Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tìm kiếm

Anh Tuấn không thể chờ đợi thêm nữa. Dù có phải đối mặt với bất cứ nguy hiểm nào, cậu cũng phải tìm ra Hoàng Nam.

“Lâm, giúp tôi điều tra tất cả bệnh viện, phòng khám tư, thậm chí cả những nơi bí mật có thể chữa trị cho người bị thương nặng.”

Lâm gật đầu. “Tôi đã cho người đi dò la, nhưng không có thông tin gì về Hoàng Nam.”

Anh Tuấn cắn môi. “Không thể nào! Anh ấy bị thương nặng như vậy, chắc chắn phải tìm một nơi để chữa trị. Nếu bệnh viện không có, vậy còn những bác sĩ tư nhân hoặc những nơi hoạt động trong bóng tối?”

Lâm suy nghĩ một lát rồi nói: “Có một người có thể giúp, nhưng cậu chắc chắn muốn đi gặp hắn chứ?”

Anh Tuấn cau mày. “Ai?”

“… Vương Hạo.”

Vương Hạo là một tay trùm trong thế giới ngầm, chuyên cung cấp thông tin với cái giá không hề rẻ. Hắn cũng là kẻ có mối thù sâu đậm với Hoàng Nam.

“Dẫn tôi đến gặp hắn.” Anh Tuấn kiên quyết.

Lâm hơi do dự nhưng rồi cũng gật đầu.

---

Nửa đêm, trong một căn phòng bí mật của một quán bar lớn, Anh Tuấn đối mặt với Vương Hạo.

Hắn cười nhếch môi khi thấy cậu. “Ồ, đây chẳng phải là người tình bé nhỏ của Hoàng Nam sao?”

Anh Tuấn không để tâm đến lời châm chọc, chỉ lạnh lùng nói: “Tôi muốn biết anh ấy đang ở đâu.”

Vương Hạo rót một ly rượu, nhấp một ngụm, rồi nhìn cậu đầy thú vị. “Cậu nghĩ tôi sẽ giúp miễn phí sao?”

Anh Tuấn siết chặt nắm tay. “Ông muốn gì?”

Vương Hạo nghiêng đầu. “Một đêm với cậu.”

Không khí lập tức trở nên căng thẳng. Lâm đứng bên cạnh tức giận gầm lên: “Mày đừng có quá đáng!”

Anh Tuấn cũng lạnh lùng nhìn hắn. “Nếu tôi đồng ý, ông sẽ nói chứ?”

Vương Hạo bật cười. “Cậu quả là dám làm tất cả vì Hoàng Nam.” Hắn dựa lưng vào ghế, chậm rãi nói: “Nhưng đáng tiếc… tôi không có thông tin.”

Anh Tuấn trừng mắt. “Ông đang đùa giỡn với tôi?”

Vương Hạo nhếch môi. “Không hẳn. Tôi không có thông tin chính xác, nhưng tôi biết một nơi có thể có câu trả lời. Một căn nhà gỗ trong rừng ngoại thành. Tôi không chắc Hoàng Nam có ở đó hay không, nhưng gần đây có một nhóm người đến đó, mang theo một người bị thương rất nặng.”

Anh Tuấn nắm chặt tay. “Đưa tôi đến đó!”

Vương Hạo cười nhạt. “Tùy cậu. Nhưng tôi cảnh báo trước, nơi đó không đơn giản đâu.”

Dù nguy hiểm, Anh Tuấn vẫn quyết định đi. Bởi vì… cậu tin rằng Hoàng Nam đang ở đó!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro