Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8

Chương 8 :

Về tới Hi Hòa Cung Tiêu Chiến hỏi y " Nhất Bác , chuyện lúc nãy huynh nói là thật sao . Tiên Đế thật sự để lại chiếu thư như vậy sao "

Nhất Bác nhìn cậu cười nói " Đó là sự thật , ta gạt đệ làm gì hả "

Tiêu Chiến lại nói " Sao có thể như vậy , đệ chỉ là nhi tử của 1 thương nhân bình thường sao Tiên Đế lại ưu ái đệ như vậy "

Nhất Bác cười nói " Ta cũng đang muốn biết tại sao a . Rốt cuộc là lúc Tiên Đế vi phục xuất tuần gặp đệ đã xảy ra chuyện gì mà người lại đem đệ gả cho ta "

Tiêu Chiến nhớ lại mọi chuyện nói " Thật ra lúc đó Tiên Đế bị thích khách truy sát và chạy vào nhà của đệ . Phụ thân đệ đã đem người vào trong phòng giấu . Tối hôm đó bọn chúng vẫn không chịu buông tha cho Tiên Đế , bọn chúng đột nhập vào nhà đệ để ám sát người . Tiên Đế lúc đó bị thương rất nặng , phụ mẫu cùng đệ đã đứng trước phòng của Tiên Đế để chắn thích khách . May mắn bọn chúng cũng không quá đông nên cũng không làm khó được đệ và phụ mẫu . Sau đó mẫu thân đã trị thương cho Tiên Đế , người cùng phụ mẫu của đệ nói chuyện rất lâu . Tiên Đế hồi cung không lâu sau thì huynh đến nhà của đệ cầu thân , đệ không hề biết đến chiếu thư đó "

Nhất Bác im lặng lắng nghe cậu kể , y nói " Nói vậy là cả nhà của đệ đã cứu Tiên Đế 1 mạng . Thích khách lúc đó có khoảng bao nhiêu người "

Tiêu Chiến ngẩng đầu giống như là đang cố nhớ lại nói " Thích khách khi đó có khoảng 50 tên "

Nhất Bác kinh ngạc nói " Khoảng 50 tên mà đệ nói là không đông sao . Đệ và phụ mẫu chỉ có 3 người mà đối phó với hơn 50 tên thích khách sao . Thích khách được phái đi ám sát Tiên Đế chắc chắn là không tầm thường "

Tiêu Chiến khẽ gật đầu nói " Quả thật là không tầm thường , đệ và phụ mẫu mất rất nhiều thời gian "

Nhất Bác nhìn cậu nói " Rốt cuộc đệ và phụ mẫu có xuất thân gì a "

Tiêu Chiến cười nói " Thật ra từ lúc đệ nhận thức được thì phụ mẫu đã là 1 thương nhân ở Vương Triều này "

Nhất Bác lại nói " Phụ mẫu chỉ là thương nhân bình thường sao đệ lại giỏi võ và tinh thông cầm kì thi họa như vậy "

Tiêu Chiến đáp " Từ nhỏ phụ mẫu đã bắt đệ luyện những thứ đó , đệ chỉ là nghe theo lời phụ mẫu chuyên tâm luyện thôi "

Nhất Bác lại hỏi " Đệ chưa từng thắc mắc lí do sao "

Tiêu Chiến nói " Đệ đã từng hỏi lí do 1 lần như phụ mẫu lại nói đệ sau này không chỉ là 1 người bình thường nên nhất định phải biết tất cả mọi thứ "

Nhất Bác bày ra vẻ mặt nghi ngờ nói " Không lẽ từ nhỏ phụ mẫu đệ đã biết đệ sau này sẽ là Hoàng Hậu sao "

Tiêu Chiến lại nói " Cái này đệ cũng không biết . Huynh hôm nay sao lại đến Thọ Khang Cung "

Nhất Bác đáp " Ta sợ Thái Hậu sẽ vì chuyện của Vu Quân làm khó đệ "

Tiêu Chiến cho người dọn bữa trưa lên rồi nói " Huynh đoán đúng rồi , đệ thật sự bị làm khó "

Nhất Bác nắm lấy tay cậu nói " Hiện tại Vu Công Hầu đang nắm trong tay phần lớn binh lính của Vương Triều , ta không thể cứ vậy mà phế đi Vu Quân . Nếu lão ta ủng hộ Ung Vương và đem binh quyền trao về tay hắn thì không ổn "

Tiêu Chiến nhìn y nói " Đệ biết nỗi khổ của huynh , đừng lo , đệ sẽ tìm cách giúp huynh lấy lại binh quyền "

Nhất Bác nói " Đây không phải là chuyện ngày 1 ngày 2 có thể giải quyết được , đệ cho ta thời gian ta sẽ xử lý ổn thỏa "

Tiêu Chiến gật đầu nói " Nhất Bác huynh đừng quên nếu phi tần trong hậu cung phạm phải tội lớn vẫn có thể chịu hình phạt tru di cửu tộc . 1 ngày nào đó Vu Quân có thể sẽ trở thành lí do để huynh lấy lại binh quyền "

Nhất Bác nghe cậu nói thì mới để ý đến vấn đề này y nghĩ " Thảo nào kiếp trước dù không được ta sủng ái đệ ấy vẫn có thể 1 mình đứng vững trong hậu cung đầy mưu mô và nguy hiểm này . sự nhạy bén cùng thông minh của đệ ấy thật sự khiến ta rất kinh ngạc " . Nhất Bác gật đầu đáp " Ta đã biết . Chúng ta dùng bữa thôi "

Cả 2 cùng nhau vào bàn dùng bữa , kết thúc bữa ăn y nói " Ta phải đi phê duyệt tấu chương lúc xong sẽ quay lại với đệ "

Tiêu Chiến gật đầu tiễn y rời khỏi Hi Hòa Cung , lúc này cậu nhớ lại đoạn đối thoại lúc nãy mới thấy có gì đó không đúng . Cậu nghĩ " Nhất Bác chỉ mới thấy mình vẽ tranh và đánh cờ sao lại biết mình tinh thông luôn cả cầm và thi " . Cậu nói với Khê Vân " Khê Vân ngươi có thấy Hoàng Thượng sau buổi trưa ngày hôm đó rất kì không , Người gần như thay đổi hoàn toàn "

Khê Vân đáp " Thưa nương nương , nô tì cũng thấy như vậy ạ . Hoàng Thượng rất lạ ạ "

Tiêu Chiến im lặng suy nghĩ 1 lúc thì xoay người trở vào trong sương phòng , mỗi khi có chuyện khó nghĩ cậu liền chọn vẽ tranh để giải tỏa tâm lí của bản thân . Tối đến Nhất Bác trở lại Hi Hòa Cung cùng cậu , đợi đến khi dùng bữa tối xong cả 2 cùng lên giường nằm Tiêu Chiến nói " Nhất Bác đệ muốn xuất cung đi thăm phụ mẫu "

Nhất Bác cười nói " Được , để ta sắp xếp mọi việc rồi sẽ đi cùng đệ "

Tiêu Chiến nói " Không cần , huynh cứ ở lại hoàng cung lo chuyện chính sự , đệ xuất cung 3 ngày sẽ quay trở lại . Huynh không cần lo lắng cho đệ "

Nhất Bác nghĩ nghĩ rồi đáp " Vậy được , ngày mai trước khi xuất cung đệ đến Dưỡng Tâm Điện gặp ta "

Tiêu Chiến gật đầu đồng ý , Nhất Bác mỉm cười hôn lên môi cậu nói " Hoàng Hậu , ta đã cho đệ xuất cung thăm phụ mẫu vậy đệ lấy gì để tạ ơn ta đây "

Tiêu Chiến nhẹ đẩy y ra nói " Nhất Bác đêm qua chúng ta vừa mới .... , hôm nay nghỉ có được không "

Nhất Bác lại cười nói " Hoàng Hậu , hôm qua đệ mới tắm sao hôm nay lại tắm nữa rồi "

Tiêu Chiến đánh nhẹ vào người y nói " Huynh ..... lưu manh "

Nhất Bác lần nữa hạ lên môi cậu 1 nụ hôn đưa cậu vào 1 trận kích tình tràn đầy yêu thương .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bjyx