Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 7.

Cô cười híp mắt, thoải mái hưởng thụ ánh nắng mặt trời ấm áp. Chợt, cô nhìn mình trong gương của cửa hàng bên cạnh. Cô gái năng động có dung nhan khuynh thành đẹp đẽ. khẽ chạm mặt mình, không tin được. Kiếp trước cô cũng không nhận ra mình đẹp như vậy, sờ mái tóc đã mượt mà của mình, cô nhìn tiệm làm tóc. Đẩy cửa bước vào.

_" Chào mừng quý khách đã đến với cửa hàng của chúng tôi."

Cô khẽ gật đầu mỉm cười, thầm nghĩ ở đây có thái độ cũng không tệ. Các nhân viên khẽ ngẩn người nhìn cô rồi nhanh chóng tỉnh lại, yêu nghiệt ah... Các cô là con gái mà mặt đỏ tim đập khi thấy cô nữa mà.. Không trách bọn con trai lại có phản ứng đối với cô gái trước mắt này..

Cô ngồi xuống ghế, nhân viên nhanh tay nhanh chân lại gần tháo mái tóc và tai nghe cô ra, cười thân thiện:

_" Quý khách, không biết cô muốn làm gì. Cắt ngắn hay là nhuộm tóc đây?"

_" Nhuộm màu bạch kim và làm xoăn cho tôi."

_" Vâng!! Xin quý khách chờ ạ.. "

_______ Ta là đường phân cách thời gian trôi >.<_______

Cạch...

Tiếng mở cửa vang lên, một cô gái có mái tóc bạch kim dài đến lưng, tai đeo tai phone, mặt mũi dễ thương đẹp đến khuynh thành, manh đến chết người bỗng bước ra. Tất cả mọi người bị đình chỉ hết hoạt động, chỉ thấy mắt cô linh động xoay tròn, đôi môi đỏ mọng cười rộ lên.. Tốt, cô muốn là chính cái hiệu quả này. Nếu mọi người đều thích cô như vậy thì có phải Kiên ca cũng thích có phải hay không?

kéo túi xách nhanh chân đi đến thư viện. Từ khi trọng sinh trở lại nhất định thay đổi mình, cố gắng học hành thật tốt. Thế mới thấy sách vở thật sự đẹp đẽ vui hơn bọn khốn kia nhiều. Chọn một nơi tĩnh lặng, đắm chìm vào những quyển sách.. Bỗng:

_" Xin lỗi, tôi thể ngồi đây không?"

Giọng nói ấm áp như ánh mặt trời, khuôn mặt ôn nhu đôi mắt xẹt qua tia luyến tiếc lẫn sủng nịnh. trợn tròn mắt, tim đập mạnh, từng dòng ức tuôn trào mãnh liệt trong đầu . Nước mắt lại nhanh chóng rơi xuống.. Miệng mấp máy hai chứ... Nhưng nhanh chóng đưa tay lên che lại. Nhanh chóng cúi gầm mặt gật đầu. Thấy bên cạnh người hơi lún xuống.. Tim đập thình thịch, đầu trống rỗng không đọc được trong sách. Cố gắng lấy lại tinh thần, suy nghĩ:

_" Kiên.. Ca.. Kiên Ca.. Thì ra anh ấy.. Nhưng tại sao lại gặp nhau nhanh như vậy chứ??? phải tại mình trọng sinh rồi lại thay đổi sở thích nên mới gặp anh ấy sớm hơn phải không ? Nhưng... Nhưng mình vẫn chưa sẵn sàng ... Làm sao đây.."

Len lén nhìn góc mặt tuyệt mĩ bên cạnh của Lăng Văn Kiệt. ngốc ngốc cười, anh ấy vẫn vậy, vẫn luôn luôn ôn nhu như thế... .. Anh ấy còn sống.. thức, đưa tay ra chạm vào mặt anh. Nhận thấy trên mặt mình lại nhiều thêm một thứ, anh khó hiểu đưa đôi mắt trong suốt nhìn .
Đối mặt với ánh mắt trong suốt khó hiểu của anh, hoảng hốt đứng bật dậy, nhanh chân chạy ra khỏi thư viện. Ôm mặt tựa vào tường.. Nước mắt rơi nhanh...

Tại sao? Tại sao vậy? Tại sao kiếp trước lại ngu ngốc đến vậy.. Để một người như anh lại... phải làm sao đây..
Trong thư viện____

Lăng Văn Kiệt khó hiểu nhìn bóng dáng nhỏ chạy như bay kia, đè nén trái tim đang đập thình thịch, anh mặt tối sầm. Cuộc đời anh không tin vào thứ gọi là nhất kiến chung tình, nhưng từ khi gặplần đầu tiên anh sẽ phải tin vào thôi.. Liếc mắt nhìn chiếc màu đen bên cạnh, anh đáy mắt xẹt qua tia vui mừng. Cầm chiếc lên ngắm nghía, anh khẽ đưa thẻ học sinh của ra nhìn... Lẩm bẩm.:

_" Mặc Thiên Thiên... Chúng ta sẽ còn gặp lại..."

_____ lười quá man.._____

____ mấy hôm nay ra ít quá.. Thỉnh không cần ném đá tác giả______

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro