Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8. Giúp ngươi tắm

Trên con đường núi nhỏ, thiếu nữ toàn thân máu tươi ngã ngồi trên mặt đất. Nhưng giờ phút này, nàng lại trở thành tiêu điểm ở nơi này. Chỉ vì nàng không giống bình thường cùng phát ngôn kinh người của nàng.

"Ha?" Sắc mặt hồng y thiếu niên âm trầm bất định, ánh mắt lạnh như băng tựa hồ có một tia hứng thú.

"Vậy ngươi đến tột cùng là muốn chết, hay là muốn sống?"

"Người sáng mắt không nói tiếng lóng, thế tử điện hạ cảm thấy, ta nếu không phải bất đắc dĩ, sẽ ngồi ở chỗ này chờ chết sao? Ta cũng không phải là tên ngốc!"

Đáy mắt Lăng Thiển lạnh lùng, trên mặt lại cười khẽ như cũ . Nàng không phải tên ngốc, thiếu niên trước mắt này cũng không phải là tên ngốc. Ngọc Kinh Lan (Lan có nghĩa là sóng lớn nha quý vị), quá khứ chúng ta là tử địch ngươi chết ta sống.

Nhưng nếu hôm nay ngươi cứu ta, ngày sau ta sẽ đền đáp gấp trăm lần.

Nhưng mà, nếu thật sự chết trong tay Ngọc Kinh Lan, Lăng Thiển nàng cũng không có câu oán hận. Bởi vì Tiêu Dật Thần hại nàng là lòng lang dạ sói, nhưng Ngọc Kinh Lan, lại là đương nhiên.

Hơi hơi nhíu mày, đáy mắt thiếu nữ hiện lên quyết tuyệt làm cho Ngọc Kinh Lan cảm thấy giống như đã từng quen biết. Đối mặt sinh tử, vì sao nàng có thể lãnh đạm như thế?

Bất quá nghĩ lại, nữ nhân này cũng thực sự thú vị, dám phạm tối kỵ của hắn, chỉ cầu chết. So với người khác, nàng tựa hồ một chút đều không sợ hắn.

"Nếu ta nhớ không lầm, ngươi chính là Vân Tịch Nhan đi! An Ninh quận chúa cũng là nữ nhi của An quốc hầu. Ta biết ngươi muốn sống, đương nhiên, ngươi cũng thành công!"

Ngọc Kinh Lan gật đầu, hồng y lãnh lệ mà kiêu ngạo, dung nhan như bạch ngọc. Phảng phất hắn chỉ cần đứng ở chỗ này, đó chính là ân huệ với người khác.

"Vậy Tịch Nhan, liền cảm tạ đại ân của thế tử!"

Khóe mắt của Lăng Thiển hơi nhếch lên, cung kính cúi đầu nói lời cảm tạ. Đáy mắt tràn ra vui sướng khó có thể nói nên lời. Nếu Ngọc Kinh Lan nói nàng có thể sống, nàng liền tất nhiên có thể sống. Bởi vì lời hắn nói, từ trước đến nay đều rất giữ chữ tín.

Bên kia, từ khi Ngọc Kinh Lan bắt đầu nói câu nói kia , Bạch Ca cùng Hắc Vũ liền động. Bọn họ giống như đòi mạng, tùy ý xuyên qua. Những hắc y nhân đó còn chưa phản ứng kịp, liền bị trảm dưới kiếm bọn họ.

Chỉ là phương thức giết người của Hắc Vũ cùng Bạch Ca được nghiên cứu rất kỹ. Mỗi một chiêu đều nhắm ngay nơi yếu hại, bảo đảm người nọ không có máu tươi tràn ra. Một bên giết một bên rửa sạch, động tác nước chảy mây trôi. Nếu là bẩn đôi mắt gia bọn họ, điều đó không được tốt lắm.

Lăng Thiển yên tĩnh quan sát đến hết thảy, ánh mắt hơi kinh, không khỏi lắc đầu. Đi theo Ngọc Kinh Lan chơi thật đúng là không dễ dàng, bọn họ đều thành tinh rồi......

Bất quá nàng tựa hồ không nên quan sát bên kia, mà nên lo lắng cho chính nàng. Liền tính là Ngọc Kinh Lan đáp ứng giữ lại mạng sống của nàng, nhưng chuyện này sợ cũng sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy .

"Ngươi nhìn đủ chưa?"

Thanh âm đạm bạc sâu kín truyền đến, làm Lăng Thiển nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt. Nàng lập tức quay đầu tới, hướng Ngọc Kinh Lan gật gật đầu.

"Xem đủ rồi...... Thế tử điện hạ có gì phân phó?"

"Không có gì, ta từ trước đến nay thích sạch sẽ. Nhưng ngươi lại làm bẩn đôi mắt ta!" ánh mắt Ngọc Kinh Lan biến hóa, một tia cười khẽ chợt hiện ra, thế nhưng trong đó lộ ra một tia thiên chân cùng tà vọng: "Cho nên, tính toán giúp ngươi tắm một chút!"

"Cái gì?"

Lăng Thiển trợn mắt há hốc mồm, giúp nàng tắm? Tắm như thế nào? Chẳng lẽ Ngọc Kinh Lan muốn cởi quần áo nàng? Không thể nào?

Còn chưa đưa ra kết luận, nàng liền cảm giác thân thể chính mình phiêu phiêu bay lên. Ánh mắt hoảng sợ nhìn tay Ngọc Kinh Lan đang nâng lên, hắn muốn làm gì?

Ngọc Kinh Lan cũng không tính toán đáp lại nghi hoặc của nàng, nhẹ nhàng vung tay lên, Lăng Thiển chỉ cảm thấy một trận choáng váng, nàng liền không khống chế nổi bay qua một bên bìa rừng.

Lúc chiến đấu nàng vẫn chưa chú ý, kế bên con đường , thế nhưng có một đầm nước trong. Mà nàng, liền như vậy trực tiếp bị Ngọc Kinh Lan ném vào trong đầm......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro