Chap 1 : Chị Ơi! Em Có Bạn Gái Rồi
-"Chị ơi, em có bạn gái rồi"
-"Đâu đâu cho chế xem"
-"Đợi mai lên trường rồi em dắt nó qua ra mắt bà chị nhé"
-"Oke Oke câng ❤️"
Thằng nhỏ ấy mãi vậy, từ nhỏ đến giờ, có gì cũng khoe tôi. Kể cả chuyện hồi lớp 2 nó đi học mà mắc cầu quá. Lại sợ cô giáo không dám xin ra ngoài. Nên gắng nín ngồi học cho hết tiết, đến mức hết chịu đựng nổi thì ỉa đùn ra quần. Nó bảo lúc đó nó ngại lắm, bạn bè cười nó quá trời, còn cô giáo thì cho nó về sớm. Rồi cô cầm cây lau nhà đi đằng sau dọn phân rớt từ trong quần nó ra ấy, thật chứ, nghe nó kể lại thôi tôi cũng thấy ghê và mắc cười, trách sao được đám bạn nó cơ chứ.
Đến nay là cấp 3 rồi đấy. Nó với tôi học chung trường từ bé tới giờ. Chung trường thôi nhé, vì em ấy thua tôi một tuổi, thân thiết như thế là do nhà hai đứa gần nhau. Lúc nhỏ thì bố mẹ hai bên bảo tôi đưa nó đi học và kèm nó bài tập về nhà. Còn lớn lên thì ngược lại phần đưa đón, nó chở tôi đi học, còn kèm nó bài tập vẫn là tôi.
Mà cũng có thể coi như tôi là con bạn thân của nó rồi đấy. Dù gì thì chênh lệch nhau có một tuổi, bạn thân là con gái mà lớn hơn 1 tuổi thì có sao đâu nhỉ. Thế mà nhiều lần tôi vẫn tự ti với nhóc ấy đấy. Cứ bắt nó đi tìm đứa bạn khác mà chơi, đứa nào bằng tuổi ấy, chế lớn tuổi rồi, không hợp với độ tuổi của em. Vậy mà nó chẳng nghe, hay bảo chị là hiểu em nhất rồi, giờ tìm thì kiếm đâu ra chứ, chịu luôn ấy.
À, kể chuyện chắc hết đêm quá, mai đi học muộn mất, tôi đi ngủ cái đã nha. Mất công sáng mai nó qua lại nhây. Tuy là chị nhưng nó hay càm ràm bà già này lắm ấy, thế nhá, tôi đi đây.
---
Sáng hôm sau, cậu ăn mặc chỉnh tề đứng trước nhà chị. Đúng kiểu có bạn gái thì khác hẳn, nhìn bảnh và gọn gàng hơn. Chứ lúc FA đi chung với chị, nhìn người lôi thôi chết đi được. Nhưng trong đầu chị vẫn nghĩ thằng này kém. Đáng lẽ lúc không có người yêu phải gọn gàng bảnh bao mới có đứa theo chứ. Sao lại ngược hoàn toàn, nói chung em trai chị vẫn còn ngu và si lắm.
May mắn hôm qua nhớ mà đi ngủ ấy, nên nay dậy đúng giờ, cậu mới tới là chị ra liền.
Sáng nào cũng như sáng nào, cậu tới, chị ra khỏi nhà. Trên tay chị sách bốn cái túi gì đó. Hai túi để trong túi giấy, là đồ ăn sáng, có thể để trong bì tiện lợi. Còn hai cái kia là hộp cơm trưa của hai đứa do mẹ chị dậy sớm chuẩn bị.
Kiểu cậu ăn cơm nhà chị lâu năm cũng quen, cuối cùng thành ra quen miệng. Nên nhờ bác nấu cho luôn, dù gì cũng là hàng xóm thân thiết, nên bác dễ dàng chấp thuận.
Cậu nhìn thấy chị là có đủ chuyện trên đời để kể. Đúng là cậu chẳng giấu được cái gì với chị dù chỉ là một chuyện bé tí teo.
Cậu kể về chuyện đêm qua tán gái, tán thành công một phát là bắn qua nói chị liền.
-"Chị biết không, em vừa nói chuyện với cậu ấy xong là tìm chị liền ấy"
Chị cau mày, ôi, chắc chị lại lo lắng con bé đó ghen cho coi "Thế chú có nhắc gì về chế với bé đó không, kẻo thấy đi chung lại ghen nhá, khổ chế lắm"
Cậu cười, biết thừa sẽ nói thế, lần nào chả vậy. Người yêu cũ của cậu, đối với ai mỗi lần chia tay lí do đều là ghen với chị. Vì cậu có tính thương chị, thương kiểu chị ruột ấy. Nên ai nói gì chị cậu cũng không thích, kể cả người yêu. Nên ra sức bảo vệ chị cho bằng được, kết quả là cứ bồ được 2-3 hôm là lại ế.
-"Chị lại lo xa, lần này em có nói trước với cậu ấy về mối quan hệ của chị em mình rồi, nên yên tâm"
Chị vẫn không tin lần này khác với lần trước, vì theo như chị nhớ. Thì lần mẹ nào cậu cũng kể với bạn gái về chị trước đồ các kiểu, nhưng rồi cuối cùng cũng chia tay đấy thôi.
-"Cậu tự tin thế à, mà thôi nào, đợi 2-3 hôm sau là biết liền mà"
Cậu cười to lên, chắc chị tự tin về suy nghĩ của mình lắm "Haha, thì đợi đi, lần này em chắc luôn, chị chuẩn bị thua rồi"
-"Cái thằng háu thắng"
Chị và cậu tới trường, lần nào cũng thế, chị có đám bạn trai chơi trong lớp đứng đợi sẵn ngoài cổng trường. Cứ mỗi lần tới là chị kêu cậu thả chị xuống đấy, để đi chung với tụi nó vào lớp.
Chị nhìn đi với cậu thì hiền lành vậy thôi, nhưng đầu gấu lắm đấy. Chị nổi tiếng ở khối 12 luôn á. Mà kể ra thì cả trường ai cũng biết chị, hung hăng, quậy nhưng mà học giỏi. Nhìn bề ngoài thì ngoan, ngọt ngào. Nhưng mà phá ngầm không à, vậy mà đủ làm mọi người sợ rồi.
Tí thì quên bảo chị ra chơi qua lớp cậu, để xem mặt bạn gái cậu rồi cho cái nhận xét phát.
Lớp chị thì ai cũng biết cậu hết á, vì hở tí là thằng nhỏ chạy qua hỏi chị Trâm Anh có trong lớp không. Rồi chị ấy đi đâu rồi, à gửi cái này cho chị Trâm Anh hộ em nhé...bla bla.
-"Nhất Huy, đi đâu á em?" Có một chị thấy cậu liền hỏi
-"Dạ. Em tìm chị Trâm Anh"
Có mấy chị lò đầu ra khỏi cửa, trêu thằng nhỏ "Trâm Anh ban nãy nó đi mua đồ ăn sáng với thằng lớp bên cạnh rồi em"
-"Ồ, thế ạ, vậy tí nữa các chị nhắn..."
Đang định nói tiếp thì tiếng chị Trâm Anh từ đâu phát ra "Tụi mày lại chọc nó, tao táng sml từng đứa giờ". Dơ bàn tay lên doạ dẫm mấy đứa, đến lúc tụi nó đi hết thì chị quay qua nhìn thằng em cười hiền một cái. Phải nói chứ, mặt lật nhanh như lật bánh tráng á "Sao thế cu, mới đó mà nhớ đại ca rồi à"
-"Xời, tự tin. Em qua bảo chị tí ra chơi qua lớp em nhé, để em chỉ mặt người yêu em cho"
-"À rồi oke bae"
Tới giờ ra chơi, chị đi qua lớp cậu từ sớm. Lúc mà cả trường chưa đánh trống hết tiết chị đã đứng bên lớp cậu rồi. Chị mong nhìn mặt người yêu nó đến vậy hay sao. Muốn nhìn xem thằng bé yêu người như thế nào. Chị có phải là đang quan tâm cho nó thái quá không? Nhưng không đâu, vì là coi như một người em trai ruột, tốt một chút cũng không sao.
-"Chị ơi" cậu vẫy tay chào chị, vẫn ngoan ngoãn như ngày nào.
-"Chị đây" chị cười, một nụ cười đẹp, đẹp phát ngất
Cậu chạy lại, kéo chị đứng trước cửa lớp, báo hiệu chị nhìn cho kĩ. Rồi chỉ cho chị cái bạn ngồi bàn thứ 2 ở trong góc, đang cười với hai bạn nam.
Chị nhìn liếc qua một cái, rồi đặt hai tay lên vai cậu, và nói "Bỏ gấp"
Trời má, cái gì vậy, lần đầu tiên nghe chị nói vậy về người yêu cậu luôn á. Có bao giờ chị nói cậu bỏ ai đâu, mà cô gái này chị lại vậy "Sao thế chị, cậu ấy không tốt chỗ nào à"
Tự nhiên chị gắt, đáng sợ. Đây không phải lần đầu chị nóng, nhưng nhìm chị lần này nghiêm túc hơn bình thường "Thế có bỏ không?"
-"Dạ em, em mới quen thôi mà"
Chị đảo mắt qua con bé kia một lần nữa, vẫn ngán ngẩm nói "Nhìn nó mặt gian, chắc hẳn là đang lợi dụng, bỏ, không nghe chị thì ăn cám"
-"Vậy chị để 2-3 ngày nữa nhá"
-"Rồi rồi, dù gì cũng 2-3 ngày nữa haha"
Cậu nhìn chị, chị cười hả hê lắm, vui như vớ được vàng luôn á. Mà nói vậy chứ chị có mắt nhìn người lắm, nên người lần này chị nói bỏ, không phải là ngu khi nghe theo. Nhưng ắt hẳn chị nhìn ra được gì đó từ cô bé ấy, nên thấy khó chịu ngay từ lần gặp đầu tiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro