chỉ dùng một cánh tay, mà lại không tốn sức giơ mình lên cao, hơn nữa trong một thời gian dài như vậy trông chẳng có chút gì mệt nhọc, phục vụ sinh đã sớm coi người này như thần rồi.

“Hừ!”

Tôi tiện tay vung lên, cái tên phục vụ sinh kia bay vèo ra ngoài, đập vào hành lang cách đó hơn 20m, “Đông” một tiếng, ngất đi

Trời ạ, tay của tôi có sức lực lớn như vậy từ lúc nào? Nhưng mà hắn có sống hay chết, đâu có liên quan gì tới tôi

Tôi xoay người đi vào phòng WC, quả nhiên tôi phát hiện một cái cửa tương đối thấp, nếu như không nghe phục vụ sinh nói lại thì không thể nào nhận ra được

Tôi đẩy cánh cửa, nhưng nó không nhúc nhích, dường như bị khóa từ bên trong.

Tôi sử dụng dị năng, một chân đá bay cánh cửa. Không đợi vào phòng, tôi đã nghe hai tiếng “oa oa” thân thiết, rồi im bặt.

Sao vậy? Không có chuyện gì đó chứ?

Tôi cẩn thận nghe ngóng, bên trong truyền ra tiếng rên rỉ của con gái, mặc dù rất yếu, nhưng mà tôi có thể cảm giác được sự thống khổ của người đó

Chuyện gì vậy? Người ở bên trong không phải đã bị….rồi đó chứ?

Tôi cúi đầu nhìn vào trong phòng nhỏ, thì nhìn thấy một cảnh tượng kỳ quái. Hai người con trai ngã chổng vó trên mặt đất, trên mặt hai người toàn máu, nằm im không nhúc nhích.

Trong đó có một người đã cởi quần, nhưng cái vật thể ở dưới đã biến thành một đống bầy nhầy.

Không thể nào? Có chuyện gì vậy? Dường như hai người này bị mất đi năng lực hành động

Tô Dĩnh Tư thì nhắm chặt hai mắt, cắn môi, hai chân không ngừng cọ tới cọ lui, bộ dáng vô cùng thống khổ, khuôn mặt thì đỏ hồng

Tô Dĩnh Tư cũng bị cảnh tượng bất ngờ này dọa sợ, mở hai mắt ra nhìn, khi thấy tôi thì nói:

“Tại sao lại là cậu…. Mau… Mau cứu tôi….Tôi….Tối….Thật khó chịu!”

Tôi kịp nhìn y phục trên người Tô Dĩnh Tư một chút, coi như tương đối đầy đủ, xem ra tôi tới đang kịp thời, cái tên kia vốn đã cởi quần, chỉ chậm một chút là hậu quả lãnh đủ

Tô Dĩnh Tư nhìn thấy tôi, liền ôm chặt lấy người của tôi, giống như tôi là một cây đại thụ không bằng, tứ chi quắp lấy người của tôi, dùng thanh âm mê ly, nói:

“Tôi….Tôi thật khó chịu a…. Cậu…Giúp tôi đi…Nóng…Nóng muốn chết! Giúp tôi…. Đem y phục….Cởi xuống…”

“Mẹ kiếp, cô đừng có lộn xộn”

Tôi quát

Nói thật, bộ dáng hiện giờ của nàng làm cho dục hỏa của tôi bốc lên đùng đùng. Mấy ngày hôm nay tôi đâu có đụng tới nữ nhân, mà lại còn ở chỗ này câu dẫn tôi nữa chứ.

“Tôi…van cậu…Tôi chịu không được nữa….Tôi…Tôi muốn…”

Tô Dĩnh Tư cảm giác dục vọng thân thể càng ngày càng mãnh liệt, cả người nóng lên, giải đất giữa hai chân tựa nnhư có vô số con kiến nhỏ đang bò qua bò lại, cảm giác ngứa ngáy không ngừng xâm nhập thần kinh của nàng.

Ý thức của nàng cũng dần dần mơ hồ, hô hấp cũng càng ngày càng dồn dập, thấy người trước mặt không phải là hai tên bại hoại kia, mà lại là người mình vừa mới nghĩ tới, cho nên buông thả lý tính của mình, nói ra hai chữ:

“Tôi muốn”

Nhìn Tô Dĩnh Tư đang dùng tay không ngừng xé rách y phục của mình, dục vọng của tôi bị kích thích tới cực điểm.

Nhưng mà tôi phải đè nén nó xuống. Mặc dù tôi không phải là chánh nhân quân tử, nhưng mà tôi cũng không có bao nhiêu hứng thú với những chuyện không có tình cảm.

Dưới tình huống như thế này, cho dù tôi đem nàng XXOO, sau này tôi hay nàng, cũng không vì lần bị xuân dược kích thích này mà yêu nhau, nếu như vậy thì tốt hơn là ko làm.

Tôi cũng sớm nói, tôi không hy vọng nữ nhân của mình bị người khác cưỡi, nếu như tôi và Tô Dĩnh Tư bây giờ xảy ra chuyện, sau này ko đảm bảo là nàng sẽ ko bị người khác cưỡi.

“Tôi…Muốn!”

Thấy tôi không có phản ứng dục hỏa trên người Tô Dĩnh Tư bùng lên, nàng không khống chế mình được nữa, liều mạng dùng cái miệng nhỏ của mình chụp lên bờ môi của tôi, liều mạng hút lấy.

“Trời ạ!”

Tôi đẩy nàng ra, nếu không có dược tính, tôi còn nghĩ mình bị nàng cưỡng gian!

Tôi hít sâu một hơi, nhìn bộ dáng thống khổ của Tô Dĩnh Tư, trong lòng có chút không đành lòng

Tôi cũng hiểu rõ, nếu như người bị uống xuân dược không được phát tác thì sẽ có tổn thương tới thân thể, thậm chí là mất mạng! Cái loại xuân dược này thực biến thái!

Tôi xoay người ra khỏi gian phòng, chuyện này thật có chút khó làm, nhưng vấn đề phức tạp như vậy tôi không cần quan tâm, tôi hắc hắc cười lạnh, ở trong lòng mặc niệm ba chữ.

“Sư thức, người gọi sư điệt?”

Chỉ trong nháy mắt, Cước Nha Tử đã xuất hiện trước mắt tôi, cung kính nói

“Cước Nha Tử, ta hỏi ngươi một chuyện”

Tôi nói

“Sư thúc xin người cứ hỏi, Cước Nha Tử nhất định nói hết ko có gì giấu diếm!”

Cước Nha Tử gật đầu nói

“Ta hỏi ngươi, nếu như có một nữ nhận bị người khác cho uống xuân dược, nhưng lại không muốn cùng người khác quan hệ, thì phải làm như thế nào?”

Tôi trầm ngâm một chút nói

“Cái này…. Sư thúc, người nói là…Cái kia….Tự an ủi hay sao?”

Cước Nha Tử đỏ mặt nói

“Ôi trời! Tự an ủi thì tính làm cái gì! Tự an ủi nếu có thể giải quyết thì ta đã ko tìm ngươi! Ý của ta là, tự an ủi không giải quyết được vấn đề! Vấn đề là người ta bị người khác hạ xuân dược”

Tôi cả giận nói

“A, hóa ra là như vậy! Nếu quả thật xảy ra tình huống như thế, nếu như vậy người có thể dùng tinh thần năng, giúp dục hỏa của nàng hạ xuống!”

Cước Nha Tử suy nghĩ một chút nói

“Tinh thần năng? Cái gì gọi là tinh thần năng?”

Tôi hỏi

“Chính là một trong những loại dị năng trên người sư thúc!”

Cước Nha Tử nói:

“Người chỉ cần như thế này…Là được rồi!”

“Được rồi, ta biết rồi! Ngươi đi đi!”

Tôi phất phất tay, đuổi Cước Nha Tử đi

Tôi cũng ko hy vọng người khác thấy xuân sắc của Tô Dĩnh Tư, ngay cả tôi cũng ko giải thích được điều này? Tôi cũng không rõ cảm giác của mình, có chút thích, cũng có chút bài xích!

Tôi xoay người vào phòng, lễ phục dạ hội trên người Tô Dĩnh Tư sớm đã bị nàng xé thành những mảnh nhỏ, cái nội khố hoạt hình màu trắng cũng lộ ra ngoài. Thấy vậy máu mũi của tôi suýt phun ra.

Tôi bước nhanh đi tới trước người của Tô Dĩnh Tư, dựa theo lời của Cước Nha Tử, điểm mấy huyệt đạo của nàng. Sau đó đem bàn tay của tôi phủ lên giải đất của nàng, thúc giục tinh thần năng.

Đúng như theo lời của Cước Nha Tử nói, khi cỗ tinh thần năng này vọt vào trong cơ thể, có thể đem lại cho người khác những khoái cảm như đang trong ân ái, làm cho dục hỏa bùng phát tối đa coi như đã được mục đích Truyện "Trọng Sinh Truy Mỹ Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Sau khi tinh thần năng của tôi đi vào trong cơ thể của Tô Dĩnh Tư, quả nhiên thấy nàng khoái trá rên rỉ, tận tình giãy dụa thân thể. Theo bản năng, tôi gia tăng mạnh hơn thì Tô Dĩnh Tư cũng rên rỉ to lớn

Tô Dĩnh Tư có cảm giác mình như vừa từ địa ngục lên thiên đường, mỗi lần hắn nhẹ nhàng, lại làm cho mình sướng muốn chết, cho nên không kìm lòng được mà rên rỉ

Tôi thấy cửa phòng đã không còn, sợ có người vào, cho nên gia tăng lực lượng rót vào, trong giây lát, Tô Dĩnh Tư “A” to một tiếng cả người cứng đờ, ko ngừng run rẩy. Tôi biết nàng đã đạt đến cao trào

Mới vừa rồi, Tô Dĩnh Tư chỉ cảm thấy trong thân thể khoái cảm càng ngày càng mãnh liệt, cơ hồ chịu ko được nữa, đột nhiên phái dưới dường như có một cảm giác không thể khống chế được nữa, dục vọng trong cơ thể cũng theo đó biến mất

Tôi nhẹ nhàng đem nàng để ở trên mặt đất, tôi biết nàng giờ phút này không còn một chút khí lực nào cả, cũng ko quấy rầy nàng

Sau khi đi ra khỏi phòng, tôi phát hiện một chiếc camera còn đang chạy. Tôi lấy nó xuống, rồi để lên trên người cửa Tô Dĩnh Tư nói:

“Nhớ đem nó tiêu hủy!” Nói xong, xoay người bước ra khỏi phòng

Tô Dĩnh Tư mệt mỏi mở mắt, nhìn tôi, ko nói gì. Lúc ày Tô Dĩnh Tư tâm tình cực kỳ phức tạp, đối với người trước mặt này vừa cảm kích, vừa tức giận

Cảm kích là hắn ở thời điểm mấu chốt cứu mình, tình huống quả thực như trong mộng, hắn đạp bay cánh cửa! Không cần bao nhiêu sức lực giải quyết vấn đề!

Mà điều kì dị là, hắn lại có thể đấm bay hai tên bại hoại tới mức ngất đi! Nhưng điều đáng giận là, chẵng lẽ mị lực của mình yếu tới vậy sao?

Mình cũng đã ra ám hiệu với hắn, nhưng kết quả là người ta đâu có để ý tới mình!

Tôic ũng ko muốn sẽ có bất cứ quan hệ gì với Tô Dĩnh Tư cả, thì Tô Dĩnh Tư đã được mấy nhân viên đặc biệt của nàng tìm được

Lúc này Tô Dĩnh Tư đã đổi một bộ quần áo khác, lại phủ thêm một cái áo khoác ngoài, thần sắc rất mệt mỏi nhưng vẫn có thể thấy được nàng đang xấu hổ.

Tô Dĩnh Tư không nói một câu nào về chuyện xảy ra vừa rồi, chỉ nói là nàng bị hạ xuân dược, bị hai người Hoàng Vĩ Thành bắt cóc, nhưng thời khắc mấu chốtm cái cửa phòng kia tự nhiên bay đi, đập cho hai tên này ngất đi

Rất nhanh, cảnh sát đã chạy tới, bí mật bắt hai tên Hoàng Vĩ Thành đi, nhưng mà tên Hoàng Vĩ Thành lại phải mang vào bệnh viện

Nguyên nhân chính là cái vật kia của Hoàng Vĩ Thành bị đập mềm, cho nên sức khỏe rất yếu, cần phải nghỉ ngơi

Khi hỏi khẩu cung của Lão Thử Nhãn thì cũng ko khác mấy so với lời của Tô Dĩnh Tư, cũng là đến thời khắc mấu chốt, cánh cửa đột nhiên bay lên đập cho hắn và Hoàng Vĩ Thành ngất đi

Về phần cái cánh cửa này tại sao lại đột nhiên bay lên, thì chỉ có thể đoán bừa, có thể là do một người nào đó trong lúc say rượu gây nên

Nhưng có một hiện tượng vô cùng khả nghi, chính là cái dược lực kia tại sao lại đột nhiên biến mất.

“Không phải bảo anh đi tìm người khác bảo lãnh hậu thẩm hay sao? Tại sao lại một mình trở về?”

Tổng quả lý Trương Quốc tức giận nhìn một gã luật sư của khách sạn

“Trương tổng, cục công an không cho người nộp tiền bảo lãnh…”

Luật sư khó khăn mới nói được một câu

“Không cho? Tại sao lại không cho! Chẳng qua chỉ là tội cưỡng gian chưa thành,, mất một chút tiền thì có thể giải quyết mà!”

Trương Quốc Bình khinh thường nói

“Trương tổng, chuyện này sợ rằng không có đơn giản như vậy, người bị hại thân phận bối cảnh rất lớn, có Cục công an ở thành phố bên kia gây áp lưc….Sợ rằng thiếu gia lần này tám chín phần mười sẽ bị tuyên án….”

Luật sư chi tiết nói

“Ngươi nói gì? Tuyên án? Không phải chỉ là cưỡng gian chưa thành thôi sao? Tuyên án cái gì!”

Trương Quốc Bình là một người thiếu kiến thức pháp luât, căn bản là không rõ chuyện này mang tính nghiêm trọng

“Trương tổng, pháp luật có quy định, cưỡng gian chưa thành cũng phải chịu trách nhiệm pháp luật, hơn nữa thiếu gia lần này làm đúng là quá đáng, có tình tiết tăng nặng..”

Luật sư giải thích

……

Cùng lúc đó, ở trong một…. phòng làm việc khác, chủ tịch công ty bất động sản Phong Bạo – Hoàng Hữu Vi sau khi biết được con mình bị nện thành “Phế nhân” thì cực kỳ tức giận, lập tức gọi tới một đám thủ hạ vỗ bàn hét lớn:

“ta không cần biết các ngươi làm thế nào cho dù có đào sâu ba thước đất, cũng nhất định phải tìm ra được hung thủ!”

“Nhưng mà Hoàng tổng, chuyện này không có một chút đầu mối nào cả!” Truyện "Trọng Sinh Truy Mỹ Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Một thủ hạ nói

“Không có đầu mối thì ngươi không biết đi tìm hay sao? Mẹ kiếp, não của ngươi là não heo à? Ngươi đi tìm Trương Quốc Bình tới đây hỏi một chút! Mẹ kiếp, nếu con ta có chuyện gì thì cô nàng họ Tô kia cũng nhất định phải bị chôn cùng!”

Hoàng Hữu Vi hổn hển nói

Hoàng Hữu Vi từng là lão Đại của Phong Bạo bang, một hắc bang lớn nhất thành phố Tân Giang, khi làm việc lòng dạ rất độc ác, cho nên chẳng thèm suy nghĩ xem bối cảnh phía sau Tô Dĩnh Tư kia là gì, trong mắt của hắn, có tiền thì làm sao? Truyện "Trọng Sinh Truy Mỹ Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Có nhiều nữa thì cũng phải theo pháp luật mà làm việc, nhưng nếu chọc hắn tức giận, thì hắn có thể trực tiếp loại trừ. Đây chính là sự khác nhau trong cách làm việc của hắc đạo với cảnh sát.

“dạ”

Thủ hạ kia vội vàng đáp, không dám có một câu oán hận. Thủ đoạn của Hoàng Hữu Vi thì hắn hiểu rất rõ

….

Một canh giờ sau, Hoàng Hữu Vi cùng Trương Quốc Bình đã gặp nhau trong một căn phòng của khách sạn Tân Giang

“Theo như ông nói, thì người duy nhất biết rõ tình hình chính là phục vụ sinh đã hôn mê kia?”

Hoàng Hữu Vi hỏi

“Rất có thể! Khi vụ án xảy ra thì người này đang trực ban ở gần phòng WC, sau đó thì bị ngất đi, rất có khả năng là người đá cánh cửa kia làm!”

Trương Quốc Bình phân tích nói

“nếu là như vậy, thì mau hỏi phục vụ sinh kia một chút, chúng ta còn đợi cái gì nữa? Mẹ nó! Lại dám đánh tàn phế con của ta, khi tìm được người này thì ta nhất định phải bầm thây hắn thành vạn đoạn!” Hoàng Hữu Vi nắm tay nói

“Nhưng mà mấu chốt nhất chính là, tên phục vụ sinh kia còn đang ở trong trạng thái vấn đề! Y Sinh nói nếu như có thể tỉnh lại, thì có thể nói được, nhưng nếu như không tỉnh lại, thì sẽ trở thành người thực vật!” Trương Quốc Bình thở dài nói

“Hừ, ngày mai ta sẽ đi tìm chuyên gia tìm kiếm của các hắc bang, ta không tin nhiều người như vậy mà cũng tìm không ra!” Hoàng Hữu Vi oán hận nói

“NHưng mà Hoàng đại ca, việc cấp bách là phải đem Hoàng Vĩ Thành và Trương Tiểu Minh từ trong Cục công an ra cái đã! Hiện tại Tô gia đang gây không ít áp lực, cục công an bây giờ không chịu thả người!”

Trương Quốc Bình đã đem cái việc khó này đây lên trên người của Hoàng Hữu Vi

“Hừ! Trương lão đệ ngươi yên tâm, ta sẽ làm cho Tô gia ở bên kia không ngóc đầu lên được, con mẹ nó, đừng tưởng rằng là tập đoàn lớn thứ hai thì giỏi, nếu chọc giận lão Tử, thì lão tử đi diệt cả nhà của hắn!”

Hoàng Hữu Vi không thèm quan tâm nói

…..

Bởi vì vụ án có liên quan đến danh nhân,cho nên cục cảnh sát giữ bí mật rất tốt, trừ mấy người trong cuộc, thì người ngoài không hề hay biết viêc đại minh tinh thiếu chút nữa bị người ta cưỡng gian

Hoàng Hữu Vi đối với thái độ của cục cảnh sát tương đối hài lòng, càng im lặng thì đối với hắn lại càng tốt, nếu như làm dư luận xôn xao, thì sợ rằng mình có thế lực đi chăng nữa, cũng khó tránh khỏi chế tài của pháp luật

“Nói mau, ngươi rốt cuộc có bỏ thuốc hay không!”

Chu đội trưởng của đội hình sự vỗ bàn nói

“Bỏ thuốc? Bỏ thuốc cái gì, tôi đã nói nhiều lần rồi, tôi với Hoàng Vĩ Thành đi WC, thấy Tô Dĩnh Tư như bị trúng xuân dược, nên với lấy chúng tôi, vừa….. Hắc, đừng nhắc tới chuyện này nữa, xấu hổ chết…Ông cũng biết, tôi là một nam nhân bình thường, dưới tình huống như vậy không chiếm tiện nghi thì có là người ngu….”

Lão Thử Nhãn cũng chính là Trương Tiểu Minh con trai của Trương Quốc Bình cợt nhả nói

“Trương Tiểu Minh, ta cảnh cáo ngươi! Đừng có nói dối với ta, thời điểm ở khách sạn ngươi không có nói như vậy!”

Chu đội trưởng tức giận nghiến răng ken két, lúc trước ở khách sạn hắn đã thú nhận toàn bộ tội lỗi, không nghĩ rằng tới đội cảnh sát hình sự, sau khi tiểu tử này gặp luật sư của hắn, thì không nhận bất cứ chuyện gì cả!

Nếu khônng phải cha của tiểu tử này ở thành phố Tân Giang có chút bối cảnh, chu đội trưởng đã sớm dụng hình rồi! Phải biết rằng dùng dùi cui điện chính là sở trường của hắn!

“Ở khách sạn? Tôi đã nói cái gì? Tại sao tôi không nhớ?”

Trương Tiểu Minh lắc đầu nói

“Mày, mày đừng có giả bộ với tao? Có tin tao giết mày không?”

Chu đội trưởng tức giận kêu lên

“Tôi giả bộ? Tôi giả bộ bao giờ? A, tôi nhớ ra rồi, lúc ở khách sạn, tôi bị đánh tới ngất đi, đầu óc choáng váng cho nên tôi cũng không biết mình nói cái gì, lúc ấy đầu óc của tôi không tỉnh táo, ai nói cái gì cũng tưởng thật”

Trương Tử Minh bừng tỉnh đại ngộ nói

“Hừ! Đừng cho là chúng tao không biết gì, Trương Tiểu Minh, tao cho mày biết, nếu tao đã bắt mày tới đây, thì tao đã có đủ chứng cứ rồi! Bây giừo tao cho mày khai nhận chính là một cơ hội cho mày hối lỗi, nếu như mày không quý trọng, đến lúc đó mày có muốn nói thì cũng đã muộn rồi”

Chu đội trưởng hù dọa nói

“Ông hù dọa ai đó? Ông tưởng đây là trên ti vi ư? Cảnh sát các người thường hay chơi trò tâm lý, đừng tưởng tôi không biết. Thành thật thì khoan hồng, có mà ngồi tù hối lỗi, kháng cự thì nghiêm trị nhưng lại được về nhà mừng năm mới!”

Trương Tiểu Minh hài hước nói

“Trương Tiểu Minh, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt! Tao nói cho mày biết, cho dù mày không nói, thì chúng tao cũng có chứng cớ chính xác để định tội danh của mày!”

Chu đội trưởng lạnh lùng nói

Nhưng là trong lòng lại đang không ngừng kêu khổ, tiếp nhận vụ án của Tô Dĩnh Tư chínhlà tiếp nhận khổ sai, tập đoàn Tô Thi đã gây áp lực cho cục trưởng, cho nên không thể bỏ qua được

Mà hai tên tội phạm hiềm nghi này bối cảnh cũng không phải là nhỏ, cũng có thể nói chính là Thổ hoàng đế ở Tân Giang, ảnh hưởng của hai người này ở thành phố Tân Giang cũng không nhỏ hơn tập đoàn Tô Thị

Nhất là tên Hoàng Hữu Vi cha của Hoàng Vĩ Thành, năm xưa từng là lão đại của hắc bang lớn nhất Tân Giang, nếu chuyện này mà làm loạn lên, thì chỉ sợ hắn ngay cả cục công an cũng dám gây chuyện!

“Ông cho dù nói có chứng cứ ta cũng không tin, cảnh sát các người không thể vu cáo người tốt, rõ ràng là con điếm Tô Dĩnh Như kia câu dẫn chúng ta, thấy chuyện bại lộ, nên đem trách nhiệm đẩy lên người của chúng ta!”

Trương Tiểu Minh dõng dạc nói

Lúc này hắn không khẩn trương, lúc nãy luật sự của hắn đã nói, cho dù như thế nào, cũng không được thừa nhận, để cục công an không có lý do giam hắn nữa

“Mày…….”

Chu đội trưởng đã phát điên rồi, lập trường của Khương cục trưởng rất rõ ràng, chỉ nói với mình một câu đó là, giải quyết theo pháp luật

Mặc dù chỉ có năm chữ, nhưng người hiểu chuyện đương nhiên là biết, đây là sự ủng hộ với Tô gia

Hai người này chắc chắn phải định tội. Nhưng thẩm vấn đã hai canh giờ rồi, tiểu tử Trương Tiểu Minh ngày ngay cả cái rắm cũng không thú nhận, khiến cho chính hắn phiền nhiễu vô cùng!

Nhưng khi nghĩ tới nhiệm vụ cục trưởng giao cho chưa hoàn thành, cho nên đành tiếp tục hỏi…..

Thật ra thì, theo Trương Quốc Bình tính toán thì cục cánh sát hiện giờ cũng chưa nắm giữ chứng cớ xác thực gì cả

Ở hiện trường Trương Tiểu Minh quần áo vẫn còn đầy đủ, cho nên không có chứng cớ nào có thể chứng minh Trương Tiểu Minh là tội phạm hiềm nghi, nếu cứ dựa theo quy định của pháp luật thì sau 48 giờ Cục công an phải thả Trương Tiểu Minh

Nhưng mà không nghĩ tới đối thủ của hắn cũng là một người biết sử dụng pháp luât!

“mày đang nghĩ cảnh sát chúng tao nếu không có biện pháp? Vậy thì sau 48 giờ sẽ phải thả mày?”

Chu đôi trưởng đốt một điếu thuốc, lạnh lùng hỏi

Hắn mới sai thủ hại đi mua hai bao thuốc, sau đó lại pha một chén trà, tính toán trường kỳ kháng chiến với Trương Tiểu Minh

Trương Tiểu Minh sửng sốt, không nghĩ đến cái tên Chu đội trưởng này lại có thể đoán trúng suy nghĩ trong lòng của mình, không khỏi có chút kinh ngạc

Nhưng mà ngay sau đó hắn lại nghĩ, đoán trúng thì đoán trúng, có làm được cái gì đâu, sau đó vẫn phải thả mình về mà thôi. Bởi vậy hắn cũng không quan tâm nói:

“Đúng thì thế nào? Ông có thể đánh tôi hay sao? Ha ha! Có bản lãnh ông cứ làm đi, tôi không oán hận nửa câu!”

Trương Tiểu Minh đã đoán trúng là Chu đội trưởng bây giờ cũng không dám dụng hình với hắn, dù sao cha hắn là Trương Quốc Bình cũng là một nhân vật có đẳng cấp

Nếu như chuyện cảnh sát lạm dụng hình phạt tra tấn bức cung bị đưa tới giới truyền thông, thì cục công an cũng không đảm đương nổi

“Mày yên tâm, tao ko làm như vậy đâu, mày ngồi ở chỗ này sau 48 giờ tao sẽ thả mày về. Nhưng mà tao sẽ lâp tức bắt mày tới Cục công an, để xem là ai là người chịu thiệt đây! Lát nữa tranh thủ tới hàng mì ăn liền ở dưới mà ăn đi, hừ hừ!”

Chu đôi trưởng đắc ý nói

“Ông…..”

Trương Tiểu Minh nhất thời cứng họng, hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới, Chu đội trưởng này lại có một chiêu như vậy, có thể nói là tương đối nham hiểm!

Nhưng mà đúng là pháp luật có quy định như vậy, cho dù mời luật sư tới cũng chẳng có tác dụng gì cả

“Tao cái gì, mày nếu không khai thì cứ ngồi đó đi. À, hương trà này thật thơm, đây là do một người bạn đi công tác ở Hạ Môn mang về, đúng là cực phẩm!”

Chu đội trưởng làm ra vẻ hưởng thụ nhấp một miếng, sau đó nói:

“Đúng là tuyệt vời! Đây quả thực là cực phẩm nhân gian!”

Trương Tiểu Minh miệng lưỡi khô khốc, kể từ khi đi tới cục công an, hắn mấy canh giờ chưa uống nước, đúng là có chút miệng đắng lưỡi khô

Lúc này nhin chén trà nóng hổi, lại có hương trà xông vào mũi, đúng là làm cho hắn vô cùng khó chịu

“Không phát sinh bất cứ chuyện gì?”

Triệu Nhan Nghiên cùng Trần Vi Nhi kỳ quái nhìn tôi, hai người vô cùng nghi hoặc

“Chẳng lẽ phải đem đại minh tinh kia XXOO thì các em mới hài lòng hay sao?”

Tôi thật không hiểu hai nha đầu này nghĩ như thế nào.

Nếu nói các nàng ghen, tại sao lại còn ủng hộ, nếu nói các nàng không ăn giấm, thì sao lại cảm thấy vị chua

“Vậy thì không phải. Bọn em chẳng qua là cảm thấy kỳ quái, anh là một đại sắc lang, tại sao lại có thể bỏ qua một miếng thịt béo tới như vậy?”

Trần Vi Nhi lắc đầu nói. Có thể thấy, nàng đang thở phào nhẹ nhõm

“Trong mắt của các em, lão công là người như vậy hay sao?”

Tôi cười khổ nói

“Đương nhiên! Nếu không thì sao em với Nhan Nghiên lại lần lượt trước sau trúng kế của anh!”

Trần Vi Nhi nói.

“Hình như em là người chủ động trước mà”

Tôi cười hì hì nói

“A, sao lại cấu anh đau như vậy!”

Phần eo của tôi trong nháy mắt bị hai con cua cái chia nhau ra cắp. Phản ứng đầu tiên của tôi là, nếu sau này có nhiều cua cái hơn, thì sống thế nào được đây!

“Tốt lắm! Dám đánh lén lão công của các em, không thu thập các em thì không được rồi!”

Nói xong, tôi nhanh chóng cởi y phục trên người xuống, hướng tới nhị nữ nhào tới

“Đừng mà! Có kẻ cưỡng gian….”

Triệu Nhanh Nghiên bỗng nhiên hét lớn

Không thể nào, nha đầu Triệu Nhan Nghiên này từ khi nào học được cái giọng như vậy rồi?

Nhưng mà tôi lại càng hưng phấn, ăn hết các nàng…..

……

Trương Tiểu Minh rốt cục cũng không chịu được đòn tâm lý này, khai ra tất cả mọi chuyện

Kết quả phán quyết đầu tiên là, hai người phạm tội cưỡng gian chưa thành, Hoàng Vĩ Thành bị phán xử 10 năm tù, Trương Tiểu Minh bị phán xử 12 năm tù. Trương Tiểu Minh đối với kết quả phán quyết rất là không hài lòng, rõ ràng người lúc ấy cưỡng gian là Hoàng Vĩ Thành, mình chẳng qua chỉ là đồng phạm, mà tại sao lại nặng hơn

Cho nên Trương Tiểu Minh kháng án, nhưng lại bị tòa án bác bỏ. với lý do là, Trương Tiểu Minh là người cung cấp xuân dược, vừa phải chịu tội cung cấp, lại đồng thời chịu tội cưỡng gian chưa thành, nên bản án mới nặng như vậy

Hoàng Hữu Vi đúng là có sai người nói chuyện với Tô gia, nhưng Tô Viên Triêu là nhân vật cỡ nào?

Hắn thân là Chủ tịch của tập đoàn lớn thứ hai cả nước, dưới tay còn có cả một công ty bảo an, toàn là bộ đội đặc chủng xuất ngũ cở khoảng 200,300 người, chẳng lẽ lại phải sợ một lão đại ở Tân Giang hay sao?

Cho nên hắn chẳng thèm để ý tới, trực tiếp dùng Bộ công an gây áp lực với Cục công an Tân Giang, nghiêm trị đối với hai gã định hủy đi sự trong sạch của con gái mình

……

Trong một biệt thự xa hoa của Tô gia, thuộc khu công nghiệp Tô Châu

Tô Dĩnh Tư tự nhốt mình trong phòng đã là ngày thứ ba rồi. Sau khi trở về từ buổi diễn ở Tân Giang, nàng không muốn đi làm nữa

Nàng nhàm chán mở ti vi xem, chuyển qua chuyển lại thì lại đúng vào chương trình đang phát lại buổi biểu diễn ở Tân Giang

Người kia ngay cả sân khấu cũng bước lên rồi, thì tại sao lại không hát cơ chứ

Tô Dĩnh Tư xem ti vi nhưng trong lòng cũng buồn bực. Nàng ấn vào cái nút “Move” chuyển sang phần hình ảnh

Cuối cùng thì chương trình biểu diễn cũng chuẩn bị kết thúc, Tô Dĩnh Tư lại thấy hình ảnh bé trai kia bị mình dùng sức kéo lên sân khấu Truyện "Trọng Sinh Truy Mỹ Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Tô Dĩnh Tư ngây ngốc dùng hai tay chống cằm, ngắm người trê ti vi tới ngẩn ngơ

Phóng viên chết tiệt…. Tô Dĩnh Tư nhướng mày nhìn ti vi, bởi trên đó toàn hình của nàng, tại sao lại chụp hắn ít như vậy?

Mình sao vậy? Tại sao lại chú ý tới người không quen biết đó chứ? Tô Dĩnh Tư lắc đầu, nhưng mà ánh mắt vẫn thủy chung nhìn vào ti vi, mong đợi phóng viên chuyển ống kính sang hắn…..

“Phù”

Tô Dĩnh Tư thở phào một cái, hắn cuối cùng cũng xuống sân khấu

Tô Dĩnh Tư cũng mất đi hứng thú tiếp tục xem chương trình. Không biết tại sao, Tô Dĩnh Tư lại lấy cái cuộn phim mà người đó để lại cho mình

Tô Dĩnh Tư run rẩy nhét nó vào trong máy quay phim

“Tích tích” một tiếng, máy quay phim bắt đầu làm việc

“Đến đây đi, đại minh tinh! Nhìn thấy cô khó chịu như vậy, không bằng sớm làm phối hợp tôi, hai chúng ta cùng thoải mái! Nếu như tôi không thể thỏa mãn cô, thì còn có vị huynh đệ kia, hai chúng tôi thay phiên nhau…. Hắc hắc!”

Từ trong máy quay phim truyền ra âm thanh của Hoàng Vĩ Thành

Tô Dĩnh Tư cắn môi nhấn vào phím tua trên máy, cảnh tượng nhanh chóng xẹt qua…. Truyện "Trọng Sinh Truy Mỹ Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“Ai nha, chính là chỗ này!”

Tô Dĩnh Tư luống cuống tay chân vội vàng nhấn vào nút “play”.

“A” Trên ti vi truyền ra hai tiếng kêu thảm thiết, chỉ thấy hai người bọn Hoàng Vĩ Thành đang giương nanh múa vuốt, bị cánh cửa đập cho ngất đi

Sau đó có một người xông tới, chẳng phải là nam nhân mình vẫn nhớ thương đó hay sao!

“Tôi…Tôi thật khó chịu a…. Cậu…Giúp tôi đi….Nóng…Nóng muốn chết! Giúp tôi…Đem y phục…Cởi xuống…”

“Tôi ….van cậu….Tôi chịu không được nữa…Tôi….Tôi muốn…”

Nhìn bộ dáng của mình trong máy quay, mặt của Tô Dĩnh Tư đỏ như một trái hồng chín, tại sao mình có thể nói ra những lời hư hỏng tới như vậy chứ!

Tô Dĩnh Tư xấu hổ chùm cái chăn kín đầu

“Mẹ kiếp, cô đừng có lộn xộn”

Trong máy quay truyền ra tiếng quát của hắn, Tô Dĩnh Tư ngẩng đầu lên. Ai cần ai chứ, trong tình cảnh như thế mà hắn còn thô bạo với mình, Tô Dĩnh Tư nhịn không được tức giận hờn dỗi.

Mình đã ra ám hiệu với hắn, vậy mà hắn còn thờ ơ, còn quát mình nữa chứ. Chẳng lẽ mình không có mị lực tới vậy ư, người ta không cần mình lại còn quát mình nữa chứ

Từ nhỏ đến lớn, nam nhân quanh mình y như một thiên lôi chỉ đâu đánh đó

Ngay cả hai tên bại hoại kia cũng vì sắc đẹp của mình nên mới….. Nhưng mà người này tại sao lại không coi mình ra gì vậy chứ!

Nghe thấy âm thanh trên ti vi lặp lại câu nói: “Tôi muốn….”, Tô Dĩnh Tư hận không tìm được một cái lỗ để chui vào. Đây là chuyện vô cùng mất mặt!

Nhưng mà tại sao mình lại nói với hắn như vậy chứ? Hai tên lưu manh kia ở trước mặt mình, mình còn liều mạng chống cự; nhưng đối với người con trai này, mình lại liều mạng cho hắn

Tô Dĩnh Tư mặt càng ngày càng đỏ….. Chẳng lẽ nói mình thích hắn?.... Không thể nào? Mình mới gặp hắn có một lần, ngay cả tên hắn là gì, làm cái gì cũng không biết…. Thích hắn? Điều này sao có thể! … Nhưng mà người này đúng là làm cho mình có cảm giác tim đập loạn nhịp…..Vậy điều này thì nói sao đây!

Mình là đại minh tinh Tô Dĩnh Tư, là thiên kim đại tiểu thư của tập đoàn Tô Thị, làm sao lại có thể thích một nam nhân không có gì đặc biệt, trông lại có vẻ bất cần đời cơ chứ?....Nhưng mà khi hắn một cước đá văng cánh cửa, trông rất oai phong! Truyện "Trọng Sinh Truy Mỹ Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Nếu như không phải là hắn, thì mình sợ rằng đã….Tô Dĩnh Tư không dám nghĩ tiếp….Nhưng khi Tô Dĩnh Tư thấy hắn lấy tay đẩy mình ra, lại cảm thấy có chút phiền muộn….Chẳng lẽ mình….

Tô Dĩnh Tư dần dần bình tĩnh lại. Mình thật không biết xấu hổ, lần đầu tiên của mình phải dành cho người chồng tương lại của mình, người mà cả đời sẽ yêu mình, tại sao có thể qua loa như vậy chứ.

Nhưng mà hình ảnh tiếp theo trên máy quay lại làm cho Tô Dĩnh Tư xấu hổ vô cùng, khuôn mặt nhỏ nhắn nóng tới tột đỉnh

Người con trai này lại để tay lên chỗ đó của mình, lại còn không ngừng xoa nắn….Toàn thân Tô Dĩnh Tư cũng nóng dần lên, rồi nhớ lại cảnh tượng ngày đó….

Lúc đó mình đang khó chịu vô cùng, khi hắn vuốt ve mình, mình có cảm giác khoái cảm tuyệt vời, làm cho mình hưng phấn khó có thể tự kiềm chế….Chẳng lẽ đây là sự cao trào trong sách đã miêu tả….

Mình tại sao có thể thích cảm giác này chứ, thật là xấu xa mà…..

Tô Dĩnh Tư nghĩ tới đây, xấu hổ không chịu nổi. Nhưng mà trong máy quay, tại sao mình lại rên rỉ như vậy chứ….

Những bộ dạng khó coi này đã bị nan nhân kia nhìn hết rồi….Việc này bảo mình làm sao có thể đối mặt với người ngoài được cơ chứ!

Nhưng mà Tô Dĩnh Tư cũng không biết tại sao, biết rõ là hư hỏng, nhưng vẫn trơ mắt nhìn cảnh tượng người kia vuốt ve chỗ đó của mình

Bất tri bất giác, Tô Dĩnh Tư bỗng nhiên cảm giác được hạ thể của mình đã ươn ướt

Tô Dĩnh Tư vội vàng hít một hơi, chẳng lẽ mình đã có xuân thủy?

Tô Dĩnh Tư cuống quít cởi quần con, phát hiện trên nó có dính nhiều chất lỏng trong suốt, giống y như ngày đó

Tô Dĩnh Tư nhìn cảnh tượng trong máy quay, rồi lại nhìn cái quần con, trong lòng vô cùng chờ đợi hắn làm như thế với mình một lần

Chẳng qua đây chỉ là ý nghĩ nhất thời, Tô Dĩnh Tư lập tức tỉnh táo lại. Mình đang suy nghĩ cái gì đấy! Tại sao có thể chờ đợi chuyện như vậy được!

Nếu như vậy chẳng phải mình là người dâm đãng hay sao! Trước kia mình có như vậy đâu!

Đúng rồi, có lẽ là ngày đó xuân dược vẫn còn sót lại trong cơ thể mình, đúng rồi, nhất định là như vậy!

Tô Dĩnh Tư đêm mọi tội lỗi đổ lên xuân dược, nhưng nàng không biết xuân dược đâu phải là độc dược mãn tính, sao có thể phát huy tác dụng trong ba ngày sau được? Đương nhiên, những chuyện này Tô Dĩnh Tư không biết.

“Cốp cốp cốp!”

Bỗng nhiên, từ ngoài cửa truyền tới tiếng gõ

“Tiểu Tư, con có ở bên trong không?”

Ngoài cửa vang lên thanh âm của một trung niên nam tử

Không tốt! Tô Dĩnh Tư trong lòng thầm kêu, là cha mình tới! Tô Dĩnh Tư vội vàng tắt quay phim, nhưng mà trong lúc bối rối không tìm được điều khiển, đành rút luôn phích điện

“Cha….Người chờ một chút, con mặc quần áo”

Tô Dĩnh Tư hướng về phía cửa nói. Sau đó cuống quít đem cái quần con kia nhét xuống dưới gối, lại từ trong tủ treo quần áo lấy ra một cái quần mới

Nhưng mà cái này cũng giống y như cái quần đã mặc lần trước, vẫn là HelloKitty.

Dĩnh Tư lắc đầu, nghĩ nhiều như vậy làm gì! Cứ liên tưởng tới những chuyện kia làm cho tâm tình mình không bình tĩnh được! Cha còn đang đứng ngoài cửa đấy!

Tô Dĩnh Tư vội vàng thay quần con, nhưng lại phát hiện nơi đó vẫn còn ẩm ướt, vội vàng thêm một cái băng, sau đó mặc một chiếc quần jean.

Nàng nhìn xung quanh bốn gian phòng, thấy không có gì khác thường, lúc đó mới ra mở cửa phòng

“Tiểu Tư, con đang làm cái gì vậy? Tại sao lại lâu như thế?”

Tô Viên Triêu nhìn khuôn mặt đỏ ửng của con gái mình kỳ quái hỏi

“Cha, con còn đang buồn ngủ….”

Tô Dĩnh Tư cuống quít nói bừa một lý do

Chẳng lẽ lại nói thật chuyện mình ở trong phòng động lòng xuân?

“A, cha không quấy rầy con chứ?” Tô Viên Triêu gật đầu nói

“Không có, đúng lúc con đã tỉnh rồi…”

Tô Dĩnh Tư không biết nên nói gì, chẳng qua là ứng phó cho xong chuyện

“ha hả, Tiểu Tư, con cứ để cha ở ngoài cửa đứng mãi như vậy ư? Không mời cha đi vào ngồi một chút hay sao?”

Thật ra thì lần này Tô Viên Triêu tới là tìm Tô Dĩnh Tư nói chuyện tâm tình

Vốn Tô Viên Triêu luôn phản đối con gái mình làm đại minh tinh

Bên trong giới giải trí như thế nào, thì Tô Viên Triêu vô cùng rõ ràng, nơi đó đúng là một lò lây nhiễm, Tiêu Tư thanh thuần như vậy, không biết nơi đó hiểm ác tới cỡ nào

Tô Viên Triêu chuẩn bị tìm một cơ hội cùng Tô Dĩnh Tư nói chuyện, b ảo nàng rút lui khỏi giới giải trí. Sau lần thiếu chút nữa xảy ra chuyện này, Tô Viên Triêu càng thêm kiên định nghĩ trong lòng, mượn cơ hội này, tính toán thuyết phục con gái

“Cha….Người vào đi”

Tô Dĩnh Tư lúng túng nói Truyện "Trọng Sinh Truy Mỹ Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Tô Viên Triêu vào phòng, tìm một cái ghế ngồi xuống bên cạnh chiếc ti vi ngồi xuống

Đột nhiên cảm giác được cái TV có sức nóng tỏa ra, nên lấy tay sờ thử, trong lòng nghĩ cái TV này rõ ràng mới tắt! Tiểu Tư rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, tại sao lại nói dối mình là đang ngủ! Truyện "Trọng Sinh Truy Mỹ Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Nhưng mà Tô Viên Triêu cũng không để bụng chuyện này, bởi nó cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt mà thôi

“Tiểu Tư, con có thể rút lui khỏi giới giải trí được hay không?”

Tô Viên Triêu trầm ngâm hồi lâu, rốt cục cũng nói ra những lời này

“Cha! Sự nghiệp của con mới có chút thành tựu….cứ rút lui như vậy thì quá đáng tiếc!”

Tô Dĩnh Tư lập tức lắc đầu nói

“Tiểu Tư, con nghe lời cha đI! Con là một cô nương thuần khiết, thế giới giải trí không hợp với con! Giống như lần này vậy, suýt chút nữa đã xảy ra chuyện rồi!”

Tô Viên Triêu hút một điếu thuốc nói

“Khụ………..Khụ! Cha, người mau dập thuốc đi, con đã nói rằng ở trong phòng của con không được hút thuốc lá…”

Tô Dĩnh Tư có dị ứng với khói thuốc, cho nên sau này nàng lấy chồng cũng phải lấy người không hút thuốc lá

Tô Viên Triêu vội vàng dập điếu thuốc, mở quạt thông gió của căn phòng

“Cha, điều người nói con cũng biết, nhưng một khi con rút lui khỏi giới giải trí thì con sẽ làm gì? Bây giờ con ngoại trừ ca hát, có làm gì khác được đâu…..”

Tô Dĩnh Tư nói

“Tiểu Tư, con là con gái. Sau này ở nhà giúp chồng dạy con, căn bản không cần đi ra ngoài làm việc! Trông con bây giờ, suốt ngày đi ra ngoài, sau này làm sao có thể lấy được chồng!”

Tô Viên Triêu nói lời có ý sâu xa

“Vậy thì con không lấy chồng nữa!”

Tô Dĩnh Tư chu cái miệng nhỏ nhắn nói

Nhắc tới lập gia đình, trong lòng Tô Dĩnh Tư không khỏi nhảy lên. Sau này mình sẽ gả cho người như thế nào đây? Cao lớn, đẹp trai. Nhưng mà không nên quá đàng hoàng, tốt nhất là có chút xấu xa. Quan trọng nhất là khi mình gặp nguy hiểm thì phải xông lên bảo vệ mình

Dần dần, trong suy nghĩ của Tô Dĩnh Tư hiện lên một hình bóng, nhưng sao lại giống với người kia như vậy, nàng sợ hết hồn, không dám nghĩ tiếp nữa

“Nói nhảm! Con gái trưởng thành rồi thì phải lập gia đình! Sao lại không lấy chồng được cơ chứ!”

Tô Viên Triêu nghiêm mặt khiển trách

“Tại sao lại không thể! Con ở bên cạnh cha là được!”

Tô Dĩnh Tư quật cường nói

“Nói đến lập gia đình, Dĩnh Tư, con cũng trưởng thành rồi! Qua năm sau là 20 rồi! Cha đã tìm cho con một mối rồi, đó là Lý Hướng Đông con trai của Lý chủ tịch tập đoàn điện khí Phi Phàm. Tiểu tử nhân cách không tệ, quan trọng nhất là hắn không hút thuốc.”

Tô Viên Triêu chậm rãi nói

“Con sẽ không gả cho hướng đông hướng bắc gì gì hết, con đâu có biết hắn là ai!”

Tô Dĩnh Tư lắc đầu nói

Cha mình đã vô số lần làm mai, cho nên nàng từ chối cũng thành thói quen rồi

“Tiểu Tư! Cái tên Lý Hướng Đông này nhân cách tương đối tốt, hơn nữa hắn còn trẻ, mà đã là phụ tá đắc lực của Lý chủ tịch rồi!”

Tô Viên Triêu nói

“Con mặc kệ hắn như thế nào, con sẽ không gả cho người con không thích!”

Tô Dĩnh Tư không nhịn được nói

“Tiểu Tư, cái tên Lý Hướng Đông này con cũng đã gặp rồi đấy, con có nhớ lần trước trong buổi thảo luận về nghề điện tử toàn quốc, chính là tiểu tử ngồi bên cạnh con đấy!”

Trường phong ba của Hoàng Vĩ Thành nhanh chóng bình lặng xuống

Cái tên phục vụ sinh kia được Trương Quốc Bình đổ một khoản tiền lớn lên người, rồi lại mời bác sỹ tốt đến điều trị

Thế nên gia đình của tên phục vụ sinh này khóc rống lên, nói rằng hai ông chủ đối đãi với nhân viên vô cùng tốt, còn kém một chút là đề nghị thưởng cờ thi đua

Bọn họ đâu có biết, nếu như tên phụ vụ sinh này không nắm giữ một bí mật lớn, thì cho dù hắn có chết cũng chẳng ai quan tâm

Hơn một tháng ngày nghỉ rất nhanh qua đi, trong thời gian đó ngoại trừ việc học dị năng với Cước Nha Tử ra, thì tội lại cùng với hai nha đầy Nhan Nghiên và Vi Nhi ở chung một chỗ, cho đến thời gian tựu trường, tôi mới nhớ ra là tôi còn một đống bài tập chưa động tới

Nhưng mà tôi cũng không có ý định làm, bởi ở trong mắt giáo viên, tôi đã biến thành một trường hợp đặc biệt, đó chính là không đi học, đi học là ngủ nhưng thành tích học tập vẫn đứng thứ nhất

Sau khi tới trường, tôi rốt cục cũng có thể gặp mặt thằng bạn tốt Quách Khánh sau hơn một tháng nghỉ

Tên tiểu tử này càng lúc càng giống người xã hội, hắn cắt đầu cua bóng loáng

Ngay cả tôi cũng không thể tin được, đây là Quách Khánh có tính cách nhút nhát lúc mới bước chân vào lớp 10 ư?

Khi đi tới cửa lớp, tôi phát hiện có một người to con đứng sẵn ở đó, rồi dùng ánh mắt nhìn tôi khiêu khích, thấy tôi đi tới, hắn lạnh lùng nói với tôi:

“Cậu là Lưu Lỗi phải không? Tớ muốn gặp cậu có chút việc!”

Không đợi tôi nói chuyện, Quách Khánh đã lập tức kích động nói:

“Con mẹ nó, ép người hả! Mày là thằng nào, mà dám nói chuyện với Lão đại của tao như vậy!”

Tên to con kia sửng sốt, không nghĩ tới Quách Khánh lại ra mặt. Quách Khánh là nhân vật thế nào!?

Học sinh Tứ Trung không ai không biết, đây là nhân vật dậm chân một cái là gây ra động đất. Nếu gậy sự với Quách Khánh, chẳng phải là Thọ tinh treo ngược, chê mạng quá dài hay sao!

Trong lúc nhất thời, tên to con kia không biết nói gì cho phải, về phần tên Lưu Lỗi này hắn đã điều tra qua, hắn đâu có bối cảnh gì đâu!

Thế nhưng tại sao lão đại Quách Khánh lại gọi hắn là lão đại đây? Chuyện này không phải có chút kì quái hay sao?

“Quách tử, cậu đi trước đi, tớ nói chuyện với hắn một chút”

Tôi phất phất tay nói

Dù sao người này cũng chỉ là một học sinh, hắn tìm tôi nói chuyện thì tôi cũng nên bình tĩnh nghe nói một chút

Quách Khánh gật đầu, lúc gần đi vẫn không quên trợn mắt nhìn tên to con kia một cái, dọa cho hắn bước lùi về sau mấy bước

Nhưng đừng có tưởng tính cách của tên to con này hèn yếu, mà bởi vì thanh danh của Quách Khánh quá vang dội, cho nên trong tâm lý của hắn cũng có chút sợ hãi

“Tìm tớ có chuyện gì không?” Khi tôi với tên to con đi ra ngoài hành lang, tôi cười cười hỏi

“Tớ…” Tên to con này vốn muốn hù dọa Lưu Lỗi một chút, nhưng không nghĩ giữa đường lại gặp Quách Khánh, bị hắn dọa lại, cho nên đã sớm đánh mất khí thế ban đầu

“Tớ tên là Tề Đại Bằng!”

Tên to con suy nghĩ một lúc lâu, sau đó lo lắng nói

“A! Tớ biết rồi. Cậu tên là Tề Đại Bằng, chẳng lẽ cậu tìm tớ chỉ là để nói cho tớ biết cậu tên là Tề Đại Bằng hay sao?”

Tôi buồn bực nói, người này cũng quá quái dị

“Tớ….Tớ muốn nói với cậu một chuyện!” Tề Đại Bằng do dự một chút rốt cục cũng mở miệng nói

“Có chuyện gì? Cậu nói đi!” Tôi không biết tại sao tên to con này lại nhăn nhó như vậy, trông cứ giống như một đại cô nương vậy

“Tớ muốn khiêu chiến cậu!”

Tề Đại Bằng rốt cục cũng bỏ được lo lắng, lớn tiếng nói

“Gì? Cậu nói gì? Cậu muốn khiêu chiến tớ?”

Tôi đúng là không hiểu tên Tề Đại Bằng này có bệnh hay không nữa? Khiêu chiến với tôi? Tại sao phải khiêu chiến với tôi?

“Đúng! Tớ muốn khiêu chiến cậu! Phương thức khiêu chiến tùy cậu chọn, nhưng khi thua phải rời xa Hứa Nhược Vân!” Tề Đại Bằng kiên quyết nói

“Cái gì? Rời xa Hứa Nhược Vân?”

Tôi đúng là không hiểu, rời xa Hứa Nhược Vân là chuyện gì?

“Là! Rời xa Hứa Nhược Vân! Cậu có đồng ý hay không?”

Tề Đại Bằng khiêu khích nói

Lúc này Tề Đại Bằng đã hoàn toàn khôi phục khí phách ban đầu. Vốn hắn là một đứa trẻ được nuông chiều, khi học ở trường đã ngang ngược thành thói quen, thì tại sao lại phải sợ một tên mặt trắng cơ chứ

“Đợi một chút!” Tôi vội vàng bảo hắn dừng lại nói:

“Cậu trước tiên nói với tớ, là tại sao phải rời xa Hứa Nhược Vân? Tớ vẫn không hiểu chuyện gì đấy?”

“Cậu giả bộ à? Chẳng lẽ cậu vẫn không hiểu ý của tớ? Tới nói lại! Cậu có biết Hứa Nhược Vân không?”

Tề Đại Bằng hỏi

“Biết! Sao vậy?”

Tôi nghi ngờ nói

“Tớ thích nàng ấy!” Tề Đại Bằng nói

“Cậu thích cô ta? Chuyện tốt còn gì! Nhưng mà cậu nói với tớ chuyện này làm gì?”

Tôi vẫn nghi hoặc hỏi

“Cậu có phải đang giả bộ hay không?” Truyện "Trọng Sinh Truy Mỹ Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Tề Đại Bằng không nhịn được nói

“Giả bộ? Giả bộ cái gì! Tớ đến bây giờ còn chưa biết cậu đang nói tới cái gì đấy!”

Đầu giờ chiều, Diệp Tiêu Tiêu lên lớp. Đối với cô gái này, cảm giác của tôi rất mãnh liệt

Dù gì đi chăng nữa, tôi cũng là một nam nhân hơn 30 tuổi, không thể nào không có hứng thú với thục nữ được

Cho nên tôi vẫn dùng ánh mắt dâm đãng nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Diệp Tiêu Tiêu, kể từ sau khi xảy ra sự kiện bao ngừa thai lần trước, Diệp Tiêu Tiêu đối với tôi luôn có đề phòng, khi lên lớp không bao giờ đứng đối diện mà chĩa bộ ngực vào tôi cả

Nhưng mà bây giờ tôi đâu có giống như lúc trước, lúc nào chẳng có thể nhìn xuyên qua được. Cạp cạp ~ ! Đây đúng là một dị năng tuyệt vời

“Ngày đầu tiên của năm học mới, lớp chúng ta có 2 chuyện quan trọng phải làm

Chuyện thứ nhất, đó là chúng ta lại một lần nữa bầu chọn đội ngũ cán bộ

Tại sao lại phải chọn lại? Cũng không phải do đội ngũ cán bộ trước không xứng với chức danh, mà nguyên nhân chủ yếu là, đội ngũ cán bộ lần trước là do cô tạm thời chỉ định, do lúc đó mọi người chưa biết ai với ai cả

Lần này chúng ta lựa chọn phương thức dân chủ, đó là bỏ phiếu, tất cả các bạn trong lớp đều có thể tham gia,, ngoại trừ những người được lựa chọn vào trong danh sách cán bộ, cô nhắc lại là ngoại trừ những người được để cử, thì những người khác cũng có quyền tham gia ứng cử”

Diệp Tiêu Tiêu nói

Chọn lại đội ngũ cán bộ? Tôi nhớ thời điểm bầu lại đội ngũ cán bộ ở kiếp trước khi mới bước chân vào lớp 11, kết quả cuối cùng là tênLưu Khoa Sinh vẫn được chọn, chẳng lẽ bởi vì việc tôi trọng sinh nên đã có sự thay đổi?

Tôi không có hứng thú với việc tuyển chọn đội ngũ cán bộ lần này, ở cái thời điểm cấp 3 nói trắng ra cán bộ chỉ là một chức danh hão, làm không công chẳng qua là thỏa mãn một chút lòng hư vinh của mình mà thôi

Kiếp trước tôi đã làm đủ rồi, cho nên kiếp này khi đang đi học, mang lại cho tôi cảm giác dạo chơi nhân gian, cho nên loại chuyện này tôi trốn còn không kịp, làm sao có thể tham gia vào đây

Nhưng chuyện ngoài ý muốn là Diệp Tiêu Tiêu lại viết tên tôi lên bảng

Tôi ký quái nhìn Diệp Tiêu Tiêu, kết quả là nhận được một ánh mắt thị uy, làm cho tôi sầu lo trăm mối nhưng không có cách giải quyết

Đến thời điểm bỏ phiếu, tôi không thể không thừa nhận, cái tên Lưu Khoa Sinh đúng là có chút thủ đoạn

Mặc dù cha hắn đã bị bắt, nhưng tên tiểu tử này lại càng tích cực quan hệ hơn trước, trong lớp có hơn 80% số bạn học nhận ân huệ nhỏ của Lưu Khoa Sinh

Tôi nghĩ tiểu tử này đã bắt đầu vực dậy sau chuyện cha hắn bị bắt

Diệp Tiêu Tiêu cau mày nhìn số phiếu bầu của Lưu Khoa Sinh đã qua vượt qua 50%, nàng không nghĩ tới một con người bụng dạ hẹp hòi lại có thể đạt được nhiều phiếu bầu tới như vậy

Nói thật, lúc trước nàng rất coi trọng Lưu Khoa Sinh, nhưng có mấy chuyện sau này làm cho ấn tượng của nàng đối với Lưu Khoa Sinh tụt dốc không phanh

Nàng cho rằng một người mà lòng dạ hẹp hòi thì không thể nào lãnh đạo người khác được

Nếu như giờ tôi lại cho nàng biết tất cả những chuyện xấu xa mà Lưu Khoa Sinh đã làm, thì không biết nàng có cảm giác gì nữa

Lưu Khoa Sinh nhìn sií phiếu trên bảng thì biết tâm tư trong nửa năm nay của mình không uổng phí

Tình cảnh của mình giờ không giống trước kia, chuyện gì cũng phải dựa vào chính mình Truyện "Trọng Sinh Truy Mỹ Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Diệp Tiêu Tiêu lúc này đang do dự, dựa theo số phiếu bầu trên bảng, thì Lưu Khoa Sinh sẽ được chọn làm lớp trương, nhưng mà ý đồ của Diệp Tiêu Tiêu với lần bỏ phiếu này là muốn chọn ra một lớp trưởng khác, còn những chức vụ còn lại không trọng yếu

Tôi mặc dù dối với chuyện bỏ phiếu vô cùng thờ ơ, nhung mà Diệp Tiêu Tiêu lại hết sức quan tâm

Tầm mắt của tôi thủy chung chưa rời nàng chút nào, thì khi nhìn vẻ mặt của nàng, tôi cũng hiểu được đại khái

Vốn ai làm lớp trưởng tôi cũng không quan tâm, nhưng ai bảo tên Lưu Khoa Sinh này có thù oán với tôi, huống chi quan trọng nhất là tiểu thư xinh đẹp Diệp Tiêu Tiêu có ý kiến

Tôi nhìn Quách Khánh ở phía trước, thấy hắn còn đang ngủ. Hắn cũng biết chuyện bầu chọn lại cán bộ lớp chẳng có quan hệ gì với tôi với hắn cả, nên hắn đã ngủ khò từ sớm!

Cho nên tôi dùng chân đạp cho Quách Khánh một cước, Quách Khánh bị giật mình tỉnh giấc

Hắn quay đầu lại định chửi, nhưng nhìn thấy tôi thì lại nở nụ cười nói:

“Lão Đại, có chuyện gì không?”

“Cậu nhìn số phiếu trên bảng một chút, căn cứ theo kết quả bây giừo thì Lưu Khoa Sinh chắc chắn lại được chọn làm lớp trưởng”

Tôi đem cơ hội này chuyển sang cho Quách Khánh

Quách Khánh gật đầu, lập tức hiểu ý

“Theo kết quả bỏ phiếu, bạn Lưu Khoa Sinh đạt được 38 phiếu, dẫn đầu lớp. Dựa theo kết quả này, bạn Lưu Khoa Sinh sẽ trở thành lớp trưởng của lớp chúng ta, có ai có ý kiến gì không?”

Diệp Tiêu Tiêu cau mày nói

Mặc dù kết quả này không như nàng mong muốn, nhưng nàng cũng không có biện pháp gì cả

“Em có”

Quách Khánh lười biếng duỗi lưng một cái nói:

“Em không đồng ý, em muốn bỏ phiếu lại một lần nữa!”

Lưu Khoa Sinh trong lòng cả kinh, nửa năm nay hắn đã hối lộ không ít bạn học, mặc dù người khác có thể không bỏ phiếu cho mình, nhưng cũng không có chen ngang phá đám!

Nhưng khi hắn nhìn thấy người nói chuyện là Quách Khánh, thì trong lòng nhất thời nguội lạnh đi phân nửa

Nhìn thấy đồ chuẩn bị tới tay, mà lại bị người khác chặn ngang, trong lòng hắn đúng là có chút tức giận

“Bỏ phiếu một lần nữa ư? Tại sao em lại muốn bỏ phiếu một lần nữa?”

Ở Diệp Tiêu Tiêu nghĩ, cho dù có làm lại một lần nữa, thì kết quả cũng giống nhau mà thôi

“Bởi vì lúc nãy em đang ngủ!” Quách Khánh dõng dạc nói

“Ngủ! Chuyện này có quan hệ gì với việc em đang ngủ?”

Diệp Tiêu Tiêu kỳ quái nói

“Cô không phải nói cả lớp phải tham dự hay sao? Em lúc nãy còn đang ngủ, không thể bỏ phiếu, cho nên phải bỏ phiếu lại một lần nữa!”

Quách Khánh nói

“Nhưng mà…….Sợ rằng……..”

Diệp Tiêu Tiêu thật ra cũng hy vọng có thể bỏ phiếu lại một lần nữa, để tìm người thay thế tên Lưu Khoa Sinh, nhưng mà lần bình chọn này đã có kết quả, thì làm sao cải biến được đây Truyện "Trọng Sinh Truy Mỹ Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

“Được rồi, người khác có làm lão tử không can dự, nhưng Lưu Khoa Sinh mà làm lớp trưởng thì lão tử không đồng ý! Chúng ta làm đơn giản một chút, ai đồng ý với việc Lưu Khoa Sinh làm lớp trưởng thì giơ tay!”

Quách Khánh không đợi Diệp Tiêu Tiêu nói đã đứng ra nói với tất cả mọi người trong lớp

Mọi người hai mặt nhìn nhau, bạn nhìn tôi, tôi nhìn bạn, không có ai giơ tay cả, người nào giơ tay thì người đó ngu, Quách Khánh này là ai!?

Đó là xã hội đen, nếu hắn đã nói rõ là không muốn Lưu Khoa Sinh làm lơp trưởng thì làm gì còn ai dám giơ tay nữa!

Có mấy người bình thường chơi thân thiết với Lưu Khoa Sinh do dự một lúc rồi cũng giơ tay lên

Quách Khánh thấy vậy thì trừng mắt một cái, dọa cho những người kia sợ tới mức suýt tè ra quần, cánh tay đang giơ lập tức bỏ xuống

“Cô Diệp, không có ai đồng ý chuyện Lưu Khoa Sinh làm lớp trưởng!”

Quách Khánh hài lòng nói

Diệp Tiêu Tiêu lúc này cũng kinh ngạc tột đỉnh, không nghỉ tới tên học sinh cá biệt này trong lúc này lại đứng ra giúp mình, nhưng nàng không hiểu là, tại sao hắn chỉ đứng lên nói một câu, lập tức mọi người lại làm theo hắn, hơn nữa còn vô cùng nghiêm túc

Nếu để cho Diệp Tiêu Tiêu biết học sinh của mình sợ xã hội đen trả thù mới thay đổi, thì không biết nàng sẽ có cảm tưởng thế nào

Lưu Khoa Sinh tức muốn nổ phổi, chuyện đã thành công thì lại bị tên Quách Khánh này phá rồi, nhưng mà hắn cũng không dám nói gì, bởi hắn biết Quách Khánh bây giờ mạnh hơn hắn nhiều lắm!

Quách Khánh nói xong cũng ngồi xuống, Diệp Tiêu Tiêu lập tức dùng ngay cái cớ này, xóa kết quả của Lưu Khoa Sinh ở trên bảng đi. Kết quả của lần bỏ phiếu tiếp theo, thì một người tên là Vu Dương lên làm lớp trưởng

Tôi đối với người này không có ấn tượng gì, chẳng qua là cảm giác hắn thành thật, thuộc về loại người đấm ba quyền không dám đánh ra một phát rắm Truyện "Trọng Sinh Truy Mỹ Ký " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Nhìn ánh mắt oán độc của Lưu Khoa Sinh, tôi đoán là tên Vu Dương này xui xẻo rồi, nhưng chuyện đó có quan hệ gì với tôi đâu. Nhưng chuyện làm cho tôi ngoài ý muốn là tôi được bầu làm Ủy viên Học tập!

Nhưng mà cũng mặc kệ, chức vụ này chẳng phải làm cái gì cả, nó chỉ được mỗi cái danh mà thôi

Triệu Nhan Nghiên vẫn được bầu làm Bí thư chi đoàn, tiểu nha đầu này nhân duyên không tệ, cả lớp có 63 người thì có tới 59 người bỏ phiếu cho nàng, người không bỏ phiếu là tôi, còn lại là Quách Khánh đang ngủ không tham gia, tôi với Triệu Nhan Nghiên vì ngại nên không bỏ, người thứ tư thì tôi đoán chắc là Lưu Khoa Sinh rồi

Sau khi danh sách cán bộ đã hoàn tất, Diệp Tiêu Tiêu tuyên bố chuyện quan trọng thứ hai chính là, mùa xuân này trường học tổ chức Đại Hội thể dục thể thao, khuyến khích mọi người ghi danh tham gia, làm vẻ vang cho lớp.    

     

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hay#kip