Chương 2: Cuộc sống mới
Thời gian trôi rất nhanh, mới thế mà đã một năm trôi qua kể từ ngày tôi một lần nữa được sinh ra, tôi đã có thể điều khiển được cơ thể này nhưng vẫn hơi khó khăn vì đang trong cơ thể của một đứa bé. Rất nhanh tôi đã dần dần quen hơn với cơ thể này và cả cuộc sống này nữa. Tôi đã có thể nói được nhưng lại không nói mình được đầu thai ở kiếp này cho bố mẹ nghe. Bố mẹ thấy tôi đi lại và nói chuyện cũng bất ngờ nên đã chuẩn bị đưa tôi đi mẫu giáo vì họ cũng đã nghỉ việc để thay nhau chăm sóc tôi. Họ cũng nghĩ tới để tôi cho ông bà nội ngoại trông nhưng ông bà lại bận trông con cho cô dì chú bác. Vì vậy, tôi được vào mẫu giáo sớm hơn. Ở trường mẫu giáo, tôi được khen là rất nghe lời, ngoan ngoãn và dành được nhiều phiếu bé ngoan, bố mẹ tôi thấy vậy cũng rất yên tâm đi làm. Cứ như vậy cho đến khi tôi hai tuổi thì em trai tôi chào đời, bố mẹ tôi lại phải nghỉ việc để trông em nhưng tôi bảo với họ:
- Con có thể trông em được bố mẹ cứ đi làm đi.
Thấy tôi nói vậy bố mẹ tôi không tin cho lắm nên đã nghỉ việc một tháng xem tôi trông em thế nào. Họ bất ngờ khi thấy tôi trông em rất giỏi, ngoài ra còn biết thay bỉm và cho em uống sữa. Đặc biệt là làm cho em nín khóc rất nhanh, ngay cả mẹ tôi cũng không tài nào làm cho em ngừng khóc được. Vì vậy, họ yên tâm đi làm và giao lại việc trông em cho tôi, tôi được nghỉ học ở mẫu giáo để trông em. Ngoài việc trông em, tôi còn tập thể dục để nâng cao thể lực và sức khỏe, tôi thử hít đất, lên xà tự chế, chạy bộ, nhảy dây,.... Cứ như vậy một năm trôi qua tôi đã có thể hít được 50 cái, chạy bộ 2km, lên xà 20 cái, nhảy dây 30 cái,... mà không thấy mệt ( tôi cũng không hiểu tại sao lại không mệt, chằng lẽ mình có sức mạnh gì chăng – tôi nghĩ trong đầu ).
Đến khi tôi bốn tuổi, em trai tôi hai tuổithì tôi và em trai được đi học tại cùng một trường mẫu giáo. Tôi rất vui vì đượctrở lại trường và cũng vui khi gặp lại mấy đứa bạn cũ lớp mẫu giáo một tuổi mặcdù chúng nó không nhớ tôi lắm. Cứ như vậy cho đến khi tôi sáu tuổi, tôi được đihọc tại trường tiểu học. Vì thành tích ở mẫu giáo của tôi cực kỳ tốt nên tôi đượcvào lớp chọn, tại đây tôi gặp nhiều đứa học chung cấp 3 ở kiếp trước, tôi khôngthể ngờ chúng nó lại học chung trường tiểu học với mình. Tôi nhớ kiếp trước tôikhông được vào lớp chọn ở tiểu học mà được vào lớp thường. Tôi dần dần làm quenvới những đứa trong lớp, mặc dù kiếp trước tôi chẳng nói chuyện với chúng nó lầnnào và cũng vì tôi ít nói nữa. Cứ như vậy trong năm lớp 1 tôi luôn đứng đầu lớp( vì tôi là người đầu thai mà vẫn giữ nguyên ký ức mà ).
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro