Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6. Gặp lại cố nhân

Lăng Thiển ngơ ngác nhìn một đôi nam nữ trên cây. Sắc mặt ngăn không được trắng bệch, cho dù vừa rồi gặp phải sinh tử, nàng cũng chưa từng như vậy.

Không chỉ đám hắc y nhân này nhận ra bọn họ, nàng cũng nhận ra. Không chỉ nhận ra, còn từng giao thủ mấy lần.

Hắc Bạch Vô Thường, danh chấn thiên hạ......

Nàng làm sao quên......

"Bạch Ca, đừng nhiều lời, gia sắp đến rồi"

Hắc y nữ tử khuôn mặt lãnh diễm, trên mặt đẹp lại có một đóa dã yêu hải đường nở rộ. Chỉ thấy nàng điểm mũi chân một cái , liền nhẹ nhàng rơi xuống ngọn cây.

Ánh mắt lạnh băng đảo qua mảnh đất bị máu tươi nhuộm đỏ này. Thi thể khắp nơi, dơ bẩn hỗn độn, mày đẹp cuối cùng nhíu lại.

"Hay lắm, bọn người các ngươi cũng thật biết lăn lộn. Đây là con đường nhất định phải đi qua để trở về thành, thế nhưng bị làm thành cái bộ dáng quỷ này!"

Bạch y nam tử bĩu môi, bất đắc dĩ thở dài. Lập tức lấy ra một cái bình ngọc tinh xảo, đem bột phấn màu trắng rãi lên trên thi thể cùng máu loãng.

Động tác hai người nước chảy mây trôi, không hề có ý định để ý tới đám người Lăng Thiển.

Đám hắc y nhân ở một bên biểu tình nghiêm túc, liền thở cũng không dám thở mạnh. Bọn họ chỉ cần làm không khí là tốt rồi, bằng không mười cái mạng đều không đủ chơi......

Bỗng nhiên, hắc y nữ tử ngừng ở bên người một nữ tử áo quần đẹp đẽ quý giá, kia đúng là người nữ tử lúc trước vì Lăng Thiển chắn đao, cũng là mẫu thân của thân thể này .

Kỳ quái chính là, lần này nàng ta vẫn chưa tiếp tục rải bột phấn giống như lúc trước, mà là lấy ra một mảnh vải bố trắng, nhẹ nhàng bao thi thể lại, ôm đến một bên. Mặt không biểu tình tiếp tục công việc.

Lăng Thiển an tĩnh nhìn hai người bận rộn, đáy mắt ứ đọng gió lốc. Nàng gắt gao nắm chặt chủy thủ trong tay, sắc mặt càng thêm trắng bệch.

Hắc Bạch Vô Thường, Bạch Vô Thường Bạch Ca, Hắc Vô Thường Hắc Vũ. Hai người võ nghệ cùng một phái, không chỉ có thực lực cá nhân lợi hại, hai người liên thủ, mặc dù là nàng ở kiếp trước cũng không dám coi khinh.

Nguyên nhân chính là hai người võ nghệ cao cường, lại là một đen một trắng, nên bị người giang hồ xưng là Hắc Bạch Vô Thường.

Chính là Hắc Bạch Vô Thường từ trước đến nay chỉ theo bên cạnh một người, người nọ ở nơi nào, bọn họ liền ở nơi đó. Mà nay bọn họ lại ở đây, kia nói rõ -- người kia cũng ở chỗ này!

Cây cối xung quanh phát ra tiếng động sàn sạt, nước mưa rơi tí tách tí tách trên mặt đất.

Mỗi một tiếng dường như đều đánh vào lòng Lăng Thiển. Nếu nói người hiện tại nàng không muốn thấy nhất, trừ bỏ những kẻ hại nàng, còn lại chính là vị kia.

Hít sâu một hơi, gian nan quay đầu lại, thần sắc trắng bệch của nàng lộ ra một tia phức tạp. Tuy không muốn thấy hắn, nhưng hôm nay chính mình thân lâm vào cảnh ngục tù, vô pháp tự cứu, vì cái gì không cho hắn tới cứu chính mình?

Muốn mạng sống, liền chỉ có thể đánh cược một phen.

Bên kia, Hắc Bạch Vô Thường vừa lòng nhìn mặt đất chung quanh sạch sẽ, chậm rãi tiến lên một bước, tách ra hai bên lập một con đường . Bọn họ cung kính cúi đầu, tựa hồ đang nghênh đón người nào đó.

Gió nhẹ phất qua, toàn bộ trong thiên địa phảng phất chỉ còn lại tiếng mưa rơi tí tách tí tách, rất xa, một bộ hồng y (đồ đỏ) chợt thoáng hiện.

Cây dù không nhiễm một hạt bụi đang chặn lại giọt mưa lạnh như băng, cán bạch ngọc cùng xương ngón tay tinh xảo phảng phất hòa thành một thể. Rõ ràng chỉ có thể mơ hồ trông thấy hình dáng, lại làm thiên địa ảm đạm thất sắc.

Người nọ dần dần đến gần, tóc đen tựa mưa bụi , chiếu rọi dung nhan kinh thế. Mũi như ngọc khắc, mắt tinh thâm thúy.

Kinh diễm như sóng giang thủy, làm nhân tâm bắt đầu gợn sóng.

Hành tẩu ở trên đường núi lầy lội như vậy, lại không thấy trên người hắn có chút vấy bẩn nào, không nhiễm một hạt bụi, không dính một phiến lá.

Hít sâu một hơi, Lăng Thiển nỗ lực thu liễm hoảng sợ trong mắt. Một tia đau nhức lan tràn ở trong đầu, ký ức quay cuồng giống như thủy triều, làm nàng vô pháp chống đỡ. Nàng trước nay không nghĩ tới, sẽ lấy phương thức như vậy, gặp lại hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro