[TSCHPMCG] Chương 3
1. Thiệt tình là edit gần xong rồi, còn vài chương tính vừa up vừa sửa cũng ok, ai dè laptop tớ bị đám quái con đến chơi cho đẵm nguyên ca nước, chết không kịp ngáp, vất sang Thái Hà bảo hành rồi, tất nhiên là dữ liệu mất sạch, còn sống thì dùng tiếp, chết yểu thì đợi mua cái mới. Người ta sửa chưa xong, tớ sợ các bạn tưởng tớ drop nên dùng điện thoại cop QT trên mail về wattpad edit. Bàn phím nhỏ ấn nhiều thực sự rất đau tay, hại mắt, mỏi người. Đầu năm bài vở nhiều, tớ sửa đc 1 chương không biết có bao nhiêu gian khó, có lỗi thì chỉ tớ với, tớ lười kiểm tra.
2. Một chương hơn 5000 từ (~ 15 trang word), quá hành hạ bản thân rồi TwT, chương sau tớ cut bớt đây.
**********
Hai giờ chiều, đồng hồ vừa điểm Cố Thiên Lân liền bị gọi xuống khách phòng ở lầu 2, trong phòng chuẩn bị sẵn rất nhiều dụng cụ.
- Thiếu gia chừng sáu giờ rưỡi tối sẽ về đế nhà, cho nên ngày hôm nay trước tiên học cách giúp thiếu gia thay y phục, xoa bóp, pha trà. Cố thiếu gia cần tỉ mỉ học.
Vương Bá làm mẫu cách thay y phục, thế nào xuyên, thế nào cởi, thế nào xoa bóp giải trừ, thế nào pha trà ôn độ... Nghe đơn giản nhưng cần rất nhiều tập trung, chỉ đeo caravat Cố Thiên Lân đã tập đến hơn mười lần, không thể quá chặt, sẽ siết cổ, không thể quá lỏng, sẽ ảnh hưởng phục trang.
Rất nhanh tới sáu giờ, Vương Bá đặt chén trà xuống gật đầu.
- Ngày hôm nay tạm thời đến đây, Cố thiếu gia học rất nghiêm túc, thiếu gia trở về xuống hầu hạ đi.
Không đợi Cố Thiên Lân thở phào, Vương bá lại dùng mặt âm trầm nói.
- Cố thiếu gia không nên khinh thường, ngài còn có rất nhiều thứ cần học.
Cố Thiên Lân cứng ngắc gật đầu.
- Đã biết.
Dù trước hay sau khi trọng sinh, Vương bá với hắn mà vẫn vô cùng khủng bố .
--------
Lý Bằng Phi vừa bước vào cửa liền thấy Cố Thiên Lân đi theo Vương bá đứng ở đại sảnh nghênh tiếp y, không đợi phân phó đã chủ động tiến lên giúp hắn thoát áo khoác, đổi giày, pha trà. Lý Bằng Phi vừa mới dựa lên ghế salon cũng cảm giác có một đôi tay nhỏ bé trên vai xoa bóp, độ mạnh yếu vừa phải. Lý Bằng Phi ngày hôm nay đang tuần tra quân doanh thì có tin tức truyền đến, nói tham mưu Nhật Bản vừa từ Thiên Tân tới, muốn y cùng vài tướng lĩnh khác đi đón tiếp, buổi tối cùng bọn họ vào một viện thoáng mát tầm hoan, cả ngày vô cùng mất kiên nhẫn cười nói cùng một tên Nhật Bản to béo xấu xí. Lý Bằng Phi tỉ mỉ đánh giá người đang xoa bóp vai cho mình, lần đầu tiên phát hiện nam nhân này dáng người thật hấp dẫn, rõ ràng ngũ quan không quá xuất sắc nhưng phá lệ thành thục cùng tràn đầy mị lực. Lý Bằng Phi đem người kéo đến ngồi lên đùi, hỏi ngày hôm nay ăn như thế nào, có ăn ngon hay không, buổi chiều làm cái gì. Cố Thiên Lân từng cái trả lời, cho đến khi ngồi trước bàn cơm bầu không khí giữa hai người vẫn thập phần hòa hợp.
Có lẽ do ăn no xong suy nghĩ trở nên dâm dục, hoặc có lẽ do bầu không khí quá tốt, Lý Bằng Phi đối Cố Thiên Lân ánh mắt dần dần nóng rực. Vừa mới để đũa xuống, Cố Thiên Lân liền bị ôm lấy, hắn kinh hoảng vội vã ôm cổ Lý Bằng Phi, bốn mắt trừng nhau bước lên lầu. Vào trong phòng, y buông người xuống, ra lệnh.
- Đi mở nước, hầu hạ gia tắm rửa.
Nói xong còn cố tình vỗ nhẹ mông Cố Thiên Lân. Cố Thiên Lân ngoan ngoãn thuận theo, đi đến chỗ bồn tắm lớn mở nước, lại giúp Lý Bằng Phi cùng chính mình cởi quần áo, cả quá trình liên tục bị ăn đậu hũ, mặt đỏ không ngớt. Lý Bằng Phi ôm người ngâm trong nước nóng, tay không thành thật ở nhũ tiêm trước ngực Cố Thiên Lân nắn bóp, thẳng đến lúc tiểu nhũ tiêm biến đỏ cứng rắn.
- Ngô... _ Cố Thiên Lân vừa muốn gọi trong miệng liền xuất hiện một đầu lưỡi đầy đặn, đầu lưỡi một bên nhanh chóng chiếm lĩnh toàn bộ khoang miệng hắn một bên dùng sức liếm hút, ngay cả lưỡi hắn cũng không có chỗ trốn, bị hút vào trong miệng người nọ, cùng người nọ giao triền. Cảm giác ngưa ngứa nhộn nhạo, Cố Thiên Lân cũng không ra vẻ, chủ động đáp lại, cùng đối phương ngươi tới ta đi miệng lưỡi quấn quít, hưởng thụ hôn môi vui sướng.
Lý Bằng Phi bộc phát hưng khởi, hết liếm lại cắn đầu lưỡi trơn trượt của Cố Thiên Lân, bàn tay đặt trên thân thể trắng nõn chậm rãi xoa nắn, một đường đi thẳng xuống phía dưới hai chân, ngón tay không khách khí chà đạp lên cánh hoa e thẹn. Cố Thiên Lân chuyên tâm cùng nam nhân đấu tranh miệng lưỡi, đầu óc hỗn độn sớm không để ý tới bên dưới thất thủ, tùy ý để ngón tay thô ráp của nam nhân thưởng thức hoa huyệt kiều diễm, chỉ chốc lát nơi đó liền phân bố ra chất lỏng, rõ ràng cùng nước nóng bất đồng, trơn trượt trơn trượt nhớp nhúa, bên trong đột nhiên nổi lên cảm giác trống rỗng. Giống như biết hắn suy nghĩ gì, một ngón tay đột nhiên xâm nhập vào hoa huyệt đang khép mở.
- Ân ~
Cố Thiên Lân cảm thấy chỗ kia không giảm bớt, trái lại càng ngày càng trống rỗng.
- Tiểu dâm đãng, đến ngón tay cũng không chịu nổi. Mục đích của gia hôm nay không phải là nơi này, phía sau ngươi gia còn chưa tiến vào, hôm nay chăm sóc một chút.
Lý Bằng Phi vừa nói liền đem tay chuyển qua rãnh mông của Cố Thiên Lân, không khách khí ấn lên mật huyệt chưa từng người nào chạm qua. Cố Thiên Lân khắp người run lên nhưng không phản kháng, sắc mặt đỏ như máu dán tại ngực Lý Bằng Phi không nói lời nào. Lý Bằng Phi thấy hắn nhu thuận nghe lời, trong lòng thư sướng.
- Nếu ngươi đã thức thời như vậy, gia cũng không làm khó ngươi, hôm nay sẽ để chiếc miệng nhỏ phía sau của ngươi khoái hoạt!
Túy ý lau đi nước trên người Cố Thiên Lân, y ôm hắn hướng về chiếc giường lớn. Cố Thiên Lân ôm cổ nam nhân thở phào nhẹ nhõm, chính là biết tiến vào từ phía sau rất gian nan nên mới không dám không vâng lời y, chỉ mong lúc chuẩn bị so với hôm qua đỡ đau hơn một chút. Đến bên giường, Lý Bằng Phi lấy một bình tinh dầu tới trước mặt Cố Thiên Lân.
- Nằm sấp xuống.
Cố Thiên Lân ngoan ngoãn nghe theo, thân trên úp xuống giường, đem mông chổng lên thật cao. Lý Bằng Phi lấy tinh dầu, đẩy ra hai bên cánh mông, hướng nếp uốn phấn nộn bôi lên. Cố Thiên Lân cảm thấy sau huyệt mát lạnh không nhịn được co rụt một cái, nếp uốn bị tinh tế nhu mở, tinh dầu tỏa ra hương thơm ngào ngạt phiêu tán trong phòng.
- Ân...
Tinh thần toàn bộ tập trung ở phía sau, có tinh dầu bôi trơn, huyệt mật rất nhanh liền hé mở. Lý Bằng Phi dùng ngón tay ôn nhu vẽ loạn, thỉnh thoảng khẽ dùng sức nương theo tinh dầu trơn mềm liền dò xét tiến vào. Có chút trướng nhưng cũng không quá đau, ngược lại Cố Thiên Lân do bị ngón tay thô ráp từ từ thâm nhập mà trong cơ thể dần dần tràn ngập tinh dầu trơn mềm, ngón tay cũng chạm đến vách thịt, Cố Thiên Lân đỏ mặt khẽ thở gấp, tim đập nhanh hơn, phía trước ngọc hành cũng chậm rãi đứng thẳng.
Lý Bằng Phi hạ thân đã sớm cứng rắn đến phát đau, ngón tay chôn chặt trong huyệt mật ấm áp, từng nếp uốn thít vào như muốn nuốt chửng lấy dị vật đang cố tình xâm nhập.
- Bảo bối, buông lỏng.
Cố Thiên Lân khẩn trương nắm lấy ga giường không dám động, nhẫn nại để nếp uốn phía sau dần dần giãn ra, miệng huyệt chậm rãi bị mở rộng khiến phân thân ai đó vừa thô lại nóng đến trướng.
- A... Ân...
Lý Bằng Phi cảm thấy tiêu hồn thực cốt, mật huyệt mềm mại đàn hồi, mơ hồ giống như có một cỗ hấp lực: Mau đem nhục bổng cắm vào! Đâm chết hắn! Thao chết hắn!
- A! Đau!
Cố Thiên Lân không nhịn được kêu ra tiếng. Lý Bằng Phi "Ba ba" đánh mạnh lên cái gò mông căng tròn.
- Buông lỏng, không thì đau đừng trách gia!
Cố Thiên Lân thở sâu, miệng huyệt vừa bị đau co rút liền áp chế buông lỏng, một giây kế tiếp trong cơ thể liền xuất hiện một khối thô to vừa giật vừa nóng.
- Ha a... Ân...
Dương cụ vừa nóng vừa cứng ngoan độc rút ra xen vào, phần đỉnh chèn ép vách thịt, đâm đến tận chỗ sâu bên trong.
- Ân.. Trướng...
Cố Thiên Lân nỗ lực tập trung tinh thần, hậu huyệt sau khi thích ứng kích thước của người nọ vừa đau lại gia tăng cảm giác, từ đó tìm kiếm vui vẻ, hắn nhất định phải nhường hậu huyệt mang đến cho mình vui vẻ, Lý Bằng Phi sẽ không cho phép hắn tự an ủi. (Ý là em nó phải tự tưởng tượng phía sau được đâm chọc cũng đủ hạnh phúc, muốn vươn tay sờ cái đó giúp mình bắn ra mà không dám ╮(╯▽╰)╭ )
Lý Bằng Phi hung ác ra vào bảo huyệt phấn nộn đến tiêu hồn, tay nắm eo nhỏ của Cố Thiên Lân nhanh chóng quất đưa.
Đau đớn từ từ giảm bớt, miệng huyệt bắt đầu tê dại nóng lên, vật nhỏ phía trước chịu ảnh hưởng từ tâm trạng của chủ nhân không chịu thua kém run rẩy đứng thẳng, Cố Thiên Lân lớn mật đong đưa vòng eo phối hợp, khiến côn thịt mỗi lần đâm tới đều đụng vào thật sâu.
Lý Bằng Phi thú vị nhìn hắn, rút ra dương cụ ướt sũng, tình sắc mang theo không ít tinh dầu, Cố Thiên Lân khóe mắt đỏ lên, quay đầu lại không hiểu. Lý Bằng Phi xoa nhẹ lên cái mông của hắn.
- Gấp cái gì, khẳng định uy ngươi ăn no, nằm trên giường đi!
Nghe vậy, Cố Thiên Lân ngoan ngoãn nằm ngửa ở trên giường lớn màu đen, tôn lên làn da trắng nõn chọc người thèm nhỏ dãi. Lý Bằng Phi thô suyễn thở gấp, y nhào lên, một bên cúi xuống cắn xương quai xanh trắng nõn, một bên kéo ra cái mông Cố Thiên Lân dùng sức tiến vào.
- A... Chậm... Chậm một chút! Không chịu nổi, gia! A... Ân!
Cố Thiên Lân trên giường dùng thanh âm trong veo lại mềm mại cực kỳ rên rỉ, kích thích khố hạ Lý Bằng Phi mãnh liệt trừu sáp, cuối cùng ác ý kề sát khe mông Cố Thiên Lân, đem đỉnh thịt nóng rực còn đang co giật nghiền ép chỗ sâu nhất trong vách tràng hắn đến run rẩy.
- Tiểu lẳng lơ*, thấy khó chịu?
(Bản QT ghi là 'Tiểu lãng chân', mình ko biết 'Tiểu lãng chân' có phải 'Tiểu lẳng lơ' ko nhưng để vào cũng có chút tình thú ~)
Cố Thiên Lân hết lắc đầu lại gật đầu, chỉ cảm thấy côn thịt vùi trong hậu huyệt sâu đáng sợ, cảm giác tê dại lan đến tận xương tủy, hắn chưa bao giờ biết phía sau cũng có thể đem cảm giác tốt như vậy. Hai chân bị gác ở đầu vai nam nhân, cái mông kẹp chặt, thật là muốn hút khô tinh lực của người khác.
Lý Bằng Phi điên cuồng chạy nước rút, Cố Thiên Lân vừa khóc vừa gọi, hậu huyệt càng ngày càng gấp, hắn không kịp kêu một tiếng phía trước đã bắn, toàn thân co quắp, cao trào chưa biến mất đã cảm nhận tận sâu trong cơ thể bị một dòng chất lỏng nóng bắn đến hỏng.
- A...
Huyệt mềm vừa trải qua kích thích quá độ theo bản năng co rút lại, vật mềm của Lý Bằng Phi từ từ trượt ra khiến Cố Thiên Lân run rẩy.
- Cứ như vậy ngủ đi, giường đệm để ngày mai dọn dẹp.
Rất hài lòng biểu hiện hôm nay của Cố Thiên Lân, Lý Bằng Phi ôm hắn rồi đắp chăn lên. Cố Thiên Lân mệt mỏi nhắm mắt lại, không màng đến hậu huyệt sưng tấy vẫn còn đang hàm chứa bạch trọc nhiệt năng cứ như vậy đi vào giấc ngủ.
.
.
.
Sáng sớm hôm sau, Cố Thiên Lân còn đang trong giấc mộng liền cảm giác thân thể có chút khó chịu, mơ mơ màng màng thấy trong hậu huyệt trướng căng, không nhịn được kẹp chặt vách tràng muốn đẩy ra dị vật.
- Ách...
Thịt vách bị hung hăng nắn bóp, triệt để bức tỉnh Cố Thiên Lân, lỗ tai đột nhiên bị người ngậm lấy.
- Ha ha, rốt cuộc tỉnh?
Lý Bằng Phi ôm người, bàn tay bên dưới không nhàn dỗi giở trò xấu.
- Không cần! Hừ... ân...
Cố Thiên Lân nhạy cảm phát hiện ngón tay trong hậu huyệt khi rút ra mang theo không ít tinh dịch, chất lỏng còn lại từ đêm qua theo khe mông lan tràn xuống đệm.
- Không cần?
Hai ngón tay Lý Bằng Phi ở mép thịt trên vách tràng dùng sức cào lên một cái.
- Hai lỗ nhỏ của ngươi gia đều hưởng thụ qua, phát hiện vẫn là cái này hợp đem hầu hạ người hơn hết, đem gia hút chặt không rời, ngươi nói có đúng hay không, tiểu dâm đãng?*
(Lại chém đấy =)) Mà hình như 'Tiểu tao hàng' là 'Tiểu dâm đãng' thật =)))
Cố Thiên Lân động động thắt lưng, phát hiện khắp người bủn rủn, đặc biệt là chỗ kia, sưng lợi hại, hắn vội vã cầu xin tha thứ.
- Gia, thực sự không chịu nổi nữa, tha ta đi.
Lý Bằng Phi biết hắn tối hôm qua hậu huyệt sau khi làm không có tẩy rửa sạch sẽ, có lẽ thật sự không qua nổi trêu đùa, liền thu tay, về sau có rất nhiều cơ hội, còn nữa, thân thể Cố Thiên Lân đã được triệt để khai phá, hai lỗ nhỏ phấn nộn trải qua tư vị nam nhất định đã bén hơi, ngày sau mạnh mẽ điều giáo một phen, nhất định có thể trở thành vưu vật câu hồn niếp phách.
Cố Thiên Lân trên người dính dính khó chịu nhưng Lý Bằng Phi ôm bản thân khư khư còn chưa chịu rời giường, hắn đành nhỏ giọng nói.
- Ta muốn tắm.
Lý Bằng Phi ở bên trong tiểu huyệt Cố Thiên Lân lưu luyến lộng một hồi mới buông tay.
- Đi thôi!
Cố Thiên Lân chui khỏi ổ chăn, khắp người mềm yếu đau nhức, từ từ di chuyển đến phòng tắm. Hắn không dám trông cậy vào nam nhân trên giường sẽ hầu hạ mình, huống hồ để hắn giúp mình tắm rửa tương đương với việc câu dẫn hắn một lần nữa. Lý Bằng Phi nằm ở trên giường thưởng thức bóng lưng Cố Thiên Lân, nam hài còn trẻ, hình dáng tươi mát xinh đẹp, làn da trắng nõn rắn chắc, sờ lên thực đàn hồi. Một đêm thương yêu để lại không ít dấu vết, rãnh mông tròn trịa theo bước chân tràn ra bạch dịch theo bắp đùi chảy xuống... Cố Thiên Lân tinh tường cảm nhận được có ánh mắt nóng cháy đuổi theo phía sau, mông không tự chủ được quẫn bách co rút lại miệng huyệt, mưu toan ngậm bạch dịch ngăn cản nó chảy ra.
Cuối cùng đã tới phòng tắm, Cố Thiên Lân chìm trong hơi nước, khắp người màu da phấn hồng. Ngồi vào nước nóng nhẹ nhàng tẩy trừ thân thể, đưa tay đụng một cái vào hậu huyệt liền đau đến nhíu mày, hắn cắn răng vói tay vào bên trong lấy ra bạch trọc trơn trượt. Chờ Cố Thiên Lân thu thập xong bản thân đi ra, Lý Bằng Phi đã ngồi ở bên cạnh bàn ăn điểm tâm. Thấy được Cố Thiên Lân xuống lầu, y hảo tâm tình nói.
- Lại đây ăn một chút đi, cháo gạo kê táo đỏ giúp dạ dày tiêu hóa tốt rất thích hợp với ngươi, còn nữa, đã sai người mang cho ngươi thuốc mỡ, ngươi cũng phải tự lo liệu bảo dưỡng thật tốt, để gia hưởng thụ ngươi một cách tiêu hồn khoái hoạt.
Mấy câu sau là ở bên tai Cố Thiên Lân nói, làm cho Cố Thiên Lân sắc mặt đỏ bừng, hắn gật đầu, thân thể là của mình, đương nhiên thừa dịp còn trẻ phải thật tốt bảo dưỡng, đến khi về già mới không chịu tội.
.
.
.
Công việc lu bù khiến thời gian trôi đi rất nhanh, hai tháng thoáng một cái đã qua. Ngày hôm nay Lý Bằng Phi không ra khỏi cửa, buổi sáng liền đến thư phòng xử lý công vụ. Cố Thiên Lân thì đi theo Vương Bá tiếp tục học tập, nội dung cũng thay đổi thành mở tiệc chiêu đãi tân khách lúc lễ nghi. Nhìn một chút thời gian, bưng khay, mặt trên bày có mấy thứ hoa quả điểm tâm, nước trà, Cố Thiên Lân gõ gõ cửa thư phòng, chờ nghe tiếng đáp lời mới đẩy cửa tiến vào. Lý Bằng Phi thấy là Cố Thiên Lân mang đồ tới, trong lòng cũng thật cao hứng, trong khoảng thời gian này chung sống, Lý Bằng Phi dần phát hiện bản thân yêu mến Cố Thiên Lân, cảm thấy hắn ở trên giường mê người câu hồn, hoặc thẹn thùng hoặc lớn mật thậm chí thỉnh thoảng phản kháng, đều tự nhiên lộ ra không chút nào làm bộ, nhường người say mê, bình thường hầu hạ mình cũng tận tâm tận lực, lại cũng không tận lực lấy lòng mất nam nhi cốt khí, điểm ấy khiến Lý Bằng Phi rất thưởng thức, từ từ dưỡng thành thói quen bên cạnh có một người như thế làm bạn.
Cố Thiên Lân làm người cũng biết tiến lui, trong nhà hạ nhân đều cực kỳ yêu mến vị Cố thiếu gia này bình dị gần gũi, tự nguyện giúp đỡ hắn nhiều phương tiện. Cố Thiên Lân cẩn thận rót trà.
- Gia, ăn chút trái cây, uống chén trà, ngươi làm việc cũng đã nửa ngày, nghỉ ngơi một chút, một hồi Vương bá sẽ gọi người chuẩn bị tốt bữa trưa.
Lý Bằng Phi kéo tay hắn đem người ôm vào trong lòng.
- Giữa trưa ăn cái gì?
Cố Thiên Lân rất tự nhiên ngồi ở trên đùi Lý Bằng Phi, cùng hắn tán gẫu.
- Ngày hôm nay có canh đầu cá đậu hũ, sao tam tiên, nghe phòng bếp nói mới mua đến một ít cua, làm cua hấp hay và gạch cua bao.
Cố Thiên Lân phát hiện đời này hắn thái độ đoan chính tâm tính bình thản, nên làm sao sống liền làm sao sống, không hề làm mò, cuộc sống này vô cùng thoải mái, cùng tưởng tượng của hắn trước đây không giống nhau. Bình thường đọc sách một chút, đi tản bộ một chút, ngủ nướng, cùng Vương Bá học một ít lễ nghi quy củ, quản gia quản lý tài sản, cực kỳ phong phú. Thêm việc Lý Bằng Phi đối với hắn có thay đổi, bắt đầu cùng hắn nhàn thoại việc nhà, ra cửa trở về mang lễ vật cho hắn, quan tâm thân thể hắn, thậm chí thỉnh trung y thường trú tại nhà, giúp hắn điều dưỡng dưỡng thân thể, ăn mặc chi phí chính là tốt nhất, đãi ngộ so với công tử nhà giàu bên ngoài còn cao hơn nhiều lần.
Đương nhiên chuyện phòng the thì Lý Bằng Phi đánh chết cũng không đổi tính, ngoạn càng ngày càng nhiều, mỗi lần đều chỉnh hắn vừa khóc vừa kêu đến thê thảm, lý trí hoàn toàn không có, bất quá không thể phủ nhận khi trên giường không hề có khoái cảm. Nghĩ đến điều này, Cố Thiên Lân trong lòng thầm mắng mình, quả nhiên nam nhân đều như nhau, háo sắc! (Thế ban đầu là ai chê người ta 'gương mặt không dễ nhìn'? ╯△╰ )
Lý Bằng Phi cũng không biết người bên cạnh suy nghĩ gì, lôi kéo người xuống lầu dùng cơm, trong bữa ăn đem cua đã lột vỏ để vào bát Cố Thiên Lân. Thịt cua thật ngon, khẩu vị của Cố Thiên Lân tăng lên không ít. Đang lúc hai người sắp ăn xong, Vương Bá đột nhiên bước tới, đối Lý Bằng Phi nói.
- Thiếu gia, Lưu Sơn cùng... _ Vương Bá liếc nhìn Cố Thiên Lân. _ phụ thân Cố thiếu gia muốn cầu kiến thiếu gia.
Cố Thiên Lân tay run một cái, mang theo đồ ăn rơi vào trong bát, không khỏi nắm chặt chiếc đũa. Cố Thiên Lân không biết trước đây "phụ thân" có hay không tới gặp qua Lý Bằng Phi? Không đúng! Làm sao có thể chưa từng tới đây, bán nhi tử tới chỗ tốt lại không đến, làm sao có thể không đến! Làm sao có thể... Không đến!! Lý Bằng Phi nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Cố Thiên Lân từ hồng nhuận đến trắng bệch, biểu tình thẫn thờ, vỗ vỗ tay Cố Thiên Lân.
- Thiên Lân không muốn gặp, chúng ta sẽ không gặp!
Trầm mặc một hồi, Vương Bá rời đi đuổi người, Cố Thiên Lân mới lên tiếng.
- Gặp! Làm sao có thể không gặp? Ít nhất cũng phải biết rằng mình bị bán giá bao nhiêu tiền!
Lý Bằng Phi hướng Vương Bá nháy mắt ra dấu, thấy Vương Bá đi xa, quay đầu lại lột thịt cua đưa đến bên mép Cố Thiên Lân.
- Ăn cơm, có gia ở đây.
Cố Thiên Lân hồi thần, liền há miệng ngậm thịt cua, còn đưa đầu lưỡi liếm liếm ngón tay Lý Bằng Phi. Đầu ngón tay truyền đến xúc cảm mềm mại, Lý Bằng Phi híp mắt một cái. Cố Thiên Lân nhếch lên khóe miệng.
- Gia cũng giúp ta đem mối hận này ra.
Cố Thiên Lân không để tâm Lý Bằng Phi giúp mình trả thù, chỉ cần có thể dằn vặt người nhà kia là được, dùng phương pháp gì đều không sao cả. Về phần Lý Bằng Phi, trong lòng hắn hiện tại không có hận thù gì cả, huống hồ Lý Bằng Phi đối với hắn cũng không tệ lắm.
Lưu Sơn cùng Cố Bắc vừa vào đại sảnh liền nhìn thấy một nam nhân thân hình cao lớn khôi ngô ngồi trên ghế salon, cho dù đang ở trong tư thái lười biếng cũng triệt để khiến người cảm thấy nguy hiểm cùng hung ác độc địa, dường như một giây kế tiếp hắn mất hứng sẽ đem người khác ra nhai sống. Trong ngực nam nhân còn ôm một thiếu niên, thiếu niên khuôn mặt tinh xảo, làn da trắng nõn non nớt, lúc này đang ngồi ở trên đùi nam nhân uống nước, ăn quả.
Lưu Sơn lần đầu tiên đến tướng quân phủ, dù cảnh đẹp đến đâu cũng không dám nhìn loạn, nhanh chóng tiến lên lấy lòng nói.
- Lý tương quân, thuộc hạ Lưu Sơn đến vấn an ngài, đây là ta cùng ông chủ Cố cho người chuẩn bị một chút lễ mọn, mong ngài đừng ghét bỏ.
Cố Bắc cũng bước lên phía trước chào. Lý Bằng Phi hất hất mí mắt nói.
- Ngồi.
Nói xong liền cúi đầu quan tâm nam hài trong lòng, lấy đi hoa quả cùng trà nguội trong tay hắn.
- Vừa mới ăn xong cua, ít ăn trái cây, quá mát, đối với ngươi thân thể không tốt.
Nam hài bĩu môi, cao ngạo liếc mắt Cố Bắc cùng Lưu Sơn, không nhịn được nói.
- Không ăn, không có khẩu vị, tâm phiền!
Lý Bằng Phi mỉm cười, đối với hai người ngồi đối diện dung túng.
- Thiên Lân hài tử này được ta chiều sinh hư, tính tình không tốt lắm, hai vị chớ để ý.
Trong giọng nói bất đắc dĩ vừa lộ ra vẻ cưng chiều vừa có ý yêu thương ai cũng nghe ra. Cố Thiên Lân tựa vào trong lòng Lý Bằng Phi, trên mặt không tự chủ được phiếm hồng, mặc dù biết đối phương là cố ý phối hợp với bản thân diễn trò, nhưng tim vẫn nhịn không được đập nhanh hơn.
Trước đây thế nào không phát hiện thanh âm Lý Bằng Phi dễ nghe như vậy, nhất là cười rộ lên, lồng ngực cường tráng rung động, vững chãi hữu lực. Khứu giác của bản thân dường như cũng mẫn cảm không ít, từng đợt hương vị đặc thù dễ ngửi thuộc về đàn ông bay vào mũi.
Lưu Sơn bày ra khuôn mặt tươi cười.
- Không để tâm, không để tâm, tiểu công tử có bộ dáng như vậy trong thiên hạ thật hiếm có khó tìm, nên nuông chiều là điều phải nhẽ. Huống chi ta trước đây cũng từng gặp qua tiểu công tử, ông chủ Cố lại là phụ thân tiểu công tử, đều không phải người ngoài.
Nghe lời này, Cố Thiên Lân siết chặt ngón tay, sắc mặt càng thêm không vui, ai với ngươi không phải là người ngoài? Lý Bằng Phi ở trên thắt lưng Cố Thiên Lân khe khẽ trấn an.
Cố Bắc thấy thế nói.
- Ngươi hài tử này ở nhà lúc trước vô cùng được nuông chiều, theo tướng quân lại không biết phải trái còn hồ nháo như vậy! Không có quy củ thể thống! Chờ đến lúc tướng quân không cần ngươi nữa, trở về nhà cũng đừng khóc nhè!
Cố Bắc biết đến Cố Thiên Lân đối với mình bất mãn, thế nhưng vậy thì thế nào? Lão là phụ thân của Cố Thiên Lân, Cố Thiên Lân hiện tại ỷ lại được độc sủng, chờ Lý Bằng Phi ngấy hắn, hoặc là cưới thê, Cố Thiên Lân cuối cùng cũng phải nghe lời, nghe lời thì mới có thể lo cho gia đình! (Ý là ẻm chịu luồn cúi Lý Bằng Phi thì lão mới có cái mỏ mà bâu víu vào).
Thật đến lúc đó, còn có thể tìm cơ hội đem Cố Thiên Lân đưa đến giường các quan lớn khác, lại là một cuộc buôn bán có lời.
Cố Thiên Lân làm sao nghe không ra ý uy hiếp trong lời của Cố Bắc, nếu là mình kiếp trước, xác thực thật sự sợ bị Lý Bằng Phi chán ghét mà vứt bỏ sau không chỗ có thể đi, nhưng bây giờ ---- hắn cũng không sợ lão súc sinh bán tử cầu vinh này!
Lý Bằng Phi ngược lại không tỏ vẻ gì, chỉ đơn giản không nhanh không chậm nói.
- Mục đích đến đây hôm nay của Lưu phó tham mưu, ta biết, chuyện này ngươi làm đúng lắm.
Lưu Sơn cảm ân đái đức vuốt mông ngựa.
- Ai!~ Đa tạ tướng quân! Đa tạ tướng quân! Tướng quân sau này giao việc ta nhất định sẽ tận lực làm tốt!
Lý Bằng Phi nhìn tới Cố Bắc.
- Không biết ông chủ Cố đến có chuyện gì? Chẳng lẽ là chuyện đến thăm Thiên Lân?
Cố Bắc làm bộ không nghe ra Lý Bằng Phi châm chọc, lão thấy, Lý Bằng Phi hiện tại châm chọc lão đều là bởi vì Cố Thiên Lân thổi gió bên tai, lão cần phải khiến Lý Bằng Phi đối với lão không còn ý kiến gì, chờ Cố Thiên Lân suy nghĩ cẩn thận, Lý Bằng Phi thái độ tự nhiên sẽ tốt. Lập tức cười nói.
- Khiến tướng quân chê cười rồi. Lần này tới, một là vấn an Thiên Lân, tướng quân tự nhiên có thể chiếu cố tốt Thiên Lân, chỉ sợ đứa nhỏ này hầu hạ ngài không tốt, mong ngài tha thứ. Hai là gần đây nghe nói hậu cần Đệ Ngũ Quân cần mua một ít vật tư, chỉ là, ta lo lắng Cố gia ở quân đội không có quan hệ gì, đối thủ cạnh tranh đều là những thương hộ rất có tiềm lực. Cố gia bao đời làm vải vóc buôn bán, cho nên muốn nhờ ngài nói với người phụ trách hậu cần, làm sao ưu tiên ký hợp đồng đệm chăn trang phục với Cố gia. Nếu ngài chiếu cố, việc này liền thật sự rất dễ dàng.
Cố Thiên Lân âm thầm nghiến răng, súc sinh này khẩu khí thật lớn, mỗi khi quân đội nhập vật liệu, thông thường đều là các gia thương hộ đánh vỡ đầu tranh đoạt, số lượng cần mua lớn, chất lượng yêu cầu lại không quá cao, chế luyện dễ dàng. Hơn nữa có thể cùng người phụ trách lén lút giao dịch ăn hoa hồng, người phụ trách cầm phí của quân nhu khi sử dụng lại không phải là tiền của mình tiền, có lỡ xảy ra chuyện cũng không đến phiên người bán chịu hậu quả.
Tuy nhiên những thứ này Cố Thiên Lân còn có thể biết đến, Lý Bằng Phi đương nhiên càng rõ ràng hơn.
Loại ăn bớt tiền công đó không quản nổi, Lý Bằng Phi đối với cấp dưới bình thường đều là mở một con mắt nhắm một con mắt, thỉnh thoảng đánh động một phen, chỉ cần không quá phận là được rồi. Bên dưới cũng không phải chỉ toàn một đám ngu, không bớt được sẽ tận lực không dám bớt, sợ cấp trên ngày nào đó phát uy, trái lại khiến sự tình luôn khống chế tốt.
Cố Bắc nói xong, Lý Bằng Phi nâng chén trà lên, dường như không có để ý những gì lão nói, tự mình thưởng thức trà. Cố Bắc không dám giục, cũng đành bưng lên nước trà che giấu lúng túng. Chỉ có Cố Thiên Lân, hắn biết đến Lý Bằng Phi là có ý gì, Lý Bằng Phi đang đợi hắn tỏ thái độ!
Về phần thế nào tỏ thái độ? Cố Thiên Lân có chút mặt đỏ lén lút nâng lên nửa người, trườn tay vào vạt áo Lý Bằng Phi, theo da thịt thâm nhập. Lý Bằng Phi hứng thú bừng bừng nhìn lỗ tai Cố Thiên Lân đỏ rực, cũng đem tay mình càn quét vừa bãi trên mông người nọ, càng lúc càng làm càn, chỉ chốc lát thứ mềm nộn trong tay đã ướt át, y hài lòng chà xát ngón tay, đặt chén trà xuống, đối Cố Bắc nói.
- Ông chủ Cố, hàng tuy là quân nhu mua, nhưng quản lý cực kỳ nghiêm khắc, bản tướng quân cùng phía hậu cần không quá thân thiết. Như vậy đi, nể tình mặt mũi Thiên Lân, dù thế nào cũng phải giúp ông chủ Cố một chút. Lưu Sơn, ngươi mang theo ông chủ Cố đi Đệ Ngũ Quân chào hỏi.
Cố Bắc sắc khó xem, nhưng khó mà nói được cái gì. Lưu Sơn chẳng qua chỉ là một tên phó tham mưu hữu danh vô thực, nếu có thể giúp thì lão đã không đến tận đây! Lưu Sơn bên cạnh cũng đồng dạng suy nghĩ, hắn nhận thức người phụ trách quân nhu của Đệ Ngũ Quân? Vác xác đến không phải là tự rước lấy nhục?
Chờ Vương Bá đi tiễn khách. "Ân ~" Cố Thiên Lân cũng không nhịn được nữa rên rỉ. Lý Bằng Phi hôn một cái lên cái trán phấn hồng của hắn, trêu đùa.
- Gia giúp đỡ ngươi, lúc này ngươi muốn thế nào cảm tạ gia?
Cố Thiên Lân chớp mắt, một tay ôm cổ Lý Bằng Phi, một tay tiến vào vạt áo của bản thân, bắt lấy tay Lý Bằng Phi, hướng dẫn ngón tay thô ráp chạm vào nếp uốn, cười dụ hoặc.
- Yên tâm, thù lao khẳng định nhường gia vừa ý... a ~
Cố Thiên Lân vừa nói vừa dùng lực, làm cho ngón tay nam nhân đâm vào miệng huyệt đang rỉ nước. Lý Bằng Phi nhướng một cái lông mày, chợt ôm lấy Cố Thiên Lân, sải bước đi lên lầu.
- Dám câu dẫn gia, lá gan không nhỏ.
Cố Thiên Lân ghé sát vào ngực y cong lên khóe môi, trải qua việc Lý Bằng Phi giúp hắn đâm Cố Bắc một kích thì mặc cho người nọ yêu cầu phát tiết, dù sao bản thân cũng bắt đầu khô nóng, cùng Lý Bằng Phi ngoạn một hồi nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa cá nước thân mật không có gì sai.
TBC
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro