Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 28: Phong ba hữu hỉ (1)




Một lát sau, đại phu tới.

"Đại phu, ngươi mau xem nương của ta bị làm sao, suýt chút nữa là hôn mê bất tỉnh rồi!" Tương Thu Thanh trong lòng vô cùng sốt ruột nói.

Đại phu hơi nhíu lông mày lại, đang cố gắng bắt mạch cho Lâm Mạn Như, sau đó nói: "Hồi tiểu thư, phu nhân có tin mừng rồi! Chúc mừng phu nhân! Chúc mừng phu nhân!".

"Cái gì? Có thai?!" Tương Thu Thanh cả kinh nói, đây chính là vấn đề trọng yếu, mẫu thân đã mang thai, hiện giờ nếu muốn diệt trừ Tương Vân sẽ lại càng khó khăn hơn. Nếu như thai trong bụng mẫu thân là nam thai thì cũng có thể nói là điều tốt, đệ đệ vừa sinh ra chính là con trai trưởng, nhưng nếu là nữ nhi, như vậy thì bản thân mình sẽ lại có thêm một đối thủ cạnh tranh nữa rồi.

Lâm Mạn Như biết mình mang thai, liền biết chắc cơ hội đã tới, cho dù bào thai này là nam hay nữ, cơ hội để diệt trừ Tương Vân cũng đã đến.

Đêm đến yến hội mới kết thúc, Tương Vân mới châm rãi quay trở về.

Nàng vừa tiến vào đại sảnh liền nhìn thấy tất cả mọi người đều ngồi ở đây, nàng liền biết Lâm Mạn Như lại muốn giở trò gì đó, đáng tiếc nàng từ lâu đã không còn là Tương Vân ngây thơ đơn thuần không có chút tâm cơ nào, đối với Lâm Mạn Như và Tương Thu Thanh, dùng chiêu để phá chiêu chính là tốt nhất.

"Tổ mẫu, phụ thân, Vân nhi về muộn, xin được trách phạt." Vừa nói vừa hành lễ với Thừa tướng Tương Hiền cùng với lão tổ mẫu, lão phu nhân càng nhìn lại càng thích đứa cháu gái này, biết nàng là thông minh hơn người, thuận tiện nói: "Hài tử ngốc, ngươi phải tham gia thật nhiều yến hội của quý nữ mới được, để cho những người nói lời dèm pha kia phải nhìn thật kỹ xem Đại tiểu thư của Tướng phủ thực sự ưu tú như thế nào! Mau mau đứng dậy! Đều là người một nhà hành lễ làm gì!" Nói liền ngoắc ngoắc tay với Tương Vân, Tương Vân liền mỉm cười đi tới chỗ lão phu nhân. Tương Hiền cũng có nghe qua về sự tình mới đây của hai nữ nhi của mình, hắn đối đãi với đại nữ nhi trước nay đều là thiệt thòi, nhưng lại không biết nên làm thê nào để bù đắp cho nàng, tuy biết tiểu nữ nhi gần đây có những bình phẩm về tin đồn đại không tốt nhưng cũng không nỡ trách phạt, bởi vì tiểu nữ nhi từ nhỏ đã nuôi dưỡng bên người, cộng thêm dung mạo xuất chúng, hắn từ trước đến nay đều đặt rất nhiều kì vọng vào đứa con gái này. Dù biết hiện nay đại nữ nhi rất được Hoàng Hậu yêu thích nhưng trong lòng hắn, lại càng coi trọng tiểu nữ nhi hơn. Vì lẽ đó nên từ khi bắt đầu đến giờ hắn vẫn luôn đứng về phía của tiểu nữ nhi.

"Chuyện ngày hôm nay ta đã nghe nói qua, Vân nhi, ngươi là tỷ tỷ, cho dù Thanh nhi có cái gì không đúng thì ngươi cũng nên bao dung nàng một chút, ở trước mặt nhiều người như vậy cũng không giữ lại cho nàng một chút thể diện, ngươi nói xem sau này Thanh nhi phải làm sao đây?!" Tương Hiền mở miệng nói, mặc dù hắn biết chuyện hôm nay là do Tương Thu Thanh không đúng, nhưng một mực không muốn trách phạt tiểu nữ nhi, ở trong lòng hắn tiểu nữ nhi ức hiếp đại nữ nhi là sai, thế nhưng việc đại nữ nhi không giữ lại cho tiểu nữ nhi chút thể diện nào lại làm cho hắn tức giận vô cùng.

Tương Vân nghe thấy những lời này chỉ cảm thấy nực cười, cha của nàng vào lúc biết nàng bị muội muội hãm hại, không phải đi hỏi xem tại sao muội muội vẫn không chịu buông tha cho tỷ tỷ của mình, mà lại đi hỏi ngược lại nàng, người bị hại này vì sao lại đi rửa sạch nỗi oan khuất của mình, thực sự là nực cười, đây lại chính là cha đẻ của nàng. Nhưng tất nhiên là Tương Vân sẽ không thể hiện tất cả những suy nghĩ ra, nàng chỉ đem tất cả trào phúng và lãnh đạm trong ánh mắt che giấu đi, đổi lại là ánh mắt đầy hiu quạnh, nàng liền như vậy lẳng lặng nhìn Tương hiền, không vì bản thân mà giải thích rõ ra. Tương Hiền bị ánh mắt của nàng làm cho chột dạ nên cũng không tiếp tục nói nữa, thế nhưng lão phu nhân không thuận theo, chỉ thấy bà nhìn Tương Vân đau lòng nói: "Hiền nhi những lời ngươi vừa nói quả thực là quá thiên vị Thanh nhi rồi! Thanh nhi ở bên ngoài hãm hại tỷ tỷ ngươi lại không trách nàng, ngược lại lại đi trách mắng Vân nhi, ngươi có phần lẫn lộn đầu đuôi rồi!".

Tương Thu Thanh thấy phụ thân đang bảo hộ cho mình như vậy trong lòng không khỏi vui mừng, nhưng vừa nghe thấy những lời lão phu nhân nói trong lòng lại xuất hiện lửa giận không biết từ đâu. Từ khi nào mà tổ mẫu luôn yêu thương mình lại dành hết cho Tương Vân như vậy?! Tương Thu Thanh có cảm giác, Tương Vân chính là đang từ từ lấy đi đồ vật của mình từng chút từng chút một.

"Được rồi được rồi, hôm nay là có tin vui cần tuyên bố, cần gì phải làm cụt hứng như thế này đây?" Lâm Mạn Như thấy tình thế đang bất lợi đối với Tương Thu Thanh, liền nhanh chóng chạy ra giảng hòa.

"Không biết là có tin vui gì?" Tương Vân cũng vô cùng hiếu kì hỏi.

"Mẫu thân của ngươi bà ấy đã mang thai rồi!" Lão phu nhân vui vẻ nói, Phủ Thừa Tướng vốn là hiếm huyết mạch, tới Tương Hiền cũng là trưởng độc đinh duy nhất của ba đời truyền lại, khỏi nói tới Tương Vân là trưởng đích nữ, thật khó khăn lắm cái bụng của Lâm Mạn Như mới có chuyển biến, nếu bào thai này là một nam nhi bào thai, như vậy chính là sinh ra được con trai trưởng, đến thời điểm đó sẽ là mẫu bằng tử quý, địa vị của Tương Thu Thanh và Lâm Mạn Như cũng như vậy, nước lên thì thuyền cũng lên. Đứa bé này tới thật là đúng lúc, Tương Vân cười lạnh trong lòng nói.

(Mẫu bằng tử quý: hiểu qua có nghĩa là mẹ dựa vào thân phận của con để sống giống kiểu trong cung ý ^^ Hiểu không? Mà không hiểu thì mình cũng chịu thôi hahahahaha *Cười vui vẻ* )

"Vậy thì thật chúc mừng cho mẫu thân!" Tương Vân giả bộ cười nói, trong lòng nàng biết đứa bé này là không thể giữ lại, nàng ắt phải tìm cơ hội để diệt trừ đứa bé này. Nhiều năm như vậy, địa vị của Lâm Mạn Như ở trong Tướng phủ không ổn định phần lớn nguyên nhân là vì bà ta nhiều năm như vậy nhưng cũng chỉ có thể mang thai một nữ nhi là Tương Thu Thanh, nhưng nếu như lần này là một hài tử, như vậy chỉ cần đứa bé này vừa ra đời, cơ hồ chính là ngồi vững chắc lên vị trí trưởng nam nhi, cùng lúc đó, địa vị của Lâm Mạn Như ở Tướng phủ cũng sẽ không dễ dàng bị lay động nữa, bất luận người nào cũng có thể sinh ra trưởng nam, nhưng Lâm Mạn Như thì không được, đứa bé này tuyệt đối không thể giữ lại! Có điều việc này cần phải bàn bạc kỹ càng, nghĩ đến đây, khóe miệng Tương Vân hiện lên một nụ cười thần bí khó lường.

Dùng qua bữa cơm tối, Tương Vân liền trở về Lận Vân các, mới đây hình như hai nha đầu Tử Vi và Tử Quyên dường như đã tiếp nhận sự thật rằng mình không được sủng ái, giữ khuôn phép làm việc bản thân được giao cho, thế nhưng các nàng đều là tai mắt của Lâm Mạn Như, giữ lại trước sau gì cũng sẽ để lại hậu họa, đúng lúc Lâm Mạn Như mang thai, không dám đảm bảo rằng ba ta sẽ không dùng hài tử trong bụng để làm lá bài hãm hại mình, cứ coi như bà ta không làm, nhưng nữ nhi của bà ta chưa chắc sẽ không làm, bản thân tốt nhất là nên đề phòng trước tai họa chưa xảy ra, bằng không, chết như thế nào cũng không biết!

Tương Vân nghĩ như vậy, liền gọi Hỉ Thước lên, nói với nàng: "Những ngày này liền phải cẩn thận quan sát thật kỹ Tử Vi và Tử quyên, phát hiện ra các nàng có bất cứ điểm nào không đúng liền lập tức báo cho ta!" Hỉ Thước gật đầu, tiểu thư rất ít khi nghiêm túc dặn dò nàng điều gì, nhưng nếu tiểu thư đã nói, nhất định là tiểu thư có dự định của bản thân, nàng tuy không thuận tiện để hỏi nhiều, nhưng lời tiểu thư nói chính là thánh chỉ, bản thân bất luận thế nào cũng sẽ nghe theo.

Tử Vi và Tử Quyên biết Tương Vân không thích các nàng chính là bởi vì các nàng là tai mắt do Nhị phu nhân phái tới, nhưng là trước mắt, tiểu thư không tín nhiệm các nàng, các nàng tất nhiên sẽ không có được bất cứ thông tin đáng giá nào, không có tin tức, phu nhân như thế nào sẽ nuôi những người không có tác dụng như các nàng chứ, bây giờ các nàng chính là giống như đồ bỏ đi. Ngoại trừ giữ đúng khuôn phép làm những chuyện mà mình đã được giao cho, các nàng tất nhiên là không dám làm trái khuôn phép. Chỉ là phu nhân bây giờ đang mang thai, mẫu bằng tử quý, chỉ cần phu nhân sinh hạ hài tử, địa vị vững chắc, sự tồn tại của tiểu thư liền không đáng sợ nữa, đến lúc đó chỉ sợ hai tỷ muội các nàng sẽ không có chỗ để dung thân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro