Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Hồi sinh


Đã qua bao năm kể từ ngày nạn dịch bệnh zombie hoành hành, con người vẫn vô phương tìm ra cách giải quyết...

Duy nhất, chỉ có những loài người biến dị, mới có khả năng để ngăn chặn chúng. 

Thê Yểm là một trong số những người biến dị xuất sắc nhất, sức mạnh của cô đủ để sánh ngang với siêu cấp biến dị. Với nạn dịch bệnh càng ngày càng nghiêm trọng, số lượng biến dị ngày càng giảm mạnh, cô là một trong số ít người đủ sức sống tới thời khắc này, đứng trên đỉnh cao của danh vọng, cô lại là người cô đơn nhất trên đời.

Ngắm nhìn trời, lại nhìn đất... Hóa ra cô là kẻ cô đơn nhất trần đời.

Mất tất cả, cha mẹ, thân nhân, đồng đội... và người yêu cô...

Không gì làm cô lưu luyến trên cõi đời này hết, trừ diệt zombie.


Thời gian lại trôi qua...

Cuối cùng đã đến mình rồi sao... Cô thoáng nghĩ. 

Cô đứng nơi đài cao, nhìn xuống chân núi Nhạn Điểu, số lượng zombie càng lúc càng nhiều. Cả người bốc mùi hôi thối, máu miệng rớt từng giọt từng giọt, ánh mắt nhìn cô như một món mồi béo bở, 10 vạn tên zombie trên núi nhằm vào hướng cô mà tiến. Chúng đang tranh nhau một bữa ăn thơm phức,... món chính là cô...

Mỉm cười đầy khinh bỉ, cô đáng ra nên là người chết đâu tiên cơ,... 

Lúc zombie chuẩn bị đụng vào người cô, cô nhắm mắt, khẽ niệm chú,... cho dù có chết, cô cũng muốn giữ người mình trong sạch, không nhiễm mùi tử thi. 

Lòng thoáng nghĩ, giây phút cuối đời của mình thật an nhiên...

Cha, mẹ, Nhạc ca, ta đến bên mọi người đây...

Ở nơi lộng gió ấy, cô nhìn thấy Nhạc ca đang chờ cơ, mỉm cười đầy dịu dàng

Không suy nghĩ, mắt khẽ nhắm, cô đưa tay đi theo họ...

Cuối cùng, em không cần khóc vì ai nữa rồi...

.

.

Bùm....

Thân xác cô tan vào gió...

Lũ zombie vô cùng bực bội, mồi ngon trước mặt còn không được thưởng thức.

Thoáng ủ rũ, chúng kéo nhau đi về...

Ngày hôm đó, 24 tháng 6, cô tử nạn...

...

Nhưng không ngờ, ông trời có mắt, cho cô một lần nữa,... được sống.

Mở mắt dậy, Thê Yểm thấy không gian xung quanh vô cùng quen thuộc "Không phải mình đã chết rồi sao?"

Bỗng nghe thấy tiếng cửa phòng cạch cạch.

Nơi đó, mẹ cô gọi: "Thê Yểm, xuống ăn cơm thôi con."

Giọng nói này, đã bao đêm cô nằm mơ, căn phòng này... đã bao đêm cô mong ngóng.

Vội vàng mở cửa sổ, nhìn dòng người xe cộ đi lại tấp nập...

Lại lấy gương soi mặt mình, cô gái tầm 17 18 tuổi này trong gương không phải là mình sao?

Không lẽ,... cô được trọng sinh rồi sao...?

Chạy nhào vào lòng Lạc Hiểu, cô nức nở khóc:" Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ ơi...." 

Cô cứ lặp lại như thế không biết bao nhiều lần, làm Lạc Hiểu vô cùng hoảng hốt suy nghĩ, nhìn Thê Yểm đây nghi hoặc nghĩ thầm: Đây là con gái mình sao?, thật kì lạ, đây cùng là lần đầu mình gọi nó dậy mà nó ngay tức khắc bật mình.

Cô cứ ôm Lạc Hiểu mãi, lưu luyến nhìn bà mãi mới chịu buông, cô hỏi bà "Mẹ ơi, hôm nay là ngày mấy vậy."

Thoáng bất ngờ, nhưng bà vẫn trả lời Thê Yểm "Hôm nay là 1/8, con sao thế?"

Cô trầm mặc, vậy là chỉ còn hơn một tháng cách ngày mạt thế, phải chuẩn bị mau cho kịp. Cô nhìn mẹ, ánh mắt đầy yêu thương "Không có gì đâu mẹ, con muốn ra ngoài một lát, mẹ xuống trước đi rồi lát con xuống ăn cơm."

Tuy đầy nghi hoặc, nhưng bà cũng không nói gì, theo lời con gái xuống ăn cơm trước với chồng.

..........


Kiếp trước, ngày 4/9 là mạt thế, người biến dị là những con người nắm trong tay loại sức mạnh hủy diệt nhân loại, nhưng cũng là những người nắm trong tay chìa khóa để phục hưng nhân loại. Họ có năng lực để chống lại căn dịch zombie này. Xác xuất để có một người biến dị là 1/1000, nhưng xác xuất để có một người siêu cấp biến dị là 1/100 vạn. Xác xuất của dị chủng siêu phàm là 1/1 tỷ.

Bất cứ ai có năng lực ấy, đều được chính phủ vô cùng coi trọng. Có người từng hỏi "Giả sử tổng thống và dị chủng siêu phàm gặp nguy hiểm, mọi người chọn cứu ai?"

Kết quả không nằm ngoài dự tính, gần như tuyệt đại loài người đồng ý cứu dị chủng siêu phàm.

Nếu như nói biến dị là người có khả năng sử dụng một loại năng lực tự nhiên như lửa, gió, nước, băng..., thừa sức tiêu diệt loài zombie cấp thấp. Thì những kẻ siêu cấp biến dị mang trong mình ba loại năng lực tự nhiên, thừa sức tiêu diệt zombie cấp cao.

Và cuối cùng, dị chủng siêu phàm là người nắm trong tay, không những năng lực tự nhiên, mà còn là sức mạnh để đông kết không gian và thời gian. Mỗi quốc gia, nếu mà có 1 dị chủng siêu phàm, quốc gia đó có đủ sức chống đỡ với những cuộc tập kích quy mô lớn zombie. Hơn hết, dị chủng siêu phàm có dư sức địch lại được zombie cấp đầu lĩnh. 

Kiếp trước vì thức tỉnh máu sai quy trình, nên khiến ta dừng lại ở biến dị. Kiếp này, sau một đống kinh nghiệm, ta tự tin mình có thể thức tỉnh để đạt lấy sức mạnh của siêu cấp biến dị

...

Kiếp trước, vì ngu ngốc ta mất cả gia đình.Kiếp trước, vì cả tin ta mất toàn bộ đồng đội.Kiếp trước, vì u mê, ta bị ngay chính người bạn thân nhất phản bội.Kiếp trước, vì mù quáng, ta mất anh....Kiếp này, thề có trời, ta sẽ thay đổi tất cả.Kiếp này, những người quan trọng với ta, ta sẽ tự tay dành lấy lại sự sống cho bọn họ.Kiếp này, ta sẽ yêu anh nhiều hơn, nhiều hơn, nhiều hơn nữa.


...


Thời mạt thế


Có người từng nói với ta, cuộc đời này không cần một mái nhà, vì trời đất là nhà.


Có người từng nói với ta, cuộc đời này không cần một lò sưởi, vì gia đình là lò sưởi ấm nhất.

Có người từng nói với ta, cuộc đời này không cần sống mà phải sợ hãi, vì cái chết đáng sợ hơn tất cả.

Có người từng nói với ta, cuộc đời này không cần để những định kiến làm vách ngăn giữa người người, vì sự im lặng là vách ngăn lớn nhất giữa vạn vật.


Có người từng nói với ta, hãy lờ đi sự khác biệt tuổi tác... Ta không nghe người...


Có người từng nói với ta, cuộc đời này không cần ai khác ngoài ta, vì... không vì điều gì cả.


Sai lầm nối tiếp sai lầm, đến khi những lời ngọt ngào đó thành dĩ vẵng. Ta mới biết người quan trọng với ta như thế nào. Tưởng chừng, mãi mãi không thể nghe được những lời đó nữa...không ngờ, thật không ngờ ông trời không phụ lòng ta,...


Đã cho ta một lần nữa, làm lại cuộc đời này...

Kiếp này ta sẽ dùng chính bàn tay này, thay đổi tất cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro