Chương 52. Tâm phiền ý loạn
Ninh Hà viên.
Hôm nay Ninh Hà viên có thể nói là náo nhiệt phi phàm, bởi vì có Cẩn Vương Tô Cẩn tọa trấn. Không chỉ có Vân Lam lưu lại tiếp khách, không ít di nương đều chạy tới xem náo nhiệt. Trong lúc nhất thời, nơi này biến thành nơi náo nhiệt nhất trong Hầu phủ.
Người không biết, còn tưởng rằng chính mình đi nhầm chỗ.
Vân Tịch Nhan bên trong phòng chính vai ngọc nửa lộ ngồi ở mép giường, tùy ý để hai vị nữ y băng bó miệng vết thương cho chính mình. Nàng trong đầu không ngừng hiện lên câu nói của Ngọc Kinh Lan hướng nàng truyền âm lúc gần đi.
Thực mau bọn họ liền sẽ gặp lại, là có ý gì? Tương lai còn dài, lại là có ý gì?
Lấy hiểu biết của nàng với Ngọc Kinh Lan, hắn tuyệt đối sẽ không nói những lời vô dụng. Chính là nàng bất luận nghĩ như thế nào, cũng không biết Ngọc Kinh Lan đến tột cùng là có ý tứ gì. Hắn đến tột cùng là muốn đối phó chính nàng, hay là muốn thế nào! Liền không thể nói rõ sao?
“Đáng chết! Rốt cuộc là có ý gì!”
Vân Tịch Nhan này một câu đột ngột, tức khắc dọa hai vị nữ y nhảy dựng. Các nàng vừa muốn quỳ xuống xin tha, liền bị Vân Tịch Nhan giơ tay ngăn lại.
“Không có việc gì, băng bó xong liền đi ra ngoài đi!”
Nghe vậy, hai gã nữ y rốt cuộc nhút nhát sợ sệt lui đi ra ngoài. Hồng Lăng vẫn luôn đứng ở một bên lúc này mới tiến lên, khẽ cười nói:
“Chuyện Tiểu thư giao cho, Hồng Lăng đã làm thỏa đáng. Chỉ cần chờ đợi tin tức là được. Bất quá xem bộ dáng của tiểu thư, tựa hồ gặp chuyện gì phiền lòng.”
Hồng Lăng luôn luôn nhạy bén, làm việc cũng đều không phải là nha đầu tầm thường có thể so. Cho nên Vân Tịch Nhan đối nàng cũng là nhìn trúng. Bất quá chuyện nàng lo lắng hiện tại, liền tính nói cùng Hồng Lăng, nàng ấy cũng sẽ không hiểu.
“Hồng lăng, ngươi đi xem Cẩn Vương kia đã đi chưa! Một đại nhân vật như vậy ở chỗ của ta, ta đều có chút không quen!”
“A?” Hồng lăng kinh ngạc trong chốc lát, lúc này mới trừng lớn đôi mắt nhìn Vân Tịch Nhan. “Tiểu thư, ngươi liền như vậy hy vọng Cẩn Vương đi a! Ngươi rốt cuộc là nghĩ như thế nào a!”
Vân Tịch Nhan trợn trắng mắt, cầm quần áo mặc vào nói: “Ta còn tò mò ngươi là nghĩ như thế nào đâu! Ta nói sao thì ngươi liền làm vậy đi, còn không mau đi! Ồn muốn chết!”
Suy nghĩ của nàng hiện tại bị Ngọc Kinh Lan giảo đến long trời lở đất, ai muốn xen vào cái bao cỏ Cẩn Vương kia muốn gì a! Liền tính hắn có ý tưởng gì, đến lúc này còn không mở miệng, nàng cũng không muốn lại đợi.
Nghe vậy, Hồng Lăng chỉ có thể cái hiểu cái không đi ra ngoài. Kỳ thật nàng cảm thấy Cẩn Vương cũng khá tốt, nếu có thể gả cho hắn, kia tiểu thư của bọn họnửa đời sau cũng liền không lo. Chính là ý của tiểu thư bọn họ, đến tột cùng là muốn Cẩn Vương đi thật? Hay là nói mát, không cho Cẩn Vương đi a!
Từ khi tiểu thư từ trên núi trở về, dụng ý liền càng ngày càng khó hiểu. Đầu năm nay làm cái nha hoàn cũng khó khăn như vậy, ai……
Vân Tịch Nhan ở trong phòng tự nhiên không biết ý tưởng của Hồng Lăng. Nàng hiện tại chỉ có thể cưỡng bách chính mình bình tĩnh, không cần để ý lời nói của Ngọc Kinh Lan. Mặc kệ hắn có ý gì, giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền, sự tình tới lại nói.
Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, nàng tuyệt đối không cần đi gặp Ngọc Kinh Lan! Tốt nhất cả đời không qua lại với nhau!
Khi bình tĩnh lại nàng bỗng nhiên có chút tò mò, kia dụng ý của Tô Cẩn. Liền tính là Ngọc Kinh Lan làm hắn đưa chính mình trở về, hắn không cần thái độ tốt như vậy, đưa Phật đưa đến tây thiên đi! Lấy kinh nghiệm của nàng tới phán đoán, Tô Cẩn làm như vậy, đơn giản là hai loại mục đích.
Một là có điều mơ ước, hai là có việc muốn nhờ.
Trừ cái đó ra, hẳn là không lý do khác thích hợp hơn. Nếu nói là muốn cùng nàng kết giao bằng hữu gì đó, kia chỉ sợ là chỉ có tiểu hài nhi ba tuôit mới có thể tin tưởng.
Chỉ chốc lát sau, tiếng động ầm ĩ bên ngoài quả nhiên dần dần yên tĩnh lại. Chính là yên tĩnh này lại không phải là Tô Cẩn rời đi, mà là hắn đi theo Hồng Lăng, đi tới ngoài phòng của Vân Tịch Nhan.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro