Chương 95
Ngày hôm sau, lời nguyền trên người Blake đã được xóa bỏ. Anh nhất thời chưa thể tin nổi phép màu đã thực sự xuất hiện. Mọi thứ cứ như trong giấc mơ.
Anh có thể ở bên Ancia thật lâu, cùng nhau già đi. Lúc này, đó chính là suy nghĩ duy nhất trong tâm trí của anh.
Nhưng niềm vui đã không kéo dài được bao lâu.
Một khi lời nguyền được xóa bỏ, nhiều chuyện sẽ thay đổi. Sau khi chuẩn bị cho buổi khiêu vũ, anh sẽ phải rời lâu đài Amoria, chuyển tới gian điện thái tử ở hoàng cung.
Tất cả mọi người đều phải thừa nhận rằng không có lời nguyền đáng sợ kia, Blake nhìn rất đẹp trai.
Anh không hề quan tâm. Anh chỉ muốn được ở bên Ancia. Điều anh mong ước, điều anh cần chỉ là được sống cùng Ancia. Anh thực sự rất vui khi nghĩ tới chuyện có thể nắm tay cô tới khi họ già và chết đi.
Thực tế lại không đơn giản như vậy. Xung quanh họ bắt đầu có quá nhiều kẻ muốn chia rẽ.
Hiện tại lời nguyền đã được gỡ bỏ, vì vậy Thái tử sẽ phải tiếp quản công việc theo đúng cương vị của mình. Dù đã biết chuyện này là không tránh khỏi, anh vẫn cảm thấy có chút chán ghét.
Trước mặt Ancia, anh muốn tỏ ra chín chắn, nhưng cuối cùng cũng không nhịn được, không vui lên tiếng.
"Ta chỉ cần có Ancia là đủ rồi. Ta muốn ở đây cùng với Ancia mãi mãi. Ta không thích nơi nào khác. Ta chỉ thích nơi này. Ta không muốn chuyển đi..."
Anh không muốn rời cung điện Amoria. Anh chỉ muốn ở cùng Acia tại nơi này. Chắc Ancia sẽ lại coi anh là một đứa trẻ nhưng cô sẽ không tức giận la mắng anh.
"Nếu chúng ta chuyển tới cung điện Foren, nơi này vẫn sẽ không biến mất. Chúng ta sẽ quay lại đây thường xuyên, được không?"
"Chúng ta có thể quay lại nơi này thường xuyên sao?"
"Vâng, nơi này sẽ là tòa lâu đài bí mật chỉ dành riêng cho hai chúng ta."
Thế giới riêng của hai người.
Anh nghĩ có lẽ chỉ mình anh mong mỏi chuyện đó.
Ancia giống như ánh sáng rực rỡ khiến cho bất kỳ ai đều bị thu hút và yêu quý.
Luôn có rất nhiều người vây quanh Ancia, nhưng Blake thì khác, thế giới của anh chỉ có duy nhất cô ấy. Mỗi khi thấy cô vì anh mà suy nghĩ, anh không thể kìm được mà vui mừng. Thỉnh thoảng họ sẽ ngẫu nhiên cùng nghĩ về một chuyện gì đó trong cuộc sống thường nhật.
Dấu vết của lời nguyền trên da thịt Blake đã được gỡ bỏ nhưng sức mạnh nguyền rủa vẫn chưa hề biến mất. Sau khi cánh cổng bóng tối bị mở ra, thân thể anh bị hành hạ thống khổ gấp vạn lần.
Anh rất lo lắng, không phải vì da thịt trên thân thể có lẽ lại một lần nữa bị lời nguyền ác độc kia phủ lên. Anh chỉ không muốn thấy Ancia của anh vì chuyện này mà buồn bã.
Thực tế đã xảy ra đúng như suy nghĩ của anh. Những hoa văn đáng sợ đó lại một lần nữa xuất hiện.
Sự đau đớn lan ra khắp thân thể anh.
Trong luồng sáng rực rỡ đột ngột xuất hiện, anh bỗng thấy thân ảnh Ancia đang dần biến mất, hòa cùng ánh vàng chói chang xung quanh.
"Không, Ancia, đừng đi..."
"Bây giờ tôi cần phải đi xóa bỏ tận gốc lời nguyền."
"Đừng đi. Cô không thể tới đó được."
Không thể để Ancia rời đi! Không biết tại sao anh có dự cảm rằng nếu lần này cô cứ thế mà đi, anh sẽ không bao giờ được gặp cô nữa.
Blake cố ngăn cản Ancia nhưng lúc này cơn đau đớn lại bắt đầu hành hạ anh.
"Đừng lo lắng. Sau khi lời nguyền được xóa bỏ, tôi sẽ trở lại ngay, chờ tôi một chút thôi."
Cô đã biến mất cùng với ánh sáng rực rỡ đó.
Không lâu sau khi Ancia rời đi, lời nguyền trên thân thể Blake thực sự đã được xóa bỏ. Cơn đau đớn đã không còn nữa. Những hoa văn kỳ dị ăn sâu vào da thịt cũng biến mất hoàn toàn.
Lời nguyền đã được xóa bỏ.
Blake có thể cảm nhận được lời nguyền của nữ thần đã hoàn toàn biến mất rồi, sẽ không tái phát nữa.
Nhưng anh lại không hề vui vẻ. Tuy lời nguyền đó không còn nữa, nhưng Ancia vẫn còn chưa quay lại. Tenstheon đã đóng cánh cổng bóng tối, không thể khiến nó lại mở ra.
Một vài ngày sau đó, các kỵ sĩ hoàng gia đã quay trở lại thủ đô sau khi điều tra khu vực lân cận cánh cổng bóng tối.
Họ báo cáo rằng sau khi Ancia tiến vào phía trong cánh cửa bóng tối, Macul lao theo sau để tóm lấy cô ấy, cánh cổng rất nhanh đã đóng lại.
Một cuộc tìm kiếm Ancia trên quy mô lớn đã được tiến hành, nhưng đều vô ích. Cánh cổng bóng tối đã đóng lại, không hề có dấu hiệu sẽ mở ra một lần nữa trong thời gian gần. Rất nhiều kỵ sĩ được huy động tới thung lũng hỗn loạn, họ đã lật tung hết mọi xó xỉnh nhưng tuyệt nhiên không phát hiện được dấu vết nào của Ancia.
Ba tháng sau, Tenstheon đã quay trở lại.
"Ta xin lỗi, Blake. Ta đã không thể bảo vệ tốt cho Ancia."
Tenstheon chỉ có thể khẽ cúi đầu, nói lời xin lỗi Blake. Gương mặt ông ấy không thể giấu nổi nỗi buồn khi mất đi Ancia, sự tự trách khi đứng trước mặt con trai mình.
Ba tháng nay, ông ấy không hề nghỉ ngơi, ngày nào cũng tìm kiếm tới khuya, thân hình đã gầy đi không ít, gương mặt tràn đầy mỏi mệt. Blake cũng chỉ đành an ủi cha mình.
"Đó không phải lỗi của cha."
Đúng vậy, Tenstheon không hề có lỗi, đều tại anh. Anh là kẻ bị nguyền rủa, chỉ có thể yếu ớt nằm một chỗ, không thể ngăn cản Ancia.
Mỗi khi Ancia muốn rời đi, anh chỉ biết liều mạng giữ cô ở lại. Anh không muốn để mất cô, tham lam từng giây phút gần bên nhau.
Có phải nếu anh sớm buông tay cô, Ancia của anh sẽ không biến mất theo cách này đúng không?
Blake không ngừng tự trách bản thân tham lam và ích kỷ.
Dù Ancia vẫn còn chưa rõ tung tích, những sự kiện quan trọng vẫn cần phải tiến hành. Để chúc mừng Thái tử đã xóa bỏ được lời nguyền, hoàng gia đã tổ chức một buổi vũ hội, cũng là để truyền đi tin tức thái tử giờ đây sẽ bắt đầu quản sự, đảm nhiệm bổn phận vốn có.
Có nhiều kẻ vẫn còn nghi hoặc chuyện lời nguyền được hóa giải là thật hay giả.Không chỉ có các quý tộc của đế quốc Asteric, các sứ giả ngoại bang cũng muốn gặp mặt Thái tử.
Ngay khi Blake xuất hiện tại đó, đám đông đều phải trầm trồ ngưỡng mộ vẻ ngoài của anh.
Blake vốn đã rất đẹp trai và thu hút. Mái tóc bạch kim cùng đôi đồng tử màu đỏ thẫm đặc trưng của hoàng tộc toát ra vẻ quyến rũ khó cưỡng. Đã không còn những dấu vết kỳ dị của lời nguyền trên da thịt khiến người ta hoảng sợ nữa rồi.
Làm người ta kinh ngạc hơn là dù thái tử bị bỏ rơi nhiều năm như vậy, nhưng khí chất hoàng gia vẫn không hề mất đi chỉ một chút. Họ tuyệt nhiên không dám tỏ thái độ khinh thường.
Lần đầu tiên trong nghìn năm qua, một người có thể xóa bỏ lời nguyền của nữ thần, uy danh của Tenstheon bỗng chốc tăng mạnh hơn bao giờ hết, tất cả quý tộc trong buổi vũ hội đều hết sức tán dương.
Blake không bị ảnh hưởng bởi bầu không khí vui vẻ này.
Vị thái tử phi được tất cả mọi người yêu quý như vậy vẫn còn đang mất tích. Thế nhưng chẳng còn ai bận tâm chuyện đó. Họ nghĩ cô ấy đã là một người chết.
Cô ấy đã tiến vào cánh cổng bóng tối, cơ hội sống sót gần như không có. Vì đức vua vẫn đang liều lĩnh tìm kiếm thái tử phi, đề tài nhạy cảm này không ai dám nghị luận lung tung.
Blake chỉ yên lặng ngồi trên chiếc ghế dành cho thái tử, không hề nói chuyện. Tenstheon chỉ biết nhìn con trai mình bằng ánh mắt buồn bã, ông ấy cũng không thể giấu sự đau khổ trong lòng.
Lời nguyền trên người thái tử đã biến mất, cánh cổng bóng tối cũng đã khép lại. Nhưng buổi tiệc lớn nhất đế quốc lại tràn ngập không khí buồn bã.
Đột nhiên, những kẻ theo phe của Công tước Cassil tấn công vào hội trường khiêu vũ..
Tenstheon chỉ vừa mới trở về cung điện sau 3 tháng tìm kiếm Ancia, phần lớn kỵ sĩ vẫn đang ở thung lũng hỗn loạn. Công tước Cassil đã lợi dụng cơ hội này để mưu phản.
Sau khi tất cả đèn trong hội trường bị tắt, những kẻ phản nghịch bắt đầu ra tay, mục tiêu của chúng là đức vua và thái tử.
Nhưng Tenstheon chính là một vị hoàng đế mẫu mực nhất trong lịch sử của đế quốc, sao có thể dễ dàng bị bắt đi như vậy. Dù bị phân tâm vì nỗi buồn khi mất đi Ancia, ông ấy cũng chưa từng bỏ bê mọi chuyện để mượn rượu giải sầu. Những kẻ này làm sao có đủ khả năng hạ gục Tenstheon!
Tenstheon cùng những kỵ sĩ hoàng gia đang bảo vệ cung điện ngay lập tức phản công.
Vũ hội lập tức rơi vào cảnh tượng hỗn loạn. Rất nhiều quý tộc, người hầu, sứ giả bị tấn công, tất cả đều rơi vào sợ hãi, tiếng hét thảm thiết không ngừng vang lên.
Rõ ràng đang ở giữa màn chém giết tàn bạo, Blake vẫn không hề có bất cứ biểu cảm nào khi chạm vào những người bị thương.
Một luồng sáng trắng từ tay Blake nhẹ nhàng phủ lên, vết thương trên người họ lập tức liền lại, hồi phục như ban đầu.
Các thượng tế trong thần điện thường sử dụng đá mana, nhưng Blake lại không hề sử dụng bất cứ công cụ nào khác, sức mạnh ánh sáng trong tay anh đã có thể chữa lành cho tất cả mọi người trong phòng.
"Đó là sức mạnh của nữ thần!", thượng tế tối cao vừa được ánh sáng dịu dàng chữa trị cũng phải thốt lên kinh ngạc.
Giống như Phillip của nghìn năm trước, Blake có thể điều khiển ánh sáng một cách trực tiếp.
Đám đông nhất thời cả kinh. Trước đó, họ vẫn còn nghi ngờ Blake chỉ là một linh hồn sa ngã. Nhưng toàn bộ những điều xấu xa trong suy nghĩ của những kẻ này đều bay mất ngay khoảnh khắc chứng kiến sức mạnh ánh sáng kỳ diệu vừa rồi.
Blake bắt đầu nhận về rất nhiều sự ngưỡng mộ vì được lựa chọn trở thành người nắm giữ sức mạnh của nữ thần.
Sau khi lời nguyền được gỡ bỏ, mọi người đều yêu quý Blake, quý tộc tranh nhau lấy lòng anh. Sự thay đổi thái độ trắng trợn của những kẻ này khiến Blake rất phản cảm.
Không còn Ancia, Blake có cảm giác anh đã đánh mất tất cả mọi thứ. Nhưng những kẻ này lại đang an nhàn hưởng thụ sự yên bình mà Ancia đã liều mạng đánh đổi về.
***
"Chị gái của tôi đâu rồi? Chị ấy đang ở đâu? Chị ấy đã bảo vệ thái tử. Chị ấy đã cố gắng rất nhiều để xóa bỏ lời nguyền trên người ngài. Vậy mà tại sao ngài không bảo vệ chị ấy? Tại sao? Tôi đã rất tin tưởng ngài!"
Khi nghe tin Ancia đã mất tích, Diana đã không thể kìm chế được.
"Quý cô Diana, trước tiên hãy giữ bình tĩnh một chút đã."
"Được rồi, Melissa."
Melissa biết rõ Blake đã vẫn luôn nghĩ chuyện này là lỗi của anh, chỉ có thể tiến lên trước hòa giải một chút nhưng bị Blake cản lại. Anh chỉ lặng yên đón nhận cơn giận dữ của Diana.
Diana đã cưỡi ngựa tức tốc tới thung lũng hỗn loạn, một mực phải tìm kiếm được Ancia.
Nhưng một cô gái trẻ không thể tùy tiện tiến vào đó. Thung lũng hỗn loạn vốn là khu vực nguy hiểm, vì thế đức vua hạ lệnh không cho phép ra vào nơi đó nếu không được chấp thuận.
Diana bị đội kỵ sĩ canh gác thung lũng chặn lại, ép buộc quay về thủ đô. Nhưng cô ấy không hề từ bỏ, vẫn cố chấp quay lại thung lũng hỗn loạn rất nhiều lần. Không chỉ vậy còn xin nghỉ học tạm thời.
Hai năm đã trôi qua như thế. Dù đức vua và thái tử cố thuyết phục bao nhiêu lần, Diana vẫn không ngừng tìm kiếm chị gái Ancia.
"Nếu học kỳ này, cô còn không quay trở lại học viện kỵ sĩ, vậy thì cô sẽ bị tước bỏ mọi thành tích và đuổi học. Hãy tập trung hoàn thành chương trình học."
Blake lại thuyết phục Diana một lần nữa nhưng cô ấy vẫn từ chối.
"Không. Nếu tôi trở về đó, có ai trong các người sẽ tiếp tục đi tìm chị tôi sao?"
Khuôn mặt Diana chỉ toàn sự oán hận. Blake không thể nổi giận với cô ấy. Thật ra, anh cảm thấy có chút an ủi, vẫn có một người giống như anh, thực lòng quan tâm, lo lắng cho Ancia.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro