
#7. Rain...and Them
Ngày bầu trời mưa như trút nước, ngày mà từng hạt nước rơi nặng nề xuống thế gian, cũng là ngày tim ai trĩu nặng
Ngày đó, nơi đô thị tấp nập chẳng còn sự xô bồ vốn có, cả thành phố S như đang thực hiện nghi thức thanh tẩy.
Cũng vào ngày ấy, khi em còn nằm trong lòng gã, bầu trời của em vẫn còn màu hồng, mũi em còn mải hít lấy hương thoảng của đất, hương thanh của nước trời thì tiếng gã đập nát bầu trời của em
"Đại Huy, trời tối rồi, em về đi"
"Trân Ánh, ngoài trời đang mưa như đổ thác"
"Em ở đây một chút rồi về"
Em ngỡ ngàng, gã của em khi xưa, có bao giờ đuổi em đi?
Gã của em khi xưa, sẽ mãi mãi bên em, không cách em nửa bước
Sao hôm nay, gã của em đuổi em đi thế? Vì sao thế?
Đại Huy thích mưa vô cùng, em thích cái thơm của đất quyện với nước mưa, thích cốc cà phê ấm áp khi ngắm mưa
Nhưng hôm nay, em không thích mưa chuý nào
Đại Huy hôm nay mong mưa đừng ngừng lại
Đừng bao giờ...
🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧
Tí tách tí tách
Tiếng mưa rơi như tiếng những nốt nhạc từ thiên đường, viết thành nửa bản tình ca dành cho thế nhân
Mưa dần ngớt rồi tạnh hẳn
"Đại Huy, trời sắp sáng rồi, mưa cũng thôi phiền em rồi, em mau chóng trở về?"
"Trân Ánh, anh vì gì mà lại đuổi em?"
"Đại Huy, em đừng nói nữa, mau chóng ra khỏi đây!"
"Trân Ánh, hãy nói em biết?"
"Thoả thuận của chúng ta kết thúc rồi, Đại Huy, em đừng để tôi dùng vũ lực"
Gã siết chặt chiếc cốc thuỷ tinh trong tay, không có nửa điểm như níu kéo người ta
"Trân Ánh, đừng bỏ em, Trân Ánh"
"Chúng ta là không thể, Đại Huy!"
Em chống tay xuống đệm bông, ấm ức đổ ra vồn vập, ướt cả khoảng lớn
"Trân Ánh, giữ em lại một lần, anh không thể sao?"
Đáy mắt gã loé lên chút buồn thương cũng vô vọng, cổ họng gã hơi đăng đắng, gã liên tưởng đến cốc cà phê đâu tiên em pha, cũng đắng như thế.
"Không thể"
"Trân Ánh, anh không biết em yêu anh à?"
"Tôi biết"
"Vậy hãy để em yêu anh cả đời này mà không hối tiếc"
🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧
Sau ngày mưa hôm đấy, bầu trời trở mình khỏi sự tịch mịch, quay về làm thành phố S ngày 8/7
Ngày 7/7, nhờ có cơn mua trĩu nặng, Ngưu Lang và Chức Nữ lại có thể hội ngộ, hưởng cái yêu thương nồng cháy trong 24h
24h trôi đi, để lại bao nhiêu tiếc nuối, bao nhiêu là khổ sở, hận chẳng thể kéo thêm chút ít nào của quá khứ
Ngưu Lang Chức Nữ một năm nữa rời xa nhau rồi
🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧🌧
Trần thế ơi trần thế
Đến rồi đi
Mưa rồi ngừng
Sao không giữ bước chân em ở lại
Để em đau khổ
Ngưu Lang ơi Ngưu Lang
Gặp rồi xa
Nắm lại buông
Sao lòng anh chẳng hề biết buồn
Hay trái tim mệt mỏi quá rồi?
Chức Nữ ơi Chức Nữ
Khóc lại thôi
Yêu rồi hận
Sao em không thể dứt ra thế?
Có phải em ngốc quá phải không?
•| Lục Ngưu nương nương |•
#Lục_Ngưu xàm xí
Ú hú, i'm back, Happy New Year muộn nha
Dù chỉ vừa qua tết, làm về Thất Tịch có hơi quá không
Lúc đầu tôi nghĩ vậy
Nhưng sợ ngâm lâu sẽ quên nên viết luôn, mong mọi người ủng hộ nha
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro