Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6. Linh thể trời sinh

Trừng Kỳ trong lòng cảm thấy kỳ quái, Lê Thiên Duyên như thế nào lại khiến bản thân một thân chật vật như vậy?

"Dơ như vậy còn nhặt." Lê Thiên Duyên ghét bỏ nhìn thoáng qua đồ vật trong tay Trừng Kỳ, quần áo kia bên trên còn dính không ít dơ bẩn, Trừng Kỳ cư nhiên có thể làm như không có việc cầm ở trên tay.

"Không sao hết, tôi sẽ giặt sạch sẽ." Trừng Kỳ cầm quần áo vắt khô một lần mới gấp lại,  đặt ở bên cạnh:

"Thiếu gia, anh biết chúng ta đi vào nơi này như thế nào không?"

"Sao cậu lại kêu ta là thiếu gia?" Lê Thiên Duyên buồn cười nhìn cậu. Lê Ngọ, Tiểu Liễu là hạ nhân, kêu anh thiếu gia là bình thường, Trừng Kỳ như thế nào lại gọi theo?

"Tôi không biết nên gọi anh là gì?" Trừng Kỳ quẫn bách nhéo ngón tay chính mình, đôi mắt cũng hoảng loạn liếc nhìn xung quanh.

"Ta và cậu cũng đã bái đường thành thân, cậu nói xem cậu nên gọi ta là gì?" Lê Thiên Duyên khóe miệng bất giác hơi hơi nâng lên, anh chưa bao giờ biết chính mình còn có ác ý như vậy, bất quá thấy khuôn mặt Trừng Kỳ đỏ bừng, liền nhịn không được muốn đùa mấy câu.

Quả nhiên Trừng Kỳ vừa nghe, trên mặt "oanh" một tiếng đỏ rực, bất quá nghĩ đến bản thân từng nghe hạ nhân ở Trừng phủ nói, người Lê Thiên Duyên thích là trưởng tỷ, Trừng Kỳ tức khắc tỉnh táo lại:

"Tôi...... Tôi vẫn nên gọi anh là thiếu gia đi."

Biến hóa của Trừng Kỳ tự nhiên không tránh được ánh mắt Lê Thiên Duyên, nhìn ra được tiểu gia hỏa này tính tình trời sinh hẳn nên là yên vui rộng rãi, lại bị bức thành dáng vẻ này...Lê Thiên Duyên thở dài một tiếng,  cũng không hề vui đùa, ngữ khí thận trọng nói:

"Em có thể gọi ta là ca."

"Ca?" Trừng Kỳ nghiêng đầu nghĩ nghĩ, cậu gọi Lê Thiên Duyên là ca ca hình như cũng không thích hợp, cuối cùng lại thử gọi một tiếng:

"Thiên Duyên ca?"

"Tùy em cao hứng đi." Lê Thiên Duyên không sao cả nhún vai.

"Vậy..Thiên Duyên ca, anh biết chúng ta vì cái gì lại đến đây không ?" Rối rắm xong vấn đề xưng hô, Trừng Kỳ lại lần nữa đưa ra nghi vấn.

Lê Thiên Duyên: "......" Em vẫn còn chưa quên cái này à!?

Thấy vẻ mặt ham học hỏi của Trừng Kỳ, Lê Thiên Duyên mới giải thích nói:

"Là phù truyền tống đưa chúng ta đưa đến đây."

"Phù truyền tống?" Trừng Kỳ kinh ngạc chớp chớp mắt, đột nhiên nhớ lại lúc ở trước cửa sương phòng, lá bùa màu vàng trong tay Lê Thiên Duyên đột nhiên sáng lên, hóa ra lá bùa kia chính là phù truyền tống a.

"Thật là lợi hại."

Đôi mắt Trừng Kỳ nhìn Lê Thiên Duyên lấp lánh tỏa sáng. Chỉ có một mảnh giấy vàng nho nhỏ như vậy, là có thể đi bất cứ nơi nào mình muốn sao!?

"Chỗ hiện tại chúng ta đang ở là nơi nào vậy?" Trừng Kỳ đối với mọi thứ trước mắt đều cảm thấy thập phần tò mò, hồ lớn như vậy vẫn là lần đầu cậu thấy.

"Nơi này là vùng ngoại ô của Tấn Thành, em chưa từng tới sao?" Nguyên thân Lê Thiên Duyên trước kia thường xuyên ra khỏi thành du ngoạn cùng một đám thiếu gia nịnh bợ hắn, cho nên anh đối với chỗ này cũng không cảm thấy xa lạ.

Trừng Kỳ lắc lắc đầu:

"Chưa, mẫu thân không cho em đi ra ngoài, Tấn Thành trông như thế nào em cũng không biết."

Lê Thiên Duyên cũng nghĩ tới, song nhi Trừng gia này hàng năm bị nhốt ở trong phủ, nếu không phải việc thành thân làm đến ồn ào huyên náo, nhiều người ở Tấn Thành còn không biết Trừng phủ còn có một song nhi như vậy.

"Về sau có cơ hội lại mang em ra ngoài nhìn." Lê Thiên Duyên nói xong, động tác nhanh chóng tẩy rửa thân thể. Cũng không biết rốt cuộc nguyên thân Lê Thiên Duyên ăn cái gì, trong thân thể vậy mà ẩn giấu nhiều thứ bẩn thỉu như vậy.

Chờ lúc Lê Thiên Duyên hoàn toàn rửa sạch sẽ rồi trở lại trên bờ, không có mùi hôi cơ thể trên người che giấu, mùi hương chung quanh hết thảy đều khó thoát khỏi khứu giác nhanh nhạy của anh.

"Thơm quá." Lê Thiên Duyên hít hít mũi, phát hiện ở giữa những mùi hỗn tạp, có một cổ hương thơm mê người, cho dù cổ mùi hương này nồng đậm nhưng cũng khiến cho Lê Thiên Duyên cảm thấy thoải mái. Này rõ ràng là khí vị mà chỉ linh vật mới có, kỳ quái chính là ở giới phàm tục sao lại xuất hiện linh vật??

Lê Thiên Duyên cẩn thận phân biệt xem nơi phát ra cổ mùi hương này ở đâu, cuối cùng mục tiêu dừng ở trên người Trừng Kỳ. Quả nhiên khi anh đến gần vài bước, hương vị này lại càng thêm rõ ràng.

"Thiên Duyên ca, anh đang làm gì vậy?" Nhận thấy được Lê Thiên Duyên tới gần, Trừng Kỳ theo bản năng dùng tay che mặt, lại bị Lê Thiên Duyên ngăn lại.

"Trước đừng nhúc nhích." Lê Thiên Duyên dựa gần vào quan sát vết bớt trên mắt trái Trừng Kỳ, lại tiếp tục ở quanh thân cậu không ngừng ngửi, cho đến khi trong lòng có đáp án mới lùi lại một bước:

"Ta nhớ rõ trên thiếp có viết rạng sáng Tân Hợi năm Giáp Tuất, chính là sinh thần bát tự của em?"

"Là của em." Trừng Kỳ tuy rằng không rõ Lê Thiên Duyên vì sao đột nhiên hỏi như vậy, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu.

Thấy bộ dáng Trừng Kỳ không giống như đang nói dối, Lê Thiên Duyên tức khắc càng cảm thấy kỳ quái.

"Làm sao vậy?" Trừng Kỳ khó hiểu chớp chớp mắt, phản ứng của Lê Thiên Duyên đột nhiên làm cậu có chút căng thẳng.

"Khả năng mẫu thân của em nhớ lầm ngày sinh." Lê Thiên Duyên cảm thấy trước mắt chỉ có thể giải thích như vậy.

Nếu anh không nhìn lầm, Trừng Kỳ hẳn là trời sinh thể chất Thuần Âm, thiếp ghi sinh thần bát tự lại không thuộc về tính âm, ngày sinh này căn bản không có khả năng sinh ra thể chất Thuần Âm.

Nhưng là mọi thứ trên người Trừng Kỳ lại vô cùng phù hợp với ghi chép về thể chất Thuần Âm. Ở đại lục Thiên Vẫn, tu sĩ có cơ thể đặc thù cũng không hiếm thấy, nhưng linh thể cũng có phân cấp bậc tốt xấu. Ví dụ như thể chất Thuần Dương thuộc về tư chất thượng đẳng, có được loại thể chất này người tu luyện tiến triển cực nhanh, cơ hồ không có bình cảnh, con đường đi được cũng trôi chảy dị thường.

Thể chất Thuần Âm và Thuần Dương chỉ khác có một chữ, tính chất lại cách xa ngàn dặm. Thể chất Thuần Âm là thể chất lô đỉnh đỉnh cấp*, người như vậy nếu là sinh ra ở tu giới, tựa như một con dê béo rơi vào đàn sói ác, có rất ít khả năng có thể trưởng thành.

(* thể chất lô đỉnh đỉnh cấp: mn có thể hiểu như cơ thể là một cái lô đỉnh ngta luyện đan. Mấy ng có thể chất này có thể làm nguyên liệu luyện đan hoặc bị ...... để tu sỉ thăng cấp nhanh hơn )

Lê Thiên Duyên còn nhớ rõ, kiếp trước ở thành Kim Nguyệt, từng có người ở gia tộc cấp Huyền sinh ra một đứa trẻ có thể chất Thuần Âm, nhưng vừa được sinh ra đã gặp họa. Càng có rất nhiều đứa trẻ thời điểm chỉ vừa mới  được sinh ra đã bị cha mẹ của chính mình đưa đến giới phàm tục, sống hết một đời như người thường.

Bất quá thể chất Thuần Dương cùng thể chất Thuần Âm còn có một chỗ giống nhau, đó là nếu có được hai loại thể chất này thông thường đều có một bộ dạng rất xinh đẹp. Chỉ là thể chất Thuần Âm nếu sinh ra là nam, âm khí không thuần nhất định sẽ bị tật quấn thân.

Trừng Kỳ tuy cũng là nam nhi nhưng lại không giống như những nam tử tràn đầy dương khí khác, bất quá ít nhiều vẫn bị ảnh hưởng, vết bớt trên mặt cậu chính là hiện tượng tắc nghẽn âm khí.

"Ngày sinh của em có vấn đề gì sao?" Trừng Kỳ nghe được Lê Thiên Duyên nói ngày sinh của mình ghi sai, tức khắc nhớ tới những lời mà mẫu thân nói, trong lòng sinh ra một dự cảm xấu.

Lê Thiên Duyên nhìn gương mặt non nớt của Trừng Kỳ, thở dài một tiếng. Vận mệnh của người có thể chất Thuần Âm được chú định có nhiều chông gai, cũng không biết tiểu gia hỏa này có thể thay đổi loại vận mệnh này hay không..

"Lúc trước, người ở tiên tông tới chọn lựa đệ tử, em có gặp qua những trưởng lão ngoại môn nào không?"

"Không có." Trừng Kỳ lắc lắc đầu. Lần tổng tuyển cử mấy ngày trước vừa lúc cậu bị bệnh, nên đến cả cửa phòng cũng chưa từng bước ra.

"Vậy là tốt rồi." Lê Thiên Duyên nghe xong mới yên tâm một chút. Hiện tại Trừng Kỳ tốt nhất không nên xuất hiện ở trước mắt cái đám gọi là tiên nhân kia, ai biết tông môn ở đây có thủ đoạn đặc thù gì để tìm ra người có linh thể hay không.

Lê Thiên Duyên cùng Trừng Kỳ trò chuyện vài câu liền tìm một chỗ ngồi xuống điều tức, nếu như muốn dùng phù truyền tống để trở về, phải chờ linh khí của anh khôi phục mới được.

May mắn có Trừng Kỳ bên cạnh, các loại mùi hỗn hợp bên ngoài đều bị hương thơm trên người cậu đuổi đi, khứu giác của Lê Thiên Duyên rốt cuộc cũng không cần tiếp tục chịu đựng tra tấn.

Trừng Kỳ chống cằm an tĩnh ngồi ở một bên, đôi mắt lại nhịn không được tò mò đánh giá viên châu bảy màu trên tay Lê Thiên Duyên, tổng cảm thấy trên người Lê Thiên Duyên có rất nhiều đồ vật mới lạ.

.......


"Thiếu phu lang, ngài vừa rồi đi đâu vậy?" Tiểu Liễu nhìn Trừng Kỳ đẩy cửa tiến vào, chạy nhanh lại đón.

Hắn bất quá đi giặt chút quần áo, trở về lại phát hiện không thấy thiếu phu lang, ngay cả thiếu gia cũng biến mất. Tiểu Liễu đi tìm cũng không thấy, lại không dám kinh động đến người ở Lê phủ.

"Tôi đi ra ngoài dạo một vòng." Trừng Kỳ ánh mắt mơ hồ không dám đối mặt với Tiểu Liễu nói. Cậu thật sự là cùng Lê Thiên Duyên đi dạo ở vùng ngoại ô.

"Đi dạo?" Tiểu Liễu tuy rằng cảm thấy hơn nửa đêm đi ra ngoài dạo có chút kỳ quái, nhưng cũng không tiếp tục truy vấn:

"Đêm đã khuya, Thiếu phu lang mau nghỉ ngơi chút đi."

"Nha, vậy Tiểu Liễu cũng đi ngủ sớm một chút." Trừng Kỳ nói xong cởi giày lên giường, liền thấy Tiểu Liễu đang chuẩn bị ngủ ở cạnh cửa dưới đất, khó hiểu nói:

"Tiểu Liễu, cậu không ngủ trên giường sao?"

Tuy rằng phòng này lúc trước chỉ có một mình Lê Ngọ ở, nhưng trong phòng lại có một cái giường chung không nhỏ, Tiểu Liễu đi lên ngủ cũng sẽ không chật.

"Không không, Thiếu phu lang ngài ngủ đi, ta ngủ ở chỗ này là được." Tiểu Liễu vội vàng xua tay nói, hắn ngủ ở trong nhĩ phòng đã không hợp quy củ, huống chi là ngủ cùng một chiếc giường với thiếu phu lang.

"Đi lên đi, dù sao chỗ nãy cũng rất lớn." Trừng Kỳ lại vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh.

"Tôi không nói ra ngoài người khác sẽ không biết."

"Này......"

Tiểu Liễu cuối cùng vẫn là nghe theo Trừng Kỳ, lại đem chăn đệm một lần nữa dọn lên trên giường. Trừng Kỳ lúc này mới cảm thấy mỹ mãn nằm vào ổ chăn, rất nhanh đã ngủ say.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro