Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 90

Nhìn biểu cảm của Joanna lúc này, Rose thấy hơi rùng mình. Cô ta có vẻ còn tàn ác hơn nhiều so với trong cuốn tiểu thuyết gốc miêu tả khi buộc tội Diana là quỷ dữ.

Diana đã rất run sợ khi bị đưa tới gian phòng tra tấn trong thầ điện. Dù Richard đã biết tin, hắn cũng không hề cứu cô ấy.

Chờ đến lúc Diana không thể chịu được nữa, hắn mới ra mặt thương lượng với Joanna và cứu cô ấy. Hắn còn rất giả tạo, lừa dối cô ấy rằng bản thân bận rộn, chỉ vừa mới biết tin.

Diana đã rất cảm kích Richard vì chuyện này, mối quan hệ của hai người họ cũng vì vậy mà gần gũi hơn.

Phillip và Richard giống hệt nhau về điểm này. Cả hai đều thích yên lặng quan sát con mồi đau đớn khổ sở, sau đó xuất hiện trước mặt họ như một đấng cứu thế cao thượng.

Sở dĩ là vì họ vốn có cùng linh hồn sao?

Vậy còn Blake?

Khi Blake kiên quyết nắm chặt tay tôi, tôi lén liếc nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc ấy.

"Thần sẽ thông báo cho thần điện ngay bây giờ và yêu cầu họ mở phiên phán quyết."

"Việc này không cần đến ngươi."

Blake lạnh lùng cắt ngang lời Joanna.

"Nhưng để đưa cô ta đi phán quyết, thượng tế cần phải đại diện cho..."

"Jayden, hãy thuyết phục ngài thượng tế tối cao. Ngài ấy có thể đọc một quyển y thư trong nhà trọ gần tiệm sách. Ngươi có thể tới nơi ánh sáng ngự trị để tìm ngài ấy."

"Thượng tế tối cao...?"

Joanna sốc nặng, không còn vẻ tự tin ban đầu. Nếu ngài thượng tế tối cao được mời đến đây, kế hoạch của cô ta sẽ thất bại. Không thể để Jayden mời hắn tới đây được.

Nhưng Jayden đã sớm không thấy bóng dáng nữa rồi.

Người bất ngờ không chỉ có Joanna, Ancia cũng không nghĩ rằng Blake sẽ làm như vậy.

Thượng tế tối cao? Ngài ấy sẽ tới thung lũng hỗn loạn, hơn nữa còn là lãnh địa Vallin sao?

Ancia nhớ lại gương mặt của một lão nhân khá hung dữ ở cánh cổng bóng tối 7 năm trước.

Không lâu sau đã thấy Jayden quay trở lại. Bên cạnh anh ấy là một chàng trai chỉ tầm hơn 20 tuổi, không hề giống với lão nhân gia trong trí nhớ của Ancia. Anh ta nhìn rất trẻ trung, đầy sức sống.

"Thái tử. Ta không thể tin được người có thể kéo thượng tế tối cao tới đây bất ngờ như vậy giữa đêm khuya. Ta nghĩ ta phải kháng nghị gia đình hoàng gia thôi."

Chàng trai này tên là Marron, được phong là thượng tế tối cao mới của đế quốc từ 7 năm trước. Khi đó, anh ta mới 18 tuổi, nhưng với sự nâng đỡ của Tenstheon, anh ta đã đạt được vị trí thượng tế tối cao.

Marron rất thân thiết với Blake. Anh ta trở thành thượng tế tối cao không chỉ vì sự nâng đỡ của hoàng đế mà còn bởi anh ta rất hứng thú với năng lực của Blake.

"Ồ, không phải ngài vốn luôn không ngủ sao?"

"Đúng là như vậy, nhưng thái tử ngài cũng không nên tìm ta trễ như vậy vào buổi tối chứ."

"Nếu ngài không muốn bị làm phiền, ngài sẽ không là bạn của ta lâu như vậy. Ta nói có đúng không?"

Nếu hiện tại là ban ngày, thượng tế tối cao chắc chắn sẽ trả lời rằng bản thân có thể ở lại lãnh địa Vallin. Mọi chuyện đều ổn, nhưng...

"Ngài không thể gọi ta lúc nửa đêm, thái tử."

"Ta biết, nhưng không phải ngài đã tới rồi đó sao."

Blake đơn giản trần thuật tình huống hiện tại, giống như nói với Marron rằng anh ta đang nói nhiều lời vô ích. Ancia hoàn toàn không thể hình dung được một màn này sẽ xảy ra.

Chàng trai hiền lành đang càu nhàu kia lại chính là vị thượng tế tối cao của đế quốc.

Xem hai người này trò chuyện với nhau thật sự là thú vị, vượt ngoài sức tưởng tượng của một người bình thường.

"Ta luôn đối xử tốt với ngài vì ta thích ngài thôi đó, thái tử."

"Dừng lại. Ta gọi ngài tới đây vì quý cô Joanna Dix yêu cầu mở một phiên phán quyết."

"Là vì chuyện này sao?"

Marron không cười nữa, ngay lập tức đổi thành vẻ mặt nghiêm túc nhìn sang Joanna.

Joanna nhìn anh ta đầy kiêu ngạo. Dù có là thượng tế tối cao ở đây đi nữa cũng sẽ không có chuyện gì thay đổi.

Một khi bị buộc tội, cô ta sẽ phải chết. Đó là một truyền thống lâu đời của đế quốc Asteric đã bị phai nhạt dần trong một nghìn năm qua.

"Đúng vậy, thưa ngài thượng tế tối cao! Người phụ nữ tên Rose này chính là một con quái vật!"

"Bây giờ cô muốn phán quyết luôn?"

"Đúng vậy thưa ngài."

"Theo luật lệ của Asmodian, nếu Rose không phải quái vật, quý cô Dix sẽ phải chịu hình phạt thay. Cô đã rõ điều này rồi chứ?"

"...Vâng, tôi đã biết rõ."

"Vậy thì ta sẽ bắt đầu tiến hành xử lý lời buộc tội của cô."

"Vâng, thưa ngài, chúng ta nên đưa cô ta tới thần điện ngay bây giờ."

Sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra, dù Rose có thật sự là quái vật hay không. Sự tra tấn dã man tại thần điện sẽ khiến cô ta không thể chịu nổi mà phải khai ra thân phận quái vật, thậm chí là bỏ mạng trước khi chịu thừa nhận điều đó.

"Hiện tại đã khuya quá rồi, không thể tiến hành ngay trong hôm nay. Cô đã có bằng chứng về việc quý cô Rose là một quái vật chưa?"

"Hãy nhìn khuôn mặt đáng ghê tởm của cô ta! Đó không phải bằng chứng rõ ràng hơn cả sao?"

Tại sao lại yêu cầu cô ta đưa ra bằng chứng? Cứ tra tấn Rose để cô ta tự khai ra không phải là được rồi sao?

Joanna gào thét trong đầu.

"Thái tử điện hạ, chúng ta cần phải diệt trừ quái vật ngay lập tức."

Nghe cô ta cô ta nói vậy, thượng tế nghi hoặc hỏi Blake.

"Thái tử điện hạ, quý cô Rose là quái vật sao?"

Ancia chỉ yên lặng nhìn Blake. Lời nói của anh sẽ quyết định tính mạng của cô giữ được hay không. Thế nhưng đến giờ phút này, Blake vẫn đang nắm chặt tay cô.

"Không phải, cô ấy là con người."

Blake nhìn Rose mỉm cười dịu dàng. Thượng tế gật đầu như giã tỏi.

"Vậy thì quá rõ ràng rồi, cô ấy là con người."

Đột nhiên, Jayden mở cửa gỗ. Rất nhiều kỵ sĩ chờ bên ngoài tiến vào trong phòng.

Họ hành lễ với thái tử và đứng thành hàng để nhận lệnh của thượng tế tối cao.

"Joanna đã làm ra một hành động sai lầm khi buộc tội một con người là quái vật. Đưa kẻ phạm tội đi."

"Chờ đã! Chúng ta còn chưa điều tra mà! Cần phải tra tấn cô ta để làm rõ chuyện này!"

Thượng tế Marron không thèm dành thời gian để trả lời kẻ đang rơi vào hoảng loạn là Joanna.

"Thái tử điện hạ là người có được sức mạnh của nữ thần. Ngài ấy hoàn toàn có khả năng xác nhận một người là quái vật hay không. Còn có bằng chứng nào xác thực hơn chuyện này."

Blake đúng là người duy nhất có thể điều khiển năng lực ánh sáng trong lục địa này.

Là một thượng tế, Maron hiểu rất rõ về năng lực của Blake, vì vậy anh ấy luôn bày tỏ sự kính trọng chân thành nhất.

Nói cách khác, lời của Blake chính là bằng chứng không thể chối cãi.

Blake sở hữu sức mạnh của nữ thần, không thể nào bị lũ quái vật che mắt.

Ngay khi Joanna yêu cầu mở phiên phán quyết, kết quả đã được định sẵn sẽ như vậy.

Bây giờ cô ta mới nhận ra điều này nhưng mọi chuyện đã quá muộn rồi.

Các kỵ sĩ tiến lên kéo cô ta ra ngoài theo mệnh lệnh của ngài thượng tế tối cao.

"Chờ...Chờ một chút! Ta là con gái duy nhất của Tử tước Dix!"

Cô ta vẫn nghĩ rằng ở mảnh đất này, cô ta là kẻ có địa vị cao nhất, vì vậy họ sẽ không thể đối xử với cô ta như vậy chỉ vì con quái vật đáng ghê tởm này.

"Sao ngươi dám làm như vậy? Tránh ra!Thái tử! Thần sai rồi, thần xin rút lại lời buộc tội này! Xin ngài thả thần ra!"

Blake không hề quan tâm tới lời cầu xin của Joanna. Cuối cùng thì Joanna đã bị kỵ sĩ kéo ra ngoài.

Trước khi cánh cửa đóng lại, khung cảnh Blake đang nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt con quái vật đáng ghê tởm kia và nở một nụ cười ấm áp động lòng người cứ như vậy rơi vào tầm mắt Joanna.

Joanna bị ném vào ngục giam trong dinh thự nhưng cô ta vẫn không hề lo sợ.

"Thật nực cười! Ta mới là người có thể giúp anh ta củng cố quyền lực! Tại sao anh ta có thể khinh thường ta và nhìn con quái vật đó với ánh mắt ngưỡng mộ như vậy?"

Thái tử quả nhiên đã bị con quái vật này mê hoặc . Dù cô ta có suy nghĩ nát óc, cũng không thể chấp nhận nổi tình huống này.

Joanna nghiến răng đầy căm hận. Khi cô ta bị lũ kỵ sĩ kéo đi, cô ta đã hơi lo sợ một chút, nhưng bây giờ cô ta đã lấy lại bình tĩnh.

Cô ta là ai cơ chứ? Chính là con gái độc nhất của Tử tước Dix.

Chỉ vì buộc tội một thường dân là quái vật mà bảo cô ta phải bị trừng trị thay? Không thể nào!

Sau khi ngài thượng tế tối cao rời đi, thượng tế Alt, kẻ vốn đảm nhiệm vai trò thi hành phán quyết trong lãnh địa Vallin, sẽ tiếp quản vụ việc. Khi đó, cô ta sẽ được thả ra ngay lập tức.

Cha cô ta sẽ không đời nào để cô ta phải chịu khổ ở nơi này. Ông ấy hẳn là rất giận dữ khi nghe tin cô ta bị đưa vào chỗ tồi tệ này.

Lũ kỵ sĩ ngu xuẩn! Khi cô ta ra khỏi nơi này, cô ta phải giết hết bọn chúng!

Joanna nhìn xung quanh một chút, cô ta giận đến run rẩy. Cô ta sẽ phải ngủ ở nơi tồi tệ này, thậm chí không có cả một chiếc gối nào!

"Có ai ở ngoài không! Mở cửa ra! Ta nói mở cửa ra ngay lập tức!"

Joanna không ngừng đấm đá lung tung vào cánh cửa ngục giam, nhưng nó hiển nhiên không hề xê dịch chút nào. Joanna gào lên nhưng không có ai nghe lệnh tới mở cửa cho cô ta. Cuối cùng cô ta quá mệt mỏi mà thiếp đi trên nền đá cứng lạnh lẽo của ngục giam.

Tiếng mở cửa đánh thức thức Joanna. Khi cánh cửa mở ra, một người hầu đem thức ăn vào cho cô ta. Ngục giam không có cửa sổ, không có chút ánh sáng nào lọt vào trong, người bên trong thậm chí không thể biết bên ngoài đang là khoảng thời gian nào, nhưng nhìn những món ăn được mang vào, có lẽ đang là buổi sáng.

"Ngươi định bảo ta ăn những thức ăn này?"

Joanna tức tối la hét sau khi cô ta thấy rõ những củ khoai tây luộc trong cái tô bằng gỗ cũ kỹ.

"Quay trở lại! Đem những món ăn chân chính tới đây!"

Người hầu chỉ nhìn cô ta cười giễu cợt, hoàn toàn phớt lờ mệnh lệnh của Joanna.

"Này, nhà ngươi không biết ta là ai sao? Muốn chết hả? Dám nhìn ta bằng ánh mắt đó? Còn tiếp tục cư xử với ta như vậy! Ngươi không biết chuyện gì sẽ xảy ra hả"

"Chuyện gì sẽ xảy ra vậy?"

"Ngươi! Con người hầu ngu xuẩn này!"

Joanna gào thét đầy tức tối nhưng người hầu gái chỉ nhìn cô ta như một mụ đàn bà điên.

'Phải rồi, em trai nữ hầu này bị ta buộc tội trong phiên phán quyết của Asmodian đã chết rồi.'

Lúc đó lẽ ra cô ta phải giết cả con ả này.

"Ta sẽ khiến ngươi đoàn tụ với em trai của mình dưới suối vàng! Ngay khi ta ra khỏi đây! Chắc chắn là vậy!"

"Ngươi nghĩ ngươi vẫn còn là con gái của Tử tước sao hả?"

Joanna đứng hình trước những lời nói của hầu gái.

"Cái gì...?"

"Cha ngươi đã bị bắt, thượng tế Alt cũng bị áp giải đi. Người dân nơi này đều đã sớm xếp hàng từ lúc bình minh để làm chứng cho những chuyện xấu xa mà ngươi đã làm. Tất cả bọn họ đều rất vui mừng vì cuối cùng cũng chờ được ngày báo thù rửa hận rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro