Chương 5 : Chuẩn bị vật tư
Lâm Băng sợ chính mình ngủ quên, tối hôm qua trước khi đi ngủ cố ý đặt đồng hồ báo thức.
Trước 8 giờ một chút, đồng hồ báo thức liền vang lên.
Lúc tỉnh lại toàn thân Lâm Băng bủn rủn, rửa mặt xong, điểm tâm cũng chưa ăn, Lâm Băng lại kiên trì chạy 20 vòng, so với hôm qua có tốt hơn một chút, cũng coi như có chút tiến bộ.
Lâm Băng trở về phòng sau đó tắm rửa đã thấy bữa sáng được mang tới phòng của cô, bánh bao thịt thật ngon, còn có đậu phụ thối, còn có bánh quẩy sữa đậu nành, còn có một chút mì phở, chị Chu mỗi thứ đều chuẩn bị một chút, thực sự là vừa ý cô!
Lâm Băng hài lòng vui sướng ăn, cái này một ít, cái kia một ít, không ai ăn tranh với cô, lúc này cô chậm rãi ăn, bụng rất nhanh liền no.
Ăn sáng xong, đầu tiên Lâm Băng mở máy tính, xem hai topic ngày hôm qua cô đăng một lần, thật là không ngờ, hai thiệp có khá nhiều comment . Lâm Băng kéo kéo xuống, hình như có rất nhiều người hứng thú đối với mạt thế và tang thi, ở dưới topic có không ít người phụ họa, cũng không thiếu người mắng chửi, cũng có tránh xa. Còn có một người comment nói, người này là dùng điện thoại di động online, nói là về chơi với ông bà mấy hôm cũng thế việc như vậy, trong thôn thật sự có mấy người bị bệnh phát sốt, nhưng không thấy có xuất hiện tang thi. Bất quá người kia sau khi đọc xong topic của Lâm Băng cũng trở lại thành phố luôn không dám ở lại quê lâu.
Topic thứ hai, còn có cảnh sát , bác sĩ , y ta chờ tin đồn, nói là bệnh viện kia tầng tầng lớp lớp bị phong tỏa, người nào bị cách ly, còn có tiểu hộ sĩ nói bác sĩ của bọn họ sau khi bị người kia bắt được tay thì cũng xin nghỉ bệnh, chỉ có một chút triệu chứng tương tự, tang thi thực sự cũng chưa từng có người nhìn thấy.
Thì ra đã bắt đầu từ sớm như vậy.
Lâm Băng ảo não vỗ đầu mình, cô luôn luôn là một người không thích xem tin tức, nếu không phải từng trải qua mạt thế, thì với những cái topic kiểu này cô cũng chỉ xem tiêu đề, đến xem một chút nội dung cũng không xem, trước cô ghét nhất là nói đến chuyện quỷ thần, rất không thích loại người không gió cũng dậy sóng.
Lật trang tiếp theo của topic cũng không thấy có tin tức gì quan trọng, vì vậy Lâm Băng tắt máy tính.
Cô quyết định ra ngoài một chuyến, ngày hôm nay bắt đầu phải chuẩn bị vật tư, còn muốn cùng bạn bè hỏi thăm một chút, xem có ai muốn mua nhà, mấy cái nhà trên danh nghĩa của cô đều ở gần trường học, hẳn là sẽ bán tốt, bất quá cô muốn bán gấp như vậy, nhất định sẽ bị ép giá. Nếu như nhà cửa không bán được, trước hết cứ dùng hết tiền trong tài khoản vậy.
Đúng rồi, vật tư! Không gian!
Hôm qua cô có đem một bát thức ăn chay cùng với nước nóng bỏ vào không gian, bây giờ đã là sáng sớm, hay là, có thể vào xem kết quả ra sao. Nghĩ là làm, Lâm Băng liên vào trong không gian, đi tới nhà kho ngầm, Lâm Băng kinh ngạc phát hiện cốc nước kia vẫn còn bốc hơi nóng, cô từ từ đi đến bên bát thức ăn chay, lấy tay chạm một cái, thức ăn này vẫn giống như hôm qua lúc bỏ vào, vẫn còn nóng!
Lâm Băng mừng rỡ không thôi.
Cô có thể đóng gói thức ăn rồi bỏ vào! Hắc, thật tốt.
Lúc Lâm Băng rời khỏi không gian nụ cười trên mặt đều không thu lại được. Không gian như vậy ở mạt thế có thể nói là vô cùng đỉnh. Đúng rồi, cô đột nhiên nhớ đến ruộng đất trong không gian phải đi mua một ít hạt giống và cây giống.
Lâm Băng kiểm tra tài khoản ngân hàng của mình một chút, còn có hơn 10 vạn , cô có hai cái thẻ tín dụng, một cái của mẹ Lâm đưa cho, cái này có số dư trong tài khoản nhiều nhất.
Ba Lâm đi làm rồi, mẹ Lâm cũng không có nhà. Lâm Băng gọi một cú điện thoại cho mẹ Lâm, mới biết được mẹ phải ở bệnh viện làm kiểm tra, hình như có việc gì đó rất gấp, mới nói hai câu, mẹ Lâm liền vội vã cúp điện thoại.
Thật ra đối với việc mẹ Lâm tới bệnh viện Lâm Băng cũng không có suy nghĩ gì, chẳng qua là nhắc tới bệnh viện liền nhớ tới vật dụng y tế cùng với một ít thuốc, ở mạt thế những thứ này cũng không dễ tìm. Bệnh viện luôn đông người, bệnh nhân xuất hiện triệu chứng bệnh cũng là đưa tới bệnh viện đầu tiên,không ít bác sĩ y tá bị cắn ngay đợt thứ nhất, bọn họ có vấn đề, thậm chí bệnh nhân bình thường cũng bị liên lụy, Mạt thế tới thì trong bệnh viện chính là một trong những nơi tụ tập nhiều tang thi đáng sợ nhất.
Bác sĩ y tá cũng là một trong những người chết nhiều nhất. đến nỗi sau mạt thế bác sĩ y ta cũng không nhiều lắm. Nếu là có vết thương, không có băng bó chữa trị, cực kì dễ gặp chuyện không may. Ở Mạt thế, máu tang thi, máu người còn có máu của động vật phủ đầy thành phố. Nếu mang theo vết thương mà lại vào thành phố tìm thức ăn, chắc chắn sẽ bị nhiễm, cho dù là dị năng giả, cũng sẽ biến thành tang thi, còn là loại tang thi đặc biệt.
Suy nghĩ một chút, Lâm Băng đem các loại thuốc nhấn mạnh ghi tạc trong lòng, xem ra cần phải chuẩn bị nhiều băng bông, băng gạc thuốc cầm máu, thuốc giảm đau, còn rất nhiều, rất nhiều đều phải chuẩn bị.
Thức ăn, hạt giống, thuốc men, đồ dùng hàng ngày.
******
Cô lúc đi ra ngoài thì lái chiếc Audi của mình, xe thể thao vô cùng bắt mắt, trong lúc đến trường các trưởng bối không cho tiểu bối mua xe thể thao, cũng không cho gây sự, dù sao bác cả theo chính trị, nếu phạm pháp, làm ảnh hưởng cũng không tốt lắm.
Lúc lái xe Lâm Băng liền phát hiện hình như mình còn phải chuẩn bị một ít xăng, ở mạt thế xăng cũng là thứ quý hiếm. Bất kể là chạy trốn, hay sau mạt thế ra ngoài săn giết tang thi cũng đều phải dùng tới.
Nghĩ đến xăng Lâm Băng liền cảm thấy mình không đủ tiền.
Trạm xăng dầu luôn luôn sẽ không quên đặt ở góc thành phố xa phồn hoa, Lâm Băng thường mua xăng ở trạm xăng gần vòng xuyến, cô cùng nhân viên công tác coi như là có quen biết, tuy chỉ là mua một chút, Lâm Băng còn mua vài thùng lớn. còn mua rất nhiều chai dầu dự trữ, có thể mua bao nhiêu liền mua bấy nhiêu, thật đáng tiếc, nếu ba tin những lời mẹ nói, giúp cô một chút, vậy thì tốt rồi.
Lâm Băng thanh toán xong lại tạm thời để xăng ở trạm xăng, nói với nhân viên bán hàng là buổi chiều sẽ quay lại lấy.
Trước hết cô phải đi thuê một cái nhà kho, không thể mua cái gì xong liên cho luôn vào không gian, như thế quá bắt mắt, sẽ dẫn tới phiền toái.
Về phần đồ ăn, thuốc men các loại, bán buôn thì liền lấy cớ mở siêu thị. Lương thực thì có thể đến chợ nông sản mua trực tiếp, đáng tiếc cô không có người nào có thể tín nhiệm, tất cả đều phải dựa vào chính mình. Không phải là không có bạn bè quen thuộc, thế nhưng đến mạt thế rồi, lòng người khó dò, khó đảm bảo sẽ không bị bạn bè bán đứng, vẫn nên cẩn thận thì hơn.
Đi ngang qua nhà sách, Lâm Băng dừng xe đi vào mua rất nhiều sách liên quan đến nông nghiệp, còn có một số sách chữa bệnh, sinh tồn dã ngoại cũng mua khá nhiều sách, cô còn cố ý nhân viên cửa nhà nhờ đề cử các loại sách có liên quan. Sách dạy nấu ăn cô cũng mua nhiều, mạt thế tới cô sẽ lại phải nấu ăn, thế nhưng lúc đó thực vật có thể ăn được rất ít, tài nấu ăn của cô cứ như vậy, đọc nhiều sách vẫn hơn. Ôm một đống lớn sách lên xe, nhân viên cửa hàng còn giúp cô bê vài chuyến, Lâm Băng cảm ơn cô ấy mấy lần.
Lúc Lâm Băng trở lại trong xe mới nghĩ tới, cô còn phải chuẩn bị vài cái laptop, phần cứng , còn có cả máy phát điện. Có thể tải tư liệu hữu dụng từ trên mạng về, sách vở rất là quan trọng, chẳng qua trên mạng những thứ có thể xuất hiện đều đã qua kiểm tra, một ít tài liệu quan trọng không có khả năng được lưu truyền trên mạng, cô cũng không phải chuyên về máy tính, cũng không phải là hacker vào máy tính của người khác, cô còn cẩn thận nghĩ lại xem còn cái gì cần phải chuẩn bị không.
Không thì lên mạng tải tải các loại phim điện ảnh hoạt hình, chuẩn bị thức ăn đầy đủ sau đó ôm những thế đó sống trong không gian cả đời?
Trong đầu Lâm Băng bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Lắc lắc đầu, đi qua nhìn xem một chút.
Lâm Băng lái xe đến quảng trường trung tâm thương mại lớn nhất mua sắm, quảng trường này diện tích khá lớn, mọi thứ đều đầy đủ hết, cũng là nơi có nhiều người đi đến nhất. Tất cả có sáu tầng, tầng hầm một là phố ăn vặt, lầu một là tiệm trang sức và đồ trang điểm, lầu hai là quần áo phụ nữ, lầu ba là quần áo đàn ông và thời trang trẻ em, lầu bốn là các thiết bị điện, lầu năm còn lại là siêu thị, nói là một thật ra là hai tầng có đầy đủ các loại, có thức ăn, vật dụng hàng ngày, thậm chí vào cửa hàng còn có tiệm thuốc.
Lâm Băng trực tiếp đi thang máy đến tầng năm, tìm được người phụ trách siêu thị, trực tiếp mua hơn 10 túi gạo, một đống đồ ăn vặt trong và ngoài nước, còn có chocolate có chứa nhiều năng lượng, hàng bên trong siêu thị hầu hết đều bị Lâm Băng ăn,còn có mì ăn liền, chân giò hun khói, thịt hộp các loại, còn có băng vệ sinh, bàn chải đánh răng, kem đánh răng, chăn mềm và một chút đồ dùng hàng ngày, có thể nói là mua xong toàn bộ! Tuy rằng mấy thứ này không đắt, thế nhưng Lâm Băng mua nhiều, tiền gửi ngân hàng gần như bị dùng hết, bất quá may là nàng còn thẻ tín dụng.
Tất nhiên cùng người phụ trách siêu thị nói một chút, bởi vì Lâm Băng xem như là khách hàng lớn, siêu thị sẽ trực tiếp giao hàng.
Lâm Băng trao đổi số điện thoại với người phụ trách, đến lúc đó sẽ gọi điện nói địa chỉ giao hàng.
Lâm Băng nhìn lại, mấy thứ đã mua còn chưa có đủ, đi đến đại lý bất động sản, tìm một kho hàng lớn một chút, sau đó đem nhà ở của cô bán đi, như vậy sẽ có vốn lưu động, mua những đồ nông sản cần rất nhiều tiền mặt, không thể cà thẻ.
Lầu bốn là thiết bị điện, Lâm Băng cũng mua xong, có mẹ mở cho thẻ tín dụng, có ngạch độ lớn, cô không cần lo lắng . Máy vi tính xách tay, nồi cơm điện, cameras, thiết bị phòng bếp ( bếp gas, bát đĩa, thìa chậu các loại) còn có máy nước nóng bằng năng lượng mặt trời.... Lâm Băng nhìn thấy cái gì, có thể dùng được, liền mua hơn nữa chuẩn bị không chỉ một bộ, chỉ chuẩn bị một bộ bị hỏng thì làm sao bây giờ.
Không để ý liền mua một đống lớn, vẫn là giao hàng tận nơi, để lại số điện thoại, buổi chiều báo địa chỉ.
Lầu hai là bán nữ trang, có thể mua một chút nội y, còn phải đi tới của hàng chuyên doanh mua trang phục leo núi cùng với giày du lịch, phải bền chắc , cái này là trang bị đi đường tốt nhất, cần phải chuẩn bị nhiều lắm.
Mua xong đồ lót, đang tìm chỗ kinh doanh độc quyền về... Cô lại đụng phải Thư Tuyết đang mua đồ, Thư Tuyết thấy Lâm Băng thì kinh ngạc, ngay sau đó là hoảng loạn, đang đi theo bên cạnh cô ta là Sở Phi đẹp trai anh tuấn, hai người đang nắm tay nhau, vẻ mặt ngọt ngào.
Lâm Băng âm thầm liếc mắt, cô đang bận chuẩn bị vật tư, không rảnh để cùng Thư Tuyết tính sổ, thật không ngờ, cẩu bạn trai (mình để nguyên cho nó lịch sự) này lại tự đưa tới cửa, thông đồng lộ liễu như thế, tại sao trước kia cô lại không phát hiện ra nhỉ!
Thư Tuyết hốt hoảng buông tay Sở Phi ra, vội vàng kéo tay Lâm Băng, tròng mắt rưng rưng, điềm đạm đáng yêu, " Băng Băng, bạn đừng nghĩ lung tung, không phải như bạn thấy đâu." Nói xong cúi đầu nước mắt liền rơi xuống.
Lâm Băng nét mặt không kiên nhẫn, " Buông tay". Thời gian của bà đây còn không đủ, làm sao có thời gian cùng ngươi diễn trò.
Chỉ thấy Thư Tuyết càng làm ra vẻ đáng thương thân thể mảnh khảnh run rẩy.
Nước mắt lưng tròng nói rằng, " Băng Băng mình vừa chỉ là đau chân, Sở Phi giúp mình một chút mà thôi, mình biết bạn tính tình nóng nảy, không thích nghe người ta giải thích, thế nhưng mình ...."
Thư Tuyết còn chưa nói xong, Lâm Băng đã bỏ tay nàng ta ra, ghét bỏ nói : " Đừng gọi tôi là Băng Băng, đã nói với cô bao nhiêu lần rồi, gọi Lâm Băng đã biết chưa!"
Bị hất ra Thư Tuyết dường như không có đứng vững, mềm yếu ngã trên mặt đất, ngồi thu lại, hai mắt rưng rưng, càng tỏ ra điềm đạm đáng yêu.
Lâm Băng nhìn chằm chằm Thư Tuyết một lúc lâu, nước mắt của Thư Tuyết một mực ở vòng quanh hốc mắt, tất nhiên không thấy một giọt rơi xuống, cô ta làm như thế nào được thế vậy, thật lợi hại.
Lúc này Lâm Băng nghe thấy tiếng bước chân, thì ra là Sở Phi đã tới, sắc mặt lạnh như băng nhìn Lâm Băng.
Lâm Băng mừng thầm trong lòng, đến đây, bây giờ phải cắt đứt hoàn toàn với hắn , lười phải tiếp tục dây dưa.Nếu không phải Sở gia cũng không phải loại người hiền lành gì, cô cũng không cần phải chịu cuộc hôn nhân do trưởng bối hai nhà quyết định, sau khi cô sống lại thì việc đầu tiên phải làm là khiến cho tên đàn ông này cút đi.Lại dám đập đầu cô sau khi cô chết, cô tự hỏi xem tới bây giờ có làm gì có lỗi với hắn không!
Nếu hiện tại có một lý do tốt như vậy, tính ra còn cách mạt thế một tháng. tùy tiện đổi ý sẽ gây bất lợi cho Lâm gia, hai thế giao đối đầu cũng phải chuyện nhỏ, tốt nhất là để Sở Phi nói giải trừ hôn ước trước, như vậy cô liền ở vị trí chủ động
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro