Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 18: Dùng bản thân để bồi thường


Quả thực là trực tiếp bị quăng đi, có thể nói cả người Bạch Vũ Tâm vô cùng chật vật, toàn thân ướt đẫm, lớp trang điểm trên mặt rối tinh rối mù, kẻ mắt và mascara biến Bạch Vũ Tâm thành gấu trúc, một cái lông mi giả bay ra, phấn son trên mặt trắng trắng hồng hồng từng mảng lớn, phối hợp với kiểu tóc rối loạn như ổ gà của Bạch Vũ Tâm, hoàn toàn không có hình tượng gì đáng nói!

Càng đừng nói, giờ phút này Bạch Vũ Tâm hoàn toàn không có dáng vẻ đại minh tinh, cả người quỳ rạp trên mặt đất, hoàn toàn không đứng dậy nổi.

Thiếu dưỡng khí đến trợn trắng mắt, thậm chí lúc này Bạch Vũ Tâm còn không bằng ăn mày.

Hoàn toàn không biết rốt cuộc đã xảy ra việc gì, thậm chí Bạch Vũ Tâm còn chưa phản ứng lại, các phóng viên đã lao về bên này, không ngừng vang lên tiếng chụp ảnh, điên cuồng chụp lại dáng vẻ của Bạch Vũ Tâm!

Các loại máy ảnh tiên tiến nhất, tuyệt đối HD, ghi lại rõ ràng dáng vẻ chật vật của Bạch Vũ.

“A!!” Giờ phút này cuối cùng Bạch Vũ Tâm cũng phục hồi tinh thần, trong miệng phát ra tiếng hét thảm thiết, cúi đầu che mặt, “Không được chụp tôi, không được không được!”

Những phóng viên đó mặc kệ nhiều như vậy, chụp ảnh còn chưa đủ, một đám liên tiếp hỏi những vấn đề sắc bén, “Bạch tiểu thư, nghe nói cô bị bắt cóc, sao lại chật vật như vậy, có phải Bạch tiểu thư đã bị ngược đãi hay không?”

“Bạch tiểu thư, cô xuất hiện trước màn ảnh với dáng vẻ thê thảm như vậy, có phải cố ý xây dựng không khí hay không, muốn tranh thủ sự chú ý sao?”

“Bạch tiểu thư, mời cô nhìn vào máy ảnh được không?”

“Bạch tiểu thư, cô vẫn luôn nói Thiếu tướng Cố Kinh Thế là vị hôn phu mình, vì sao anh ta không ở bên cạnh cô?”

Quả thật bị những phóng viên đáng chết đó ép đến phát điên rồi, Bạch Vũ Tâm phẫn nộ quay đầu, lại nhìn thấy Thiên Lạc và Cố Kinh Thế đã rời đi!

Bạch Vũ Tâm lửa giận đầy bụng, hoàn toàn không có chỗ phát tiết, tức giận kêu lên một tiếng, sau đó trực tiếp ngất đi.

Bên này, Thiên Lạc và Cố Kinh Thế ngồi trên xe về căn cứ huấn luyện.

Tâm trạng tốt bắt chéo chân, Thiên Lạc rất chờ mong tin tức đầu đề của ngày mai.

“Hả giận chưa?” Nhìn dáng vẻ cao hứng của Thiên Lạc, Cố Kinh Thế chậm rãi hỏi.

“Lúc này mới có một chút, Cố thiếu tướng, con người của tôi rất nhỏ nhen, hôm nay thời gian quá ít, hôm nào đó tôi sẽ ‘chăm sóc’ Bạch tiểu thư tốt hơn.” Thiên Lạc nói như thế, nhìn người đàn ông mê người ngồi bên cạnh mình, “Cố thiếu tướng, trước khi về căn cứ huấn luyện, có phải chúng ta nên tính toán một chút hay không?”

“Tính cái gì.” Cố Kinh Thế nhìn Thiên Lạc, biết rõ còn cố hỏi.

“Lần này tôi vị bị Cố thiếu tướng liên lụy mà gặp nguy hiểm, Thiếu tướng không định bồi thường cho tôi sao?” Thiên Lạc biết Cố Kinh Thế có quyền thế, nếu có thể đòi của Cố Kinh Thế một khoản, vậy cũng không tồi.

“Cậu muốn bồi thường?” Cố Kinh Thế nhướng mày, cặp kia đen nhánh phát ra ánh sáng, “Thiên Lạc, cậu là người đầu tiên muốn tôi bồi thường.”

“Vậy hôm nay tôi liền mở ra tiền lệ.” Thiên Lạc cười tủm tỉm tiếp tục lừa đảo.

“Hiện tại trên người tôi không có gì cả, nếu cậu thật sự muốn bồi thường, tôi chỉ có thể dùng mình để bồi.” Cố Kinh Thế bình tĩnh nói.

Cố Kinh Thế còn khẽ liếc Thiên Lạc một cái, ánh mắt yêu nghiệt dấu diếm thâm ý.

Thiên Lạc nhanh chóng cảm giác được nguy hiểm, “Cố thiếu tướng, anh đang nói giỡn ư!”

Nghe được mấy chữ này, Thiên Lạc tự ý thức lại.

“Tôi chưa bao giờ nói giỡn.” Cố Kinh Thế nhìn phản ứng của Thiên Lạc, hình như cảm thấy rất thú vị.

Khoảng cách hai người rất gần, làm Thiên Lạc có thể cảm giác rõ ràng được hô hấp của Cố Kinh Thế.

Đôi môi mỏng cách đó không xa, trên mặt Thiên Lạc bình tĩnh, trong lòng lại sóng gió mãnh liệt.

Cố Kinh Thế bỗng thở ra, khiến cho Thiên Lạc nhớ đến nụ hôn dưới đáy biển, trên mặt không khỏi có chút nóng lên.

Tuy trước kia Thiên Lạc có rất nhiều người theo đuổi, chỉ là, cô chưa từng tiếp xúc thân mật với bất kì người đàn ông nào, tuy là hô hấp nhân tạo nhưng Thiên Lạc cũng là lần đầu tiên.

Ngay từ đầu, Thiên Lạc còn không để ở trong lòng, giờ phút này nhớ tới, hình như thần kinh của cô hơi thô.

Nhìn dáng vẻ của Thiên Lạc, Cố Kinh Thế cười, nụ cười kia nhìn như thế nào cũng thấy yêu nghiệt, “Chờ sau đại hội gia tộc của Thiên gia, tôi sẽ đích thân dạy cậu võ thuật, tạm thời thì dùng bản thân bồi thường.”

“A? Anh nói loại này sao?” Thiên Lạc chớp mắt biết mình hiểu sai, quả thực ảo não hận không thể đâm đầu vào tường!

“Nếu không thì là cái gì?” Đáy mắt Cố Kinh Thế có vài phần tà khí, hỏi ngược lại.

Thiên Lạc á khẩu không trả lời được, nhìn mắt Cố Kinh Thế có mấy phần trêu chọc, nháy mắt hiểu rõ mình bị Cố Kinh Thế gài bẫy.

Mẹ nó, hồ ly giảo hoạt này!

“Không có gì, nhất định đến lúc đó tôi sẽ phối hợp với Cố thiếu tướng thật tốt!” Cắn chặt hai chữ phối hợp, trong lòng Thiên Lạc nghĩ đến lúc cô phải khiến Cố Kinh Thế đẹp mặt!

Rất nhanh đã tới căn cứ huấn luyện, Cố Kinh Thế thả Thiên Lạc xuống, không hề xuống xe với Thiên Lạc, “Tôi đã chuẩn bị cho cậu và em trai của cậu, ngày mai mấy người có thể cùng nhau xuất phát về Thiên gia, mấy ngày nữa tôi sẽ qua đó.” Người Vân Long Đường bỗng nhiên náo loạn, Cố Kinh Thế trở về còn phải báo cáo không ít, cũng đủ để Cố Kinh Thế bận việc một thời gian.

Gật đầu, Thiên Lạc nhìn Cố Kinh Thế rời đi, cũng về căn cứ huấn luyện rất nhanh.

Ngày hôm sau, Thiên gia liền phái xe tới, muốn đưa Thiên Lạc và Thiên Trạch Huân cùng về Thiên gia.

Thật lâu không nhìn thấy Thiên Trạch Huân, giờ phút này Thiên Trạch Huân tùy tiện mặc một bộ quần áo thoải mái.

Quần áo cực kì bình thường, Thiên Trạch Huân mặc lên có hiệu quả như hàng nổi tiếng, vẻ ngoài con lai của Thiên Trạch Huân có thể coi là cực phẩm, toàn thân đều có hơi thở kiêu ngạo, tóc một màu đỏ cực kì khoa trương, cặp mắt màu xanh biển như biển rộng, thâm trầm nhìn Thiên Lạc, “Anh trai.”

Thái độ tương đối cung kính, Thiên Trạch Huân nhìn Thiên Lạc, nhưng không cảm thấy Thiên Lạc vẫn là phế vật tùy ý người ta bắt nạt.

Lúc nhìn thấy Thiên Lạc trong phòng y tế, Thiên Trạch Huân liền biết Thiên Lạc đã thay đổi.

Mà mấy ngày nay ở căn cứ huấn luyện, tuy Thiên Trạch Huân không huấn luyện chung với Thiên Lạc, lại cố tình để ý Thiên Lạc.

Cơ trí, cứng cỏi, cộng thêm thủ đoạn tàn nhẫn, hiện tại Thiên Lạc đã sớm không giống trước kia.

Lúc trước khinh thường Thiên Lạc hoàn toàn bởi vì Thiên Lạc là một phế vật vô dung, hiện giờ Thiên Lạc trở thành một người khiến Thiên Trạch Huân cũng không dám xem thường,thái độ của Thiên Trạch Huân đối với Thiên Lạc cũng khác biệt rất lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro