Chương 35: Gặp lại Lộ Trạch Tây
"Vâng ạ, xin chờ một chút." Không thể hiện thái độ mà thu thẻ nhiệm vụ lại, người nhân viên cũng theo đó mà cong khoé môi thành một nụ cười, sau đó rất nhanh đã rời đi.
"Thưa cô, đồ cô cần." Giống như trước đây, bên dưới rượu cốc tai, đang đặt một tờ giấy.
Cầm tờ giấy lên, trong lòng của Thiên Lạc cũng theo đó mà có chút căng thẳng.
Vị trí được ghi trên giấy rất đơn giản.
Một tấm bản đồ vô cùng nhỏ, bên trên ký hiệu một nơi được gọi là Cô Lang đảo.
Nằm ở nước S cách nước Z một khoảng, xung quanh Cô Lang đảo đều là nước biển, có thể nói là một hoang đảo hoang vu tách biệt với thế giới bên ngoài.
Trên tấm bản đồ ghi chú kinh độ vĩ độ cụ thể của hòn đảo này, có thể nói là vô cùng cẩn thận.
"Thưa cô, đây chính là đáp án lần này của chúng tôi, cô có thể ở đây, tìm được đồ vật, hoặc là người mà cô cần." Người nhân viên đó cũng mỉm cười, nói với Thiên Lạc.
Nghe nhân viên nói, Thiên Lạc cũng khẽ cười, "Cảm ơn, tôi rất hài lòng."
Nói xong, Thiên Lạc trực tiếp quay người, ra khỏi quán rượu.
Đi bước lớn trên phố, nắm chặt trong tay tấm bản đồ, trong đầu thì không ngừng suy nghĩ những chuyện khác.
Chuyện của nước S, Thiên Lạc không rõ lắm.
Hoàng Phủ Tú Tuyết nhiều năm như vậy vẫn luôn không có tin tức gì, việc này nhất định không đơn giản, cô không thể tùy tiện hành sự.
Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, Thiên Lạc thực sự rất kích động mong muốn đi tìm Hoàng Phủ Tú Tuyết, có điều trước khi làm rõ nội tình của Cô Lang đảo, cô tuyệt đối sẽ không dễ dàng manh động.
Nghĩ đến đây, Thiên Lạc cũng dừng bước lại.
Đi đến một con đường nhỏ vắng người của công viên bên ngoài quán rượu, lúc này đã là nửa đêm, xung quanh yên lặng đến chỉ có thể nghe thấy một chút tiếng côn trùng.
Gió đêm thổi qua, Thiên Lạc cũng nghe thấy một tiếng bước chân.
Người đàn ông đi đầu, bước chân vững vàng, giày da xa xỉ gõ trên mặt đất, phát ra âm thanh khe khẽ.
Được đề xuất cho bạn
Tạm biệt những đêm mất ngủ bằng giải pháp chống ngáy mang tính đột phá…Night Comfort VN
Chí Tôn Đặc Công
Đề nghị từ
Còn những người đàn ông ở phía sau, rõ ràng vẫn khá đông, tính sơ qua cũng ít nhất vài chục người.
Từ sau khi ra khỏi quán rượu, những người này vẫn luôn đi theo sau lưng Thiên Lạc, Thiên Lạc vốn dĩ định tách hỏi đám người này, nhưng mà người đàn ông đứng đầu, quả thật dai như đỉa, giữ một khoảng cách nhất định với cô, nhưng lại đi theo không nghỉ.
Thiên Lạc vẫn khá là tự tin với năng lực ẩn nấp của mình, đám người kia đã đi theo cô lâu như vậy mà vẫn không tách được, tuyệt đối không phải hạng tầm thường.
Nghĩ đến đây, Thiên Lạc quay người, nhìn thấy một người đàn ông trong hệt như ác ma.
Áo sơ mi màu đỏ đậm, người đàn ông ở trước mắt, có mái tóc đỏ như lửa đang nhảy múa điên cuồng trong gió, đôi con ngươi màu trà không ngừng tỏa ra ánh sáng cương quyết cuồng dã, dung mạo tuấn mỹ mang Theo sự hung hăng càn quấy, những người đàn ông trước mặt, trên người toát ra uy áp, ánh mắt kiêu ngạo, nhìn chằm chằm vào Thiên Lạc ở bên này, khóe môi cong lên nụ cười khát máu, "Không chạy nữa à?"
Hoàn toàn không bị Thiên Lạc phát hiện mà hoảng sợ, Lộ Trạch Tây vẫn kiêu ngạo như cũ, vốn dĩ không đặt bất kỳ ai vào trong mắt.
"Hết cách rồi, bị một đám đỉa đói bám theo sau lưng như thế, chỉ có thể dừng lại trước, giết hết bọn đỉa mới đi được." Thiên Lạc cũng không ngờ rằng bản thân lại có thể gặp được Lộ Trạch Tây ở nơi này, trong lòng bất giác có chút hồi hộp.
Thiên Lạc lúc này và lúc cô giả nam, vẫn có một sự khác biệt nhất định, thêm vào đó, lúc Thiên Lạc và tên Lộ Trạch Tây này đọ sức, còn đội mũ lưỡi trai và bịt khẩu trang, cho nên Thiên Lạc không lo lắng Lộ Trạch Tây sẽ nhận ra.
Chỉ có điều, nếu đã không để lộ thân phận, tên Lộ Trạch Tây ở trước mắt này, cũng tuyệt đối là nhân vật nguy hiểm!
Không đổi sắc mặt, nhưng trên thực tế trong lòng Thiên Lạc đã thận trọng đến cực điểm!
"Anh ta đang ở đâu?" Nhìn Thiên Lạc, đáy mắt của Lộ Trạch Tây che giấu sát ý, cay độc mà híp mắt lại.
Nghĩ đến sau lần giao đấu với Thiên Lạc, Lộ Trạch Tây đã đặc biệt dùng không ít thủ đoạn, điều tra ra chuyện lần này có liên quan với rất nhiều chuyện, cũng biết được Thiên Lạc nhất định sẽ đến đây đưa ra nhiệm vu, đổi lại tình báo, cho nên vẫn luôn chờ ở đây.
Có điều không ngờ rằng, người anh ta chờ không phải là Thiên Lạc lúc giả nam, mà là một Thiên Lạc đã khôi phục lại thân phận phụ nữ.
Trước đây ngay cả tướng mạo của Thiên Lạc cũng không nhìn rõ, Lộ Trạch Tây đương nhiên không nhìn ra người phụ nữ trước mắt, chính là người đàn ông giao đấu với anh ta trên con đường núi trước đây.
Chỉ có điều, Lộ Trạch Tây vẫn có thể chắc chắn, Thiên Lạc nhất định có liên quan đến tên thiếu niên giao đấu với anh ta trước đây.
“Tôi và anh ta có quan hệ gì, liên quan cái khỉ gì đến anh?” Thiên Lạc hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói.
Lộ Trạch Tây hiện giờ đang đứng trước mặt cô, cô chắc chắn anh ta không phát hiện được thân phận của cô, cũng chắc chắn không biết quan hệ giữa cô hiện giờ và lúc giả nam.
Không cần thiết phải che giấu, Thiên Lạc không muốn phí lời với tên Lộ Trạch Tây nữa!
Tên đàn ông này, tuyệt đối là một ác ma, không dễ động vào.
"Người anh muốn tìm lại không phải là tôi, anh đi theo tôi làm gì?" Thiên Lạc lạnh lùng nhìn Lộ Trạch Tây, "Tránh ra."
"Dám nói chuyện với tôi như thế, cô là người thứ hai." Ngoại trừ Thiên Lạc gặp ở con đường núi trước đây, Lộ Trạch Tây lần thứ hai nhìn thấy có người dám sỗ sàng với anh ta như thế!
Không biết Thiên Lạc ở trước mặt là người trước đây giao đấu với mình, Lộ Trạch Tây lạnh lùng nhìn Thiên Lạc.
Mà đối diện ánh mắt của Lộ Trạch Tây, Thiên Lạc nhanh chóng rút ra dao găm giấu trong người, "Muốn đánh thì đánh, đừng nhiều lời."
"Cô rất khá, cô là phụ nữ, mà tôi không muốn ức hiếp phụ nữ." Lộ Trạch Tây nói xong, tiện tay cởi bỏ áo khoác tây phục, "Mười chiêu, nếu cô có thể chống đỡ mười chiêu dưới tay tôi, tôi sẽ thả cô đi."
"Xem thường tôi, anh sẽ phải trả giá." Thấy Lộ Trạch Tây tay không, Thiên Lạc cất dao găm trở về, "Anh không thừa cơ hội, tôi cũng không thừa cơ hội."
Nếu như Thiên Lạc thực sự dùng dao găm, Lộ Trạch Tây cũng không sợ hãi gì, nhưng mà lúc này thấy Thiên Lạc làm như thế, Lộ Trạch Tây cũng bất giác mà nhướng mày.
Biết Lộ Trạch Tây không dễ đối phó, Thiên Lạc nhanh chóng tiến về phía trước, đánh mạnh một đấm vào thẳng mặt của Lộ Trạch Tây!
Giống như muốn trực tiếp đập nát khuôn mặt còn xinh đẹp hơn cả phụ nữ của Lộ Trạch Tây, ánh mắt Thiên Lạc sắc bén, vừa ra tay đã hoàn toàn không hề nương tình!
Nhìn thấy dáng vẻ cay độc của Thiên Lạc, khoé môi của Lộ Trạch Tây cũng theo đó mà cong lên thành một nụ cười lạnh, hoàn toàn tránh né, tay trái đeo găng tay màu đen trực tiếp đón lấy cú đấm của Thiên Lạc, nhấc chân lên đá thẳng về phía Thiên Lạc!
Vừa nhanh vừa mạnh, một cú đá của Lộ Trạch Tây cho dù không thêm vào hồn lực, vẫn khiến cho Thiên Lạc chợt biến sắc!
Rút mạnh cổ tay của mình, Thiên Lạc vội vã ngồi xổm xuống, dõi mắt nhìn cú đá đi lướt qua đỉnh đầu của cô, đá thẳng vào một cột đèn gần đó.
"Rầm" một tiếng, cột đèn đường trực tiếp bị đá nứt, sau đó đổ sập xuống.
Nhìn cột đèn đổ nát nó một cái, khóe môi của Thiên Lạc rõ ràng co rút, đứng dậy, tiến về trước một bước, thu hẹp khoảng cách với Lộ Trạch Tây, chỉ thiếu một chút đã có thể chui vào trong lòng của Lộ Trạch Tây.
Lộ Trạch Tây nhìn Thiên Lạc, Thiên Lạc nhìn lại Lộ Trạch Tây, tầm nhìn của hai người không hề tránh né.
Nhìn thẳng vào Lộ Trạch Tây, môi hồng của Thiên Lạc cong lên, để lộ ra nụ cười mị hoặc, nhìn đến bất kỳ đàn ông nào đều rung động.
Con ngươi tối đen sáng lấp lánh, ánh mắt Lộ Trạch Tây từ từ sâu thêm, ở bên này Thiên Lạc lại không hề nương tình, nhấc chân lên đạp vào đôi giày bóng loáng của Lộ Trạch Tây, gót giày cao gót vừa dài vừa mảnh, đạp mạnh lên lưng bàn chân của Lộ Trạch Tây!
Sức lực của Thiên Lạc không giống với người bình thường, Lộ Trạch Tây chợt cau mày lại, Thiên Lạc cũng thu tay về, nhanh chóng kéo dài khoảng cách với Lộ Trạch Tây.
Ánh mắt toả ra hàn quang gian xảo, Thiên Lạc lần nữa xông về phía Lộ Trạch Tây!
Đôi mắt màu trà ẩn hiện sát quang cuồng ngạo, bàn tay của Lộ Trạch Tây đánh về phía Thiên Lạc!
Tốc độ của Lộ Trạch Tây cực kỳ nhanh, lúc Thiên Lạc định thần lại, Lộ Trạch Tây đã đến trước mặt cô!
Tên nhóc này, tốc độ nhanh thật!
Nghĩ như thế, Thiên Lạc cũng đấm đi, đập vào lòng bàn tay của Lộ Trạch Tây!
SPONSORED
Nhưng mà, Lộ Trạch Tây lại hoàn toàn không hề bị một đấm của Thiên Lạc ảnh hưởng đến, hàn quang ở đáy mắt từ từ ngưng tụ lại, trực tiếp vòng tay bắt lấy cú đấm của Thiên Lạc, dùng lực mà kéo!
Khớp xương phát ra tiếng động, Thiên Lạc chỉ cảm thấy một trận đau đớn rất nhanh đã ập đến, đau đến trên trán của Thiên Lạc cũng theo đó mà toát ra mồ hôi lạnh.
Mà ở bên này, Lộ Trạch Tây cũng đã buông Thiên Lạc ra, tiến về trước một bước, trực tiếp bấm vào cổ của Thiên Lạc.
Sức của Lộ Trạch Tây rất lớn, khiến cho Thiên Lạc không kìm được mà sinh ra cảm giác cổ của mình bị bóp nát!
"Cô thua rồi." Trong giọng nói của Lộ Trạch Tây mang theo vài phần lãnh khốc, khoé môi cũng cong lên nụ cười điên cuồng ngang ngược, "Hiện tại, nói cho tôi biết, người thanh niên cứu người trước đây đang ở đâu."
"Nếu như anh nghĩ là mình thắng, vậy thì có thể là anh sai lầm rồi!" Một cánh tay của Thiên Lạc bị trật khớp, cơn đau ập đến, đáy mắt của Thiên Lạc lại không hề nhận thua, lạnh lùng bất khuất nhướng mày, giơ một cánh tay khác ra, bắt lấy ngón tay của Lộ Trạch Tây, dùng sức bẻ ngược!
Cơn đau truyền đến, gương mặt Lộ Trạch Tây không dao động nhưng trên tay lại giảm lực.
"Khục khục khục!" Giãy giụa khỏi sự kìm kẹp của Lộ Trạch Tây, Thiên Lạc ho mạnh hai tiếng, trên tay vừa dùng lực, lại có thể như vậy mà trực tiếp cởi bỏ găng tay của Lộ Trạch Tây.
Vừa nãy lúc giao đấu với Thiên Lạc, Lộ Trạch Tây đều có thể duy trì sự lạnh lùng bình tĩnh tuyệt đối, ngay lúc này bị Thiên Lạc cởi bỏ găng tay bên trái, nụ cười trên khóe môi của Lộ Trạch Tây biến mất, sắc mặt cũng theo đó mà bắt đầu âm u.
Rất nhanh che lại lưng bàn tay bên trái của mình, Lộ Trạch Tây nhìn Thiên Lạc.
Thậm chí còn không điều chỉnh lại hơi thở của mình, lúc này giống như một sư tử cái đang nổi giận, bay lên đá một cước về phía đầu của Lộ Trạch Tây.
Rõ ràng thực lực yếu hơn Lộ Trạch Tây, khí thế của Thiên Lạc lại hoàn toàn không thua kém, quả thật giống như muốn chết, cũng nhất định sẽ mang theo Lộ Trạch Tây!
Cay độc lại không nhận thua, quả thật rất thú vị.
Lộ Trạch Tây thu tay của mình lại, chầm chậm nói, "Cuộc thi đấu lần này xem như cô thắng, tôi thả cô đi."
Cú đá vốn dĩ sắp vào đầu của Lộ Trạch Tây chợt dừng lại, Thiên Lạc duy trì động tác đá, nhướng mày, "Anh chịu thua?"
"Tôi chịu thua." Không ngượng ngùng không ra vẻ, Lộ Trạch Tây điềm nhiên nhìn Thiên Lạc.
Hoài nghi nhìn Lộ Trạch Tây ở trước mặt, Thiên Lạc rất nhanh đã ý thức được tên Lộ Trạch Tây này đang nghiêm túc.
Hoàn toàn không hề có ý định bông đùa, cả người tên Lộ Trạch Tây này rõ ràng đều thể hiện ra vô cùng bình tĩnh, vô cùng nghiêm túc, hiển nhiên không phải đang nói đùa.
Đáy mắt tăng thêm vài phần kinh ngạc, nhìn Lộ Trạch Tây, trong lòng nghĩ tên đàn ông này quả nhiên giống như trong truyền thuyết đã nói vậy, không, có lẽ là so với truyền thuyết còn khoa trương hơn, chính là một tên ngốc không hành sự theo lẽ thường tình.
Nói trắng ra, chính là một kẻ tâm thần muốn làm gì thì làm nấy.
Có điều, Lộ Trạch Tây nói lời này có lợi đối với Thiên Lạc, Thiên Lạc cũng không so đo với Lộ Trạch Tây nữa.
Mà những tên xã hội đen Mafia sau lưng Lộ Trạch Tây, nghe thấy lời của boss nhà mình, từng người một đều lộ ra biểu cảm kinh hãi.
Đây là tình huống gì, lão đại của bọn họ đánh nhau từ trước đến nay đều không quan tâm đến mạng sống, đều không chịu thua, lại có thể chủ động nhận thua!
Trời ạ, có phải trời sắp mưa đỏ rồi không!
Cho dù bị cởi găng tay sẽ có chút bất lợi đối với boss bọn họ, nhưng mà, cũng không đến nỗi phải nhận thua chứ!
Từng người một điều ngạc nhiên tròn mắt, những tên Mafia này đều lộ ra biểu cảm không thể tin được.
SPONSORED
Trong lòng ngầm có chút không vui, Thiên Lạc nhìn tên Lộ Trạch Tây này, nhưng lại không nhìn ra từ đáy mắt của Lộ Trạch Tây, có bất kỳ xem thường nào đối với cô, chỉ có sự hứng thú nồng đậm.
Giống như đã phát hiện một đồ vật thú vị, ánh mắt tràn đầy sự hào hứng.
Điều này ngược lại khiến Thiên Lạc không vui.
"Nếu đã như vậy, anh cũng đừng đi theo tôi nữa." Ném găng tay trong tay của mình cho Lộ Trạch Tây, Thiên Lạc cũng nghiến răng, không nói một lời, chỉnh lại các khớp xương của mình vào vị trí cũ.
Bên này, Lộ Trạch Tây cũng lấy về được găng tay, đeo lại vào tay trái, từ đầu đến cuối không để lộ ra lưng bàn tay bên trái của anh ta.
"Giúp tôi nói với thiếu niên kia, tôi sẽ bắt anh ta phải trả giá." Nhìn Thiên Lạc quay người muốn đi, khoé môi Lộ Trạch Tây khôi phục lại nụ cười lạnh lùng cuồng dã.
Nghe thấy tiếng cười của Lộ Trạch Tây, Thiên Lạc chỉ quay đầu nhìn Lộ Trạch Tây một cái, đã trực tiếp rời đi.
Trong lòng cũng biết tên Lộ Trạch Tây này là một tên quái thai, Thiên Lạc đi cả buổi trên đường, xác định bản thân không bị theo dõi, tùy tiện tìm một quán rượu thay bộ đồ, khôi phục lại dáng vẻ thiếu niên.
Trở về tầng lầu của ký túc xá, Thiên Lạc không trở về phòng của mình, mà là đi tìm Bắc Cẩm và Cao Nham.
Gõ cửa phòng, Thiên Lạc rất nhanh đã nhìn thấy cửa phòng trước mắt được mở ra.
"Anh Lạc, sao anh lại đến đây?" Bắc Cẩm hoàn toàn là dáng vẻ vừa mới tắm rửa xong, mái tóc màu vàng kim vẫn còn thấm nước, cả người Bắc Cẩm được bọc bởi một chiếc khăn tắm, để lộ da thịt màu đồng cổ, cơ bắp săn chắc cùng với tướng mạo anh tuấn bức người, vô cùng nam tính.
Tùy tiện dùng chiếc khăn lông lau nước, Bắc Cẩm rất ngạc nhiên nhìn Thiên Lạc.
"Sao anh lại mặc như thế này ra mở cửa? Cút vào trong thay đồ." Đá một cái vào chân của Bắc Cẩm, Thiên Lạc cũng theo đó mà lách vào trong phòng.
"Anh Lạc, sao anh vừa qua đây đã ngược đãi tôi." Bắc Cẩm nói xong, ngoan ngoãn đi khoác áo choàng tắm.
Cao Nham ở bên kia cũng để lộ nửa thân trên, ngồi trước ba màn hình, ngón tay nhanh chóng gõ lên bàn phím, tốc độ vô cùng nhanh.
Những tên đàn ông này bị bệnh gì thế, đều không thích mặc đồ?
Chun chun mũi, Thiên Lạc nhìn xung quanh, phát hiện ký túc xá bừa bộn một chút, có điều vẫn xem là có thể chấp nhận được.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro