Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 18: Kéo tài trợ

Hàng năm sau khi tân sinh viên nhập học, sau hai tuần là ký túc, liên hiệp, xã đoàn, câu lạc bộ, các ban ngành của đại học Y lập tức chiêu mộ sinh viên, được gọi là Bách đoàn đại chiến! (=)))Thi nhau cò kéo học sinh mới về đội nhà mình)

Khi đó bởi vì sự kiện té xỉu trong quân huấn nên Hàn Kỳ quyết chí rèn luyện thân thể, thấy cậu lạc bộ Tae Kwon Do liền liều mạng đi đăng ký.

Bên cạnh địa điểm chiêu sinh của câu lạc bộ Tae Kwon Do, Tô Ngữ đứng giữa uy dũng hô to: "Ban ngoại giao sinh viên chiêu tân* nha! (chiêu tân = chiêu người mới) Ban chúng ta mỹ nữ suất ca là nhiều nhất a, đi ngang qua cũng không thể bỏ qua a!"

Vừa đúng lúc ấy Hàn Kỳ cắm đầu đi ngang qua mặt cô, một em gái như vậy tại sao có thể buông tha? Tô Ngữ một phen giữ chặt hắn, nói: "Em gái muốn hay không gia nhập ban ngoại giao chúng tôi a? Ban chúng tôi có rất nhiều suất ca đó nha!"

Nói xong tùy tay kéo qua đây một nam sinh, nam sinh kia lập tức bày ra bộ dáng cười đến sáng lạn ánh mặt trời. Hàn Kỳ lạnh lùng nhìn cô liếc mắt một cái, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi- là -nam !"

Nhất thời Tô Ngữ cùng dương quang suất ca đều đứng hình, Hàn Kỳ tránh ra hướng bên câu lạc bộ Tae Kwon Do mà đi.

Tô Ngữ nhất thời kêu to: "Tuyệt sắc mỹ thiếu niên như thế quả thực chính là vũ khí tuyệt sát để kéo tài trợ a a a! Có thể nào không vào ban ngoại giao? Đường Vĩ, tôi lệnh cho cậu lập tức đi thu phục hắn!" (=))))

Vì thế Hàn Kỳ trên tay cầm giấy đăng kí của câu lạc bộ Tae Kwon Do vừa muốn rời đi liền bị kéo lại, Đường Vĩ cười đến vẻ mặt sáng lạn: "Bạn học, bạn học, vừa nãy thật ngại quá, đều tại không nhìn rõ. Cậu xem có muốn hay không suy nghĩ một chút gia nhập ban ngoại giao chúng tôi..."

"Không cần." Hàn Kỳ lãnh đạm cự tuyệt.

"Ách..." Một lòng nhiệt huyết nhất thời tắt ngấm.

"Cái này... Bạn học, cậu suy nghĩ lại  một chút, gia nhập ban ngoại giao chúng tôi có thể thêm điểm đó!" Đường Vĩ không buông tha, lại giương lên khuôn mặt tươi cười hấp dẫn.

"Thêm điểm?" Hàn Kỳ nghi hoặc hỏi.

"Đúng đúng đúng!" Vừa thấy hấp dẫn được chú ý của hắn, Đường Vĩ lập tức gật đầu, vội không ngừng nói: "Là điều kiện thêm điểm a! Đối với việc lấy học bổng rất hữu dụng ."

"Học bổng?"

" Đúng đúng đúng! Thế nào?" Đường Vĩ vẻ mặt chờ mong nhìn hắn.

"Vậy ban ngoại giao là làm cái gì?" Hàn Kỳ có chút dao động.

"Không có gì nhiều, chính là cùng hội liên hiệp sinh viên tổ chức một ít hoạt động, ra ngoài kéo tài trợ."

"A." Xem ra có thể hỗ trợ nâng cao năng lực giao tiếp, "Vậy được rồi."

Đường Vĩ nhãn tình sáng lên, lập tức lấy bản đăng kí đưa cho hắn.

"Lấy về điền đầy đủ, từ nay về sau cậu chính là thành viên ban ngoại giao chúng ta!" Thật tốt quá, cuối cùng cũng có thế thân!!!! *tiếng lòng Đường Vĩ*

"Không cần phỏng vấn sao?" Hàn Kỳ kỳ quái hỏi.

"Không không không, cậu là phá lệ trúng tuyển !" Đường Vĩ kích động nói.

Cứ như vậy, Hàn Kỳ bị kéo vào cái ổ sói có tên là ban ngoại giao...

Sáu giờ tối, Hàn Kỳ đúng giờ bước vào phòng họp, tất cả mọi người quay đầu nhìn về phía hắn.

"? ? ?" Hàn Kỳ kỳ quái nhìn bọn họ.

Trưởng ban Tô Ngữ âm trầm nói: "Bạn học Hàn tiểu kỳ, tới thực sớm a!"

"Ân? Tôi đến muộn sao?" Hàn Kỳ vô tội hỏi.

"Không, ngồi đi." Tô Ngữ khóe miệng run rẩy.

Nửa tiếng tiếp theo là thông báo xong nội dung, các thành viên ngồi thảo luận hai tiếng. Hàn Kỳ sớm ngủ gật, gần đây mỗi ngày soạn bài đến tận nửa đêm mười hai giờ, thật sự rất mệt nhọc.

"Hàn Kỳ! Cậu nghe thấy không?" Tô Ngữ vỗ vỗ cái bàn hỏi.

Đường Vĩ bên cạnh vội đem hắn đẩy đứng lên, Tô Ngữ thấy thế ngữ khí âm trầm nói: "Cậu có gì dị nghị hay không? Bất mãn?"

Kiến thức qua uy lực của vị đại tỷ này, Hàn Kỳ cho dù không biết cô đang nói cái gì, cũng lập tức ngồi ngay ngắn, vẻ mặt đứng đắn nói: "Không có."

"Tốt lắm, cứ như vậy mà làm!" Trưởng ban Tô Ngữ giải quyết dứt khoát.

"Chuyện gì a?" Hàn Kỳ nhỏ giọng hỏi Đường Vĩ.

Đường Vĩ thở dài, vẻ mặt thương hại đối hắn nói: "Trưởng ban yêu cầu chúng ta ngày mai cùng cô ấyra ngoài xin tài trợ!"

"A." Hàn Kỳ gật gật đầu, bình tĩnh đi ra ngoài. Hắn là người mới, khẳng định không có nhiệm vụ gì, chủ yếu là đi theo học tập. Hàn Kỳ tin tưởng.

Đường Vĩ ở phía sau hắn lắc lắc đầu, thở dài một tiếng: "Thiếu niên trẻ tuổi không rõ chân tướng a!"

Sáng hôm sau không có tiết học, Hàn Kỳ từ sớm đến đến canteen ăn bữa sáng rồi khoan thai hướng cửa trường học mà đến.

Một chiếc xe lớn "Xoát" cái đứng trước mặt của hắn, Hàn Kỳ cả kinh! Cửa sổ sau xe hạ xuống, Đường Vĩ cười tủm tỉm nói: "Hàn tiểu đệ, nhanh lên xe đi!"

"! ! !" Hàn Kỳ chấn kinh, sáng ra đã đi kéo tài trợ?

Lúc này cửa sổ đằng trước cũng mở, Tô Ngữ ngồi ở vị trí tay lái nhìn hắn một cái nói: "Nhanh lên xe, chúng ta còn phải đến đúng giờ!"

Hàn Kỳ ngồi bên cạnh Đường Vĩ, nơm nớp lo sợ hỏi: "Đàn chị... Chị có bằng lái sao?"

"Không có!"

"Ách,... Tôi xuống xe được không?"

"Không được!" Tô Ngữ lạnh như băng cự tuyệt, bỗng nhiên lại mỉm cười: "Lừa gạt cậu thôi nha! Lão nương lúc mãn tuổi* đã làm bằng lái rồi!" (*mãn tuổi = đủ 18 tuổi công dân)

Hàn Kỳ hắc tuyến, Đường Vĩ như trước cười tủm tỉm.

"Chúng ta đi đâu kéo tài trợ?" Hàn Kỳ hỏi.

"Chu thị!" Tô Ngữ chí khí bừng bừng.

"?" Hàn Kỳ rối rắm hỏi: "Không phải kéo tài trợ đều là đi mấy nơi tỉ như nhà hàng tiệm trà sữa gì gì đó xung quanh trường học sao?"

Tô Ngữ hai mắt tỏa ánh sáng nói: "Lần này hội học sinh chúng ta có kế hoạch lớn, yêu cầu kinh phí nhiều. Chu thị đám vạn ác tư bản kia phi thường có tiền, kéo một cái còn hơn chạy quanh khu trường học!"

"Cho nên, Hàn tiểu Kỳ đồng học!" Tô Ngữ cuối cùng tổng kết: "Thời khắc để cậu phát huy đã đến! Gắng biểu hiện cho tốt, đến lúc đó cười ngọt ngào một chút cho tôi, nghe rõ không?"

"Chính là tôi hiện tại tuyệt không muốn đi." Hàn Kỳ đau khổ nói.

"Hừ hừ, đừng mơ!"

Hàn Kỳ tiếp tục đau khổ quay đầu hỏi Đường Vĩ: "Chúng ta thế này là đi bán sắc sao?"

"Ách, phải là bán rẻ tiếng cười chắc thỏa đáng hơn." Đường Vĩ nói quanh co.

Hàn Kỳ hắc tuyến, hóa ra cái mặt cười tủm tỉm mỗi ngày của anh là do việc xin tài trợ mà ra.

Tới trụ sở tập đoàn Chu thị, vừa bước vào tiểu thư quầy lễ tân liền cười tủm tỉm hỏi: "Xin chào, xin hỏi có thể giúp gì cho các bạn?"

Tô Ngữ, Đường Vĩ lập tức "Xoát" cái bày ra khuôn mặt tươi cười, Tô Ngữ tiến lên một bước nói: "Xin chào, tôi muốn tìm trợ lí tổng giám đốc Diệp tiên sinh."

Hàn Kỳ thấy vậy cũng lập tức bày ra khuôn mặt tươi cười, lễ tân tiểu thư lập tức 囧 (thốn, đơ =)) , cố cười hỏi: "Xin hỏi có hẹn trước không?"

"Không có." Tô Ngữ như trước cười tủm tỉm, "Cô cứ nói rằng Tô Ngữ tìm anh ấy là được ."

Lễ tân tiểu thư lại 囧 , ghét nhất là đặc quyền giai cấp!

"Được , tôi giúp cô hỏi một chút." Lễ tân tiếp viên cười tủm tỉm nói.

Đối với Diệp trợ lý Hàn Kỳ có biết tới, chính là Diệp Cẩn. Đời trước ở trong lòng Hàn Kỳ hắn chính là chó săn số 1 bên người Chu Minh Hàm! Đến hiện nay hình tượng này còn không có thay đổi.

Không ngờ là Tô Ngữ thế nhưng cùng hắn có quen biết, nghĩ lại việc nàng lái xe đến, xem ra gia thế cũng không đơn giản.

Sau Hàn Kỳ mới biết được ông nội Tô Ngữ là viện trưởng bệnh viện, cha là chủ nhiệm ngoại khoa, mẹ là y tá trưởng, anh trai Tô Hàng tốt nghiệp hệ quản lý y khoa của đại học Y, hiện tại mở cái phòng khám nhân tiện kinh doanh sản nghiệp của gia tộc – xí nghiệp Bách thảo đại dược đường, hoàn toàn là y sinh thế gia* a! (*ý là 1 gia đình dòng dõi toàn người cùng ngành nghề y, thế gia = một nhà dòng dõi)

Lễ tân tiểu thư nói chuyện điện thoại xong đối bọn họ nói: "Diệp trợ lý bảo các vị đến tầng 15 văn phòng trợ lý tìm hắn."

"Cám ơn." Ba người mang ba cái mặt tủm tỉm đi mất.

Vào trong thang máy Hàn Kỳ liền suy sụp, dùng tay xoa bóp mặt nói: "Có chút cương*." (*đơ cứng)

Đường Vĩ vỗ vỗ vai hắn, cười ha ha nói: "Thiếu niên còn cần tôi luyện nhiều hơn!"

Vào văn phòng Diệp Cẩn vừa vặn cúp điện thoại, thấy bọn họ đến lập tức cười nói: "Đến rồi? Ngồi đi!"

Ba người giống nhau như đúc cười tủm tỉm, chỉnh tề ngồi xuống.

Diệp Cẩn sửng sốt, tiện đà cười đối Tô Ngữ nói: "Tiểu Ngữ, lần này lại tới làm chi ?"

"Ai, còn không vì trường học làm cái gì mà ngày kỉ niệm thành lập, hội học sinh tụi em cần có tiết mục đi! Nhưng mà kinh phí lại không đủ, đành phải đi kéo tài trợ. Diệp đại ca, anh sẽ không cự tuyệt đi?"

"Ai!" Diệp Cẩn buồn cười lắc đầu nói: "Em đó nha! Kéo tài trợ như thế nào không đến chỗ đại ca của em kéo? Chu thị cũng không phải do anh làm chủ, anh sao có thể quyết định được?"

"Ai nha Diệp ca anh không cần khiêm tốn, loại việc nhỏ này anh nhất định có thể quyết định!" Tô Ngữ cười tủm tỉm nói.

"Này..." Diệp Cẩn dở khóc dở cười, vừa vặn điện thoại vang lên.

Diệp Cẩn hướng bọn họ ra hiệu im lặng, cầm lấy điện thoại, "Ừ" ứng vài tiếng, sau đó ngẩng đầu đối bọn họ nói: "Vừa lúc Chu tổng bảo anh đi qua, các em cùng qua đi! Qua bên kia rồi nói."

Hàn Kỳ cảm thấy mặt đều cười đến đau , có chút cứng ngắc. Tô Ngữ như trước cười tủm tỉm: "Được a!"

Nhưng ngữ khí ẩn ẩn ý tứ đầy hàm xúc nghiến răng nghiến lợi, chờ Diệp Cẩn ra ngoài trước, cô lập tức nhỏ giọng đối Hàn Kỳ hai người bọn họ nói: "Sự tình có chút không dễ làm, nói không chừng họ Chu nghe cũng không nghe liền đem chúng ta đá ra. Hai người các cậu cho ta phải biểu hiện thật tốt cho tôi!"

Hàn Kỳ cứng ngắc gật gật đầu, hắn có thể nói phát biểu ý kiến rằng hắn một chút cũng không muốn đi sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro