Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

Có gì sai sót mong mn bỏ qua nha !!!!

Hình bóng ánh trăng mờ ảnh trong làn sương bên dòng sông vắng để một thiếu nữ ngơ ngác đứng nhìn cảnh lạ sao vật thì như trong tranh còn người lại là hoàng tử trong truyện cổ thiếp hay đọc có phải chăng chàng ấy là vị phu thê đang vắng bóng trong đời của ta lúc bấy giờ  ?? mỉm cười ngại ngùng nhìn xuống vò chiếc váy mà ta thích nhất nhưng lúc ngước lên thì chỉ thấy mỗi vật thế còn người ấy đã đi đâu mất rồi ? Thôi thì hẹn chàng lần nữa hết kiếp này nhất định thiếp lại tìm chàng......

Hơn cả một thiên niên kỉ sau....một đứa bé còn làn da trắng như tuyết đầu mùa và như có hương sữa nhẹ đọng trên hai cái má tròn và mềm mịn của nó nhưng chỉ ngay sau khi sinh ra đứa trẻ ấy liền được mặc thêm một chiếc áo ấm có thể nói là mỏng hơn so với một chiếc áo cần giữ được sự ấm áp cho đứa trẻ sơ sinh thông thường ngay sau đó được đặt trong một chiếc giỏ bằng tre chắc chắn rồi trao cho tay của một người đàn ông mặc cho người đàn bà vừa mới đau đớn sau khi sinh nó kêu gào , van xin cho đứa con tội nghiệp của ả ta , vì không đủ sức chống chọi với cơn đau ác liệt sau sinh ả ngất xỉu trước cửa phòng dù nước mắt vẫn rơi thấm đẫm trên mi mắt . Người đàn ông kia hừ nhẹ một tiếng rồi rời đi không ngoảnh mặt lại sau khi chiếc giỏ đựng đứa bé được trai trên tay.Một cuộc sống gian nan và khắc nghiệt đang chờ đứa bé còn yên giấc trong giỏ , mong sao thiên thần nhỏ bé ấy sẽ đủ mạnh mẽ vượt qua những thứ đó . "Nhưng thiên thần nhỏ à nhất định sẽ có một phép màu mà ta đã chuẩn bị sẵn sẽ đến đón con và đưa con ra khỏi những khổ đau đó nên cố chịu một chút thôi nhé , ta xin lỗi con ta chỉ có thể làm thế thôi , ta thật vô dụng nhưng sẽ có người khác lo những lỗi lầm của ta bây giờ , cố thêm một chút thôi con nhé..." tiếng người đàn bà thầm cầu nguyện cho con bé cho những chông gai phía trước....

Thoắt một nhoáng đã là 5 năm kể từ ngày đó , đứa bé ngày đó bây giờ đang chìm vào làn người ở nơi phố nhộn nhịp trở thành một kẻ ít ai để ý tới chìm thật sâu trong dòng người vội vã như chìm xuống tận đáy biển sâu lặng lẽ và vô tình....chợt một bàn tay to lớn nắm trọn lấy bàn tay nhỏ bé siết chặt người đó gằn giọng : " mày đi đâu nãy giờ hả ?? Mày có muốn chết không , mày nghĩ mày sẽ trốn thoát được tao sao?? HẢ???" con bé lí nhí trả lời :"Không có.." tay đau điếng vì bị siết chặt bởi người kia , người kia hừ nhẹ : "Hừ mày bây giờ còn biết nói dối nữa sao ?? về nhà mày chết chắc với tao. Giờ thì mày đứng đây chờ tao dịch một milimet tao giết mày oắt con ." con nhóc đáp gọn lỏn 1 tiếng vâng rồi đứng chờ trước một cửa hàng đồ ngọt cuối góc phố , con bé chắc mẩm : chắc hắn mua nhỏ con ả vừa quen tuần trước , con bé chán nản cuối mặt xuống đất ngầm nghĩ về tương lai phút chốc nữa chắc chắn sẽ có một trận roi đau điếng trước con ả đàn bà của hắn đến .Bực dọc trong người lại vừa hay có hòn đá bay đến chân tiện thể xả cơn bực đá một cú mạnh về đâu  thì không biết nhưng một la thất thanh la lên nên chắc cũng đóa được hòn đá đã đáp một cách nhẹ nhàng và tình cảm vào cơ thể của một người nào đó. Lẩm bẩm chữ Chết tiệt trong cổ họng rồi quay xem ai là người may mắn được hòn đá mang bực dọc của nhóc đó hạ cánh ở một vị trí đẹp nhất có thể . " Áaaaaaa gương mặt của bổn thiếu gia ta đây để lại sẹo rồi , ai hả mau xuất đầu lộ diện nếu không thì ta nguyền rủa suốt đời đó. Hic gương mặt đẹp trai của tôiiii bắt đền đấy......

                                                                           To be còn nhe cả nhà iu :333   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #gojo#satoru