Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Người nhà ?

Bình An Đại Đạo 174 hào , là nơi này , đúng vậy a ! 

Lâm Vân Tranh nhìn lại hiệu trước cửa , trên rõ ràng trên viết : Bình An Đại Đạo 174 hào . 

Vì sợ mình hoa mắt nhìn nhầm , Lâm Vân Tranh thậm chí lấy tay chỉ từng chữ một cẩn thận mà nhìn , cuối cùng mới xác thực không có đi sai , nơi này chính là căn nhà ca nàng ở . 

Nhưng mà .........

Thiếu niên vừa rồi , là ai ? Hắn như thế nào lại từ nhà ca ta đi ra ? 

Chẳng lẽ ca ta chuyển nhà ? 

Không thể nào ? 

Lâm Vân Tranh nhìn trước cửa nhà , có chút do dự .

Bên trong .

Đóng cửa lại đi vào phòng khách , Bách Lý Du thu thập một chút trên bàn trà , không được bao lâu , cậu lại nghe thấy tiếng chuông cửa vang . 

Sao lại thế này ? 

Đứng thẳng ngừoi , Bách Lý Du nhìn về phía cửa . 

Lo lắng một lúc , cuối cùng dừng việc lau dọn , lại đi mở cửa . 

Ngoài cửa , lại là cô gái lúc nãy .

" Có việc sao ? "

" A , thực xin lỗi , quấy rầy , ta muốn hỏi chút , Lâm Triều Đình còn ở nơi này không vậy ? " Nhìn đến thiếu niên tuấn mỹ , Lâm Vân Tranh lùi người lại , thẹn thùng cười cười , trong giọng nói mang theo sự nhẹ nhàng mà không kém phần cẩn thận hỏi . 

"Cô là ...."

" Ta là muội muội của Lâm Triều Đình , ta gọi là Lâm Vân Tranh , ca ca ta trước kia ở nơi này , cho nên ta đến tìm hắn . Nghe thầy giáo hắn nói , hắn đã vài ngày không có tới trường học , ta thực sự lo lắng cho hắn . Không biết , anh liệu biết ca ta làm sao không ? Đã xảy ra chuyện gì , hắn như thế nào không nhận điện thoại của ta ?"

Nói một tràng dài , Lâm Vân Tranh âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi .

Bách Lý Du : "..........."

Cô gái này , như thế nào là muội muội của Lâm Triều Đình ? Làm sao có khả năng , nhà nào có muội muội lại không biết ca ca của mình ? 

" Anh không tin ? Ta , Lâm Vân Tranh cho tới bây giờ chưa từng nói dối , huống chi đây còn là sự thật . Ta chính là muội muội của ca ta , muội muội ruột . " Nhìn thấy trên khuôn mặt của thiếu niên có chút nghi hoặc cùng không tin tưởng , Lâm Vân Tranh chạy nhanh tới thanh minh , chỉ kém lôi sổ hộ khẩu ra đối chứng nữa thôi ! 

" Cô nói , cô là ......" Bách Lý Du biểu tình có chút cứng ngắc , hiển nhiên nội tâm rất là xấu hổ cùng áy náy .

Cậu không biết sao lại chiếm cơ thể ca ca nhà người ta , không có trí nhớ trước kia của Lâm Triều Đình , cậu tự nhiên sẽ không nhận ra muội muội . Hiện tại , đối với Bách Lý Du mà nói là rất rối rắm , không biết đối mặt với cô gái trước mặt như thế nào ?

" Xin hỏi , anh là bằng hữu của ca ca ta sao ? Ca ca , hắn liệu có bên trong hay không ?"

" Cô ..... Không biết tôi ?" Giờ phút này , biểu tình trên mặt Bách Lý Du vô cùng quái dị .

" Cái gì ?"

"Không có gì , vào đi ." Tạm thời không biết xử lý vấn đề này như thế nào , Bách Lý Du nhìn đến cô gái đối diện trong mắt đầy tò mò cùng một loại tia sáng hắn xem không hiểu , đành trước tiên cho cô gái tiến vào . Cậu thấy không thích hợp khi để người ta ngoài cửa , tốt xấu gì nơi này cũng là nhà của ca ca người ta . 

Cho dù hiện tại , hắn là chủ nhà đi nữa !

" Ca ca , muội muội tới thăm người đây , người ở nơi nào ?" Khi tiến vào trong , Lâm Vân Tranh đã lớn tiếng gọi người . Nàng hiện tại hiếu kì , thực sự rất muốn moi từ miệng lão ca kia , tiểu mỹ nhân mở cửa rốt cuộc là ai , nàng từ trước tới nay , như thế nào lại chưa từng gặp ?

Tiểu mỹ nhân xinh đẹp như vậy , nàng nếu gặp qua tuyệt đối không thể nào quên a ! 

Hắc hắc , không ngờ tới lão ca mặt lạnh luôn âm u của nàng lại có bằng hữu khiến người ta  mù mắt ! thật sự không thể tin nổi , nàng  khi trở về nhất định phải khoe với đám hàng xóm thô kệch cao to mới được . 

" Ca----"

" ........Ngay phía sau cô "

" A , anh nói cái gì ?" Quay đầu lại nhìn thấy tuyệt mỹ thiếu niên mang theo biểu tình phức tạp , đầu óc trong chốc lát như chập sóng não . 
  
" Nếu như không có gì sai , ta hẳn là Lâm Triều Đình mà cô nhắc đến "

" Anh đang nói cái gì ? Ta như thế nào nghe không hiểu ? " Lâm Vân Tranh biểu tình ngây ngốc nhìn chằm chằm người đối diện , hai tay ngoáy ngoáy lỗ tai . 

Nàng bất quá mới mười bảy tuổi , là tuổi đẹp -trẻ- khoẻ , không lí nào bị lãng tai .  

" Này toàn bộ căn nhà chỉ có mình ta sống ....."

" Cho nên ?" Cô rõ ràng nghe không hiểu .

" ..........." Bách Lý Du nhìn nàng không nói gì .

" Anh là nói , anh là ca ta ? Ca ca Lâm Triều Đình ?" Lâm Vân Tranh trên mặt giờ viết ba chữ  to ----KHÔNG THỂ NÀO .

" ............"

" Làm sao có khả năng ! Ca ta khi nào thì lớn lên lại có bộ dạng như vậy ? Cho dù đã lâu ta chưa tới tìm hắn . Cũng không thể nào thay đổi nhiều như vậy  đi ." Này quả thật không thể tin được . Giống như từ người mà trực tiếp hoá thần vậy . Thật sự vô cùng khó tin . 
 
Nhớ lại trong trí nhớ của mình , lão ca luôn ầm trầm , nhìn lại trước mặt - mỹ nhân có thể làm điên đảo chúng sinh , Lâm Vân Tranh nhất thời có chút không tiếp nhận được !

" Này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ? " Ai có thể nói cho nàng biết không ? 




Đã trở lại rồi đây mọi ngừoi 😝😝😝 Vote cho em với bình luận với !! Đào hố sâu quá giờ phải lấp thôi !! Hứa về  sau mỗi ngày 2 chương !! Ít nhất 1 chương !!!! 😆😆😆 Mọi ngừoi ủng hộ với 😭😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro