Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3 :Kể cho mẹ

Lâm Băng ở trong không gian đi dạo một vòng.

Nơi cô xuất hiện là bên cạnh cái nhà nhỏ, cái nhà này là loại tứ hợp viện cổ, là gạch xanh xây tường, gạch xanh ngói đỏ, hình dạng rất lâu đời, nhà tứ hợp viện có 4 cái cửa, đều mở từ bên ngoài, trên của cũng không có hoa văn gì.

Lâm Băng thử một chút, cô chỉ mở cửa phía nam, bên trong có một căn phòng phong cách cổ xưa, mở rộng cửa phòng, trên bức tường đối diện cánh cửa có treo một bức tranh sơn thủy, bàn bạc đại khí, phía dưới bức tranh là một cái bàn dài, bên trên có để bút mực, còn có một bản sách cũ có bìa màu lam dính đầy bụi bặm. Nhìn xung quanh một vòng, trong phòng ngoại trừ hai cái ghế còn có một cái đệm bằng trúc, là nơi để ngồi thiền.

Cách không xa phía nam của cửa nhà là một dòng suối nhỏ trong suốt, bên cạnh dòng suối trồng không ít cây, bên kia dòng suối nhỏ tất cả đều là sương mù,không thể nhìn được xa bên đó là gì.

Ruộng đất  đen ở phía tây, suối nước cũng chảy từ bên đó qua. Phía đông có một ngọn núi, chỉ có thể nhìn thấy chân núi, ở trên đều bị sương mù bao phủ, Lâm Băng lấy can đảm đi tới bên kia, lại phát hiện, chỗ bị sương mù bao phủ không đi vào được.

Lâm Băng còn phát hiện, cô có thể mở một gian phòng ngầm, lại có một kho hàng lớn, rất lớn, so với sân bóng còn lớn hơn. May mà có thể để đồ vào trong, vừa rồi Lâm Băng còn đang đau đầu không biết nếu như mua vật tư thì nên để ở đâu.

Mạt thế có dị năng không gian, thế nhưng dị năng không gian tùy thuộc và sự mạnh yếu của tinh thần người đó mà định lớn nhỏ, giống như , mỗi một người không gian đều khác nhau, mà cho dù có không gian cũng không thể nói cho người khác biết không gian của mình là loại không gian gì.

Trong nước có cá, xem ra nước này có thể uống, việc này, vấn đề liên quan đến nước sinh hoạt không cần lo lắng nữa.

Lâm Băng rất hài lòng.

Nhưng mà, vòng tay đâu?

Cô nghĩ trong đâu, rời khỏi không gian, rời khỏi không gian....

Chắc là như vậy đi

Cô không quá chắc chắn, dù sao trước đây cũng không có không gian, làm cũng không được thuần thục.

Bingo! vậy mà nói bừa lại trúng, sau khi trong đầu nghĩ rỏi khỏi không gian, cô liền trở về lại căn phòng của mình. Sau đó, khóe miệng Lâm Băng  vẫn luôn nhếch lên, cười như một tên ngốc vậy.

Cô lại tìm ở phòng mình một lúc, nhưng cũng không tìm thấy cái vòng tay của mình. Lâm Băng chưa từ bỏ ý định, sau khi đi toilet, khóa trái cửa, còn soi gương chính mình cẩn thận tìm một lần nữa, cuối cùng , quả nhiên trời không phụ lòng người.Bên tay phải của cô trong lòng bàn tay tìm được một vết xanh biếc,chẳng lẽ là cái này?

Sau đó, Lâm Băng thử dùng tay cầm cốc rửa mặt, trong đầu nghĩ thu vào.

Trong nháy mắt cái cốc biến mất.

Lâm Băng lại thử một chút, dùng ngón tay chạm vào khăn mặt, trong đầu suy nghĩ, thu vào.

Không có phản ứng, khăn mặt vẫn còn đang treo trên móc, không nhúc nhích tí nào.

Lâm Băng đã hiểu, xem ra muốn thu vật vào không gian cần lấy lòng bàn tay tiếp xúc, quả nhiên , vòng tay là ở trong lòng bàn tay, cái điểm xanh kia chính là vòng tay, nếu như nhìn không kỹ, tự như chỉ như một mụn nốt ruồi nhỏ.

Tuy rằng không dễ phát hiện, nhưng trong lòng Lâm Băng vẫn có chút không yên, cô phải chuẩn bị một cái gang tay, thực dụng.

Lâm Băng lại vào trong không gian một chuyến, rốt cuộc xác định những đồ thu vào không gian đều được để trong phòng kho dưới lòng đất, cốc rửa mặt của cô đang ở dưới đất, thật là trống trải. Lâm Băng nghĩ, cô phải mua một ít ngăn tủ, còn phải đem nhà kho phân chia, nếu không, có nhiều đồ hơn sẽ không dễ lấy. Cũng không biết cái kho này có thể hay không duy trì sự tươi mới của thức ăn không, thử xem, nếu không thể thì chỉ có thể mua một chút đồ dễ bảo quản , đồ ăn đóng gói chân không, mì ăn liền cũng không thể thiếu.

Nghe thấy tiếng gõ cửa, Lâm Băng lại ra khỏi không gian.

Mở cửa ra, thấy mẹ Lâm đang đứng ở cửa

Mẹ Lâm họ Trương, gọi là Trương Như Hân,  từ khi gả cho ba Lâm, ở Lâm gia trải qua cuộc sống vô cùng thư thái, ban đầu khi ở nhà mẹ đẻ được người nhà mẹ che chở, cuộc sống cũng đơn giản vui sướng , sau khi gả cho ba Lâm, thì chuyện lớn chuyện nhỏ đều do ba Lâm thu xếp, ngoại trừ một đứa con gái không bớt lo, cuộc sống của Mẹ Lâm có thể nói là thuận buồm xuôi gió, đến nỗi, đến tận tuổi này tính tình vẫn còn lãng mạn ngây thơ.

Mẹ Lâm sống rất tốt, làn da cũng được bảo dưỡng tốt, làn da trắng nõn trơn nhẵn, khóe mắt hầu như không có nếp nhăn, cười rộ lên cũng không có. Ba Lâm ở trên thương trường thấy không ít nữ minh tinh lợi hại, nhưng trong cuộc sống lại thích sinh hoạt đơn giản, có thể là bởi vì như thế, hai người sống với nhau nhiều năm như vậy rất ít cãi nhau, vẫn luôn ân ái.

Chỉ thấy mẹ Lâm có hơi chút ngượng ngùng, nét mặt không được tự nhiên.

Thấy dáng vẻ của mẹ như thế, Lâm băng liền hiểu, khẳng định vừa rồi hai bố mẹ đi tìm bác sĩ xem rồi, xác nhận có thai.

"Mẹ, vào đi" Lâm Băng nửa vui mừng nửa lo lắng, đón mẹ vào trong, thừa dịp này đem chuyện mạt thế tiết lộ một chút cho mẹ biết, để cho mẹ chuẩn bị một chút. Mặc dù chuyện này không thể tưởng tượng nổi, bây giờ nói ra khó tránh sẽ có người coi mình là bị bệnh tâm thần, thế nhưng Lâm Băng cũng không thể không nói.

Mẹ có tin hay không Lâm Băng chỉ có thể nắm chắc 5 phần.

Sau khi mẹ Lâm vào phòng, Lâm Băng đem cửa phòng mình khóa trái lại, cẩn thận kéo mẹ tới phòng ngủ. Đóng cửa sổ, để cho mẹ ngồi trên giường, Lâm Băng thì đứng, sắc mặt nghiêm túc.

Mẹ Lâm bị động tác của Lâm Băng làm cho hoảng sợ.

"Băng Băng, xảy ra chuyện gì, ban ngày ban mặt, sao phải đóng cửa sổ lại, có chuyện gì xảy ra?"

"Mẹ, người có phải hay không đang mang thai?" Lâm Băng biết rõ còn hỏi. Đầu tiên là nói trước việc này, sau đó từng bước từng bước nói cho mẹ biết chuyện liên quan đến mạt thế, phải từ từ, không thể gấp được.

"Đúng." Vừa nhắc tới vấn đề này, mặt mẹ Lâm có chút đỏ, ý tứ không được tốt lắm, đã từng tuổi này, thế mà lại có em bé, thật là ngoài ý muốn. Bất quá, mẹ Lâm muốn có đứa bé này.

"Mẹ, con ngày hôm qua có mơ một giấc mơ, trong giấc mơ biết được mẹ đang mang thai." Lâm Băng chăm chú nhìn vào mắt mẹ mình, từng câu, từng chữ nói ra.

Mẹ Lâm nghi hoặc nhìn Lâm Băng.

Mở miệng đang muốn nói cái gì đó, lại bị Lâm Băng cản lại, " Mẹ người bây giờ không cần nói, nghe con nói đã được không?"

Mẹ Lâm gật đầu.

" Con mơ thấy một tháng sau mạt thế tới, ngày 15 tháng 8, ngày đó con đi ra ngoài xem chiếu phim, lúc sau đi ra thấy bầu trời đỏ rực, sau đó thì mưa, mưa rất lớn, bên trong nước mưa có chứa chất hóa học, những người dính mưa ngày hôm đó đều xảy ra dị biến, có người biến thành tang thi, có người có dị năng, nhưng chỉ là thiểu số.Sau đó, con bị cảm nhiễm, lúc đó con còn ở trong nhà trọ, phát sốt, mẹ tới chăm sóc con, ba ngày sau khi con tỉnh lại đã phát hiện mẹ người đã sanh non, lúc đó bên ngoài rất hỗn loạn, tang thi hoành hành, người Lâm gia bỏ đi hết, bố lúc đó đang buôn bán ở bên ngoài, cũng không có trong thành phố. Sau đó chúng ta vẫn không tìm thấy bố, mẹ bởi vì sinh non thân thể không được tốt, càng ngày càng kém ...... "

"Tang thi đều do người biến thành, ngày đầu tiên phần nhiều người dính nước mưa đều biến thành tang thi, ngay từ đầu người nhà bọn họ vì phát hiện ra họ bị bệnh đều đưa tới bệnh viên, bệnh viện là nơi có nhiều tang thi nhất. Bọn họ thích ăn thịt người, sẽ không chết, như một hoạt tử nhân, chỉ có đập đầu mới có thể giết chết, cùng mối họa sinh hóa không khác biệt lắm, mẹ người đã xem bộ phim đó chưa?"

Nói xong, Lâm Băng nghĩ lại hình dáng của tang thi đã cảm thấy buồn nôn, có chút nói không nên lời, còn không bằng để cho mẹ xem phim điện ảnh để biết, dù sao so với hiện thực cũng không khác biệt lắm.

Mẹ Lâm nghe xong những chuyện này, trầm mặc ngồi trên giường, bất quá cũng không nhìn ra được là tin hay không tin

Lâm Băng lại mở miệng nói: " Mẹ con nói những chuyện này chỉ là để ngừa vạn nhất, mẹ nhất định đừng để cho ba rời khỏi thành phố H, không rời khỏi nhà cũ,  nhất định phải đi cùng bọn họ. Còn có, nếu như có thể mẹ mang toàn bộ cổ phiếu, nhà ở những thứ có thể bán được đều bán đi, đổi thành vật tư, chúng ta bảo là muốn mở siêu thị, chuẩn bị nhiều một chút."

Nhà cửa bây giờ còn đang tăng giá, hiện tại thuế mua bán cũng cao, làm thế không có lời, người bình thường sợ rằng không nghĩ như vậy.

Thế nhưng, đó là trước mạt thế, sau mạt thế nhà ở có cũng như không.

" Mẹ , người thấy thế nào, những gì con nói, người tin không ?" Lâm Băng có chút bắt không được phản ứng của mẹ.

"..." mẹ Lâm nhíu chặt mày, rồi sau đó cũng thở dài một hơi, sau đó nhìn Lâm Băng, " Mẹ sẽ chuẩn bị một ít vật liệu" Sau đó thì không nói gì, tâm tình nặng nề ra khỏi cửa phòng của Lâm Băng.

Trước khi đi, Lâm Băng còn cố ý dặn dò một câu " Không cần nói cho bố biết, bố chắc chắn sẽ không tin.

Mẹ Lâm rất do dự, cuối cùng cũng chậm rãi gật đầu.

Lâm Băng cũng thở phào nhẹ nhõm, cô biết mẹ là một người tính tình yếu đuối, lại là người thẳng tính, cô nói những chuyện này mẹ nhất định sẽ nói cho bố biết, bố là người cẩn thận, nhất định sẽ hỏi thăm nhiều mặt.

Lâm gia bên này, cô tạm thời không cần lo lắng, cô hiện tại muốn vì mình quyết định, dữ trự vật tư gia tăng rèn luyện, thuận tiện ở trên mạng đem thông tin về mạt thế đăng lên , huống hồ phải nói, tin hay không cũng không phải chuyện của cô, cô cũng chỉ có thể làm những thứ này.

Nhìn đồng hồ một chút, bây giờ là 5 giờ.

Lâm Băng thay một bộ quần áo thể thao, còn đi đôi giày thể thao, cô muốn đi chạy bộ, cạnh nhà cũ có một công viên rất lớn, điều kiện không tệ, mùa này mặt trời bẩy tám giờ mặt trời mới lặn,bây giờ mặt trời còn rất lớn, bất quá trong công viên có rất nhiều cây, cũng không nghiêm trọng, chạy trước 20 vòng đi.

Lâm Băng biết cái gì cũng phải từ từ, thế nhưng bây giờ không có thời gian, cô không chờ nổi, bây giờ thân thể này quá gầy, dinh dưỡng không đủ, phải điều dưỡng, càng phải tập luyện. Cho dù chạy hết nổi rồi, cũng phải chạy cho hết!

*****

Mẹ Lâm tâm sự nặng nề đi tìm chồng.

Sau khi ba Lâm hỏi hai câu liền đem những gì Lâm Băng kể nói cho ba Lâm, sau đó tâm tình mẹ Lâm mới buông lỏng một chút, còn liên tục dặn dò ba lâm, " Anh cũng không nên kể với người khác nha."

Sau đó còn than thở với ba Lâm nói: " Anh nói xem Băng Băng có hay không bị trúng tà, lại có thể mơ như vậy."

Ba Lâm như có điều suy nghĩ, nhưng vẫn không để ý đáp: " Có lẽ vậy". Nhưng trong lòng thì đã sớm có dự định, ánh mắt cũng không tự chủ được nhìn vào bụng của mẹ Lâm, nếu việc này là thật, cho dù có 1/1 vạn khả năng  là thật đến lúc đó phụ nữ có thai cũng không tốt.

......

--------Lời nói ngoài------

Cảm ơn các bạn đã nhắn lại và cất dấu.

--------

Phiên ngoại

Sau khi Lâm Băng chết, thi thể bị ném ra ngoài thành, thi thể mới mẻ vinh dự được tang thi gặm gặm cắn.

Một tháng sau.

Vì dùng hết tích phân mẹ Lâm bị căn cứ cưỡng chế điều động vào tiểu đội diệt tang thi, cuối cùng chết ở nơi hoang dã. Cho đến một khắc trước khi chết, mẹ Lâm mới biết được, con gái của bà đã ngoài ý muốn mà chết rồi.

Không còn muốn sống nữa.

****

"Sao em lại để cho lão bà kia rời khỏi thành, không phải còn cần máu của nàng sao?"

"Đã được rồi, năng lượng hạch của Lâm Băng là đủ , không cần máu của nhà cô ta nữa." Thư Tuyết cười vô cùng nhẹ nhàng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #trong