Chương 14
Trâu trường kỳ sinh hoạt tại vùng châu thổ sư đàn Oroz. Bọn chúng sống thành đàn ăn loại thức ăn mà những động vật ăn cỏ khác không thể tiêu hóa nổi, cỏ khô, thời điểm nóng nhất vào ban ngày thì tiến vào rừng cây nghỉ ngơi, ợ lên nhai lại.
Là động vật hình thể to lớn có bốn dạ dày, tính khí nóng nảy, là thiên địch với đàn sư tử. Sư tử vào mùa khô con mồi thưa thớt liền hạ vuốt trên nghé con và mấy con trâu già sức yếu trong đàn, ngược lại nếu có cơ hội trâu sẽ húc chết sư tử. Nhất là sư tử con, mỗi năm đều có con chết dưới móng cứng và cặp sừng sắc bén của trâu.
Trừ phi vạn bất đắc dĩ, sư đàn sẽ không đi trêu chọc loại khó nhằn này, mặc dù nghé con dễ bắt nạt nhưng trâu đực trưởng thành là một nỗi ám ảnh lớn.
Nhóm mẫu sư cường tráng, dũng mãnh trong sư đàn Oroz đều biết rõ trâu nguy hiểm như thế nào. Các nàng đi theo phía sau đàn trâu, cẩn thận không để bị phát hiện. Đàn trâu tiến vào rừng cây, bắt đầu nhai lại thức ăn, nhóm mẫu sư núp trong bụi cỏ cao, giám thị nhất cử nhất động.
Cuối cùng, một ít con trâu bắt đầu đứng lên, là các mẫu ngưu có địa vị cao trong đàn, các nàng đứng thẳng đầu hướng về các hướng bất đồng, cuối cùng ở hướng được đa số mẫu ngưu chọn sẽ là địa phương nghỉ ngơi đêm nay của cả đàn.
Nhóm mẫu sư phụ trách thám thính, vẫn như thường, lặng lẽ không tiếng động rời chỗ ẩn núp.
Rosa cùng Shana lưu lại tiếp tục giám thị, mẫu sư Konami trở lại sư đàn đem hướng đàn trâu đi báo cho đồng bọn, màn đêm buông xuống, trừ bỏ hai mẫu sư lưu lại coi chừng nhóm tiểu sư tử, cả mười mẫu sư codn lại và hùng sư Oroz đều khuynh sào xuất động*, con mồi phải săn tối nay đều do tình thế bắt buộc. [*Huy động toàn bộ nhân lực]
Đàn trâu hoàn toàn không hay biết tai họa sắp tới. Ban đêm thị lực trâu cực kỳ kém, chỉ có thể dựa vào khứu giác tránh né nguy hiểm. Nhóm trâu đực đứng bao bên ngoài đàn, dùng thân thể to lớn và cặp sừng sắc nhọn bảo hộ nghé con và trâu mẹ bên trong.
Valentina cùng chín mẫu sư từ từ vây quanh đàn trâu, các nàng đã nhắm tới một con trâu đực tuổi già. Một bên sừng sắp gãy, bước chân có chút khập khiễng. Tuy rằng lão ngưu hình thể khổng lồ, tỷ lệ mạo hiểm không nhỏ, nhưng nếu săn thành công, kết quả thu được rất lớn.
Với thể trọng con trâu, đủ để cả đàn no nê, còn không cần đi săn trong một tuần.
Màn đêm bao phủ, nhóm mẫu sư lẳng lặng cùng chờ đợi một khắc cuộc chiến phát động, đàn trâu tựa hồ nhận ra không khí khẩn trương, cả đàn bắt đầu bất an, nôn nóng đứng lên.
Cuối cùng, khi mẫu sư thủ lĩnh phát tín hiệu công kích, nhóm mẫu sư phụ trách lùa đàn trâu mẹ và nghé con sang một bên vọt lên, trận phòng thủ nghiêm mật của đàn trâu bị đánh rối loạn, trong bóng đêm, đàn trâu không biết sư tử đến nhiều hay ít, mục tiêu là ai, chỉ có thể theo đàn bỏ chạy, làm bụi bay mù mịt không chút uy hiếp với sư tử. Thời cơ đến, Valentina nhìn thẳng vào lão trâu chạy cuối đàn, Rosa cùng Valentini canh thời gian cực chuẩn, đồng thời nhảy lên, vồ lấy từ đằng sau con vật.
Lão trâu không còn cường tráng như thời xưa, nhưng vẫn dũng mãnh dị thường, lần lượt hất hai mẫu sư bám trên lưng xuống, cùng lúc sử dụng sừng trâu húc loạn nhóm mẫu sư mưu toan giết mình, mấy mẫu sư kinh nghiệm phong phú không ngừng tiêu hao thể lực con mồi, lưu lại từng đạo vết thương trên người con trâu, mùi máu tươi trong không khí ngày càng nồng đậm.
Trong lúc đó, từng có lúc đồng bạn muốn lại cứu lão trâu nhưng nhóm mẫu sư đã hạ quyết tâm không buông tha miếng thịt sắp tới miệng, mặc kệ gót sắt sừng nhọn cũng không thể xoay chuyển tình thế.
Trở ngại tiêu trừ, nhóm mẫu sư muốn hạ sát thủ, nhưng lão trâu vẫn ương ngạnh chống cự làm nhiều lần thất bại ý đồ của các nàng, nhưng Valentina hướng về phía Oroz luôn luôn bàng quan xem chiến gầm lên giận dữ: "Oroz, ngươi còn chờ cái gì nữa?! Giết hắn cho ta! Nếu không thì chuẩn bị chết đói đi!" [=))]
Oroz bị giọng Valentina làm hoảng sợ, thiệt là oan quá mà, mấy lần muốn xuất lực nhưng các bà vợ hắn quá mức thiện chiến nên đành trơ mắt đứng ngó, nhìn lão trâu bị tra tấn chỉ còn chút hơi tàn, lòng nhân từ của Oroz chợt vọt ra, so với việc bị các mẫu sư vừa gãi vừa cắn xé đến da tróc thịt bong, hắn chắc chắn lão trâu sẽ thích kiểu chết nhân từ hơn.
Shana cùng Valentini cắn giữ hai chân sau, Oroz nhảy mạnh lên đến sau cổ. Bị hùng sư năm sáu trăm cân* áp trên người, lão trâu lảo đảo ngã xuống. Nếu lão trâu có thể nói chuyện, hắn nhất định phải kháng nghị: năm sáu trăm cân mà nhảy lên như thế, ai mà chịu nổi hả! Sắp đè chết trâu rồi! [*1 cân = ½ kg]
Oroz thừa cơ cắn mạnh xuống cổ con mồi, ranh nanh sắt bén đâm xuyên qua làn da cứng. Chỉ có hùng sư mới có thể làm được như vậy, mẫu sư muốn giết chết trâu, chỉ có thể sử dụng "Nụ hôn chết chóc", là cắn lên miệng, mũi.
Trận liệp sát giằng co gần nửa giờ, nhóm sư tử đều có vẻ kiệt sức.
Nhưng sư tử không hề biết, thời điểm cả bọn tập trung đối phó với trâu, có ba con liệp báo núp trong lùm cây cách bọn họ chưa tới 500 thước.
La Kiều đem hai tiểu liệp báo gắt gao long vào trong ngực, không để bọn nhỏ phát ra tiếng.
"Ba ba..."
"Suỵt, đừng nói."
La Kiều dùng móng vuốt đem hai con trai vòng trong lòng, muốn để bọn nhỏ cảm thấy an toàn một chút. Hắn có chút hối hận, lẽ ra hắn nên sớm mang bọn nhỏ rời đi. Ai mà biết được đàn trâu bị sư tử tập kích đột nhiên chạy về hướng bọn họ ẩn thân chứ?
Cả ba con liệp báo động cũng không dám, vừa nhìn là biết tối nay đàn sư tử muốn đại khai sát giới, tuy rằng bọn họ đi săn trâu, nhưng điều đó không có nghĩa sẽ bỏ qua một con liệp báo thiếu não muốn chết. Trong một giây đó, La Kiều nghĩ cha con họ đã bị phát hiện, may mà sư tử chỉ chú ý tới thức ăn bên miệng.
Lão trâu còn chưa tắt thở, các mẫu sư đã khẩn cấp xé bụng nạn nhân, hai mẫu sư mang theo các sư tử con chạy tới, ngửi được mùi máu tươi, các tiểu sư tử đều cao hứng cực kỳ. Nhưng bọn nhóc khí lực quá nhỏ, căn bản không xé được lớp da dày, chỉ có thể ngoan ngoãn chờ mẫu sư đem bụng con mồi cắn ra hoặc là cắn lên phần mông mềm nhất.
Oroz buông cổ con trâu ra, hắn đứng lên, hướng về phía nhóm mẫu sư gầm thét. Mấy mẫu sư đang hưng phấn mặc dù không tình nguyện, nhưng đành đem vị trí tốt nhất nhường lại, đây là quy tắc trong đàn.
Lúc ăn Oroz đối với các bà vợ luôn không hề khách khí, nhưng khá khoan dung với các sư tử con. Nói trắng ra là, cho dù hắn luôn mồm tuôn ra các lời ngọt ngào, nhưng trong quan niệm của hùng sư, các mẫu sư chỉ là người dưng. Nhóm sư tử con mới kéo dài huyết mạch của hắn. [凸#(`^')凸]
Lợi dụng đàn sư tử tập trung vào bữa đại tiệc, cả bọn ngươi tranh ta giành, không khí bạo lực tràn ngập, La Kiều chờ chính là thời khắc này. Hắn bảo hai tiểu liệp báo đi trước, chính mình đi đằng sau, ba cha con nằm úp sấp từ từ bò tới, từng chút từng chút rời xa hiện trường giết trâu.
Không bị sư tử phát hiện, ba cha con sau khi rời khỏi lùm cây, nương theo bóng đêm che giấu, chạy vội trên thảo nguyên, cuối cùng chạy đến một địa phương an toàn thì ngừng lại.
La Sâm cùng La Thụy dán sát bên người La Kiều, thở dốc, không ngừng run rẩy. Hai đứa rất sợ, chỉ có La Kiều mới có thể an ủi. Hoang mang lo sợ, hai tiểu liệp báo theo bản năng chui xuống phía dưới bụng La Kiều, mãi hồi lâu La Kiều mới tỉnh ngộ hai thằng con nhà hắn muốn làm cái gì.
Liệp báo con khi gặp nguy hiểm, theo bản năng sẽ tìm kiếm an ủi, thường thì liệp báo mẹ sẽ cho bú để làm dịu nỗi sợ. [=))]
Nhưng hai tiểu liệp báo đã sáu tháng tuổi, sớm cai rồi. Hiện giờ làm ra loại hành vi này, chỉ có thể nói, bọn nhóc rất sợ hãi.
Bất quá La Kiều liền tiến vào trạng thái bi thúc không thôi, hắn thật muốn cấp cho hai thằng ku này một cú bạo lật, hắn là giống đực, hắn không có cái công năng kia nha!
Nhưng hắn phải suy nghĩ lại đề nghị từ Parson một chút, mang theo hai tiểu liệp báo rời khỏi lãnh địa của sư đàn Oroz.
Đêm đã khuya, hai tiểu liệp báo tựa vào trên người La Kiều ngủ say. Ngược lại La Kiều lại không hề buồn ngủ, hắn phải vì tháng ngày sau này suy tính một chút.
Gần đây thường xuyên hoạt động ở khu vực này, anh em Parson Angelo cũng bị tiếng vang sư đàn đi săn trâu kinh động, cả hai biết sư đàn mỗi khi mùa khô đến sẽ đi săn trâu, nhưng không nghĩ tới đàn trâu sẽ đột nhiên hiện ra.
Khác với La Kiều, Parson Angelo có thể bắt được chủng loại con mồi tương đối nhiều, tỷ như heo rừng trưởng thành, ngưu linh hay các loại linh dương hình thể lớn.
Tuy rằng La Kiều cũng có kỹ năng đặc biệt, nhưng trừ bỏ mấy cái bẫy sứt sẹo, thì vận khí chiếm đại bộ phận.
Parson Angelo vừa mới ăn xong một con heo rừng, bọn họ không quá câu nệ chuyện đi săn ban ngày hay ban đêm. Angelo nằm rạp trên mặt đất tâm trạng chán ngán liếm móng, trầm mặc nhìn anh mình hồi, rốt cục nhịn không được lên tiếng nói: "Ca ca, nếu hứng thú với tên loại tiến hòa kia thì xuống tay sớm chút đi."
Cứ luôn lượn tới lượn lui ở khu này, chờ cơ hội tình cờ gặp gỡ thần kỳ, thật là rảnh quá đi mà.
"Hử?"
"Nói thật, người anh em, chúng ta là dã thú, không thích hợp hàm súc."
*********
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro