Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20: Cậu ấy là người của tôi

00:03

01:58

"Thiên Lạc, có phải mày muốn chết hay không, mày cho rằng ông nội giúp đỡ mày, thì mày ghê gớm? Mày là tên rác rưởi, căn bản  không kế thừa được vị trí gia chủ, hiện tại còn muốn có được Y Y tiểu thư? Xem ra mày thật sự quên mày là cái thứ chó má gì rồi! Tao cho mày biết, Y Y tiểu thư là người tao nhìn trúng, mày đừng nghĩ động tới cô ấy."

"Yên tâm đi, con người tao vô cùng xoi mói, thứ công cộng như vậy, còn không lọt mắt tao. Có điều, không nghĩ tới khẩu vị của mày cũng thật nặng, lại thích phụ nữ như Bạch Y Y. Xem ra, tiện nữ với tiên nam, thiên trường địa cửu, câu nói này không sai." Thiên Lạc nói như thế, khóe miệng  nổi lên nụ cười xán lạn, cả người nhìn qua cực kỳ vô hại, nhưng lời nói ra lại cực kỳ sắc bén!

Quả thực bị chọc tức tới nổ tung, Thiên Minh nổi giận, "Thiên Lạc, cái thứ mẹ đẻ mà không được mẹ nuôi mày! Xem ra là đã quá lâu không có ai dạy mày phép tắc rồi, hôm nay tao sẽ cố gắng giáo huấn mày một chút!"

Mắt thấy Thiên Minh chạy về phía mình, đáy mắt Thiên Lạc nổi lên sát khí.

Thiên Minh nói, đã triệt để làm Thiên Lạc tức giận.

Thiên Lạc nhớ tới, mẹ của cô là người đặc biệt dịu dàng, lúc trước rời khỏi cũng là có chút bất đắc dĩ.

Thiên Minh này là cái thá gì, lại dám nói mẹ của cô như thế.

Nghĩ đến đây, Thiên Lạc cũng quyết định giết chết Thiên Minh này, dưới tình huống không kinh động người khác, nhanh chóng giải quyết.

Nhưng mà, còn không chờ Thiên Lạc ra tay, một giọng kiệungạo bỗng nhiên vang lên.

"Người của Cố Kinh Thế tôi, không tới phiên người khác giáo huấn."

Ngay lập tức bị người ôm lấy từ phía sau, Thiên Lạc ngạc nhiên ngẩng đầu, lập tức đối diện con ngươi tràn ngập ngạo nghễ của Cố Kinh Thế.

Trực tiếp vung tay lên, hồn lực hùng hậu bao phủ, cuốn lấy cổ tay Thiên Minh, dùng sức mạnh mẽ.

" Rắc" một tiếng, cổ tay Thiên Minh trực tiếp đứt đoạn, đau nhức kéo tới, nguyên cả cánh tay Thiên Minh cũng vặn vẹo theo, trực tiếp bị xoắn thành bánh quai chèo, xương đâm xuyên qua da chỉa ra ngoài, máu me đầm đìa!

Ngay cả cơ hội rên một tiếng cũng không có, Thiên Minh trực tiếp đau tới ngất đi, như là bao tải nát bét nện xuống đất, phát ra tiếng vang trầm thấp.

Lúc này Cố Kinh Thế, một thân âu phục đen, quanh người lộ ra lãnh khốc gần như bức người, hầu như hòa cùng một thể với mảnh đêm tối.

Tướng mạo hoàn mỹ, tầm mắt sắc bén, Cố Kinh Thế trước mắt giống như dã thú, vẫn đẹp trai như vậy, giống như thuốc độc, khiến người ta biết rõ là có độc, rồi lại không đành lòng tới gần.

Hầu như hơi thở quanh người có thể đông cứng người lại, Cố Kinh Thế giống như tác phẩm nghệ thuật quý giá nhất, làm Thiên Lạc không khỏi sững sờ.

Nhìn Cố Kinh Thế che chở Thiên Lạc, tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.

Rất nhanh, chuyện càng làm cho mọi người kinh ngạc hơn xảy ra sau đó.

Chỉ thấy Thiên Lạc híp mắt, đẩy Cố Kinh Thế ra, "Ai là người của anh?" Chất vấn, mơ hồ mang theo bất mãn.

"Cậu là phụ tá riêng của tôi, đương nhiên là người của tôi." Cố Kinh Thế nói như thế, cũng không thèm nhìn tới những người Thiên gia khác đang run lẩy bẩy, trực tiếp mang theo Thiên Lạc rời khỏi, "Bị bắt nạt lại không đánh trả, không giống như tác phong của cậu."

"Tôi chỉ chưa kịp, hoặc là nói, Cố thiếu tướng anh cướp trước tôi." Thiên Lạc nói như thế, nhìn Cố Kinh Thế, phát hiện người đàn ông này còn rất hoàn mỹ.

"Vậy xem ra, tôi vẫn đến rất đúng lúc." Cố Kinh Thế nói như thế, giọng điệu không có chút rung động nào, "Tại sao bọn họ tìm cậu gây phiền phức."

00:11

03:13

"Lúc nào chẳng có những người như vậy, thích tự mình thiêu dệt, cho rằng tôi muốn cướp người phụ nữ hắn thích làm hôn thê." Thiên Lạc nói như thế, ánh mắt cũng rất ghét bỏ, "Sở thích của tôi cũng không có tệ như vậy."

"Vị hôn thê?" Cố Kinh Thế híp mắt, đáy mắt ấp ủ chút tâm trạng.

Không nhìn thấy đáy mắt Cố Kinh Thế khác thường, bên này Thiên Lạc dùng sức gật gật đầu, "Ông nội tôi đang chuẩn bị tìm vị hôn thê cho tôi."

Nghe lời Thiên Lạc, trên mặt Cố Kinh Thế không chút biến sắc, giọng điệu thản nhiên nói, "Nói đến, tôi vẫn chưa đi chào hỏi ông cụ Thiên, hiện tại vừa lúc, cậu dẫn tôi tới."

Nhìn bộ dạng Cố Kinh Thế như vậy, Thiên Lạc dẫn anh đi tìm Thiên Dư Phong.

Quyền lực Cố Kinh Thế rất lớn, càng là người trẻ tuổi có thực lực mạnh nhất, thậm chí một vài lão quái vật trong các đại thế gia, cũng không cách nào chống lại Cố Kinh Thế.

Cố Kinh Thế như vậy, vừa xuất hiện chính là trở thành tiêu điểm toàn trường.

Nhìn Cố Kinh Thế, Thiên Dư Phong cũng nở nụ cười, "Cố thiếu tướng, lần này cậu tới đây, thật là làm cho tôi vừa bất ngờ vừa vui mừng."

Mặc dù tính khí Thiên Dư Phong nổi tiếng nóng nảy như vậy, thái độ đối với Cố Kinh Thế lại là cực kỳ thân thiện.

"Thiên gia chủ, đã lâu không gặp, nhìn qua gia chủ vẫn khỏe mạnh như thế." Cố Kinh Thế nhìn Thiên Dư Phong, chậm rãi nói.

Hiển nhiên là rất thích Cố Kinh Thế, nụ cười nơi khóe miệng Thiên Dư Phong cũng sâu sắc thêm, "Cố thiếu tướng cũng vậy, mới một thời gian không gặp, càng trở nên ưu tú! Tôi nghe nói, lần này thiếu tướng làm người của Vân Long Đường ăn thiệt lớn, thực sự là tuổi trẻ tài cao mà!"

"Chuyện Vân Long Đường, cũng là nhờ có Thiên Lạc giúp đỡ tôi, mới có thể thuận lợi như thế." Cố Kinh Thế nói như thế, cũng nhìn Thiên Dư Phong, "Kỳ thực lần này tôi đến, là muốn nhờ Thiên gia chủ một chuyện."

Cố Kinh Thế này, từ trước đến giờ kiêu ngạo, chưa từng nói chuyện với người như thế, Thiên Dư Phong cũng cực kỳ bất ngờ, sau đó lập tức khoát tay áo một cái, nói, "Cố thiếu tướng nói quá lời rồi, có chuyện gì cần tôi hỗ trợ, xin cứ việc nói."

Nói như thế, đáy mắt Thiên Dư Phong cũng nhiều hơn mấy phần nóng rực.

Nếu như ông có thể giúp Cố Kinh Thế, Cố Kinh Thế sẽ nợ một món ân tình với ông!

Một ân tình của Cố Kinh Thế, là cực kỳ quý giá!

"Tôi muốn xin Thiên gia chủ tạm thời không chọn vị hôn thê giúp Thiên Lạc, tôi nhìn trúng Thiên Lạc, muốn sau khi cậu ấy tốt nghiệp sẽ đến làm người của tôi, định việc kết hôn quá sớm, khó tránh khỏi sẽ làm Thiên Lạc phân tâm, làm vướng bận phát triển tương lai của cậu ấy." Giọng Cố Kinh Thế chậm rãi, trên khuôn mặt áp ủ một chút hờ hững.

Giọng tao nhã trầm thấp, cực kỳ êm tai, làm Thiên Dư Phong và tất cả mọi người xung quanh, đều là kinh ngạc đến ngây người!

Bọn họ nghe được cái gì? Cố Kinh Thế nói, muốn sau khi Thiên Lạc tốt nghiệp đến làm thuộc người của anh?

Trời ạ, Thiên Lạc này có vận may từ đâu đến thế!

Có vị trí trong quân đội của Cố Kinh Thế, chỗ tốt nhất trong toàn bộ cục máy bay quân sự, bao nhiêu người xé rách đầu, lại ngay cả mặt mũi tư cách dự thi cũng không có, nhưng Thiên Lạc này lại còn chưa tốt nghiệp, cũng đã bị Cố Kinh Thế kéo vào quân đội, thậm chí còn tự mình đứng ra, nói cho Thiên Dư Phong.

Thiên Dư Phong choáng váng, Thiên Lạc càng choáng váng.

Nhìn Cố Kinh Thế, Thiên Lạc không thấy rõ ý nghĩ thật sự trong lòng người đàn ông này.

Có điều, Thiên Lạc cũng không có phản kháng, mà đứng tại chỗ duy trì bình tĩnh.

00:21

03:13

Trong lòng có dự định của mình, tuy rằng Thiên Lạc cũng không xác định mình có thật sự muốn làm người của Cố Kinh Thế hay không, có điều, cô vẫn có một điểm rất xác định.

Chính là, cô có thể thông qua cơ hội này, thoát khỏi ngày mù vô tận.

Tuy Thiên Lạc giả trang đàn ông, nhưng cô không định cả đời đều dùng thân phận đàn ông để sống.

bây giờ tạm thời thực lực của cô không đủ, vẫn chưa thể khôi phục thân phận phụ nữ.

Lúc đó mẹ của cơ thể này từng thật lòng căn dặn cô như vậy, Thiên Lạc biết trong chuyện này nhất định có một ngọn nguồn nào đó.

Mẹ của cô sẽ không hại cô, vì vậy Thiên Lạc cũng là quyết định tạm thời vẫn dùng thân phận đàn ông sống sót.

Nhưng, một ngày nào đó, cô sẽ trở nên mạnh mẽ, sau đó khôi phục giới tính thật sự của cô.

Cô thích đàn ông, không muốn tìm vị hôn thê gì.

Cố Kinh Thế như vậy, ngược lại cho cô một lý do rất tốt.

Nghe xong lời Cố Kinh Thế, Thiên Dư Phong cũng bị doạ, sau đó lập tức phục hồi tinh thần, nhìn Thiên Lạc, khuôn mặt mừng như điên, "Tiểu Lạc, con xem con này, việc quan trọng như thế, sao không nói cho ông nội biết!"

"Ừm... con, vẫn luôn không tìm được cơ hội thích hợp để nói." Cũng không thể nói mình cũng mới biết tin tức này, Thiên Lạc tùy tiện nói một lý do.

"Thiên gia chủ, chuyện này liên quan đến tương lai của Thiên Lạc, vẫn hi vọng Thiên gia chủ có thể thứ lỗi, phối hợp một chút." Cố Kinh Thế nói với Thiên Dư Phong.

Lập tức phục hồi lại tinh thần, Thiên Dư Phong vội vội vã vã gật đầu, "Được được được, phối hợp phối hợp, nhất định phối hợp, từ giờ trở đi, tôi không bận tâm."

Nghe xong lời Thiên Dư Phong, khóe miệng Cố Kinh Thế cũng nổi lên nụ cười thỏa mãn, sau đó hàn huyên vài câu với Thiên Dư Phong.

"Nói tới, vừa nãy Bạch Vũ Tâm tiểu thư cũng ở đây, Cố thiếu tướng và Bạch Vũ Tâm tiểu thư là vợ chồng chưa cưới? Thật là khiến người ta ước ao, nếu như tiểu Lạc nhà tôi cũng là con gái, khẳng định sẽ cố gắng tranh giành với Bạch tiểu thư một chuyến." Thiên Dư Phong nói đến chỗ này, cười rất sang sảng.

Người nói vô tình người nghe cố ý, ánh mắt Thiên Lạc khẽ run, nhìn như lơ đãng buông tầm mắt xuống.

Tầm mắt nhẹ nhàng đảo qua, nhìn thấy dáng vẻ Cố Kinh Thế thật giống như không thèm để ý, Thiên Lạc mới yên tâm.

"Đúng vậy, thực sự là quá đáng tiếc." Cố Kinh Thế nói như thế, cũng nhìn Thiên Dư Phong, "Thiên gia chủ, hôm nay tôi đặc biệt đến tìm Thiên Lạc, tôi và Thiên Lạc còn có chuyện phải thương lượng, không biết có thể đi trước một bước hay không."

Nghe xong Cố Kinh Thế, Thiên Dư Phong lập tức gật đầu, "Đương nhiên có thể, tiểu Lạc, chiêu đãi Cố thiếu tướng cho tốt."

Lòng nghĩ ông nội mình cũng quá để ý Cố Kinh Thế này rồi, Thiên Lạc không thể hiển lộ ra chút bất mãn nào, chỉ có thể gật gù, sau đó mang Cố Kinh Thế rời khỏi.

"Cố thiếu tướng, tôi dẫn anh về phòng khách, anh nghỉ ngơi thật tốt?" Thiên Lạc nhìn Cố Kinh Thế, hỏi.

"Không vội, tôi nói rồi, tôi có chuyện muốn nói với cậu." Cố Kinh Thế nói như thế, nhìn Thiên Lạc, "Chúng ta đi dạo một vòng ở Thiên gia, vừa đi vừa nói."

Gật gù, Thiên Lạc đi bên cạnh Cố Kinh Thế.

Dưới ánh trăng, cả người Cố Kinh Thế nhìn qua đều rất hoàn mỹ, trong lúc phất tay, đều làm người say mê.

Một người đàn ông yêu nghiệt như vậy, chẳng trách nhiều người phụ nữ đổ xô tới muốn trở thành người đàn bà của anh.

"Cố thiếu tướng, rốt cuộc là anh muốn nói cái gì?" Thiên Lạc nhìn Cố Kinh Thế, từ từ hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro