Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6



Một tháng trôi qua Hà Thiên Khuê vẫn không thể gặp được Hà Thiện Thành bác hai của cô, công việc của ông quá bận rộn. Có lẽ cô phải thay đổi kế hoạch một chút. Lúc đầu cô muốn ba và mình được chuyển vào căn cứ quân sự. Vì nếu mạt thế xảy ra căn cứ quân sự là nơi an toàn nhất ít nhất cô cũng không phải lo lắng sự an toàn của Hà Thiện Thanh. Hà Thiên Khuê vẫn luôn bâng khuâng nếu thật sự có mạt thế thì khi nào nó sẽ bùng nổ đây? Tiền tài quyền thế gần trăm năm của Hà gia trước mạt thế đều sẽ hoàn toàn sụp đổ, nói xa hơn nếu mạt thế thật sự xuất hiện thì tương lai nhân loại cuối cùng phải làm sao đây? Lòng Hà Thiên Khuê cứ thế mà trầm xuống ngập tràn mất mát...

Tuy sóng ngầm mãnh liệt nhưng mọi người vẫn đi làm bình thường, các quảng cáo chương trình tivi vẫn chạy, người ta vẫn đi mua sắm ở trung tâm thương mại các hoạt động sống vẫn cứ diễn ra bình thường. Hà Thiên Khuê cũng vậy kỳ nghỉ của cô đã kết thúc hôm nay cô cần cần đi kiểm duyệt lại một số kế hoạch marketing quảng bá sản phẩm cùng điều tra thị trường ở trung tâm thương mại. Cô hiện đang đứng trước gian hàng quần áo 'CLX' kiểm kê số lượng sản phẩm cùng đối tác bên truyền thông nói chuyện hợp tác quảng bá thì điện thoại một dãi số lạ hiện lên, hiện tại không phải thời điểm tốt để nghe điện thoại huống chi là nghe số lạ nên Hà Thiên Khuê quyết định khóa máy, hợp đồng quảng cáo lần này khá quan trọng nên Hà Thiên Khuê không muốn lơ là.

Khoảng 1 tiếng sau cuộc đàm phán kết thúc thuận lợi thì Hà Thiên Khuê mới kiểm tra điện thoại. Có 22 cuộc gọi nhở từ số máy lạ đó, nhíu mày Hà Thiên Khuê gọi lại:

"Alo? Ch..."

Hà Thiên Khuê còn chưa nói hết câu thì một giọng nam trầm ổn vang lên ở đầu dây bên kia vang lên:

"Em đang ở đâu? Anh là Tống Hạo Thiên"

Tống Hạo Thiên? Không phải là con trai được bác hai cô nhận nuôi sao? Sao lại gấp gáp gọi cho cô như vây? Xảy ra chuyện gì rồi?

"Anh họ? Em đang ở trung tâm thương mại, có chuyện gì xảy ra rồi sao ạ?"

"Em đi xuống bãi đậu xe trung tâm thương mại ngay anh sẽ đến đón, đến nơi anh sẽ giải thích. Chuyện đang rất gấp em hãy ngoan ngoãn hợp tác"- Xong thì đầu dây bên kia tắt máy.

Hà Thiên Khuê biết có chuyện không xong rồi nên cũng không trì hoãn nữa, nhanh chóng rời khỏi trung tâm thương mại đến trước bãi đỗ xe. Đã thấy một chiếc xe quân dụng đậu ở đó, cửa xe nhanh chóng mở ra Tống Hạo Thiên nhanh chóng xuất hiện trước tầm mắt của Hà Thiên Khuê. Một thân quân trang thẳng tắp, khuôn mặt góc cạnh anh khí mười phần đặc biệt lệ khí của Tống Hạo Thiên rất nặng, loại lệ khí phải là người bước ra chiến trường thật sự giết qua vô số người nhiễm đầy máu tươi mới có được. Mà cả một đội đặc chủng trải qua huấn luyện khắc nghiệt như Hà Thiên Khuê cũng phải sinh ra 5 phần sợ hãi. Bất giác Hà Thiên Khuê lui lại nữa bước. Tống Hạo Thiên làm như không thấy động tác của Hà Thiên Khuê lên tiếng thúc giục:

"Tiểu Khuê nhanh lên"

Hà Thiên Khuê giật mình lại không vội lên xe:

"Anh nói trước có chuyện gì xảy ra mà lại gấp gáp đến thế?"

Tống Hạo Thiên thấy sự phòng bị của Hà Thiên Khuê nhíu mày:

"Không có nhiều thời gian đâu, lên xe vừa đi anh sẽ vừa giải thích. Anh không gạt em"

Hà Thiên Khuê chậm rãi ngồi xuống ghế ở phía sau. Tống Hạo Thiên nhanh chóng phóng đi, anh chậm rãi mở miệng:

"Hơn ba tiếng trước, ở nước Y đột nhiên xảy ra nhật thực, sau khi nhật thực kết thúc có hơn 10% dân số trên toàn nước Y trở nên khát máu bắt đầu tấn công, cắn xé những người xung quanh. Biểu hiện cho thấy họ đang mắc dịch bệnh zombie hay còn gọi là trở thành tang thi. Con số 10% này nhanh chóng gia tăng lên khi dịch bệnh lan tràn chỉ bằng một vết cắn hay một vết cào sướt hiện tại nước Y đã tạm thời mất liên lạc với các nước xung quanh chỉ sau hơn ba tiếng bùng phát dịch. Sau đó một tiếng thì hai nước lân cận nước Y cũng xảy ra tình trạng tương tự. Theo dự tính khoảng 4 tiếng nữa đại dịch có thể sẽ bùng phát ở nước ta chính phủ đã thiết lập tình trạng thiết quân lệnh trên toàn quốc. Ba em và mọi người đã được đưa đến quân khu thành phố A. Anh đến đón em"

Hà Thiên Khuê chăm chú nghe Tống Hạo Thiên nói, mặt Hà Thiên Khuê thoáng cái trắng bệch nhưng tâm tình thắc chặt thoáng cái thả lỏng hơn một chút, ít nhất ba cô đã an toàn:

"Thật sự đến sao?"_ Hà Thiên Khuê sợ hãi thì thào cố gắng trấn định

"Chúng ta sẽ đến H thị trên đó có viện binh của quân đội. Em có vẻ không quá ngạc nhiên về sự việc này?"- Tống Hạo Thiên thoáng ngạc nhiên vì sự bình tĩnh lạ thường của Hà Thiên Khuê.

"Sau khi chính phủ thu mua một lượng lớn nhu yếu phẩm thông qua Hà thị, cùng hàng loạt tin đồn tận thế bao phủ khắp các diễn đàn mạng xã hội thì em thuê một vài hacker cao tay ăn cắp được một ít thông tin bên ngoài từ Liên Hiệp Quốc và của chính phủ nên đoán được một chút tuy có tự chuẩn bị một ít nhưng vẫn không tin là mạt thế đến" Hà Thiên Khuê thản nhiên nói, dù trong lòng cô đang từng trận run rẩy bản chất lính đặc vụ nhiều năm tình huống càng xấu tâm lý cô càng phải bình tĩnh.

Tống Hạo Thiên không ngờ Hà Thiên Khuê lại thẳng thắn như vậy:

"Em không sợ anh sẽ bắt em vì tội trộm thông tin quốc gia sao?"

Hà Thiên Khuê cười trừ:

"Tống đại ca anh nói xem chuyện này sau vài tiếng nữa có còn được xem là bí mật quốc gia không? Mà chính phủ có rãnh rỗi để xử lí em không lại là một chuyện" đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh đang lướt qua Hà Thiên Khuê lại chậm rãi nói: "Anh nói có phải quân đội có được tình báo rồi mà vẫn không tin vào tang thi thật sự sẽ xuất hiện phải không?"

"Ừ, có điện báo gửi về từ nước Y một tháng trước, họ nói mình đang chiến đấu với 'Rakshasha' dịch ra chính là zombie. Quân đội không tin tang thi có thật, sau nhiều lần hội hợp họ quyết định bác bỏ thông tin này không tiến hành chiến dịch tác chiến. Cuối cùng nó vẫn thật sự xảy ra."_ Trầm ngâm một lát Tống Hạo Thiên lên tiếng.

"Chế độ thiết chế quân đã được đưa ra rồi nhỉ? Ngoài đường vẫn còn nghẹt người. Tới phía trước thì chúng ta không thể đi qua rồi"- Nhìn dòng xe kẹt cứng phía trước Hà Thiên Khuê lên tiếng. Từ lúc rời trung tâm thương mại Long Đằng đến bây giờ mới mười lăm phút mà cô thấy năm chiếc trực thăng bay qua, tiếng còi cảnh sát không ngừng hú lên không ngừng di chuyển qua lại. Các thông báo về tình trạng thiết chế quân không ngừng hiện lên trên các phương tiện truyền thông.

"Thiên Khuê em có sợ không?"- Nhìn thấy sự bình tĩnh đến thản nhiên của Hà Thiên Khuê Tống Hạo Thiên nhịn không được mà hỏi.

"Sợ, tay em run lên hết rồi này"- giơ bàn tay đang không ngừng run rẫy lên Hà Thiên Khuê trả lời.

Nhìn sâu vào đôi mắt của Hà Thiên Khuê tìm tòi Tống Hạo Nhiên nói:

"Anh sẽ bảo vệ em về căn cứ nên đừng lo lắng"

"Tống đại ca em không muốn làm gánh nặng của anh, em có chút quyền cước phòng thân anh có thể đưa cho em một khẩu súng và một cây chùy thủ là tốt rồi" Hà Thiên Khuê nói, cô không có thói quen dựa dẫm vào người khác.

Do dự chốc lát Tống Hạo Thiên đồng ý, lấy ba lô đưa cho Hà Thiên Khuê một cây súng ngắn, một thanh chùy thủ và một hộp đạn. Hai người cũng không nói gì thêm, một luồng không khí tử vong cứ thế bao trùm lấy thành phố.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro